intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Phi Hồ Ngoại Truyện - Thần Đao Hồ Đại Đởm

Chia sẻ: Nguyễn Vinh | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:784

132
lượt xem
9
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

- Hồ Nhất Đao ! Huyệt Khúc Trì ! Huyệt Thiên Khu ! - Miêu Nhân Phượng ! Huyệt Địa Nương ! Huyệt Hợp Cốc ! Một thanh âm khàn khàn , trầm trọng khẽ hô lên . Tiếng hô đầy vẻ oán độc và phẫn nộ . Tiếng nói rít lên từ kẽ răng đưa ra tựa hồ tiếng nguyền rủa có tính cách vĩnh viễn cả ngàn năm . Mỗi chữ là một giọt máu , một cơn cừu hận. Độp ! Độp ! Độp ! Độp ! Bốn tiếng vang lên . Bốn tia kim quang thấp...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Phi Hồ Ngoại Truyện - Thần Đao Hồ Đại Đởm

  1. vietmessenger.com Kim Dung Phi Hồ Ngoại Truyện (Thần Đao Hồ Đại Đởm) MỤC LỤC 1. Bởi trêu gái thị vệ ăn đòn 43. Bọn Cường Đồ Uy Hiếp Miêu Nhân 2. Thương Gia Bảo chạm trán kẻ thù Phượng 3. Quanh đi quẩn lại mười mấy chiêu 44. Hồ Phỉ Đại Chiến Điền Quy Nông 4. Năm cao thủ mưu đồ bất chánh 45. Trình Linh Tố Trị Thương Miêu Nhân 5. Trên Đất Tuyết Ra Tay Nghĩa Hiệp Phượng 6. Thủy Chung Thiếu Phụ Chẳng Quay 46. Phiền Lòng Mà Chẳng Nở Dời Tay Đầu 47. Hai Người Giao Kết Nghĩa Chi Lan 7. Hào Kiệt Mất Rồi Đao Để Lại 48. Hồ Thiếu Gia Trổ Tài Đoạt Đáng 8. Nghe Lén Chuyện Anh Hùng Chột 49. Hồ Công Tử Trả Kiếm Lui Binh Dạ 50. Đã Thề Nguyền Hoạn Nạn Chẳng Chia 9. Không Hiểu Lòng Người Nên Mắc Lìa Bẩy 51. Những Mối Dư Tình Tại Thương Gia 10. Chàng Trẻ Tuổi Vốn Dòng Hào Kiệt Bảo 11. Hồ Phỉ Đánh Té Thương Lão Thái 52. Trả Thù Chồng Hạ Sát Thương Công 12. Thiên Thủ Như Lai Triệu Bán Sơn Tử 13. Kiếm Anh Mắc Bẩy Bị Tiểu Thương 53. Ngựa Về Chủ Củ Phụng Tặng Hiệp Nữ 14. Triệu Bán Sơn Thanh Toán Môn Hộ 54. Vào Tửu Lâu Lại Gặp Quần Hùng 15. Mến Tài Hào Kiệt Chỉ Điểm Võ Công 55. Giữa Tiệc Vui Thiên Nam Xuất Hiện 16. Lơ Lửng Trên Không Mượn Sức 56. Viên Tử Y Lại Đoạt Chưởng Môn Người 57. Viên Tử Y Đã Bại Quần Hào 17. Vương Thị Huynh Đệ Toan Giết Hồ 58. Viên Tử Y Tường Thuật Chuyện Xưa Phỉ 59. Phúc An Khang ám Toán Hồ Lang 18. Tiểu Hồ Phỉ Giải Cứu Quần Hùng 60. Bọn Thâm Độc Bắt Con Giết Mẹ 19. Triệu Bán Sơn Từ Biệt Hồ Lang 61. Tây Nhạc Hoa Quyền Chọn Chưởng 20. Nghe Thảm Kịch Anh Hùng Nóng Môn Tiết 62. Hồ Phỉ Lên Đài Đoạt Chưởng Môn 21. Hồ Lang Đại Náo Điển Đương Phố 63. Cơ Hiểu Phong Kết Giao Hồ Phỉ 22. Sát Quan Ẩu Lại Bạt Phụng Mao 64. Trong Tửu Quán Hồ Phỉ Gặp Người 23. Trong Tổ Miếu Hồ Lang Đả Bại Quen
  2. Thiên Nam 65. Hồ Lang Mạo Hiểm Đoạt Hài Nhi 24. Hồ Lang Dò La Tin Phụng Lão 66. Trình Linh Tố Lắm Mưu Nhiều Kế 25. Chọn Chưởng Môn Phái Vi Đà 67. Dâng Ngự Bôi Đánh Bẩy Quần Hùng 26. Viên Tử Y Đả Bại Tam Đồ 68. Cuộc Tranh Dành Bốn Chiếc Ngọc Bôi 27. Tỷ Mai Hoa Tử Y Thủ Thắng 69. Anh Em Nghệ Thi Đoạt Hài Nhi 28. Viên Tử Y Tỷ Kiếm Với Lam Tần 70. Văn Tử ông Sợ Quỷ Chết người 29. Phải Chăng Các Hạ Là Tiểu Nê Thủ 71. Thang Bái Mưu Cao Đoạt Ngọc Bôi 30. Cuộc Chiến Đấu Trên Ngọn Cột 72. Điền Quy Nông Đại Chiến Đồng Hoài Bườm Đạo 31. Tòa Cổ Miếu Dưới Trận Mưa Rào 73. Điền Quy Nông Đại Chiến Quần Hùng 32. Trong Cổ Miếu Oan Gia Chạm Trán 74. Vô Ảnh Ngân Châm Cực Kỳ Hiểm Độc 33. Trong Khám Thờ Lưu Gia Lánh Nạn 75. Hồ Lang Chém Gảy Thục Đồng Cân 34. Giúp Lưu Lão Hồ Lang Dùng Kế 76. Viên Tử Y Vu Hảm Thang Bái Hoãn Binh 77. Trình Linh Tố Diệu Kế Thoát Hang 35. Bi ám Toán Miêu Gia Đui Mắt Hùm 36. Điền Quy Nông ám Hại Miêu Gia 78. Người Đâu Giống Hệt Phúc An Khang 37. Lên Động Đình Hồ Kiếm Dược 79. Hồ Phỉ Đả Bại Thập Bát Cao Thủ Vương 80. Trình Linh Tố Gặp Độc Thủ Thần Kiêu 38. Thương Cô Thiến Nữ Tưới Hoa 81. Thử Chất Độc Trên Tay Đệ Tử Giùm 82. Trình Linh Tố Xả Thân Cứu Nghĩa 39. Bầy Lang Sói Phá Hoại Vườn Hoa Huynh 40. Màn Kịch Rùng Rợn Trong Vườn 83. Trên Phần Mộ Nam Lan Xuất Hiện Khuya 84. Hồ Thiếu Gia Bị Địch Bao Vây 41. Tiểu Anh Hùng Phục Tài Thiếu Nữ 42. Dược Vương Trang Thiết Tượng Trả Thù Hồi 1 Bởi trêu gái thị vệ ăn đòn - Hồ Nhất Đao ! Huyệt Khúc Trì ! Huyệt Thiên Khu ! - Miêu Nhân Phượng ! Huyệt Địa Nương ! Huyệt Hợp Cốc ! Một thanh âm khàn khàn , trầm trọng khẽ hô lên . Tiếng hô đầy vẻ oán độc và phẫn nộ . Tiếng nói rít lên từ kẽ răng đưa ra tựa hồ tiếng nguyền rủa có tính cách vĩnh viễn cả ngàn năm . Mỗi chữ là một giọt máu , một cơn cừu hận. Độp ! Độp ! Độp ! Độp ! Bốn tiếng vang lên . Bốn tia kim quang thấp thoáng . Bỗn mũi kim tiêu liên chiêu phóng ra bắn vào hai cái biển gỗ. Mặt phải và mặt trái mỗi tấm biển đều vẽ toàn thân một hình người. Một tấm vẽ đại hán rậm râu đầy vẻ thô hào. Bên cạnh hình vẽ chua ba chữ Hồ Nhất Đao. Còn tấm biển kia vẽ một hán tử cao nghều mà gầy khẳng kheo , bên cạnh chua ba chữ Miêu Nhân Phượng.
