intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 40

Chia sẻ: Nguyen Uyen | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:39

113
lượt xem
7
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Nam Cung Hoát và Võ Kiết bắt được ba tướng Trụ đưa về dinh nạp cho Tử Nha. Tử Nha thấy Lỗ Hùng đứng sững không quì. Còn Vưu Hồn , Bí Trọng thì quì móp dưới đất xin dung mạng. Tử Nha nói với Lỗ Hùng : - Bậc anh hùng phải trông thời thế rõ được cơ trời , am tường máy tạo. Nay nhà Thương đã đến lúc suy vi , thiên hạ hai phần đã bỏ Trụ theo Châu, lão tướng không biết hay sao mà làm nghịch lại đến nỗi mang họa ? Lỗ...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 40

  1. Phong Thần Diễn Nghĩa Hồi 40 Bốn Tướng cậy phép đoạt thành Nam Cung Hoát và Võ Kiết bắt được ba tướng Trụ đưa về dinh nạp cho Tử Nha. Tử Nha thấy Lỗ Hùng đứng sững không quì. Còn Vưu Hồn , Bí Trọng thì quì móp dưới đất xin dung mạng. Tử Nha nói với Lỗ Hùng : - Bậc anh hùng phải trông thời thế rõ được cơ trời , am tường máy tạo. Nay nhà Thương đã đến lúc suy vi , thiên hạ hai phần đã bỏ Trụ theo Châu, lão tướng không biết hay sao mà làm nghịch lại đến nỗi mang họa ? Lỗ Hùng nói :
  2. - Ngươi trước kia cũng làm tôi cho nhà Thương ăn lộc Ðại phu , nay phản phúc đến đây đầu Châu nghịch Trụ , thế thì người là kẻ tham quyền cố vị , mưu sống cầu vinh, chớ đâu phải bậc hiệu lương quân tử . Ta không chối cãi tội ác Trụ Vương đã làm thiên hạ đảo huyền, muôn dân đồ thán, bằng cớ theo lẽ thì trung thần nếu không can vua được thì chịu chết, chứ không theo phò người khác làm tôi. Ta tuổi đã già rồi, chết đi để tiếng thơm muôn đời thì có gì đáng tiếc. Tử Nha truyền quân giam giử ba tướng lại một nơi rồi cầm gươm lên đài làm phép, tức thì mây tạnh giá tan, nắng mùa hè trở lại như cũ . Trong năm vạn binh mã của Trụ chết lạnh hơn bốn ngàn, còn bao nhiêu trốn về Nam ải. Tử Nha sai Nam Cung Hoát về thành thỉnh Võ Vương đến núi Kỳ Sơn. Nam Cung Hoát tuân lệnh ra đi về đến nơi ra mắt Võ Vương và tâu : - Hạ thần vâng lệnh Thừa Tướng về triều thỉnh chúa công ngự đến Kỳ Sơn để luận bàn công việc. Võ Vương nhậm lời, dẫn bá quan đến chân núi đã thấy Tử Nha đón tiếp.
