
Tuyển tập Hội nghị Khoa học thường niên năm 2015. ISBN: 978-604-82-1710-5
154
KHẢO SÁT VÀ THIẾT KẾ BỘ ĐIỀU KHIỂN TỐI ƯU
RÀNG BUỘC CHO HỆ THỐNG MIMO
Phan Thanh Tùng
Đại học Thủy lợi, email: phanthanhtung86@gmail.com
1. GIỚI THIỆU CHUNG
Hiện có rất nhiều phương pháp thiết kế
bộ điều khiển hiện đại như tuyến tính hóa,
PID tách kênh, trí tuệ nhân tạo, mờ…
nhưng chúng chỉ xét đến chất lượng đầu ra
mà không xét đến các điều kiện ràng buộc
về tín hiệu điều khiển. Thực tế, việc điều
khiển trong công nghiệp ngoài yêu cầu tối
ưu về năng lượng tín hiệu điều khiển, còn
bị ràng buộc rất nhiều điều kiện. Chẳng hạn
trong việc điều khiển nồng độ sản phẩm thì
ta không thể thay đổi biến lưu lượng một
cách đột ngột ví như khi mở van thì lưu
lượng dòng chảy tăng từ từ có mức độ
(không thể tăng đột biến vì có thể nếu tăng
đột ngột sẽ sinh ra áp suất chênh lệch lớn
làm hỏng đường ống và van). Nói cách
khác vận tốc thay đổi của biến bị giới hạn
trong một phạm vi nhất định. Bài toán điều
khiển nồng độ sản phẩm trong công nghiệp
điển hình là hệ thống MIMO hai đầu vào
hai đầu ra không chỉ đòi hỏi bám sát giá trị
đặt mà còn yêu cầu tối ưu năng lượng khi
có sự ràng buộc về sự thay đổi. Như vậy ta
cần thiết lập một bộ điều khiển mà nó
tối ưu hóa hàm mục tiêu trong điều kiện
ràng buộc.
Trong công nghiệp hiện nay, một phương
pháp đơn giản, thuận tiện cài đặt, rất được
các kỹ sư công nghệ tin dùng là phương pháp
GPC. Với sự phát triển của máy tính sô thì ưu
điểm chính phương pháp đó là dễ dàng giải
bài toán tối ưu hóa hàm mục tiêu có ràng
buộc. Ở đây ta sẽ sử dụng phần mềm mô
phỏng Matlab để giải quyết bài toán tối ưu
thay cho vi xử lý.
2. GIỚI THIỆU CHUNG
Trong điều kiện bị ràng buộc về tốc độ
thay đổi của tín hiệu điều khiển thì ở đây ta
sẽ xem xét từng thành phần, từng tham số của
bộ điều khiển. Với hàm mục tiêu đã xác lập
về tối ưu năng lượng và khả năng bám giá trị
đặt ta sẽ thu được bộ điều khiển dự báo GPC
mong muốn.
2.1. Mô hình trạng thái tuyến tính đối
tượng MIMO hai đầu vào, hai đầu ra:
d
dt
xAx Bu Ed
y Cx
Trong đó: A,B, E, C là mô hình đối tượng
có sẵn.
10,334 4,050 0
9,834 5,332 3,050
0 1,282 3,550
A
,
1 0 0
0 0 1
C
0,3737 0,4263
0,4263 0,3737
00
B
,
0,3737 0
0,0263 1
00
E
Với: xT = [x1, x2, x3] là vector 3 biến trạng
thái
uT = [u1, u2] là vector 2 đầu vào điều khiển
dT = [d1, d2] là vector 2 nhiễu loạn.
yT = [y1, y2] là vector 2 biến đầu ra.
Bước 1: Gián đoạn hóa mô hình trạng thái
sang mô hình gián đoạn và sau đó xây dựng
mô hình mới:
Đặt:
z(t + 1)T = [x(t +1) ; u(t)] là vector trạng
thái mới.
∆𝒖(𝑡)=𝒖(𝑡)−𝑢(𝑡−1) là chênh lệch
năng lượng điều khiển.