  3. Trên đồ hình ghi rõ những huyệt đạo ở khắp thân thể. Phía dưới một bài là một cái chuôi để cầm. Hai tên tráng hán thân thủ mau lẹ , mỗi tên cầm một cái biển chạy quanh trong luyện võ sảnh. Một bà già lối ngoài năm chục tuổi ngồi trên ghé ở góc đông bắc nhà địa sảnh hô tên huyệt đạo ở đồ hình Hồ Nhất Đao hoặc Miêu Nhân Phượng. Một càng thiếu niên anh tuấn trạc ngoại đôi mươi nai nịt gọn gàng , đeo túi da cắm mấy chục mũi kim tiêu , cứ nghe bà già hô lại vung tay một cái , một đạo kim quang bắn ra cắm vào một bài. Hai tên tráng hán cầm biển đầu bịt lưỡi bằng dây thép , mình mặc áo bông dầy , trước ngực lại một tấm da bò để phòng chàng thiếu niên phóng tên trệch đích , mũi kim tiêu có bắn trệch vào người hắn cũng không đễn nỗi bị thương . Hai người này lúc nhô lên cao , lúc thụt xuống thấp , xoay chuyển mộc bài để thiếu niên khó lòng bắn trúng. Phía ngoài cửa sổ nhà đại sảnh , một thiếu nữ và một thanh nien đứng nấp ở đó. Hai người này chọc thủng giấy dán trên cửa sổ thành hai lỗ nhỏ để ghé mắt dòm trộm . Họ nhận ra thân thủ chàng thiếu niên trong luyện võ sảnh không phải là tầm thường , phóng tiêu rất chuẩn đích , bắn không sai phát nào , bất giác hai người đưa mắt nhìn nhau , nét mặt lộ vẻ kinh dị. Trên trời mây kéo đen nghịt . Mưa rào đổ xuống như trút nước . Thỉnh thoảng lại có tiếng sét nổ chớp nhoáng nghe rất kinh hãi. Những giọt mưa lớn bằng hạt đậu trút xuóng đất bắn tung đến ngoài cửa sổ , vào mình cặp nam nữ thiếu niên . Hai người này đều mặc áo vải dầu. Cảnh tượng trong luyện võ sảnh khiến chúng động tính hiếu kỳ , lại dán mắt dòm vào. Bỗng nghe bà già lên tiếng : - Về phần bắn trúng đích đã tạm được nhưng chưa đủ kình lực . Bữa nay hãy luyện tới đây. Mụ nói rồi từ từ đứng dậy. Thiếu nữ kéo tay hán tử vội xoay mình đi ra ngoài. Hán tử khẽ hỏi : - Coi có thích không ? Thiếu nữ đáp : - Người ta luyện tiêu có gì mà thích ? Gã đó bắn khá đấy. Hán tử hỏi : - Ai chả biết người ta luyện tiêu. Nhưng trên mộc bài sao lại viết những gì Hồ Nhất Đao , Miêu Nhân Phượng ?
  4. Thiếu nữ đáp : - Cái này có vẻ tà môn , sư ca còn không hiểu thì tiểu muội biết thế nào được. Chúng ta về hỏi gia gia sẽ rõ. Thiếu nữ chừng mười tám , mười chín tuổi , gương mặt tròn trĩnh , cặp mắt đen láy , hai má ửng hồng . Toàn thân cô lộ ra một vẻ thanh xuân hơ hớ. Hán tử mắt to mày rậm , lớn hơn thiếu nữ sáu bảy tuổi , dáng điệu thô hào. Trên mặt đầy những vết sẹo nhỏ màu tím . Tướng mạo gã tuy xấu xa nhưng bộ pháp nhẹ nhàng , tinh thần bảo mãn , hùng khí bồng bột. Hai người xuyên qua ngoài viện , trời mưa càng lớn khiến mặt đầy nước đọng. Thiếu nữ lấy khăn tay lau những giọt nước . Mặt cô bóng loáng càng lộ vẻ kiều diễm. Hán tử nhìn thiếu nữ , bất giác ngẩn người ra. Thiếu nữ nghiêng đầu cố ý cho nước mưa trên nón chảy vào cổ áo hắn tử. Hán tử đang ngơ ngẩn xuất thần vẫn không hay biết. Thiếu nữ cười khanh khách khẽ gọi : - Chàng ngốc ơi ! Rồi tiến vào hoa sảnh. Đầu đằng đông trong sảnh đường đốt một đống lửa lớn , hơn hai chục người ngồi vây quanh để hơ quần áo ướt đẫm nước mưa. Bọn người này đều mặc áo ngắn màu đen hay màu lam . Có người dắt binh khí bên mình . Đây là bọn tiêu khách gồm bọn chạy cờ và phu khuân vác. Trong sảnh đường còn ba hán tử ăn mặc theo kiểu võ quan . Mấy người này cũng chạy vào trú mưa , đang cởi áo ướt ra. Đột nhiên chúng ngó thấy thiếu nữ xinh đẹp bất giác mắt sáng rực cả lên. Thiếu nữ đi đến bên bọn người đang hơ quần áo , kéo một lão già gầy nhom ra một chỗ , kể lại chuyện vừa dòm trộm thấy ở nhà hậu sảnh cho lão nghe. Lão này lối ngoài năm chục tuổi , tinh thần tráng kiện , mái tóc đốm bạc , người cao không đầy năm thước nhưng mục quang lấp loáng , oai phong lẫm liệt. Lão nghe thiếu nữ kể chuyện bất giác khẽ chau mày khẽ trách : - Ngươi lại đi gây chuyện thị phi rồi. Người ta mà biết ra là rước lấy phiền não vào mình đó. Thiếu nữ lè lưỡi ra cười đáp : - Gia gia ! Mỗi bận lão nhân gia đi bảo tiêu là lại mắng hài nhị Lần này là lần thứ mười tám
  5. rồi. Lão già hỏi : - Ta hỏi ngươi : tỷ dụ ta đang dạy ngươi luyện công mà có người đến dòm trộm thì câu chuyện sẽ ra sao? Thiếu nữ đang miệng cười nhí nhảnh , nghe phụ thân nói mấy câu này , bất giác trái tim chìm hẳn xuống . Cô nghĩ tới năm ngoái có người lén đến ngoài cửa coi trộm phụ thân diễn võ . Lão biết rồi nhưng không nói ra. Đến khi thử phóng tụ tiễn , đột nhiên bắn ra một phát tên làm đui một con mắt người đó . Đây là lão mới nhẹ đòn cảnh cáo , nếu lão vận hết kình lực thì mũi tụ tiễn xuyên vào óc rồi , còn sống làm sao được ? Sau đó phụ thân cô nói cho nghe : lén học nghệ thuật là một điều tối kỵ trong võ lâm khiến người ta căm giận gấp trăm lần kẻ ăn cắp tài vật. Thiếu nữ nhớ lại chuyện này rồi không khỏi có lòng hối hận vì đã ngó trộm người luyện võ . Nhưng bản tính quật cường , hiếu thắng , chẳng chịu thua hơi , cô đáp : - Gia gia ! Tiêu pháp của gã đó cũng bình thường thôi , ai học lén làm