intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Ngạo Thị Thiên Địa

Chia sẻ: Hanhdao_1 Hanhdao_1 | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:2733

64
lượt xem
11
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Chương 1: Giấc Mộng Bốn Trăm Năm. Giới thiệu nội dung: Một vị thiên giai cao thủ bốn trăm tuổi bỗng nhiên sống lại thời niên thiếu. Đừng khinh thường hắn, tuy hiện tại hắn yếu nhược thế nhưng trong đầu hắn cất dấu vô số thần công bí kíp, có kinh nghiệm vô số lần đối địch thập tử nhất sinh. Đừng tưởng hiện tại hắn rất nghèo thế nhưng trong lòng hắn nắm rõ vô số bí phương trân quý, biết rõ những nhân vật kinh tài tuyệt diễm nào sẽ bước vào cảnh giới Tông Sư. Đừng tưởng...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Ngạo Thị Thiên Địa

  1. Ngạo Thị Thiên Địa Cao Thiết Ngạo Thị Thiên Địa Tác giả: Cao Thiết Thể loại: Tiên Hiệp Dịch giả: Dung Nhi Website: http://motsach.info Date: 15-December-2012 Trang 1/2.733 http://motsach.info
  2. Ngạo Thị Thiên Địa Cao Thiết Chương 1: Giấc Mộng Bốn Trăm Năm. Giới thiệu nội dung: Một vị thiên giai cao thủ bốn trăm tuổi bỗng nhiên sống lại thời niên thiếu. Đừng khinh thường hắn, tuy hiện tại hắn yếu nhược thế nhưng trong đầu hắn cất dấu vô số thần công bí kíp, có kinh nghiệm vô số lần đối địch thập tử nhất sinh. Đừng tưởng hiện tại hắn rất nghèo thế nhưng trong lòng hắn nắm rõ vô số bí phương trân quý, biết rõ những nhân vật kinh tài tuyệt diễm nào sẽ bước vào cảnh giới Tông Sư. Đừng tưởng hiện tại hắn vô môn vô phái, không bằng hữu thế nhưng kiếp trước có vô số bằng hữu từng được hắn giúp đỡ, còn đang nợ hắn nhân tình và đương nhiên cũng không thể thiếu được cừu nhân của hắn. Cả đời này hắn muốn tiêu dao thiên địa, khoái ý ân cừu. Cả đời này hắn có ước muốn trợ giúp sư phụ xây dựng một môn phái cực mạnh sừng sững trong thiên địa. Cả đời này hắn muốn ngạo thị thiên địa!!! Một tiếng rên rỉ vang lên, Hàn Phong từ trong vô thức tỉnh lại. “Tê!” Chưa kịp mở mắt, một cơn đau đớn kịch trong nháy mắt đã tập kích thần kinh hắn. Hàn Phong lập tức phát hiện đấu khí trong cơ thể đã suy yếu không còn bao nhiêu, yếu ớt gần như không thể phát hiện được. Thân thể hắn theo bản năng ngồi dậy, lại nặng nề ngã xuống trên giường. Một trận đau nhức làm hắn phải nín thở, hít sâu một hơi.Xem ra thân thể hắn bị thương không nhẹ. “Chuyện gì đã xảy ra?” “Bản thân rõ ràng vừa mới bước chân vào cảnh giới Thiên Giai mà vô số võ giả mơ ước. Đấu khí trong cơ thể từ Hậu Thiên chuyển sang Tiên Thiên đang hùng hồn, sinh sôi không ngừng ... nhưng hiện giờ, đấu khí của ta đâu? Chúng nó đã chạy đi đâu hết rồi?” “Bản thân rõ ràng không bệnh hoạn gì, đang thảnh thơi nghỉ ngơi ở nhà. Thế nào mà vừa mới tỉnh lại, toàn thân đau nhức thế này?” Những nghi hoặc liên tiếp không ngừng trùng kích đại não Hàn Phong. Khi Hàn Phong nhìn đến thân thể của mình càng sốc hơn. Cánh tay hắn nhỏ nhắn tinh tế như tay em bé vậy. Ngay cả hai chân cũng thế! Thậm chí cả thân người hắn cũng không khác gì của một đứa con nít. Nhưng hắn rõ ràng đã hơn bốn trăm tuổi! Trang 2/2.733 http://motsach.info
  3. Ngạo Thị Thiên Địa Cao Thiết Gian nan nhổm người lên, Hàn Phong nhìn quanh bốn phía mới biết bản thân đang ở trong một căn phòng của một căn nhà tranh. Trong phòng rất đơn sơ, chỉ có một cái bàn gỗ cùng vài cái ghế và cái giường tương đối mềm mại dưới lưng hắn. Chậm rãi đi tới bên chậu nước, trong nước là hình ảnh của một đứa bé khoảng mười một – mười hai tuổi, khiến Hàn Phong sửng sốt một lúc lâu cho đến khi toàn thân truyền tới cảm giác đau nhức và suy yếu hắn mới giật mình tỉnh lại. Tỉ mỉ quan sát xung quanh, Hàn Phong càng nhìn càng cảm thấy quen thuộc. Dần dần, những ký ức vốn đã ẩn sâu trong lòng hắn chậm rãi hiện ra. Gian phòng này không phải là gian phòng mà 400 năm trước Hàn Phong hắn sống cùng với phụ thân đây sao? Mỗi một góc, mỗi một vật phẩm ở đây đều mang đến cho hắn cảm giác ấm áp quen thuộc. Không biết từ lúc nào, người luôn luôn kiên cường như Hàn Phong mà khoé mắt đã ướt ... Mạnh mẽ ổn định tâm tình, Hàn Phong thầm nghĩ: “Lẽ nào ta đã quay ngược về thời gian 400bốn trăm năm trước? Chẳng lẽ bốn trăm năm qua chỉ là một giấc mộng dài thôi sao?” Hàn Phong bắt đầu nhớ lại bốn trăm năm vừa qua. Những chuyện cũ từng cái, từng một lần lượt hiện lên trong lòng hắn. Hàn Phong nhớ rõ hắn và phụ thân là người Hàn gia.Hàn gia ở trong Thiên Tinh đế quốc cũng thuộc loại đại gia tộc hạng nhất. Mà phụ thân hắn chính là con thứ hai của đương kim tộc trưởng, nhưng chỉ là còn tư sinh. Bản thân hắn cũng không nhớ rõ dáng dấp gia gia. Chỉ nghe nói năm đó trong một lần say rượu, loạn tính mà gia gia đã cùng một nữ tỳ sinh ra cha hắn – Hàn Nhất Nguyên. Là một đứa con tư sinh cho nên phụ thân hắn từ nhỏ đã không được gia tộc coi trọng, cuộc sống cũng không thoải mái gì. Nhưng dù sao phụ thân hắn như thế nào cũng là một thành viên của Hàn gia cho nên cơ hội đi vào võ đường học tập một ít đê giai vũ kỹ là vẫn có. Đương nhiên, chỉ có nội trạch đệ tử trong gia tộc mới được truyền cho cao giai vũ kỹ, mà phụ thân hắn thì khỏi cần nghĩ đến. Trong trí nhớ của Hàn Phong, phụ thân hắn tính cách rất mạnh mẽ.Một lòng muốn được gia tộc chấp nhận cho nên rất khắc khổ tu luyện. Đáng tiếc ông không được tiếp xúc với cao giai tâm phấp, càng không được phụ cấp những đan dược tốt cho nên ông tu luyện tiến trình rất thông thả. Đến hiện nay cũng mới chỉ đạt được tu vi Nhân giai nhị phẩm. Đương nhiên, nếu rời khỏi Hàn gia thì trong mắt của bá tánh bình dân, tu vi Nhân giai nhị phẩm đã được coi là cao thủ. Hàn Nhất Nguyên nếu muốn tìm một công việc tốt một chút sống thư thử qua ngày thì không khó gì. Nhưng ông lại không làm như vậy. Tất cả đều là vì Hàn Phong – nhi tử duy nhất của phụ thân hắn. Sở dĩ ông dày mặt ở lại Hàn gia là vì nghĩ đến tài nguyên ở trong võ đường có thể giúp Hàn Phong tiếp thu được sự giáo dục tốt để rồi một ngày nào đó có thể trở nên nổi bật. Vì thế mà Trang 3/2.733 http://motsach.info
