intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Chuyện tình từ ngày mưa

Chia sẻ: Quach Vui Ve | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:6

77
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Từ khung cửa ra vào cuối lớp tôi nhìn ra ngoài trời, một màn mưa trắng bao trùm cả không gian trường tôi. Không biết từ bao giờ mỗi khi nhìn mưa tôi lại muốn viết. Mặc dù những cái tôi viết thật ngớ ngẩn thật diên dồ hay rất buồn cười nhưng tôi vẫn viết,

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Chuyện tình từ ngày mưa

  1. Chuyện tình từ ngày mưa Tên tác giả: vịt Thể loại: ngẫu hứng một truyện ngắn mà Vịt viết lúc trời mưa khi tâm sự hòa cùng trí tưởng tượng bay bổng Từ khung cửa ra vào cuối lớp tôi nhìn ra ngoài trời, một màn mưa trắng bao trùm cả không gian trường tôi. Không biết từ bao giờ mỗi khi nhìn mưa tôi lại muốn viết. Mặc dù những cái tôi viết thật ngớ ngẩn thật diên dồ hay rất buồn cười nhưng tôi vẫn viết, viết những chuyện vui, buồn, viết những tâm sự ko biết nói vs ai, viết những câu chuyện mình tưởng tượng ra. Nhưng khi mưa tạnh là mọi ý tưởng của tôi đều tạm dừng để chờ một cơn mưa mới dài hơn, lúc đó tôi sẽ viết. Ngoài thích nhìn mưa mà viết ra tôi còn thích đi dưới mưa, mua sẽ làm cơ thể tôi ướt đẫm, làm ướt tóc và mưa che đi giọt nước mắt. Tôi có thể tâm sự với mưa và chỉ mưa hiểu tôi. Các bạn có biết không tôi đã có một tình yêu đó nhưng rồi nó không trọn vẹn đâu. Tôi sẽ kể cho các bạn nghe nhé. Tôi muốn kể cho mưa nghe nhưng có mọt lời hứa ngăn tôi lại, nhưng tôi biết mưa vẫn hiểu tôi " Sở thích đi dưới mưa đã cho tôi gặp anh. Một anh chàng có độ hot gần bằng mấy chàng hotboy trường tôi, nhưng anh không là trung tâm của sự chú ý và hoàn toàn không mờ nhạt như tôi. Có lẽ đó sẽ là chuyện muôn thuở trong các truyện trên internet, hay các diễn đàn mà thôi. Tôi đã từng không tin là thật nhưng giờ nó lại hiện hữu ngay ở đây, và tôi là nhân vật chính. Tôi gặp anh vào một buổi chiều sau khi tan ca học thêm. Tôi không mang gì để che nên nhờ một bạn câm sách về hộ. Vừa đi trong mưa tôi vừa ngân nga giai điệu chợt xuất hiện trong đầu. Lúc này trên đường rất ít ng` qua lại có vài ng` ngồi trong hiên
  2. chỉ trỏ tôi, có thể họ thấy tôi dở hơi hay có vấn đề về thần kinh chẳng hạn, nhưng tôi mặc kệ vì sở thích của tôi luôn đc dặt lên hàng đầu. Dù tôi biết sau khi dầm mưa tôi sẽ bị ốm và nằm bẹp dí ở nhà mấy ngày liền. Bỗng từ đâu xuất hiện một anh chàng và kéo tôi đi. Tôi bất động luôn vì hành động đó. _Em làm sao vậy?- giọng anh có sự lo lắng nhưng bằng tiếng nói lớn át đi tiếng mưa. Tôi vẫn ko nói gì chỉ mở to mắt nhìn anh mà thôi. Rồi anh lại lên tiếng, lần này làm tôi tỉnh hẳn. _Em không biết trời mưa hay sao? Tôi nghe anh nói xong thì bật cười, nhìn khuôn mặt anh đang nhăn lên _biết chứ- sau đó tôi định quay đi thì anh đã níu tay tôi lại, giọng có vẻ khó chịu _Em thất tình hay có chuyện gì ko vui à? Anh ấy hỏi tôi như chúng tôi đã quen nhau từ trước. Thật ra thì tôi cũng biết về anh như bao bạn nữ khác trong truongf thôi. Anh là Lê Hoàng Duy- 12a4 cùng trường với tôi mà anh ấy đâu có biết tôi đâu _Thích đi dưới mưa thôi mà. chào nha Tôi cười nhìn anh r quay lưng hòa mình vào màn mưa To be continued _Thích đi dưới mưa thôi mà. chào nha Tôi cười nhìn anh r quay lưng hòa mình vào màn mưa. Tôi biết anh chỉ đứng đó nhìn mà thôi Tôi biết ngay mà, cứ đi mưa về lại ốm rồi, toàn thân mệt dã dời, đầu thì ong ong, mắt thì hoa hết cả lên, nước mắt chảy ròng ròng, sõ mũi đau họng.Hôm sau tôi có chuyển phát nhanh, đó là một hộp ô mai gừng và một lọ thuốc bổ nhưng tôi không biết chủ nhân của nó là ai Mẹ tội chăng? Mà thôi có đồ ăn thuốc uống tốt là được rồi. Chính thức đến ngày thứ tư thì tôi đã có thể mang xác đến trường sau mấy
  3. ngày nằm bẹp dí ở nhà Giờ ra chơi hôm đó, tôi rời khỏi lớp và bước đến chiếc ghế đá ở vườn trường. Ngồi trên ghế, tôi ngắm vài bông hồng đang khoe sắc sau mấy ngày mưa, tai đep earphone, miệng lẩm nhẩm những giai điệu vui tươi rất hợp với tâm trạng của tôi. Trời nắng nhẹ, ánh nắng dìu dịu, tôi kẽ nhắm đôi mi lại để thấy thư giãn hơn. Bỗng bên cạnh tôi hình như có tiếng cười, tôi mở mắt để xem tình hình thế nào. Ngay trước mắt lại là một anh chàng và lại là anh ấy. Lần này tôi thấy anh cười tười còn deo mắt kính trắng, anh ngồi dưới ánh nắng nhẹ dịu trông anh thật lôi cuốn thật đẹp.....trai. _Hôm nay trời không mưa e nhỉ? - Anh dưa mắt về phía những bông hoa rồi lên tiếng hỏi _Đúng vậy. Nắng nhẹ thế này mà có một thạnh kẹo sữa thì thật tuyệt- Tôi khi đôi mi đã khép lại rồi, tôi đang cảm nhận nắng, có thế thì tôi mới yêu mưa Ai đó đập vai tôi, làm tôi mở mắt ra nhưng ngay trước mặt tôi là một thanh kẹo sữa. Người đưa tôi lại là anh, tôi nghĩ anh đã đi rồi chứ. thật không ngờ. Anh ấy cười, nụ cười thật đẹp, ấm áp _Cho em đó. hy vọng tâm trạng em sẽ tốt tôi đón lấy thanh kẹo từ tay anh, vẫn còn chút ngạc nhiên_ Cảm ơn anh! Nhưng vì sao anh lại cho em, chúng ta đâu quen nhau? Anh tắt nụ cười đó rồi quay đi hướng khác, tôi thực sự ko hiểu, điều tôi nói là đúng mà, sau đó anh cười nhưng nụ cười buồn _Em không nhớ anh à! Ng` kéo em trú mứa chiều hôm đó. Và em chắc cũng phải biết anh là Hoàng Duy thành viên đội bóng chứ _Em biết nhưng em và anh đâu có nói chuyện cùng nhau đâu thì cũng coi như ng` xa lạ mà- tôi vẫn hồn nhiên tả lời khi ag nhìn vào đôi mắt anh, nó ánh lên một nỗi buồn, nỗi đau nào đó nhưng mơ hồ
  4. _Chúng ta làm bạn nha- anh lại cười rồi Tôi hơi áy ngại nhìn anh xuống bàn tay anh nhưng rồi cũng gật đầu. Ngay hôm đó anh đã chở tôi về nhà, dưa tôi đi ăn kem với lí do quà ra mắt, tôi thấy rất vui mỗi khi anh kể chuyện cười cho tôi nghe. Sáng thứ hai đầu tuần anh đến đón tôi sớm hơn mọi ngày vì lúc đó lớp anh phải lo phần sân khấu. Những ngày cuối tuần anh dẫn tôi ta công viên, ra ngoại ô thả diều, ra bờ sông câu cá,... hình như anh biết hết các sở thích, ý muốn của tôi thì phải. Thời gian cứa thế trôi đo, tôi và anh thực sự là những người bạn tốt. Tôi thấy rát quý anh hay có 1 tình cảm nào đó mà không nói thành tên đc Rồi cũng đến ngày tổng kết năm học cũng đến, ngày anh không còn là học sinh trường nữa. Anh có thể hoặc sẽ là sinh viên một trường đại học nào đó. Nhưng rồi anh không thi đại học mà lại biến mất không một lí do. Tôi tìm đến lớp không ai biết anh đã biến mất. Tôi đến nhà anh người giúp việc không cho vào. Tôi hoang mang, lo sợ, tôi muốn gặp anh nhưng rồi thất vọng vì ko thấy anh đâu. Tôi ghét anh. Và tôi khóc. Mưa rơi, dày đặc cả khung trời, tôi khóc dưới mưa, để không ai thấy, không ai biết nỗi hoang mang, nỗi buồn và cả đau nữa trong tôi. Anh chưa bao giờ húa sẽ bên cạnh để che chở tôi mãi mãi, anh cũng chưa nói những lời yêu thương tôi mà vậy tại sao tôi lại thế này, rồi tôi bật cười như bệnh nhân trốn trại ( cái này hơi quá ) Tôi lại ốm rồi, lần này có vẻ nặng hơn và lại có chuyể phát nhanh, lần này vẫn là hộp ô mai, lọ thuốc bổ nhưng còn có rất nh` ảnh, mà nhận vật chính lại là tôi, tất cả hing ảnh tôi đang ngắm mưa, đang hát vu vơ. Một tờ giấy rơi ra, rất nhiều chữ " Em à ^^ Anh đây, có lẽ em đã đi tìm anh nhỉ, tìm rất lâu rồi phải ko?? Nhưng khi đọc bức thư này em đừng tìm anh nữa vì anh luôn ở bên em, dù chúng ta ko ở bên. Anh sẽ kể cho em nghe một câu chuyện nhé. Có một anh chàng đã yêu một cô bé ngay từ cái nhìn đầu tiên đó. Hôm đó trời mua rất to, rất ít khi cậu ta đi cầu thang phụ để vào lớp nhưng rồi hôm đó cậu ta vô tình đi ngang qua cửa lớp 11 cạnh cầu thang. Lướt qua lớp hoc đó rồi
  5. mắt cậu một cô bé, mái tóc đen buông dài, khuôn mặt trái xoan, hai má phớt hồng môi khẽ nở nụ cười. Đôi mắt cố bé nhìn về phía mưa tay cầm quyển sổ màu cốm, tay kia cầm bút, mỉn cười rồi viết gì đó. Cậu ta đã ngây ra nhìn cô bé cho đến khi ánh mắt cô bé chạm tời mình thì cậu giật quay về lớp. Ngày hôm sau, trời vẫn mưa nhưng có vẻ ít hơn ngày hôm trước cậu lại đi qua lớp cô bé và hình ảnh kia lại xuất hiện nhưng hôm nay trông cô có vẻ buồn buồn, vẫn cây bút và quyển sổ trên tay. Từ đó cậu ta bắt đầu đi theo cô bé, nhưng chưa lần nào dám làm quen, chỉ lẳng lặng đi theo sau, quan sát từ xa. cô bé hoàn toàn không biết gì về cậu ngoài việc cậu là thành vên đội bóng rổ. Rồi một buổi chiều, trời mưa cậu thấy cô bé đi trong mưa, cứ nghĩ cô có tâm sự gì ko nói ra đc, sợ cô bị ốm nên vội kéo cô vào trú. Nhưng cô chỉ cười và nói thích mưa. Cậu đã biết thêm một sở thích nữa của cô ngoài những gì đã tìm hiểu được. Sau buổi chiều đó cô bị ốm phải nằm li bì ở nhà, cậu ta đi qua lớp nhưng không thấy cô đâu, hỏi thăm mới biết nhà. Cậu rất muốn chạy ngay đến bên cô, chăm sóc bảo vệ cô nhưng lại ko có lí do gì, cậu đã dứng dưới nhà cô bé rất lâu. Đến ngày thứ 4 cô đã đi học nhưng trông vẫn rất mệt mỏi, thấy cô ngồi ở vườn trường, cậu quyết định đến làm quen và thật vui khi cô đã đồng ý.Cô bé và cậu ta đã có những thời gian làm bạn thật vui vẻ thật hạnh phúc. Tình cảm của cậu đối với cco cũng lớn dần nhưng cậu không dám nói khi thấy cô quá hồn nhiên sợ rằng những lời nói đó làm cô xa cậu. Rồi tình cảm ấy lớn lên rất nhiều thì cũng đến lúc bệnh tim của cậu trầm trọng hơn rất nhiều. Và tình cảm đó đc chôn chặt dưới đáy lòng cậu. Câu nói " Anh yêu Em" mãi mãi là lời cậu không thể nói. Em có thấy cậu ấy ngốc không? yêu mà không dám nói. Nhưng anh cũng sẽ như cậu ấy không nói ra đâu vì anh biết chúng ta không thể nào? Em luôn trong tim anh và anh sẽ luôn bên cạnh em. Hãy sống tốt cho cả phần anh nữa nhé À em đừng đi dưới mưa nữa sẽ không tốt cho em đâu, khii có tậm sự hay có chuyện gì cúa viết ra đi anh sẽ đọc được, sẽ ôm em vào lòng" Nước mắt tôi đã nhòe đi những dòng chữ.Tôi lao ra ngoài chạy đến nhà anh. lần này bác giúp việc ra mở cửa, tôi đã không dứng vững được, tôi lay đập tay xuống đường máu túa ra nhưng tôi không đau. Nỗi đau trong tim sâu hơn buốt hơn. Tôi hỏi bác anh đâu, tôi gào lên nước mắt mặt chát. Bác giúp việc cũng khóc nhìn tôi. Trời mưa, ngày anh mất 30-9 sinh nhật tôi. Anh mất vào ngày sinh nhật tôi đó. Hôm đó anh nói là có bất ngờ dành cho tôi bất ngờ đây ư? Anh phải vào viện cấp cứu mà ko nói cho tôi biết, cơ thể anh yếu mà vẫn trốn viện để dành bất ngờ cho tôi ư?
  6. Trời mưa, tôi đang khóc trời đang khóc cùng tôi chăng. Sao đúng khi tôi biết tôi yêu anh nhiều như thế nào thì anh lại bỏ mà đi. Tôi ghét anh nhưng tôi yêu anh, yêu rất nhiều " Anh à! em sẽ bên anh, luôn có anh trong tim. Em yêu anh hơn mọi thứ.Anh là đồ ngốc nhưng em còn ngốc hơn anh. " Tôi nhìn mưa gạt vội dòng nước mắt đang lăn dài trên má và mỉn cười. Tôi biết anh đang ở đây bên tôi đang nhẹ lau những giọt nước mắt dắng của tôi. " Anh à ! ở trên đó hạnh phúc nhé" Thiên Đường Có tình yêu
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2