  3. Võ Vương hỏi Tử Nha : - Thượng phụ cho rước quả nhân đến đây để làm gì ? Tử Nha thưa : - Tôi thỉnh chúa công đến đây để làm lễ tế núi Kỳ Sơn . Võ Vương nói : - Tế núi sông là chính lẽ, trẫm không từ chối . Tử Nha đặt văn tế Võ vương ngỡ là tế núi không ngờ cúng đài Phong thần. Võ vương quì xuống thắp hương, còn Tử Nha truyền Võ Kiết chém đầu Lỗ Hùng , Vưu Hồn , Bí Trọng đem ba thủ cấp đến đặt lên đài cao làm lễ tế . Võ Vương trông thấy ba thủ cấp thất kinh hỏi : - Sao lại giết người mà tế núi ? Tử Nha tâu :
  4. - Hai người ấy là Vưu Hồn , Bí Trọng, tôi nịnh của Trụ vương , trước kia gây nhiều tội lỗi, nay phải đền tội với nhân dân. Võ Vương không muốn giết người làm đồ tế lễ như vậy , song nghe đến Vưu Hồn, Bí Trọng là hai tên đại nịnh thì chết cũng an lòng nên không tỏ ý phàn nàn nữa . Tế xong, tôi chúa đồng đem gia tướng về thành, còn Bá Dẫm dẫn hồn ba tướng lên đài lập tức . Người sau có thơ nói đến cái chết của Vưu Hồn , Bí Trọng : Năm xưa kêu ngạo quẻ Cơ Xương Bị giá ngày nay nghĩ mới tường Bí Trọng lạnh lùng rơi cổ rắn Vưu Hồn run rét rụng đầu lươn Kẻ gian tợ dựa cây gươm báu Gần dữ như vào đãy cá ươn Họ Lỗ liên can thương hại bấy
  5. Kẻ trung người nịnh họa đồ vương . Tàn binh của Lỗ Hùng sau khi thoát nạn tuyết lạnh chạy trở về ải Tụy Thủy . Hàng Vinh biết được tin , bèn viết sớ dâng về triều cáo cấp . Lúc ấy Văn Thái Sư đang ngồi xem tờ biểu của Ðặng Cửu Công gởi về , trong biểu nói việc Nam Bá Hầu Ngạc Thuận đánh không lại kéo binh bại tẩu, thì mừng rỡ nhủ thầm : - Thể thì an được mối giặc ở phía Nam. Kế đó Văn Thái Sư xem đến tờ biểu của Hàng Vinh nói việc Lỗ Hùng và Bí Trọng , Vưu Hồn đều tử chiến . Văn Thái Sư thất kinh than : - Không ngờ binh Tây Kỳ mạnh đến như vậy . Khương Thượng đã giết Trương Quế Phương , nay lại chém đầu Lỗ Hùng và Vưu Hồn , Bí Trọng nữa . Thế nầy ta phải thân chinh mới được , ngặt phươns Ðông còn giặc, không dám bỏ đi . Ngẩm nghĩ một lúc. Thái Sư quay qua hỏi Kiết Lập và Dư Khánh :
  6. - Nay nhắm tướng nào có thể đến đẹp loạn Tây Kỳ được ? Kiết Lập thưa : - Trước đây chúng ta đánh giá nhân vật Tây Kỳ quá thấp nên mới bị hao binh tổn tướng như vậy. Cứ như Trương Quế Phương cầm binh không lại, bốn vị đạo sư ở Cửu Long đảo bỏ mình thì biết binh tướng Tây Kỳ nhiều kẻ đa mưu túc trí lắm. Vậy phải cho người ra ải Giai Mộng truyền bốn tướng họ Ma đem binh chinh phạt mới mong thắng được . Văn Trọng nói : - Bốn tướng họ Ma có nhiều phép lạ, song việc giữ ải Giai Mộng cũng quan trọng lắm. Xin sai Hồ Thắng, Hồ Lôi ra đó trấn ải thay cho Ma gia tứ tướng. Tôi thiết tưởng bốn tướng bọ Ma cầm binh thì chinh phục Tây Kỳ chẳng bao lâu. Văn Trọng khen phải liền viết lệnh tiễn , sai anh em họ Hồ ra trấn ải Giai Mộng, và truyền Ma gia tứ tướng đem binh chinh phạt Tây Kỳ . Ma gia tứ tướng tiếp được công văn , cười ngất nói với nhau : - Thái Sư đã từng chinh chiến nhiều, sao lại lẩn thẩn như vậy . Bên Tây Kỳ chỉ có lão thầy bói Khương Thượng và đứa tôi loàn là Hoàng Phi Hổ
