vietmessenger.com
H. G. Wells
X S Của Người Mù
bn dch ca Nguyn Th Chân Qunh
Cách Chimborazo khoảng hơn ba trăm dậm, cách vùng tuyết phủ Cotopaxi độ một trăm dậm,
một nơi hoang-vu nht trong dẫy trường sơn Andes xứ Ecuador, có mt cái thung-lũng bí
mt, bit lp vi thế-giới bên ngoài, đấy là x s ca những người mù. T ngày xa ngày
xưa, lâu lắm rồi, người ta đến thung-lũng này bằng cách vượt nhng hm núi vô cùng him-
trmột sơn đạo băng đóng trơn truột, đến những cánh đồng cỏ quanh năm xanh tốt. Thế
ri có mt gia-đình người Pérou lai, trn tránh chế-độ độc-tài và bo quyn ca mt ông vua
Y-pha-nho, kéo nhau đến đây định cư. Kế đó, ngọn núi Mindobamba phun la d-di, trong
khi ở Quito đêm tối mù-mịt kéo dài mười by ngày giòng-giã, và nưc sông Yaguachi sôi
sùng-sc, cá chết ni lnh-bềnh trôi đến tn Guayaquil ; men theo sưn núi ven bin Thái-
bình-dương đâu đâu cũng có động đất, băng tuyết tan rã rt nhanh và nước lt dâng lên bt
ngờ. Đỉnh Arauca cxưa lở hn một bên, lăn xuống m ầm như sấm độïng và vĩnh vin
tách x của người mù thành mt cõi riêng. Nhưng một trong những người định cư sớm nht
tình c lại đến hm núi phía bên này, khi trận động đất kinh-hn xy ra, nên ông ta bt buc
phi quên hết v con, bè bn, tài sn b li trên kia và bắt đầu mt cuộc đời mi i thế-
giới bên dưi này. Ông bắt đầu li cuc đời, nhưng gập hoàn-cnh bt li, ông mc bnh
mù ri b trng pht chết trong hm mỏ. Nhưng câu chuyện ông k tr thành c-tích lưu
truyn cho ti nay sut giải núi trùng điệp Cordillière des Andes.
Ông k li nhng lý do vì sao ông phi tnơi sơn ải đó ln mò về. Ông đến đó t khi ch
một đứa bé b buc chặt vào con đà-mã vi mt cái bọc to tướng đựng các vt dng. Ông
cho biết cái thung-lũng ấy là nơi phúc-địa, có đủ mi thmà con người hằng mơ ước : nước
ngọt, đồng c, khí hu ôn-hoà, sườn núi đất đen mu m, vi nhng bi cây um-m, qu
chín ngon ngt. Trên một sườn núi khác là nhng cánh rng thông rng lớn ngăn chặn tuyết
l. Tít trên cao, ba mặt vách đá xanh xám có băng ở tột đỉnh, nhưng những con sông băng
đóng không chy v phía h mà li chy ra những sườn đồi xa hơn, và chỉ thnh-thong mi
có nhng tảng băng khổâng-lồ lăn xung mé thung-lũng. Ở sơn cốc này không bao gi
mưa, hay tuyết, nhưng nhờ nhng dòng suối đầy tràn nên đồng c vẫn xanh tươi và có
nước tưi chan hòa khắp nơi. Những người dân định cư ở đây quả đã hoàn-thành mt công
việc đáng khen ngợi. Thú vt do hchăn nuôi, sinh sôi nẩy n, ch him có một điều khiến
hnh-phúc ca h không được trn vn. Ch mi mộït điều này cũng đm cho hnh-phúc
ca h giảm đi rất nhiu. Mt chng bnh c-quái khiến cho tt c những đa tr sinh ra
đây ? và cả rt nhiều đứa lớn hơn ?cùng mc tt mù lòa. Chính là để đi kiếm mt th linh
dược hay bùa phép thn-diu v tr bnh thong-manh mà ông đã chng qun mt nhc,
đường xa hung-him, xông pha lăn lội xung núi, tìm v quê cũ.
