Tru Ma - Phần II: Quyển 5
lượt xem 9
download
Thầnbí nhân không tỏ vẻ gì nhưng Sở Tương Ngọc biến sắc: "Đây là...nơi trầmtịch của Nhân gian Đông thổ đại lục? Trăm ngàn linh mạch đều tụ về đây?Ồ, ta cũng cảm ứng thấy, đúng là vậy." Trên đời, vạn dòng sông đổ về biển. Linhmạch cũng vậy, đây là nơi linh mạch tụ về, nhưng rất khó bị người khácnhận ra bởi đã bị người ta dùng đại pháp lực che giấu, không để tâm, ắt khó lòng cảm ứng. Thần bí nhân ở đây đương nhiên có lý, ngay cả thủmộ lão nhân cũng ở lại Thần...
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Tru Ma - Phần II: Quyển 5
- vietmessenger.com Ngô Biển Quân Thần Mộ (Tru Ma) - Phần II MỤC LỤC 401. Kích hoạt tổ mạch 428. Bắt đầu tan vỡ 402. Viễn tổ muốn sống lại 429. Chương 429 403. Chợt hiểu 430. Phản lại Thần gia 404. Diệt ma tính, giết Thái Thượng 431. Đến gần hủy diệt 405. Hết bụi lại phát sáng 432. Niết bàn 406. Đệ tam giới trong truyền 433. Chư cường xuất hiện thuyết? 434. Thái cổ chư thần quay về! 407. Tái sinh 435. Lục đạo hủy diệt 408. Thương Thiên nhãn, Thất 436. Sau cơn đại kiếp tuyệt cung 437. Giá lâm 409. Gặp lại thủ mộ lão nhân 438. Lại xuất hiện 410. Vùng đất trước thủa khai thiên 439. Chương 439 411. Để người rung chuyển đệ tam 440. Cấm kị thần thông chấn nhiếp giới địch 412. Nuốt Thiên 441. Thiên giai thánh huyết nhuộm 413. Máu tanh nuốt Thiên đỏ thinh không 414. Đệ tam giới luân hồi phục 442. Siêu cấp lão quái vật nguyên 443. Lục dục, mở ra Thông thiên 415. Cái thế Ma Chủ chi lộ! 416. Huyền Hoàng 444. Cổ thiên lộ đổ nát 417. Chiến! Chiến! Chiến! 445. Đào bảo vật, đào được Đại Ma 418. Chín lần chết thiên vương 419. Tuyên Cổ Thông Thông 446. Thủy tinh khô lâu lập tuyệt thế 420. Đấu Chiến thánh giả đại công 421. Định luân hồi 447. Vực sâu không đáy 422. Luân hồi thần bí 448. Bất diệt! 423. Trần trụi nhìn nhau 449. Kết hợp hoàn mỹ 424. Lửa dục luyện thân 450. Binh khí hình người 425. Trận chiến nam nữ 451. Một trăm, một trăm lần 426. Lá xanh lại xuất hiện! 452. Bắt sống 427. Cơn điên trước khi đại phá 453. Hài tử diệt 454. Thái Thượng?
- 455. Xử lý sào huyệt của Thái 483. Thần ma đồ tái hiện! Thượng 484. Người trong truyền thuyết 456. Đại chiến Thái thượng 485. Mượn năm ngàn năm của 457. Vũ Hinh và Thái Thượng kết Thiên thúc 486. Biến hóa của Thần Nam 458. Thần tổ chiến Thái Thượng 487. Đại chiến Thần tổ! 459. Mở bức màn bí mật 488. Uy lực vô cùng 460. Cuồng loạn! 489. Huyết sát mười vạn dặm 461. Hạ màn của Thái Thượng 490. Trời đất xoay chuyển 462. Lại thấy quan tài máu 491. Hỗn Độn tử 463. Thái cổ chư thần nhóm thứ 492. Thập Phương tuyệt vực quay lại 493. Đồ Đằng đánh tới 464. Tiếp xúc lần đầu 494. Sát cục, tử vong! 465. Huyết quan 495. Thần Chiến 466. Huyết nhục dung hợp 496. Nhân vương hành động 467. Thần Nam? Vô diện nhân? 497. Xung phá Thái cổ! 468. Thiên thú 498. Chư cường trở lại! 469. Dự đoán của thủ mộ lão nhân 499. Mở tuyệt vực 470. Ta là Thiên! 500. Thập Phương trợ lực 471. Vùng đất chôn Thiên! 501. Hạt giống thế giới 472. Nhân vương ngang hàng với 502. Đẳng cấp nghịch thiên Thiên! 503. Giết Thanh Thiên 473. Nhân vương tái sinh 504. Quét sạch hỗn độn 474. Diệt Thiên! 505. Đi dạo giữa tinh không 475. Đại chiến bắt đầu 506. Trước khi thông Thiên 476. Dẹp hết trở ngại 507. Lần cáo biệt cuối cùng 477. Đánh đến vùng hỗn độn 508. Liên tục phá năm tầng trời 478. Thiên nữ 509. Trận chiến với Vương 479. Thiên Đô luyện ngục 510. Hai thế giới của hai phụ tử 480. Huyết tháp 511. Thiên đạo là gì, thiên cổ sát 481. Thiên đô trung ương cục! 482. Lục hồn thiên nữ vô địch hình 512. Chúng sinh hợp lực thành 513. Đại kết cục Chương 401 Kích hoạt tổ mạch Thầnbí nhân không tỏ vẻ gì nhưng Sở Tương Ngọc biến sắc: "Đây là...nơi trầmtịch của Nhân gian Đông thổ đại lục? Trăm ngàn linh mạch đều tụ về đây?Ồ, ta cũng cảm ứng thấy, đúng là vậy." Trên đời, vạn dòng sông đổ về biển. Linhmạch cũng vậy, đây là nơi linh mạch tụ về, nhưng rất khó bị người khácnhận ra bởi đã bị người ta dùng đại pháp lực che giấu, không để tâm, ắtkhó
