intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1 Chương 41

Chia sẻ: Van Nguyen Van | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:4

64
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1: Phiêu Vân Cốc Chương 41: Tu tiên gia tộc. Nguồn: Sưu Tầm Sau khi dùng lệnh bài giải khai cấm chế, về đến phòng của mình, sắc mặt Lâm Hiên lập tức trở nên âm trầm.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1 Chương 41

  1. Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1: Phiêu Vân Cốc Chương 41: Tu tiên gia tộc. Nguồn: Sưu Tầm Sau khi dùng lệnh bài giải khai cấm chế, về đến phòng của mình, sắc mặt Lâm Hiên lập tức trở nên âm trầm. Hắn nằm trên giường, im lặng không nói. Nguyên bản hắn muốn ở lại quán ăn cho hết thời gian, thuận tiện nghe xem có được tin tức nào hay ho hay không nhưng không nghĩ đến lại nghe được một sự việc hệ trọng như thế. Lúc đầu khi đọc qua việc Giao dịch hội buổi chiều sẽ đưa ra bốn bản công pháp trung cấp thì tâm tình của Lâm Hiên rất tốt bởi vì mục tiêu của hắn chỉ là Linh Khống Thuật ở trong công pháp đó mà thôi, còn về nội dung công pháp thì hắn không cần lắm vì chỉ có tu sĩ Trúc Cơ kỳ mới dùng được, bây giờ vẫn còn quá sớm. Hiện tại Lâm Hiên phải học Linh Khống Thuật trước tiên, còn sau khi Trúc Cơ thành công hắn mới tiếp tục chọn lựa công pháp thích hợp. Ôm lấy hy vọng như thế, Lâm Hiên nghĩ rằng số lượng có tới bốn bản, việc mua được một trong số đó không phải là vấn đề. Nhưng hiện tại… Theo như lão giả kia nói thì trong số bốn bản đó đã có ba bản bị các tu tiên gia tộc thao túng trước, vậy mình chỉ còn lại một lựa chọn duy nhất. Khác với công pháp dành cho tu sĩ Linh Động kỳ, cơ hội xuất hiện công pháp trung cấp không nhiều. Lần này tham gia Giao dịch hội không chỉ có ba gia tộc tu tiên, những gia tộc khác, thậm chí tán tu đều có khả năng nhìn trúng bản công pháp duy nhất kia nên sự khó khăn sẽ tăng lên rất nhiều. Tuy hắn tin tưởng rằng số lượng đan dược của mình không thua ai cả nhưng dù cho là như vậy thì cũng… Im lặng một hồi lâu, cuối cùng Lâm Hiên cũng cắn răng quyết định, vô luận như thế nào hắn cũng không thể bỏ qua. Hắn nhất định phải thành
  2. công trong vụ này. Tuy ngày thường hắn cẩn thận dè dặt, làm việc gì cũng suy tính trước sau nhưng điều đó không có nghĩa hắn là một người nhát gan. Hắn làm như thế chỉ là muốn không đưa lại nhiều rắc rối mà thôi. Nhưng việc đã đến nước này thì phải đưa ra lựa chọn, Lâm Hiên không sợ giấu đầu lòi đuôi, nam tử hán đại trượng phu có thể nắm lấy, buông bỏ. Dạng người trước sợ sau lo sẽ không làm nên được đại sự. Nếu đã cần mua thì sao phải cố kỵ, lo lắng nhiều như vậy. Sau khi quyết định xong, Lâm Hiên liền khoanh chân ngồi xuống để hồi phục pháp lực và thể lực đến trạng thái sung mãn nhất. Đây cũng là do hắn muốn chuẩn bị một chút vì sợ lúc mua sẽ xảy ra xung đột, khi đó xác suất thắng lợi cũng sẽ cao hơn. Sau nửa canh giờ, Lâm Hiên liền mở mắt, đứng dậy đi ra khỏi phòng đến nghiễm tràng (quảng trường). Hắn phóng tầm mắt nhìn một cái, những tu sĩ đến sớm để đợi Giao dịch hội bắt đầu cũng đã hơn trăm người. Bọn họ đều là người muốn tuyển chọn bảo vật, đến sớm là để đề phòng có người nhanh chân hớt tay trên. Đại bộ phận trong đó đều là người của tu tiên gia tộc, chỉ có lác đác vài người thuộc tán tu mà thôi. Lâm Hiên chiếm lấy một cái vị trí gần phía trước, lặng lẽ quan sát tu sĩ xung quanh, đáng tiếc mọi người đều không có ai hứng thú nói chuyện cho nên hắn cũng chẳng nghe được điều gì cả. Một lát sau, một tu sĩ mặc phục sức của Lăng Vân Môn đi ra, ôm quyền hướng mọi người nói: “Hoan nghênh các vị đồng đạo đã đến. Giao dịch buổi chiều hiện tại bắt đầu…” Các tu chân giả đang một lòng muốn mua bảo vật nên đâu còn tâm tình nghe hắn nói dông dài. Sau khi thấy cấm chế của nghiễm tràng khai mở, mọi người liền ùn ùn tiến vào. Lâm Hiên cũng không chịu thua kém, sau khi tiến vào hắn liền trực tiếp đi về phía nam – nơi có gian hàng bày bán công pháp trung cấp như đã
  3. được giới thiệu trong ngọc giản. “Cái Băng Tâm Quyết này giá bao nhiêu vậy?” Thấy trên quầy hàng vẫn còn nguyên vẹn một cái ngọc giản, Lâm Hiên liền thở phào nhẹ nhõm, tính ra hắn cũng đến không muộn nhưng ngoài mặt lại làm ra vẻ bình thường. “Ngươi?” Vị tu sĩ Linh Động kỳ phụ trách gian hàng liếc nhìn Lâm Hiên một cái, có chút hiếu kỳ, nguyên nhân không có gì khác bởi vì chỉ có tu sĩ Trúc Cơ kỳ mới có thể dùng được công pháp trung cấp. Lâm Hiên đương nhiên sẽ không ngu ngốc đi giải thích mục đích sử dụng của mình, hắn hất hất cằm nói: “Ta hỏi ngươi bán làm sao?” Lâm Hiên thờ ơ hỏi, còn làm ra vẻ giả bộ cao ngạo. Điều này lập tức khiến cho đối phương bị chấn nhiếp, tuy trang phục Lâm Hiên chỉ là tán tu nhưng tên kia thấy hắn khí vũ bất phàm, nói không chừng vị khách hàng trước mặt còn có sư phụ lợi hại chống lưng ở phía sau cũng nên. Lại liên tưởng đến việc hắn muốn mua công pháp trung cấp dành cho Trúc Cơ kỳ nên thái độ của chủ gian hàng lập tức tốt lên, cười bồi nói: “Một trăm năm mươi viên Tẩy Tủy Đan hạ phẩm”. Thấy thái độ chuyển biến của đối phương, trong lòng Lâm Hiên âm thầm mỉm cười. Đây chỉ là hắn cố ý giả bộ mà thôi. Vì chỉ còn một bản nên chắc chắn sẽ có nhiều người muốn mua, nếu mình làm ra bộ nhún nhường, nhỏ nhẹ sẽ không có kết quả, không bằng cứ làm ra vẻ cao ngạo một chút sẽ khiến cho người ta đoán không ra, nghĩ rằng mình có người chống lưng lợi hại, tên kia có muốn giở trò chắc cũng phải cố kỵ. Tuy nhiên sự tình so với tưởng tượng lại thuận lợi hơn, ít nhất là không có xuất hiện khách hàng khác. Xem ra việc mình đến sớm là một lựa chọn đúng đắn. Lâm Hiên đưa tay vào trong ngực, đang muốn lấy đan dược ra nhưng lúc này từ phía sau vang lên thanh âm truyền vào tai hắn: “Một trăm năm mươi viên Tẩy Tủy Đan hạ phẩm, Băng Tâm Quyết này ta mua.” Trong lòng Lâm Hiên đánh thịch một cái, không tưởng được sự tình
  4. đến lúc quan trọng lại xảy ra trắc trở. Thần sắc hắn không chút thay đổi, ngoảnh đầu lại, chỉ thấy đó là một tên công tử mang y phục gấm vóc kiểu nhà thế gia, tuổi khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám có tu vi Linh Động kỳ. Kiểu cách ăn mặc, trang phục cùng với khuôn mặt khó ưa, không cần nói Lâm Hiên cũng biết hắn là người của một tu tiên gia tộc nào đó. “Vù, vù!” Hai cái bình ngọc được ném về phía quầy hàng, sau đó tên thanh niên kia liền đi tới để lấy ngọc giản. “Khoan đã!” Lâm Hiên lắc mình chắn trước mặt hắn. “Sao?” Sau khi nhìn rõ trang phục tán tu của Lâm Hiên, tên thanh niên kia ngạo nghễ hỏi. “Quy củ trước sau ngươi có biết không đó?” Lâm Hiên không muốn cùng hắn ta dây dưa vì nhìn kiểu này thì hai bên đã chẳng nể mặt nể mũi gì rồi nên hắn không chút khách khí nói. “Ha ha! Trước sau sao? Một tên tán tu như ngươi có thể mua được công pháp trung cấp ư?” Biểu tình của tên công tử kia tràn đầy vẻ trào phúng: “Hơn nữa cho dù ngươi có đan dược nhưng dám tranh đoạt cùng Yến gia chúng ta hay sao?” Yến gia – một gia tộc tu tiên trung đẳng, người không nhiều, khoảng chừng mười mấy nhân mạng. Gia chủ là cao thủ Linh Động kỳ đại viên mãn, chỉ cách Trúc Cơ kỳ một bước nữa mà thôi. Tư liệu về Yến gia xuất hiện trong óc của Lâm Hiên. Lúc này hắn không nói nhiều nữa, lấy đan dược từ trong ngực ra và nói: “Một trăm sáu mươi viên Tẩy Tủy Đan hạ phẩm, ta mua nó!” Sở dĩ Lâm Hiên nguyện ý đưa ra nhiều hơn mười viên bởi vì nếu cùng một giá thì chủ quầy hàng khẳng định sẽ ưu tiên bán cho gia tộc tu tiên hơn là một tán tu như hắn. Trừ phi hắn biểu lộ thân phận đệ tử Phiêu Vân Cốc nhưng điều này thực sự không có khả năng.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2