chi? ông già sa sẫm nét mặt , trách móc : - Con nha đầu này ! Hể ngươi mở miệng ra lại nói người chẳng ra gì. Thiếu nữ mỉm cười hỏi : - Ai bảo tiểu nữ vào làm con gái Bách Thắng Thần Quyền Mã lão tiêu đầu? Ba tên võ quan đang sưởi lửa thỉnh thoảng có liếc mắt nhìn thiếu nữ xinh đẹp nhưngcha con cô nói khẽ quá nghe không rõ . Chỉ có câu sau cùng cô lớn tiếng khiến cho một tên quan quân nghe thấy mấy chữ " con gái của Bách Thắng Thần Quyền Mã lão tiêu đầu " liền đưa mắt ngó lão già thấp lùn , bé nhỏ , gầy nhom . Hắn lại trông đến lá tiêu kỳ cắm ở ngoài cửa sảnh đường . Lá cờ này nèn vàng thêu chỉ đen thành hình con ngựa mọc cánh. Hắn kịt mũi một cái tự hỏi : - Bách Thắng Thần Quyền ư ? Nói khoác quá nhỉ. Nguyên lão già họ Mã kia tên gọi Hành Không , người giang hồ tặng cho ngoại hiệu là Bách Thắng Thần Quyền . Thiếu nữ tên gọi Mã Xuân Hoa , con gái yêu độc nhất của lão. Danh tự này có vẻ phàm tục nhưng đối với con nhà võ , hoa mùa xuân là đẹp rồi. Hán tử cùng cô đi coi trộm người luyện tiêu tên gọi là Từ Tranh , đồ đệ của Mã Hành Không. Từ Tranh ngồi bên đống lửa , thấy đối phương vô lễ , vẻ mặt cùng hùng hổ , trợn mắt nhìn võ quan không ngớt. Tên võ quan lối ngoài ba mươi tuổi , mình cao lưng rộng , vẻ mặt kiêu hãnh . Hắn nổi lên tràng cười hô hố ngó đồng bọn ở mé tả hỏi :
  6. - Ngươi hãy coi gã tiểu tử kia , cặp mắt như gà chọi. Nếu ngươi mà vụng trộm mẹ gã thì không biết đến thế nào? Thế rồi hai tên võ quan cùng nhìn Từ Tranh mà cười ha hả. Từ Tranh tức quá đứng phắt dậy quát hỏi : - Ngươi bảo sao? Tên võ quan cười hì hì đáp : - Chú nhỏ kia ! Ta nói có điều chi lầm lẫn thì ta xin lỗi chú. Từ Tranh bản tính cương trực thấy người ta xin lỗi rồi cũng bỏ quạ Gã toan ngồi xuống thì người kia lại cười nói : - Ta biết có kẻ không phải vụng trộm với mẹ gã mà chỉ muốn vụng trộm em gái gã. Từ Tranh nhảy vọt lên toan lại độn thủ. Mã Hành Không vội quát : - Tranh nhi ! Ngồi xuống ! Từ Tranh gạc nhiên , nét mặt đỏ gay hỏi : - Sư phụ ! Lão nhân gia. . . lão nhân gia có nghe thấy không ? Mã Hành Không thản nhiên đáp : - Người ta làm quan ở nha môn có nói mấy câu thì đã sao? Từ Tranh trước nay không bao giờ dám kháng cự nửa lời của sư phụ . Gã chỉ hằn học nhìn tên võ quan kia rồi từ từ ngồi xuống. Ba tên võ quan lại cười rộ không còn uý kỵ gì nữa. Chúng nhìn Mã Xuân Hoa bằng cặp mắt dầy vẻ dâm tà. Mã Xuân Hoa thấy ba người vô lễ đã toan nổi nóng nhưng cô biết thủy chung gia gia không muốn đắc tội với quan nhạ Cô liền nghĩ cách đánh nhau với ba tên võ quan thối tha một trận cho bõ ghét. Đột nhiên tia chớp lấp loáng chiếu sáng vào gian sảnh đường. Tiếp theo là tiếng sét nổ làm chấn động màng tai mọi người , tưởng chừng như đánh trúng căn nhà này. Trời lại mưa như trút nước . Bỗng nghe ngoài cửa có tiếng người nói : - Trận mưa này dữ quá xin cho vào ẩn trong bảo trang một lúc. Những tên nam bộc trong trang đáp vọng ra :
  7. - Trong nhà đã đốt lửa. Mời các vị vào đây sưởi ấm. Một nam một nữ đầy cổng tiến vào. Người đàn ông thân hình tựa hồ cây ngọc , khí vũ hiên ngang . Trên lưng đeo một cái bọc , người y độ trên dưới ba mươi. Nữ lang ước chừng hăm hai , hăm ba tuổi. Da trắng như tuyết , mày xinh như vẽ. Thật là một giai nhân tuyệt sắc. Mã Xuân Hoa đã kể vào hàng mỹ nữ nhưng nữ lang vừa tới hình ảnh cô liền bị xóa nhòa. Cả hai đều không mặc áo mưa. Thiếu phụ mình khoác áo ngoài của đàn ông mà cũng toàn thân ướt đẫm. Người đàn ông dắt tay thiếu phụ . Thái độ hai người rất thân mật khac nào đôi vợ chồng trong buổi tân hôn. Người đàn ông kiếm một bó rơm trải xuống đất rồi nâng đỡ thiếu phụ ngồi vào tỏ ra âu yếm đến cùng cực. Y phục của hai người rất hoa lệ . Trên cổ thiếu phụ còn đeo chuỗi hạt châu , hạt nào cũng tròn trĩnh tinh vị Hiển nhiên giá trị không phải tầm thường. Mã Hành Không ngẫm ngầm lo thay cho hai người , lão lẩm bẩm : - Giải đất này không được thái bình , cường đồ ẩn hiện thường thường . Cặp vợ chồng này phi phú tắc quí mà sao không đem theo ý bộc hộ vệ , chỉ trơ trọi hai người trên bước đường xa? Tuy lão đã suốt đời len lỏi trên chốn giang hồ mà cũng không đoán ra được lai lịch hai nhân vật này. Mã Xuân Hoa thấy thiếu phụ ra chiều mỏi mệt , cặp mắt đỏ hoe , dường như nàng đi đường gặp trận mưa rào làm cho vất vả cực nhọc . Nếu nàng mặc áo ướt sưởi lửa , khí lạnh thấu vào thân thể , tất bị cảm mạo phong hàn. Cô liền mở rương quần áo lấy một bộ y phục của mình đi tới bên nàng nói : - Nương tử ! Nương tử hãy thay tạm lấy bộ quần áo vải thô này của tiểu muội , chờ quần áo khô rồi sẽ thay trở lại. Thiếu phụ rất lấy làm cảm kích nhìn cô mỉm cười. Nàng đứng lên đưa mắt nhìn trượng phu để hỏi ý. Chàng trai gật đầu rồi nhìn Mã Xuân Hoa nở nụ cười tạ Ơn. Thiếu phụ dắt tay Mã Xuân Hoa đi vào hậu viên để thay đổi áo quần. Ba tên võ quan đưa mắt nhìn nhau , trên mặt lộ vẻ khác lạ . Chúng nghĩ tới lúc thiếu phụ thay áo , nàng để lộ tấm thân tuyệt mỹ không bút nào tả xiết.