  4. Ngạo Thị Thiên Địa Cao Thiết phụ thân hắn cắn chặt ráng chịu đựng những sự khinh thường và làm nhục. Nhưng mà ông trời không toại lòng người! Hàn Phong cũng rất chăm chỉ tu luyện, phụ thân hắn càng hao tâm hơn nữa ... nhưng tư chất đấu khí của hắn quả thật là ... Cho dù hắn nỗ lực như thế nào thì đấu khí khó khăn lắm mới đạt được cơ sở nhị phẩm.Cũng bởi vì như thế mà hắn thường xuyên bị các hài tử cùng tuổi trong gia tộc hiếp đáp. Hàn Phong cũng nhớ ra, lần này sở dĩ hắn bị thương thành như vậy cũng bởi vì bị mấy hài tử này kéo đi “luận võ”, kết quả “không cẩn thận” bị đả thương. Nếu hắn nhớ không lầm thì lúc này bản thân vừa tròn mười một tuổi. Nếu đúng theo “hiện thực ở trong mơ” thì vào năm hắn mười bốn tuổi, tức là ba năm sau, Hàn gia chọc phải một cường địch dẫn đến hoạ diệt môn. Vì hắn và phụ thân là hạ nhân ngoại môn cho nên bị mang ra làm pháo hôi.Phụ thân hắn vì bảo vệ hắn mà liều mạng huyết chiến, cuối cùng lực tẫn mà chết. Điều này cũng thành sự tiếc nuối lớn nhất trong đời Hàn Phong! Sau khi trở thành cô nhi, Hàn Phong lưu lạc khắp nơi cho đến khi gặp được sư phụ hắn là Huyền Thiên Tông – Lâm Nguyệt. Đoạn thời gian ở Huyền Thiên Tông, Hàng Phong vĩnh viễn không thể quên đươc.Ở chỗ này, từ tông chủ cho đến sự huynh đệ đều tràn đầy nhân tình làm cho hắn lần thứ hai cảm thụ được sự ấm áp của gia đình. Nhưng mà ngày vui chẳn kéo dài được lâu. Ngay khi Hàn Phong cho rằng hắn sẽ ở tại Huyền Thiên Tông này khoái hoạt vượt qua quãng đời còn lại thì Huyền Thiên Tông đã bị Tinh Hải Các mạnh mẽ cướp đoạt bởi vì tài phú do nhiều năm tích luỹ. Sau đó, hai vị trưởng lão của Huyền Thiên Tông chết bất đắc kỳ tử, sư phụ Lâm Nguyên của hắn bị Tinh Hải Các thiếu chủ lăng nhục mà ôm hận tự sát. Lúc đó, Hàn Phong không phải không muốn báo thù cho sư phụ nhưng thực lực của hắn thật sự quá kém cõi, rơi vào đường cùng, hắn ly khai sơn môn tìm kiếm danh sư. Cho tới khi hơn trăm tuổi, Hàn Phong mới vô tình đạt được một quyển bí kíp thần bí tên là Ngạo Thị Thiên Địa. Dựa vào tâm pháp tu luyện quỷ dị của quyển bí kíp này, đấu khí của hắn mới liên tục tăng lên, lúc này mới chính thức bước trên con đường tu luyện. Ngạo Thị Thiên Địa Tác Giả: Cao Thiết Trang 4/2.733 http://motsach.info
  5. Ngạo Thị Thiên Địa Cao Thiết Chương 2: Phụ Tử Tình Thâm Chỉ tiếc, Hàn Phong có được quyển bí kíp này hơi trễ. Với cơ thể đã một trăm tuổi, kinh mạch đã hình thành từ lâu, sớm đã bỏ qua giai đoạn tu luyện tốt nhất. Mặc dù tâm pháp tu luyện cường hãn, có chút nghịch thiên thế nhưng Hàn Phong tu luyện cũng vạn phần gian nan. Cũng may Hàn Phong tâm trí kiên định, dựa vào sự cố gắng bền bỉ, hắn vùi đầu khổ tu, rốt cuộc sau ba trăm năm hắn đã thành công bước vào hàng ngũ Thiên Giai cao thủ. “Nếu như tất cả chuyện này đều là mộng thì giấc mộng này cũng quá chân thật đi!” Hàn Phong thầm cảm thán. Về phần làm sao nghiệm chứng thật giả “cảnh trong mơ” này thì Hàn Phong thực ra đã có biện pháp. Ở trong “mộng”, Hàn Phong đã từng vô tình giúp đỡ một người qua đường một đại ân. Sau đó mới biết được, người này lại là danh y như thần long thấy đầu không thấy đuôi vang danh trên đại lục. Để hồi báo, người này đã dạy cho Hàn Phong một môn tâm pháp chữa thương tổ truyền của hắn. Tâm pháp này chỉ có thể điều động đấu khí yếu ớt trong cơ thể, đối với chiến đấu không có chút trợ giúp nào, nhưng dùng để chữa thương lại là diệu pháp nhất đẳng, rất thích hợp với tình trạng hiện tại của Hàn Phong. Quay lại giường nằm xuống, Hàn Phong nhắm mắt lại yên lặng vận khởi tâm pháp. Trong khoảng khắc đó hắn liền cảm thấy một cổ khí lưu rất nhỏ đang chạy trong người. Một một lát sau, Hàn Phong lần thứ hai mở mắt ra, trong mắt khó nén vẻ vui mừng. Không ngờ tâm pháp “trong mộng” thật sự có hiệu quả. Chỉ mới có một lúc mà hắn đã cảm giác thoải mái không ít, thương thế trên người cũng đã chuyển biến tốt đẹp hơn “Xem ra bốn trăm năm vừa qua là thật. Ta đã trọng sinh một lần!? Nghĩ tới đây, Hàn Phong vô thức nắm chặt nắm đấm. Tuy không rõ vì sao bản thân có thể trọng sinh nhưng nếu cơ hội đã đến thì hắn không thể nào không nắm bắt cho thật tốt được. Là một nam nhân nếu không thể báo đáp cha và ân sư vậy thà đâm đầu chết đi cho rồi. “Con đường sinh mạng trước đây, từ hôm nay trở đi sẽ phải khác!” Hàn Phong thầm nghĩ trong lòng. Lúc này, ngoài cửa truyền tới tiếng bước chân vội vàng. Tiếp đó là một thân ảnh quen thuộc hiện ra. Thấy bóng người vội vã tiến đến đây, trong lòng Hàn Phong kích động không thôi. Trang 5/2.733 http://motsach.info
