Truyện ngắn Hắn ta… đồ điên loạn
lượt xem 4
download
Đấy là lời tuyên bố mà hắn ta dành cho nó trước khi lên trường nhập học. Bảo hắn là tên điên cấm có sai. Hắn nghĩ mình là ai cơ chứ. Hai bên gđ chẳng hứa hẹn gì, nhà nó thì cũng chẳng thuộc loại khó khăn gì, nhà hắn thì cũng chẳng giàu có. Đòi lấy nó làm vợ. Điên loạn… Thần kinh… Tiêu chuẩn của nó cao lắm chứ bộ: .+Nam cao 1m7-1m8( hoặc hơn) + Ko đc kém tuổi, lớn hơn ko quá 5 tuổi. +Ko phải là con trưởng. Ôi chỉ nghĩ tới mấy vụ giỗ cụ thui mà sợ...
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Truyện ngắn Hắn ta… đồ điên loạn
- Hắn ta… đồ điên loạn - Học xong đại học em phải lấy anh. - Đồ điên loạn kia!!!!!!!!! Anh nghĩ mình là ai???? Sao tôi phải lấy anh???? - Cứ học xong đi rồi em sẽ biết anh điên loạn như thế nào? … Đấy là lời tuyên bố mà hắn ta dành cho nó trước khi lên trường nhập học. Bảo hắn là tên điên cấm có sai. Hắn nghĩ mình là ai cơ chứ. Hai bên gđ chẳng hứa hẹn gì, nhà nó thì cũng chẳng thuộc loại khó khăn gì, nhà hắn thì cũng chẳng giàu có. Đòi lấy nó làm vợ. Điên loạn… Thần kinh… Tiêu chuẩn của nó cao lắm chứ bộ:
- +Nam cao 1m7-1m8( hoặc hơn) + Ko đc kém tuổi, lớn hơn ko quá 5 tuổi. +Ko phải là con trưởng. Ôi chỉ nghĩ tới mấy vụ giỗ cụ thui mà sợ cả người. +Gương mặt ưa nhìn, học thức ổn, gia đình khá giả, biết nấu ăn, ngoan, hiền lành, tốt bụng, có tài lẻ thì càng tốt. +Yêu nó hết mực. +Bố mẹ phải tâm lí, đặc biệt là mẹ chồng phải tử tế vs nó. +Và quan trọng nhất đó là ng` nó yêu tha thiết. Đấy, yêu cầu thế đó. Cơ mà nó sợ rằng cái thứ đàn ông đó ko bị chị em phụ nữ giành giật hết thì cũng bị đưa vào danh sách động vật quý hiếm ấy chứ. Thời nay, nhg~ ng` hình thức tầm tầm như nó, tiêu chuẩn bạn trai tầm tầm như nó cũng đầy cả ra. Thôi, kệ đi. Đời mà, ai biết đc, duyên số đến đâu thì chấp nhận thôi. Nhg thà rằng nó ở vậy còn hơn là lấy hắn làm chồng.
- Sau mấy ngày nào là nhập học, ổn định chỗ ở, mua sắm đồ dùng … cuối cùng mọi thứ cũng hòm hòm. “ Bắt đầu vs cuộc sống sinh viên thôi. Cố nhên, Linh ơi!!!” Nó tự nhủ. Điều khó khăn nhất trong ngày đi học đầu tiên, đó là màn chào hỏi làm quen bạn mới. Ờ thì nó cũng ko giỏi vs việc này lắm. Nhg mà ko làm quen nhau thì sau này mình sẽ bị lạc lõng, chưa kể là tảy chay í chứ. Thôi, vì tương lai phía trước, vác mặt dày đi làm quen thôi. - Hi, chào bạn mình là Linh. Rất vui khi quen bạn… - Ồ, nghe giọng bạn chắc ng` HP hả, quê nội mình cũng ở Hp này… - Bạn gái xinh đẹp cho mình xin số đc ko? Bla…bla….bla Cứ như thế mà nó làm quen vs kha khá các bạn trong lớp.
- “Bước đầu hòa nhập thế là ổn rồi.” Nó mỉm cười sung sướng. Giới thiệu nv: - Phạm Thùy Linh ( Nữ chính) + Ngày sinh: 14/2/1994 + Đang là SV trường X + Nhan sắc: bt, đc cái da trắng. + Tính tình: vui vẻ, hòa đồng. +Chiều cao: 1m57 + Cân nặng: 46kg + Gđ: bố làm quản đốc Cti than, mẹ làm GV.
