
HỌA SĨ MỸ THUẬT VŨ GIÁNG HƯƠNG MỘT
NHÂN CÁCH ĐÁNG KÍNH

Những danh hiệu cao quý trên đã thực sự tôn vinh đóng góp của bà trong sự nghiệp
đào tạo và sáng tạo nghệ thuật (nói rộng ra đây là một nhà lãnh đạo quản lý hội đủ
uy tín của giới văn học nghệ thuật Việt Nam).

Về sự nghiệp nghệ thuật của bà trên các phương tiện thông tin đại chúng đã có
nhiều người viết , đặc biệt trong tuyển tập hội họa Vũ Giáng Hương xuất bản năm
2006 trong đó cũng có tôi.
Khi bà đi xa điều đáng nói hơn lúc này về bà chính về là một nhân cách đáng kính,
đi vào lòng các thế hệ sinh viên, hội viên và đồng nghiệp. Tưởng nhớ bà tôi xin
được viết đôi kỷ niệm về bà như một nén nhang thơm gửi tới hương hồn Phó Giáo
sư, họa sĩ Vũ Giáng Hương.
Vũ Giáng Hương sinh trưởng trong một gia đình trí thức văn nghệ tên tuổi: Cha là
nhà văn Vũ Ngọc Phan, mẹ là nhà thơ Hằng Phương. Sống trong một gia đình nề
nếp gia phong có truyền thống lâu đời đã nuôi dưỡng tâm hồn và định hình một
nhân cách sống trọng thực, thẳng thắn và tôn trọng mọi người, hình như số phận đã
trao cho bà chăm lo cho nghệ sĩ nhiều hơn là cho mình.
Bà được trực tiếp học tập các họa sĩ bậc thầy: Tô Ngọc Vân, Trần Văn Cẩn, Trần
Đình Thọ, Nguyễn Sỹ Ngọc, Nguyễn Tiến Chung... tốt nghiệp khóa I năm 1957 –
1962 của trường cao đẳng Mỹ thuật Việt Nam, nay là trường Đại học Mỹ thuật
Việt Nam, bà là nữ sinh viên duy nhất của khóa I chăm chỉ học tập, không bỏ một
chuyến đi thực tập thực tế của toàn khóa, họa sĩ Vũ Giáng Hương còn nhiệt tình
tham gia văn nghệ. Tôi còn nhớ như in những tiết mục của bà.