  6. Ngạo Thị Thiên Địa Cao Thiết Người tới chính là phụ thân hắn – Hàn Nhất Nguyên. - Phong nhi, con tỉnh rồi? Hàn Nhất Nguyên vừa bước vào liền thấy Hàn Phong đã tỉnh lại, liền vội vàng tiến tới quan tâm hỏi. - Cha! Mặc dù đã sống qua hơn bốn trăm tuổi nhưng Hàn Phong vẫn không nhịn được mà ngữ khí có chút nghẹn ngào. Lúc này phụ thân hắn cũng chừng ba mươi tuổi. Nhưng do quanh năm bôn ba mệt nhọc mà trên đầu mơ hồ có thể thấy vài sợi tóc bạc. Gương mặt đầy phong sương với một bộ y phục nhiều chỗ chắp vá. May là ông quanh năm luôn tu luyện vũ kỹ cho nên thân thể cũng coi như cường tráng. Đây chính là phụ thân hắn, giống y như trong trí nhớ. Lúc đầu hắn còn lo sợ bản thân quên mất dáng dấp phụ thân. Hiện tại mới biết là không phải hắn quên, chẳng qua là hắn đã chôn sâu vào lòng, không muốn nhớ lại những hồi ức đau thương mà thôi. Thấy đôi mắt quan thiết của Hàn Nhất Nguyên, một dòng nước ấm trong lòng Hàn Phong chợt nổi lên, viền mắt hắn lại ươn ướt. Nhưng Hàn Nhất Nguyên lại không chú ý tới ngữ khí của Hàn Phong. Bây giờ ông chỉ quan tâm tới thương thế của hắn. Ngày hôm qua, khi ông biết được nhi tử của mình bị đả thương khi “luận võ” thì lòng nóng như lửa đốt vội chạy tới. Đến nơi thì đã thấy Hàn Phong hôn mê bất tỉnh, hơn nữa thở ra thì nhiều mà hít vào thì ít. Hàn Nhất Nguyên lập tức kinh hãi, cũng không cần quan tâm là ai đã động thủ, vội vàng bế Hàn Phong về nhà lấy số tiền tích cóp ít ỏi cố gắng mời y sư tới trị liệu cho Hàn Phong. Qua một đêm cứu trị, tình huống của Hàn Phong cũng đã ổn định.Hàn Nhất Nguyên lúc này mới có thể thả lỏng một chút. Nhưng khi nhìn thấy phương thuốc trên tay, thần sắc của ông lại bối rối, bởi vì số tiền tích luỹ toàn bộ đã tiêu hết, ông không còn tiền để mua những dược liệu này nữa! Vì vậy, trời chưa sáng, Hàn Nhất Nguyên đã vội vàng xuất môn đến tận chạng vạng tối mới về. Hàn Nhất Nguyên đi tới trước mặt nhi tử mình, đầu tiên là nhìn kỹ sắc mặt của hắn. Tuy rằng vẫn có chút tái nhợt nhưng so với hôm qua đã có thêm một tia huyết sắc. Ông cầm cánh tay Hàn Phong lên, một cỗ đấu khí hùng hậu chậm rãi tràn vào cơ thể Hàn Phong. Chỉ một lát sau, Hàn Nhất Nguyên mừng rỡ phát hiện thương thế của nhi tử đã tốt lên rất nhiều. Trong trí nhớ của Hàn Phong, hắn đã bước vào Thiên Giai chi cảnh, nhưng hiện tại hắn chỉ có thực lực nhị phẩm võ giả. Cảm thụ được đấu khí phụ thân truyền đến, hắn không khỏi cảm khái thực lực bản thân hiện tại thực sự quá yếu ớt. Trang 6/2.733 http://motsach.info
  7. Ngạo Thị Thiên Địa Cao Thiết Đang lúc cảm khái, Hàn Phong đột nhiên phát hiện trên mặt phụ thân hắn có vết thương, y phục trên người cũng có chút dấu vết của tranh đấu nên vội vàng hỏi: - Cha, người sao lại bị thương? Hàn Nhất Nguyên nhất thời có chút nghẹn lời, rồi miễn cưỡng giải thích là do đi đường bất cẩn bị té. Nếu Hàn Phong thực sự chỉ là một hài tử mười một tuổi đầu thì có thể những lời này hắn đã tin rồi. Nhưng hiện tại, vết thương trên người phụ thân hắn rõ ràng là bị người đánh, Hàn Phong lẽ nào không phân biệt được! Thoáng suy nghĩ một chút, Hàn Phong gần như đã có thể xác định phụ thân vì trị thương cho hắn mà tự mình làm bao cát cho các đệ tử quý tộc kia luyện công để lấy về chút ngân lượng. Nghĩ thông suốt chuyện này, Hàn Phong thoáng trầm mặc. Lần trước bởi vì niên kỷ hắn còn nhỏ nên đối với những nỗ lực của phụ thân cũng không có cảm giác gì quá lớn. Nhưng lúc này, hắn rõ ràng cảm nhận được tình yêu thương nồng đậm của phụ thân dành cho hắn. Vào giờ khắc này, Hàn Phong thề với lòng, đời này nhất định phải làm cho phụ thân ngày ngày an lành, nhất định không để cho ông thất vọng! Hàn Phong tin tưởng mình có thể làm được điều này. Ngạo Thị Thiên Địa Tác Giả: Cao Thiết Trang 7/2.733 http://motsach.info
  8. Ngạo Thị Thiên Địa Cao Thiết Chương 3: Ngạo Thị Thiên Địa Quyết. Kiếp trước, Hàn Phong phiêu bạt mấy trăm năm, sở học kỹ xảo rất pha tạp. Đến khi trăm tuổi dưới sự trợ giúp của Ngạo Thị Thiên Địa quyết, thực lực của hắn mới không ngừng tăng lên, tiếp xúc với cao giai vũ kỹ, đan dược, phối phương nhiều không đếm xuể. Những ký ức và tri thức quý giá này đều là chỗ dựa lớn nhất mà hắn cậy vào cả đời này. Cái khác không nói, chỉ riêng tâm pháp chữa thương thần kỳ vừa rồi, nếu như Hàn Phong nguyện ý xuất ra bán đấu giá thì giá trị đâu chỉ vạn kim! Đương nhiên Hàn Phong sẽ không ngu xuẩn tới mức đó. Làm vậy đối với hắn không hề có chỗ tốt nào. Kế hoạch của hắn là chờ mấy ngày tới chỉnh lý những thứ trong đầu cho tốt rồi mới quyết định. Đã trải qua một kiếp với nhiều sóng gió, Hàn Phong rất rõ ràng một đạo lý: cho dù là ở bất cứ thời đại nào, thực lực mới là tối trọng yếu. Nếu như lúc trước bản thân thực lực cường đại, phụ thân sẽ không vì bảo vệ mình mà chết; nếu bản thân cường đại thì sư phụ sẽ không bị buộc phải tự sát ... Cho nên nếu muốn cải biến kiếp số thì đầu tiên nhất định phải đề thăng thực lực bản thân! Đương nhiên với tình trạng hiện tại thì quan trọng nhất là phải nhanh chóng trị thương. Hắn không muốn phụ thân chỉ vì chút thương thế của bản thân mà phải làm bao cát bồi luyện nữa. Nói chuyện phiếm với Hàn Nhất Nguyên thêm một hai câu, bụng Hàn Phong đã réo lên. Hàn Nhất Nguyên vỗ ót, có chút tự trách: - Con xem trí nhớ của ta, quên mất con vẫn còn bị thương. Phong nhi, chờ ta một chút, ta lập tức đi nấu cơm cho con. Nói xong, Hàn Nhất Nguyên vội vàng chạy đi nhóm bếp. Nhìn bóng lưng của ông, nội tâm Hàn Phong như ba đào dậy sóng. Cơm tối cũng không phong phú nhưng Hàn Phong ăn rất vui vẻ. Hắn vài lần chủ động gắp rau cho phụ thân khiến phụ than hắn cảm thấy vui mừng thầm nghĩ con mình ngày càng hiểu chuyện. Sau khi ăn xong, Hàn Nhất Nguyên thu dọn mọi thứ rồi ngồi trước mặt Hàn Phong. Hai ngày nay bởi vì thương thế của nhi tử mà Hàn Nhất Nguyên bôn ba khắp nơi. Hôm nay thấy hắn đã có chuyển biến tốt đẹp liền dự định hỏi ra sự tình. - Phong nhi, con nói cho ta nghe một chút, ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì? Đang yên đang lành sao con lại đi luận võ với người ta để bị thương nặng như vậy? Hàn Phong nghe phụ thân hỏi, trong đầu liền suy tư xem phải trả lời như thế nào. Lúc này lại nghe Hàn Nhất Nguyên nói tiếp: Trang 8/2.733 http://motsach.info
  9. Ngạo Thị Thiên Địa Cao Thiết - Kỳ thực con không nói ta cũng hiểu được. Đều tại ta vô dụng, không có năng lực bảo hộ con, khiến cho con và mẹ con đầu bị người khác khi dễ ... - Cha! Hàn Phong thấy phụ thân tự trách, vội vàng nói: - Cha yên tâm đi! Về sau con sẽ cẩn thận. Chờ sau khi thương thế khỏi rồi, con nhất định sẽ nỗ lực tu luyện, sẽ không khiến cha thất vọng! - Hảo! Hảo hài tử, con càng lớn càng hiểu chuyện. Con hiện tại vừa mới khoẻ lên một chút, nên nghỉ ngơi nhiều vào, ta không quấy rầy con nữa! Hàn Nhất Nguyên sờ sờ cái trán của Hàn Phong, thân thiết căn dặn rồi đứng dậy đi ra ngoài. Chờ phụ thân đi ra ngoài, Hàn Phong lẳng lặng nằm trên giường thằm vận tâm pháp chữa thương kia, khống chế tí đấu khí yếu ớt của bản thân chậm rãi lưu động trong cơ thể từng chút từng chút chữa trị thương thế trên người. Ngày hôm sau, lúc Hàn Phong từ trong chữa thương tỉnh lại thì bên ngoài trời đã sáng hẳn. Trải qua một đêm khôi phục, bây giờ thương thế của hắn đã khá lên được bảy tám phần.Nhưng tất cả những điều này đều nằm trong sở liệu của hắn, hiệu quả thần kỳ của bộ tâm pháp chữa thương này hắn đã nghiệm chứng qua vô số lần. Đứng dậy rời giường, Hàn Phong phát hiện Hàn Nhất Nguyên đã đi ra ngoài. Vì vậy, Hàn Phong lại ngồi xuống giường thử tu luyện. Đương nhiên, với kiến thức gần bốn trăm năm của hắn, tất nhiên sẽ không tu luyện mấy cái tâm pháp bất nhập lưu của Hàn gia. Khoanh chân, nhắm mắt lại, Hàn Phong chậm rãi điều động đấu khí trong cơ thể tu luyện bộ tâm pháp có chút nghịch thiên mà hắn vô tình có được – Ngạo Thị Thiên Địa quyết! Nói đến Ngạo Thị Thiên Địa quyết, hiện tại sợ rằng cũng không có mấy người nghe nói đến. Nhưng vào bảy trăm năm sau cái tên này đã vang danh đại lục, đặc biệt là những cao thủ đỉnh cấp không người nào không biết! Đây là bởi vì người sáng chế tâm pháp đấu khí này chính là thái tử của Đại Viêm đế quốc hùng mạnh năm xưa – người được tôn xưng là thiên hạ đệ nhất tài tử, trí tuệ vô song, học thức uyên bác - Triệu Vô Cực. Trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, cầm kỳ thi hoạ không gì không giỏi. Nhìn chung lịch sử đại lục cả ngàn năm, Triệu Vô Cực hoàn toàn xứng danh với vị trí thiên hạ tối thiên tài. Duy ngã độc tôn! Đương nhiên, thực tế không hẳn Triệu Vô Cực là toàn tài, bởi vì hắn cũng có một thứ hoàn toàn không hiểu – đó chính là vũ kỹ. Do trời sinh tư chất đấu khí kém tới cực điểm nên Triệu Vô Vực không thể dồn tâm tư vào phương diện này. Nếu như nói tài trí và học vấn của hắn mạnh đến đáng sợ thì vũ lực của hắn cũng yếu đến đáng sợ. Triệu Vô Cực cho rằng hắn bản thân là thái tử tôn sư, cả đời cũng không cùng người khác động Trang 9/2.733 http://motsach.info
  10. Ngạo Thị Thiên Địa Cao Thiết võ cho nên có hay không có vũ kỹ cũng không quan trọng. Nhưng mà hắn đã sai! Phụ hoàng hắn, mẫu hậu của hắn, huynh đệ của hắn bị giết ngay trước mặt hắn ... Thậm chí Triệu Vô Cưc hắn cũng đã gần như chết đi. Lúc hắn tỉnh lại thì cả đế quốc Đại Viêm đã sụp đổ. Rút kinh nghiệm xương máu, Triệu Vô Cực sau khi bình phục thương thế cũng không có sa sút tinh thần mà gắng sức tụ tập hơn mười vị văn sĩ tài hoa nổi bật lúc đó cùng bế quan nghiên cứu vũ kỹ. Theo giang hồ truyền văn, Triệu Vô Cực nghiên cứu hết hầu hết các vũ kỹ của thiên hạ. Dốc hết tâm huyết nghiên cứu, hơn ba mươi năm sau hắn đã sáng tạo ra một tâm pháp cổ quái bất đồng với tất cả các phái vũ kỹ khác. Hơn nữa, chính bản thân hắn thử qua cũng hết sức hài lòng và tự đặt cho bộ vũ kỹ này một cái tên rất khí phách là “Ngạo Thị Thiên Địa quyết” hàm ý là sau khi tu luyện liền có thể ngạo thị thiên địa. Tục truyền, Triệu Vô Cực sau khi sáng tạo ra Ngạo Thị Thiên Địa quyết, bởi vì tiêu hao tâm lực quá lớn dẫn đến bản thân không kịp tu luyện mà qua đời. Sau đó Ngạo Thị Thiên Địa quyết cũng bị một người trong đám văn sỹ tham dự mang đi. Với danh hiệu thiên hạ đệ nhất tài tử của Triệu Vô Cực lúc đó các cường giả đều rất hứng thú với vũ kỹ mà hắn sáng tạo ra. Bởi vậy mà trên giang hồ lúc bấy giờ liền nổi lên một trận tinh phong huyết vũ. Tuy nhiên, tràng tranh đấu thảm liệt này ngày sau lại trở thành thiên hạ đệ nhất tiếu thoại. Toàn bộ những người tham gia trong đó, đặc biệt là những cường giả hăng hái nhất đều bị mọi người trong thiên hạ xem thành đứa ngốc. Bởi vì bọn họ tranh đoạt hoàn toàn chỉ là một bộ bất nhập lưu tâm pháp, cho dù là tâm pháp của một môn phái tam lưu so với nó cũng mạnh hơn vài phần. Thiên tài tuyệt luân Triệu Vô Cực ngày đó đối với vũ kỹ dù sao cũng là tay ngang, bế quan cũng chỉ tạo ra chút ảnh hưởng. Một đời anh hùng cứ như vậy mà ra đi. Cũng đáng thương mà cũng đáng cười! Ngạo Thị Thiên Địa quyết là một trò đùa khôi hài cũng được chính miệng nhiều cường giả thừa nhận. Rồi chuyện năm đó Triệu Vô Cực tự mình sáng tạo vũ kỹ cũng dần bị lãng quên. Thẳng cho đến khi Hàn Phong trong lúc vô ý có được. Ngạo Thị Thiên Địa Tác Giả: Cao Thiết Trang 10/2.733 http://motsach.info
