CÓ HAY KHÔNG? ANH CƯỚI EM
lượt xem 5
download
Tình chỉ đẹp khi còn dang dở…. Có chia ly thì mới quý trọng tình yêu….. Quan niệm người đời là vậy. Nhưng riêng tình yêu của cô thì không phải như thế, Cô chăm chú vào màn hình máy tính. Tình tiết có vẻ gay cấn đây, nhân vật nữ bị ung thư máu trắng. Gần chết rồi. Anh nam chính thì đẹp trai quá. Hic tội hai người này ghê. Miệng cô cứ lầm bầm như thế. Cô đang xem phim Hàn Quốc. Nước mắt, nước mũi cô chảy tèm nhem hết.. - Ái! Cô la lên..đau chết...
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: CÓ HAY KHÔNG? ANH CƯỚI EM
- CÓ HAY KHÔNG? ANH CƯỚI EM Tình chỉ đẹp khi còn dang dở…. Có chia ly thì mới quý trọng tình yêu….. Quan niệm người đời là vậy. Nhưng riêng tình yêu của cô thì không phải như thế, Cô chăm chú vào màn hình máy tính. Tình tiết có vẻ gay cấn đây, nhân vật nữ bị ung thư máu trắng. Gần chết rồi. Anh nam chính thì đẹp trai quá. Hic tội hai người này ghê. Miệng cô cứ lầm bầm như thế. Cô đang xem phim Hàn Quốc. Nước mắt, nước mũi cô chảy tèm nhem hết.. - Ái! Cô la lên..đau chết đi được..anh vừa cốc đầu cô một cái. - Em có cần anh khóc chung không? Cảm xúc thái quá dữ vậy hả.. - Hic! Buồn thiệt mà anh. Cô ấy sắp chết rồi đó.Anh xem anh ấy đẹp trai như thế mà cô ấy ra đi mất..huhu - Em thôi khóc đi, 28 tuổi rồi chứ có ít đâu chứ. Phim thôi mà, ai thấy em vầy chắc cười cho ê mặt đó. Mà em xem phim hay xem trai đẹp vậy? Nghe anh nói thế, cô cười một cách tinh nghịch. - Tất nhiên là xem con trai rồi. Đẹp như vậy mà, manly như vậy mà. Ôi ước gì.. Cô vừa dứt lời, anh tắt phụt màn hình máy tính. Bỏ ra phòng khách ngồi. Cô lon ton ra ngồi cạnh anh. Dựa vào vai anh thủ thỉ. Anh đẹp trai của em, nếu như em là nhân vật chính trong phim. Thì anh sẽ như thế nào?
- -Anh sẽ ngồi coi, khóc lóc và ngắm gái đẹp như em. -Ơ! Anh thật là. E dỗi. Cô bĩu môi giận hờn. Anh cười thầm, ôm cô vào lòng khẽ nói.” Ngốc, dù có như thế nào thì anh cũng không cho em diễn cái vai ấy đâu. Em phải diễn vai do anh đạo diễn nè” - Vai gì anh? - Làm vợ của đạo diễn và phải diễn bộ phim đó đến cuối đời. - Hi. Nhưng catse của em cao lắm đó? - Anh không có nhiều tiền, chỉ có trái tim để trả cho em thôi. Vừa nói, anh vừa đưa tay lên ngực, làm động tác xé rách áo của mình, kéo dãn ngực ra và móc trái tim của anh đưa cho cô. - Eo, em không chịu đâu? đưa rồi sao anh còn sống được chứ. Anh cứ như người vô hồn, cầm trái tim giả định bảo: - Thưa cô diễn viên xinh đẹp. Đây chỉ là trái tim giả mà thôi..ha ha.. - Ơ! Anh trêu em ah. Đáng ghét quá đi. Cô đánh yêu anh, 2 người cứ thế mà đùa giỡn nhau. Quen anh cũng gần hơn 2 năm rồi. Tình cờ quen biết nhau trong một dịp đám cưới của người bạn. Anh là bạn chú rể, còn cô là bạn cô dâu..nhớ lần đó, cô diện đồ thật đẹp để đi đám cưới. Cái đầm đỏ ôm sát người và khoét ngực. Trông cô khá là sexy. Nhưng có một điều là, cô không được cao ráo cho lắm. Phải gọi là lùn mới hợp lý, diện đôi giày 5 phân ton sur ton với cái đầm. Cô khá là hài lòng với mình..
