Tường vi cánh mng
Đómột ngày mưa tầm tã. Cô giáo ch nhiệm bước vào lp, thông báo bng ging đều
đều, không cm xúc:
- Cô va nhận được tin t gia đình bạn Tường Vi. Bn y đã mt ti qua! Hôm nay lp ta
được ngh một hôm để tham d đám tang.
Ni sau câu nói y là s im lng kinh hong. Tiếng mưa ầm m ngoài cửa dường như đã
nut sch mi âm thanh.
Không có quá nhiều điều để nói v Tường Vi, cũng như không đủ đau buồn để khóc
thương cho người ra đi. Nht là khi chúng tôi mi học cùng nhau chưa được ba tháng.
Tường Vi mi chuyn vào lp tôi hồi đầu năm học. Cô bạn có nước da bánh mt, khuôn
mt tròn tra, thân hình quá kh, luôn lm lì, khép kín và đôi lúc cộc cn. Có l vì thế
Tường Vi tr thành đối tượng ca rt nhiu trò đùa quái ác. Chỉ trong vòng hai năm đã
chuyển trường ba ln. Rt t nhiên, cô bn mới được phân đến ngi cnh tôi. Chng có gì
l lùng, t lâu rồi tôi được biết đến như chàng trai tuyệt vi nht khi 11.
Ngoi hình khá, biết cách ăn mặc, thành tích hc tp tt và luôn vui v lch lãm. Chng
biết t lúc nào, tôi coi nhng ánh mắt ngưỡng m ca mọi người là th không th thiếu
trong cuc sng ca mình. Tôi luôn chú ý gi hình tượng ca mt anh chàng hòa nhã,
có chuyn khó chu hay bc bi cũng cố dn xung mà mỉm cười.
Làm thân với Tường Vi không có gì là khó c. Gia nhng cu bn thô l, tinh quái luôn
trêu chc mit th, s ân cn quan tâm ca tôi nhanh chóng chiếm được cm tình ca cô
bn khó gn. Khi nhng cô nàng khác lên tiếng phàn nàn bi tôi giành s quan tâm cho
“vt con xu xí” thì tôi ch cười tr, tuôn ra vài li mm do tốt đẹp, thành công tăng
thêm s ngưỡng m cho bn thân. Thêm mt thi gian na, tình cảm Tường Vi dành cho
tôi t nhiên phát trin. Chuyn này vi tôi vn chng hiếm l gì nhưng rơi vào Tường vi
li mang đến s khó chu k l. Không có cô bn nào lúc nào cũng nhìn tôi chm chm
mt cách l liu như vậy. Cũng không có cô bạn nào lúc nào cũng thả đầy ngăn bàn tôi
nhng trái chanh leo sn sùi xu xí. Ni khó chịu dâng lên đỉnh điểm khi Tường Vi thu
hết can đảm lén nắm tay tôi dưới gm bàn. Bàn tay mp mp, ram ráp, m m hôi, trơn
tuột như loài động vt nhuyn th. Những tin đồn bắt đầu rm rì lan đi. Một vài k quăng
cho tôi ánh nhìn thương hại ác ý. Tôi không th gi b thân thin với Tường Vi hơn nữa.
Vin vài lý do v bnh mt, tôi xin chuyn ch ngi. Ngoài gi hc, tôi lp tức đặt mình
vào trung tâm ca những người bn ni tiếng, những cô nàng xinh đẹp và các cuc bàn
lun náo nhit. Bn tính thm lng gi cho Tường Vi không đến gn tôi. Ch trong quãng
thi gian ngn ngủi, tôi đã thành công đẩy cô bn phin phc ra khi tâm trí và cuc
sng. Ch thnh thong tôi mi l m nghe tên cô được nhắc đến trong vài vxát, bt
nt hay chế giu. Chng có gì liên quan đến mình na, tôi t nh như thế.
Cho đến bây gi
Cho đến tn bây gi
Tường Vi ung thuc ng t vn…
Trước khi ra đi, cô gái 17 tuổi để li mt bức thư tuyt mệnh, trong đó ngoài sự hong
lon vì nhng k bt nt học đường còn có ni tuyt vng bi mt tình yêu không được
đáp lại. Đó là nhng đã đẩy cô gái y vào bóng tối. Đó là những đã buc cô phi
chn la kết cc nghit ngã như thế
Trong tiếng kèn đám tang thê lương, tôi đứng chôn chân dưới giàn chanh leo trĩu quả
nhà Tường Vi, cm thy cái lnh thm dần vào trái tim, ban đu ch là chm nh ri dn
dn lan ra, không th ngng li…
***
B mm th tc cho tôi chuyển trường. H hy vọng tránh xa nơi hn lon y, tránh xa
cái ký c ảm đạm v Tường Vi, đứa con trai ơi vui đáng khen của h s tr lại. Nhưng
tôi biết điều đó không th. Cái chết ca cô bn mp mạp như một cú đánh tàn nhẫn đập
mnh vào mi thành trì tôi xây dng bấy lâu nay, đp mnh vào s gi di, tính t ph,
kiêu căng. Tôi như đứa con nít b lt trn, yếu t, tay trng, s hãi trước thế gian. Tôi
không biết nim vui là gì na. Những đêm mt ng trin miên khiến tôi gy rộc xơ xác.
B m đưa tôi đến bác sĩ tâm lý. Vô ích! Trước nhng câu hi tr liu, tôi ch đơn giản là
cn cht môi, ngonh mặt làm ngơ. Tôi sẽ không nói vi ai v s trng rng tận nơi sâu
thm, càng không nói vi ai v bàn tay ẩm ướt ám nh các giấc mơ. Tôi nghĩ, sẽ tht
hnh phúc biết bao nếu sm mai tnh dy, thy mình biến thành con c sên bé nh, an
toàn cun mình trong chiếc v vng chc…
Tôi lên lp 12. Khác với trước kia, trường mi tôi không có bn và cũng hầu như
không trò chuyn vi ai bao gi. Thành tích hc tp tt dc khng khiếp. Đầu năm học
giáo viên ch nhim đưa ra yêu cu t gi tr đi lớp phó hc tp s chú ý kèm cp cho tôi
các môn chính. Nghe điều đó, lần đầu tiên tôi đứng pht dy, gay gt bày t ý kiến trước
c lp:
- Em không đồng ý!
Thầy giáo già đẩy gng kính lên cao, hi tôi, ging cht vn:
- Ti sao?
- Em không mun!
- Tôi s không xem xét ý kiến ca em chừng nào em chưa đưa ra một lý do chính đáng
- Em không mun! –Tôi bướng bnh lp li, gục đầu xung, t hi ti sao mọi người
không đơn giản là đ cho tôi được yên.
- Nếu em không đồng ý vi quyết định ca tôi thì có th kiến ngh lên ban giám hiu hoc
vi b m em. Nhưng hiện ti thì chng có gì thay đổi c. Dù em không ngại nhưng tôi
không cho phép thành tích ca em ảnh hưởng đến thi đua của lp thêm nữa. Đừng vin lý
do vi tôi, tôi biết thành tích ca em trường cũ không hề ti –Thầy giáo đóng quyển s
ghi chép li, ra hiu bui sinh hoạt đã kết thúc- Tường Vi, em đã rõ mình phi làm gì
chưa?
- D! –Lp phó hc tập đứng dy, ngoan ngn đáp lời.
Tôi nhm mt, hai bàn tay nm chặt đến độ ni gân xanh, mãi mt lúc lâu mi buông ra.
Hết gi hc tôi khoác ba lô chun vội ra nhà xe. Nhưng lớp phó còn nhanh hơn. Cô bn
quăng túi xách lên vai, luồn lách qua các dãy xe, đứng chắn trước mt tôi.
- Hưng rỗi vào hôm nào?
Tôi m không đáp, chỉ lng lặng quay đầu xe, dt khi bãi gửi. Tường Vi vn không b
cuc:
- Tm thi tun hai bui nhé! Chiu th năm và sáng chủ nhật, được không?
Tôi nm tay lái, nhy lên yên xe.
- Hc nhà Vi nhé! Hưng biết nhà Vi rồi, đúng không? Lần trước t chc hi trại Hưng
có cùng các bạn đến khuân đồ mà!
Chiếc xe đạp bt đầu lăn bánh, vòng quay nhanh dần. Tường Vi hét với theo bóng lưng
ca tôi:
- Chiu th năm và sáng chủ nhật! Đừng quên nhé!
Tôi cắm cúi đp xe, không ngoái li ly mt ln. Tôi ch mun mt mình, yên tĩnh, tại
sao không ai chu hiểu điều đó chứ?
Tôi ghét lp phó hc tập! Tôi ghét Tường Vi! T ln đầu tiên gp mt, không lý do,
không báo trước, tôi đã ghét cô bn ấy như thế! Ấn tượng đầu tiên v Tường Vi là mái
tóc óng đến eo, mt to, da trng nõn. Lp phó hc tp hiền, đối vi ai cũng tươi cười,
du dàng, quan tâm. Bn bè thầy cô đu thích cô ấy. Nhưng mỗi ln nhìn cô ta, tôi ch
thy tc ngc, khó chu không th ni. Tôi nghĩ sao ông trời li bất công đến thế? Nếu
Tường Vi ấy được mt na nhng gì Tường Vi này được ban tng thì cô bạn đã không b
đối x t bc, s không la chn cho mình mt kết cc bi thm. Tôi nghĩ, lp phó hc tp
sao mà giống tôi ngày xưa quá, sáng chói và được yêu mến! Có phi cô ta cũng giống
như tôi không, t n cười rng r đến ánh mt thân thin, ch là gi tạo và hư vinh? Phải
không? Phi không? Ri cô ta s lại như tôi thôi, ngày nào đy Tường Vi này cũng sẽ làm
tổn thương một cu bn khép kín m nhạt nào đó mà cứ vô tâm cho rng bn thân chng
làm gì có lỗi. Đến khi y, khi tt c đã mun màng thì hi hn cũng có ý nghĩa gì đâu!
Mt tun sau, lp phó hc tp chặn tôi trước ca nhà xe.
- Sao cậu không đến?
Tôi cúi đầu, dắt xe lách qua người Tường Vi.
- Không được đi!
Cánh tay nh bé vươn ra, nắm cht ly khuu tay tôi. Tôi rùng mình. Cm giác lnh lo
t khuỷu tay như mũi dao nhọn hoắt đột ngt kha mnh vào trái tim.
- B ra! –Tôi gm lên, vung mnh.
Vì bt ngờ, Tường Vi không kp phn ng, long chong lùi li ri mất đà ngã đập lưng
xung nền xi măng. Tôi ôm chặt khuu tay, hít th tht sâu, c bình n tâm trng kích
động ngu ngc. May mắn là đã hết gi được lúc lâu nên nhà xe vng v, chng có ai
chng kiến mt màn va ri. Mt mt lúc, tôi mi nhận ra Tường Vi vn nm yên trên
mặt đất, không h đứng dy. Khuôn mt nh nhn trng bch, trán r m hôi, hơi thở
nông và ri rc, có v rất đau đớn.
- Lp phó?
Trong lòng bng dâng lên ni s hãi, tôi sp xung, cung quýt nâng Tường Vi lên.
bn nghiêng mt nhìn tôi ri nhm mt lại, dường như không thể ct ni li.
- Tường Vi?
Ni s hãi phình to thêm mt nấc. Tôi đưa tay gạt m hôi trên trán lp phó. Vng trán
trng mut lnh toát ta phiến băng mỏng.
- Tường Vi? Vi…Vi…Vi… Vi bn có sao không?
Tường Vi vẫn không đáp. Nhưng từ khóe mt nhng git l trong sut bắt đầu trào ra,
tuôn rơi mãnh liệt như mưa rào mùa hạ. Lp phó c khóc mãi , khóc mãi, âm thanh nc
n đầy ti nghip. Tôi lung cung tay chân, càng c nghĩ cách thì đầu óc càng ri tinh
ri mù, cuối cùng đành thấp giọng năn nỉ:
- Tht …xin li! Xin lỗi Tường Vi!