  11. Ngạo Thị Thiên Địa Cao Thiết Chương 4: Tiến Cảnh Thần Tốc Khi có được Ngạo Thị Thiên Địa quyết thì Hàn Phong đã là lão nhân trăm tuổi rồi. Hắn lưu lạc khắp nơi, học qua vô số cơ sở tâm pháp nhưng bởi vì tư chất quá kém nên khổ luyện gần trăm năm mà vẫn chỉ là một phế vật tam phẩm đấu khí sư, mà đây là còn dựa vào vô số bổ dược. Trên đại lực, tu vi đấu khí của võ giả được chia thành: cơ sở, nhân giai, địa giai, thiên giai. Mỗi giai lại chia thành cửu phẩm. Hàn Phong lúc đó chỉ là Cơ sở tam phẩm, so với phế vật quả thật không khác gì mấy. Nếu như lúc đó hắn chỉ là một tiểu hài tử mà đạt trình đó cũng là bình thường, mà đằng này đây là kết quả gần trăm năm khổ luyện của hắn. Trừ bản thân ra, Hàn Phong không hề phát hiện còn có ai khác có tư chất so với hắn kém hơn! Mà ngay lúc đó hắn lại vô tình có được Ngạo Thị Thiên Địa quyết này. Thử tu luyện một chút, Hàn Phong kinh hỉ phát hiện tốc độ tăng trưởng đấu khí của hắn so với trước kia giống như kiền bò so với báo chạy vậy. Từ tam phẩm đến tứ phẩm, rồi ngũ phẩm, lục phẩm ... tốc độ đấu khí tăng trưởng đến cả hắn cũng không thể tưởng tượng được. Nhưng mà, đáng tiếc là hắn có được Ngạo Thị Thiên Địa quyết quá trễ. Khi trăm tuổi, kinh mạch hắn đã hoàn toàn định hình, tuy Ngạo Thị Thiên Địa quyết thần kỳ nhưng cũng không thể cải biến được điều này. Do vậy mà tốc độ tu luyện của Hàn Phong cũng không nhanh lắm, tổng cộng tốn gần ba trăm năm hắn mới khó khăn bước vào ngưỡng cửa của Thiên giai cảnh giới. Hơn nữa, đây đã là cực hạn của hắn. Trong bă trăm năm này, Hàn Phong ngoại trừ luyện công thì cũng bỏ thời gian đi thăm dò lai lịch của Ngạo Thị Thiên Địa quyết cùng với chuyện cũ của Triệu Vô Cực năm đó. Qua nhiều lần thí nghiệm, Hàn Phong rốt cuộc phát ra bí mật của tâm pháp này. Ngạo Thị Thiên Địa quyết này vốn chỉ tạo ra chỉ dành cho những võ giả có tư chất thấp giống Triệu Vô Cực, hoặc là loại phế vật trên còn đường võ đạo. Mà những người có tư chất trác tuyệt thì Ngạo Thị Thiên Địa quyết lại coi là phế vật. Năm đó, người có tư cách tham gia tranh đoạt không ai không phải là cao thủ danh chấn một phương, mà những người đoạt được cuối cùng tư chất dĩ nhiên là trong những người mạnh nhất. Do đó khi bọn họ tu luyện Ngạo Thị Thiên Địa quyết thì liền cho rằng đây là phế phẩm. Nhưng trong lòng Hàn Phong Ngạo Thị Thiên Địa quyết lại là tài sản quý giá nhất mà hắn có được. Nhất là hiện tại hắn không còn gánh nặng trăm tuổi, hắn bây giờ chỉ mới mười một tuổi mà thôi, đúng là thời kì tốt nhất để tu luyện. Hàn Phong lúc này rất muốn nhanh chóng thử xem hiện tại tu luyện tâm pháp này sẽ mang lại hiệu quả như thế nào, bản thân có thể trong thời gian bao lâu đạt tới Thiên giai cảnh giới? Cuối cùng có thể đi tới trình độ khó tin như thế nào? Trang 11/2.733 http://motsach.info
  12. Ngạo Thị Thiên Địa Cao Thiết Mặc dù hiện giờ không biết quyển bí kíp Ngạo Thị Thiên Địa quyết đã lưu lạc ở chỗ nào, nhưng Hàn Phong sớm đã thuộc nằm lòng toàn bộ rồi. Chỉ sợ cho dù hắn có quên mất bản thân là ai thì cũng không quên được một chữ nào của tâm pháp này. Điều động chút đấu khí yếu ớt đến đáng thương trong cơ thể để chúng di chuyển trong kinh mạch theo một lộ tuyến quái dị, trong đó có kinh mạch thậm chí trên đại lục chưa nghe ai nói qua. Khoảng chừng qua thời gian uống cạn một chum trà, Hàn Phong từ trong tu luyện tỉnh lại, đồng thời mở miệng thở ra một hơi. Ngay lúc này hắn đã cảm giác được đấu khí trong cơ thể đã ngưng thực hơn so với trước kia rất nhiều. Ngạo Thị Thiên Địa quyết này quả nhiên thần kỳ không gì sánh được. So với bộ tâm pháp của gia tộc trước đây quả thật là một trời một vực. Hàn Phong còn nhớ rõ, kiếp trước hắn bảy tuổi đã bắt đầu tu luyện, thẳng tới năm mười một tuổi mới đạt tới Cơ sở nhị phẩm. Sau đó hắn vất vả khổ tu gần ba mươi năm mới miễn cưỡng đạt tới Cơ sở tam phẩm. Mà từ lúc đó cho tới mấy chục năm sau, cho dù hắn cố gắng như thế nào cũng không tài nào đột phá được cửa khẩu tứ phẩm. Nếu không phải tâm trí hắn kiên định chỉ sợ đã sớm buông tha rồi. Mà hiện tại, tất cả đã không còn là vấn đề nữa! Vẻn vẹn chỉ hành công hai đại chu thiên, trong thời gian chưa đầy ban nén nhang hắn đã thành công đột phá cửa khẩu tam phẩm mà kiếp trước hắn tốn gần ba mươi năm mới có thể đạt được. Mặc dù vậy, Hàn Phong cũng không có ý định dừng tu luyện, hắn thoáng cảm thụ tình trạng cơ thể một chút rồi lại tiếp tục tu luyện. Tuy nói cấp bậc càng cao thì tu luyên càng khó khắn, nhưng Hàn Phong sau khi đột phá tam phẩm, tốc độ tu luyện cũng không có chậm đi bao nhiêu. Hắn hầu như không tốn chút sức chút nào mà thành công đột phá lần thứ hai, bước vào tứ phẩm cảnh giới – cửa khẩu mà ở kiếp trước hắn dùng cả trăm năm cũng không thể vượt qua được. Tốc độ tu luyện như vậy hoàn toàn có thể nói là từ trước đến giờ không ai có thể sánh bằng. Hàn Phong tin tưởng, cho dù là Triệu Vô Cực sống lại cũng không có khả năng tiến cảnh nhanh như vậy! Cái này không phải nói là Triệu Vô Cực khả năng tu luyện Ngạo Thị Thiên Địa quyết không bằng Hàn Phong mà đây là do Hàn Phong hắn đã có bốn trăm năm kinh nghiệm. Tu luyện đấu khí so với việc đọc sách, tập viết khác nhau rất lớn. Cho dù là tâm pháp cơ sở nhất, mỗi người tu luyện đều cảm thụ không giống nhau, bởi vì kinh mạch của mỗi người đều có chút khác biệt. Do đó, cho dù là cường giả nhất đẳng cũng không có biện pháp đem kinh nghiệm tu luyện của bản thân hoàn toàn truyền thụ cho đệ tử, mà chỉ có thể miêu tả một chút tâm đắc để hậu bối tham khảo mà thôi. Nhưng Hàn Phong lại bất đồng, kinh nghiệm tu luyện của kiếp trước, cả kiếp này hắn đều có thể sử dụng như đối với đặc điểm kinh mạch của bản thân, với hiệu quả tu luyện của tâm pháp, với tâm đắc đột phá mỗi cửa khẩu, kinh nghiệm tổng kết sau mỗi lần thất bại .... Trang 12/2.733 http://motsach.info
  13. Ngạo Thị Thiên Địa Cao Thiết Những thứ này có lẽ trước kia căn bản là vô nghĩa nhưng với hiện tại thì chúng là những tài sản vô giá của bản thân Hàn Phong. Nhất là cửa khẩu tam phẩm và tứ phẩm này, kiếp trước Hàn Phong phân biệt hao tổn ba mươi năm và sáu mươi năm để trùng kích. Tốc độ tu luyện chậm chạp như vậy ở kiếp trước đối với Hàn Phong quả thật là chuyện đáng buồn, nhưng cũng bởi vì vậy đối với hai cửa khẩu này nhìn cả lịch sử mấy nghìn năm của đại lục có mấy ai có thể rõ ràng như Hàn Phong hắn! Người thường muốn thăng cấp đấu khí thì trước hết phải khiến có đấu khí lớn mạnh, tích súc đấu khí trong kinh mạch đến đủ mức độ thì mới có thể thể trùng kích thành công. Mà Hàn Phong hiện tại, không cần đợi đấu khí ngưng thực, hắn lợi dụng Ngạo Thị Thiên Địa quyết thoáng tăng một chút tu vi, rồi trực tiếp trùng quan. Kỹ xảo trùnh kích hai cửa khẩu này đối với Hàn Phong thật sự là quá quen thuộc. Cũng chính vì vậy mà hắn mới dễ dàng thành công. Đương nhiên, tác dụng của Ngạo Thị Thiên Địa quyết là không thể bỏ qua. Kiếp trước Hàn Phong khi trăm tuổi mới bắt đầu tu luyên Ngạo Thị Thiên Địa quyết, tốc độ mặc dù nhanh, nhưng cũng không đạt tới tốc độ nghịch thiên. Nhưng hiện tại lại không giống, Hàn Phong cùng với bốn trăm năm kinh nghiệm rất rõ ràng các thiếu niên thiên tư trác tuyệt tu luyện đỉnh cấp tâm pháp của các môn phái, tốc độ cũng không nhanh được như hắn lúc này. Thử hỏi, có môn phái có tâm pháp nào có thể khiến cho người tu luyện trong vòng nửa ngày tăng liền hai cấp? Ngạo Thị Thiên Địa Tác Giả: Cao Thiết Trang 13/2.733 http://motsach.info
  14. Ngạo Thị Thiên Địa Cao Thiết Chương 5: Tâm Nguyện Báo Ân Mặc dù vậy nhưng Hàn Phong cũng không vì thế mà thoả mãn, hắn vẫn cẩn thận từng chút một ngưng luyện đấu khí, vận chuyển đại tiểu chu thiên, bổ sung cho kinh mạch. Đương nhiên, sau khi đạt tới tứ phẩm, hắn cũng không thể trùng quan như trước nữa, mà trước hết tăng cường đấu khí đầy đủ mới có thể thử trùng kích cửa khẩu ngũ phẩm. Nhưng dù sao dựa vào Ngạo Thị Thiên Địa quyết, ngắn ngủi nửa ngày mà hắn đã tu luyện tới tứ phẩm, tốc độ như vậy, nếu những người được cho là thiên tài tu luyện trên đại lục biết được chỉ có nước tự sát. Mà lúc này, bên ngoài truyền tới tiếng đẩy cửa, Hàn Phong biết phụ thân hắn về liền đình chỉ tu luyện. Vừa bước vào cửa, Hàn Nhất Nguyên nhớ tới thương thế của Hàn Phong nên vội vàng tới kiểm tra một chút. Kết quả, hắn vui mừng phát hiện, thương thế của Hàn Phong không chỉ đã tốt lên mà đấu khí cũng đã đạt được tam phẩm. Phải biết rằng, Hàn Phong trì trệ tại Cơ sở nhị phẩm đã lâu khiến Hàn Nhất Nguyên lo lắng đến tóc muốn bạc luôn. Không ngờ lần này Hàn Phong ngoài ý muốn thụ thương dĩ nhiên lại nhân hoạ đắc phúc, vũ kỹ đột phá. Hàn Nhất Nguyên dùng vẻ mặt khó có thể tin được nhìn nhi tử của mình một lúc lâu mới giật mình thốt ra một câu: - Phong nhi, con ... con ... đã đột phá lên tam phẩm? Hàn Phong gật đầu cười thừa nhân: - Vâng thưa cha, sáng nay con cảm thấy thương thế đã tốt rất nhiều nên bắt đầu tu luyện, không ngờ đấu khí lâu nay trì trệ vậy mà lại có động tĩnh, con liền thử đột phá, cũng không ngờ lại thành công. Trong lúc nói những lời này, trong lòng Hàn Phong cũng thầm nghĩ: “không biết nếu phụ thân biết ta đã là tứ phẩm võ giả thì sẽ có cảm tưởng như thế nào ...” Kỳ thực, hắn cũng không phải cố ý giấu diếm thực lực, chẳng qua là do phản xạ từ kiếp trước. Vốn hắn thực lực không cao, lại gặp phải vô số khó khăn cho nên rất chú trọng vấn đề bảo mệnh, trong đó cũng bao gồm cả chuyện ẩn dấu thực lực tự thân. Khi đó, Hàn Phong có một kỹ xảo đặc thù có thể ẩn dấu khí tức bản thân và một phần tu vi. Hiện tại, mặc dù đang lúc thiếu niên, đấu khí không thấp đến đáng thương nhưng hắn vẫn có thói quen che dấu một phần thực lực. Bởi vậy, rõ ràng Hàn Phong đã đạt Cơ sở tứ phẩm nhưng mặt ngoài chỉ nhìn ra là Cơ sở tam phẩm. Dù vậy, nhưng Hàn Nhất Nguyên đã vô cùng mừng rỡ rồi. Trang 14/2.733 http://motsach.info
  15. Ngạo Thị Thiên Địa Cao Thiết - Hảo! Hảo! Hảo! Ta biết con nỗ lưc nhiều như vậy tất nhiên phải có thành tựu, ha ha. Hàn Nhất Nguyên liên tiếp nói ba chữ tốt rồi thoải mái cười to. Trong mắt ông, sự tiến bộ của nhi tử là sự vui vẻ lớn nhất. Để chúc mừng thương thế của Hàn Phong khỏi hẳn mà thực lực còn đề thăng, Hàn Nhất Nguyên hang hái lấy nửa vò rượu lâu nay cất kỹ ra dự định làm thêm vài món ăn ngon, chuẩn bị hảo hảo mà thưởng thức với nhi tử của ông. Thấy phụ thân hài lòng như vậy, trong lòng Hàn Phong cũng rất cảm động. Hắn biết rất rõ, cả đời này phụ thân hắn có hai đại nguyện vọng, một là trong lúc sinh thời có được gia tộc tán thành, đặc biệt là được gia gia (ông nội) – đương nhiệm tộc trưởng tán thành. Một nguyện vọng khác chính là hi vọng Hàn Phong có thể một ngày nào đó nổi bật. Do vậy, nên khi ông thấy đấu khí của Hàn Phong đề thăng mới hung phấn như vậy. Sửa sang lại quần áo một chút, Hàn Phong cười nói: - Cha, người ở bên ngoài bôn ba cả ngày, hôm nay để nhi tử làm một bữa cơm cho người nếm thử đi. Hàn Nhất Nguyên khoát khoát tay nói: - Con có phần tâm ý này là được rồi, việc này cha để ta làm tốt hơn, hơn nữa con vừa mới lành vết thương, vẫn nên nghỉ ngơi cho tốt. - Không sao đâu cha, người để con làm thử đi. Hàn Phong kiên trì nói. Cuối cùng Hàn Nhất Nguyên cũng không thể lay chuyển được Hàn Phong, nhưng trong lòng đồng thời cũng cảm thấy vui mừng vì nhi tử hiểu chuyện nên ông gật đầu đồng ý. Nhưng ông vẫn có chút lo lắng đứng bên cạnh hỗ trợ. Kiếp trước, đại đa số thời gian Hàn Phong đều lưu lạc khắp nơi nên hắn không chỉ học được cách làm các món ăn đặc sắc của các quốc gia, mà kinh nghiệm trù nghệ cũng rất phong phú. Tuy hiện giờ tay chân còn nhỏ, không