- lòng cảm ứng. Thần bí nhân ở đây đương nhiên có lý, ngay cả thủmộ lão nhân cũng ở lại Thần Ma lăng viên mấy ngàn năm, cũng vì nguyênnhân sâu xa này. Thần Nam chợt hiểu, Thần Ma lăng viên không đơn giản là một lăng viên, phía dưới còn ẩn chứa những bí mật không ai biết. Thầnquang xanh biếc của Quảng Nguyên tràn ra, hỗn độn thần mang từ trênkhông trùm xuống Thần Ma lăng viên. Sở Tương Ngọc toan ngăn lại, Thầnbí thanh niên kéo y, không để y bám theo. Quảng Nguyên hừ lạnh,không thèm để ý, tỏ ra vô cùng tự tin: "Thiên thượng địa hạ, ta đều đi,trên đời không có nơi nào ngăn bước được ta." Đoạn, y xông tới, thân thể loáng lên, tiến xuống lòng đất. Sắcmặt Sở Tương Ngọc đen ngòm, dù y là Tuyệt Đại quân vương nhưng vẫn lộvẻ dao động, giận dữ nói: "Nhìn bộ dạng ‘lão tử thiên hạ đệ nhất' đó làta muốn lấy giày vả cho hắn mấy cái đến lúc hắn không chỉ thổ máu màthổ cả đờm mới dừng tay." Thần Nam đồng cảm, Long Bảo Bảo cũng thế, gật gù: "Tiểu Ngọc nói rất đúng." Giọngnó rất nhỏ nhưng làm sao thoát khỏi tai Tuyệt Đại quân vương, tức thìlửa bốc lên ngùn ngụt, hai mắt bắn ra hung sát diễm quang, trừng trừngnhìn Long Bảo Bảo: "Tiểu mê hồ ngươi muốn bị tịch diệt chăng?" "Ầm." TrongThần Ma lăng viên tràn lên hào quang sáng chói, mặt đất rung lên, phảngphất như xảy ra địa chấn, mọi bia mộ trong lăng viên đều rung lên. Cácthần ma thi thể cựa quậy, tựa hồ muốn chui ra. Sở Tương Ngọc và bọnThần Nam không hiểu gì, quan sát với vẻ kinh dị, Thần bí thanh niên lạivô cùng bình tĩnh, hình như mọi việc đều xảy ra theo ý liệu. Từ dướilòng đất vang lên tiếng gầm phẫn nộ: "Trận, ở đâu cũng là trận! Âmdương trận, Li hỏa trận, Luyện ngục trận...... Cửu thiên thập địa tuyệtdiệt đại trận. Chết tiệt, muốn giết ta hả, không có cửa đâu."
- "Ầm, ầm, ầm." Lòng đất truyền lên dao động đáng sợ trong tiếng nổ ầm ầm, hiển nhiên Quảng Nguyên đang gặp phiền phức. "A... chết tiệt." "Ha ha..." Sở Tương Ngọc cười vang, tựa hồ vô cùng khoái chí. BọnThần Nam, Long Bảo Bảo cũng tỏ ra thống khoái, tên cuồng vọng QuảngNguyên đang chịu khổ dưới lòng đất đúng là sự kiện khiến người thoảimái. Dưới mặt đất đang phát sinh xung đột kịch liệt, nếu không phảiThần bí thanh niên dùng đại pháp lực giữ lại, chắc rằng mặt đất sẽ dậysóng như mặt biển. Từng trận hỗn độn thần quang từ lòng đất chiếulên, hiển nhiên Quảng Nguyên đang chịu áp lực lớn, tả xung hữu đột.Trong Thần Ma lăng viên, hầu hết thần ma thi thể định bạo loạn song bịThần bí thanh niên trấn áp. Sở Tương Ngọc cười lạnh: "Ta định dùngbàn chân tặng cho hắn mấy ấn kí trên mặt, hôm nay không phải ta đíchthân động thủ nhưng đúng là thống khoái." Y quay lại nói với Thần bí thanh niên: "Ta và ngươi cùng xuất thủ bây giờ, có diệt được hắn?" Thần bí thanh niên lắc đầu không đáp. SởTương Ngọc nghiến răng: "Chúng ta đều nguyên khí đại thương, chưa hồiphục được, tựa hồ không thể giết nổi hắn. Hiện tại hắn tạm thời bịkhốn, liều mạng ắt lưỡng bại câu thương nhưng để hắn thoát thì đúng làbất cam." Thần bí thanh niên lên tiếng: "Hắn chết chắc nhưng không phải bây giờ. Hiện tại chúng ta có thể xuất thủ nhưng không cần vội." "Haha... được, ta vẫn đợi cơ hội này." Đoạn Sở Tương Ngọc định lao xuống,Thần bí nhân cản lại: "Đợi chút, còn có một cái hố sâu đợi hắn nhảyvào." Cùng lúc, dưới lòng vang lên tiếng long ngâm, cả Đông thổ đạilục khẽ rung
- lên, mọi linh sơn đều xuất hiện dị tượng, hào quang vạnđạo, màu sắc rực rỡ. Sở Tương Ngọc kinh hãi: "Tổ mạch...tổ mạch bị kích hoạt?" Thần bí nhân im lặng gật đầu. SởTương Ngọc vô cùng kích động: "Đúng là... không dám tin." Đoạn y cườivang: "Ha ha... tổ mạch được kích hoạt, sau này đối kháng với thiên đạocàng tăng thêm phần thắng. Có người ngủ trong tổ mạch chăng?" Rồi nhìnThần bí nhân chằm chằm: "Chắc không phải ngươi?" Thần bí nhân không đáp. Lúcđó dưới lòng đất lộn nhào, dù Thần bí thanh niên dùng đại pháp lực chặnlại nhưng vẫn cảm thấy dưới đó có dao động khủng khiếp, năng lượng vanhau khiến tất cả sụp đổ. Các loại tuyệt diệt trận pháp đánh choQuảng Nguyên thất điên bát đảo rồi tổ mạch được kích hoạt khiến sứcmạnh hùng hồn bùng lên, mạch căn hình rồng lập lờ... Sau cùng QuảngNguyên quát vang: "Chết tiệt, vì sao lại thế này, ta không tin ngươilàm gì được ta." Nói đoạn y không lùi mà tiến, lao thẳng tới. Nhưngvừa tới chỗ "rồng ngẩng đầu", Quảng Nguyên bị đánh tan, mất rất nhiềutâm lực mới hợp được thân thể, y phẫn nộ nhưng đành bó tay lui lại. Đâylà chủ mạch của đại lục, dù y pháp lực thông thiên cũng không ngăn đượcđại lực của nguồn gốc linh căn cả Đông thổ. Nửa thời thần sau, Thầnbí thanh niên nới với Sở Tương Ngọc: "Chuẩn bị xuất thủ." Rồi vẫy tayvới Thần Nam: "Ngươi cũng tới đây." Thần Nam lướt tới gần, Thần bíthanh niên nói: "Chốc nữa ngươi làm chủ lực, ta và Sở Tương Ngọc sẽ tạmthời chế trụ Quảng Nguyên, ngươi dùng Thần ma đồ dẫn lực tổ mạch đánhvào hắn." Lúc đó Quảng Nguyên cũng xông khỏi các loại trận pháp đángsợ, định thoát khỏi lòng đất. Nơi tổ mạch trầm tịch quá kinh khủng, vôsố trận pháp bảo vệ đều là tuyệt sát chi trận, kẻ nào xông vào tất chết. "Bắt đầu đi."
- Thầnbí thanh niên quát vang, cùng Sở Tương Ngọc ra tay. Hào quang sáng chóiphát ra trùm lên Thần Ma lăng viên, vừa hay Quảng Nguyên xông ra,thoáng chốc bị hào quang giữ chặt trong lăng viên. Thần Nam quăngThần ma đồ xuống lòng đất, vô tận linh lực tràn lên, Thần ma đồ như mộtviên long châu dẫn thần lực từ long hình tổ mạch ập vào Quảng Nguyên. Thôngqua thần quang vô tận, Thần Nam nhìn xuống lòng đất, thoáng chốc nhìnthấy nửa thân thể tan nát nằm dưới đó, lẽ nào thật sự có người đang ngủtrong tổ mạch? Hào quang chiếu rọi thiên địa, nửa khắc trôi qua,Quảng Nguyên mới đột vây được, không ai biết y bị thương cỡ nào bởi ychỉ để lại một tiếng gầm phẫn nộ. Thần bí thanh niên không truy cản,nhìn theo bóng Quảng Nguyên biến mất: "Trước khi Thái cổ chư thần quaylại, hắn không thể hồi phục nguyên khí. Hắn chết chắc." Sở Tương Ngọc không hiểu đạt được hiệp nghị gì với thanh niên mà lập tức quay về đệ ngũ giới. Cònmấy vị quân vương phe Đức Mãnh, không hiểu sao trong ngày đó đều tiếnvào đệ lục giới trong truyền thuyết, hình như vội vàng đào tẩu. Nhân gian giới tựa hồ yên tĩnh lại, mọi phân tranh đều tan biến, cảnh tượng trở lại tường hòa như trước. Nhưng những người nhạy cảm đều biết đó là an tĩnh trước cơn mưa gió. Rờikhỏi Thần Ma lăng viên, Phượng Hoàng thiên nữ bay về Thần Phong họcviện, tựa hồ muốn tìm lại kí ức, lại như muốn tách làm đôi. Thần Nammang Long Bảo Bảo cùng hai tiểu quỷ tinh ranh tìm thi thể Độc Cô BạiThiên tại trung tâm Đông thổ đại lục nhưng dù họ đã xuống sâu ngàntrượng, dùng đại thần thông tìm từng ngóc ngách vẫn không phát hiệnđược gì. Lúc ở gần Thái cổ, chiến trường giữa bọn hắn và Quảng Nguyên ở đây nhưng không thấy bóng dáng thi thể Độc Cô Bại Thiên.
- Tuytừ Thái cổ đến giờ trải qua vô vàn năm tháng nhưng Thần Nam biết thithể Độc Cô Bại Thiên không thể bị hủy diệt, đó là vĩnh hằng bất diệtthể. Hắn cũng nghĩ đến người ngủ trong tổ mạch nhưng hắn thoáng thấyđó là nửa thi thể mà của Độc Cô Bại Thiên vẫn hoàn hảo, hơn nữa chìmxuống trung tâm đại lục. Sau cùng hắn quay về Nguyệt lượng. Tấ cảlại yên bình, hắn định vào Thần ma đồ xem tình hình khôi phục của VũHinh nhưng lúc đó lại thấy Đạm Đài Tuyền, Mộng Khả Nhi, còn cả Long Vũcùng xuất hiện tại Thần gia tiên viên. Hắn sửng sốt, gần đây đã cốtình không nghĩ đến tình cảm nữa nhưng biết rằng cuối cùng vẫn phải điđến kết quả, quan hệ với mấy nữ tử đều vô cùng phức tạp, nhất thời hắnkhó lòng yên tĩnh được. Cùng lúc, Ngũ tổ phải người đến tìm, nói có đại sự cần thương lượng. Hắn vội đến chỗ hai vị lão tổ tu luyện, hỏi: "Hai vị lão tổ, thật ra đã xảy ra chuyện gì?" "Bọn Ma Chủ đến đệ tam giới đã có tin tức." Chương 402 Viễn tổ muốn sống lại Tứtổ và Ngũ tổ trở lại dung mạo năm xưa, như thanh niên hai mươi tuổi. Tứtổ toàn thân kim quang lấp lánh, thân thể này đã từng tan nát khi luyệncông rồi hợp lại. Ngũ tổ kiếm mi tinh mục, anh khí bột phát, người lạikhó lòng nhận ra đó là lão bất tử sống qua nhiều năm tháng. Lúc đó,họ đang lạnh lùng ngồi trong nghị sự sảnh, không hề có con cháu Thầngia phục thị, mấy dặm quanh đó cũng không ai lại gần, càng tạo thành vẻyên tĩnh đặc biệt. Thần Nam biết đệ tam giới có tin truyền về, khảnăng quan hệ trọng đại, bằng không hai vị lão tổ không tỏ ra nghiêmtrọng như vậy. "Hai vị lão tổ, thật ra có chuyện gì? Tin tức từ đệtam giới thế nào, chả lẽ lại có người từ đó quay về Nhân gian?" ThầnNam mang trong lòng không ít nghi vấn,
- thấy thần tình hai lão ngưngtrọng như vậy nên rất muốn biết tình hình. "A." Ngũ tổ trầm trọng thở dài, thần sắc vô cùng phức tạp, tựa hồ khó nói ra, Tứ tổ trầm mặc ngồi một bên. Tim Thần Nam đập thình thình, biết có việc không hay xảy ra, gấp gáp gào lên: "Phải chăng phụ mẫu cháu xảy ra chuyện gì?" Nhấtđại thiên kiêu Thần Chiến năm xưa dùng đại thần thông, đại nghị lực màhóa thành thần tính và ma tính Thần Chiến. Thần tính Thần Chiến mangthê tử vào đệ tam giới trước còn ma tính Thần Chiến cùng bọn Ma Chủtiến vào trong Vô thiên chi nhật. Trong lòng Thần Nam vẫn nhớ họ, nóiđến đệ tam giới, việc đầu tiên là lo lắng an nguy của hai người. Ngũ tổ lắc đầu thở dài: "Không cần lo lắng cho phụ mẫu cháu, y đúng là nhân kiệt xuất sắc nhất Thần gia." Thần Nam thở hắt ra một hơi: "Vậy là chuyện gì? Hai vị lão tổ đã mời cháu đến đây, xin cứ nói thẳng ra." Hắn có dự cảm không lành, tựa hồ sẽ có việc gì đó phát sinh với bản thân. Tứtổ lên tiếng, thanh âm trầm trầm, mỗi chữ đều gõ vang trong lòng ThầnNam: "Viễn tổ chi hồn có thể triệt để sống lại nhưng... cần..." Chỉ mườimấy chữ nhưng vang bên tai Thần Nam khác nào ngũ lôi oanh đỉnh, hắnbiết sớm muộn gì cũng có ngày này nhưng không ngờ đến đột nhiên như vậy. Trước đây hắn chắc sẽ không do dự cự tuyệt ngay nhưng từ khi cảm thị Thần gia bát hồn, hắn đã lay động. Tâm trạng hắn bàng hoàng, lẽ nào vận mệnh đã được chú định, sinh ra cho Viễn tổ sống lại? Không. Mệnhkhông do trời! Câu này thường do những thiếu niên hận đời gào thét, quảthực bây giờ hắn cũng muốn hét lên như thế, không muốn giao vận mệnhvào tay người khác nắm giữ, tự mình phải giữ lấy.
- "Hai vị lão tổ,hiện tại cháu không thể chết được, bằng không sẽ ân hận vô cùng, cònnhiều việc cháu phải làm, thấy Vũ Hinh sống lại, thấy hài như trưởngthành. Giờ không ai có thể khiến cháu chết được, các vị có thể mắngcháu là tử tôn bất hiếu, là phản đồ những cháu không thể thỏa hiệp." Lời như chém đinh chặt sắt. Tứtổ và Ngũ tổ đồng thời thở dài, Ngũ tổ nói: "Chúng ta cũng không muốnthế, nhưng... bát hồn đã tan mới có được kết quả này, đến cuối cùng lại...tay trắng." Tứ tổ cũng nói: "Thần Nam, không ai hi vọng cháu chết,cha con cháu là những người kiệt xuất nhất của Thần gia, từ thủa thanhniên đã bước vào hàng ngũ cường giả tuyệt đối. Nhưng.... nhưng..." Thầngia Viễn tổ thật ra là cao thủ thế nào mà khiến Thần gia phải chịu trảgiá lớn như thế? Đến giờ Thần Nam vẫn nghi vấn, Thần gia bát hồn có aikhông là nhân kiệt? Nếu họ còn sống, tu luyện đến giờ, chắc chắn đãxuất hiện thêm tám nhân vật lay trời chuyển đất. Thần tổ vì sao màchết, nhân vật cần tới mười chiến hồn cực mạnh mới sống lại được chắclúc sinh tiền pháp lực vô biên, ai khiến Viễn tổ mất mạng? "Có đáng không?" Thiên ngôn vạn ngữ trong lòng nhưng đến sau rốt hắn chỉ hỏi được hai vị lão tổ có mấy từ. "Cóđáng không?" Hai lão tổ cũng hỏi lại, sau cùng trong mắt họ lấp lánhánh lệ, thật sự đáng không? Cha anh họ đã bỏ ra sinh mệnh, đều vì... Viễntổ trong truyền thuyết. Tứ tổ cảm thán: "Theo tình thân, tử tônchúng ta nên làm thế, xét về mặt chiến lực, Viễn tổ mà sống lại ắt Thầngia sẽ lên đến đỉnh điểm trong hàng ngũ lục giới. Chiến lực của mộtmình Viễn tổ mạnh hơn thập hồn cộng lại." "Viễn tổ vì sao lại chết?"Thần Nam hỏi thẳng, Viễn tổ đã mạnh thế sao lại tử vong được! Đồngthời, hắn nhớ lại trận chiến thảm liệt ở Thái cổ, không hề có bóng dángThần tổ. "Cái chết của Viễn tổ quá mù mờ nhưng không vì thế mà hoàinghi thực lực của Viễn tổ, có dấu hiệu cho thấy một mình Viễn tổ từngdiệt một Thiên chân chính, không phải hóa thân. Đương nhiên đó là bímật được lưu truyền lại, vạn lần cháu cũng không được lộ ra, bằng khôngsẽ dẫn tới tai họa."
- Thần tình Thần Nam ngây ra, đó... quả là một sự kiện đáng sợ. Bảyvị quân vương của đệ ngũ giới trong thời đỉnh cao từng liên thủ diệtThương Thiên, sau đó Hoàng Thiên bị phong ấn, lại nghe nói rằng ThanhThiên chưa chết... thế gian này có bao nhiêu Thiên? Lẽ nào lục giới sẽ cólục Thiên? Hắn từng thấy hóa thân của Thiên nhưng không tin đó làThiên chân chính. "Thiên" là một danh xưng? Thật ra là dạng tồn tạinào? Có sinh mệnh không, hay là một pháp tắc vĩnh hằng bất biến? Thật ra "Thiên" đó là gì? Trong lòng hắn ôm vô vàn nghi vấn nhưng vấn đề này Tứ tổ và Ngũ tổ cũng không hiểu. Nóithế nào thì ai cũng biết "Thiên" cũng hùng mạnh kinh nhân, thể hiện chosức mạnh chí cao vô thượng, Thần tổ diệt được một Thiên, công lực quảthật kinh dị. Thần Nam nhớ ra một việc: "Hai vị lão tổ nói rằng Viễntổ có thể sống lại, phụ thân cháu ở đệ tam giới, lẽ nào đã bị các vịkhống chế?" Thần lão đại, Thần lão nhị đều tự vào đệ tam giới trước,sau này Tam tổ bị Ma Chủ "mời" vào, ba đại thiên giai cao thủ đồng thờixuất thủ, Thần Chiến e rằng khó thoát, cả ba lão tổ đều là những ngườitu luyện vô vàn năm tháng. "Chuyện này... phụ thân cháu không bị chếphục." Ngũ tổ không biết nên cao hứng hay hổ thẹn, một hậu bối càng lúccàng mạnh, đến độ ba nhân vật mạnh nhất Thần gia cũng không thể hàngphục. "Các vị định giúp lão tổ sống lại thế nào, dù có cháu cũng chỉ là cửu hồn, còn thiếu một hồn nữa." "Việcnày... chúng ta sẽ nghĩ cách." Tứ tổ và Ngũ tổ ậm ừ cho qua, Thần Namđứng dậy, rít giọng: "Các vị không phải định động đến Long Nhi, Y Y vàKhông Không đấy chứ?" Trước khi Long Nhi sinh ra, hắn đã nghe hai vịlão tổ nói rằng nó là cường giả hàng đầu trong thiên địa chuyển sinh,nếu dung nhập vào huyết mạch Thần gia, hòa toàn có thể thay được bất kỳai trong số thập hồn.
- Hắn có chết cũng quyết không để hài nhi tống mệnh theo, hắn nhìn hai lão tổ với vẻ bất thiện. "Hiểulầm rồi." Tứ tổ và Ngũ tổ không muốn xảy ra những việc kiểu Thần Chiếnphản lại Thần gia, Ngũ tổ giải thích: "Bọn Long Nhi là hi vọng của Thầngia, chúng ta sao có thể nhẫn tâm để những hài tử mất mạng? Nói thậtlòng, chúng ta đã quyết định, Thần lão đại, Nhị tổ, Tam tổ, Tứ tổ, vàta sẽ chấn tan linh hồn, hợp thành một chiến hồn! Tuy chúng ta là nhữngkẻ thất bại bị đào thải nhưng vẫn là những người tiếp cận thập hồnnhất, năm người hợp lại, hồn lực chắc sẽ mạnh hơn của các cháu, nếunhư.... nếu hồn lực của Viễn tổ ẩn trong thân thể chúng ta đủ mạnh, hivọng tránh cho cháu khỏi vong mạng." Trong lòng Thần Nam đau nhói,đó là huyết mạch thân tình, nếu không đến lúc bất đắc dĩ, có ai nguyệný trơ mắt nhìn thân nhân đi chết? Lời nói đó khiến hắn vô cùng xúc động. "Đượcrồi, nếu thật sự cần... tương lai cháu sẽ tận lực, trước đó cháu phải gặpphụ mẫu, thấy Vũ Hinh sống lại, hài nhi của mình trưởng thành." "Ầm." Cử phòng tung ra. "Ai, ai... dám hại cha? Chúng ta sẽ liều mạng?" Tiểu quỷ Không Không mới hơn một tuổi cùng Y Y tiến vào. Phíasau chúng là Long Nhi ngày càng già dặn, nó vốn là thiếu niên mười lămtuổi nhưng do thể chất giống hài tử nên dáng vẻ vẫn như lúc bảy, támtuổi. Nhưng thực lực lên đến mức độ không tưởng ở tuổi đó, gần như làmột thiên giai cao thủ. "Lão tổ tông, chuyện gì vậy mà định giết cha, hôm nay chúng cháu... chúng cháu... phải khi sư diệt tổ!" Không Không bập bẽ nói. Ba hài tử này không phải chỉ nói ra trong lúc nóng giận, thần thái hết sức chân thành. LongNhi có vẻ nghĩ ngợi: "Muốn Viễn tổ sống lại nên nghĩ cách khác, nếuphải thương tổn phụ thân, chúng cháu nhất định không đồng ý." "Đúng, nếu động đến cha, chúng cháu sẽ tạo phản." Tiểu tiên tử Y Y cũng
- không chịu kém. Thấy ba hài tử như vậy, Thần Nam mỉm cười an ủi, đoạn nghiêm mặt bảo: "Các con lui ra, không cần lo chuyện của ta." "Khôngđược, lần này cha phải nghe chúng con, nếu không chúng con không lui."Không Không và Y Y cậy còn nhỏ nên thẳng thắng cự tuyệt. "Yên tâm đi, chúng ta không hại cha cháu." Tứ tổ và Ngũ tổ cùng nói. "Không tin, chúng cháu không đi." Ba hài tử đồng thanh. Thần Nam hỏi hai vị lão tổ: "Tin tức từ đệ tam giới truyền về như thế nào? Lẽ nào có người thuận lợi về được?" Nếu thế đúng là một việc trong đại, thiên giai cao thủ vào đệ tam giới muốn về còn khó khăn vô cùng. "Không,nhưng vẫn có tin." Ngũ tổ không giấu: "Cháu còn nhớ việc Thần lão đạivà Thần lão nhị mang song nhãn Viễn tổ vào đệ tam giới, một phần hồnlực của Viễn tổ tán tại đó nhưng phần lớn hồn lực ở Nhân gian. Nếukhông nắm chắc về được, hai người đó sao dám lỗ mãng xông vào, Thần giachúng ta biết một khe hở không gian, tuy tạm thời không thể quán thôngnhưng dùng bí pháp truyền tin về thì được." Tin tức bí ẩn này mà lộ ra ắt sẽ gây thành phiền hà. "Đệ tam giới thật ra thế nào?" Thần Nam rất quan tâm tới tình hình của bọn Ma Chủ. "Không biết, bọn Thần lão đại không nói rõ chỉ bảo đang loạn, thiên giai cao thủ không cẩn thận là mất mạng ngay." ThầnNam đứng phắt dậy cao giọng: "Thế giới tàn phá không hiểu tế luyện đượckhông, hiện tại cháu... muốn có đủ thực lực vào đệ tam giới." Hơn vạn năm rồi, hắn rất muốn gặp phụ mẫu. Báibiệt hai vị lão tổ, hắn một mình đi trong tiên viên, Viễn tổ muốn sốnglại, hắn dự cảm thấy đại chiến đang đến gần, buộc phải hành động thôi.
- Trong một tòa đình đài phía xa, Mộng Khả Nhi đứng cạnh lan can, nàng được hai tiểu quỷ cho biết Thần Nam muốn vào đệ tam giới. ThầnNam ngẩng lên, thấy nàng bèn chậm rãi tiến tới, cùng nàng đi vòng quanhtiên viên, hai người không nói gì nhưng lúc này vô thanh thắng hữuthanh, có nhiều việc không cần lắm lời. Sau cùng, Mộng Khả Nhi lêntiếng: "Muội muốn đi cùng huynh, muội muốn tìm lại sức mạnh, thần thôngcủa Thất Tuyệt thiên nữ không dễ dung hợp. Ả còn sức mạnh thất lạc tạilục giới, ở Nhân gian và Thiên giới không tìm thấu nên phải đi giớikhác tìm." Ngoài xa, hai tiểu quỷ Không Không và Y Y vỗ tay nhìn nhau, mỉm cười. Đạm Đài Tuyền yên lặng bay đến, nhấc chúng mang đi. "A, mẫu thân trẻ trung xinh đẹp, nếu muốn đi nhớ mang chúng con theo." Chương 403 Chợt hiểu "Grào...long đại gia gào một tiếng, tiểu tử Quảng Nguyên bỏ chạy, long đại giagầm hai tiếng, tiểu tử Hắc Khởi cũng phải cong đuôi, grào... long đại giagầm ba tiếng, Thần tổ cũng kinh hoàng." Trên một đỉnh núi của Nguyệt lượng, thần thụ xanh tươi, hoa cỏ thơm nức, màu sắc rực rỡ toát ra mùi rượu thơm dụ người. Mấy túy quỷ đang uống rượu ca hát, cảm khái đời là mấy nỗi. TửKim thần long đã say khướt, liên tục gầm lên khiến thần lang do Thầngia tự nuôi tưởng là đồng loại đang hú, cũng nhìn trăng hú theo. LongBảo Bảo say mờ mắt, lúc lắc đầu, lớn lối: "Đời không ăn nhậu đúng làmất hết thú vị, Tiểu Thiên Thiên đúng là loại không ra gì, lại đi bắtnạt những người thiện lương. Vì sao người bị hại lại là chúng ta? Kìthật, với ta mỗi ngày có năm ngàn cặp cánh gà nướng, thêm một ngànthùng mĩ tửu đã là đời sống hạnh phúc rồi, không cần gì nữa. Nhưng lạicó kẻ muốn hất văng cánh gà nướng của ta, đá vỡ mỹ tửu, coi thường cánhgà và mĩ tửu của ta cũng là coi thường ta, nên ta phải phản kháng..." Long Nhi cũng ôm vò rượu, uống bét nhè, líu lưỡi: "Ta phải chiến đấu, phải
- thành mạnh nhất..." TửKim thần long gõ trán nó, mồm sặc mùi rượu: "Chiến đấu cuồng nhân,ngươi chán ốm đi được... đợi lão long ta giới thiệu cho ngươi một mỹ nữ." "Ồ, còn việc giữa ngươi và Giai Lệ Ti thì sao?" Long Nhi đã uống nhiều, không buồn để ý mà hỏi lại. "Còn sao nữa, đương nhiên là êm đẹp rồi, grào..." "Cáigì mà êm đẹp..." Long Bảo Bảo vỗ ngực: "Ta lấy long cách đảm bảo... nhữnggì ta nói là thật. Ta thấy... ngươi bị lão bạo long Khôn Đức truy sát,bức ngươi phải cưới còn gái lão, đúng là đáng thương." "Ta khinh,tiểu đậu đinh người còn chưa phát dục hoàn toàn, sao lại đi nhìn nhữngviệc vớ vẩn thế? Có phải ganh tỵ với lão long không, có cần ta nhờ KhônĐức giới thiệu một tiên nữ long cho ngươi. Đương nhiên Đông phương thầnlong thì đừng mơ, đến giờ còn mỗi hai chúng ta." "Ta không cần, ta muốn... muốn thuần khiết." Long Bảo Bảo ấp úng phản bác. "À,thuần khiết hả? Không thành vấn đề, bất kể thanh thuần hay quyến rũ đềucó, Tây phương còn mấy thánh nữ long, để lão long giúp cho ngươi." Lãodu côn bàn đến vấn đề này hai mắt sáng rực, ra dáng chuyên gia. "Hai con rồng các ngươi không ra gì." Long Nhi mơ mơ hồ hồ ấp úng. "Saolại không ra gì? Đó là tính tình của ta, long đại gia xưa nay vẫn vậy,không bao giờ ra vẻ, tiểu đậu đinh nói nó thích thuần khiết, nên..." "Ta nói ta thích thuần khiết là bản thân ta thuần khiết." Long Bảo Bảo kháng nghị với vẻ bất mãn. "Tiểu long ca ca, đã nói là chờ muội, sao lại... hừ, không giữ lời hứa." Tiểu Y Y như ngọc từ xa bay tới. Batúy quỷ tỉnh ngay, Long Nhi nhìn Long Bảo Bảo với vẻ bất thiện, Tử Kimthần long càng kinh hãi há hốc mồm lẩm bẩm: "Cao thủ... cao thủ luyệnthành như thế này đây." Đoạn lão du côn giơ ngón cái lên nói với Long Bảo Bảo: "Lão long ta phục
- ngươi." Đôimắt lờ mờ của Long Bảo Bảo dần tỉnh lại, rồi tỉnh hẳn: "Ngẫu mễ đầuphát, hiểu lầm, đúng là hiểu lầm không tưởng, không phải như các ngươitưởng tượng. "Đúng như họ nghĩ, tiểu long ca không giữ lời hứa, bất tuân nghĩa khí, là con rồng xấu xa." Haimắt Long Nhi phát ra sát khí, Tử Kim thần long làm ra vẻ khinh khỉnh:"Kì thật cũng không có gì ghê gớm, đó có phải mất hết long tính? Cóphải thập ác bất xá đáng tùng xẻo không? Có phải tội đại ác đáng thiêutrên thiên đăng không? Đều không phải, ngươi không cần cố sống cố chếtchối cãi, cứ giải thích cụ thể là được." Long Bảo Bảo nhìn Long Nhi,nhìn Tử Kim thần long rồi lại nhìn tiểu tiên tử Y Y, kêu lên thảmthiết: "Ngẫu mễ đầu phát, Y Y ngươi lại hãm hại ta, ta không muốn sốngnữa." Nó đưa đôi tiểu trảo hoàng kim lên che mặt, gào lên: "Ta có nhảyxuống Hoàng hà cũng không rửa sạch được, nếu Thần Nam biết hiểu lầmnày, chắc chắn sẽ giết ta, chúng ta là hỏ huynh đệ mà. Ta sao lại... saolại có thể. Ta muốn thuần khiết, ta không cần như thế này." "Hi hi......" "Ha ha..." Ai cũng thấy Y Y đang giở trò, chốc sau Không Không cũng tới, lớn tiếng: "Ta tới đây..." Mấy tên quậy này tập hợp lại không phải vu vơ mà chuẩn bị vượt xuống giới khác. "Hình như Tiềm Long, Huyền Trang cũng muốn đi." Long Bảo Bảo nói. "Họ ở đâu?" Long Nhi hỏi. "Đangvượt qua địa ngục tại Nhân gian giới Quang Minh giáo hội, không biếttầng bao nhiều, chỉ nói muốn tu luyện đột phá." Tử Kim thần long đáp. "Chúng ta đi xem." Long Nhi đề nghị. "Hay lắm, hay lắm." Hai tiểu quỷ Không Không và Y Y nhảy cẫng lên.
- Định vượt giới nên Tử Kim thần long không muốn mang hai nhóc tỳ đi theo nhưng tin tức do chúng mang đến, nên đành đưa theo. "Khônghiểu Thần Nam có thu hoạch gì ở tàn phá thế giới không? Đi, chúng tađến mười tám tầng địa ngục xem thử." Cả đám cùng xuống Nhân gian. Trong thế giới tàn phá, đất đại vô biên, còn lớn hơn cả Nhân gian, cũng có người cư trú nhưng còn lạc hậu hơn thời nguyên thủy. Biểnxanh vạn tầng, sóng dâng ngút trời, Thần Nam đang nổi lơ lửng trên tầngkhông mặt biển bảy ngày liền, dùng tâm cảm ứng rung động của tàn pháthế giới, cố liên hệ với nội thiên địa của mình. Từng bước luyện hóa nó. Nhưngbảy ngày rồi mà hắn không thể tương liên thế giới này với nội thiênđịa, có lần suýt nữa hắn tan xương, không dám cảm ứng thêm nữa. Sớm đã biết việc này cực kỳ hung hiểm nhưng lúc bắt tay mới thấy khó hơn cả tưởng tượng. Cơ hồ không thể hoàn thành. "Luyệnhóa một thế giới? Mộng tưởng xa vời quá, năm xưa phụ thân có được thếgiới tàn phá này cũng chỉ biết vị trí chính xác chứ không thể chânchính hợp vào nội thiên địa, bằng không ông sao lại rút ra được? Tiểuthế giới của mình là một hạt giống thế giới hoàn mỹ, liệu có làm đượckhông?" Thần Nam vô cùng nghi hoặc, cảm giác đó là nhiệm vụ bất khả thi. Tu vi hiện tại của hắn còn chưa có được đại thần thông để luyện hóa một thế giới. "Vìsao nhất định phải luyện hóa, ta nên có con đường riêng của mình." ThầnNam tỉnh lại từ yên lặng, trong lòng nảy ra ý nghĩ khác. Lúc này hắn chợt thấy thiên địa tĩnh lặng theo. Hắtchợt ngộ ra một điều huyền diệu, Thái Thượng vong tình lục và Hoán Makinh cùng nổi lên trong lòng, hợp lại, hắn bất giác đẩy ra từng đạopháp ấn, hai mắt bình tĩnh như nước.
- Không có sức mạnh bung ra, mặt biển mênh mang phảng phất như bị cấm cố, đang sôi trào chợt yên lặng. Thái Thượng! Ma! "Ta phải chém Thái Thượng." "Phải đánh bật ma." Hắn không hiểu sao lại nảy ra xung động này, muốn thoát khỏi phong tỏa của hai huyền công, đi trên con đường của mình. Lúc này hắn hiểu được tâm cảnh của Thần Chiến năm xưa, rõ bỏ tất cả, mở ra con đường riêng. Hắn biết hiện Thần Chiến chắc đã bỏ Hoán Ma kinh từ lâu. Hắncó cảm ngộ này cũng là bình thường, Thái Thượng là dạng tồn tại nào hắnkhông biết nhưng đối phương là địch nhân của hắn, dù huyền công nàyđược xưng là Thiên giới đệ nhất kỳ công nhưng hắn không thể đi theo conđường đó. Theo bước địch nhân trên còn đường của đối phương thì thắngsao nổi. Thần tổ là tổ tiên của hắn, theo lí thuyết sẽ không phảiđịch nhân nhưng hắn cũng không muốn nấp bóng tổ tiên, mà quyết đi theocách của phụ thân - vượt hơn Viễn tổ. Muốn vượt hơn tất phải đi trên con đường khác. Quên!Không còn Thái Thượng vong tình chính là một cảnh giới tinh thần của"quên", phải khiến cho kí ức trong óc mờ đi, đạt tới tâm cảnh siêuthoát, vứt bỏ tất cả. Quên! Một chữ mà cực khó, có bao đời thánh hiền mà không thực hiện được chữ quên này. Nửatháng trôi qua, Thần Nam liên tục xuất ra các loại pháp ấn, đều từ cảmgiác bung ra nhưng muốn thoát khỏi Thái thượng, Hoán ma nào dễ dàng. Nhưngtrong lúc tư duy hỗn loạn nhất, bất ngờ đẩy ra một thức khiến mặt
- biểnngưng lại đoạn cuốn lên không, hư không vỡ tan, mặt đất chìm xuống.Trong một sát na, suýt nữa hắn đã dấy lên một trường hạo kiếp tại đệtam giới. Nhưng chỉ sát na đó hắn vô ý xuất ra một thức, qua đi rồi, tất cả lại nguyên dạng, như một trường mộng cảnh vừa xong. Đó là... ThầnNam cả kinh, đó không phải ảo giác mà là thông linh chi cảnh, một thứcnày hắn đã thấy trước đây, tà dị mà thần bí, thoáng chốc cảm giác đượctương lai, cảm thụ được kết quả của một thức này. Đó là... đệ nhất thức trong Nghịch Loạn bát thức. Hắnchợt hiểu, trong lòng cực kỳ kinh hãi, một thức vô ý vừa qua so với đệnhất thức của Nghịch Loạn bát thức không giống nhau nhưng ý cảnh và kếtquả lại kinh nhân như thế. Lẽ nào... đó là chân ý của đệ nhất thứkhông thể phục chế? Hắn đã thấy con đường thoát khỏi phong tỏa của TháiThượng và Hoán Ma... nhưng hắn biết con đường đó do hắn tự tìm ra, tuyệtkhông đi theo lối của Nghịch Loạn bát thức. Chương 404 Diệt ma tính, giết Thái Thượng Trongthế giới tàn phá, Thần Nam nổi lơ lửng hai tháng hơn trên mặt biển vôntận sôi trào, khổ công suy tư tìm cách đột phá để tìm ra con đườngriêng. "Ngộ" bao giờ cũng gian nan, có người ngộ ra trong sát na, có người khổ công suy tư mà không hẳn đạt được. Cũngnhư lúc xuất ra đệ nhất thức trong Nghịch Loạn bát thức do vô ý, sau đóhắn không vươn đến ý cảnh đó được. Hắn biết nếu không có điều kiện tácđộng, vẫn còn cách một quãng nữa mới thấu triệt. Nhìn nước triều lênxuống, phong vân biến ảo, thiên địa vận hành, hắn ngồi trên mặt biểntrải nghiệm vạn vật, suy nghĩ về mọi điều. Phảng phất như hắn nhập vào thiên địa, là một phận của tàn phá thế giới, thân tâm chìm vào cảnh giới huyền diệu.
- Diệt ma tính, giết Thái Thượng Làm sao thoát khỏi hai loại huyền công này? "Ầm." Saucùng trên mình hắn bùng lên hào quang sáng chói, chìm trong đáy sâuthần thức, cực tốc phi hành trong đó, đoạn tung một chưởng đánh tan mộtvùng hỗn độn mênh mang, kéo một nhân hình như cuộc trong kén ra. "Thái thượng Thần Nam, ta giúp ngươi khôi phục công lực!" Mộtbạch phát thiếu niên chỉ chừng tám, chín tuổi từ trong kén chui ra, đưaánh mắt đầy cừu hận nhìn Thần Nam: "Ta ẩn tàng kĩ thế mà vẫn bị ngươiphát giác." "Hừ, mọi việc về ngươi đều được ta quan sát nên ta biếtngươi không chết dễ thế. Quá trình tu luyện lại tuy thống khổ nhưng sẽcó ngày đứng lên được, ngươi ẩn nhẫn cũng khá." Nhìn bản thể Thần Nam thâm bất khả trắc, bạch phát Thái Thượng Thần Nam ngẩng đầu, rít giọng: "Ngươi muốn thế nào?" "Ta nói rồi, muốn giúp ngươi khôi phục công lực!" "Ngươi mà hảo tâm thế ào, không sợ ta phản lại sao?" Thái Thượng Thần Nam lóe sáng trong mắt, hung tàn như ánh mắt ác lang. "Ngươi có được thực lực đó thì tùy." Bản thể Thần Nam vô cùng trấn tĩnh. Đoạnhắn thật sự nghịch chuyển nguyên lực để sức mạnh ẩn sâu trong thân thểcuốn về bóng dáng tóc trắng, bắt đầu bồi bổ linh hồn đang trọng thươngđó. "Ha ha... ha ha..." Thái Thượng Thần Nam cười lên điên cuồng: "Ngươiđang nuôi hổ gây họa, sau này ta quyết không mềm lòng." Suy cho cùng ytuyệt tình tuyệt tính nhưng vẫn từ nhân cách Thần Nam tách ra, có đôiphần bất khuất và cao ngạo. Hiện tại được người khác cứu trợ, gần nhưban phát khiến lòng y hi vọng nhưng phẫn nộ và đau đớn nhiều hơn. Nhưngvới tính tình hung tàn lãnh khốc, y gạt bỏ hết những điều đó, chỉ cầncó cơ hội khôi phục rồi sẽ điên cuồng báo phục.
- "Ta cho ngươi cơ hội", bản thể Thần Nam vô cùng bình tĩnh, giọng lạnh tanh. Trong lúc nói, nguyên lực hùng hồn vốn thuộc về Thái Thượng Thần Nam ẩn trong thân thể bản thể được đẩy sang hết. "Haha," bạch phát Thái Thượng ngẩng mặt cười điên cuồng, trong nháy mắt ytừ tiểu đồng tám, chín tuổi biến thành thanh niên, cười lạnh: "Đừng chorằng ta như xưa, hiện tại ta đã là thiên giai cao thủ chân chính. Hơnnữa, ta còn tu luyện Thiên giới đệ nhất kỳ công Thái Thượng vong tìnhlục." Thần thức không hề có dao động năng lượng, nhưng một bàn taykhổng lồ vô thanh vô tức xuất hiện cạnh Thái Thượng Thần Nam, hất văngy. Bản thể Thần Nam bình tĩnh nói: "Ta hiện tại đang dùng võ học sơ đẳng của Nhân gian giới, tam lưu chiêu pháp!" "Ngươi!"Thái Thượng nghe cầu này xong liền điên tiết, tuy vừa rồi y sơ ý nhưngnói thế nào vẫn là bị đánh ngã: "Vậy được, chúng ta chân chính quyếtsinh tử." Thần Nam cười, tịnh không đáp lời, tung cước đá văng mộtvùng hỗn độn ngoài xa, ầm một tiếng, ma khí bùng lên, một tiểu đồngnăm, sáu tuổi rớt xuống, đôi mắt vừa kinh vừa nộ. "Ma tính Thần Nam?" Bạch phát Thái Thượng Thần Nam đại nộ: "Lần trước không do ngươi thì chúng ta đâu sa vào cảnh này." "Hừ." Ma tính Thần Nam cười lạnh: "Tưởng ai, hóa ra cành củi mục bị ta phế khi xưa." Bạch phát Thái Thượng đại nộ: "Lần trước ta mượn tay ngươi để biến hóa lần hai, ngươi không tin thì đấu tiếp trận nữa." "Bại là bại, nói lắm cũng vô dụng." Ma tính Thần Nam tuy năm, sáu tuổi nhưng khẩu khí vô cùng lớn lối. Bản thẩn Thần Nam nói với y: "Hiện tại ta khôi phục nguyên lực cho ngươi." "Thật không? Ngươi không sợ ta và hắn liên thủ đối phó ngươi?"
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn