
Tuyển tập Hội nghị Khoa học thường niên năm 2024. ISBN: 978-604-82-8175-5
345
TỐI ƯU HOẠT ĐỘNG HỆ THỐNG PHẢN ỨNG
SỬ DỤNG TỐI ƯU PHI TUYẾN
Phạm Đức Đại
Trường Đại học Thủy lợi, email: daipd@tlu.edu.vn
1. ĐIỀU KHIỂN QUÁ TRÌNH
Điều khiển tối ưu các quá trình trong công
nghiệp được xây dựng như các bài toán điều
khiển tối ưu phi tuyến tính (OCP). Các
phương pháp tối ưu hóa để giải OCP có thể
được phân loại thành các phương pháp tối ưu
hóa gián tiếp và trực tiếp. Trong phương
pháp đầu tiên, được gọi là phương pháp trực
tiếp hoặc phương pháp biến thiên, điều kiện
tối ưu của OCP dẫn đến một bài toán giá trị
hai điểm biên mà chỉ có thể giải được đối với
các OCP không có ràng buộc bất đẳng thức.
Trong khi đó, trong phương pháp trực tiếp,
một bài toán OCP hữu hạn (tức là có ràng
buộc về đẳng thức và bất đẳng thức) được rời
rạc thành bài toán tối ưu phi tuyến tính vô
hạn (NLP), bài toán này có thể được giải hiệu
quả bằng thuật toán giải bài toán tối ưu phi
tuyến. Có hai phương pháp phổ biến để rời
rạc hóa bài toán tối ưu đó là: phương pháp
collocation [1] và phương pháp multiple
shooting [2]. Bài báo trình bày phương pháp
rời rạc hóa nhiều điểm (multiple shooting) và
áp dụng để tối ưu hóa quá trình phản ứng
nhiệt [4]. Để thực hiện việc giải bài toán tối
ưu, công cụ phần mềm CasaDi [3] để giải bài
toán tối ưu sau khi đã rời rạc.
2. BÀI TOÁN TỐI ƯU
Bài toán điều khiển tối ưu tổng quát được
cho như sau với các phương trình vi phân thể
hiện hệ thống:
x
tfxt,ut (1)
ở đó:
n
x
xt là trạng thái và
nu
ut là
đại lượng điều khiển. Hàm mục tiêu được
viết dưới dạng tổng quát như say:
0
0
tf
f
J
lx ,u d x ,xt
(2)
ở đó:
l
hàm mục tiêu;
0f
x
,x t
là giá
trị cuối.
g
xt,ut thể hiện ràng buộc của
bài toán tối ưu:
0
0
tf
f
x.,u.
minlx,u d x,xt
0
f
x
tfxt,ut, tt
(3)
00
f
g
xt,ut , t t
L
U
x
xt x
Rời rạc hóa bài toán tối ưu
Bài toán điều khiển tối ưu (OCP) là vô
hạn, nó được rời rạc hóa thành bài toán tối ưu
hóa phi tuyến tính rời rạc hoặc hữu hạn
(NLP). Trong bài báo này, chúng tôi chọn
phương nhiều điểm để rời rạc hóa [9].
Các biến điều khiển được phân chia thành
các hằng số từng phần trên mỗi khoảng thời
gian, như:
1iii
u t q for t t ,t
(4)
Trong mỗi khoảng thời gian, tức là
1ii
t,t
,
ODE được giải quyết bằng một giá trị khởi
tạo nhân tạo i
s
được coi là một biến tối ưu
hóa. ODE và giá trị khởi tạo cần được giải
quyết là:
1
iiiii
ii i
x
tfxt,q, tt,t
xt s.
(5)