thể trổ hết tài năng nhưng cũng đủ để Hàn Nhất Nguyên đứng bên cạnh thấy lạ không thôi, nghĩ thầm đứa nhỏ này không biết từ lúc nào lại có khả năng trù nghệ như thế này? Dưới cái nhìn soi mói của phụ thân, Hàn Phong rất nhanh đã làm xong bữa cơm. Hàn Nhất Nguyên cầm lấy nửa vò rượu rót cho mình một chén, do dự một chút cũng rót cho Hàn Phong một chén rồi vui vẻ nói: - Cạn! Con trai, hôm nay ta rất vui, cùng ta uống một ly nào! Hàn Phong vâng lời lấy cầm chén rượu cùng phụ thân chạm cốc. Kỳ thực, loại rượu này so với các loại rượu lúc trước hắn đã uống qua thì kém đến không thể kém hơn được nữa. Nhưng mà đối với điều kiện hiện tại của hai người thì uống loại rượu này đã là rất tốt rồi, hơn nữa, phụ thân hắn còn luyến tiếc cất kỹ không dám uống mà để dành cho tới bây giờ. Trang 15/2.733 http://motsach.info
  16. Ngạo Thị Thiên Địa Cao Thiết Bữa cơm này, hai cha con đều ăn rất vui vẻ, nhất là Hàn Nhất Nguyên vốn tửu lượng cũng không kém nhưng do vui quá mà lại say sớm. Hàn Phong đứng trước cửa sổ, nhìn bầu trời đêm yên tĩnh nhưng trong lòng lại không thể bình tĩnh được. Nhìn ánh trăng trên cao, hắn nhớ tới rất nhiều chuyện, nhớ tới những lần thập tử nhất sinh của bản thân, nhớ tới trong lúc vô tình có được Ngạo Thị Thiên Địa quyết, nhớ tới sư phụ cẩn thận chiếu cố hắn, nhớ tới sự ấm áp ở môn phái ... Trong bốn trăm năm sống ở kiếp trước, có rất nhiều người mà hắn muốn trợ giúp, nhất là phụ thân hắn, sư phụ hắn ... Đáng tiếc lúc đó hắn lại không có năng lực để làm vậy, đó cũng là tiếc nuối lớn nhất trong đời hắn. Vì vậy, lúc này hắn tự phát thề với lòng, cả đời này nếu có cơ hội phải hảo hảo mà báo đáp cho họ. Ngạo Thị Thiên Địa Tác Giả: Cao Thiết Trang 16/2.733 http://motsach.info
  17. Ngạo Thị Thiên Địa Cao Thiết Chương 6: Đổ Cuộc. Một đêm này Hàn Phong cũng không có nghỉ ngơi mà nắm chặt thời gian để tu luyện, thẳng đến sáng sớm hôm sau mới đình chỉ. Qua một đêm, đấu khí của hắn đã tiếp cận tứ phẩm đỉnh phong, tuỳ thời có thể trùng kích ngũ phẩm. Cảm thụ tốc độ tăng trưởng đấu khí trong cơ thể, Hàn Phong có chút nhíu mày. Tuy hiện giờ tốc độ tu luyện so với trước kia nhanh hơn rất nhiều nhưng hắn vẫn cảm thấy có vẻ chậm ... Với thực lực hiện tại của hắn, trong gia tộc cũng không tính là gì, mà muốn cho hai cha con không bị khi dễ thì chỉ có thể mau chóng đề thăng thực lực của bản thân. Nghĩ tới đây, Hàn Phong trong lòng đã có kế hoạch, kiếp trước hắn đối với chế thuốc nghiên cứu rất nhiều, để đẩy tốc độ tu luyện của bản thân, hắn quyết định đi ra bên ngoài tìm chút tài liệu về để luyện chế một ít đan dược. Hàn Nhất Nguyên sáng sớm lại xuất môn, có thể là thấy Hàn Phong đang tu luyện nên ông cũng không kinh động hắn. Đẩy cửa phòng ra, đây là lần đầu tiên ở kiếp này Hàn Phong bước ra ngoài. Nhìn từng ngọn cỏ, từng bông hoa bên ngoài làm cho Hàn Phong cảm thấy vừa quen thuộc mà vừa xa lạ. Hàn gia cũng là đại gia tộc số một số hai, cả toà trang viên rất rộng lớn, Hàn Phong chỉ có thể dựa theo trí nhớ lúc trước dọc theo con đường quen thuộc hướng bên ngoài trang viên mà đi. - A, đây không phải là Hàn Phong sao? Đang bị thương mà cũng dám chạy tới đây sao? Một âm thanh bén nhọn truyền vào tai Hàn Phong. Hàn Phong theo hướng thanh âm truyền tới nhìn lại thì thấy bốn năm hài tử cùng hắn lớn lên đang đi tới. Hàn Phong lúc này đang cố gắng dò trong ký ức xem thân phận của mấy người này. Mấy người này đều là đệ tử trong gia tộc, thân phận địa vị cao thấp đều có cả, nhưng không ai mà Hàn Phong có thể so được. Trong mấy người này có một người mà Hàn Phong nhớ nhất cũng có mặt – đó chính là kẻ đầu sỏ đánh hắn đến hôn mê, câu nói vừa rồi cũng phát ra từ miệng tên này. Hàn Phong vốn không muốn để ý tới mấy tên này, nhưng bọn chúng tựa hồ không có ý định buông tha Hàn Phong mà tiến lên bao quanh Hàn Phong. - Hàn Phong, ngươi vội vàng đi đâu vậy? Chúng ta dầu gì cũng là người một nhà, gặp mặt sao lại không chào hỏi chứ? - Chẳng lẽ ngươi vẫn còn tức giận vì lần trước bị tiểu Quang đả thương sao? Mọi người đều là huynh đệ cả, ngươi không cần nhỏ mọn thế chứ! Hàn Phong lúc này cảm thấy rất buồn cười, mấy tên này vây quanh hắn, nói lảm nhảm như vậy Trang 17/2.733 http://motsach.info
  18. Ngạo Thị Thiên Địa Cao Thiết chung quy cũng chỉ muốn gây phiền phức mà thôi. Tuy rằng mấy tên nhóc này bình thường hay bắt nạt hắn nhưng dù sao hắn cũng đã sống hơn mấy trăm tuổi rồi, làm sao có thể ấu trĩ so đo với đám nhóc này chứ. Hàn Phong cười cười hướng mấy tên này chào hỏi rồi đi thẳng không hề quay đầu lại. Mấy đứa nhóc này đầu tiên là sửng sốt, sau đó liền đuổi theo ngăn lại Hàn Phong. Mà tên lúc trước nói chuyện với Hàn Phong lại nói tiếp: - Sao đi vội vã như vậy, chúng ta vừa lúc muốn chơi một trò chơi, hay là ngươi cùng chơi đi. - Trò chơi? Tên nhóc này vừa nói hai chữ này, những ký ức được chôn sâu trong nội tâm Hàn Phong chợt loé lên hiện ra trong lòng hắn. Đứa nhóc trước mắt này vẫn khắc sâu ấn tượng trong ký ức cửu viễn (xa xưa) của Hàn Phong. Nó là Hàn Quang, là trực hệ đường đệ của Hàn Phong, phụ thân nó là tộc đệ của Hàn Nhất Nguyên, cũng là thất thúc của Hàn Phong. Năm nay Hàn Quang chỉ mới chín tuổi nhưng đã có tu vi Cơ sở tứ phẩm, trong đám đệ tử đồng lứa Hàn gia cũng xem như nổi bật. Với thân phận và thiên phú hơn người nên nó rất được gia tộc cưng chiều. Ỷ vào sự cưng chiều này nên Hàn Quang thường tụ tập một đám đồng bối khi dễ Hàn Phong. Đến bây giờ Hàn Phong cũng không thể nào quên được những lần bị bọn chúng trêu chọc đùa bỡn trước kia. Nhớ lúc