Vào thu y, trong những trường hợp như thế người ta không nghĩ đến vi-trùng, truyn-
nhim, mà ch nghĩ đến ti li.Và ông nghĩ lỗi chính là do những người di cư đầu tiên không
có giáo sĩ đã quên dng một điện thờ khi đặït chân đến cái thung-lũng này. Ông mun thiết-
lập trong sơn cốc một cái điện thờ đẹp-đẽ và linh thiêng, không xa-hoa. Ông mun có nhng
thánh ct hay nhng bùa phép gây lòng tín ngưỡng, nhng thánh vt, m-đay thần bí,
nhnh thánh kinh. Ông mang theo trong bc mt nén bạc nhưng không chịu cho biết ngun
gốc, khăng-khăng một mc nói rằng sơn cốc không có bạc, nhưng lời chối đây đẩy ca ông
rõ là cung cách ca mt k nói dối chưa thiện ngh. Tt c mọi người đều đóng góp tiền bc
và các vt trang-hoàng quý giá vì h nghĩ những vt ngoi thân y không cn-thiết, thà đem
đánh đổi ly phép mầu để tr bệnh. Tôi tưởng tượng ra hình nh mt thanh-niên miền sơn
cước, mt m, da sm nng, gy-guc, lo-lng, bn-chn ôm cht cái mũ rộng vành, mt
thanh-niên không my may quen thuc l thói ca cái thế-giới bên dưới, k li chuyn này
cho mt vài giáo-sĩ mắt sáng chăm-chú nghe trước khi cơn địa chn xy ra. Tôi hình dung
chàng tìm cách tr v vi nhng thánh vật, linh dược để tr bnh và nhng nông ni khó-
khăn vô vàn chán-nản đối trước khoảng đất rng ngn-ngang lon thạch, nơi trước kia là
hm núi. Tôi không rõ hết nhng tai biến khác đã xy ra cho chàng ngoi tri chết khn-
kh nhiều năm về sau. Ti-nghiệp cho con người lc-lõng t xa đến ! Con sông trước kia là
hẻm núi nay đổ ào ào xung t mt thch động, và câu chuyn anh vng v k lại đã biến
thành s tích ca giống người mù lòa mt chn xa-xôi nào đó mà ngày nay ta còn nghe
thut li.
Tai ha tiếp-tc giáng xung những người dân thưa-tht, hiếm-hoi ca cái thung-lũng trơ-
trọi đã b b quên y. Những người già lòa mt phi s-song, những đa bé ch nhìn thy
l-m, còn những đứa sinh ở đây thì hoàn toàn mù tịt. Nhưng đời sng li rt d-dàng trong
cái lòng cho bn b tuyết vây, tuyt-tích vi thế-gii bên ngoài : c cây không chông gai,
không sâu trùng, dã thú không có mà ch có những con đà-mã hin-lành hđã lôi kéo được
đi theo lòng sông cn trong nhng hm núi. Mc-lc ca h c yếu dn nên họ không để ý
đến s mt mát này. Họ hướng dn những đứa tr mù lòa di chuyân khắp nơi trong thung-
lũng kỳ đến khi chúng thuc lòng đường đi lối li, thành th khi h mù hn thì dòng ging h
vn tn ti. H còn tìm ra cách gi cho la khi tt trong nhng cái lò bằng đá. Lúc đầu h
ch là mt cộng đng mù chhơi có liên-quan đến văn-minh Y-pha-nho, pha trn vi mt ít
nh-hưởng ca ngh-thut và triết-học đã tht truyn ca x Pérou thời thưng cổ. Đời này
qua đời khác, họ đã quên đi rất nhiều điều mà cũng đã phát-minh ra nhiu th. Nhng
truyn-thuyết, tp tc ca cái thế-gii bao la, ngun gc ca h, trở nên mơ-hồ, đượm mu
sc hoang-đường, thn-thoi. Tr cp mt kém ra thì h là những con người khe mnh,
năng lực. Thế ri tình c và do huyết thống lưu truyền h bỗng sinh ra được một người kit
xut, có thể đứng ra lên tiếng thu phc họ. Sau đó hn sinh thêm được một người th hai
na cũng đ li nhiu nh-hưởng sâu đậm. T đó, cái tiểu xã-hi ca h trở nên đông đúc
hơn và cũng hiểu biết hơn. Họ th hp nhau để x lý nhng vn-đề xã-hi hay kinh-tế.