  7. mà thôi, việc gì phải bắt chúng ta bỏ ải mà đi đánh thật là cắt cổ gà lại dùng đến dao mổ trâu. Bốn anh em bọ Ma cười nói một hồi, rồi giao ải cho Hồ Thắng, Hồ Lôi, rồi điểm mười muôn binh mã, nói một tiếng pháo lệnh kéo qua Tây Kỳ như vũ bảo. Ngày đi đêm nghĩ , chẳng bao lâu đoàn quân Ma gia tứ tướng đã vượt qua năm ải đến núi Ðào Hoa. Quân thám mã vào báo : - Bẩm chúa tướng, nơi đây đã đến địa phận Tây Kỳ rồi , cách phía Bắc thành Tây Kỳ chừng năm mươi dặm. Ma gia tứ tướng truyền quân đóng trại nghỉ ngơi, rồi sẽ tìm hiểu địch tình . Bấy giờ, Tử Nha sau khi hô phong hoán võ, dùng tuyết lạnh bắt ba tướng Trụ tế đài phong thần thì khí thế uy hùng , quân ngũ nức lòng đánh giặc, ai nấy tin tưởng vào tài làm tướng của Tử Nha . Ngày kia có quân thám mã về báo :
  8. - Trụ vương sai Ma gia tứ tướng kéo quân đến thành Bắc đóng trại cạch đây năm mươi dặm. Tử Nha triệu tập các tướng bàn kế hoạch đánh phá. Hoàng Phi Hổ nói : - Xin Thừa Tướng phải để phòng. Bốn tướng này tài hay phép lạ không phải tầm thường. Tử Nha hỏi : - Ma gia tứ tướng là những kẻ thế nào, xin tướng quân nói rõ cho ta biết ? Hoàng Phi Hổ nói : - Ma gia tứ tướng là bốn dòng họ Ma. Cả bốn người đều có phép tà đạo. Thứ nhứt là : Ma Lễ Thanh, mình cao hai trượng bốn thước gương mặt như loại cua đinh, hàm râu đỏ loét, thường đùng cây giáo đài, không cỡi ngựa, trong mình có cây gươm báu của thần tiên gọi là Thanh Vân kiếm. gươm nầy có bùa, giữa có khắc bốn chữ địa , thủy , hỏa, phong. Nếu nó chỉ gươm niệm chú thì lửa và gió cùng nổi lên một lúc. Trong gió ấy có hàng
  9. vạn thanh gươm bay tua tủa hễ gió bay đến đâu thì binh tướng thây nằm đến đấy. Còn lửa cháy đến đâu thì binh tướng chết thui đến đấy, không ai chữa nổi . Thứ nhì là : Ma Lễ Hồng có một cây lọng gọi là Hỗn Nguyên Tán . Cây lọng ấy có kết đũ các thứ hạt châu dính chuyền với nhau. Các hột châu ấy gồm có : 1. Tổ Mẫu Lục 2. Tô Màu Bích 3. Dư Minh châu. 4 Tị Thần châu. 5 Tị Hỏa châu. 6. Tị Thủy châu. 7. Tiêu Lương châu. 8. Cửu Khúc châu. 9 Ðịnh Nhan châu.
  10. 10.Ðịnh Phong châu. Lại còn có những hạt trân châu kết chuyền ra bốn chữ Trang Tải Càn Khôn . Cái lọng ấy vô cớ chẳng dám giương lên, vì hễ giương lên tối tăm trời đất, Càn khôn chuyển động. Thứ ba là : Ma Lễ Hải sở trường một cây giáo lại có mang theo cây đờn tỳ bà. Bốn dây đờn chia ra : địa, thủy, hỏa , phong. Khảy lên ít tiếng thì gió , lửa nổi dậy như Thanh Vân kiếm. Thứ tư là : Ma Lễ Thọ có một con chuột trắng gọi là Hoa Hồ Ðiêu . Hễ quăng nó lên cao thì nó lớn bằng của voi trắng, hóa ra hai cánh bay theo ăn thịt tướng binh. Ma Lễ Thọ còn có tài đánh cặp roi hay lắm. Bởi Ma gia tứ tướng tài phép thư vậy nên tôi mới thưa với Thừa Tướng cẩn thận và đề phòng. Tử Nha hỏi : - Vì sao tướng quân biết rõ như vậy ? Hoàng Phi Hổ nói : - Trước kia bốn tướng này là bộ hạ của tôi, giúp tôi đi đánh Ðông hải. Lúc ra trận, bốn tướng có dùng các phép ấy.