- Đám cưới lung linh quá, ở cái tuổi của cô. Đi đám cưới bạn mình là một cực hình, với những người thuộc “ độc thân hội” như cô. Bạn bè nói cô kén chọn quá, vớ đại thằng nào đó đi. Cứ như vậy thì ế chỏng gọng ra. Hazz! Mới 26 cái xuân xanh mà ế gì. Nhưng nghe bọn bạn nói vậy, cô cũng thấy tủi thân phần nào. Mà giờ có muốn cũng đâu có ai để cô vớ chứ. Cô cũng yêu, đã từng yêu vài người. Cô tuy không đẹp nhưng có nét duyên, tính cách cũng đôi chút ngông cuồng ( mấy đứa bạn cô thường nói: chỉ có lấy chồng thì cô mới bớt ngông). Nhưng yêu rồi chia tay, đâm riết khiến cô trở nên khắt khe trong tình yêu. Người ta thường nói, “tình chỉ đẹp khi còn dang dở”..cô ghét vậy, cô chỉ nghĩ “ tình chỉ đẹp khi đủ tiền mua phở mà ăn”. Thời buổi này rồi, còn đâu cái thời mối tình đầu sướt mướt như thế chứ. Có phải cái tuổi nó khiến cô thực tế và không còn tin vào tình yêu sét đánh hay không? Mãi tám chuyện với lũ bạn, giờ đứa nào cũng tay xách nách mang ( vừa xách chồng, vừa xách con). Cô thì chẳng có ai để xách. Haz!! MC buổi lễ cứ nói liên hồi, nghe mà mệt tai. “ Sau đây xin mời anh Long đại diện tập thể lớp đại học của chú rễ lên nói đôi dòng chúc phúc”..Mc vừa dứt lời, cả trăm đôi tay vỗ *bốp bốp*..kèm theo đó là hàng chục tiếng hét, la ó, huýt sáo. Trời! khác nào ca sĩ lên sân khấu chứ. Cô chẳng thèm quan tâm. - Miên…mày..mày xem anh ta kìa. Trời! đẹp trai quá. Tướng tá, híc! Nhìn mà tao muốn bỏ chồng ghê mày. Bạn cô vừa tự sướng xong, thì chục đứa con gái ngồi cùng bàn lao nhao lên. “ đẹp vậy”, “ai thế mày, nhìn ảnh cười kìa”,“ hên là tao không đem theo chồng”.
- Cái lũ đàn bà này đây, chồng con cả tá rồi mà thấy trai cứ..nhìn mấy ông bàn khác, mắt người nào người náy cứ như có lửa vậy. Thật không hiểu nổi. Cô đánh bạo liếc lên nhìn. Hình như là mắt cô không còn là của cô nữa, nó không nghe lời, cứ dán mắt vào anh ta. Hết chịu nỗi. Đẹp! cô công nhận. Hèn chi, mấy nàng cứ thế mà lao xao. 26 tuổi, nhìn 1 người đàn ông mà giờ tim nó cứ nhảy loạn xạ như gái 18 vậy. Cô. Yêu rồi. Suốt cả buổi, anh ta là chủ đề bàn tán của hội phụ nữ. Nói miết mà không thấy mệt. Ôi! Đúng là đàn bà, công suất tám còn nhanh hơn vận tốc ánh sáng ấy chứ. Không đủ chủ đề về anh ta. Vừa thấy cô dâu đi chúc rựu khách, thế là mấy nàng liền kéo cô dâu lại hỏi đủ điều. Cuối cùng cũng moi móp được 1 ít thông tin. Tên: Long Nguyễn ( cô dâu cho luôn cái acc facabook ^^) Tuổi: 26 Nghề nghiệp: kĩ sư Tình trạng con tim: “đang long bong ngoài đường, vui tính, dễ thương. Ai yêu thì cưới.” - Sax! Tụi bà có thôi đi không? Móc mía người khác quá đi. Tuy là cô nói vậy, chứ thực ra cô cũng quan tâm lắm đó chứ. - Thôi đi nàng, mày làm như là mày hay lắm. Ở cái tuổi này chẳng lẽ tụi tao không biết mày nghĩ gì. Trong cái đám con gái ở đây, chỉ có mày là chưa chồng thôi. Tụi tao chấm thằng đó cho mày rồi. Cấm cãi. Cấm suy nghĩ. Chỉ việc yêu.. Bao nhiêu tiếng cười rộ lên, cô xấu hổ chết mất.
- - Nhưng tao quen biết gì đâu chứ, tụi mày thật là, lỡ may người ta không thích tao thì sao? - Mày bớt vẽ chuyện đi. Có đàn ông nào mà không thích phụ nữ hay không? - Anh ta không thích mày chỉ có 1 lý do: Anh ta là gay. Tiếng cười của cái đám đàn bà này càng ngày càng to vì sự phân tích của con bạn, ôi trời, hết nói nổi. - Miên! Mày mà cua được cái thằng đó tụi tao chịu chết theo ý mày. - Thôi, tao không thích. - Mày bày đặt quá…con Hà la lên- Mày mà cua được cái thằng đó, tao hứa với mày là trong 1 năm tao không đụng tới chồng.. - Há há, đồ con quỷ cái, mày đang có thai 3 tháng mà mày đụng cái gì hả? tụi nó càng cười ác liệt hơn. - Ok! Tao đồng ý cá với tụi bây. Yêu thôi! Cô lăm le cô dâu xin số điện thoại. Dù anh có gay thì em cũng ráng mà giựt anh từ cái thằng nào đó. Đây chỉ là lần đầu tiên cô gặp anh. Phải nói là cô thích anh ngay từ cái nhìn đầu tiên, khuôn mặt đẹp, giọng nói trầm cảm. Nhưng cái điều đặc biệt nhất cô tâm đắc đó là “ anh còn độc thân”. Về nhà, cô liền lên facebook xem qua wall anh. Toàn là status “ nhậu không”, “nhậu đê mày”..có phải là anh là con sâu rựu không nhỉ? Cô tự hỏi. Xem sơ lượt cô thấy anh nói chuyện cũng bình thường, không khó gần cho lắm. Cô bạo dạn add nick và hồi hộp chờ đợi.
- Hôm sau, cô nhận được thông báo trên face là anh đã chấp nhận kết bạn. Chỉ vừa ít phút trước. Cô vội vàng khóa những album ảnh và chơi trò đố tìm. Cô viết lên wall anh..” chiến hữu nhậu không? Lâu ngày không chén rồi” Có thông báo “ Long Nguyễn đã cmt bài viết trên tường của anh ấy” “ Ai vậy”.. mà cô quên nói chứ, cô mới đổi tên nick “ sâu rựu”. . “ Bạn xưa mà thôi, cô lấy đại một tên nào đó, nói thật khéo léo” Cô nắm chắc trong tay về anh, nên cô khá tự tin. ( tất cả đều mua chuộc từ chú rễ mà ra) Facebook cô lập ra cũng chỉ có cho vui với bạn bè, lâu lâu tán gẫu, cập nhật thông tin của lớp cũ. Chứ không như mấy đứa tuổi teen, chat chít, up ảnh, show hàng, nói chung là cô không ghiền face. Nhưng từ khi biết anh, cô mon men lên miết. Cũng chỉ để dạo qua wall anh, check thông tin, xem ảnh và đọc những comment của tụi bạn. Mà hễ thấy cmt nào mà mùi mẫn là cô buồn thôi rồi. Đùa giỡn với anh, cô nói linh tinh. Cuối cùng cũng khiến anh phát cáu, anh còn định chửi cô. Phải nói là, cô đang ngồi cười cả một buổi. - Miên! Cô không định làm việc nữa phải không? Cô mãi cười mà không biết rằng sếp đang đứng sau lưng, hằn học. Vội tắt màn hình, cô làm cái mặt mếu máo. - Em xin lỗi sếp, lần sau em không tái phạm. - Thôi được rồi, cô lo làm đi. Vì cô còn đang độc thân nên tôi tha, chứ mà ai có chồng có con, giờ làm việc mà vô face chat chit, tôi trừ lương hết.
