gái điếm và năm người đàn ông
Dòng sông hủi
Huyn thoại vlời hứa
Nhng sợi tóc màu tang l
Tình Chuột
Vu Quy
ĐHoàng Diu
Bóng Đè
LTS: Tuy mới xut hin gn đây và duy nht trên tp san Hợp Lưu, Đ Hoàng Diệu (sinh
1976) sau 3 truyn ngn Tình chut, Những sợi tóc màu tang lễ, Cô gái điếm và 5 người đàn
ông đã gây chú ý. Vớing đè, mt truyện ngn hoán d vực thm, Đ Hoàng Diu đã b
t gp
mt trng thái truyn kiếp của dân tộc. ng đè biu hiện bứt phá, sức truyền đt của mt
gingn cùng phong cách ni lon tràn lp nhc cm tác gi này.
Tôi bàn tay nh nhn và mềm mại hiếm thy. Bàn tay không thay đi theo mùa hay béo gy
cơthể. Th bảo bàn tay tôi không tuic trng lưng. Hồi hai mươi tui, mới ra trưng nằm
nhà ba tháng, ch ăn và ng, cơthể tri lên nhữngi tht, nhưng bàn tay tôi v
ẫn mảnh d. Th
hay mân bàn tay tôi. Bàn tay th hin tâm hn con ngưi, dù em mập đến mấy ngón tay em
vn ch là cng cỏ chao lưn dưi gió xuân. i đưa ngón i nht mơn quanh môi chng.
Cng c thường dai, ch lim sc mới cắt ni anh biết không? Mt Th cụp xuống tìm câu tr
lời. Có khi chỉ một con kiếnng làm ngn cỏ tan gãy. thể. Tôi chìa bàn tay ra trưc nng,
nhìn nhưnhìn bàn tay mt k khác. Giông gió, bão lũ, nng hn, tôi th chết đi rồi mà bàn
tay vn nguyên vẹn với năm ngón ngn dài, n da mng tanh không trng lưng. Ch tôi
hiểu vì sao bàn tay tôi tách ri ra khi th xác mình. Ch tôi hiu vì sao tôi hay trn nhng
vách dựng loang loáng một chiếc bóng. Th không hiu. Chính tôi đôi khing thy mình
lạ.
Quê Th ch thành ph khong ba giờ tàu ho.i không ng đng quê khác biệt đến thế.
Mt vùng đt vẫn giữ đưc nét c xưa hiếm hoi thời cuc. Ngi trên tàu Th dn dò tôi k
lưỡng về những nghi lễ phi làm trong ngày gi cha. Chng tôi mồi cha t năm lên chín.
Căn nhà mái ngói vn là nhà g ba gian đưc bao tường ẩn náu phía đáy làng. Đng sau ngôi
nhà, phơi mình trong nng, rung ngô đang ra bp xanh mưt. Kéo dài tầm mắt một chút, n
hiện giữa đám ngô, bãi tha ma thênh thang còn gi nguyên đưc mồ mả đắp đất cỏ mọc xanh
tươi tt. Lần v trưc bn bu khách khứa tôi đã chng có thời gian đy đưa con mắt. Th bo
lần này philâu lâu một chút cho mẹ chồng tôi vui. Tôi d vâng ngoan ngoãn. Th véo mũi
tôi: sao trên giưng em chng ngoan hin nhưthế cho anh được yên thân? Tôi lơ đãng trước
câu nói đy hàm ý. Tôi không thể ngoan hin. i hay chm lên người Thnut lấy anh v
vp. Tôi ưa kéo Th lên chà xát. Tôi bt đôi tay Th bóp nn liên tc. i mun đã cơn khát
thèm tbui trưay, một bui trưa nng bình thường nhưbất k một ngày nào nhưng với
tôi bng rát, là bước ngot. Tôi cất gi bí mật riêng mình. Th nào biết. Th cứ hay van xin
tôi đừng hực lên nhưh i. i chẳng th đặng đừng. Anh b
i co rút lôi đi. Đôi lúc thấy anh
kinh khiếp tôi đành phải dè dt. Nhưng ri đến cơn khát tôi vung vp hết. Mi sáng thức gic
trông Th tht ti nghip.
Bàn thnhà chng tôi to dài quá c. Chưa bao giờ tôi nhìn chiếc bàn thờ nào lớn nhưvy.
rt nhiu bát nhang và những bức trướng chTàu. M chng tôi nói bâng quơ tựan dặn:
"Nhà ta mi năm cúng mười u đám gi. Sau này anh Thng tôi nữa là mười by, sẽ vt v
đấy." Tưởng tưng ra vin cnh mỗi năm còng lưng m cơm cúng mưi by đám gi cho đến
ngày Th qua đời, tôi không khi ngao ngán.