  11. Tử Nha nghe rõ, ngồi làm thinh, vẽ mặt buồn bã vô cùng. Giữa lúc đó bốn anh em Ma gia tứ tướng an cơ hạ trại , cho quân sĩ nghĩ ngơi xong, bàn với nhau : - Nay chúng ta vâng lệnh Thiên Tử sang đánh Tây Kỳ, đóng trại nơi đây đã ba ngày rồi, cũng nên tính việc động binh trừ quân phản loạn để khỏi phụ lòng Thái Sư tiến cử. Bốn anh em bàn bạc xong, quyết đinh ngày mai nhổ trại, kéo thẳng đến thành Tây Kỳ khiêu chiến. Ðạo binh Ma gia tứ tướng kéo đến nơi, an dinh hạ trại xong, phất cờ phát pháo, đến cửa thành Tây Kỳ, gọi Tử Nha ra đối địch. Quân vào báo, Tử Nha lưỡng lự không dám ra binh. Kim Tra, Mộc Tra và Na Tra biết ý đồng thưa : - Sư thúc nghe Hoàng tướng quân kể tài ba anh em họ Ma nên sợ thất trận, không dám ra binh phải không. Chúng tôi thiết nghĩ khí số nhà Châu trị đời thì mọi việc đâu có trời đất che chở, hơi đâu mà sợ ! Tử Nha ngẫm nghĩ một hồi rồi truyền lệnh trương cờ ngũ sắc cùng với các tướng kéo binh ra khỏi thành.
  12. Ma gia tứ tướng thấy Tử Nha dùng binh tề chỉnh, cởi con Tứ Bất Tướng, cầm gươm thư hùng, đội mão đuôi cá , bèn lướt tới trước hỏi : - Khương Thượng ! Ngươi không giữ bổn phận, đem dạ bội quân, lại chứa phản tặc là Hoàng Phi Hổ. Các vị đại thần đến đây vấn tội ngươi lại bêu đầu , ấy là ngươi chẳng nể triều đình, không kiêng phép nước. Nay binh trời đã tới, sao chẳng chịu bó mình . Hay ngươi muốn chống cự với chúng ta, khiến cho binh sĩ Tây Kỳ tiêu tan thành bột chăng ? Tử Nha nói : - Quí vị nói sai rồi ! Chúng tôi là tôi nhà Thương, sắc phong một cõi, hằng giữ phép nước, có làm phản bao giờ đâu . Chỉ vì vua nghe lời các đại thần đem quân đến đánh Tây Kỳ, chúng tôi phải bảo vệ đất đai, giữ gìn cương thổ . Thực ra , chúng tôi chưa hề xâm phạm đến năm ải của nhà Thương, sao lại bảo là phản loạn ? Ma Lễ Thanh nổi giận hét : - Ngươi dám lộng ngôn, đổ tội cho đại thần sanh chuyện , ngươi không biết cả thành Tây Kỳ sập đổ hay sao ? Nói rồi cầm giáo lướt tới đâm Tử Nha.
