
Băng Hỏa Ma Trù
Băng Hỏa Ma Trù
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Chương 152: Băng Tuyết nữ thần tế tự lai lâm
Yến Phong cúi đầu đi đến bên cạnh Yến Thiên Nam rồi ngồi
xuống, vẫn y như trước đây lạnh nhạt nói:
“ Phụ hoàng, người nên lấy thân thể làm trọng, hôm nay Hoàng
nhi mang đến một vị quang hệ ma pháp sư.Có lẽ, hắn đối với
việc trị liệu thân thể của người sẽ có vài điểm hữu dụng nhất
định.”
Vừa nói, ánh mắt của hắn cũng nhất thời chuyển hướng đến
thanh niên mặc áo xám ở trong phòng
Người mặc áo xám này chính là Niệm Băng. Vừa nghe Yến Phong
giới thiệu về mình, liền vội vàng cung kính hướng về Yến Thiên
Nam hành lễ.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy vị quốc vương của Băng Nguyệt
đế quốc. Lúc này vị quốc vương chẵng khác gì một lão nhân già
nua theo năm tháng (phong chúc tàn niên), đã không còn chút
uy nghiêm nào của một vị đế vương
“ Niệm Băng xin ra mắt Bệ Hạ”
Yến Thiên Nam miễn cưỡng nhấc tay xuống, nói:
“ Đứng lên đi, không cần phải phiền toái như thế!! Thân thể của
ta, ta tự rõ hơn ai hết. Phong nhi, hôm nay con tiện thể ở nơi này
nói chuyện với ta nhiều hơn một chút đi.
Thời gian còn lại của Phụ Hoàng cũng đã không còn nhiều nữa
rồi, hy vọng cuối cùng của ta là khi chết đi còn có một đứa con
trai ở bên cạnh tiễn biệt”
Yến Phong trong mắt toát ra một tia quang mang phức tạp. Sau
nữa ngày hắn mới yên lặng gật đầu. Lúc này, trong lòng hắn hiện

Băng Hỏa Ma Trù
lên vẻ mặt của mẫu thân khi người đã hồn lìa khỏi xác. Vẻ mặt
đó, cả đời hắn sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên được
Yến Thiên Nam ánh mắt có chút mông lung, thở dài một tiếng
nói:
“ Kỳ thật, ta biết ta rất có lỗi với mẫu thân của con. Sinh con ra
trong thế giới này căn bản là một sự ngoài ý muốn của ta.
Ta không phải là một người cha tốt, cũng không phải là một vị
vua tốt, cả cuộc đời này của ta cứ vội vội vàng vàng mà trôi đi
mất, mắt thấy muộn thì cũng đã kết thúc rồi, kết thúc hết rồi….”
Niệm Băng bình tĩnh đến bên giường, nâng nữa thân trên của Yến
Thiên Nam dậy.
Lúc Yến Phong cùng Niệm Băng tiến vào gian phòng phía sau,
nhất thời đi theo sau còn có tám tên cao thủ của hoàng cung,
bọn họ đều có thực lực của Vũ đấu gia, ngoại trừ người được Yến
Thiên Nam tín nhiệm nhất thì bất cứ người nào đến gặp lão đều
sẽ có mấy tên thị vệ hoàng cung này dẫn đường. Mắt thấy Niệm
Băng hướng về thân thể của Yến Thiên Nam, tám tên hộ vệ đồng
thời đều tiến lên một bước.
Niệm Băng liếc mắt một cái nhìn về đám hộ vệ này, thấp giọng
nói:
“ Bệ Hạ, có thể để thảo dân thử một lần được không, có lẽ đối với
ngài sẽ có chút giúp ích nào đó. “
Yến Thiên Nam gật đầu:
“ Khó mà có được một mảnh hiếu tâm của Phong nhi, ngươi tiện
thể xem thử một lần đi vậy. Dù sao ta đối với bản thân, cũng đã
không còn hi vọng gì nữa rồi.”
Niệm Băng hít sâu một ngụm khẩu khí, một tay đỡ lấy thân thể
của Yến Thiên Nam, tay kia dán chặt trên lưng lão, thông qua
Thiên Nhãn huyệt linh mẫn cảm thụ, hắn rất nhanh đã rõ tình
hình thân thể của Yến Thiên Nam. Mặc dù hắn đúng là mang
trong mình một mục đích khác khi đến nơi này, nhưng cũng
không khỏi cúi đầu phát ra một tiếng kinh hô khe khẽ
Yến Thiên Nam lạnh nhạt cười nói:
“ Đã phát hiện được rồi sao? Ta hiện tại có thể duy trì cái mạng

Băng Hỏa Ma Trù
này, đều là nhờ vào các loại dược liệu quí khác nhau điều chế,
nên mới ở thời điểm không còn trẻ này mà còn chưa ra đi được.
Vì ngay lúc này, tại nơi đây đang diễn ra việc tranh đoạt ngai vị
hoàng đế nên ta đành gắng gượng chút hơi tàn. Ta đã bị thương
rất nặng, ngủ tạng
( gồm gan, tim, tỳ, phồi, thận được phân chia theo các thuộc tính
lần lượt là mộc, hoả, thổ, kim, thuỷ- Thuyết Ngũ Hành trong cơ
thể con người ) trong cơ thể đã chịu tổn thương lớn, mặc dù đã
trải qua quá trình điều trị nhiều năm nhưng vẫn như trước không
hề có chút khởi sắc.
Thêm nữa làm một Đế vương, phải đối mặt với quá nhiều sự cám
dỗ, tửu sắc càng làm thương thế thêm phần nghiêm trọng. Thân
thể của ta sớm hoàn toàn bị thối hoá, bản thân không thể cứu
chữa được rồi. Ta dù sao cũng đã từng tu luyện vũ kỹ, đối với
thân thể chính mình, thập phần tinh tường.
Quang minh ma pháp mặc dù tác dụng trị liệu cực mạnh, nhưng
không thể chữa được bệnh, dù cho là ma pháp sư cường đại đi
nữa, cũng không có khả năng một lần nữa hồi sinh thân thể cho
ta.
Ta đã nghe Băng Tuyết nữ thần tế tự nói qua, thân thể ta như
vậy nếu muốn có thể khôi phục, trừ phi có mười hai cấp quang
minh ma pháp Thần Hàng Thuật trợ giúp cho ta một lần nữa tái
tạo lại toàn bộ gân cốt cùng ngũ tạng trong cơ thể mới có thể hồi
phục sinh cơ. Nhưng khắp cả Ngưỡng Quang đại lục này làm gì có
một cao thủ như vậy, cho nên các ngươi không cần phải uổng phí
khí lực nữa.”
Niệm Băng rõ ràng cảm giác được, thân thể Yến Thiên Nam đang
suy kiệt đi rất nhanh. Lão bây giờ quả thật chỉ còn một hơi tàn,
dù ý niệm chấp nhất còn khiến lão chưa chết đi, nhưng một khi
chút hơi tàn này đã xong, thì tính mạng của lão cũng theo đó mà
chấm dứt.
Niệm Băng chậm rãi nhắm mắt lại, thông qua sự thúc đẩy của
linh hồn, luồng tiên thiên chi khí nồng hậu chậm rãi theo hữu
chưởng của hắn quán nhập vào trong cơ thể của Yến Thiên Nam,
hắn phát ra Tiên thiên chi khí với tốc độ rất chậm, bởi thân thể
Yến Thiên Nam đã rất suy yếu nên sẽ khó mà chịu đựng nổi nếu
đột ngột truyền vào cỗ lực lượng lớn
Yến Thiên Nam chấn động toàn thân, dưới tác dụng điều hoà của

Băng Hỏa Ma Trù
Tiên thiên chi khí, trên mặt lão tản mát ra một tần nhàn nhạt
màu đỏ, vốn thần sắc không ngừng suy yếu, tại giờ khắc này, lại
có vẻ như đã khá hơn rất nhiều. Trong mắt lão toát ra sắc thái
kinh ngạc:
“A!!! Đây tựa hồ như là tiên thiên chi khí mà!!
Băng Tuyết nữ thần tế tự cũng đã từng dùng tiên thiên chi khí
giúp ta trị liệu. Phong nhi, không nghĩ tới con còn có một bằng
hữu như vậy.”
Lão đương nhiên biết tiên thiên chi khí đại biểu cho cái gì, mặc
dù lão cảm giác được tiên thiên chi khí của Niệm Băng cũng
không mạnh mẽ như của Băng Tuyết nữ thần tế tự, nhưng lại có
chỗ thuần khiết hơn rất nhiều, người như vậy tuyệt đối là rất
đáng được tôn kính, cho nên lão mới không gọi Niệm Băng là thủ
hạ của Yến Phong mà xưng là bằng hữu.
Niệm Băng nói:
“Bệ Hạ, ngài nên tận lực tiết kiệm lời nói, thảo dân muốn thử
dùng tiên thiên chi khí giúp ngài trị liệu một chút thương thế
trong cơ thể.”
Yến Thiên Nam lắc lắc đầu :
“ Vô dụng thôi, tiên thiên chi khí của ngươi chỉ có thể cầm cự tính
mạng của ta, nhưng không cách nào khôi phục những tổn thương
bên trong nội tạng. Bất quá, có tiên thiên chi khí của ngươi duy
trì, nói vậy ta cũng có thể đợi cho Băng Tuyết nữ thần tế tự đến
đây.”
Quả thật, tiên thiên chi khí thật sự không thể trị liệu những trọng
thương của Yến Thiên Nam, phát hiện ra thân thể Yến Thiên Nam
đã không cách gì cứu chữa nỗi, Niệm Băng trong lòng ngược lại
cảm thấy gánh nặng đã nhẹ đi không ít.
Hắn nhìn thấy được, mấy ngày nay Yến Phong cùng Yến Thiên
Nam không ngừng tiếp xúc, hận ý của Yến Phong đối với vị cha
già này tựa hồ đã giảm đi rất nhiều. Hắn đã từng mấy lần nói qua
bản thân rất muốn giết chết lão vua già này. Mặc dù chính hắn
rất hận, nhưng không có Yến Thiên Nam cũng sẽ không có hắn
tồn tại nên hắn mới trong khoảng khắc cuối cùng này muốn tận
hiếu một lần.

Băng Hỏa Ma Trù
Lúc này, Yến Thiên Nam thật sự đã không thể cứu được nữa,
Niệm Băng nghĩ đến bản thân mình tự nhiên sẽ không gặp phải
tâm lý mâu thuẫn nảy sinh trong lòng. Hắn cũng không phải chỉ
lợi dụng Yến Phong như một công cụ, Yến Phong còn là bằng hữu
của hắn. Kêu Yến Phong đối đãi với Tuyết Ngọc, đã nói lên tất cả,
trong nhận thức của Niệm Băng đã coi hắn như là bằng hữu thật
sự rồi. Có lẽ, đã có thể nói đó là tình huynh đệ.!!
Vì đạt được mục đích của mình mà sát hại cha của huynh đệ,
Niệm Băng liệu có thể
làm nổi không???
Trước khi đến nơi này hắn cũng đã quyết đinh, nếu Yến Thiên
Nam còn có thể cứu được, cho dù có hành động chính biến lần
này, hắn cũng sẽ giúp Yến Nam Thiên chữa trị thật tốt. Khi đó,
mặc đù việc Yến Phong kế vị trở nên vô vọng, nhưng ít nhất hôn
sự kia với Long Linh cũng đã được giải quyết tốt rồi.
Kể cả Yến Phong cũng không hề biết đến suy nghĩ trong lòng
Niệm Băng lại phức tạp đến thế, mắt thấy Yến Thiên Nam khí sắc
đã có tốt hơn rất nhiều, thần sắc trên mặt hắn cũng nhu hoà hơn
môt ít:
“ Phụ hoàng, người nghĩ ngơi tĩnh tâm một chút đi, ta sẽ cùng
người ở chỗ này không đi.”
Yến Thiên Nam lắc lắc đầu nói:
“ Không, ta có lời muốn nói với con, nếu bây giờ không nói, có lẽ
từ nay về sau cũng sẽ không còn cơ hội để mà nói nữa. Phong
nhi, con muốn nghe chuyện xưa của ta và mẹ con và cả việc cái
nhìn của ta khi đối đãi với con hay không?”
Không đợi Yến Phong trả lời, lão đã tiếp tục nói:
“ Năm đó, ta sau khi say rượu đã cưỡng đoạt thân thể cả mẫu
thân con, cũng không nghĩ tới thế nhưng lại sinh ra con, vì hổ dữ
cũng không ăn thịt con minh. Cho dù là mẫu thân của con không
có xuất thân tốt, nhưng con dù sao cũng là con trai của ta.
Nhưng khi đó cho dù ta nghĩ thế thì đối với mẹ con các người một
ít việc tốt cũng đã không làm được.
Có một số việc các người cũng không thể biết . Kỳ thật ta chính
thức lên trở thành đế vương thời gian đến bây giờ cũng chỉ bất
quá mười năm mà thôi. Giai đoạn lúc ta vừa kế thừa ngôi vị