  8. Tên võ quan lớn mật nhất vừa rồi đã đấu khẩu với Từ Tranh khẽ nói : - Ta phải vào coi một cái mới dược. Một tên khác đáp : - Này lão Hà ! Đừng có làm nhộn ! Tên võ quan họ Hà rấp rim cặp mắt đựng lên khoa chân cất bước . Không hiểu hắn nghĩ gì quay lại lượm thanh yêu đao dưới đất cài vào bên mình. Từ Tranh bị hắn làm nhục trong lòng vẫn còn phẫn nộ . Bây giờ gã thấy tên võ quan đi vào hậu viên liền quay lại nhìn sư phụ . Gã thấy Mã Hành Không đang nhắm mắt dưõng thần . Còn hai vị tiêu đầu họ Thích , họ Dương , năm tên chạy hiệu và mười mấy tên cước phu đang canh giữ ở bên xa tiêu. Cách phòng vệ rất nghiêm mặt , quyết chẳng đến nỗi xẩy chuyện bất trắc , gã liền theo sau tên võ quan kia. Tên võ quan nghe tiếng bước chân ở sau lưng , quay lại ngó thấy Từ Tranh liền toét miệng cười hỏi : - Tiểu tử ! Ngươi mạnh giỏi chứ ? Từ Tranh đáp : - Xú võ quan ! Tôn giá mạnh giỏi ạ ? Tên võ quan lại cười hỏi : - Ngươi muón đánh nhau chăng ? Từ Tranh đáp : - Đúng thế ? Gia sư không cho ta đánh ngươi. Chúng ta lén đi đánh nhau một keo cho thỏa thích. Tên võ quan ỷ mình võ công cao cường , chẳng coi gã tiểu tử này vào đâu nhưng thấy bọn bảo tiêu đông người mà bên hắn chỉ có ba tên , nếu xẩy ra cuộc quần ẩu nhất định là mình phải thuạ Bây giờ hắn thấy gã lén đi một mình đòi tỷ đấu là một cơ hội rất tốt liền gật đầu cười nói : - Được lắm ! Chúng ta đi xa một chút . Nếu sư phụ ngươi nghe thấy tiếng thì cuộc tỉ không thể thành được. Hai người đi qua cái sân rộng , định tìm nơi vắng vẻ động thủ . Bỗng thấy trên hành lang một người đi tới. Người này mặc áo gấm , lối mười bẩy , mười tám tuổi , mặt mày thanh mắt sáng. Chính là chàng thiếu niên vừa luyện tiêu. Từ Tranh động tâm tự nhủ :
  9. - Ta mượn luyện võ sảnh của chàng này để tỷ đấu là hay hơn hết. Gã liền tiến lại chắp tay nói : - Chào huynh trưởng ! Thiếu niên xá một cái rồi hỏi : - Khách quan có điều chi dạy bảo? Từ Tranh trỏ tên võ quan đáp : - Tại hạ cùng vị quan gia đây có điều xích mích , mong huynh trưởng cho mượn nhà luyện võ sảnh một lúc. Thiếu niên rất lấy làm kỳ lạ , tự hỏi : - Sao gã này biết nhà mình có luyện võ sảnh ? Nhưng con nhà luyện võ , nghe người ta muốn tỷ đấu đều lấy làm thích thú liền đáp : - Hay lắm Hay lắm ! Chàng liền dẫn hai người vào luyện võ sảnh. Lúc này bà già và bọn tráng đinh đều giải tán hết rồi. Trong luyện võ sảnh chẳng còn một ai. Tên võ quan thấy bốn mặt tường vách đều treo võ khí đao , thương , kiếm , kích chẳng thiếu thứ gì . Ngoài ra còn bao cát . tui đựng tên , thạch hỏa , thạch cổ bỏ đầy mặt đất . Mé Ttây trồng sẵn bảy mươi hai cây mai hoa trang. Hắn lầm nhẩm gật đầu nghĩ bụng : - Té ra đây là một nhà luyện võ , chắc bản lãnh của họ không phải tầm thường. Hắn liền nhìn thiếu niên chắp tay nói : - Tại hạ đến quí trang mà chưa kịp thỉnh giá cao tính đại danh của chủ nhân. Chàng thiếu niên vội đáp lễ , hỏi : - Tiểu nhân họ Thương , tên họ Bảo Chấn . Cao tính đại danh hai vị là gì ? Từ Tranh vội đáp : - Tại hạ là Từ Tranh . Gia sư làm tổng tiêu đầu ở Phi Mã tiêu cục tên gọi Bách Thắng Thần Quyền Mã Hành Không. Gã nói rồi trợn mắt nhìn võ quan tự nhủ : - Ngươi nghe thấy oai danh của sư phụ ta đã biết lợi hại chưa? Thương Bảo Chấn chắp tay nói :
  10. - Tại hạ được nghe tiếng đã lâu. Xin vị này cho biết cao danh. Tên võ quan đáp : - Tại hạ là Ngự tiền thị vệ Hà Tư Hào. Thương Bảo Chấn hỏi : - Té ra các hạ là một vị thị vệ đại nhân . Tiểu tử thường nghe nói ở kinh sư trong đại nội có mười tám cao nhân . Chắc Hà đại nhân đều biết cả. Hà Tư Hào đáp : - Tại hạ được biết quá nửa. Từ Tranh lớn tiếng : - Thương công tử ! Xin công tử làm trọng tài cho cuộc tỷ đấu giữa tại hạ và ông bạn họ Hà được công bằng. Bất luận ai thắng ai bại xin đừng nói với người ngoài. Gã chỉ sợ sư phụ biết chuyện sẽ trách mắng. Hà Tư Hào cười khanh khách nói : - Thắng được tên tiểu tử lấy gì làm vinh mà còn đi khoác lác với người ngoài? Ngốc tiểu tử ! tiến lên đi ! Hắn vén áo trường bào dắt vào đai lưng. Từ Tranh cởi áo bào , quấn bím tóc trên đỉnh đầu. Hai chân xoạc ra , hai tay nắm lại thành quyền . Thái độ rất trấn tĩnh. Hà Tư Hào ngó thấy tư thức đúng là kiểu cách của môn Tra Quyền lúc bắt đầu động thủ . Hắn vững tâm nghĩ thầm : - Tưởng Bách Thắng Thần Quyền ghê gớm thế nào , té ra là Tra Quyền thì đứa trẻ lên ba cũng biết rồi , chẳng có chi kỳ lạ. Nguyên Đàm , Tra , Hoa , Hồng tự xưng là Bắc Quyền Tứ Gia , những môn Đàm thoái , Tra quyền , Ha quyền , Hồng quyền là những quyền thuật lưu truyên rất rộng rãi ở phương Bắc . Bất cứ ai là người đã luyện quyền pháp cũng hiểu được một đôi phần vì những môn này thuộc về công phu nhập môn trong quyền thuật. Hà Tư Hào thấy quyền pháp đối của đối phương tầm thường liền nhìn Thương Bảo Chấn cười nói : - Tại hạ xin phô trương chút nghệ thuật kém cỏi. Hắn ra chiêu Thương Võ Dã Mã Phân Mấn nhắm đánh tới Từ Tranh . Hắn đã sử Thái cực
