Băng Hỏa Ma Trù
Băng Hỏa Ma Trù
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Chương 133:
Trù Thần đại tái đích danh ngạch
(B)
Từ xa, hắn đã nhìn thấy khối kiến trúc đỉnh nhọn quen thuộc,
cảm giác ấm áp tự nhiên xuất hiện, Linh nhi ôn nhu, không
ngừng hiện lên trong đầu hắn, hồi tưởng lại cuộc sống trước
kia tại đồ thư quán, mình mi ngày đều không ngừng học tập
ma pháp tri thức, mà Linh nhi luôn luôn chiếu cố đến mình,
mình lại còn khiến nàng thương tâm, Linh nhi là một nữ hài t
tốt như vậy, mình sao có thể phụ bạc nàng? Nhớ tới đôi mắt
đẫm lệ của Long Linh, Niệm Băng không khỏi đau đớn trong
lòng. Bước đi nhanh hơn, chẳng mấy chốc Niệm Băng đã tới
cổng ma pháp sư công hội, trước cng có hai ma pháp sư thủ
vệ trông có tinh thần hơn trước kia nhiều, sơ cấp ma pháp
bào sch sẽ trên người, bất luận tinh thần hay khí chất đều tốt
hơn so với trưc kia, hai ma pháp sư này Niệm Băng trước kia
chưa từng thấy qua, hiển nhiên là mới gia nhập ma pháp
công hội không lâu.
"Chào ngài, xin hi có phải ngài là ma pháp sư tới tham gia
công hội?” Một gã thủ vệ ma pháp sư chủ động hỏi.
Niệm Băng lắc đầu, trong tay quang mang chợt lóe, lấy ra thẻ
bài tượng trưng cho thân phận trưởng lão. Hai gã sơ cấp ma
pháp sư vừa nhìn thấy thẻ bài liền cuống quít hành lễ, cung
kính nói: "Ra mắt trưng lão, mời trưởng lão.” Nói xong, tránh
sang một bên nhường đường.
Niệm Băng vừa muốn đi vào bên trong, một thanh âm quen
thuộc vang lên, "A, ngươi là ai?” Một thân ảnh cao cao từ bên
Băng Hỏa Ma Trù
trong công hội đi ra, đó chính là Sư Cửu đã lâu không gp.
Niệm Băng lấy tay kéo nón trên đầu ra, mỉm cười: "Sư Cửu đại
ca, không nhận ra sao?”
Hai gã sơ cấp ma pháp sư vừa nhìn thấy dung mạo trẻ trung
của Niệm Băng, không khỏi đồng thời ngây ra, hiển nhiên
không nghĩ tới vị trưởng lão này lại còn trnhư vậy.
Sư Cửu thấy Niệm Băng cũng ngây ra một lúc: ”Niệm Băng,
ngươi đã tr về.” Thần sắc của hắn có chút phức tạp. Nhưng
trong mắt lại đầy thiện ý.
"Đi thôi, chúng ta cùng vào.” Sư Cửu tiến đến vỗ vỗ bả vai
Niệm Băng, đưa hắn vào bên trong.
Nhiều ngày không gặp, khí chất của Sư Cửu tựa hồ có chút
biến hóa, đó kng chỉ là do ma pháp thực lực gia tăng, đồng
thời, Niệm Băng qua Thiên Nhãn huyệt sử dụng linh giác thì có
thể cảm giác được rõ ng khí tức của Sư Cửu so với trước kia
bình tĩnh hơn rất nhiều.
Vừa đi, Sư Cửu vừa quay sang nói với Niệm Băng nói: "Niệm
Băng, cảm tạ ngươi.”
Niệm Băng mỉm cười đáp: "Ta là một phần tử của công hội.
Phấn đấu vì vinh dự của công hội là điều ta phải làm.”
Sư Cửu lắc đầu, đáp: "Không! Ta không phải nói điều này. Ta
là vì Linh nhi. Sau khi ngươi ly khai nơi này, ta đã phát hin
Linh nhi có điểm khác lạ. Nàng đã không còn tươi cười như
trước kia. Nhìn nàng ngày một tiều tụy, ta thật rất khó chịu. Ta
cùng nàng nói chuyện một lần mới biết được, nguyên lai là tiểu
tử ngươi đã đoạt được tâm hồn nàng. Niệm Băng, ngươi biết
không? Khi đó ta hận không xé được ngươi thành từng mảnh
nhỏ. Thế nhưng, Linh nhi lại nói khiến ta hiểu được rất nhiều
chuyện, ngươi không cần hỏi nàng đã nói với ta cái gì. Ta ch
có thể nói với ngươi, hiện tại ta đã coi Linh nhi thành muội
muội quý giá nhất, mặc dù ta ma pháp không bng ngươi,
Băng Hỏa Ma Trù
nhưng ngươi sau này nếu dám khi dễ nàng, ta cũng không cho
phép. Quả thực, ngươi so với ta thích hợp với nàng hơn, ta
không xứng với nàng!” Nói xong, hắn dừng lại, mỉm cười nhìn
Niệm Băng.
Niệm Băng có chút ngốc trệ nhìn Sư Cửu, dù sao, hắn thay đổi
quá lớn, trong c nhất thời vô pháp tiếp nhận. ”Sư Cửu đại ca,
ta…”
"Được rồi, gì cũng không cần nói, ngươi chỉ cần đối đãi tt với
Linh nhi là được. Chúng ta vào đi thôi, lão sư đang rất nhớ
ngươi! Lần này vì công hội lập được công lớn như thế, khiến
chúng ta rốt cục chiếm được danh tiếng ở Băng Nguyệt đế
quốc. Hôm nay, còn có một vị khách quý, vừa lúc ngươi trở về,
cũng nên gặp một lần, sau đó rồi hãy tìm Linh nhi.”
Niệm Băng gật đầu, xét về lễ số, hắn quay lại ng phải gặp
Long Trí trước, nghe Sư Cửu nói, Niệm Băng cảm giác được
trong lòng nhnhàng đi không ít, mặc dù hắn không sợ Sư
Cửu, nhưng có thể hóa địch thành bạn, không phải tốt hơn
sao? Huống chi, bản thân hắn cũng chẳng có mâu thun thực
sự nào với Sư Cửu.
Hai người nhanh chóng đi tới chủ lâu của công hội, Sư Cửu
mang Nim Băng hùng hổ đi lên đại sảnh lầu hai, "Lão sư,
người xem ai đã trở về.”
Niệm Băng đi theo Sư Cửu lên lầu, trên sô pha ở đại sảnh
hai người, phía sau còn một người đứng, hai người ngồi hắn
đều biết, một người, tự nhiên là Băng Nguyệt đế quốc ma pháp
sư công hội hội trưởng, phong hệ ma đạo sư Long Trí, mà
người kia, lại chính là khắn mới gặp không lâu, Băng Nguyệt
đế quốc ngũ hoàng tYến Vân. Sau lưng Yến Vân là một lão
giả thân xuyên lam sắc trường bào, Niệm Băng vừa mới lên
lầu, liền cảm giác được tinh quang lóe lên trong mt lão gi.
Thông qua Thiên Nhãn huyệt, hắn lập tức cảm giác được chỗ
bất phàm của lão giả này, cao thủ, tuyệt đối là cao th.
Long Trí vn đang tươi cười cùng Yến Vân nói chuyện, đột
Băng Hỏa Ma Trù
nhiên thấy Niệm Băng, hắn đầu tiên là ngây ra một lúc, ngay
sau đó, cũng không có lộ vẻ quá mừng rỡ, ngược lại còn có i
phần xấu hổ, Long Trí đứng lên, nói: "Niệm Băng, ngươi rốt
cục đã trvề.”
Niệm Băng liếc nhìn Yến Vân, rồi khom người hướng về phía
Long Trí hành l: "Lão sư.”
Long Trí ho khan một tiếng, nói: "Tới đây, ta giới thiệu với
ngươi một chút. Vị này là…
”Không cn giới thiệu, ta cùng với Niệm Băng huynh đã gp
mặt rồi.” Yến Vân chủ động đứng lên, hn hiển nhiên cũng đã
minh bạch thân phận của Niệm Băng, "Thật không nghĩ tới,
nguyên lai Niệm Băng huynh chính là thiên tài ma pháp sư
dương oai cho Băng Nguyệt đế quốc chúng ta!” Vẻ kinh ngạc
trong mắt hắn không thể che dấu được. Lúc trước ở Thanh
Phong Trai, hắn rõ ràng thấy Niệm Băng dùng thân thể tiếp
hơn trăm chưởng của Tuyết Tĩnh, chẳng lẽ hắn là dùng ma
pháp để phòng ngsao?
Niệm Băng nói: "Ngũ hoàng tử điện hạ, chào ngài.”
Yến Vân nhướng mày, "A, nguyên lai Niệm Băng huynh đã
thân phận của ta, kỳ thật, thân phận này là phụ hoàng ban
cho, chúng ta cứ dùng tuổi tác mà nói chuyn.” Hắn hiện tại
đang cùng hai vị hoàng tử khác tranh vị. Đối với nhân tài
đương nhiên rất khát vọng, trước mặt Niệm Băng mới đoạt
chức quán quân của ngũ quốc Tân Duệ ma pháp sư đại tái,
ngữ khí nhất thời khách khí hơn nhiều.
Long Trí nhíu mày, nhìn Niệm Băng trách: "Nguyên lai các
ngươi đã biết nhau, vậy thì tốt quá. Niệm Băng, ngươi mới vừa
trở về, đi đường khổ cực, lát nữa ta sẽ đi tìm ngươi, Sư Cửu,
ngươi đưa Niệm Băng đi xuống nghỉ ngơi đi.”
Niệm Băng mặc dù trong lòng kỳ quái, nhưng cũng không nói
thêm gì, hắn cũng đang mong đi gặp Linh nhi, không muốn trì
hoãn ở chỗ này, dù sao, trong đầu hắn nghĩ, chuyện Long Trí
Băng Hỏa Ma Trù
cùng Yến Vân nói tất nhiên đều nhng sự tình liên quan đến
chính trị. Những thứ này, hn không có hứng thú.
Đúng lúc này, Yến Vân nói ra một câu khiếng lòng Niệm Băng
cuộn sóng. ”Long hội trưởng! Chuyện của chúng ta nếu đã
định, ta đây xin đi trước, vừa lúc ta muốn hỏi Niệm Băng ma
pháp sư một chút tình huống diễn ra trong bỉ tái. Hôn kỳ của
ta và Linh nhi tiểu thư, chờ ta trở về tâu lên phụ hoàng rồi s
nhanh chóng thông tri ngài.”
"Cái gì? Ngươi muốn kết hôn với Linh nhi?” Sư Cửu kinh hô ra
tiếng.
Long Trí trm giọng nói: "Sư Cu, không được vô lễ.” Hắn vừa
quát Sư Cửu, vừa phát hiện mặt Niệm Băng trong nháy mắt đã
lạnh tanh.
Yến Vân mỉm cười đáp: "Không sai, từ lâu đã nghe Linh nhi
tiểu thư ôn nhu động lòng người. Có thể cùng Linh nhi tiểu t
kết thành là vinh hạnh của ta.”
Niệm Băng nhìn thẳng vào mắt Yến Vân, cười nhạt, nói: "Thật
sự không có ý tứ. Ngũ hoàng tđiện hạ, Linh nhi là hôn t
của ta, nàng sao có thể kết hôn với ngươi chứ?
Yến Vân ngẩn người, đưa mắt nhìn lại Long Trí. Long Trí có
chút tức giận: "Niệm Băng! Ngươi không nên nói lung tung,
Linh nhi lúc nào thành hôn thê của ngươi? Ngươi đi xuống
trước đi. Ngũ hoàng tử điện hạ, đây chỉ là hiểu lầm. Xin ngài
không nên đa tâm.”
Yến Vân nhìn Long Trí, ri lại nhìn Niệm Băng, nhíu mày, nói:
"Ta bt kể chuyện này có đúng hay không, còn cần Long hội
trưởng mau giải quyết cho tốt, nếu không, ta cũng không biết
nói lại với phụ hoàng thế nào. Được rồi, gia vụ của các ngươi
thì tự mình xử lý đi, Yến Vân cáo từ.” Nói xong, hắn lách qua
người Niệm Băng đi ra ngoài.
Ngay khi Yến Vân sắp vượt qua Niệm Băng, dị biến diễn ra,