intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Có thứ gì đó đang ở trong mỗi chúng tôi

Chia sẻ: Haina Na | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:8

54
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Câu truyện này có thật,nó nói đến 1 mối quan hệ thứ 3...quan hệ của gray,T là 1 người bạn của mình,câu chuyện này đang diễn ra trong cái thế giới lộn xộn giữa les và gray Tôi: Một đứa con trai! Tôi là một đứa con trai, cao ráo, thích các họat động văn hóa nghệ thuật. Tôi thích một cuộc sống thư giãn, nhẹ nhàng. Không quá tất bật với mọi thứ xung quanh. Tôi thích online, thích kết bạn. Tôi đang quen với một cô gái cùng tuổi với tôi. Chúng tôi có rất nhiều điểm chung...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Có thứ gì đó đang ở trong mỗi chúng tôi

  1. Có thứ gì đó đang ở trong mỗi chúng tôi....
  2. Câu truyện này có thật,nó nói đến 1 mối quan hệ thứ 3...quan hệ của gray,T là 1 người bạn của mình,câu chuyện này đang diễn ra trong cái thế giới lộn xộn giữa les và gray Tôi: Một đứa con trai! Tôi là một đứa con trai, cao ráo, thích các họat động văn hóa nghệ thuật. Tôi thích một cuộc sống thư giãn, nhẹ nhàng. Không quá tất bật với mọi thứ xung quanh. Tôi thích online, thích kết bạn. Tôi đang quen với một cô gái cùng tuổi với tôi. Chúng tôi có rất nhiều điểm chung và có thể ở bên nhau hàng giờ để tâm sự. Điện thọai của tôi ngập tin nhắn của cô ấy, lời lẽ rất dễ thương. Tôi thích cô ấy vì cô ấy là chính cô ấy, không ăn diện, không đòi hỏi như những cô gái khác mà tôi đã gặp, cô ấy luôn luôn chia sẻ với tôi, trong những lúc tôi buồn nhất. Mỗi lần buồn tôi lại lôi cả đống tin nhắn ấy ra nghiền ngẫm… Trong một thời gian, hình như là hè, tôi online khủng khiếp. Khi nào có thời gian là tôi lại ngồi bên chiếc máy vi tính. Và tôi không có thời gian để nhắn tin với cô bạn ấy nữa. Một ngày nọ, tôi đã gặp được một người. Một đứa con trai lớn hơn tôi 4 tuổi, tôi và hắn cũng có rất nhiều điểm chung. Như cùng thích đọc sách, cùng thích trò chuyện và cùng thích kết bạn. Hắn cho tôi số điện thọai, và 2 đứa cũng bắt đầu nhắn tin với nhau trong một thời gian khá dài. Mỗi sáng thức dậy là tôi lại được nhận một tin nhắn của hắn, tôi vui. Nhưng vẫn không biết vì sao tôi vui… Tôi đề nghị 2 đứa làm BFF, và kêu nhau bằng ox, bx. (Như những đứa con gái và con trai trong nhóm tôi
  3. thường gọi nhau, và đó chỉ là những từ ngữ thân mật, không có gì quá đáng!), và hắn đồng ý! Từ đó, mỗi khi có chuyện gì, tôi đều tâm sự với người bạn này, và tôi cũng không biết tôi đã quên hẳn đi cô bạn gái của tôi. Cho đến khi những tin nhắn của tôi bị phát hiện, mọi người như khinh bỉ tôi, mặc dù tôi đã giải thích đủ điều. Tôi bị cấm online, cấm đi chơi với nhóm bạn. Nhưng không hiểu vì sao tôi vẫn nhớ đến cậu bạn ấy. Trong một bữa đi học về, tôi quyết định ghé vào tiệm Net gần nhà, tôi bỗng nhận được tin nhắn ofline của anh, anh nói là có viết cho tôi một bài trong Blog. Tôi vội vào xem, và chợt bất ngờ khi nhìn thấy những dòng chữ làm cho tôi chóang váng: “Khong biet tinh cam cua toi danh cho T the nao nhung phai noi thuc la tu luc do toi gio toi nho T lam, … T tu luc nao da tro thanh mot phan khong the thieu…”. Lúc đó tôi thấy trong mình một cảm giác lạ, và từ đó, tôi và anh hình như đã thích nhau… Nhưng tôi vẫn không biết tại sao? Tôi không biết tình cảm của tôi dành cho anh ấy như thể nào, tình cảm an hem hay một thứ tình cảm nào đó! Cho đến bây giờ tôi vẫn không thể giải quyết! Tôi không thể chọn lựa! Tôi: Một đứa con gái Tôi là một đứa con gái. Và tôi nghĩ tôi đã yêu một người con trai. Anh ấy tốt bụng, năng động, vui vẻ. Và anh ấy luôn làm cho tôi vui mỗi lúc tôi cảm thấy bực mình. Tôi thích anh ấy vì anh ấy là chính anh ấy! Không láu cá, không phân biệt đối xử và đôi khi cũng rất khác người. Nhiều lúc chính tôi phải
  4. bật cười khi anh ấy cố gắng “thể hiện chính mình”, nhưng phải công nhận là anh ấy có những ý tưởng rất riêng, rất hay. Tuy nhiều lúc khó mà có thể thực hiện được! Tôi và anh ấy có thể dành hết thời gian của mình để nhắn tin cho nhau, nhắn rất nhiều. Nhắn nhiều đến nỗi khi gặp nhau tôi và anh ấy có thể lại không biết nói gì với nhau. Tôi như được giải thóat khi được nói chuyện với anh, và anh ấy cũng nói với tôi như vậy. Cho đến một ngày, tôi bỗng thấy lo vì anh ấy không thường xuyên nhắn tin cho tôi nữa. Bản tính phụ nữ của tôi nỗi lên, hình như tôi bắt đầu thấy buồn và ghen, mặc dù tôi cố gắng trấn an mình rằng: “Sẽ không có chuyện gì đâu, mày cứ vẽ chuyện!”. Mấy đứa con gái trong nhóm cảnh báo tôi, nhưng tôi cũng không tin. Anh ấy như là một phép màu khiến tôi tin vào anh ấy, tất cả mọi thứ![/COLOR] Và tôi với anh ấy đã không liên lạc với nhau 2 tháng, kể từ khi chúng tôi nghỉ hè. Tôi đã nghĩ là anh ấy quá bận rộn với kế họach quay video clip và casting của mình nên không có thời gian nhắn tin cho tôi. Nhiều lúc tôi đã biện ra nhiều lý do để trấn an chính mình! Thế rồi tôi chợt nghĩ, có khi nào tình cảm của anh ấy đã không còn dành cho tôi, mà đã trao cho một trái tim ai khác…?[/COLOR] Đến bây giờ tôi vẫn không liên lạc được với anh ấy và tôi muốn anh ấy biết rằng, tôi Yêu anh ấy!?![/COLOR] Tôi: Một đứa con trai khác~ Một đứa con trai hơi đặc biệt
  5. Tôi cũng là một đứa con trai, và tôi đang bước vào đại học. Tôi học rất giỏi, vì tôi là dân chuyên LHP mà! Tôi vui tính, hơi trẻ con, thích kết bạn. Tôi học giỏi đều các môn, nhưng Anh văn thì làm ơn lọai ra, tôi chúa ghét môn học này. Tôi có thể ngồi nhắn tin hàng giờ đồng hồ, nhưng cũng có lúc lại rất lười đụng đến cái điện thọai. Tôi có khả năng nhớ rất siêu phàm, tôi có thể nhớ đến 50 số điện thọai, nhưng nhiều lúc lại không nhớ số nào! Con người tôi là vậy đấy!? Tôi cũng thích online, và tôi đã làm quen với một đứa con trai nhỏ hơn tôi 4 tuổi. 2 đứa chúng tôi rất hợp gu, đều thích Disney, thích đọc tiểu thuyết và thích tâm sự. Nó cũng kể với tôi về cô bạn gái của nó, và tôi cũng vậy! Trong những ngày nó đi du lịch với gia đình, tôi với nó cũng hay nhắn tin cho nhau. Nó kể cho tôi nghe tất tần tật những thứ xảy ra chung quanh nó, và tôi cảm thấy thật thú vị. Thế rồi nó đề nghị tôi làm BFF, tôi đồng ý! Nói thật là khi nói chuyện với nó, tôi thầy tôi là chính tôi, không giả tạo như mọi khi. Nó nhắn tin ủng hộ khi tôi thi đại học, làm cho tin thần tôi phấn chấn hẳn lên, rất tự tin là đằng khác. [/COLOR] Và một ngày kia, khi tôi và nó gặp rắc rối vì những cái tin ox, bx khá thân mật. (Những người bạn rất thân thì sẽ nói như vậy, chứ không có ý gì khác…!). Tôi không được nhắn tin, không được chat hay không được làm bất cứ điều gì với nó nữa… Tôi thấy buồn, nhưng không hiểu tại sao mình buồn, thật sự! Tôi thấy hình như giữa tôi và nó đã có một tình cảm gì đó phát sinh, khiến cho tôi cảm thấy luôn
  6. hồi hộp… Và hình như tôi cũng quên dần đi cô bạn đáng yêu của tôi, mặc dù bây giờ cô ấy đã sang Mỹ.[/COLOR] Và tôi đã viết cho nó một entry trên blog của tôi, và nó nói rằng nó rất cảm động khi nhận được nhiều tình cảm của tôi như vậy. Một ngày nọ, khi online, nó bất ngờ hỏi tôi một câu: “Nếu bây giờ em nói em thích anh thì anh sẽ làm thế nào?”. Lúc đó thực sự tôi thấy vui, hạnh phúc, nhưng cũng không thể nào trả lời được câu hỏi của nó. Thời gian trôi qua, tôi nhận thấy, hình như tôi cũng bắt đầu thích nó thật rồi, nhưng tôi vẫn không biết tại sao?[/COLOR] Đến bây giờ tôi vẫn còn ngạc nhiên, nhưng tôi vẫn không biết giải quyết thế nào?! [/COLOR] Tôi: Đứa con gái cuối cùng![/COLOR] Tôi và anh ấy chơi với nhau từ năm cấp 2. 2 đứa cùng thi vào LHP, và may mắn là cả tôi và anh ấy đều được nhận vào. Anh ấy là một người rất vui, đôi khi hơi trẻ con nhưng vẫn khiến cho tôi hạnh phúc. Nhưng đến năm lớp 11 thì gia đình tôi chuyển sang Mỹ sinh sống, tôi phải xa anh ấy. Tôi đã bắt đầu có cảm tình với anh ấy. Tôi thích anh ấy vì anh ấy chính là anh ấy! Chúng tôi rất hay chat với nhau, anh ấy dành hết thời gian của mình để nói chuyện với tôi, kể cho tôi nghe về những chuyện xảy ra ở Việt Nam, và tôi thấy rất thú vị. Anh ấy cũng kể với tôi rằng mới quen được một người bạn nhỏ, rất dễ thương. Tôi cũng vui lắm vì cuối cùng anh ấy
  7. cũng có một người bạn thực sự.[/COLOR] Thời gian trôi qua, tôi và anh ấy cũng không liên lạc với nhau thường xuyên nữa. Và tôi cũng không biết tại sao. Tôi gửi tin nhắn ofline thường xuyên cho anh ấy, nhưng cũng không thấy anh ấy trả lời. Tôi bắt đầu cảm thấy lo lắng, tôi lo rằng không biết anh ấy có gặp chuyện gì không? Tôi gọi điện về nhà anh ấy, nhưng không bao giờ gặp được anh ấy. Tôi buồn, buồn vì những gì xảy ra với tôi quá bất ngờ. [/COLOR] Cho đến một ngày, tôi bỗng nhận được tin nhắn của anh ấy, tôi mừng lắm, nhảy cẫng lên. Tôi chạy khắp nhà, tôi viết lên blog, tôi làm mọi thứ để cho mọi người biêt là tôi đang hạnh phúc! Và đó cũng là tin nhắn cuối cùng của anh ấy, tin nhắn dễ thương nhất mà tôi từng được đọc. Anh nói là sẽ tạm gác mọi chuyện một thời gian, và anh ấy nói sẽ là “người bạn” tốt nhất của tôi![/COLOR] Tôi mừng và hạnh phúc, nhưng tôi vẫn lo lắng…!?[/COLOR] =[/COLOR] KẾT: Tôi: Bây giờ tôi nên làm thế nào? Tôi không muốn có lỗi với 2 người, vì tôi yêu cả 2 người. Có cái gì đó đang ở trong tôi?... Tôi: Tôi nhớ anh ấy lắm. Tôi không biết có cách nào để liên lạc với anh ấy. Nhiều khi tôi muốn khóc, nhưng lại không được. Có cái gì đó đang ở trong tôi?... Tôi: Tình cảm của tôi bây giờ thật khó cảm nhận. Tôi yêu nó, nhưng tôi cũng
  8. không biết đó có phải là tình cảm thật hay không? Có cái gì đó đang ở trong tôi?... Tôi: Khỏang cách là một vấn đề nan giải. Tôi và anh ấy ở cách nhau 1 vòng trái đất. Tôi lo lắng cho anh ấy, nhưng vẫn không biết cách nào để có thể bày tỏ với anh ấy! Có cái gì đó đang ở trong tôi?... CÓ CÁI GÌ ĐÓ ĐANG Ở TRONG CHÚNG TÔI? MỘT TÌNH YÊU THẬT LẠ…. 2 cô gái, 2 chàng trai, 3 tình yêu!
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
3=>0