intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Thủy Hử - Hồi 52

Chia sẻ: Nguyen Uyen | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:36

73
lượt xem
24
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Khi đó Tống Giang nghe lời quân sư liền hỏi lại rằng : - Quân sư định cho tìm ai mà phá được trận của Cao Liêm bây giờ ? - Muốn phá được Cao Liêm thì tất phải cho người sang Kế Châu mời cho được Công Tôn Thắng tiên sinh . - Chuyến trước Đới Tung đi đã bao nhiêu ngày cũng không tìm thấy , phen này lại định đi tìm nữa thì biết đâu mà thăm dò cho ra ? - Ở Kế Châu có bao nhiêu huyện , tổng , xã , thôn không...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Thủy Hử - Hồi 52

  1. Thủy Hử Scan: Motsach, Đánh máy: TrungLeTran Hồi 52 Đới Tung vâng lệnh tìm Công Tôn Thắng Lý Quỳ sốt ruột chém La Chân Nhân Khi đó Tống Giang nghe lời quân sư liền hỏi lại rằng : - Quân sư định cho tìm ai mà phá được trận của Cao Liêm bây giờ ? - Muốn phá được Cao Liêm thì tất phải cho người sang Kế Châu mời cho được Công Tôn Thắng tiên sinh . - Chuyến trước Đới Tung đi đã bao nhiêu ngày cũng không tìm thấy , phen này lại định đi tìm nữa thì biết đâu mà thăm dò cho ra ? - Ở Kế Châu có bao nhiêu huyện , tổng , xã , thôn không tìm cho khắp thì thấy làm sao được ? Vả Công Tôn Thắng là người tu hành học đạo , chắc
  2. là ở những nơi non cao nước rộng , hoặc các nơi động lớn chùa to , phen này phải dặn Đới Tung đi tìm khắp những chổ ấy , thì làm gì mà không tìm thấy ? Tống Giang nghe nói liền gọi Đới Tung đến để dặn đi sang Kế Châu . Đới Tung nói : - Chúng tôi vâng lệnh xin đi , song xin Đầu lĩnh cắt cho một người nữa để cùng đi mới tiện . Ngô Dụng nói : - Viên trưởng dụng phép thần hành thì ai theo kịp được mà cho người đi theo ? - Nếu có ai cùng đi thì tôii buộc giáp mã vào trái đùi rồi cũng đi nhanh được ngay . Lý Quỳ đứng bên cạnh ưg1 lên rằng : - Tôi xin đi với Viên trưởng . Đới Tung nói :
  3. - Nếu bác muốn đi thì phải chạy như tôi mới được , mà tôi bảo cái gì thì phải nghe . Lý Quỳ cả quyết mà rằng : - Cái đó có khó gì các công việc tôi xin theo cả . Tống Giang , Ngô Dụng dặn Lý Quỳ mà rằng : - Đi đường phải nên cẩn thận mau mau được việc rồi về , chớ có lôi thôi sinh sự mà khốn đó . - Tôi đánh chết Ân Thiên Tích làm cho Sài Đại quan nhân phải chịu nạn lây có khi nào tôi không muốn cứu , phen này quyết nhiên không sinh sự chi cả . Nói đọan hai người cùng giắt dao lưng , đeo khăn gói rồi từ biệt Tống Giang cùng các đầu lĩnh mà lên đường thẳng lối Kế Châu . Đi được ba bốn mươi dặm đường Lý Quỳ bổng đứng dừng lại bảo Đới Tung rằng : - Ca ca mua vài chén rượu uống rồi đi có thú không ? - Nếu anh muốn theo ta để cùng làm phép thần hành , thì phải ăn chay mới được .