Đời này qua đời khác, đời này kế tiếp đời khác, cho đến đời thmười lăm kể t ông t
mang nén bạc ra đi tìm thánh dược và không bao gi tr li. Thế ri bt ng li có mt
người t thế-gii bên ngoài lọt vào được cái thung-lũng tuyệt-tích ấy. Sau đây là chuyện ca
người này.
Hn là một sơn nhân gn Quito, một người đã tng ra khơi, đi đó đi đây, nhiều lch-duyt,
một người đọc sách theo kiu riêng ca mình, một người đã tinh quái li gan d. Lúc by gi
có một toán người Anh đến Ecuador để leo núi đã thuê hn thế chân cho mt trong ba
người hướng-đạo Thy-sĩ bị m. Hắn đã tng leo khá nhiu núi ri mi thử đến ngn
Paracostopelt trong rng núi Andes, và ln y hn b mt tích luôn. Tai nạn này được kđi
k li hàng chc lần, nhưng chỉ có chuyn ca Pointer thut là hay nht. Pointer tả tường-
tn nhng ni vt-v khi cả đoàn phải leo lên con dc hầu như dựng đứng đến chân mt cái
vách đá cuối cùng và ln nht. Họ đã cht-vt dng lu trú ẩn ban đêm trên một thch-bàn
gia vùng tuyết ngp. Pointer có bit tài k chuyn khiến mọi người hi-hp theo dõi t khi
đoàn thám- him phát-giác s tht-tung ca Nunez ra sao. H réo gi hn vang m lên
nhưng không thấy tr li, h li hô hoán thêm và huýt còi, thế ri sut nửa đêm ấy không ai
chp mắt được na.
Khi tri tng sáng h nhìn thy du vết Nunez ngã lăn xuống in hn trên mt tuyết. Dưng
như hắn không kp kêu lên mt tiếng nào. Hắn trượt chân ở mé đông, lăn tut xung mt
khu hoang-sơn. Tít bên dưới, hắn rơi trúng mt cái dc sâu tuyết đóng, tiếp tc lăn-lông-lc
xung cùng với đám tuyết l. Vết lăn thẳng đến b mt cái vc thẳm, sau đó mọi du tích
đều b khut lp. Xa lắc xa lơ bên dưới, h l-m thy nhng ngọn cây vươn lên t mt cái
thung-lũng nh hp bn bề vách đá. Đấy là cái xứ đã tuyt-tích ca nhng người mù.
Nhưng lúc bấy giờ chưa ai đấy là x người mù và h cũng không phân-biệt được nó vi
nhng sơn cốc nh hp khác. Nn lòng trước tai nn bt ng này, c đoàn bỏ cuc ngay t
trưa hôm ấy. Sau đó, vì chiến-tranh, Pointer phi nhp ngũ trước khi có dp leo th mt ln
na. Và cho ti nay, đỉnh Paracostopelt vn ngo-nghễ vươn lên, chưa có ai đặt chân ti
được. Cái lu ca Pointer tr nên xiêu vo, gia vùng tuyết ph không k vãng lai.
Nhưng người rơi xung vc còn sng sót.
Lăn hết cái dốc đầu khoảng ba trăm thưc, cun theo cả đám tuyết mù, hn lt vào mt cái
dc tuyết bám khác li còn dựng ngược hơn cái trên, cơ h mt hết tri-giác nhưng may
không gy một cái xương nào. Sau đó hắn rơi trên những trin dc thoai-thoải hơn và cuối
cùng dng li nằm im, vùi sâu trong đống tuyết xp trắng đã cun theo khi hắn lăn xuống và
đã cu hn. Nunez tnh dậy, mơ-màng tưởng mình đang nằm trên giường, nhưng linh-tính
của người dân miền sơn cưc khiến hn hiu ngay hin tình, lin ca quy, lóp-ngóp chui
dn ra khỏi đống tuyết và nhìn thy nhng ngôi sao nhp-nháy trên tri. Hn nằm sóng sượt
mt lúc, t hi mình đang ở đâu, chuyện gì đã xy ra cho mình. Hn s nn t chi, khám
phá ra cái áo choàng đã lộn ngược lên trên đầu, khuy đứt gn hết. Con dao găm trong túi rơi
lúc nào không biết. Cái mũ buc chặt dưới cm cũng mất nt. Hn nh mang máng lúc y
đang đi nhặt đá để dng lu. C cái rìu cũng mất tăm mất tích.
Nunez đoán mình đã trượt chân rơi xuống vc và ngửng đầu nhìn li cái dc ghê-rn hn
vừa lăn xuống. Dưới ánh trăng mi mc, lnh-lo và nht-nht, cái dc trông càng rùng-rn,
sâu hun-hút. Trong mt lúc, Nunez nm yên nhìn trng-trừng lên cái vách đá sừng-sng
bên trên, càng lúc càng thy nó cao ngt-ngưởng, vươn ra khỏi bóng tối đang lùi dần. V
đẹp k-bí, ma quái thu hút Nunez mt lúc ri bng hn bò lăn ra mà cưi nc-n.
Mt lúc lâu sau, Nunez nhn thy mình nm k ngay chân cái dc tuyết đọng. Bên dưi,
trăng soi tỏ mt cái dc khác có v d đi, Nunez thấy nhng mảng đen-đen của các bi cây
rm, mc chen gia my tảng đá. Hắn gượng đứng dy, t chi ê m, ln mò từng bước
khó-khăn từ đống tuyết xp xung ti bi cây rm rồi lăn kềnh ra thì đúng hơn là nằm, bên
mt tảng đá lớn, móc túi trong lấy chai nưc ra tu ng-c ri thiếp đi ngay.
Tiếng chim chiêm-chiếp văng-vng t rng cây tít bên dưới đánh thức Nunez dy.
Hn ngi lên, thy mình nm trên bãi c nh ở đáy mt cái vc sâu, hn đã cùng vi tuyết
lăn tut xuống đây theo một cái rãnh. Trước mt có một vách đá bích lập khác. Cái khe núi
giữa hai vách đá chy từ đông sang tây đang chan hòa ánh bình-minh, nng rọi đến tn
trin núi phía tây chn đứng cái dốc. Bên dưới dường như có một vách đá cũng dốc ngược
không kém, nhưng phía sau rãnh tuyết là một cái khe, băng đang tan rữa, nh xung tng
git, có th liều đi được. Nunez nhn ra đi dễ hơn hắn tưởng, cui cùng hắn đến mt bãi c
hoang khác và sau khi leo qua nhng tảng đá không my khó-khăn tới một cái sưn núi dc
sâu, có cây mc. Nunez ngắm địa-thế, ngng mt nhìn lên cái hm núi thấy nó ăn thông với
nhng thm c xanh bên trên và trông rõ mn-mt túm-tm mấy căn nhà đá hình thù k-d.
Có lúc hắn tưởng mình đang leo lên một bức tường trơn tut. Một lúc sau, ánh dương-
quang không còn chiếu xung hm núi, tiếng chim hót cũng tắt. Khí tri quanh Nunez tr
nên lnh giá và ti dn. Nhưng cái thung-lũng xa xa với nhng căn nhà trông lại càng sáng
ngi. Bây gi hắn đến mt b dc và gia nhng tảng đá hắn để ý ? vì Nunez rt có óc
quan-sát ? thy một cây dương-x hình thù k-lạ, như đang vươn những cánh tay xanh ngt
ra khi k núi nt-n. Hn b một cái như cái lá, nhấm th cung thấy ăn được.
Khong giữa trưa, Nunez thoát được ra khi hẻm núi đến một khu đồng bng có ánh nng.
Mình my hn tê cng, mt mi, hn u-oi ngi tránh nng sau mt tng đá, vốc nước sui
đầy chai gii khát, ngh một lúc trước khi tiến v phía có nhà ca.
Nhng ngôi nhà này trông rt k-quc và khi quan-sát toàn diện cái sơn cốc, hn càng thy
nó c-quái. Phn ln thung-lũng là mt bãi cỏ xanh mướt điểm rt nhiu khóm hoa thật đẹp
được tưới bón vô cùng cn-thn, rõ ràng có bàn tay người chăm sóc từng khóm mt. Trên
cao là mt bức tường vây chy vòng quanh thung-lũng và mt cái gì như ống dẫn nước t
đó có những tia nước phun xuống sơn cốc để tưới cây. Trên sườn núi cao hơn, từng đoàn
đà-mã đang gậm c. Ri-rác đó đây, tựa vào tường là nhng cái chuồng chăn nuôi đà-mã.
trung-tâm thung-lũng, các rãnh nước tưới cây nhp li thành mt cái lch và mi bên có
tường xây cao ti ngc. Cái chn ho-lánh này nhđim đó lại mang nét th-thành k-l. V
th-thành càng tăng thêm vi những con đường lát đá đen trắng, chy theo hàng lối, đường
nào cũng có mt va hè nh và k-d. Nhng ngôi n trung-tâm thung-lũng khác hẳn
nhng căn nhà xây hn-đn trên núi mà hn tng thy. Nhà ở đây, dựng hai bên mt con
đường cái sạch vô tưng, mt tin nhiu mu loang-lổ, đó đây có đục nhng cái ca ra vào
nhưng tuyệt nhiên không có ly mt cái ca s. Mu sc pha trn rt quái-đản, vách trát
bng mt th va ch thì xám-xt, ch mu nâu tái, thnh-thong xen ln mầu đá đen hoặc
nâu sm. Chính cái quang cnh sc mu lon xạ này đã khiến hn liên-ng lần đầu tiên
đến ch " mù ". " Tưng nào thc-hin cái công-trình này chc là mù tịt như một con dơi "
Nunez bng bo d.
Hn xuôi dc đến ch có bức tường vây và ng nước chy quanh thung-lũng, gần nơi mà
ống nưc phun xung một màn nưc mng rung-rinh. Bây gi hn mi trông thy mt bn
người vừa đàn ông vừa đàn bà đang ngh trên những đng cỏ, dường như họ đang ngủ trưa.
Xa xa trên bãi c, gn cái làng, mt lũ trẻ nm ngn-ngang, gn k bên cạnh, ba người đàn
ông đang gánh những cái thùng đi trên con đường đá nh chy t bức tường vây đến
nhng ngôi nhà. H mc quần áo đà-mã, tht lưng và ng bng da, mũ che gáy và hai tai.
H nối đuôi nhau đi hàng một, đủng-đỉnh bước, vừa đi va ngáp dài y như người mi thc
trắng đêm. Có cái gì khiến người ta yên-tâm trong dáng v sung-túc và khnh ca h. Sau
mt lúc ngn-ng, Nunez xut đầu l diện, bước lên tảng đá, cất tiếng gọi to, dư âm vang
di khp thung-lũng.