- Hờ, “tôi có phải là gái già đâu chứ”. Cô nói to -Sếp, em chỉ mới 26 thôi. Đâu phải là bà cô già đâu.. Cô thì uất ức, mọi người trong công ty thì được phen cười nhạo . Ôi đức mẹ ơi! Con muốn có chồng. Đó là ngày đầu tiên cô nói chuyện với anh. Nhớ lại những kí ức khi quen nhau, cô thầm cười trộm. - Em cười cái gì thế! Lại bày trò gì nữa hả?. Cô ôm anh và bảo” Chiến hữu? đi nhậu đê” Phải nói là cô cười như điên dại, còn anh thì mặt mũi đỏ tía lên “ nhớ lần đó, anh bị cô lừa, anh hồ hởi nói địa chỉ, còn bảo là phải uống rựu gì mới hợp lý nữa chứ” ôi! Yêu anh đến chết đi được… Cô còn nhớ cái ngày mà anh chính thức nói yêu cô, lúc đó anh thì run vì sợ cô từ chối, còn cô không biết nghĩ cái gì lại cho anh một vố đứng tim. Đứng trước mặt cô. Anh nói “ anh yêu em” Cô vui lắm, vui đến phát khóc đi được.. - Em cũng vậy, đợi anh nói ra câu này, quả thật khiến em hạnh phúc lắm. Anh lúc đó cứ tưởng là sẽ được ôm cô và hôn cô chứ. Thật chưng hửng. Cô lấy điện thoại gọi cho lũ bạn. Và nhất là con Hà, cô cười sặc sụa thông báo “ Hà em, mày đẻ con được 2 tháng rồi đúng không? Xin chúc mừng mày, kể từ giây phút này em không được ve vãn chồng mình nữa, tao có đặt máy quay đó.. ha ha”
- Có ai như cô không? Để anh đứng đó cầm bó hoa hồng, còn cô thì gọi điện chia mừng với bạn. Anh thì quen rồi, anh yêu cô vì như thế mà. Nhưng không phải là cô với anh không có cãi cọ, bốc đồng quan điểm đâu. Cô thì bảo thủ lắm, cô không hiểu sao, 28 tuổi mà cô cứ như bà già vậy, khó chịu mỗi khi anh với cô tranh luận việc gì đấy, nếu như anh đúng. Nhiều khi cô cũng khiến anh bực bội, phải tạm xa cô vài ngày cho nguôi chuyện. Yêu là vậy? đâu phải cứ muốn là được. Cần có một chút gì đó để hâm nóng tình cảm của nhau?. 1 năm trước, anh được công ty bổ nhiệm đi công tác ở tỉnh khoảng một năm. Cho cái công trình của nhà nước. Cô buồn lắm, khóc như mưa ấy. Ngày tiễn anh đi, cô cứ khóc miết, bảo sao anh yên tâm khi đi xa được. Anh trấn an cô.. “chắc chắn anh sẽ về mà, đùng buồn nữa” Anh đi rồi, cô thấy mọi thứ dường như buồn quá, không có anh, cô cứ lủi thủi một mình. Mặc dù có gặp bạn bè, nhưng cứ thiếu thiếu cái gì đó. Điện thoại dường như là