Khi Th qun áo tề chnh chp hai tay trước ngực khu đu làm l, rèm vi hai bên bàn th lay
đng lươn lướt, màu đ nhức nhi trong nhang khói. Nép mình cúi đầu cùng my ph ntrong
góc nhà, tôi c ging tai xem chng mình đang khn những gì. Nhưng ch làp è âm thanh xin
xít nơiđu lưi. Th không nói mà cũng không hát. Tựa tiếng kêu ca loài sát. Tôi nhướng
trí tưng tượng phong phú của mình xem qua li khn của Th những ai đang về. Hi sáng hai
vợ chng ra nghĩa đa dn dp khu m mả tôi mới biết t tiên nhà Thng nhiều oan khut.
Mười một ngôi mộ dàn tri xưa cũtrong vùng đt trũng u dáng hình thung lũng. Th nói sau
cơnđng đt t nhiên khu mnhà mình tht xung thành trũng nhưvy và mt ngôi m thì
biến mt. Tôi băn khoăn v chuyn mưi sáu đám gi sao ch mười một mộ phn? Giọng Th
v bun, tay anh đưa lim ct cỏ chuẩn xác.
"Cô em i b do hn tình nên trm mình xungng u năm vừa tròn mười tám không tìm
thấy xác. Hai ông c tr làm thầy phù thy đi khp nơi cùng chn ri không quay tr về, nhà
lấy ngày hai ông b đi làm ngày gi. Hai ông khác, một lit Đin Biên, mt liệt đường 9
Nam Lào, xương ht v bng đu đũa chôn chung một mộ."
Thim lặng đt ngt, tiếng lim xén cỏ mạnh hơn.
"Thế còn mt ngôi mộ nữa đâu anh?"
"Ông ni b đấu t hi cich ruộng đt chết thm trên t kiến lửa. Sáng mai bà ni ch tìm
thấy vài cng tócnơi ct trói, xác không biết đi đường nào."
Ging chng tôi nghèn ngn. Tôi thy lạnh sống lưng. Tưởng nhưcũxưa nào vừa lướt qua
mình. y gi qu trưc bàn th tôi cũng lạnh sống lưng. Ln trong âm hưng xin xít bun
thảm khn vái của Th một tiếng nh nhưgió lưt lụa bay trơn ln. Đã lần tôi nghe đâu đó
rn là loài vt linh thiêng dẫn dt người chết về trần.i ngng pht lên thanh đà treo ngang
bàn thờ. Thanh g bóng nhn không vết bi, trng rng. Cô em chng cấu mạnh. "Ch cúi đầu
xung đi, anh tôi không dạy chị à?" Khi đu tôi lạii xung, mộti gì láng nhy bay qua.
Linh cm đôi khi ch là linh cm nhiu khi.
Thđứng lên húng hng báo hiu. Chng tôi đã cúng xong. C đư
ợc dn xung trong tiếng
đũa lanh canh lũ tr háu đói. Sut cả bữa ăn trong đầu tôi c lng vng hình nh mư
i sáu bóng
ma t tiên theo li khn ca Th trườn v, bay v thế nào. Thảng hoc lại lành lạnh buôn but
nhưgió cũxưa nào lượt qua mình. Nhữngy nhang cháy hết cun thành vòng đy ắp bát
hương to màu đng và những bát hư ơng nh màu trng v long phưng. Ai đó reo vui: "H
ương
cháy đẹp quá, nhà y năm nay chc nhiu may mắn." M chng tôi thỏa mãn. "Anh ch Th
thể nào chẳng sinh một thằng cháu đíchn nay mai." Th tay cầm cánh gà xoay xung tôi đ
mặt. i tha biết anh nghĩ hi nhưtôi s nhanh chóng kết nhu sinh h nh cho nhà anh
nay mai. Đàn nhưtôi l sinh năm một, anh chng từng nói thế. Miệng tôi cưi mà lòng
trng tri. Ông tr mặt xanh men rưu ngocnh tay xung mâm dưới, tôi đý đàn ông nhà
Thtay thưng dài chạm gi. Có ln tôi đùa Th tay dài nhưtay vưn, anh sa s
ầm nét mặt. Em
chẳng biết gì c, nhng ngưi tay dài thường dòng dõi đế vương, thiên tử. Có l ông t anh
từng là vua chúa vương giả Trung Hoa gp nạn nên ch
ạy loạn sang đây. i thy Th thật ngây
thơnhưng không dám nói. Dòng h nào min bc này không chy loạn hay đi trên đu
xTrung Hoa?
"Nhân thể cháu dâu trưởng thp nén nhang lên bàn thờ khn xin cha thng Th phù h
sớm được thng cu. Cha chng mất vào ngày trng, linh thiêng lm."
Tôi không biết ngày trng ông trẻ nói là ngày nhưng đoán chắc rt thiêng. Len lén lun qua
mâm trên, kính cn ly ba nén nhang châm la cm lên bát hương đt cnh khung ảnh một
người đàn ông trung niên m răng hơi nhô với tia nhìn sắc lạnh, tôi khấn ly ba lần. Vừa
tht lùi vừa liếc trm khung nh cha chng, ng chân tôi đau ty lan dn. Mt khc, tôi nghĩ
đến ám du cơthể biết báo hiu trưc những chuyện bt thường. Chưa kp đnh thn, bng
dưng mái tóc, thân th tôi nóng hực và tiếng út hét lên: "Bát hương cháy ri." Th xô ngã
tôi, qu mp trước bàn th dập đầu lia la. Bát hương ngùn ngt cháy. i hoảng lon nghĩ thế
nào tia lửang lan rộng thiêu cháy bàn th, thiêu cháy ngôi nhà, thiêu cháy bãi ngô, đt ri
m mả. i mun tìm xách nước dp lửa nhưng chân tay tôi cứng đơtựa khúc g, cơnđau
nhức oi oằn trí não. Ging nói đon đả mẹ chng cất lên nhưvt đin chy dc sống lưng.
"Mi các bác, c ông xơi tiếp. Tôi nghĩ ông nhà tôi hoá bát hương vui mừng đón cháu đích
tôn đy." Mi ngưi lên đng thanh. Nhưng cái liếc xéo của bà v
phía tôi lại đy cay nghit.
Bát hương cháy tn gc, tro dầy lên hình thù ngôi mả mới đp.i biết ngôi m mới đp bng
tro nung y s thiêu cháy cuc đi tôi nay mai. Th nhìn tôi không biu lộ cm xúc. Da tht
tôi rần rn kiến bò. Cm giác ơnớn, trơn ln bóng nhy.
Tám giờ ti bãi ngô ng im. Th im lặng kéo tôi vào nhà. Sau bui chiu hoá bát hương tro đ
ắp
hình ngôi m, Th nhìn tôi khang khác. Tôi ch cảm nhn khang khác trong mt trực giác mơ
h không bng chứng.
"Anh ch Thvào bung mà ng. Trong ấy ban đêm chut hay thc mạch, dém màn vào chiếu
cho chặt kẻo nó vào giưng."
Sng lưng tôi dng đứng. Vin cảnh một bầy chut chui vào giưng bò lên thân th khi tôi
đang say gic chng lãng mạn yên bình đng quê chút nào. Tôi đưa bàn tay thon mnh ca
mình ghì cht Th, anh nhăn mặt nhìn tôi, bt gp ánh mắt thng tht của v, anh th tht nhìn
mẹ:
"M cứ ng trong bung với con Thắm đ v chng con ng ngoài y. Ban đêm gió y m
không nên ng trên phn. Với li con hay dy đi ra đi vào smẹ mất gic."
M chng tôi loét quét đôi guc vào bung. Âm thanh roc ngn từng cơn. Con Thắm sang
làng bên chưa v. Th b tôi đứng trước cửa ra nằm chưn lên tấm phn kê gian ngoài cùng.
Trưc mặti, bàn th chính giữa đã to giờ trương lên k l. Hình nh phình nở trong đu
tôi. Bức màn đ lừ loang rng. Ht hongi chy nhào vào Th. Chiếc quạt tai voi Liên
không rào r sét c ạch quay tiếng một. Ngưi Th đm mồ hôi. Ging anh đừng đng.
"Em ng đi đừng làm n, mẹ không ngh ngơiđưc."
Thlà l thế nào. Thưng ngày chưa bao gi Th lên giường trước mười hai gi khuya. Mt
lần Th b m, tôi bt anh ng sớm, anh nói đy là cực hình. Sao Th th ng vào m gi
ti hôm nay?i tỏ v quan tâm.
"Anh nóng không, em quay quạt li ch anh nhé?"
"Anh nm phn thy mát rượi, mấy phút nữa là ngáy, ng đi em."
Thli đùa. Tngày m vợ Th tôi nào nghe anh ngáy nửa giây? Chiếc áo ba l trng tinh
trên lưng Th xoay v tôi v cấm đoán. i cười thm sự cẩn thn ngăn ngừa của anh. Cửa gi
mở toang, bàn th linh thiêng ngay cạnh, mẹ chng th đi ra đi vào bt cứ khi nào. thèm
chng đến mấy tôi cũng phải gò mình trong b đ ng kín đáo mà hm hực. ing không
bun thắc mc v vic trái khoáy khi anh nói mát rượi mà người cđm đìa m hôi. Th gi
khc này sao quá đi xa lạ, không còn Th bui chiu đ bóng xung mình tôi. Anh lặng
câm yên v trong ngôi nhà bao tường k. Còn tôi lại mun vách tưng nhà anh r
ạn nứt để tôi
cùng Th trn ra ngoài. Ba cánh quạt tai voi vn ìạch quay rít. Trướcc thiếp đi tôi mơh
nghe lại cái ging ngt ngt, nhừa nhựa ập è xin xít nơiđu lưỡi lúc Thụ ng l. Ri tôi rơi
vào man. Loang loáng bãi ngô im lìm hứng sương không gió nào thãng tht. Trăng khuya
phng đứng chiếu ánh sáng sữa đc. Thot một cái, bóng tối ngp oà. Tôi thy mình b
ừng tnh.
Cảm nhn không khí ngt ngt, hãm bức, cht chi vây quanh. Môi ming khát cháy, to
àn thân
căng cứng. Nực nng, oi bức nhưsp đ cơn giông. Ba cánh quạt tai voi ngừng phắt xê dch.
Không mt tiếng gió nhưng tm màn đ che bàn thờ cứ chc chc lay đng kh khàng, ch
mình đang chuyn đng đ ltrong thi gian lẫn không gian ngưng bt. Tôi sợ, tôi mun
quay sang ôm Th đ anh che ch cho mình. Song tôi không thể nào cđng, màu áo ba l
trng tinh chng i nm t ngay cạnh nhưtrêu ngươi tôi chẳng th n
ào nhúc nhích. Không
khí mi lúc một ẩm thp, nực nng khoá cứng ly tôi trên mặt phn.
Tiếng ho đứt đon t trongn bung mẹ chng lôi tôi khi đêm đen. Tứ chi rã rời, đu váng
vt, mồ hôi tôi rn rạn dính bết. Bộ đ ng tự nhiên mở khuy trễ ni l lùng. Tôi nhìn hàng cúc
nhàu nát lạ lẫm, ging Th vừa vò nát chiếc áo và tôi vừa bận lên mình chưa kp cài khuy.
Cạnh tôi, Th vn ng im bng bt, ngoan hin tr thơ,đôi phng phu ninh nính. i đâm
nghi hoặc, kín đáo lun tay xung dưi. Chất lng đm ướt sền sệt ngầy ngyng đùi, thm
nhy chiếc qun lót mỏng. Th trở mình ú giữa giấc mơ. Tôi hoang mang nhìn chng, cơth
anh vn đm đìa m hôi.
Ngày gp Th tôi không còn con gái. Cơth săn chc mưt mà vun đy hai mươi rúc lên hi
còi dài khi chiếc bóng của anh đ p xung mình. Mt bui chiều, bóng tôi lt thm giữa bn
vách nhà rông trong khuôn viên Bo tàng Dân Tc. Bàn chân ai lào xào si đá sau lưng. u
lặng tôi giữa hi còi không ngng rúc lên thúc bách trong da tht. Chiếc bóng chm lên chút
nữa. Vách nhà rông nut chửng ngực tôi nhoi nhói từng hi còi riết róng. Tôi chăm chú nhìn
chiếc bóng đang ht thm mảng sỏi đến gần, chiếc bóng nhưto ra tiếng đng trên si b đè
nghiến. Nghe vẻ khác thường nhưng tôi tin chiếc bóng có thể đè nghiến đưc cả thế gian
này, riêng si đá. Ch tôi mới biết điều y. i mun chy trốn, khi trước mặt bóng đen
lừng lững dch chuyển. Giọng nói cất lên trưc lúc cổ hng tôi bt ra tiếng kêu.
"Em b chói mắt phi không?"
Gương mt ngưi đàn ông phúng phính hin ra dưới chiếc lưỡi trai màu đ làm yên hoảng
ht trong tôi. c anh đưa tay sửa vành mũ, tôi nhận ra cánh tay anh dài chm gi. i biết
gương mặt này, cánh tay y, ging nói này s đóng đinh vào giữa vùng khuất lấp của mình.
Vách nhà rông oặn ẹo vn mình nứt khe. i sẽ chui qua khe nứt y, tay tôi s dt anh cùng đi,
chỉ cho anh thy tôi thuc v anh từ thu nào. Anh ri sẽ ngoan ngoãn nhp vào tôi nhưmt