  4. - Thế ăn dăm ba miếng thịt cũng không được sao ? - Không được , anh lại thế thì không được , bây giờ đã sắp chiều rồi đi nhanh tìm chổ nghỉ trọ để sáng mai đi sớm thôi . Nói đọan hai người đi được vài mươi dặm đường nữa , thì trời sắp tối liền kéo nhau vào một hàng cơm để trọ . Khi vào tới nơi Lý Quỳ nấu cơm nước xong , mua một chai rượu xới một thùng cơm và bưng một bát canh rau lên cho Đới Tung ăn . Đới Tung hỏi : - Sao anh không ăn một thể ? - Tôi chưa đói chưa muốn ăn . Đới Tung nghe nói đoán chắc là Lý Quỳ lại nói dối thế để ăn cá thịt vụng một mình , bèn ăn cơm vội cho xong rồi sẽ rón rén xuống lối sau để xem . Quả nhiên lúc ấy Lý Quỳ mua hai chai rượu , một dĩa thịt trâu mà đương ăn vội ăn vàng ở đó .Đới Tung thấy vậy trong bụng nghĩ thầm : Biết ngay thằng cha này còn nói dối mình thực , được để ta im rồi sáng mai cho nó một mẻ rõ cuống cuồng cho mà thích . Nghĩ đọan thủng thẳng đi vào phòng ngủ trước Lý Quỳ chén một lúc hết , trong bụng sợ Đới Tung biết bèn rón rén cùng đi lên phòng để ngủ . Đầu trống canh năm sáng hôm sau , Đới
  5. Tung dậy sớm gọi Lý Quỳ dậy sớm nấu cơm , ăn uống xong rồi tính trả tiền hàng mà cùng nhau đi . Đi được vài dặm đường Đới Tung bảo với Lý Quỳ : - Hôm qua ta chưa dùng đến phép thần hành , ngày nay phải dùng đến phép mà đi cho mau mới được . Anh buộc khăn gói cho chặc chẽ cẩn thận để tôi làm phép cho anh trước , cứ đi tám trăm dặm rồi hãy nghỉ . Nói đọan lấy bốn miếng giáp mã buộc vào hai bên trái đùi Lý Quỳ mà dặn rằng : - Anh đến hàng rượu đâu đó mà đợi tôi nhé ! Nói xong lại đọc mấy câu thần chú thổi lên chân Lý Quỳ , rồi Lý Quỳ rảo cẳng bước đi vù vù như gió vậy . Đới Tung trông theo cười nói một mình rằng : - Hãy để cho hắn nhịn đói hôm nay đã . Đọan rồi lấy giáp mã buộc vào chân mình mà theo sau Lý Quỳ . Lý Quỳ xưa nay chưa biết thần hành là thế nào , cứ yên trí làm thế thì được nhanh chóng khoái hoạt như Đới Tung . Dè đâu chàng vừa bước chân đi đã thấy hai bên tai vù vù như mưa sa gió thổi không sao chịu được . Lại thấy
  6. cửa nhà cây cối ở hai bên đường loang loáng như biến chạy , bước chân lại bồng bồng như mây khói vùng lên thì trong bụng rất lấy làm kinh sợ . Mấy phen chàng toan dừng lại nhưng hai cẳng vẫn cứ lôi kéo bắt đi , cứ chạy hoài không sao đứng lại được .Khi trông thấy các hàng thịt rượu cứ loang loáng biến mất không làm thế nào vào được để ăn . Lý Quỳ thấy vậy kêu cha kêu mẹ xin dừng lại một lần nhưng đôi chân vẫn quần quật đi luôn không sao dừng lại đượv . Chàng chạy hoài chạy mãi đến lúc mặt trời đã vàng nửa non tây , trong bụng vừa đói vừa khát toát cả mồ hôi thở lên hồng hộc , mà cũng không sao đứng lại được . Bấy giờ Đới Tung ở đằng sau chạy theo gọi lên rằng : - Lý đại ca ! Sao không mua cái gì ăn đã ? - Ca ca cứu tôi với Thiết Ngưu đói chết rồi đây . Đới Tung liền lấy bánh ở trong bọc ra , vừa ăn vừa để cho Lý Quỳ nom thấy . Lý Quỳ lại kêu lên rằng : - Tôi không làm sao dừng lại được mà mua bánh , bác cho tôi một miếng mà ăn cho đỡ đói vậy . Đới Tung chia chiếc bánh ra bảo Lý Quỳ rằng :
