
Băng Hỏa Ma Trù
Băng Hỏa Ma Trù
Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu
Chương 154: Hoàng cúng địa hạ đích Ám
Ma Thử ( b)
Trái t im Yến Thiên Nam phập phồng như nước triều dâng,
Bịch!! Một tiếng, đại môn của tẩm cung đã bị một cước đá
văng, mười đạo thân ảnh đỏ như máu nương theo sau m ột đạo
quang m ang m àu bạc ảm đạm, trong chớp mắt hướng đến tám
gã thị vệ ở trong tẩm cung mà công kích. Tám gã t hị vệ này
cũng đều có thực lực của vũ đấu gia, nhưng trước sự công kích
của đám huyết vệ có kiếm độc và Ngân Nãng có cấp bâc vũ
thánh t hì bọn họ rất nhanh đã bị thương, đối mặt với kiếm độc,
dù chỉ là m ột chút chầy xướt thì kết quả chung qui lại chỉ có
một khả năng - Tử vong.
Đám Huyết vệ sau khi giải quyết tám gã t hị vệ cũng không hề
dừng tay, bọn chúng nhanh chóng lao về phía trong tẩm cung
đem toàn bộ đám thị nữ giết sạch, lúc này m ới trở về phía bên
ngoài sắp xếp chỉnh tề lại đội ngũ, đứng thành hai hàng.
Nội cung bị công phá tổng cộng không quá thời gian ăn một
bữa cơm. Lúc này phần lớn cao thủ của Hoàng Gia t hủ hộ quân
đoàn ở phía bên ngoài còn không hề nghe được tin tức gì, chỉ
ngẫu nhiên cử vài tên đuổi tới, thì làm sao có thể là đối thủ của
đám huyết vệ ở đang đứng ngoài kia!!
Một thân nhung trang, Yến Cực từ bên ngoài đi vào, hắn hôm
nay cố ý mặc một bộ chiến y màu vàng kim , bên ngoài khoác

Băng Hỏa Ma Trù
một cái áo choàng màu đỏ vô cùng kiêu ngạo, theo gió tung
bay phất phơ sau lưng. Khi hắn bước chân vào t ẩm cung, trong
một khắc hắn đột nhiên cảm nhận được trong cơ thể chính
m ình tràn ngập cảm giác giống như quần lâm thiên hạ. Quả
thật vô cùng t uyệt vời. Rốt cục cuối cùng cũng đã chiếm được,
mọi thứ cũng đã đều chiếm được!!!!. Thứ mà bản thân hắn đã
chờ đợi biết bao nhiêu năm cuối cùng đã ở trước mắt mình, t rái
tim Yến Cực suýt nữa vì hưng phấn quá mức mà vỡ òa ra.
Hắn nện từng bước vô cùng kiên định không hề có chút run rẩy
nào, từng bước một hướng đến chiếc giường cực lớn nằm ở
chính giữa đại điện, đó chính là Long tháp bức lai
Yến Phong đứng mạnh lên, t iến vào hoàng cung vốn không
được mang theo binh khí, nên hắn chỉ có thể đem đấu khí bao
bọc quanh cơ thể che chắn ở trước mặt Yến Cực đang trên
đường hướng tới chiếc giường. Yến Cực mỉm cười nói:
“ Đệ khỏe chứ!!! Thất đệ, ta có lời muốn nói với Phụ Hoàng, đệ
hãy tránh sang m ột bên đi.”
Không đợi Yến Phong trả lời, Ngân Nãng ở bên cạnh bước dài
một cái, hướng về Yến Phong một chưởng thành đao bổ ngay
vào cổ hắn. Yến Phong toàn t hân m ềm nhũn, nhất thời té ngã
xuống đất. Yến Cực sửng sờ một chút nghi ngờ nhìn về phía
Ngân Nãng, Ngân Nãng thấp giọng nói:
“ Điện Hạ, bây giờ không phải là t hời điểm để có thể nấng ná
lâu thêm nữa, nhanh chóng giải quyết mọi việc đi đã.”
Yến Cực lúc này trong lòng tràn ngập hưng phấn, đã không
còn nghĩ nhiều nữa. Tùy ý Ngân Nãng đem thân thể Yến Phong
chuyển sang một bên, t iến lên hai bước, đi tới trước giường.
Hôm nay Niệm Băng mặc dù thay đổi quần áo, nhưng khí chất
trên người Niệm Băng, hắn liền có thể nhận ra được, Niệm
Băng ở phía sau lưng Yến Thiên Nam nhẹ nhàng gật gật đầu về
phía hắn, ý bảo hắn có thể bắt đầu rồi.
Yến Thiên Nam bởi vì phẫn nộ, lúc này sắc mặt đã có chút trở
nên trắng xanh không còn t í huyết nào. Nâng ngón tay chỉ chỉ
vào Yến Cực:

Băng Hỏa Ma Trù
“ Giỏi, ngươi thật giỏi lắm, đám đem theo nhiều người như vây
xâm nhập vào hoàng cung, m uốn tạo phản phải không?”
Yến Cực mỉm cười nói:
“ Không!! ! Con vốn đúng là người của hoàng gia, làm sao lại
tạo phản cho được cơ chứ? Phụ Hoàng, hôm nay con đến, chỉ
là muốn lấy lại những gì vốn thuộc về con mà thôi. Ngài phải
chăng đang cảm thấy rất kì quái đúng không? Con bằng cách
nào lại có thể vào được đây, ngài có lẽ đã coi thường đứa con
của người quá rồi. Nếu ngài đã bất nhân vậy như thế nào lại
trách con bất nghĩa được đây? Nếu con nhớ không lầm, năm
đó ngài cũng đồng dạng dùng t hủ đoạn này m à ngồi lên ngôi vị
hoàng đế. Con trai của ngài chỉ là kế thừa truyền thống vinh
quang đó thôi.”
Hắn phất phất tay ra hiệu cho Ngân Nãng lập tức dẫn đám
huyết vệ lui ra ngoài, t rong tẩm cung chỉ còn lại mình Yến Cực
cùng đám thủ hạ thân tính bảo vệ.
“ Ngươi…. “ Yến Thiên Nam chỉ cảm thấy trước mắt trở nên t ối
sầm lại, nhất thời phun ra m ột ngụm máu tươi. Ở phía sau
lưng lão, Niệm Băng vội vàng thúc đẩy gia tăng tốc độ tiên
thiên chi khí tr uyền vào, lúc này m ới có thể chế trụ thương thế
của lão xuống.
Yến Thiên Nam thở dài m ột tiếng:
“ Báo ứng, thật sự là báo ứng mà! ! ! ! Không nghĩ tới, t a cuối
cùng lại rơi vào hoàn cảnh thế này. Tiểu Ngũ đâu rồi??? Tiểu
Ngũ có phải đã bị ngươi hại rồi không??”
Yến Cực lạnh lùng cười nói:
“ Phụ Hoàng, t a cũng không rõ nữa. Cùng là con t rai của ngài
nhưng vì cái gi mà ngài bất công như vậy? Ta rõ ràng m ới là
trưởng tử, nhưng ngài lại muốn đem ngôi vị hoàng đế truyền
cho Tiểu Ngũ. Lúc ta đến được nơi này thì đồng thời, đứa con
thứ năm của ngài ở ngoài kia đã đi theo lão Nhị rồi. Nói thế
nào đi nữa!!! Cuối cùng t a cũng đã báo thù được cho Nhị đệ.
Phụ Hoàng à! ! Bây giờ có thể kế thừa ngôi vị của ngài chỉ còn
có m ình ta m à thôi, có lẽ ngài sẽ nghĩ rằng ta rất hèn hạ đúng
không? Nhưng dù có hèn hạ thì dòng m áu đang chảy trong

Băng Hỏa Ma Trù
người ta cũng chính là máu của ngài.Ngài đã không còn cơ hội
để lựa chọn nữa đâu, hãy hạ chiếu thư đi thôi!!!”
Vừa nói đến viêc Yến Thiên Nam sủng ái đối với Yến Vân, trong
mắt hắn không khỏi toát ra một tia oán độc
Yến Thiên Nam toàn thân đều run rẩy, trong mắt lão ngấn lệ:
“ Vân nhi chết!!! Vân nhi thực sự đã rồi sao?? Báo ứng, đúng là
báo ứng mà!!! Năm đó ta vì tranh v ị cũng đã xuống tay giết
chính huynh đệ thân sinh của mình. Không nghĩ tới đến khi già
lại gặp báo ứng này đổ ngược lên đầu. Giỏi lắm!!! Yến Cực,
ngươi điên rồi!!! Ngươi có biết vì cái gì m à ta không thích ngươi
hay không? Đó chính là bởi ánh mắt của ngươi quá thiển cận,
chỉ có thể nhìn t hấy cái lợi ở trước mắt, mà Vân nhi so với
ngươi thì thông m inh hơn rất nhiều, ít nhất, tầm nhìn của nó
xa hơn ngươi nhiều. Nó nhìn trên m ọi phương diện đều rất ưu
tú, nếu vị trí của ta do nó kế thừa, Băng Nguyệt đế quốc chắc
chắn sẽ trở nên cường đại, nhưng đổi lại là ngươi sẽ không bao
giờ được như vậy.”
Yến Cực nổi giận đùng đùng:
“ Vẫn đến tận thời khắc này m à, ngài cũng không thể quên cái
tên hỗn đản kia hay sao. Hắn ngay cả lão Nhị cũng giết, chẳng
lẽ còn gọi là có tầm nhìn sâu xa hã! !!
Yến Thiên Nam lạnh lùng nhìn Yến Cực nói:
“ Ấn nhi, hắn không phải do Vân nhi giết, tính cách của Vân
nhi ta rất hiểu, nó sẽ không bao giờ làm cái việc ngốc nghếch
như vậy. Nếu Án nhi đột ngột chết, thì Vân nhi m ọi mặt đều sẽ
bị áp bức, ngươi nhất định sẽ không có cơ hội như hôm nay.”
Yến Cực lúc này đã có chút không t hể nhẫn nại nữa rồi, mặc
dù có mười một gã cao thủ được cử đi ám sát Băng Tuyết nữ
thần tế tự, nhưng trong lòng hắn vẫn còn cảm giác bất an, m ột
khi Băng Tuyết nữ thần tế tự tới, thì coi như hắn cầm chắc
không còn cơ hội gì nữa
“ Ngay lúc này đừng nói những thứ không còn ý nghĩa gì đó
nữa, Phụ hoàng vĩ đại của ta à!! Người không còn có t hể
nhường vị trí của người cho ai được nữa rồi, dù cho ta là kẻ có
ánh m ắt đoản thiện như người nói đi , nhưng giờ đây cả lão

Băng Hỏa Ma Trù
Nhị cùng lão Ngũ đều đã chết cả rồi, đã không còn ai có t hể
thích hợp hơn ta để ngồi trên vị trí này nữa. Bất luận có nói
như thế nào, t a cũng là con ruột của người, kế thừa huyết
thống tinh khiết nhất của Yến thị hoàng tộc, không cần phải
nhiều lời, ngài hãy soạn chiếu thư đi.”
Vừa nói hắn đã hướng tay về đám hạ nhân đưa mắt ra hiệu,
lập tức có người cầm một bản chiếu thư còn t rống không đưa
tới trước mặt của Yến Thiên Nam . Chỉ cần có chiếu thư cùng
với ngọc tỷ truyền quốc của Băng Nguyệt đế quốc là hắn có
thể hoàn toàn định vị ở ngôi bảo tọa hoàng đế, dù với tính
cách không t hích t ham gia việc chính sự của Băng Tuyết nữ
thần tế tự thì m ặc cho nàng ta có chạy đến đây cũng không
cách nào thay đổi được sự thật nữa. Yến Cực phái đi toàn là
đám tử sĩ, cho dù Băng Tuyết nữ thần tế tự có đoán được đó là
thủ hạ của hắn, thì cũng tuyệt đối không thể nắm được chứng
cứ gì nữa.
Yến Thiên Nam trên m ặt lộ ra sắc hồng nhuận, tinh thần đột
nhiên có vẽ tốt hơn nhiều, Niệm Băng ở sau lưng lão hoàn toàn
cảm giác được điều này. Hơi thở của lão có sự thay đổi lớn,
đúng là hô hấp ngày càng nhanh hơn. Niệm Băng hiểu được
đây chính là hiện tượng hồi quang phản chiếu, Yến Thiên Nam
thân t hể rốt cục đã chống đỡ không nổi nữa, thời điểm này
không t hể để lão nhắm mắt xuôi tay như thế được, hắn vội
vàng thúc đẩy gia tăng tốc độ đưa đại tiên t hiên chi khí vào
thân t hể lão, đồng thời bằng vào m a pháp m ô phỏng, đưa thủy
cùng quang nguyên t ố trị liệu cùng lúc đưa vào trong cơ thể,
nhằm tri trì không để nội thương trong thân thể lão phát tác
tàn phá
“ Nếu ta không thảo chiếu thư thì sao? Ngọc tỷ dấu ở nơi nào
cũng chỉ có một mình ta biết. Ta sớm đã định liệu sẵn có ngày
hôm nay, cho nên đã đem ngọc tỷ dấu đi, chỉ cần ngươi không
lấy được ngọc tỷ, thì căn bản không có khả năng ngồi trên đế
vị.”
Thanh âm của Yến Thiên Nam trở nên càng t hêm lạnh lẽo, vừa
nói hắn vừa quay đầu liếc mắt về phía Niệm Băng, trong