trước bản thân đang vui sướng với số tiền ít ỏi tiết kiệm được từ số tiền phụ thân cho lại bị đám nhóc này dùng đủ các loại thủ đoạn cướp đi, khiến hắn lúc đó vừa bất lực vừa phẫn nộ. Nhớ tới mỗi lần bọn chúng mượn cớ luận võ đánh cho bản thân mình thương tích đầy mình, để rồi khi phụ thân ôm vào lòng lại thấy trên mặt phụ thân đầy sự thương tiếc và tự trách. Vừa hồi tưởng một chút, Hàn Phong không khỏi cảm khái. Ai ngờ được chuyện đã cách mấy trăm năm nhưng bản thân vẫn nhớ rõ mồn một như thế. Hôm nay cảnh xưa lại tái diễn nhưng bản thân hiện giờ đã không còn là tên nhóc bất lực ngày xưa nữa rồi. Hàn Quang thấy Hàn Phong không có phản ứng gì, nên tiếp tục nói: - Không bằng chúng ta chơi ‘Phi tử liên đạn’ thế nào? Nhưng chỉ chơi đùa không thì không thú vị, chúng ta thêm chút cá cược, người thua giao ra toàn bộ tiền trên người, thế nào? Đề nghị của Hàn Quang tất nhiên được đám phía sau ủng hộ nhiệt liệt. Mà Hàn Phong trong lòng lại cười thầm, hắn vừa muốn ra ngoài mua chút dược liệu, đang lo lắng không biết kiếm tiền đâu ra. Ai ngờ đang ngủ gật lại có người đưa gối thế này, nên hắn không chút do dự đáp ứng. Thấy Hàn Phong đáp ứng, đám nhóc khẽ đánh mắt với nhau rồi cùng lộ vẻ tươi cười trên mặt. Hàn Phong thấy thế nhưng cũng không nói gì, khoé miệng chỉ hơi nhếch lên “Các ngươi đã muốn chơi đùa, vậy ta sẽ cùng các ngươi chơi cho thật vui.” Trang 18/2.733 http://motsach.info
  19. Ngạo Thị Thiên Địa Cao Thiết Lúc này đột nhiên lại có một tên hài tử trong đám Hàn Quang khinh thường nói: - Tên nghèo kiết xác này trên người có tiền sao? Hàn Phong rất thản nhiên nói: - Dù ta không có tiền nhưng cha ta có, chẳng lẽ các ngươi lại sợ cha ta quỵt tiền sao? Đám nhóc ngẫm thấy cũng có lý nên cũng không ý kiến nữa. ‘Phi tử liên đạn’ thật ra là một phương pháp mà gia tộc dùng để huấn luyện các đệ tử khống chế đấu khí. Nhưng đám nhóc này lại lấy ra làm trò chơi. Kỳ thực nguyên lý rất đơn giản: đặt vài chậu nước cạn trên mặt đất không cần theo quy tắc gì, rồi người chơi xác định phương hướng dùng một hòn đá ném vào các chậu nước, đương nhiên không chỉ đơn giản ném như vậy. Hòn đá sau khi bị ném vào cái chậu thứ nhất sẽ bắn lên sau đó bay về phía cái chậu khác. Dùng cách ném như vậy xác định xem ai là người dùng một hòn đá một lần ném trúng được nhiều cái chậu nhất là thắng. Thoạt nhìn rất đơn giản nhưng lại là một loại khảo nghiệm khả năng khống chế đấu khí rất tốt. Lúc trước Hàn Phong cũng cùng đám Hàn Quang chơi nhiều lần nhưng khi đó hắn bất quá chỉ có tu vi Cơ sở nhị phẩm, thực lực rất kém cho nên không phải đối thủ của đám nhóc này, Tuy rằng tu vi của bọn chúng cũng không tính là cao. Nhưng hiện giờ Hàn Phong đối với mấy trò chơi như thế này không hề có chút sợ hãi nào. Ở kiếp trước hắn đã từng học qua một loại vũ kỹ phóng ám khí. Loại vũ kỹ này yêu cầu đối với năng lực khống chế đấu khí rất cao. Lúc đó để hoàn thành vũ lỹ này, Hàn Phong đã tốn mất ba năm trời. Vì vậy trò chơi phi tử liên đạn này đối với hắn đơn giản đến không thể đơn giản hơn. Thi đấu rất nhanh đã xong. Lúc viên đá của Hàn Phong văn ra khỏi cái chậu thứ chín thì đám nhóc đứng bên cạnh con mắt đã dại ra, mặt xám như cục đất. Nhất là Hàn Quang, nó thực sự không nghĩ ra Hàn Phong rõ ràng chỉ đấu khí nhị phẩm làm sao có thể thắng được một người có đấu khí tứ phẩm như nó? Theo như nó suy nghĩ thì Hàn Phong phải giống như những lần trước, lộ ra vẻ mặt cầu xin, lấy hết tiền trên người ra đưa cho nó, sau đó còn bị nó cười nhạo cho một trận. Nhưng kết quả ngày hôm nay đã hoàn toàn trái ngược. Ngạo Thị Thiên Địa Tác Giả: Cao Thiết Trang 19/2.733 http://motsach.info
  20. Ngạo Thị Thiên Địa Cao Thiết Chương 7: Kinh Hỉ Ở Chợ. Hàn Phong thấy đám nhóc cứ lặng người đúng đó nên cố ý nhắc nhở: - Các ngươi đã thua, dựa theo quy định, giao toàn bộ tiền trên người ra đây di. Hàn Quang vừa phục hồi tinh thần, nghe Hàn Phong nói như thế, trong lòng rất không cam, rõ ràng thực lực của đối phương yếu hơn bản thân, làm sao nó có thể thua cho loại phế vật như vậy được. Nghĩ vậy nên nó tức giận chỉ vào mặt Hàn Phong nói: - Không tính, Hàn Phong người gian lận! Hàn Phong nghe vậy liền bình tĩnh nói: - Ta gian lận thế nào? Ngươi nói ta nghe thử xem. - Nếu như ngươi không gian lận thì làm sao có thể lợi hại như vậy được? Ngươi rõ ràng chỉ là một phế vật nhị phẩm! Hàn Quang cả giận nói. Hàn Phong khinh thường, bỉu mỗi nói: - Ai quy định nhị phẩm không thể thắng? - Cái này ... Hàn Quang nhất thời nghẹn lời, rồi lập tức nói bừa: - Dù sao cũng chính là ngươi gian lận, nói cái gì ta cũng không đưa tiền cho ngươi. - Cưỡng từ đoạt lý! Hàn Phong hừ lạnh nói. - Ngươi dám mắng ta? Hàn quang hung hang quát lên. Hàn Quang vốn được gia tộc hết sức sủng ái, phụ mẫu nó rất mực chiều chuộng, mà hôm nay lại bị một tên phế vật là tổn hại mặt mũi thì làm sao nó còn nhẫn nhịn cho được. Hàn Quang gầm lên một tiếng, huy quyền hướng tới Hàn Phong. Hàn Phong thật sự cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, trong mắt hắn lúc này công kích của Hàn Quang kẽ hở chồng chất nên ngay cả đấu khí hắn cũng lười dùng tới, thân hình nhẹ nhàng di chuyển khiến quyền đầu của Hàn Quang đánh vào không khí. Hàn Quang hoảng hốt, nhưng không chờ nó kịp phản ứng, Hàn Phong đã thừa cơ điểm ngay hông nó một cái. Hàn Quang chỉ cảm thấy lực lượng toàn thân dường như bị phong bế, còn thân thể nhỏ nhắn của nó bị hất ngã lăn trên mặt đất theo hướng ngược lại. Trang 20/2.733 http://motsach.info
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
4=>1