  11. Quyền. Hiện thời võ công của Thái Cực Môn thanh thế rất thịnh . Ai cũng biết là một quyền pháp nội gia rất lợi hại. Từ Tranh không dám chần chờ , đưa chân trái đạp về phía sau , nửa người trên chuyển thành thế tọa bàn . Tay phải chống xuống , tay trái móc lên thành chiêu Hậu Xoa Liệu Chưởng . Gã ra tay cực kỳ mau lẹ. Hà Tư Hào thấy chiêu thức này luồng kình đạo không đến nỗi kém cỏi , hắn vội sử chiêu Chuyển Thần Bão Hổ Quy Sơn tránh khỏi đòn móc. Từ Tranh liền ra chiêu Cung Võ Giá Đả . Quyền bên phải đánh ra đến véo một cái nhằm vào trước mặt đối phương. Hà Tư Hào né tránh rồi sử chiêu Như Phong Tự bế. Quyền chưởng hai người đụng nhau. Hà Tư Hào cảm thấy cổ tay ngâm ngẩm đau không khỏi nghĩ thầm : - Nội lực thành lỏi này mạnh thiệt. Chỉ trong khoảnh khắc , hai người đã trao đổi mười mấy chiêu. Thương Bảo Chấn đứng bên theo dõi cuộc đấu thấy Từ Tranh cước bộ vững vàng phóng quyền mãnh liệt . Còn Hà Tư Hào thân hình nhẹ nhàng . Hiển nhiên khinh công rất có căn bản. Cuộc đấu đang hăng . Hà Tư Hào bỗng nổi lên tràng cười ha hả , phóng chưởng đánh trúng vào mí mắt Từ Tranh. Từ Tranh phóng cước đá lại. Hà Tư Hào nghiêng mình né tránh , ra chiêu Ngọc Nữ Xuyên Thoa. Chát một tiếng. Hắn lại đánh trúng cánh tay Từ Tranh. Từ Tranh vẫn thản nhiên múa quyền đánh gấp . Đột nhiên gã đánh thẳng một chiêu Cung Bộ Phách Đả. Bình một tiếng vang lên. Gã đánh trúng một quyền vào trước ngực đối phương . Thoi quyền này luồng lực đạo rất trầm trọng. Hà Tư Hào chân bước loạng choạng , lùi lại mấy bước rồi ngồi phệt xuống đất. Bỗng nghe thanh âm thiếu nữ trong trẻo cất lên : - Hay quá ! Thương Bảo Chấn quay đầu nhìn lại thấy hai nữ nhân đứng trước cửa sảnh đường . Một
  12. thiếu phụ và một thiếu nữ phòng khuê. Lúc trước chàng ngưng thần theo dõi không hiểu sau mình có người đến từ lúc nào. Nguyên Mã Xuân Hoa và thiếu phụ thay áo rồi qua đây nghe tiếng tỷ võ quát tháo liền lần vào coi. Mã Xuân Hoa thấy sư huynh tỷ đấu với tên võ quan mà gã lại đắc thắng . Bất giác cô bật tiếng hoan hô. Hà Tư Hào đã bị một quyền đánh trúng đau điếng người , lại mất mặt với đàn bà. Hắn thẹn quá hóa giận liền nhảy xổ lại , đồng thời rút yêu đao chém tới. Hồi 2 Thương Gia Bảo chạm trán kẻ thù Từ Tranh tuyệt nhiên không sợ hãi chi hết . Gã vẫn tay không thi triển Tra Quyền để đấu với võ quan . Có điều gã uý kỵ binh khí của đối phương sắc bén nên phần né tránh nhiều hơn phần tấn công. Mã Xuân Hoa thấy tên võ quan mặt mũi hung ác có ý đánh liều mạng chứ không phải cuộc tỷ đấu tầm thường nên trong lòng cô không khỏi hồi hộp. Thiếu phụ kéo tay áo cô nói : - Chúng ta đi thôi ! Ta không ưa coi những kẻ phóng quyền múa kiếm. Trước tình thế này , Mã Xuân Hoa khi nào chịu bỏ đi. Cô đáp : - Chúng ta hãy coi một lúc nữa đã. Thiếu phụ cau mày rồi bỏ đi một mình. Thương Bảo Chấn ngưng thần theo dõi thế đao của võ quan lại chú ý đến Từ Tranh vừa né tránh vừa tấn công . Chàng ngẫm ngầm cầm kim tiêu trong tay để chờ xem hễ thấy tên võ quan vung đao giết người là chàng ra tay giải cứu. Từ Tranh hai mắt nhìn chằm chặp vào lưỡi đao. Thanh đao hươi qua phía Đông , gã đưa mắt ngó về phía Đông . Mũi đao liệng sang mé Tây , mắt gã cùng nhìn theo phía đó . Hễ đao chém tới trước mặt , gã liền lùi lại đồng thời vung cước đá vào cổ tay địch nhân. Hà Tư Hào xoay đao quét xuống dưới chân , Từ Tranh vươn tay đấm mạnh một cái vào sống mũi đối phương. Hà Tư Hào trúng quyền đau điếng người , châm tay chậm lại , Từ Tranh liền vung tay trái chụp được cổ tay mặt hắn rồi vặn đi một cái đoạt lấy thanh yêu đao. Hà Tư Hào sợ gã thuận đà chém tới nhảy lùi lại. Hắn giơ tay lên vuốt mặt thấy đầy máu tươi.
  13. Từ Tranh liệng thanh yêu đao xuống đất nói : - Ngươi còn làm chi kẻ đui mắt để thóa mạ người ta nữa hay thôi? Hà Tư Hào thẹn quá , không dám nói gì. Thương Bảo Chấn nắm lấy vạt áo đằng sau Từ Tranh kéo gã lùi lại và đưa mắt ra hiệu. Từ Tranh chưa hiểu ý . Chàng liền lớn tiếng hô : - Hai bên tỷ đấu bất phân thắng bại. Hay lắm ! Võ công hai vị e rằng tương tự như nhau. Tiểu đệ khâm phục vô cùng. Từ Tranh vội hỏi : - Sao. . . sao lại bảo là chưa phân thắng bại? Thương Bảo Chấn đánh trống lấp : - Võ công của hai vị đều có chỗ độc đáo , Tra Quyền của Từ huynh cực kỳ thuần thục . Thái Cực Đao của Hà đại nhân lại càng lợi hại. Từ huynh may mắn không việc gì . Nhưng về công phu chân thực mới suýt soát ngang bằng Hà đại nhân. Chàng vừa nói vừa lấy khắn lau máu cho Hà Tư Hào. Từ Tranh toan cãi lại thì Mã Xuân Hoa cất tiếng gọi : - Sư ca ! Đừng dây lời với y nữa. Chúng ta đi thôi. Từ Tranh đánh Hà Tư Hào được hai quyền trong lòng cũng đã nguôi giận nhưng gã thấy Thương Bảo Chấn ăn nói hàm hồ ra chiều bênh vực đối phương và tựa hồ coi gã võ công còn kém Hà Tư Hào thì trong lòng bực bội lắm . Nhưng nể anh ta là gia chủ nên chàng nén lòng làm vui nói : - Sư muội ! Em không được xía vào chuyện của tạ Coi chừng mất lòng công tử đấy. Thương Bảo Chấn nhìn hai người cười nói : - Từ đại ca ! Võ công của đại ca còn cao thâm hơn gấp mười viên thị vệ kia. Tiểu đệ thán phục vô cùng ! Từ Tranh nghe chàng khen mình , trong lòng rất khoan khoái liền gạ chuyện hỏi: - Công tử rèn luyện công phu thuộc môn phái nào? Thương Bảo Chấn đáp : - Tiều đệ mới học ghệ chưa hiểu gì hết , không đáng kể là công phu của môn phái nào. Vừa rồi , Từ đại ca dùng chiêu quyền hạ đối phương . Có phải thế này không ? Chàng nói rồi đưa chân phải ra , vung quyền bên tay mặt đánh tới. Bàn tay trái đưa lên đỡ cánh tay mặt. Từ Tranh vừa rồi nhờ chiêu đó mà thủ thắng . Gã thấy chàng hỏi tới chiêu đắc ý của mình dĩ
  14. nhiên cao hứng phi thường liền đáp : - Chiêu này có hai câu khẩu quyết " Lục hải nghinh môn tam bất cố , phách quyền khiêu đả bất dung khoan ". Gã vừa đọc hai câu ra khỏi cửa miệng chợt nhớ tới đây là tâm pháp bí truyền của sư môn sao lại tiết lộ cho người ngoài biết ? Gã liền đổi giọng : - Công tử ra chiêu rất đúng . Chính như vậy đó. Thương Bảo Chấn hỏi : - Lục hải nghinh môn tam bất cố là thế nào? Từ Tranh ấp úng đáp : - Cái đó . . . tại hạ cũng quên mất rồi. Gã không quen nói dối , nói câu này rồi mặt đỏ bừng lên. Thương Bảo Chấn biết gã không chịu giải thích cũng không hỏi nữa. Chàng chỉ lựa gió theo chiều rồi ngỏ ý kết giao khiến cho gã cao hứng phi thường , tưởng chừng bay bổng lên tận từng mây. Từ Tranh nói : - Thương lão đệ ! Chúng ta đừng khách sáo nữa. Lão đệ thử đi một đường quyền cước cho ta coi. Nếu còn chỗ nào chưa đến nơi ta sẽ giải thích . Có thế cuộc giao kết bữa nay mới khỏi uổng. Thương Bảo Chấn cả mừng đáp : - Nếu vậy còn gì hay bằng ? Chàng liền đi một đường quyền trong sảnh đường , sử mười hai chiêu Đàm Thoái. Những đường quyền nào chàng sử dụng thuần thục nhưng quyền đánh không nhanh , chân bước tới hời hợt . Dù áo bào phất phới , tư thế rất ngoạn mục song lúc lâm sự cùng người động thủ thủ chàng ăn thua gì. Từ Tranh ngấm ngầm lắc đầu chờ Thương Bảo Chấn đi xong chiêu " Thập Nhị tế ngưu vọng nguyệt chuyển hồi hoàn " , gã không nhịn được thở dài nói : - Huynh đệ ! Ta nói thẳng huynh đệ đừng buồn . Lệnh sư đã làm cho huynh đệ lỡ việc rồi. Gã toan giải thích bỗng thấy Mã Xuân Hoa đứng ngoài cánh cửa sảnh đường thò đầu vào gọi : - Sư ca ! Gia gia kêu sư ca đó. Từ Tranh vội cáo biệt Thương Bảo Chấn chạy về sảnh đường. Gã thấy bên đống lửa thêm hai người mới vào ẩn mưa. Một người cụt tay phải , trên mặt có
