
Ngăn ng
ừa gia cầm cắn
mổ nhau
Thuật ngữ chuyên môn tiếng Anh gọi hiện tượng cắn
mổ nhau ở gia cầm là “cannibalism”.
Biểu hiện của của hiện tượng này là con vật mổ, cắn xé,
ăn thịt, lông và cơ quan nội tạng của đồng loại.
Hiện tượng này xảy ra ở tất cả các đàn gia cầm, từ gà, v
ịt,
gà tây đến cút, trĩ; ở cả đàn gà thịt và gà đ
ẻ trứng; ở tất cả
các kiểu nuôi như nuôi trên sàn, trên lồng tầng cho đến
nuôi chăn thả ngoài bãi hay trong vườn đồi.
Hiện tượng cắn mổ nhau thường bắt đầu bằng việc mổ
lông, mổ ngón chân, mổ mào, mổ đuôi và đ
ặc biệt mổ hậu
môn của nhau. Khi một con vật bị chảy máu, bị thương
tích thì kích thích đồng loại tập trung vào việc mổ cắn v
ào
vết thương và từ đây bùng nổ hiện tượng cắn mổ nhau ở
cả đàn.
Hiện tượng cắn mổ nhau nếu không được phát hiện sớm
và khống chế ngay từ đầu thì sau đó rất khó kiểm soát và
người nuôi phải trả giá đắt vì gà chậm lớn, tỷ lệ chết cao,
phẩm chất thịt kém.
Cắn mổ nhau được xác định là do di truyền và do các y
ếu

tố về môi trường và quản lý. Rất khó xác định nguyên
nhân nào là chủ yếu, sau đây là những nguyên nhân đã
được tổng kết:
Mật độ đàn lớn: Hiện tượng cắn mổ nhau thư
ờng xảy ra ở
đàn có mật độ lớn. Một thí nghiệm theo dõi trên 850 gà
thịt nuôi từ 1 ngày đến 47 ngày với các mật độ 8, 12 v
à 14
gà/m2. Gà được nuôi bằng một khẩu phần giống nhau ở
từng giai đoạn khác nhau. Kết quả nghiên cứu đã thấy gà
nuôi với mật độ thấp (8 gà/m2) có tăng trưởng và hi
ệu quả
sử dụng thức ăn tốt hơn so với 2 mật độ kia. Đàn có mật
độ thấp cũng có tỷ chết và cắn mổ nhau thấp hơn các đàn
có mật độ cao hơn.
Quá nóng: Cắn mổ nhau cực kỳ nhạy cảm với nhiệt độ
chuồng quá nóng.
Quá sáng: Ánh sáng mạnh và kéo dài kích thích hiện
tượng cắn mổ nhau.
Thiếu thức ăn và nước uống hay thiếu không gian của
máng ăn và máng uống, trong tình trạng này gà ph
ải đánh
nhau để tranh giành thức ăn và nư
ớc uống, những con yếu
dễ bị thương tích; máu và vết thương là yếu tố kích thích
sự bùng nổ hiện tượng cắn mổ nhau ở cả đàn.