Chiêm ngưỡng “Nấm đá”

trong kiến trúc Phou Asa ở

Lào

Trên một đỉnh đồi cao ở làng Kiet Ngong

thuộc huyện Phatoumphone tỉnh

Champasak, Lào, kiến trúc Phou Asa trở

thành một trong những điểm nhấn độc

đáo về văn hoá ở vùng Nam Lào bởi lối

xây thành trông giống như những cây

nấm bằng đá khổng lồ vươn mình lên trời

cao.

Từ Pakse, thủ phủ của tỉnh Champasak, nơi hội tụ những vẻ đẹp đặc sắc nhất về

văn hoá, tự nhiên của bốn tỉnh Nam Lào, mất khoảng một giờ rong ruổi trên tỉnh lộ

13 là đến vạt rừng phòng hộ quốc gia Xe Pian, nơi có làng săn voi nổi tiếng nhất ở

Lào là Kiet Ngong. Cũng là nơi kiến trúc cổ Phou Asa tọa lạc trong rừng già, trên

đỉnh một ngọn núi đá cao giữa rừng.

Từ làng Kiet Ngong, với khoảng một giờ đi bộ men theo đường mòn trong rừng, sẽ

đến một ngọn núi đá cao nổi bật lên giữa bốn bề rừng xanh. Và ở điểm cao nhất

của ngọn núi là những trụ đá lớn, tròn vành vạnh, với kích cỡ từ hai đến ba người

ôm, được xếp lại từ vô vàn những phiến đá nhỏ có chiều cao 2 – 3m. Trên đỉnh của

những trụ đá tròn ấy là một phiến đá sa thạch lớn hơn vòng tròn của trụ đá, được

xếp đè lên trên, nhìn xa xa, từng trụ đá thẳng hàng, với chóp đỉnh bè bè trông như

những cây nấm mọc lên từ núi đá.

Kiến trúc Phou Asa gắn liền với yếu tố lịch sử đậm nét của những người nông dân

vùng Champasak.

Ngày xưa, ở làng Kiet Ngong có một nhà sư tên là Sa, được cử sang Siam (Thái

Lan bây giờ) để học những kiến thức tân tiến. Sau nhiều năm, nhà sư trở về làng và

mang theo một chiếc gương ma thuật. Ông tụ tập dân làng lại và biểu diễn cho

người làng xem sự kỳ diệu của chiếc gương. Nhà sư Sa bỏ một ít lá khô, để ánh

nắng trời phản chiếu qua gương khiến những lá khô bốc cháy khiến dân làng vô

cùng kinh ngạc và thán phục, và tin rằng nhà sư này là một vị Phật sống, ông được

mọi người kính trọng và cung tiến nhiều phẩm vật như hoa, trầm hương, đèn cầy…

Vào thời điểm ấy, dân làng thường phải chịu sức ép nặng nề về thuế khoá và bị bóc

lột sức lao động từ những chúa đất tàn bạo. Nhà sư Sa quyết định tập hợp dân làng

để chống lại những thế lực gian ác đó. Và vào năm 1815, nhà sư Sa quyết định

chuẩn bị cho cuộc chiến, ông tập hợp dân làng lên một ngôi đền nhỏ linh thiêng

trên đỉnh núi đá, được người dân gọi là Phou Ai Sa nghĩa là “núi ông Sa” – nói gọn

là Phou Asa – dạy người dân học đấu kiếm, cưỡi voi, cưỡi ngựa, và những thế võ

cận chiến.

Sau thời gian dài bí mật luyện võ nghệ, vị sư Sa quyết định lãnh đạo người dân làm

cuộc khởi nghĩa, đánh bại các lãnh chúa vùng Champasak và giành chiến thắng vẻ

vang, giải phóng áp bức cho người dân nghèo cả vùng rộng lớn Champasak. Đó là

câu chuyện lịch sử liên quan đến khu đền cổ trên đỉnh núi ông Sa.

Riêng về góc độ kiến trúc, Phou Asa là một khu đền hoàn chỉnh, được dựng trên

nền đá bằng phẳng của đỉnh núi, với những hàng trụ cột khổng lồ được kiến thiết

vòng quanh tạo thành tường rào bảo vệ, bên trong thành có một tháp Phật, cạnh đó

– ở trung tâm của thành – là ngôi đền lớn được bao quanh bởi những cây hoa

Chămpa cổ thụ.

Khác hẳn với lối kiến trúc xây dựng Angkor là sử dụng những phiến sa thạch lớn,

với những mảng điêu khắc chi tiết đi kèm. Ở Phou Asa, cũng với chất liệu duy nhất

là đá, nhưng đá dùng xây dựng Phou Asa có kích cỡ nhỏ, mỗi viên mỏng bằng hai

bàn tay chắp lại, mang nhiều độ dài ngắn khác nhau. Điểm đặc biệt là kiến trúc

Phou Asa không sử dụng chất kết dính mà chỉ là những viên đá được xếp chồng

chéo lên nhau theo những hình thù nhất định.

Chân tường thành xếp vuông vức, vững chãi làm nền cho những trụ thành hình

tròn được xếp lên trên. Khu đền cũng được xếp bằng những phiến đá với tường đền

dày đến hơn 0,5m. Dù ngày nay khu đền đã bị sụp đổ khá nhiều, nhưng vẫn nhận

ra nét kiến trúc độc đáo của đền, với cửa thông gió, và phân chia thành những gian

phòng riêng biệt dùng làm nơi thờ tự của những tín đồ Phật giáo quanh vùng.

Tồn tại sau hàng trăm năm, di tích kiến trúc độc đáo ở Phou Asa dù bị hư hại khá

nhiều, có những trụ cột bị biến dạng cong vẹo, sụp đổ theo thời gian, nhưng tổng

thể khu kiến trúc vẫn còn khá hoàn chỉnh để hậu thế hôm nay có một cái nhìn bao

quát về một khu thành trì vừa là nơi thờ cúng của những người sùng đạo vừa là nơi

khởi nguồn cuộc đấu tranh của nông dân chiến thắng những thế lực tàn bạo.

Phou Asa được Lào công nhận là di sản quốc gia từ ngày 13/10/1993. Lối xây

dựng kỳ lạ trong kiến trúc Phou Asa cho đến ngày nay vẫn là câu hỏi lớn với các

nhà khảo cổ. Riêng với những người yêu thích sự khám phá, Phou Asa là điểm đến

lý tưởng, bởi ngoài những di chỉ mang đậm dấu ấn văn hoá, lịch sử là những trụ đá

của thành cổ ngày xưa, còn là những chuyến băng rừng Xe Pian thú vị, hay tìm

hiểu đời sống của những chàng trai của làng Kiet Ngong với nghề săn voi rừng

truyền thống có từ ba thế kỷ qua. Rong ruổi đường rừng cùng những chú voi đã

được thuần hoá cũng góp phần cho chuyến đi đến Phou Asa thêm phần hấp dẫn và

đáng nhớ với lữ khách phương xa.