
Yêu Chơi, Hút Chơi -
Zen

TRUYỆN NGẮN: YÊU CHƠI, HÚT CHƠI .
Tác giả : Zen (mikahawa.zenkura)
Nguồn : zing me
Thể lọai : Truyện ngắn
..........
Lần đầu tiên tôi gặp em là ở một cuộc vui, ai cũng vui vẻ quậy tưng
bừng nhưng chỉ có mình em. Em khiến tôi chú ý bởi em cô độc so với
những người kia và đặc biệt hơn nữa là điếu thuốc trong tay em cùng
làn khói trắng em nhả ra vào không trung. Gái hư tôi thấy không ít, tiếp
xúc cũng không ít nhưng một cô gái hút thuốc thì có lẽ em là người đầu
tiên. Bởi, một cô gái có thể đủ khả năng chơi bời nhưng không phải cô
gái nào cũng đủ khả năng cầm điếu thuốc và hút.
" Con gái hút thuốc là lúc không còn gì để mất nữa cả"
Liệu có đúng không? Tôi nhìn ra trong em có sự trống rỗng và có gì đó
không thể đoán biết được. Từng làn khói em nhả ra nhẹ nhàng hòa vào
không khí nhưng tôi thấy lòng em nó không nhẹ như làn khỏi mỏng
manh kia. Nếu như nhìn sung quanh em so với những cô gái khác không
có gì đặc biệt cả bởi trong mắt tôi những cô gái hư hỏng đều một vẻ như
nhau. Nhưng, em khác họ bởi rằng em chỉ lặng yên từ đầu đến cuối buổi
không nói lời nào và không tham gia chút nào; em chỉ… đốt thuốc. Các
cô gái bước chân vào quán bar này có lẽ mỗi người đều có mục đích
riêng nhưng đều thả mình vào trong cái gọi sa hoa nhưng còn em thì
sao? Tôi thấy, em tìm tới nơi đây như là một nơi để nhà khói mà thôi.

Bước tới gần em, ngồi xuống cạnh em nhưng tôi cảm thấy em coi những
người sung quanh mình đều chỉ là không khí mà thôi. Thứ duy nhất em
nhìn, chú ý chính là làn khói trắng nhạt dần hòa vào trong không trung.
Tôi hỏi:
_ Có gì khiến một cô gái như em phải tìm đến với điếu thuốc vậy?
Em quay lại, nhìn tôi nhưng không nói gì. Bờ môi đỏ ngậm lấy điếu
thuốc, hút và lại nhả ra một làn khói. Ánh mắt liếc về phía đám đông
kia rồi cười nhạt. Tôi không hiểu lắm nụ cười của em mang ý nghĩa gì là
cảm thấy đơn độc hay cười những con người đang quay cuồng với hơi
rượu cùng men say kia là nhàm chán? Nhưng cuối cùng em cũng chẳng
nói gì, ánh mắt lại phiêu theo làn khói kia vô định hướng , chăm chú
nhìn chúng tản dần theo không khí. Tôi lại hỏi:
_ Em có người yêu chưa?
Câu hỏi này vốn chỉ là vu vơ mà thôi nhưng tôi lại không ngờ khiến em
khựng lại. Ánh mắt em giao động nhìn tôi rồi bỗng dưng lại nghoẻn
miệng cười, em nói:
_ Với tôi, tình yêu như điếu thuốc lá này vậy. Hút không phải vì buồn,
chán, nản hay bất cần đời gì đó. Đơn giản chỉ là hút chơi thôi. Okey?
Nói rồi em đứng dậy bước đi. Hòa mình vào đám đông nhưng cũng
chẳng nói gì; chỉ là ngồi đó thi thoảng nói chuyện với người con trai bên
cạnh gì đó rồi cả hai khẽ cười. Có lẽ, vì người đó nên em mới đến đây
ngày hôm nay.
Lần thứ hai tôi gặp em vẫn là trong một quán bar. Những vũ công lắc lữ
trên bốn chiếc cột lớn được dựng ở góc phòng sexy và gợi dục. Họ thu
hút ánh mắt đàn ông nhưng với tôi em mới là người thu hút tầm nhìn

của mình. Ở cánh cửa ra vào em dằng co với một người rồi hắn thô bạo
kéo em ra ngoài. Tôi thấy trên mặt em là đôi mắt vô tình và trên mặt
hắn là ánh mắt tức giận tới cực điểm. Và tôi cũng nhìn rõ, trên tay bên
kia của em vẫn còn điếu thuốc chưa tàn hết. Tôi nhíu mày tự hỏi rằng :
" Hắn để em hút thuốc sao? Hay rằng hắn cũng như tôi, hứng thú và tò
mò với một cô gái lạ như em?"
_ Chết tiệt, buông ra đau quá… _ Em chửi và dằng tay ra khỏi bàn tay
to lớn của hắn.
_ Hừ, giải thích đi. Tôi muốn một lời giải thích từ em _ Hắn nhìn em,
ánh mắt tức giận pha lẫn lạnh léo.
Nhừng dường như em một chút sự cũng không có. Ném điếu thuốc đã
cháy hết, em châm lửa mồi một điếu khác, rít một hơi dài em phả vào
mặt hắn, nói:
_ Chán rồi.
_ Chán? Em chán cái gì? Không cho em đủ yêu thương à? Hay tôi
không cho em đủ tiền? _ Hắn nghe vậy, tức giận đến chán nổi gân rít lên
lay mạnh em,
Nhưng em vẫn rất bình tĩnh, đôi mắt to tròn kẻ màu mắt sẫm kia không
chút nào sợ hãi trước sự tức giận của hắn. Dường như em biết hắn
không thể đánh em cũng không thể làm gì em khác nữa cả cho dù đây
chỉ là một con hẻm nhỏ. Đôi môi em nhếch lên cười cợt hắn; em nhớ từ
lúc em đồng ý để hắn yêu mình hình như một điếu thuốc của hắn cũng
chưa lấy chứ đừng nói rằng là một đồng tiên. Với em, tiền, tình , thuốc
cũng chỉ là một canh bạc mà thôi. Như vậy, em cần thứ phù du đó sao?
Đợi hắn tức giận chán, đấm tay vào tường đến bật máu em cũng chẳng

mảy may quan tâm. Hút hết điếu thuốc trên tay, em ném xuống đất rồi
nói với hắn:
_ Xong rồi đúng không? Tạm biệt.
_ Đứng lại…
Em định đi nhưng hắn túm tay em, đè mạnh em vào tường định hôn lên
môi cô. Em dãy nhưng sức một cô gái như em dù có dãy thế nào vẫn
không thể bằng sức thằng con trai cao to gần gấp đôi mình được. Cô rít
lên:
_ Khốn khiếp, buông…
_ Nếu không…?
Hắn nhếch môi cười thích thú khi thấy em tức giận. Cô rất ít khi nổi
cáu, gương mặt lúc nào cũng nhàn nhạt một ánh mắt hờ hững, đôi môi
hơi nhếch nhẹ như khinh bỉ cả thế giới vậy. Còn hắn, hắn thích cô tới
mức bỏ tất cả đám con gái khác mà cô chỉ được đúng một tuần đã đá
hắn với lý do " Chán" khiến hắn muốn phát điên lên được. Giữ chặt tay
cô, đè người mình lên người cô muốn hôn vào cô và độc chiếm cô
nhưng…
_ Chậc, cưỡng hôn một cô gái không còn tình cảm với mình có vẻ như
không được hay lắm nhỉ?
Hắn giật mình nhìn quay người lại. Người con trai trước mặt hắn ánh
mắt sắc, đôi môi nhếch lên lạnh lùng, chiếc áo nhẹ bay trong gió nhưng
lại khiến hắn ớn lạnh. Thần chửi câu gì đó rồi buông cô ra, hắn chạy
mất. Trong ngõ hẻm, chỉ còn tôi và em nhưng chẳng ai nói gì vì tôi bận
nhìn em còn em thì bận chỉnh lại quần áo bị tên kia làm cho nhăn
nhúm. Rồi em lại hút thuốc, nhưng bàn tay khẽ run lên đến mức châm