  7. - Anh đứng lại đây tôi đưa cho mà ăn . Lý Quỳ với tay lại để lấy , chỉ cách nhau một trượng mà cũng không sao với được . Đới Tung lại kêu lên rằng : - Ca ca ơi ! Hãy đứng lại một tí đã . Lý Quỳ phải bẳng gắt lên rằng : - Quái gở ! Hai cái chân khốn nạn này không theo mình một tí nào cả , chỉ cứ cắm cổ chạy hoài chạy mãi . Đừng làm ông sốt tiết lên bây giờ ... Nói đọan cầm đôi đại phủ vỗ vào nhau chan chát để mà đe doạ , Đới Tung thấy vậy lại nói đế luôn rằng : - Phải chặt hai cái chân đi thế là tiện ...Không có thì chạy đến tháng giêng sang năm cũng chưa đứng lại được đâu ? - Khổ ! Ca ca làm gì đùa thế ? Chặt mất hai chân đi thì lấy gì mà chạy được nữa ? - Chắc là hôm qua anh không nghe lời tôi , làm khổ cả đến tôi không sao mà đứng lại được ? Thôi anh cứ chạy thế vậy ... Lý Quỳ quay lại bảo Đới Tung rằng :
  8. - Bố ơi ! Bố tha cho tôi đứng lại một tí ... - Phép này của tôi phải kiêng ăn mặn , mà nhất là thịt trâu thì lại càng kỵ lắm . Nếu ăn một miếng thịt trâu vào thì có lẽ chạy đến suốt đời mới dừng lại được . - Thế thì khổ quá ! Chẳng dấu gì Ca ca đêm hôm qua tôi trót ăn vụng mất sáu bảy miếng thịt trâu bây giờ làm thế nào được ? - Thảo nào chân tôi hôm nay cũng không đứng lại được , anh Thiết Ngưu này thực làm khổ cả đến tôi ... Lý Quỳ nghe nói bèn kêu trời đất ầm ỉ cả lên , bấy giờ Đới Tung cười bảo Lý Quỳ rằng : - Từ nay nếu anh nghe tôi được một việc này thì tôi có thể trừ được phép ấy ngay lập tức . - Vâng ! Bố bảo điều gì thì Lý Quỳ xin vâng theo cả . - Từ nay trở đi không được ăn vụng thế nữa nghe chưa ? - Vâng , từ nay nếu có ăn vụng thì lưỡi mọc đầu đanh ra mà chết ...Hôm qua vì thấy Ca ca ăn chay đã quen tôi ăn vào khó nuốt quá , nên mới đành liều ăn vụng đó thôi . Nay trở đi xin thề không khi nào dám thế nữa .
  9. Đới Tung nói : - Nếu vậy thì hãy tha cho anh một chuyến đã . Nói đọan đi dấn đến gần lên , lấy vạt áo đập vào chân Lý Quỳ mà quát lên rằng : - Đứng lại . Đọan rồi Lý Quỳ đứng ngay lập tức Đới Tung thấy vậy bảo Lý Quỳ rằng : - Bây giờ tôi đi trước để anh lửng thửng theo gót mới được . Lý Quỳ vâng lời toan cất cẳng lên đi , bỗng thấy hai chân nặng trĩu như hai cây sắt không sao mà nhúchích đi được . Chàng liền kêu lên rằng : - Khổ lắm ! Ca ca lại cứu tôi một tí ... Đới Tung nghe nói quay lại cười mà hỏi rằng : - Vừa rồi anh thề có thực không ? - Khốn nạn ! Ông là bố tôi , khi nào tôi dám nói dối nữa - Nếu quả vậy thì được rồi ..
  10. Nói đọan dắt tay Lý Quý lên mà quát một tiếng Đi rồi Lý Quỳ mới nhấc cẳng mà theo với Đới Tung . Bấy giờ Lý Quỳ bảo với Đới Tung rằng : - Ca ca thương Thiết Ngưu này cho nghỉ một lát thì mới chịu được . Đới Tung nghe nói liền dẫn Lý Quỳ vào một hàng nào đó để cùng nghỉ với nhau . Đới Tung cởi giáp mã ra hoá vàng lể tạ , rồi hỏi Lý Quỳ rằng : - Bây giờ thế nào ? - Hai cái chân này giờ mới là của tôi . Nói đọan Đới Tung bảo Lý Quỳ làm cơm chay ăn , rồi cùng nhau đi nghỉ . Sáng hôm sau vào khoảng đầu trống canh năm , hai người dậy sớm cơm nước xong hai người cùng đi .Đi được ba dặm Đới Tung lấy giáp mã bảo với Lý Quỳ rằng : - Hôm nay tôi buộc hai miếng cho anh thong thả vậy . - Thôi bố đừng buộc cho tôi vậy
