intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Vô Ảnh Thần Chiêu

Chia sẻ: Dongthao_1 Dongthao_1 | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:762

103
lượt xem
13
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Chương 1 - Ngày đầu của bước giang hồ Bóng trăng lưỡi liềm vừa nhú ra khỏi đám mây đen kịt trên vùng rừng Loạn Thạnh. Ánh sáng vàng vọt ảm đạm soi xuống trên túp lều tranh ẩn chứa vẻ cô độc thê lương tồn tại từ lâu ở miền Nam Thị. Cảnh vật đã buồn, nhưng bên trong túp lều diễn biến còn khiến lòng dạ người thêm đứt đoạn. Trên chiếc giường gỗ cũ kỹ ọp ẹp, một phụ nhân nằm thoi thóp thở chút hơi tàn. Quỳ cạnh đó là chàng thiếu niên y phục bần hàn,...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Vô Ảnh Thần Chiêu

  1. Vô Ảnh Thần Chiêu Ngọa Long Sinh Vô Ảnh Thần Chiêu Tác giả: Ngọa Long Sinh Thể loại: Truyện Kiếm Hiệp Website: http://motsach.info Date: 31-October-2012 Trang 1/762 http://motsach.info
  2. Vô Ảnh Thần Chiêu Ngọa Long Sinh Chương 1 - Ngày đầu của bước giang hồ Bóng trăng lưỡi liềm vừa nhú ra khỏi đám mây đen kịt trên vùng rừng Loạn Thạnh. Ánh sáng vàng vọt ảm đạm soi xuống trên túp lều tranh ẩn chứa vẻ cô độc thê lương tồn tại từ lâu ở miền Nam Thị. Cảnh vật đã buồn, nhưng bên trong túp lều diễn biến còn khiến lòng dạ người thêm đứt đoạn. Trên chiếc giường gỗ cũ kỹ ọp ẹp, một phụ nhân nằm thoi thóp thở chút hơi tàn. Quỳ cạnh đó là chàng thiếu niên y phục bần hàn, sắc diện hằn nét đau khổ cùng cực, đang lắng nghe những lời cuối cùng từ miệng phụ nhân thều thào nói: - Cừu nhi! Nay con đã lớn khôn, ta thì sắp xa lìa dương thế... Con phải ráng... Ghi nhớ lời ta dặn dò đây... - Nhũ mẫu... Phụ nhân gắng gượng đảo mắt nghiêm khắc nói: - Đừng ngắt lời ta... Kẻo không kịp nữa... Song thân con... Huyết Thủ Lã Đạo Nghi và Phù Dung Tiên Tử Lâm Bích Hòa, vì tính tình cương liệt nên dù hành động rất quang minh chính đại, song đã gây nhiều mối hiềm thù với hai đạo hắc bạch võ lâm. Bọn tiểu nhân đê hèn lập mưu ám toán, cuối cùng chúng cũng thành công, vây đánh hai người rơi xuống Thiên Trượng cốc, chết rất thảm khốc... - Nhũ mẫu... Phụ nhân nói tiếp: - Lúc mọi người đang giao tranh, ta ẵm con ẩn vào một hang đá gần đó. Thắm thoát đã hai mươi năm. Ta còn nhớ Cừu nhi ngày ấy chưa đầy tuổi thậm chí không kịp đặt tên... Lã Tuyết Cừu là do ta đặt cho con, buộc con phải mang nặng mối thâm cừu đại hận để trả cho sạch mới mong vong linh song thân con ngậm cười nơi chín suối. Lã Tuyết Cừu cất giọng thê thảm hỏi: - Trả sạch hận ư? Tuyết Cừu sạch hận? Nhưng sao nhũ mẫu lại đưa Cừu nhi về đây? Kẻ thù gồm những ai? Phụ nhân trở mình cố gắng lấy hơi, nói: - Cừu nhi bị giang hồ truy sát cho tuyệt dòng, nên ta mới đem Cừu nhi về rừng Loạn Thạch này để ẩn cư. Người ân của họ Lã thì ta không biết, cũng có thể là không có, nhưng kẻ thù oán thì khắp cả giang hồ. Lã Tuyết Cừu nghe nói chỉ biết thở dài... Phụ nhân nói tiếp: - Ta vốn dược song thân Cừu nhi truyền thụ mọi môn tuyệt học, mười phần ta lãnh hội được bảy, tám nên mới có sức học mà trao truyền cho Cừu nhi. Rừng “Loạn Thạch” này vốn là cổ Trang 2/762 http://motsach.info
  3. Vô Ảnh Thần Chiêu Ngọa Long Sinh trận đồ, có sức giam cầm đến thiên binh vạn mã, bọn gian ác kia khó mà vào được, dù bọn chúng đã biết nơi trú của Cừu nhi ở đây. Tuyết Cừu hỏi: - Trong nghìn vạn kẻ thù đó, tên nào đại gian đại ác nhất đáng để phải giết, thưa nhũ mẫu? Phụ nhân chỉ vào chiếc gối nói: - Trong gối đó... Cừu nhi thông minh nhân hậu, tất sẽ có nhiều tao ngộ. Mọi việc nên dùng đại tâm và đại trí để xét đoán... Rừng Loạn Thạch này là một Thạch trận gồm nhiều kiến thức sâu xa, huyền ảo... Rất cần thiết cho võ học, ta chưa khám phá ra hết. Mong rằng khi ta qua đời, Cừu nhi hãy tiếp tục... Vì cố gắng nói những điều cần thiết, nên bà đã thấm mệt. Tuyết Cừu đổ thêm chút thuốc hồi dương cho bà khỏe, rồi nói: - Những gì nhũ mẫu muốn nói, Cừu nhi đã nắm vững rồi. Nhũ mẫu hãy nghỉ một chút cho khỏe. Phụ nhân cười thiểu não: - Ta đã tới giờ rồi. Cừu nhi... Dường như Tí, Ngọ môn là.. Quyền... Mẹo, Dậu môn là kiếm hay sao đó... Cẩn thận nhé! Đao gãy mũi (đoạn đầu đao) là bảo đao... Bà ho sặc sụa, rồi nói tiếp: - Vô ảnh long phi đàng quỷ thức. Tuyệt hình hổ dực kiến ma chiêu... Ta không hiểu... Ta đi... Nói đến đây bà ngoẹo đầu qua một bên... Nhũ mẫu vĩnh viễn ra đi. Người thân cuối cùng của chàng đã từ biệt chàng. Lã Tuyết Cừu đau đớn nhưng không khóc. Đêm đó, chàng lo chôn cất bà. Tất cả những lời dặn dò của nhũ mẫu, chàng cố gắng ghi nhớ. Những gì cần thiết, chàng cho vào bọc, đao cài vào người, chờ trời sáng, Tuyết Cừu đi dạo Thạch trận. Trạch trận rộng vài chục mẫu, gồm tám cửa nằm đúng vị trí: Bốn chính, bốn phụ. Lời dặn của nhũ mẫu: Cửa Bắc, cửa Nam là quyền... Tại sao? Cửa Đông, cửa Tây là kiếm... Tại sao? Tuyết Cừu phân biệt phương hướng rồi đi đến bốn cửa đó. Chàng lại đọc nhẩm hai câu kia: - Long phi, Hổ dực, Quỷ thức, Ma chiêu... Chàng không hiểu gì cả. Thay vì ngồi ở nhà luyện công như thường lệ, chàng lại bỏ trọn một ngày để đi khám phá, nhưng thật hoài công... Lã Tuyết Cừu than: - Song thân, nhũ mẫu ơi! Cừu nhi vốn ngu tối tìm không ra chút bí mật nào, lấy đâu mà rèn luyện? Trang 3/762 http://motsach.info
  4. Vô Ảnh Thần Chiêu Ngọa Long Sinh Tuyết Cừu trở lại nhà cũ mở tài liệu của phụ nhân trao lại, vùi đầu nghiên cứu. Một hôm nọ, chàng ra khỏi Thạch trận, lên trên gò cao nhìn xuống. Trong mắt chàng, Thạch trận thu nhỏ lại, chàng nhìn ra hình dạng tổng quát của nó. Rõ ràng hai đầu Nam-Bắc của trận có hình rồng bay (long phi), nằm đối xứng nhau, và đây chính là tiểu trận. Hai đầu Đông-Tây có hình hổ nhảy (hổ dực) cũng đối xứng nhau qua tâm trận. Tuyết Cừu cầm bút vẽ lại toàn bộ Thạch trận, làm dấu những vị trí cần thiết... Mỗi ngày, chàng khám phá ra một vài điều lạ. Những điều khám phá ấy đem lại cho chàng những tiến bộ bất ngờ: Khí công, nội công sung mãn, thần trí minh mẫn. Ngày thứ chín mươi mốt, Lã Tuyết Cừu nghiễm nhiên trở thành một cao thủ, nhưng chính chàng cũng không biết mình nằm vào vị trí nào của giang hồ? “Vô ảnh long phi tàng quỷ thức”. Chàng lục tìm trong tiểu trận Long Phi chiêu thức quái dị, mỗi lần đánh ra dù chưởng hay kiếm, đối phương hoặc người ngoài cuộc sẽ không thấy bóng dáng chàng. Chàng tự đặt cho chiêu thức đó tên là Tam Tuyệt quỷ thức. Để nhớ ơn tiền nhân, chàng gọi Long Phi đệ nhứt, đệ nhị, đệ tam thức. Mỗi thức như vậy, đánh ra không biết bao nhiêu chiêu. Những chiêu đó kết thành hình rồng mà không ai có thể hiểu nổi sự biến hóa của nó. Lã Tuyết Cừu nói một mình: - Thần long kiến thủ bất kiến vỹ! Tuyệt hình hổ dực kiến ma chiêu. Trong tiểu trận Hổ Dực, chàng rút ra được bảy chiêu thuộc đao pháp, mỗi lần xuất chiêu, người và đao quyện vào nhau. Chàng gọi đó là Thất Tuyệt ma chiêu. Lã Tuyết Cừu vốn tư chất thông minh đĩnh ngộ, chỉ trong thời gian ngắn chàng đã lãnh hội được ý nghĩa sâu xa và huyền ảo của hai chiêu thức này. Trong lúc ôn luyện, chàng khám phá ra một điều rất kỳ lạ. Quỷ thức và Ma chiêu rất ăn khớp với nhau. Quỷ thức giúp Đốc mạch thông lưu, Ma chiêu giúp Nhâm mạch khoái hoạt. Quỷ thức và Ma chiêu kết lại thành một vòng tròn, khiến cho Nhâm Đốc hai mạch gặp nhau một bước ngắn nữa sẽ thông được Sinh tử huyền quan. Lã Tuyết Cừu tự hỏi: - Ta có thể xuất môn được chưa? Dù sao cũng phải thử xem... Tuyết Cừu đốt mấy nén nhang trước mộ nhũ mẫu, khấn thầm: - Nhũ mẫu ở lại đây yên nghỉ, Cừu nhi quyết rửa sạch mối hận mà tạ thâm ân. Chàng đóng cửa lại, bước ra khỏi Loạn Thạch, dấn thân vào giang hồ. Trong bản Huyết Cừu gồm cả mười ba đại môn phái, bốn mươi chín nhân vật giang hồ từ tội chết trở lên, Tuyết Cừu cố gắng ghi nhớ các nhân vật trong bản Huyết Cừu này. Rời khỏi Thạch trận chừng vài dặm, chàng đến một con suối, ý muốn soi thử mặt mình thế nào, bỗng chàng thấy có ba người xuất hiện tự bao giờ. Cả ba đều mang vũ khí, gồm hai lão nhân Trang 4/762 http://motsach.info
  5. Vô Ảnh Thần Chiêu Ngọa Long Sinh tuổi trên năm mươi, và một thiếu nữ chừng mười sáu, mười bảy tuổi. Một lão hỏi: - Ngươi có phải là con của Huyết Thủ Lã Đạo Nghi không? Chàng lạnh lùng nói: - Báo danh đi! Hai lão già lần lượt xưng danh: - Ta, Thất Bộ Sát Nhất Nhân Bàng Tục. - Ta, Kiến Nghĩa Hữu Vi Lỗ Đình Trí. Còn thiếu nữ nhìn chàng chăm chăm, không nói. Tuyết Cừu hất hàm: - Còn cô nương? - Mộc Thúy Hương! Vẫn cái giọng cộc lốc, chàng hỏi: - Con của Kim Tài Bất Hoán Mộc Đăng, phải không? Nàng đáp gằn: - Phải. Còn ngươi? Lã Tuyết Cừu biết ba tên này có tên trong bản Huyết Cừu. Chàng bình tĩnh nói: - Rút kiếm đi! Chàng cho tay vào đốc đao thì ba người kia đã rút kiếm rồi. Cả ba không thấy Tuyết Cừu phát động thân ảnh thế nào, hai lão chỉ thấy ngực bên phải đau nhói, nhìn lại thấy một lỗ đen ngòm, rồi máu bắt đầu chảy ra từ đó... Thúy Hương kinh sợ. Nàng không thấy đối phương xuất chiêu thế nào mà hai lão thành danh trên giang hồ nay chết không đầy một cái nháy mắt. Tuyết Cừu cho đao vào vỏ, nói: - Ta tha chết cho cô nương một lần đó. Bảo lão Mộc Đăng rằng: Tuyết Cừu này sẽ đến tìm lão nay mai. Chàng nói xong bỏ đi liền. Thúy Hương dẫu biết mình thấp kém trước đối phương, nhưng không phải vì thế mà mất đi tính khí con nhà võ. Nàng hét: - Chết này! Trang 5/762 http://motsach.info