  13. Nam Cung Hoát lướt tới đưa siêu đao ra đỡ, và hét lớn : - Có ta đây, ngươi đừng vô lễ. Hai người hỗn chiến với nhau. Ma Lễ Hồng cầm kích xông tới . Tân Giáp giơ búa đánh liền. Ma Lễ Hải cầm giáo xốc vào. Na Tra ngăn lại giao chiến. Ma Lễ Thọ xách cặp giản lướt lên, thế mạnh như hùm , liền thấy có tướng Châu mặc giáp trắng, cỡi ngựa kim, cầm giáo dài, đội mũ bạc đón Ma Lễ Thọ giao thương , ấy là Võ Kiết . Tám tướng đánh vùi với nhau một trận rất dữ , kẻ hết lòng phò Minh chúa, kẻ hết sức giúp Thành Thang. Người sau có thơ rằng : Vì nước quân thần vẹn chữ trung Ai binh chúa nấy cũng anh hùng
  14. Bọc thây đã phú cho da ngựa Trong trận chi sờn sự kiết hung Na Tra đánh với Ma Lễ Hải một hồi liền lấy Càn Khôn Quyện liệng lên . Ma Lễ Hồng trông thấy liền đỡ búa Tân Giáp, rồi nhảy ra ngoài lấy cây lọng Hỗn Nguyên giương lên thâu Càn Khôn Quyện. Kim Tra thấy vậy liền lấy Ðộn Long Thun quăng lên, cũng bị lọng phép thâu mất. Tử Nha ném cây roi Ðả Thần Tiên lên quyết đánh bốn tướng. Ai ngờ roi ấy đánh thần, chớ không phải đánh tiên và kẻ thế, còn Ma gia tứ tướng là con nhà Phật, cách một ngàn năm nữa mới làm thần , cho nên roi ấy đánh không được, cũng bị lộng Hỗn Nguyên thâu mất. Ma Lễ Thanh bỏ Nam Cung Hoát, nhảy ra ngoài lấy gươm Thanh Vân giá ba cái, tức thì gió mây nổ lên mù mịt, gươm giáo bay tua tủa tối trời. Có thơ rằng : Trận gió gươm đao giữa chiến trường
  15. Tướng binh giáp mão nát như tương Huống chi xương thịt người phàm tục Dầu kẻ đa đồng cũng bị thương Ma Lễ Hồng thấy anh mình dùng gươm phép, liền giương cây lọng Hỗn Nguyên ra, rung rinh ba cái, tức thì trời đất tối tăm, khói lửa ngất trời. Có thơ rằng : Lửa cháy tứ bề khó đụt xông Dẫu cho người đá cũng nung hồng Tử Nha phép nhiệm không đương lại Binh tướng Tây Kỳ chăng đất chôn Ma Lễ Hải khảy đờn tì bà trợ chiến, Ma Lễ Thọ giở túi beo thả con Hoa Hồ Ðiêu bay lên nữa lừng trời lớn như con tượng bạch nhăn nanh múa vuốt, ăn thịt tướng binh. Trận nầy quân Châu thất điên bát đảo.
  16. Tử Nha cỡi Tứ Bất Tướng bay lên nữa lừng trời, Kim Tra, Mộc Tra độn thổ trốn khỏi. Na Tra nhờ xe Phong Hỏa bay thẳng vào thành, Long Tu Hồ độn thủy vào dinh, Hoàng Phi Hổ cỡi thần ngưu chạy thoát. Còn các tướng trận dầu khỏi chết cũng bị bắt . Tử Nha vào thành kiểm điểm binh tướng thì thấy chỉ còn hơn phân nữa, tướng tử trận hết chín người. Người con thân lại Văn vương cũng bỏ mình với ba tên phó tướng. Tử Nha buồn bã vô cùng vì từ lúc cầm quân đến nay chưa thua trận nào nặng nề như vậy. Ma gia tứ tướng thắng trận về dinh , cùng nhau mừng rỡ. Ma Lễ Hồng nói : - Ngày mai chúng ta kéo binh đến vây thành hổn chiến một trận nữa, thế nào cũng bắt được Tử Nha mà ban sư về nước. Ma Lễ Thanh khen phải, bốn anh em đồng uống rượu thâu canh. Hôm sau, bên tướng dẫn quân đến bên thành khiêu chiến.
  17. Tử Nha không đám ra nữa, truyền quân treo miễn chiến bài. Ma gia tứ tướng thấy vậy khiến quân vây thành công phá. Tử Nha sai mấy tướng không bị thương như Na Tra , Mộc Tra, Kim Tra , Hoàng Phi Hổ, Long Tu Hồ đốc quân giữ thành, dùng gỗ đá, nước sôi và cung ná , cố thủ nghiêm nhặt. Ma gia tứ tướng đốc quân phá thành ba ngày không nổi mà quân sĩ hao hớt cũng nhiều. Ma Lễ Thanh truyền gióng trống thu quân về trại . Bốn anh em họ Ma lài bàn tính : - Khương Tử Nha là lão thầy tu trên núi Côn Lôn bản lảnh không vừa, chúng đã thủ thành thì cũng khó bề phá gấp được, chi bằng chúng ta cứ vây riết ngoài thành, đợi cho trong thành hết lương thảo , bên ngoài không tiếp viện được thì thế nào chúng cũng phải đầu hàng . Bàn định xong, bốn anh em họ Ma lại kéo binh đến vây nữa, nhưng lần nầy không công phá mà chỉ chận đường không cho binh tiếp viện, giải lương mà thôi.