  15. vết sẹo dài từ lông mày bên hữu đi qua sống mũi xuống tới khóe miệng bên trái. Dưới ánh lửa , mặt mũi người này coi càng khủng khiếp . Còn người nữa là chú nhỏ mới mười ba , mười bốn tuổi , người gầy nhom , nước da vàng ửng. Cả hai cùng quần áo lam lũ. Từ Tranh nhìn hai người một cái rồi không để ý nữa , đi thẳng tới trước mặt Mã Hành Không cấy tiếng hô : - Sư phụ ! Mã Hành Không sa sầm nét mặt khẽ hỏi : - Ngươi vào nhà trong làm gì lâu thế ? Lại phô trương võ nghệ phải không ? Từ Tranh đáp : - Đệ tử không dám thế . Chủ nhân họ Thương ở đây tiêu pháp rất hay không ngờ về đường quyền cước chẳng thành tựu một tý gì. Mã Hành Không nói : - Thằng lỏi ngu ngốc này ! Ngươi bị người ta lừa gạt đó . Một chút bản lãnh kém cỏi như ngươi thì hai tên cũng không địch nổi người ta đâu. Từ Tranhc ười đáp : - Cái đó e rằng chưa chắc . Sư phụ y dạy mười hai đường Đàm Thoái chỉ phô trương cho ngoạn mục chứ chẳng dùng được việc gì. Mã Hành Không hỏi : - Ngươi có biết sư phụ y là ai không ? Từ Tranh rất lấy làm kỳ nghĩ bụng : - Sư phụ chưa gặp mặt anh hùng họ Thương lần nào , cũng không coi y luyện trường quyền mà sao lại biết cả sư phụ y là ai? Gã liền đáp : - Đệ tử không rõ , chắc cũng là hạng tầm thường. Mã Hành Không cười lạt hạ giọng trầm trầm nói : - Hạng tầm thường ư ? Hừ ! Mười lăm năm về trước , sư phụ ngươi bị lão chém một đao , đánh một chưởng phải dưỡng thương ba năm mới lành . Nhân vật đó là ai? Từ Tranh kinh ngạc hỏi : - Bát Quái Đao Thương Kiếm Minh. Mã Hành Không đáp :
  16. - Đúng rồi. Thương Kiếm Minh là người huyện Võ Định , tỉnh Sơn Đông . Nơi đây thuộc huyện Võ Định , chủ nhân lại ở họ Thương . Chúng ta chạy bừa vào ẩn mưa , lúc ban đầu không để ý . Ngươi thử coi xem trên tường nhà vẽ cái gì kia? Từ Tranh ngẩng đầu lên nhìn thấy đồ hình bát quái thiếp vàng vẽ vào tường nhà. Bất giác gã giật mình kinh hãi vội nói : - Sư phụ ! Chúng ta chạm phải cừu gia trong nhà này rồi. Mã Hành Không lạnh lùng đáp : - Ngươi bất tất phải hoang mang . Thương Kiếm Minh đã bị người ta hạ sát. Từ Tranh nghe sư phụ nói tới ngày trước lão đã bị đại bại về tay Bát Quái Đao Thương Kiếm Minh , một nhà hào trưởng ở Sơn Đông . Đó là một điều nhục nhã vô cùng của sư môn . Sau sư phụ không nhắc tới , gã cũng không dám hỏi nhiều. Không ngờ Thương Kiếm Minh đã chết rồi. Gã khẽ hỏi : - Phải chăng lão nhân gia đã trả thù ? Mã Hành Không hừ một tiếng ngắt lời : - Bản lãnh Thương Kiếm Minh không phải tầm thường . Ta có luyện võ công công bao lâu nữa cũng không bằng y thì giết y thế nào được ? Từ Tranh rất lấy làm kỳ hạ lại hỏi : - Vậy ai đã giết lão? Mã Hành Không đáp : - Chính là hai người vẽ hình trên mộc bài làm đích cho thiếu niên đó phóng tiêu đã hạ sát Thương Kiếm Minh. Từ Tranh trố mắt ra hỏi : - Hồ Nhất Đao và Miêu Nhân Phượng ư ? Mã Hành Không gật đầu. Vẻ mặt lão ủ rũ cũng như chiều trời thảm đạm ở bên ngoài. Bình nhật Từ Tranh rất khâm phục sư phụ . Gã cho là trên đời hiện nay hiếm có người bản lãnh cso hơn Bách Thắng Thần Quyền Mã lão tiêu đầu. Ngờ đâu còn có người võ công cao thâm hơn cả Thương Kiếm Minh . Gã không khỏi kinh ngạc khẽ hỏi : - Hồ Nhất Đao và Miêu Nhân Phượng là những nhân vật nào? Mã Hành Không đáp : - Võ công của Hồ Nhất Đao mạnh hơn ta gấp mười lần . Đáng tiếc là y đã chết mười mấy
  17. năm trước đây rồi. Từ Tranh thở phảo một cái hỏi : - Chắc y chết vì mắc bệnh phải không ? Mã Hành Không đáp : - Y bị người ta hạ sát. Từ Tranh dương cặp mắt tròn xoe hỏi : - Hồ Nhất Đao đã ghê gớm như vậy thì còn ai hạ sát được y? Mã Hành Không đáp : - Đả Biến Thiên Hạ Vô Địch Thủ Kim Diện Phật Miêu Nhân Phượng. Mười ba chữ " Đả Biến THiên Hạ Vô Địch Thủ Kim Diện Phật Miêu Nhân Phượng " đọc lên bằng thanh âm nhỏ bé mà nghe rất oai nghiêm. Từ Tranh tưởng chừng trái tim chìm xuống . Gã toan hỏi nữa thì đột nhiên vẳng nghe có tiếng có ngựa vang lên ở ngoài cửa. Mười mấy con ngựa dưới trời mưa rào đang tung vó ầm ầm chạy tới. Chàng thanh niên anh tuấn và thiếu phụ xinh đẹp nghe tiếng vó ngựa liền đưa mắt nhìn nhau. Dường như hai người gắng ngượng trấn tĩnh nhưng nỗi kinh hoàng vẫn lộ ra ngoài mặt. Thanh niên kéo tay thiếu phụ di chuyển chỗ ngồi tựa hồ sợ lửa nóng quá phải lui ra xa thêm một chút. Mười mấy con ngựa chạy tới trước cửa trang thì dừng lại. Bỗng nghe mấy tiếng huýt còi. Bảy , tám con ngựa liền quanh ra phía sau trang. Mã Hành Không nghe tiếng còi thì đột nhiên biến sắc khẽ nói : - Chuẩn bị đi. Từ Tranh phấn khởi tinh thần , tiếng nói hơi run hỏi : - Những ai đến đó ? Mã Hành Không không trả lời lớn tiếng hô : - Các anh em bảo vệ tiêu xa. Tiếng hô vừa dứt , bọn người bảo tiêu rối loạn cả lên . Chúng biết là có bọn cường nhân phe Hắc Đạo đến cướp tiêu xa. Hai vị tiêu đầu và năm tên chạy cờ hiệu chỉ huy bọn xa phu kéo sát mười mấy cỗ xe tiêu liền vào một chỗ.
  18. Mã Xuân Hoa lại lộ vẻ hoan hỷ rút thanh Liễu diệp đao ra hỏi : - Gia gia ! Bọn này ở đâu tới? Mã Hành Không chau mày đáp : - Chưa biết. Rồi lão tự nói một mình : - Đám bằng hữu này lạ quá . Nói đến là đến. Lão vừa dứt lời đã nghe những tiếng bình bình trên bức tường vây. Tám đại hán mình mặc áo đen , tay cầm khí giới nhảy lên đầu tường đứng thành hàng chữ nhất. Mã Xuân Hoa giơ tay lên muốn phóng tụ tiễn ra , Mã Hành Không vẻ mặt nghiêm trọng khẽ quát : - Không được hồ đồ ! Phải coi mắt ta ra hiệu mà hành động. Tám đại hán áo đen đảo mắt nhìn mọi người trong sản đường chẳng nói năng. Bình một tiếng ! Cánh cổng bị đẩy ra. Một hán tử tiến vào. Người này mình mặc áo bào màu lam , y phục cực kỳ hoa lệ nhưng mặt dơi tai chuột , dáng điệu xấu xa. Vẻ người không tương xứng với y phục chút nào. Hắn ngẩng đầu trông chiều trời thấy mưa như trút nước lại bất tiếng cười khanh khách . Hắn chỉ đầu ngón chân xuống vọt qua sân vào tới cửa sảnh đường . Thân pháp cực kỳ mau lẹ . Mưa to là thế mà chỉ thấy mấy giọt mưa đọng trên đám lông mày. Từ Tranh và Mã Xuân Hoa trước vẫn không để ý đến người này , đột nhiên thấy hắn thi triển khinh công mới đem lòng uý kỵ , liếc mắt nhìn Mã Hành Không. Mã Hành Không tay cầm rọc tẩu hút thuốc lào , chắp lại hỏi : - Xin tha thứ cho lão hán mắt kém chưa kịp bái kiến . Tôn tính đại danh là gì ? Quý trại ở đâu? Thiếu chủ nhân Thương Gia Bảo là Thương Bảo Chấn lúc nghe tiếng võ ngựa vang lên đã ngầm dấu kim tiêu , lưng đeo lọi đao , chạy ra trước sảnh đường . Chàng thấy tên tướng cướp tay đeo nhẫn bích ngọc , mình mặc áo trường bào , những khuy bằng vàng lóng lánh . Tay trái hắn cầm ống thuốc bằng ngọc phỉ thúy , bên mình không đeo binh khí . Hắn ăn mặc như một nhà phú thương mới quật khởi. Hắn đáp : - Tại hạ là Diêm Cơ . Phải chăng lão anh hùng là Bách Thắng Thần Quyền Mã Hành Không ? Mã Hành Không chắp tay nói : - Lão hán không dám.
  19. Cái ngoại hiệu này là do bạn hữu giang hồ tặng cho thêm chút hư danh , chẳng có chi đáng kể. Lão tự hỏi : - Diêm Cơ là ai? Sao ta chưa từng nghe nói tới nhân vật mang tên hiệu này trên chốn giang hồ ? Diêm Cơ cưòi khanh khách trỏ vào bảy hán tử áo đen đứng trên đầu tường nói : - Anh em tại hạ nhịn đói đã mấy ngày , mong được mã lão anh hùng cho một bữa. Mã Hành Không đáp : - Diêm trại chủ dạy quá lời. Tranh nhi ! Ngươi lấy năm chục lạng bạc để Diêm trại chủ thưởng cho anh em. Lão hành động theo quy củ giang hồ nhưng xem chừng thanh thế đối phương quyết không thể thu xếp cho ổn bằng năm chục lạng bạc. Quả nhiên Diêm Cơ cười ha hả nói : - Mã lão anh hùng làm nghề bảo tiêu mỗi chuyến hàng được ba chục vạn lạng. Nhãn giới của Diêm mỗ này tuy bé nhỏ nhưng cũng coi năm chục lạng bạc không vào đâu. Mã Hành Không bụng bảo dạ : - Thằng cha này lấy tin tức ở đâu mà nhạy như thế ? Sao hắn biết rõ mỗi chuyến bảo tiêu mình kiếm được ba chục vạn lạng ? Lão chau mày nhưng vẫn nói theo giọng lề luật giang hồ : - Mã mỗ chẳng có bản lãnh gì , chỉ trông vào bạn hữu giang hồ nể mặt mà thôi. Bữa nay mới được bái kiếm Diêm huynh nhưng chúng ta chẳng gặp nhau đây thì sẽ gặp nhau nơi khác . Mã mỗ lấy làm hân hạnh được kết giao cùng người bạn mới. Không hiểu Diêm huynh muốn dạy bảo thế nào? Diêm Cơ đáp : - Dạy bảo thì không dám nhưng tại hạ bản tính thấy tiền là sáng mắt ra. Ba chục vạn lạng bảo tiêu đã ngửi thấy rồi không lấy thì e rằng tổn thương đến âm đức. Nhưng Mã lão tiêu đầu một điều kêu bằng hữu , hai điều kêu bằng hữu , vậy tại hạ chỉ lấy một nửa tức là mượn mười lăm vạn bạc để ăn tiêu. Rồi hắn không chờ Mã Hành Không trả lời đã vẫy tay một cái. Những đại hán đứng trên tưởng nhảy xà xuống chạy đến cửa sảnh đường . Một tên hỏi :
  20. - Lấy hết hay sao? Diêm Cơ đáp : - Không . Lấy một nửa thôi còn lưu lại một nửa. Cái gì cũng phải cho công bằng , chia nhau mỗi người một phần. Bọn đại hán dạ rân rồi chạy lại bên xe tiêu. Mã Hành Không nổi giận đùng đùng . Nhưng lão thấy bọn đại hán ở trên tường nhảy xuống chân tay chậm chạp , chẳng có ai là cao thủ cả .Lão không lo gì nữa liền lạnh lùng hỏi : - Diêm huynh đối xử như thế này chẳng là cạn tầu ráo máng ư ? Diêm Cơ ngạc nhiên hỏi lại : - Sao lại cạn tầu ráo máng ? Diêm mỗ đã bảo lấy một nửa còn để lại một nửa kia mà ? Thế mà bọn tại hạ công bằng lắm rồi. Từ Tranh không nhịn được tiến lên hai bước trỏ vào mặt Diêm Cơ hỏi : - Các ngươi là bọn Hắc Đạo từng qua lại giang hồ chẳng lẽ chưa từng nghe thấy oai danh của Phi Mã tiêu cục ư ? Diêm Cơ đáp : - Đây là lần đầu tiên ta mới nghe thấy. Hắn rùng mình một cái là vọt tới phía hữu nhà sảnh đường . Hắn nhổ cây cờ của Phi Mã tiêu cục cắm trên xe , bẻ cán cờ gãy làm hai đoạn liệng xuống đất rồi giẫm chân lên lá cờ. Hành động này là phạm đến điều cấm kỵ trên chốn giang hồ . Chuyện cướp tiêu thường xảy ra những khi có hành động quyết liệt như vậy. Trừ trường hợp hai bên có mối tử thù mới ăn thua đến tính mạng. Bọn người bảo tiêu thấy vậy la ó vang trời. Từ Tranh không nói nữa , xông lại ra chiêu Khóa Bộ Kích Chưởng . Tay phải gã phóng chưởng đánh mạnh vào ngực đối phương. Diêm Cơ né mình tránh khỏi rồi quát hỏi : - Tiểu tử ! Ngươi muốn đánh nhau ư ? Hắn hạ thấp bàn tay trái chụp vào cổ đối phương. Từ Tranh liền biến chiêu thành Hậu Sáp Bộ Bài Chưởng . Tay trái gã móc về phía sau , tay mặt đấm ngược lên nhằm vào hàm dưới địch nhân. Diêm Cơ nghiêng đầu đi. Tay mặt vùng quyền đánh xuống . Thoi quyền này rất lẹ. Từ Tranh vội nghiêng đầu né tránh.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2