Ba người đàn ông dừng chân, ngoảnh đầu nhn-nhác như tìm kiếm xung quanh. H quay
ngang quay nga, còn Nunez thì vung tay ri-rít ra hiu song có l h không trông thy. Sau
mt lúc, h tiến v phía dy núi xa xa, mé tay phi, và ct tiếng gọi to như để đáp lại. Nunez
li gào lên, vung vy tay ra hiu và khi nhận ra vô ích, đột nhiên ch " mù " lóe ra trong óc
hn : " Không khéo các cha này mù c lũ rồi ! "
Cui cùng, sau khi gào chán chê và cáu-kỉnh, Nunez vượt chiếc cu nh vt ngang dòng
nước, xuyên qua mt cái ca đục trong tường và tiến đến gn h. Hn chc chn nhng
nguời này đã lòa và biết rõ đây là xứ s ca người mù mà người ta vn k trong nhng
chuyn c-tích, thn-thoi. Hắn tưng như mình đang trải qua mt cuc phiêu-lưu thích-thú
mà mọi người hằng mơ tưởng, ước ao. Ba người đàn ông sóng vai nhau đứng, không nhìn
hắn nhưng tai lại vnh v phía hn, lng nghe tiếng bước chân khác l ca hn. Họ đứng
sát cánh nhau ra chiều hơi khiếp-s. Hn thy rõ mi mt h khép kín và sâu trũng làm như
nhãn-cầu bên dưới đã teo li. Mt h l v hoang-mang.
" Có người ? đích thị là có người ? người hay là qu thn đi từ phía nhng tảng đá xuống ".
Một người tht bng th tiếng lơ-l Tây-ban-nha.
Nunez mnh dn tiến lên như mt thanh-niên mới bước chân vào đời. Hn cht nhớ đến tt
c nhng chuyn k v cái thung-lũng đã tuyt-tích và x s của người mù. Câu ngn-ng
c cláy đi láy lại mãi trong đầu hắn như một điệp-khúc :
" Trong X Mù Thng Cht làm Vua "
" Trong X Mù Thng Cht làm Vua "
Hn ct tiếng chào rt l-phép, va chào vừa đưa mục-quang quan-sát.
" Người này từ đâu đến h Pedro ? " một người lên tiếng hi.
" T phía nhng tảng đá trên kia đi xuống."
" Tôi t bên kia dẫy núi đến đây " Nunez sửa li. " T một nưc rất xa, nơi mà ai ai cũng
nhìn được. gn Bogota, chcó hàng trăm ngàn dân cư, dẫu ch là mt thành-ph khut
no. "
" Nhìn ? Nhìn ? " Pedro lm-bm.
" Người này t nhng tng đá đi xuống " người mù th nhì nhc li.
Qun áo h mc rt k-cc, chp ni lung-tung các mnh vn bng những đường kim mũi
ch khác nhau.
Hn git ny mình khi họ đồng lot tiến lên, cùng vươn tay. Hắn vi lùi li, tránh nhng ngón
tay xòe ra.
" Lại đây " người mù th ba lên tiếng, bước theo và tóm ngay được hn.
H nm gi, s nn Nunez từ đầu đến chân và không nói thêm mt tiếng nào cho ti khi s
nn xong.
" y, cn-thn đấy ! " Nunez s-hãi kêu lên khi một ngón tay đè lên mắt hn và biết là h
thy mt hn rt k-quc, mi mắt rung động được. H li s th mt ln na.
" Người này quái l lm, Correa. S thc anh ta mà xem, cng nhắc y như lông con đà-
mã " người tên là Pedro tht.
" Cũng thô-kệch như những tảng đá đã sinh ra anh ta " Correa nói và vut-ve cái cm chưa
co râu ca Nunez vi bàn tay mm-mại hơi ươn-ưt. " Chc ri anh ta cũng có thể tr nên