  18. Bốn anh em họ Ma vây thành Tây Kỳ ngày đêm không dứt , tính ra đã hai tháng có dư . Ma Lễ Thanh nóng lòng nói với ba em : - Văn Thái Sư sai chúng ta đánh Tây Kỳ, nay đã gần ba tháng mà phá thành không nổi, binh lương hao tốn, như sau nầy Thái Sư khiển trách thì chúng ta còn thể diện gì nữa. Chi bằng tối nay anh em chúng ta dùng bửu bối quăng vào thành, phá thành cho tan hoang, bắt Tử Nha đem về nạp cho sớm. Ba người em khen phải, đóng chuẩn bị kế hoạch đợi đêm đến phá thành. Bên kia, Tử Nha đang ngồi bàn luận xảy nghe gió thổi vùn vụt cậy cờ lệnh trước trướng gãy đổ xuống đất. Thất kinh, liền lấy tiền gieo quẻ, mặt biến sắc, vội vàng đi tắm gội đốt hương làm phép đảo hải mà cứu binh Châu. Tử Nha bỏ tóc xõa. cầm gươm phép, vận nước biển bao thành Tây Kỳ . Bấy giờ Nguyên Thỉ Thiên Tôn đang ngồi trong động, biết Tây Kỳ mắc họa, tuy Tử Nha đảo hải nhưng cũng cứu không nổi, liền lấy bình lưu ly
  19. có nước Tam quan thần thủy rảy xuống thành Tây Kỳ, nước ấy nổi trên mặt biển. Ðêm ấy Ma Lễ Thanh quăng Thanh Vân kiếm, Ma Lễ Hồng ném Hỗn Nguyên Tán, Ma Lễ Hải khảy đờn tỳ bà, Ma Lễ Thọ quẳng con Hoa Hồ Ðiêu tức thì mây kéo mịt mù, gió gào lửa táp, vũ trụ rung chuyển, hình như trời sập đất long . Quân tướng trong thành đều vỡ mật. Bốn anh em họ Ma chắc là thành Tây Kỳ đã tan nát thành đống gạch vụn, định đến sáng ngày sẽ ban sư. Ai ngờ : Nhọc sức hoài công không được việc Vang trời dậy đất có ra chi Ma gia tứ tướng làm phép đến khuya mới thu bửu bối trở về trại. Còn Tử Nha mượn nước biển cứu thành Tây Kỳ, nội đêm ấy tướng binh không ai ngủ được. Trời rừng đông, Tử Nha trả nước về biển Bắc, thành Tây Kỳ vẫn thấy còn nguyên vẹn không chết một cành cây cọng cỏ nào.
  20. Binh sĩ thấy thành Tây Kỳ vẫn còn y nguyên, vào báo lại với bốn anh em họ Ma . Ma gia tứ tướng ra xem, thấy quả như vậy lấy làm lạ không hiểu vì cớ gì, chẳng lẽ bảo vật của họ không linh ứng ? Ma gia tứ tướng không còn biết làm cách nào hơn là cứ việc vây riệt, đợi trong thành hết lương thực phải đầu hàng. Qua trưa ấy rồi, Tử Nha lại truyền các tướng thủ thành nghiêm nhặt. Bên ngoài anh em họ Ma vẫn bao vây, còn bên trong cũng chẳng có cách nào để giải vây: Ngày kia quan coi kho đến thưa với Tử Nha : - Kho Tam tế lương đã gần hết rồi, chỉ còn dùng được mười ngày nữa thôi. Tử Nha kinh hãi nói : - Bị vây là chuyện nhỏ, hết lương là chuyện lớn. Nếu trong thành mà cạn lương thì chỉ có cách đầu hàng. Hoàng Phi Hổ nói :
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
3=>0