  11. = Được anh cứ thuận lời tôi nói , thì cứ buộc vào để đi cho chóng . Nếu anh không nghe thì tôi lại cho anh đứng nguyên như hôm qua , rồi bao giờ tôi tìm được Công Tôn Thắng về đây , sẽ tha cho anh mà đi . Lý Quỳ nghe nói vội kêu lên rằng : - Bố buộc vào đây ...vào đây ...tôi không dám nói gì nữa . Đới Tung liền buộc cho mỗi người hai miếng giáp mã làm phép thần hành , rồi hai người cùng đi với nhau . Từ đó trong khi đi đường Lý Quỳ nhất nhất theo lời Đới Tung mà không dám trái . Một hôm đi đến địa phận Kế Châu , hai người cùng đến hàng cơm ở ngoài thành để trọ , rồi sáng hôm sau vào thành sớm để tìm hỏi Công Tôn Thắng . Hôm đó Đới Tung giả làm ông chủ Lý Quỳ giả làm đầy tớ theo hầu , vào thành suốt một ngày trời không có tin tức gì hai người lại phải trở về nhà trọ . Ngày hôm sau lại vào thành tìm khắp cả hang cùng ngỏ hẻm cũng không thấy tăm hơi đâu cả , Lý Quỳ lấy làm sốt ruột nói với Đới Tung rằng : - Lão ăn mày này , không biết rằng trốn ở đâu ? Bây giờ đi tìm thấy thì nắm cổ lôi ngay về cho Ca ca mới được . Đới Tung nghe nói nguýt Lý Quỳ mà rằng :
  12. - Anh lại giở quẻ rồi , muốn như hôm nọ hay sao ? - Không , không tôi nói đùa ấy chứ ... Đới Tung lại hầm hầm ra dáng giận dữ Lý Quỳ phải im thít không dám nói câu gì nữa . Hôm đó hai người về nhà trọ nghỉ , rồi đến ngày thứ ba lại đi hỏi thăm ở các thị trấn xung quanh không một ai biết đến . Đến trưa hôm ấy hai người đã đói , liền tìm vào một hàng cơm thấy hàng quán đông không có chổ ngồi , hai người còn ở ngoài đường lại hỏi dò mọi người xem có biết , khách hàng còn giở ăn uống và cũng không ai biết đến Công Tôn . Sau lại gần bàn của một ông già Đới Tung vội thi lễ mà ngồi đối diện , Lý Quỳ đi theo cũng ngồi vào đấy mà gọi cơm và thức ăn chay . Đới Tung nói : - Ta chỉ dùng ít cơm thôi , còn ngươi cứ dùng cho đủ . - Phải ăn cho đủ no mới được tôi xin ứng tiền ra . Tên tửu bảo đi qua thấy liền cười , ai ngờ đợi mãi không thấy cơm nước gì . Lý Quỳ đã thấy mọi người ăn xong ra đi trong lòng đã bực bội , lại thấy họ đem cơm lên cho ông già cùng ngồi một bàn với mình , ông già ấy chẳng chịu nhường cho hai người mà cứ việc cuối xuống mà ăn . Lý Quỳ tính nóng bèn chửi nhà hàng rằng :
  13. - Đồ khốn nạn ! Làm cho lão đây đợi đến bao giờ mà không đem hàng ra bán . Liền vỗ bàn mạnh lên làm cho cơm nước đổ ra bàn , khiến lão kia đương ăn bực mình nắm lấy Lý Quỳ mà mắng : - Sao ngươi làm đổ cơm nước của ta là nghĩa lý gì ? Lý Quỳ cũng toan giơ tay cự lại Đới Tung ngăn vội mà rằng : - Ngươi không được thế ! Xin ông già hãy nể mặt tôi xin đền cơm nước cho ông đừng lôi thôi gì nữa , thằng đầy tớ của tôi không biết lễ phép thế nào , vậy xin lỗi cụ . Người già kia nói : - Khách quan không rõ cho tôi , tôi tới đây đường xa cần ăn cơm sớm để rồi đi nghe giảng đạo , thế này lại chậm lỡ thôi . Đới Tung nghe vậy liền hỏi : - Thưa cụ là người ở đâu , đến đây nghe ai giảng đạo ?
  14. - Tôi người ở huyện Cửu Cung thuộc Tô Châu vốn ở núi Nhị Tiều nay vào trong thành để mua dầu hương về trên núi nghe La Chân Nhân giảng phép trường sinh bất tử . Đới Tung liền nghĩ ngay : Có lẽ Công Tôn Thắng cũng ở trong đám này chăng ? Liền thừa dịp hỏi ngay ông lão : - Thưa cụ ở trong quý trang có vị nào là Công Tôn Thắng đại nhân chăng ? - Nếu khách quan mà hỏi mọi người thì không ai biết đến ông ta , chỉ tôi đây với ông ta vốn là hàng xóm , ông ta đi vân du luôn có bà mẹ ở nhà , nếu hỏi là Công Tôn Thắng là tên tục không ai nhận được ra , phải gọi là Nhất Thanh Đạo Nhân mới tìm tới được . - Chính chúng tôi đây đương muốn găp ông ta , tìm đến chết người mà chả gặp , may thay gặp cụ xin cụ chỉ giúp cho chúng tôi được tới nhà . Liền đứng vái ông cụ mà hỏi : - Thưa cụ từ đây đến núi Nhị Tiên bao nhiêu đường đất và Nhất Thanh đạo nhân có ở nhà hay không ?
  15. - Núi Nhị Tiên cách huyện Cửu Cung chừng bốn mươi dặm đường , còn Nhất Thanh đạo nhân là cao đồ của La Chân Nhân không lúc rời ở bên cạnh . Đới Tung nghe nói cả mừng liền gọi hàng dọn cơm nước mau lên , cùng ông già và Lý Quỳ ăn uống xong rồi tính trả tiền hàng và cùng ra khỏi điếm . Ông già mời Đới Tung cùng đi luôn một thể . Đới Tung nói : - Xin mời cụ đi trước chúng tôi còn mua vàng hương cho đủ lễ đã . Rồi cùng nhau bái biệt , Đới Tung trở vào nhà hàng lấy hành lý , rồi buộc giáp mã vào chân mình và chân Lý Quỳ , hai người làm phép thần hành chốc lát tới huyện Cửu Cung mới làm phép dừng lại . Khi đó Đới Tung hỏi thăm đường về núi Nhị Tiên , có người mách cho từ huyện này đi tới năm dặm về phía đông thì tới núi đó . Đới Tung lại cùng Lý Quỳ đi tới núi đó chỉ chừng năm dặm tới núi Nhị Tiên . Đới Tung gặp một tiều phu bèn thi lễ mà hỏi thăm nhà Thanh Đạo Nhân . Tiều phu chỉ cho biết : đi tới mỏm núi kia , qua cái cầu đá là tới nhà ông ta . Đới Tung liền cảm ơn xong hai người lại lần đến đó , thấy có mươi túp nhà tranh , ngoài xung quanh tường thấp lè tè trước cửa có cầu đá con con , rồi thấy một người đàn bà cầm thúng quả ở trong đi ra . Đới Tung chấp tay vái chào , hỏi người đàn bà ấy rằng :
  16. - Nàng ở trong nhà Thanh Đạo Nhân đi ra , chẳng hay có Đạo nhân ở trong nhà hay không ? - Có , Đạo nhân đương luyện phép ở trong đó . Đới Tung mừng rỡ bảo Lý Quỳ rằng : - Anh đứng nấp ở đây , đợi tôi vào xem đã rồi anh hãy vào sau . Nói đọan quay đi vào trước , khi vào thấy có một dẫy ba gian nhà lá trước cửa treo cái rèm bằng cỏ lau . Đới Tung bèn đằng hắng mấy cái rất to , rồi có một bà da mồi tóc bạc ở trong nhà chạy ra , chàng liền vái chào hỏi rằng : - Bẩm cụ chúng tôi muốn hầu Thanh Đạo nhân một lát . - Ngài là ai ? Ở đâu đến đây ? - Bẩm , chúng tôi là Đới Tung ở Sơn Đông tới đây . - Cháu nó đi chơi vắng chưa về - Dạ ! Thưa cụ chúng con là anh em bạn cũ muốn cần hỏi việc gấp , xin cụ làm ơn cho ...
  17. - Hiện nó không có ở nhà . Ngài cần chuyện gì cứ dặn tôi cũng được , khi nào nó về ngài sẽ đến chơi . - Nếu vậy xin để khi khác tôi sẽ đến . Nói xong vái chào đi ra bảo với Lý Quỳ rằng : - Bây giờ phải cần đến anh mới được . Vừa rồi bà mẹ ông ta chối là đi vắng , vậy để anh vào hỏi lần nữa nếu bà ta còn chối thì đánh luôn , nhưng chớ đánh đau lúc nào tôi vào thì thôi ngay mới được . Lý Quỳ vâng lời mở khăn gói lấy song phủ dắt ở sau lưng , rồi đi thẳng vào cửa mà quát to lên rằng : - Ai đó ...ra đây . Bà cụ nghe hỏi Ai rồi vội chạy ra trông thấy Lý Quý trợn mắt tròn xoe , thì trong bụng lấy làm sợ hãi liền hỏi rằng: - Ca ca ... có việc gì đó ? - Ta là Hắc Toàn Phong ở Lương Sơn Bạc vâng tướng lệnh của Tiều , Tống ca ca đến đón Công Tôn Thắng ...Nếu đem hắn ra đây thì tử tế , bằng không thì ta cho một mồi lửa đốt phăng nhà đi bây giờ ?
  18. Nói xong lại thét lên rằng : - Mau mau ra đây . - Hảo hán ơi ! Nhà tôi đây là Thanh Đạo nhân chứ không phải nhà Công Tôn Thắng đâu ? - Cứ gọi hắn ra đây ta nhận mặt khắc biết . - Hắn đi chơi vắng chưa về . Lý Quỳ nghe nói rút phăng đôi phủ ra chém một nhát đổ hẳn một bên tường rồi hằm hằm ra mặt giận dữ , bà cụ vội chạy đến ôm giử Lý Quỳ lại . Lý Quỳ quát lên rằng : - Nếu không bảo con trai ra đây thì ta chém chết bây giờ Nói đọan giơ búa chém luôn , làm cho bà cụ kinh sợ ngã lăn ra đó , bấy giờ Công Tôn Thắng ở trong nhà chạy ra kêu lên rằng : - Không được vô lễ như thế . Đọan rồi thấy Đới Tung ở ngoài thét mắng rằng : - Thiết Ngưu sao được xấc láo , làm cho bà cụ kinh sợ như vậy ?
  19. Nói đọan Đới Tung vội vàng nâng bà cụ dậy rồi Lý Quỳ vất đôi song phủ xuống vái chào Công Tôn Thắng mà rằng : - Xin Ca ca tha lỗi không làm thế thì bao giờ Ca ca chịu ra ? Công Tôn Thắng vội vàng nâng mẹ dậy , vái chào hai người rồi mới vào trong nhà Công Tôn Thắng hỏi : - Sao ngài lại tìm được đến đây ? - Chuyến trước tôi đã đi đến Kế Châu tìm khắp mọi nơi không thấy Ca ca ở đâu , sau rủ được mấy người nhập bọn cùng về trên núi . Chuyến này Tống Giang tới Đường Châu cứu Sài Đại quan nhân chẳng may bị tri phủ Cao Liêm dùng phép yêu ma đánh luôn mấy trận không sao chống lại được . Nhân đây phải cho tiểu đệ cùng với Lý Quỳ đi mời Ca ca về để bàn kế giúp cho . Tiểu đệ tới Kế Châu thăm hỏi mấy ngày không được , sau may vào hàng bánh gặp một ông già chỉ bảo dùm cho , bấy giờ mới biết đường mà lần hồi tới đây . Khi tới cổng đã gặp một người đàn bà đi ra chúng tôi hỏi thăm đã biết chắc là Ca ca ở nhà . Ai ngờ vào tới nơi cụ lại nói dối là đi vắng , nhân thế phải lập kế cho Lý Quỳ vào hỏi như vậy thực vô lễ , xin Ca ca tha lỗi cho Tống Công Minh hiện nay ở đất Cao Đường một ngày dài tựa ba thu vậy Ca ca sắp sửa đi ngay cho chóng xong công việc .
  20. Công Tôn Thắng nói : - Tôi từ thuở trôi nổi giang hồ trong lòng thực vẫn mộ những tay hảo hán . Duy từ khi ở Lương Sơn Bạc về đây , một là mẹ già đầu bạc không ai nuôi nấng trông coi , hai là La Chân Nhân cũng có lòng yêu mến không muốn cho đi đâu , lại e các vị hảo hán Lương Sơn Bạc đến đây tìm hỏi nhân thế bắt tôi phải đổi tên là Thanh Đạo nhân mà giữ riết ở nhà không còn ai biết đến được nữa . - Ngày nay Tống Công Minh đương khi nguy ngập vậy xin Ca ca lấy lượng từ bi mà đến đó một phen rồi sẽ liệu . - Bây giờ tôi không thể nào mà đi được vì có mẹ già phải trông coi khuya sớm và La Chân Nhâncũng không chịu cho đi . Đới Tung đứng dậy cúi lạy Công Tôn Thắng mà nhất tâm cầu khẩn xin đi Công Tôn Thắng đỡ dậy mà rằng : - Nếu vậy để tôi định liệu xem sao . Nói đọan giữ Đới Tung và Lý Quỳ ở đó rồi làm cơm chay thiết đãi hai người . Khi ăn uống xong Đới Tung lại vật nài nói với Công Tôn Thắng rằng :
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
4=>1