thứ không thể thiếu, đi đâu làm gì cô cũng ôm khư khư bên mình. Cô sợ lỡ như cô bỏ quên, anh gọi tới không gặp cô sẽ buồn lắm. Nhớ cái lần mà cô bận tăng ca ở công ty, điện thoại cô hết pin,lại không đem theo cục sạc. Không biết là anh gọi cho cô bao nhiêu lần, nhắn bao nhiêu tin đều không thấy trả lời. Bắt chuyến bay đêm về Sài gòn, Anh vội vã về nhà kiếm cô nhưng cửa khóa ngoài, ghé nhà anh cũng không có. Anh gọi cho bạn cô nhưng cũng không biết được gì hơn, vội vàng chạy đến công ty. Lúc ấy cô đang định ra ngoài mua café thì thấy anh, người đầy mồ hôi. Không phải nói lúc đó, anh vui đến nhường nào.Ôm cô trong tay mà cứ ngỡ không phải. Cô thì thương cho anh, cô tự trách mình sao mà đoảng quá, hên là ngày mai anh không phải ra công trường nên anh được nghỉ. Ỏ lại với cô chưa được một ngày nhưng cung khiến cô hạnh phúc lắm.
- Hôm sau anh phải lên đó sớm. Tạm biệt anh. Tuy là cô không khóc nhưng không muốn anh đi tí nào. Nói là 1 năm nhưng anh được về trước 2 tháng. Vì lúc đó anh bị tai nạn trên công trường. Cô lo lắm, đón chuyến bay sớm nhất lên gặp anh..Nhìn anh hôn mê trong bệnh viện. Lòng cô như có lửa vậy, cô xin nghỉ hơn cả tuần, ở đây chăm sóc anh, ngày nào cô cũng túc trực bên cạnh anh. Kể cho anh nghe về cuộc sông của cô khi vắng anh sẽ vô vị như thế nào. Cô cũng như tiếp thêm ngọn lửa kiên trì cho anh. Ngày anh tỉnh dậy, cô vui lắm. Khóc sướt mướt, còn anh thì hạnh phúc cỡ nào khi người đầu tiên anh thấy đó là cô. Nắm chặt tay cô, anh hứa sẽ không bao giờ làm cô buồn và lo lắng nữa. - Miên! Em có thấy xấp tài liệu anh để trên bàn hay không vậy? - Tài liệu nào anh - Cái xấp anh vẽ mô hình nhà ah - Àh! Nãy em lấy xếp thành hình kê cái tủ rồi… - Trời! Miên……………………………………………….. Tiếng anh gọi tên cô to lắm. Cô cười hả hê, không giấu nổi anh - Em cất trong phòng làm việc của anh đó, khổ ghê, có cần nhớ em tới mức đó không? Hihi.. Lâu lâu, cô cũng ghé nhà anh chơi, có khi ngủ lại. Nhưng tuyệt nhiên anh không đòi hỏi chuyện đó. Có lần cô kể cho bạn cô. Tụi nó chẳng thèm suy nghĩ như thế nào? Đã phán anh rằng “ anh bị gay” hoặc là “ có mồi ngon mà không dám phập”.. cô thật sự hối hận khi nói với tụi nó..
- Có lần cô hỏi anh tại sao vậy. Anh hỏi lại cô rằng “ cô muốn như thế àh”. Anh bảo anh yêu cô không phải để được vậy, anh tôn trọng cô, muốn cô được trọn vẹn. Phải nói là cô cảm động đến mức nào…………… Hôm nay cô đi làm, nghe nhỏ bạn trong công ty nói. “ Hôm qua em thấy anh Long đi ăn với ai trông thân mật lắm, mà chị đó đẹp nữa nha chị.” Hôm qua anh đi ăn với khách hàng, cô nhớ là anh có gọi điện báo, chẳng lẽ khách hàng là nữ, anh đâu có thư kí. Cô trả lời lấp lửng “ àh.. anh long đi ăn với khách hàng đó, hôm qua tôi cũng biết mà” - Bạn trai bà cũng đào hoa dữ hen, mà thấy thân mật lắm đó. Hì Nói là vậy, nhưng cô cũng không khỏi chạnh lòng. Dạo gần đây anh cũng hay đi sớm về khuya lắm, có nhiều khi để cô đợi và ngủ thiếp đi. Cô giận anh, nhưng không nói. - Anh! Chúng mình cưới nhau đi, ba mẹ em hối rồi.. khi cô đề nghị như vậy, anh không trả lời, chỉ mĩm cười xoa đầu cô. Điều đó càng khiến cô suy nghĩ mông lung hơn..cô buồn anh lắm, cô nghĩ chắc anh có người khác. Cô càng ngày thiếu tự tin và hay ghen bóng gió anh. - Anh! Hay chúng mình tổ chức đám cưới đi. - Sao, dạo này em hay nhắc chuyện này vậy. Công việc chưa xong, anh chưa muốn cưới vội. - Giờ này mà anh còn nói thế, hay là không muốn cưới em, anh có người khác rồi chứ gì, còn cùng nhau ăn cơm, thân mật nữa chứ.
- - Ai bảo em vậy hả? - Anh đừng có chối nữa Cô với anh cãi nhau. Tính cô rất nóng, cô cứ thế mà không tiếc lời nói anh, anh im lặng và bỏ ra ngoài. Để cô ngồi khóc một mình. Không kìm nén nổi mình, cô nói chia tay với anh. Có hối cũng không kip. Vậy là anh với cô chia tay rồi Anh cũng không thèm nói lời xin lỗi, cũng không giải thích, cứ thế mà đồng ý. Vậy là anh có người khác thật rồi, càng nghĩ cô càng khóc nhiều hơn…còn anh thì quá hiểu cô. Anh đồng ý cũng chỉ vì muốn cô bình tâm lại mà thôi..Anh cũng muốn cưới cô nhưng công việc anh đang còn chưa xong, anh chỉ mong cô hiểu, nhưng dường như cô không muốn nghe anh giải thích. Cô không nghĩ là anh với cô chia tay, có chết thì cô cũng không nghĩ điều này là sự thật, vậy là hết thật rồi… Cô yêu anh và nhớ anh da diết Cô Sai rồi.. Còn Long, anh thật sự rất buồn, phải làm như thế nào đây?? Anh đánh bạo, gọi cho Hà- là bạn thân của Miên - Hà hả?? tôi phải làm sao đây? Miên giận và đòi chia tay - Tui nghe nó kể rồi, khổ hai anh chị quá..sao không cưới đi,lằng nhằng rồi sinh chuyện thấy chưa?? - Tôi còn lo công trình chưa xong, phải 5 tháng nữa mới được rãnh thời gian mà lo chuyện đám cưới chứ, Miên không chịu hiểu cho tôi gì cả.. - uh! chắc nó sợ mất ông thôi, mà giờ ông có muốn cưới nó không?? - Có ! có chứ.. - Đây! tôi bày cho cách này…
