Tường Vi Khô
Chi hay cười. Khi cười em hay nghiêng đầu sang phi mt chút khiến người khác
có cm giác nim vui thích ca em không ch dâng qua khoé môi mà còn tràn ngp
đôi mt. Gương mt em không có gì ni tri, ch có v tươi tn khá d thương
thường gp nhng cô bé con được chăm sóc đủ đầy. Chi nói nhiu và hay k
chuyn, nhưng riêng vi tôi thì em có đôi chút e dè. Tôi cũng chng thy phin.
Nói thng ra là tôi cm ơn em v cái s yên tĩnh đặc bit đó…
Tôi không thích Chi. Đúng hơn là tôi không mun phí thi gian vi em và nhng
câu chuyn vui v dài liên tu bt tn ca em. Chi thích tôi, tôi biết. Nhưng tôi cũng
biết mt điu: em chc chn không phi na kia ca tôi.
Na kia ca tôi phi là mt cô gái có mt đôi mt tht đẹp và bun. Và, như người
ta nói, ‘người thông minh như mt dòng sông, càng sâu thì càng trm lng’, tôi
mun có mt cô người yêu du dàng ít nói. Người tôi yêu có th yếu đui, hay
khóc, đa su đa cm … Cô y cũng có th gi tôi vào mi lúc mi nơi, thm chí
tước đi t do ca tôi … Tôi s không ngi ngn gì trao c cuc đời vào tay cô y,
nếu đó là người xng đáng.
Mt cô bé con như Chi, tôi chng mun bn tâm.
Lp Anh Văn bui ti, nơi tôi quen Chi, đang m ĩ lên vì v t chc sinh nht cho
em. Tr tôi ra, hết thy mi người đếu quý mến Chi. Tt nhiên, vì em là hc viên
gii nht và cũng là người hoà đồng nht. Mt chút bt ng, h nghĩ điu đó s làm
em hnh phúc nhiu lm. Tôi cười khy, ch cn tôi nm tay mt cái rt nh thôi là
đã đủ làm em hnh phúc c tun ri.
Chi toàn đến tr. Bui nào cũng vy, c 15 sau khi bt đầu gi hc thì c lp li
đươc m cười vì cái dáng Chi chy băng băng xc vào phòng hc, mt mũi lm
tm m hôi… Chi cũng cười xoà vi mi người, đầu nghiêng nghiêng, mt liếc v
phía tôi rt kh. Thy tôi quay đi, em xu xung, tìm ch ngi.
Nhưng dù sao, em vn luôn đứng nht.
Hôm nay Chi cũng đến tr, thế nên mi người mi có thi gian b trí nào hoa nào
quà nào bánh. Tôi thy chán nn. Nếu biết trước hôm nay là sinh nht em, tôi đã
chng đi hc. Bài tp trường đang cht đống trên bàn hc ch tôi v gii quyết,
trong khi tôi li ngi đây, phí phm thi gian vô ích vi mt đứa con gái mà mình
không ưa. Ông thy người M đứng cười cười nhìn đám hc viên trang hoàng lp
hc, tôi cá là lão cũng chng khó chu gì: Chi là hc trò cưng ca lão. Mt bui hc
b thay thế thành mt bui cc hình! Tôi xách balô biến thng.
Tránh v dưa, gp ngay v da. Chng hiu thế nào tôi li đụng mt Chi cng
trường. Em mng r bt gp ánh mt ngơ ngác ca tôi ri tiến li gn định bt
chuyn. Trán em ướt m hôi, gương mt em l nét mt mi. Tôi nghĩ mt đứa con
gái như em mà mang v b ngoài như vy ch có th là do chơi th thao quá sc.
Đứng trước mt tôi, dường như em ít e dè hơn khi không có nhng hc viên khác
vây xung quanh.
- Anh Thu trn hc à?
Em nháy mt hi, kèm n-cười-nghiêng-đầu quen thuc.
- , hôm nay anh mt. Chi vô hc đi, anh xin phép ngh ri.
Mt ý nghĩ bt lên trong đầu tôi, nếu Chi biết nhng gì mi người đang chun b
trong kia, chc hn em s đoán ra lý do trn hc ca tôi. Em s bun. Nhng tình
cm dành cho tôi s phi tan đi.
Hoa tường vi
Nhưng, thay vì b đi, Chi ngng cao đầu, nhìn sâu vào mt tôi, hít mt hơi dài, nói
nhanh:
- Thc ra hôm nay là sinh nht Chi đó! Chi có mang bánh ko chia cho mi người
nè! Nhưng gi thy anh Thu không đi hc chc Chi cũng không thy vui na đâu.
Hay Chi ngh, đưa anh Thu v nhà được không?
Tôi sng li, nhìn vào đôi mt lp lánh ca em, đôi gò má hng lên khiến cho lòng
mt mang ánh nâu đỏ như h phách.
- Còn mi người thì sao?
- Có ai biết hôm nay là sinh nht Chi đâu! – em qu quyết.
- Chc không? – tôi nhn ra ging mình mt đi s nóng ny, hình như tôi đang
mun chơi trò gì đó.
- Chc mà!
- Chi này, vy … mình đi do chút đi.
Hai viên h phách soi vào mt tôi nhng ni ngc nhiên nhiu cung bc đang trn
ln vào nhau.
Tôi chp mt.
Chi gt đầu.
Nếu bnh vin tâm thn có mt phòng riêng dành cho nhng sinh viên đại hc năm
th tư, hn tôi s vào đó an dưỡng na tháng.
Đã 11h đêm, tôi va v đến nhà. Cái balô đầy sách v c đeo mãi trên lưng vì tôi
chng th nhn thc được mình nên làm gì và không nên làm gì na.
Tôi điên!
Tôi điên!
Ha, còn lý do nào khác không? Chđiên nên tôi mi r Chi đi do. Chđiên
nên tôi mi cùng em lang thang khp nơi trên nhng va hè dơ dáy mà tôi đã th
ch đi xe để tránh không phi bước lên chúng. Tôi điên, cho nên tôi mi nut hết
m chuyn em k, nhng câu chuyn chng h vui v như em đã chia s cùng đám
bn trong lp. Điên, nên tôi mi đưa em v nhà. Vì điên, tôi mi đưa tay ngt mt
nhành tường vi mc leo trên b tường hàng xóm nhà em và bo màu ca đoá hoa
ging màu má em…
Điên hơn na là tôi đã nói tôi thích em! Và, điên nht là tôi đã tng nghĩ em là mt
“cô bé con được chăm sóc đủ đầy”!
Chi m côi t hè năm lp 9, sau mt ln ba m em v quê gp lũ. Ch gái em bng
tui tôi, đang là sinh viên năm ba mt trường dân lp nào đó. Chi không nói nhiu
nhưng qua nhng gì em k, tôi nhn ra cuc sng ca hai ch em được duy trì
tương đối êm là nh ngun tài chính t mt người đàn ông mà ch gái ca Chi
hay đi cùng. Ông ta đóng mi khon hc phí cho hai ch em. Chi đi dn dp nhà
ca cho người ta sáu bui mt tun, mi bui t 4h chiu đến 7h ti, hoàn li cho
người đàn ông kia tin hc trường. Còn trung tâm ngoi ng, em luôn c đứng
nht để nhn hc bng là chính s tin ông kia đã đóng để em vào hc. Chi k, vi
n cười nghiêng – nhưng góc độ tôi nhìn hôm nay, n cười y bun đến tht
lòng, mi ln em đưa tr tin cho ông ta, ch gái em li th dài. Ch em trượt năm
đầu do hai cái đại tang cùng lúc, năm sau đậu trường dân lp vi s đim thp đến
sát mc sàn do sut thi gian ôn thi phi đi ph bán cà phê lo tin ăn hc cho Chi.
Thế ri người đàn ông y xut hin, cuc sng n định li nhưng vic hc ca ch
gái Chi ngày càng sóng gió. Liên tc thi li, ri n hết môn này đến môn kia, ch
Chi chng bun để tâm đến hc hành na. Chi bo, Linh – tên ch Chi, đang c tìm
mt vic làm nào đó n định để t trang tri cuc sng, thoát khi gã đàn ông kia.
Lúc tôi đưa Chi v, Linh ra m ca. Tôi đứng sng. Nhìn h chng ging hai ch
em là bao. Linh để tóc tém ôm sát gương mt trng xanh, mt đen huyn hơi b
khut bi hàng mi cong dài, n cười hin lành như được v ra sau màn sương ni
bun lng ly. Chi đến bên cnh ch mình, em cao hơn Linh độ năm phân nhưng có
điu gì đó Linh khiến tôi nghĩ nàng đang bay lơ lng phía trên cao, bên cnh
vng trăng lưỡi lim cui tháng, khiến mi ánh sáng xung quanh tôi như b che ph
và tôi phi ngước lên mi thy được Linh đang to sáng cùng trăng.
Chi chào tôi, tay em vut ve nhành tường vi nhà hàng xóm mà trước đó tôi đã ngt
xung cho em, n cười nghiêng đỏ hng như màu ca đoá hoa. Linh gt đầu th ơ.
Cánh cng đóng li. Ánh sáng trăng lnh lo tt ngóm trong đêm.
Tri đất! Có l tôi va tìm thy mt na ca mình, ngay sau khi t tình vi em gái
ca cô y!
Sáng hôm sau, tôi vin c đến đưa Chi đi hc để đến đó ln na. Người m ca
vn là Linh, nàng có v ngc nhiên khi li thy tôi ch 8 tiếng sau ln gp đầu tiên.
Tôi vui mng khi thy Linh nhìn tôi, nàng nhìn rt lâu, ánh mt dò hi. Tôi v như
đang đưa mt tìm Chi. Chi cũng bt ng khi thy tôi, em cung cung sa son cp
sách. Chân tay luýnh quýnh thế nào vp phi cái ghế ngã lăn ra. Tôi bt cười. Chi
cười. Linh cũng cười. Tiếng cười ca nàng trong và nh như gió thong, Tôi bt
giác quay sang Linh, định nói gì đấy v s ‘ng nghĩnh đáng yêu’ ca Chi, nhưng
đội mt bun ca nàng chn hng tôi li. Tôi như b hút vào v đẹp y, quên đi mt
Chi đang qu đứng dy, hai cánh tay bm tím try xước.
Tôi nh, như mt bm rượu đang c hi tưởng li nhng gì mình đã thy trong cơn
say, hình nh mt nhành tường vi treo h hng trên ca s nhà Chi, và đôi mt Chi
sm li, đục ngu khi bt gp ánh nhìn mơ màng ca tôi.
Tôi đành nói tht. Tt c.
- Chi này, cho anh xin li chuyn hôm qua, và c chuyn sáng nay na, được
không?
- Ý anh Thu là anh Thu ch đang đùa gin Chi thôi?
- Anh xin li. Chi hãy coi như chưa có gì xy ra, hãy coi như anh là mt thng ti
dám trêu gho Chi vy, được không?
- Nhưng người yêu tương lai ca ch Linh không được phép là mt thng ti!
Chi nói, gn như nc n. Nhưng đôi mt em ráo honh, nhìn chm chp vào tôi.
Tuyt nhiên không có du hiu ca bt k cm xúc nào hin lên trong đôi mt đó.
Chi, đứng trước mt tôi, lnh lùng, vô cm. Tôi lúng lúng, sng s trước em. Làm
sao em biết tôi có cm tình vi Linh? Chi n n cười, không có gì nghiêng đi trong
mt.
- Ch cn nh, Chi đã tin anh Thu.