- Ghét hắn, con ng` điên loạn kia. Tự dưng ko biết chuyển từ đâu tới làm hàng xóm đối diện nhà nó. Còn tuyên bố là sẽ lấy nó cho = đc. Hứ, tức quá đi mất. - Đặng Thanh Tuân ( Nam chính) + Ngày sinh: 6/9/1987 + Chiều cao: 1m82 + Cân nặng 70kg. + Tính tình: chỉ nói nhiều vs ng` hợp gu, bình thường vốn rất lạnh, rất thích trêu nó. + 1 chàng trai có khuôn mặt ưa nhìn, body 6 múi nha mọi ng`. + Gđ: đọc rồi sẽ rõ. Nó, mục tiêu anh chinh phục. Anh nhằm nó lâu rồi, bây h nó đã lớn, anh sẽ thả mồi mà bắt thôi. Nhg nó có vẻ ko ưa anh, suốt ngày kêu anh là đồ điên loạn. Ko sao, anh sẽ cho nó sống 1 c/s điên loạn vs anh.
- - Nv phụ sau này pà kon đọc sẽ rõ hơn nhiều. Giờ thì bắt đầu vào chuyện thôi! Phần 1: Sinh viên… và tình yêu - Mẹ ơi, con nhớ mẹ. Trên này khổ lắm mẹ à. Cái gì cũng đắt đỏ. - Rồi sao. - Con… nhớ mọi người. - Ừ.
- - Có thế mà cũng gọi điện, rảnh rỗi gớm. Mẹ đang bận, cúp máy nha - Khoan… mẹ… - Gì nữa. - Con xin tiền. - Đây mới là chuyện chính phải ko? - Con nhớ mẹ thật mà. - Nhớ tôi, hay nhớ tiền của tôi? - Nhớ mẹ, mẹ là trên hết. - Tôi mới gửi cho cô 5 triệu xong. Bla…bla…bla… Cuối cùng thì nó cũng xin đc 1 triệu. Mới sắm mấy đồ linh tinh mà tiền đã bay đi mất. Hic, tháng ngày Sv sẽ phải khổ sở dài dài…
- Nói là vậy thui, chứ c/s của nó còn hạnh phúc chán. Đủ ăn, đủ mặc, nhà cửa đàng hoàng. Thế là quá OK so vs cơ số Sv ùi. Quan trọng bây giờ là phải bắt song’ cảm xúc tìm bạn trai để thử cái cảm giác yêu đương thời Sv là ntn. Thế là nó bắt tay vào chiến dịch tìm bạn trai để sưởi ấm trái tim cô đơn. OMG!!! Trong cái trường này Zai để làm bạn trai nó là 1 cái gì đó xa xỉ. Bởi lẽ: Thứ 1: Zai đẹp phải là cùng gái xinh. Loại. Thứ 2: Zai học giỏi thì quá xấu. Loại Thứ 3: Zai tầm tầm chị em tranh nhau vồ vập.Loại Thứ 4: Quá khó để tìm đc ai vừa vs nh~ tiêu chuẩn của nó trong cái trường hiếm zai này. Haz… Bất lực. L
- Sau khi ko thành vs kế hoạch sưởi ấm trái tim cô đơn. Nó lại phải vắt óc suy nghĩ xem mình nên làm gì. Sv …ôi Sv… vui nhất là Sv… Phải tận hưởng ko thì uổng lắm. Rồi thì nó điên đảo đi chơi, ăn uống phè phỡn. Đúng, Sv là thế. Còn học í mà. Đến khi nào thi mới tính. Tất nhiên, đôi lúc kế hoạch cũng bị gián đoạn. Hôm đó ko biết thần kinh nó làm sao mà sau khi nghe câu kích đểu của 1 đứa tiểu thư ỏn ẻn, thế là nó tức mình đăng kí thi bóng đá nữ. Giờ hối hận thì đã muộn rồi. Hu hu… Nguyên văn sự kiện là thế này.Lùi lại lịch sử 1 chút xíu. Hồi nó còn be bé, nó và cái tiểu thư ỏn ẻn kia là bạn thân rất thân, lên cấp 1 , cấp 2 vẫn thân. Đùng 1 cái lên cấp 3, nó bị 1 tên điên loạn kia ( Các bạn trẻ tự hiểu là ai đấy nha) làm phiền, mệt mỏi, ức chế, lúc nào cũng phải nghĩ kế chơi khăm hoặc ko thì chuồn cho nhanh để đỡ phải gặp. Nó kêu gào con bạn thân giúp nó, rất tiếc đáp lại chỉ là sự vô tình và rất nhiều lần giúp hắn ta đưa nó vào bẫy, làm nó trở thành trò cười cho thiên hạ. Nó hận, hận, rất hận…C/s cấp 3 là thảm họa của đời nó. Vậy nên c/s Sv phải là thiên đường.