- - Ổn không? - Được mà…có tụi tôi đây…nó có chạy đằng trời.. Anh mong cô được hạnh phúc, thật lòng, anh quá coi trọng công việc rồi, để Miên đợi! anh không nỡ lòng nào? Có phải anh ích kỉ hay không? 2 tháng sau, cô nhận được bức thư.. đó là tấm thiệp cưới, người gửi là Nguyễn Long. Cô như ngất đi, cô xé toạt tấm thiệp. Anh phản bội cô, vậy là anh đã có quen người khác, cô chỉ là 1 con ngốc không hơn, không kém. Bạn bè cô cũng bảo, anh phản bội cô. Bố mẹ anh hối thúc nên anh cưới vội luôn người đó, “ chắc là nó làm con nhỏ đó có bầu rồi”, “ cái gì mà muốn mày được trọn vẹn”..Cô khóc ngất đi khi nghe bạn bè nói như thế. Ngày anh cưới, cô không đi nhưng vì bạn bè bảo cô phải đi, cho hắn ta thấy bỏ cô là sai lầm. Cô nghe theo, trang điểm thật xinh và đến đó Cô bước vào nhà hàng, ai ai cũng nhìn cô, chắc là họ thông cảm, hoặc là nghĩ mình mặt dày tới phá đám cưới. Cô mặc kệ ung dung bước vào. Anh đến trước mặt cô, cô rung người, chân đứng không vững. - Chúc mừng anh.. cô dường như cố kìm nén nước mắt. - Em đến thật ư? Anh cứ tưởng em hận anh không đến chứ..Anh xin lỗi. Anh ôm cô. Điều đó khiến cô bất ngờ, nhạc nổi lên, bạn bè vỗ tay chúc mừng. cô không hiểu? - Cô dâu của anh, khóc như mèo thế này..anh không cho mặc váy cưới bây giờ.. - Em.. anh đang nói gì vậy.. đám bạn tôi ùa theo
- - Thôi đi nàng ơi, đám cưới của mình mà khóc hả, vô trong thay áo cưới đi, Long “ chú rễ” chuẩn bị hết rồi. Cô như chết lặng, cô không ngờ, cô vui mừng quá đỗi…tất cả chỉ là màn dựng của anh và tụi bạn mà thôi… Mặc váy cưới tiến và lễ đường, người đi cạnh cô là anh. Giờ đây cô khóc, khóc những giọt nước mắt hạnh phúc. Cô cứ tưởng vai diễn của mình đã kết thúc rồi chứ… Cô sẽ không bao giờ nói “ chia tay”, nếu như anh cũng giữ cái sĩ diện như cô thì giờ đây, chú rễ là anh, nhưng cô dâu không phải là cô.. Thầm cảm ơn anh và tình yêu anh dành cho cô. Cô mỉm cười vui vẽ…………….. Lấy nhau về rồi mà giờ họ vẫn còn đá đểu nhau.. “ Anh hình cưới xấu quá, em cứ như con nào ấy, nhìn ảo ảo” “ Vài bữa đi chụp lại, em cứ cằn nhằn anh, có phải anh chụp đâu nào”… ” Nhưng biết khi nào..ứ..em không chịu đâu nhá” Cứ thế mà cuộc tranh luận của họ vẫn không ngừng……………… Còn bạn, đã đến lượt hạnh phúc của bạn chưa? Nhớ nắm chặt nhé…
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Tại sao anh yêu em
2 p | 202 | 6
-
Thu không anh
16 p | 96 | 5
-
Anh sẽ cưới em nhé
4 p | 57 | 5
-
Nếu em yêu người khác, anh có tiếc không?
3 p | 100 | 5
-
Anh sẽ cưới em
4 p | 97 | 4
-
Em yêu anh là em nói thật
4 p | 111 | 4
-
NẾU CÒN CÓ KIẾP SAU, ANH SẼ KHÔNG YÊU EM NỮA!
3 p | 62 | 3
-
Ngày kia mình chia tay có được không em?
4 p | 80 | 3
-
Gửi cô dâu của anh
3 p | 60 | 3
-
Truyện Thu không anh
12 p | 80 | 3
-
Truyện Em yêu anh, là em nói thật
9 p | 48 | 2
-
NGÀY KIA MÌNH HÃY CHIA TAY ĐƯỢC KHÔNG ANH?
8 p | 64 | 2
-
Ngày kia mình hãng chia tay được không anh
10 p | 80 | 2
-
Nếu có kiếp sau, anh sẽ không yêu em nữa!
2 p | 75 | 2
-
Anh chờ em nơi cuối con đường
3 p | 108 | 2
-
Truyện ngắn Thu không anh
15 p | 42 | 2
-
Buông tay rồi,phải không anh!?
2 p | 64 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn