
Băng Hỏa Ma Trù
Băng Hỏa Ma Trù
Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu
Chương 126:
Kêu gọi đến Long thần nơi phương xa.
(b)
“Nhưng hiên tại dù ta có trách tội các ngươi thì có tác dụng gì? Không
lẽ các ngươi không biết bên trong Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình
phong ấn cái gì sao? Hiện tại tất cả đều đã mất hết, các ngươi nói ta
làm sao giải thích với đám chủ thần trên Thần chi đại lục đây? Một khi
phong ấn bị mở ra, đại chiến vạn năm trước tái hiện lần nữa. Tới lúc đó
không chỉ có Ngưỡng quang đại lục gặp nạn mà Thần chi đại lục cũng
phải chịu liên quan rất lớn. Một khi di thất quốc độ trở về thì việc đầu
tiên của bọn họ muốn làm chính là báo thù Thần chi đại lục. Vạn năm
thời gian trôi qua, ai mà biết bọn họ đã thay đổi như thế nào. Hơn nữa,
thân là long tộc cao quý mà các ngươi lại để cho một nhân loại bảo vệ
mới qua được nguy hiểm. Mặt mũi của long tộc thật bị các ngươi làm
mất hết cả rồi”
Thất long vương tất cả đều quỳ xuống, không ai dám nói câu nào. Bọn
họ sớm đã tiên liệu trước được tình huống này nên ai nấy cũng đều cúi
đầu lắng nghe Long thần la mắng.
“Tạp Tiệp Áo Tây Tư, Địch Mạn Đặc Đế, hai ngươi đứng dậy trước đi.”
Thanh âm Long thần chợt trở nên nhu hòa đi. Hắc ám, Quang minh
long vương đưa mắt nhìn nhau, bọn họ không dám trái lệnh Long thần,
cả hai đều lập tức đứng dậy.
Long thần thở dài một tiếng nói:
“Khi xưa ta lựa chọn đưa bảy cái Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình cho
bảy người các ngươi bảo hộ tuyệt không phải bởi vì các ngươi là long
vương mà nguyên nhân quan trọng nhất là bởi vì hai người các ngươi.
Năm người bọn họ ai nấy cũng đều có khuyết điểm. Gia Lạp Mạn Địch
Tư nguyên bổn thiên phú rất tốt nhưng hắn lại quá ham nhàn nhã.

Băng Hỏa Ma Trù
Khuyết điểm của Tạp Ngạo Địch Lý Tư chính là nói nhiều mà lại lười.
Có lẽ thực lực của hắn không bằng các ngươi nhưng về mặt tri thức thì
hắn là tốt nhất. Nhưng cũng bởi vì cái nguyên nhân kia mà hắn thật
khó có thể thành một long tộc cường giả. Tạp La Địch Lý Tư vốn không
kém, các phương diện cũng đều khá ưu tú, lại biết nỗ lực, tâm tính
bình đạm, theo đúng lý là nhân tuyển tốt nhất. Chỉ đáng tiếc hắn thiên
phú có hạn, muốn thành tựu cao hơn thì so với các ngươi phải nỗ lực
hơn rất nhiều. Khuyết điểm của Tát Tát Lý Tư chính là quá cao ngạo.
Bản thân long tộc chúng ta vốn đã là cao ngạo nhưng chữ ngạo đó của
chúng ta là ở trong lòng chứ không có biểu hiện ra bên ngoài mặt.
Chính cái kiêu ngạo đó đã hạn chế sự phát triển của nàng ta rất nhiều.
Còn Mạt Mạt Lư Tạp Tư (Bàn tử), khuyết điểm của hắn thì ta không
cần phải nói. Tất cả các ngươi ai cũng biết, ham ăn lười làm, khó thành
đại sự. Nếu chỉ có năm người bọn họ thì ta tuyệt đối không ở trước mặt
đám chủ thần đưa ra đề nghị để bọn ngươi trấn giữ Mặc Áo Đạt Tư
phong ấn chi bình. Cuối cùng lựa chọn các ngươi, nguyên nhân chủ
yếu là vì có Tạp Tiệp Áo Tây Tư cùng Địch Mạn Đặc Đế. Hai người các
ngươi cũng đều có vấn đề nhưng hai ngươi lại bổ sung cho nhau rất
hoàn hảo. Đúng ra trong long tộc chúng ta không cho phép Quang
minh cùng Hắc ám kết hôn. Bởi vì ta biết hai ngươi không phải là
Quang minh và Hắc ám bình thường. Các ngươi có thể loại bỏ được sự
tương khắc mà kết hợp chúng lại một chỗ. Chính vì lý do đó, Gia Lạp
Mạn Địch Tư có lẽ rất hận ta nhưng ta biết hai ngươi thật sự mới là
một đôi hoàn hảo. Ta thân lãnh trách nhiệm Long thần nên nhất định
phải điều chỉnh quan hệ trong long tộc. Từ ý nghĩa đó mà nói thì dù ta
có lẽ không phải là một phụ thân tốt, ta không để cho con của mình
đạt được cái mà nó mong muốn nhất nhưng từ trước tới giờ ta chưa
bao giờ hối hận.”
Ánh mắt của chúng long vương đều nhìn về Gia Lạp Mạn Địch Tư. Gia
Lạp Mạn Địch Tư cúi đầu, trong ánh mắt biểu lộ những tâm tình phức
tạp. Không sai, Long thần hiện tại chính là phụ thân hắn, cũng chính là
tối cường giả trong long tộc. Khi xưa hắn thật không hiểu vì sao phụ
thân hắn lại kết hợp Tạp Tiệp Áo Tây Tư với Địch Mạn Đặc Đế mà
không thành toàn cho mình. Gia Lạp Mạn Địch Tư có thể trở thành một
Hỏa long vương như hiện này không hề có chút dựa dẫm gì vào phụ
thân. Hắn kế thừa từ Long thần một thân thể cực tốt nhưng từ nhỏ đã
rất lười biếng, không hề muốn tu luyện. Chỉ có điều Long thần từ trước
tới giờ vẫn không hề ép hắn mà cứ để cho hắn phát triển. Cho đến khi
Địch Mạn Đặc Đế được gả cho Tạp Tiệp Áo Tây Tư, chấp niệm trong
lòng Gia Lạp Mạn Địch Tư mới giác tỉnh. Bắt đầu từ đó hắn không
ngừng nỗ lực tu luyện, bằng vào thực lực bản thân đánh bại tất cả các
đối thủ, kế nhiệm vị trí Hỏa long vương. Nhưng cũng bắt đầu từ đó hắn
không hề gọi Long thần một tiếng phụ thân. Từ trước tới giờ hắn

Băng Hỏa Ma Trù
không hề trách vì sao Long thần không giúp hắn đề thăng lực lượng
nhưng khi Địch Mạn Đặc Đế vĩnh viễn trở thành một giấc mộng thì hắn
đã nỗ lực không ngừng. Mục đích quan trọng nhất là hắn muốn chứng
minh mình mạnh hơn Tạp Tiệp Áo Tây Tư. Hắn luôn luôn nghĩ nếu thực
lực mình khi xưa mạnh hơn Tạp Tiệp Áo Tây Tư thì có lẽ Địch Mạn Đặc
Đế đã không chọn Hắc ám long vương mà là hắn. Trong nỗi hối hận
đó, thực lực của Gia Lạp Mạn Địch Tư tăng tiến thần tốc để rồi trong
cuộc chiến vạn năm trước cuối cùng cũng trở thành cường giả trong
thất long vương. Cho tới hiện tại hắn tin thực lực của mình cũng không
hơn kém gì Tạp Tiệp Áo Tây Tư bao nhiêu. Nhưng hắn cũng đồng thời
phát hiện Địch Mạn Đặc Đế vĩnh viễn cũng sẽ không thuộc về hắn.
Giọng nói của Long thần vẫn rất bình đạm, phảng phất như không pải
đang nói chuyện trong nhà, tiếp tục lên tiếng:
“Tạp Tiệp Áo Tây Tư, ngươi biết cái sai của ngươi ở đâu không? Ngươi
sai chính là khi Địch Mạn Đặc Đế mang thai, ngươi lại không hề thông
báo cho ta biết. Thân là hắc ám long vương, là tối cường giả trong thất
long vương, không lẽ ngươi không biết thể chất hắc ám của ngươi cùng
thể chất quang minh của Địch Mạn Đặc Đế là tương khắc nhau sao? Dù
cho thân thể các ngươi có mạnh mẽ đến đâu chăng nữa nhưng các
ngươi đừng quên, sinh mệnh các ngươi sinh ra cũng sẽ kế thừa sức
mạnh đó từ các ngươi. Nếu như trước đó ngươi chịu thông báo cho ta
biết việc Địch Mạn Đặc Đế có con thì ta nhất định sẽ cố hết sức xử lý
việc này, mang Địch Mạn Đặc Đế về Thần chi đại lục sanh nở. Khi đó
những việc sau này đều sẽ không xảy ra. Có lẽ ngươi nghĩ là không
muốn làm phiền bọn họ vì muốn gọi ta nhất định phải có sự hợp lực
của mọi người. Nhưng ngươi sai rồi, một bước sai đã dẫn tới sai lầm
cực lớn như thế này. Tạp Tiệp Áo Tây Tư, bây giờ ngươi đã hiểu chưa?
Đáng tiếc, thật đáng tiếc, nếu như đứa con của ngươi và Địch Mạn Đặc
Đế có thể bình an sinh ra thì có lẽ nó sẽ trở thành hy vọng của cả long
tộc, có thể sẽ trở thành một cự long rất mạnh, có lẽ vị trí của ta tương
lai sẽ do nó kế thừa.”
Tạp Tiệp Áo Tây Tư ảm đạm nói:
“Long thần đại nhân, ta sai rồi, ta đã khiến cho ngài thất vọng. Thật ra
ta lúc nào cũng muốn thông báo cho ngài biết việc của Địch Mạn Đặc
Đế. Nhưng ta......”
Địch Mạn Đặc Đế đứng bên cạnh ngắt lời hắn:
“Long thần đại nhân, ngài đừng trách Tạp Tiệp Áo Tây Tư, là ta không
cho hắn nói với ngài. Ta không muốn mang thêm phiền toái tới cho
ngài nữa”
Long thần thở dài nói:

Băng Hỏa Ma Trù
“Hài tử ngốc, hai người các ngươi là hai đứa ngốc, lại dám đem hạnh
phúc tương lai của mình ra đánh cuộc! Gia Lạp Mạn địch Tư, ngươi hiểu
chưa? Bọn họ làm tất cả đều vì ngươi đó!”
Cả người Gia Lạp Mạn Địch Tư chợt run lên, như tỉnh hẳn lại ngẩng đầu
nhìn Địch Mạn Đặc Đế. Một người có cả vạn năm trí tuệ như hắn tức
khắc hiểu ngay được ý của Long thần. Không sai, Hắc ám long vương
cùng Quang minh long vương có hài tử không hề thông báo cho Long
thần là bởi vì hắn. Khi xưa, cũng bởi vì sự kết hợp của Tạp Tiệp Áo Tây
Tư cùng Địch Mạn Đặc Đế mà đã dẫn tới bất hòa giữa cha con Long
thần. Nếu như khi Địch Mạn Đặc Đế mang thai lập tức báo cho Long
thần thì dương nhiên Gia Lạp Mạn Địch Tư cũng sẽ biết việc này. Long
thần công chánh vô tư nhưng cái công chánh đó sẽ phải trả giá bằng
khoảng cách ngày càng xa với con của mình.
Khuôn mặt hiện nụ cười khổ, Gia Lạp Mạn Địch Tư nhìn Tạp Tiệp Áo
Tây Tư nói:
“Các ngươi sao phải khổ như vậy? Thật ra ta từ ba ngàn năm trước đã
thấu hiểu mọi chuyện rồi. Là ta không nên xen vào tình cảm hai ngươi,
làm ảnh hưởng tới hai ngươi. Sự kết hợp giữa các ngươi không sai, việc
giữa ta cùng Long thần đại nhân không liên quan tới các ngươi. Ta
cũng không còn là một tiểu hài tử nữa, có nhiều việc ta đã hiểu ra rồi”
Địch Mạn Đặc Đế đưa mắt nhìn Gia Lạp Mạn Địch Tư:
“Ngươi thật có thể hiểu sao? Nếu nói như vậy thì ngươi đúng ra không
nên trách Long thần đại nhân nữa mới đúng. Đối với công chánh của
Long thần đại nhân mà nói thì quyền lợi và trách nhiệm phải tương
đương nhau. Mọi thứ mà ông ấy làm đều là suy nghĩ cho cả long tộc.
Gia Lạp Mạn Địch Tư, nếu như ngươi hiểu rõ thì ngươi nên biết mình
phải làm cái gì”
Gia Lạp Mạn Địch Tư nhíu mày, ánh mắt lộ ra vẻ cố chấp:
“Hiện tại không phải là lúc bàn tới việc này. Long thần đại nhân không
thể ở lại đây lâu, chúng ta cần phải giải quyết việc ở trước mắt. Long
thần đại nhân, chúng ta đã nói hai việc, ngài đều đã biết rõ. Đó là việc
về Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình cùng việc Niệm Băng và tiểu long
vương dung hợp thân thể, nay phải giải quyết như thế nào? Đầu tiên
địch nhân so với chúng ta tưởng tượng mạnh hơn rất nhiều. Nếu như
bọn chúng lựa chọn lẩn trốn thì dù bảy người bọn ta tận lực tìm kiếm
cũng không có cách nào tìm ra bọn chúng. Thứ nữa là tình huống của
Niệm Băng hiện tại thật rất quái dị. Khi xưa cũng bởi do ta nên hắn
mới liên quan tới việc này. Hắn vì bọn ta mà hy sinh bản thân, dù như
thế nào ta cũng phải giúp hắn khội phục lại. Hắn có thể tỉnh lại được
không? Chỉ cần hắn có thể sống lại thì dù ta có phải mất mạng cũng

Băng Hỏa Ma Trù
không sao cả”
Long thần lạnh nhạt nói:
“Việ này ta cũng đã sớm biết. Gia Lạp Mạn Địch Tư, có việc ta muốn
nhắc nhở ngươi. Thân là long vương, sinh mệnh của ngươi sớm đã
không còn thuộc về chính bản thân ngươi nữa rồi mà thuộc về long
tộc. Vì vậy ngươi không có quyền nói hy sinh gì cả. Sự việc Mặc Áo Đạt
Tư phong ấn chi bình, ta đã dùng tốc độ nhanh nhất để xử lý, các
ngươi cũng không cần ra ngoài tìm làm gì. Đúng như ngươi nói, nếu
bọn chúng lựa chọn lẩn trốn thì với thực lực của vu yêu, các ngươi căn
bản không thể tìm ra bọn chúng. Các ngươi cần phải đợi. Mặc Áo Đạt
Tư phong ấn chi bình mặc dù đã mất nhưng trên bảy cái bình đó đều
có thần cấm rất lợi hại. Muốn mở nó thì phải cần có đủ loại yếu tố về
thiên thời, địa lợi, nhân hòa, lại còn cần có phương pháp giải trừ cấm
chú thì mới có thể mở được phong ấn. Hiện tại các ngươi cần làm chính
là mau chóng tính ra thời gian gần nhất của ngày chí âm chí nhật rồi
sau đó tìm ra phương hướng của nơi chí âm trên đại lục. Chỉ có ở đó
vào ngày chí âm chí nhật thì thần cấm trên Mặc Áo đạt Tư phong ấn
chi bình mới có thể bị giải phá. Vào thời điểm đó thì nó sẽ tỏa ra một
năng lượng cực lớn. Với thực lực của các ngươi hoàn toàn có thể cảm
ứng được. Còn làm cái gì thì ta có lẽ không cần phải dạy các ngươi.
Còn tình huống tên nhân loại trước mắt thì ta cũng lần đầu thấy qua.
Các ngươi đỡ hắn lại đây, ta muốn dùng thần thức kiểm tra thân thể
hắn thì mới có thể phán đoán được tình huống cụ thể như thế nào”
Gia Lạp Mạn Địch Tư vội tiến lên, cẩn thận dùng năng lượng đỡ thân
thể Niệm Băng rồi mang vào luồng bạch quang. Thần thức của Long
thần ngưng kết thành quang mang bao trùm lấy toàn bộ thân thể
Niệm Băng.
Ánh sắc của bạch quang càng lúc càng mãnh liệt. Thất long vương ai
nấy cũng đều khẩn trương ngưng thần nhìn bạch quang. Đó không chỉ
liên quan tới việc Niệm Băng có thể sống lại hay không mà nó còn liên
quan tới việc hài tử của Tạp Tiệp Áo Tây Tư và Địch Mạn Đặc Đế có thể
trọng sanh hay không. Như vậy thì hỏi sao bọn họ không khẩn trương
cho được?
Bạch sắc quang mang từ từ tan đi. Long thần thở dài nói:
“Quái, thật là quái lạ, không lẽ với thực lực các ngươi cũng nhìn không
ra tình huống hiện tại sao?”
Gia Lạp Mạn Địch Tư nôn nóng hỏi:
“Tình huống hiện tại của hắn thế nào? Theo như tình huống bây giờ thì
hắn có thể hồi sinh hay không?”