- Mặc dù có nghe phong phanh là kẻ đáng hận kia cũng học cùng trường kia vs nó, nhg chả sao, ko cùng khoa vs nhau thì xác suất gặp ít lém. Nó nghĩ đến đó mà nhẹ cả lòng. Nhg ng` tính ko = trời tính. Đùng 1 cái thông báo nhà trường tới các khoa: “ Nhân dịp kỉ niệm 20/11 sắp tới, nhà trường tổ chức giải thi đấu thể thao: cầu lông, bóng đá nam, bóng đá nữ, kéo co...” Nó đã tự nhủ là ko đi nhg vừa mới nhận đc mấy lời đá đểu của kẻ đáng hận nên quyết chí ko thể thua kẻ thù. “ Ta phải chiến đấu tới hơi thở cuối cùng. Ko thể để thua kẻ kia đc.” Và quyết định khiến nó đau khổ suốt 1 tháng là đăng kí đội bóng đá nữ.Sau 1 hồi kiểm tra+ lựa chọn cẩn thận, HLV quyết định, nó xuất sắc đc ghi danh làm thủ môn ( Pà kon ơi vỗ tay hoan nghênh tinh thần bé Linh nhà ta.) 1 tháng rèn luyện, ôi trời địa ngục. Mấy anh HLV kia nhìn thì cũng vẻ hiền hiền nhg sao chả hiền tẹo nào. Gớm như gì í. Dù sao nó và các bạn cũng là nữ cả đâu giống như con trai đâu. Hức, hức, hơi tý thì quát, mắng. Bóng da mà đập vào mặt thì chỉ có tập XĐ là ra đi, ấy vậy mà mấy lão đấy cứ bắt nó ra sức mà đỡ. Đau khổ, đau khổ. Ngày nào vác xác về khu trọ nó cũng trong tình trạng thương tích đầy mình. Haz, xót
- thương quá! Nó đã chả có ai ngó ngàng gì, bây giờ thành như thế này thì cô đơn còn dài dài. Nó:“ Ông trời ơi! Con xin thề là con chỉ dại nốt lần này thôi.” Ông trời:“ Rất tiếc, theo như sổ sách số con còn dại nhiều nhiều.” Nó: “…” Sống xót sau cái vụ đá bóng đó, nó đương nhiên trở thành ng` hùng trong mắt các bạn nữ. Việc là thế này: trong trận đấu, nó đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ để lọt lưới 1 bàn. ( Đội bạn bị lọt lưới 2 bàn cơ). Và quan trọng nhất là vào giờ phút sinh tử để cứu đội bóng ko bị lọt lưới lần 2, nó đã hi sinh bản thân, dùng toàn bộ sức lực để đỡ lấy cú đá kinh hoàng của tiểu thư ỏn ẻn dành cho nó. Tình trạng hiện giờ của nó là trẹo tay, 1 số chỗ bị thương nhẹ. Kể ra thì mất cái này nhg đc cái khác. Giờ đây nó sướng phải biết, nhờ thành tích huy hoàng đó, đến lớp có ng` chép bài hộ, mua đồ ăn sáng, đc đặt cách đi thang máy, rồi thì đi học có
- ng` lai đi… Ai ai ở trong khoa cũng biết nó. Đấy đau về thể xác mà đc lợi về nhiều thứ. ^^ “ Nên hay chăng phải cảm ơn cái kẻ đáng hận đó” . Nó thầm nghĩ. Rồi cứ thế nhg~ tháng ngày còn lại của SV năm nhất bình lặng trôi qua. Chẳng mấy chốc đc nghỉ hè. “Yaaaaaaaahuuuuuuuuuuuuu CP thân iu, ta về đây.”
- - Hả??? Thật ko mẹ??? ( Nó mở tròn mắt ngạc nhiên, nó nghe ko nhầm đấy chứ?) Sự thật 100% đúng ko mẹ? - Mẹ lừa mày làm gì. - Hhahaha… c/đ vẫn đẹp sao, tìh yêu vẫn đẹp sao… lalala Cuối cùng thì tên điên loạn kia cũng đi rồi. ( Nó nhảy cẫng lên sung sướng, thoát đc kiếp nạn này c/đ ko còn gì vui hơn. Kì nghỉ hè đầy thú vị đang vẫy tay chào đón nó. ) “ Ôi sao ta thấy hạnh phúc quá. Vui hơn cả khi đỗ đại học.”
- Vù….1 cái, nó chính thức làm SV năm 2. Hic, híc, sao nghe già quá vậy. Nhìn mấy em năm nhất ngơ ngơ ngác ngác, bất chợt nó mỉm cười. Ko biết lúc mới vào mình có thế này ko nhỉ. Cơ mà năm nay lắm em xinh thế, ngắm mãi mà chả thấy chán. Ko biết nó có phải hay ko bị biến thái. ÔI, đừng thế chứ. Mắt nó vẫn dòm mấy em kute mà. Í, có em zai kia trông cũng khá ổn. Hình như là đang bc’ về phía nó. ( Xin thông báo là bạn Chu Sơn Tùng đã lên sàn thi đấu.) - Chị tình nguyện ơi cho em hỏi 1 chút? - Ưm, chuyện gì hả em? - Chị ơi, em bị thất lạc giấy thông báo trúng tuyển, giờ em phải làm sao hả chị? - Em theo chị ra phòng đào tạo. Ở đó sẽ có thầy cô giải quyết cho em.
- - Vâng, em cám ơn chị. Chậc, chậc, em này ngoan thế mỗi tội là kém tuổi mình. Tiếc thế ko biết. Nó ngồi chém gió vs mấy đứa bạn về em zai vừa gặp. Ui chao, tụi con gái nghe xong thì ghen tị tới chết luôn. Nó: “ Ông trời ơi, bọn bạn con bảo năm 2 ko có ng` iu là gái ế rồi phải ko ạ?” Ông trời: “ Ai bảo là ế hả con, chỉ là dự bị của ế thui.” Nó: phụt máu mà chết.
- Cứ tưởng rằng sẽ ko đc gặp em zai đó nữa cơ. Nhg mà cơ duyên lại mỉm cười vs nó. Vì là Sv thuộc thành phần gương mẫu của khoa ( Học lực khá, tham gia tích cực hđ của khoa và trường) nên nó đc tham gia cái chương trình gọi là “ Giao lưu chào đón tân sv, Chia sẻ kinh nghiệm học tập cho các bạn trong khoa kế toán” Em zai ku te là đàn em của nó. He he vui vui. Vừa nhìn thấy nó em zai cũng mỉm cười toe toét. - Chào chị, em lại đc gặp chị rồi. - Ơ, chào em. - Thật ko ngờ chị em lại cùng khoa. Sau này mong chị chỉ bảo thêm. Blabla… 2 chị em ngồi tán dóc cả buổi. Rồi thì về sau cả khoa rộ lên 1 câu chuyện tình iu chị em đầy lôi cuốn.
- - Anh thích em. Khụ…khụ…khụ … Nó đang uống chè thì bị sặc, ho liên hồi. - Đùa gì thế nhóc. Hôm nay chưa đến ngày cá tháng tư. - Anh ko phải là nhóc. Anh 18 tuổi rồi. - Ừ thì ko phải nhóc. (nó ôm bụng cười) - Anh thích em thật mà. Làm bạn gái anh nhé! ( Nó càng cười to hơn) - Anh đang nghiêm túc đó. Em ko đc cười. - Ừ thì nghiêm túc (nó cố gắng nhịn cười), nhg chị chỉ coi em là em trai thôi. - Hừ, tại anh kém tuổi em chứ gì. - …
- ( chuẩn quá, chị đây ko thích phi công trẻ lái máy bay bà già. Em tuy đẹp trai nhg lại vi phạm tiêu chuẩn tối kị của chị.) - Em cứ từ từ suy nghĩ đi. - Hôm nay chị có việc bận, chị về trước đây. Nó đứng dậy bước đi bỗng có bàn tay kéo nó lại. - Em đang chốn tránh anh? Mà em nên thay đổi cách gọi đi. Gọi “anh” xưng “em”. - Chị có việc… ưm….ưmmm 1 đôi môi chiếm đoạt môi nó. Nó giật mình, mở tròn mắt ngạc nhiên. Tên đó cứ thế mà cướp đi nụ hôn đầu của nó. Ko ko, ko đc. Nó cố gắng đẩy ra. Sau 2 phút hôn, cuối cùng môi tên kia cũng rời đi. Nó ngượng ngùng, cuối đầu. - Sau này em mà xưng “chị” vs anh thì anh sẽ hôn em đó.
- - Cậu điên rồi. Nói xong nó chạy bán sống bán chết về nhà. Điên loạn, tất cả điên loạn hết rồi!!!!!!!!!!!!! Linh A: mày chả mong có ng` iu còn giề, Tùng quá chuẩn rồi, suy nghĩ gì nữa, iu đi. Đang ế xưng ế xỉa còn lại làm vẻ. Linh B: Im đi. Tiêu chuẩn của mày đã đề ra thì phải tuân theo. Linh A: Đc ng` ta hôn sướng quá đi ! Linh B: ghê tởm.
- Linh A: Thành thật vs bản thân đi. Mày vs Tùng đúng là cặp đôi ăn í mà. Iu nhau thui chứ có lấy nhau đâu mà sợ. Linh B: đuối lý. ---- Cuối cùng thì nó quyết định: tùy theo cục diện mà ứng biến. Ừ thì cho Tùng cơ hôi và cho nó cơ hội xem iu đương là cái chi. Phần 2: Trở về. - Anh họ, có biến. - Biến gì. - Linh có ng` iu. - Anh biết rồi. ( Khuôn mặt đang bt bỗng tối sầm lại, giận dữ cúp máy)
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn