Xin Được Mt Ln Ngu
Ba Má tôi bo tôi hc yếu lm, ông bà khuyên bo tôi nhiu ln, rng tôi hãy c gng hc
tp cho kp bạn bè đng khi s tụi nó chê cười. Mc m gì cười, ai cười mình thì mình
nhe răng cười li, s gì. Tôi nh là hi nh tôi hc cũng ã" lm ch b, mà không hiu
sao càng ln sc hc ca tôi càng gài s de.
Không phi ti cht xám của tôi tiêu hao đâu, đừng hiu lm, nó vn còn y nguyên mt
cc t chẳng trong cái đầu đa hệ của tôi đây nè, s còn thy nữa là. Nhưng mà... khốn
kh thay, nó ch phát sóng nhng trò nghch ngm quy phá thôi, còn nói ti chuyn hc
thì... stop, y như bắt ln kênh, cht xám không hoạt động na, cho nên không có gì l khi
điểm ca tôi t con vt n thành trng ri trng p thành vt, c như vậy nhà tôi đầy c
vt, chúng sinh sôi ny n đến ni tôi khi phải đi chợ luôn. Con đường hc vn ca tôi...
êm trôi, nếu không có mt biến c xy ra. S là hôm đó, sau khi tham khảo ý kiến ca c
lp, cô ch nhim phán mt câu xanh rn làm tôi mun... rn tóc trán :
- Bắt đầu tun sau em Vân s kèm em Lâm học văn, còn các môn khác thì lp t chc
hc nhóm, các bn s giúp đỡ, riêng Lâm em phi c gắng để vượt qua các k thi sp ti
để không ph lòng các bn.
T nhiên máu t ái bấy lâu đã ct k trong tôi, bây gi ni lên ngùn ngt. Tôi ngu, tôi
biết ch, nhưng tôi không muốn ai nói thẳng ra như vậy (đau khổ lm) mặc dù đó là... cô
tôi. Đã vy còn biu tôi hc vi nh lớp trưởng "linh hồn tượng đá" này (Nói thiệt nha,
tôi "kết" nh lâu ri - Không phi kết mô đen đâu, đừng có hòng). T cái do mà sc hc
ca tôi còn "oanh oanh - lit lit" kìa, bn bè hay "cáp đôi" tôi với nh, mà hng biết nh
có biết trước tương lai tôi s "lit liệt tê tê" như vầy không mà nh x mt tràng nghe...
n lnh:
- Xì...ì...! ta mà dính vi ng thì chng thà ta... vy nuôi ta còn hơn.
Hi vy làm sao tôi có thin cm vi nh được chứ??!! Đúng là oan gia gặp oan gia.
"Phen này ta s ra sch mi nhc nam nhi mi được." Nghĩ vy nên tôi cũng yên tâm
đôi chút.
Bui học đầu tiên. Tôi mang b mặt đằng đằng sát khí sut bui hc. Nh ging mc nh,
tôi ngi nghĩ cách trả thù nên không hiu nh ging hay d thế nào. Nhưng chắc là chun
b k càng lm nên trông mt nh đầy tin tưởng, nh say sưa phân tích cái này giải thích
cái n. Còn tôi, suy nghĩ cách trả thù không đưc nên tc mình đập tay xung bàn. Rm!
tôi git mình thu tay v và theo quán tính tôi giương mắt nhìn xem phn ng ca nh lp
trưởng. Nh nhìn tôi như nhìn người cung trăng và giọng nói vn "nh nhàng" ca nh
ct lên:
- Nếu Lâm không mun hc na thì thôi. Tht ung công cho cô và các bạn đã quan tâm
lo lng cho Lâm quá nhiu. B Lâm tưởng tui thích kèm Lâm hc lm sao, chng qua
phong trào ca lp và vì cô đã thuyết phc tui nhiu ln, ch không thì... còn lâu. Lâm
tưởng Lâm là ai ch?
Tôi nhìn nh sng st, không ng hôm nay nh lên lp tôi nặng như vậy. Thn kinh tôi
còn đang dao đng thì đột ngt nht toáng lên:
- Làm ơn động não dùm tui chút đi, cái đu cng ngắt như cái đầu cá khô.
Và ri nh vi tay ly my cun tp... ra v... còn tôi... ôi thôi... hùm thiêng khi đã sa cơ
cũng hèn... c tôi là cùng. Tôi căm thù nh hơn bao giờ, nếu nut nh vào bụng được thì
tôi cũng nuốt ri. Tc muốn ói máu mà đành nuốt nhc vào lòng. Ráng nhịn đi, quân tử
tr thù mười năm chưa muộn. "Ri ngươi sẽ biết tay ta" tôi lm bm ra nh đủ để...
mình tôi nghe, ngu sao để nh nghe...
Nhưng trời còn thương người hin không n để tôi phi ch đến mười năm mà ngay ngày
hôm sau tôi đã có cơ hội tr thù... Hôm đó giờ toán ca cô Trm, cô có tiếng là nghiêm
khc trong gi hc, mà tôi biết thế nào nh cũng xung phong lên bng ging nhng bài
toán khó (lớp trưởng mà). Tôi chun b mt miếng giy c... vừa đủ để thiên h nhìn thy
mà nh không biết, ri tôi viết vào đó mấy ch cho thêm phần sinh động. Và ri giây
phút phc hn của tôi đã đến.
Hí...hí...há...há... khì... Đủ giọng cười phát ra t my chc cái loa m hết volume ca lp
tôi, khi nh bước lên bng. Cô Trm và nh ngc nhiên quay nhìn xung lp, mt cô
nghiêm khc nhìn lớp như cảnh cáo nhưng không làm sao ngăn được làn sóng âm thanh...
êm du y. Còn nh, mặt đỏ rn pha ln ngc nhiên, nh không phi ngc nhiên lâu vì cô
đã phát hin ra tm bin qung cáo ghi lưng nhỏ vi ba ch to tướng : ĐẠI H GIÁ.
Tôi khoát trá chng kiến phút giây quê đnh lp trưởng nhn lãnh. "Đã bo ngươi
s biết tay ta mà". Tôi chc là nh s sng bờm lên như sư tử Đông... Nhưng không,
nh đi từ t xung lp... ngi xung ghế,... đưa tay lên... và rồi... ôm mt khóc. Tôi quá
bt ng trước s kin này, nh ni tiếng là... nước đá mà. Tôi với nh hc chung hồi đó
gi chưa bao giờ thy nh mt khí thế như lần này. Vy là... thánh thần thiên điạ ơi, tôi
đã tr được nhc rồi. Cám ơn trời. Tôi khoái chí cười to hòa vào giọng cười ca lp...
ha... ha...
- Tt c im lng.
Cô đập thước xung bàn quát to. Lp im re tôi sa li dáng ngồi và gương mặt cho có
vẻ... nai tơ ngơ ngác, ri tôi liếc xung quanh. Chà! ai cũng có vẻ ngây thơ, tay khoanh
trên bàn ngoan như học trò cp I.
- Ai bày ra trò này vy?