  6. Vô Ảnh Thần Chiêu Ngọa Long Sinh Lã Tuyết Cừu không quay lại, nhưng mũi kiếm của Thúy Hương vừa đến sát gáy, bỗng nghe cạch một tiếng, xem lại kiếm nàng đã gãy đôi mà Tuyết Cừu vẫn tiếp tục bước, dường như hắn không biết việc gì đã xảy ra. Mới ra khỏi nhà vài dặm đường, chàng đã giết hai kẻ tử thù. Sát nghiệp sẽ ngập phủ đầu, nếu chàng tiếp tục trên bước giang hồ. Tuyết Cừu đi mãi đến chiều tối mới đến một xóm nhà. Chàng không muốn vào nhà ai, đành đứng tựa lưng vào thân cây cổ thụ mà nghỉ. Phía trước cây cổ thụ là một ngôi nhà khang trang. Cửa ngoài bỗng mở, một lão trượng tuổi chừng sáu mươi vận bạch bố bước ra. Thấy chàng đứng như vậy, liền hỏi: - Công tử ở đâu đến đây, sao lại không gõ cửa vào nhà mà nghỉ? Lã Tuyết Cừu nhìn lão, thấy dung mạo từ ái khoan hòa, chàng liền nói: - Không dám làm phiền tiên sinh. Vãn bối trú tạm nơi đây, giữa đêm sẽ đi ngay. Lão cười: - Dĩ nhiên đời là một chuyến đi, dù kẻ suốt đời nằm nhà như lão phu. Và nếu hiểu như vậy, thì cuộc đi cũng là cuộc đứng nghỉ vậy. Tuyết Cừu không hiểu ý lão muốn nói gì. Chàng hỏi: - Thường nhật tiên sinh làm nghề gì? Lão cười cười: - Lúc thiếu niên đã lỡ bước thanh vận, nay lão phần cam bề bạch bố. Cửa nhà ấy gái trai đều đủ thì chữ tề gia là chữ... Tiểu kinh luân. Nghe lão nói chuyện như đọc thơ, âm hưởng nhẹ nhàng, khí độ thanh thản. Lã Tuyết Cừu đâm ra thích thú, nhưng lại giựt mình tự nhủ thầm: - “Tuyết Cừu ơi! Mối huyết cừu chưa rửa sạch thì không nên từ tâm trước bất cứ người nào”. Để cho qua chuyện, chàng nói: - Tiên sinh có chí viễn phương, vãn bối không sao hiểu kịp. Xin cho vãn bối được biết cao danh. Lão ơ hờ đáp: - Lão họ Phương... Năm xưa cũng tập tành văn bút, kiếm cung, nhưng thời thế không trọng dụng, đành phải vui thú điền viên Chàng ngầm đọc lại bản Huyết Cừu, thì không có ai là họ Phương. Hơi yên tâm một phần, chàng liền nói: - Đành rằng triều đình tuyển trạch nhân tài, nhưng thời nào cũng có sự giao thiệp, quen lớn... Phương lão lắc đầu: Trang 6/762 http://motsach.info
  7. Vô Ảnh Thần Chiêu Ngọa Long Sinh - Thói thường là vậy! Mời công tử vào nhà dùng chút rượu cho ấm! Tuyết Cừu vẫn từ chối: - Cảm ơn tiên sinh, vãn bối không biết dùng rượu. Trong ngôi nhà lại thêm một lão phụ bước ra nhìn hai người, chưa kịp lên tiếng, Phương lão đã nói: - Đây là tiện nội. Đây là công tử... Đi lỡ đường. Lão phụ tiếp nói: - Trời độ rày hay có tuyết, công tử vào nhà nghỉ tạm. Nếu về xuôi, khuya nay nhà có thuyền ghé Trường An, công tử nên theo cho tiện. Thấy gia chủ mời mọc ân cần, chàng không nỡ từ chối, nên miễn cưỡng bước vào. Chiếc đèn tạ đăng tỏa sáng. Phương lão chăm chăm nhìn chàng. Bỗng lão thở ra, nói: - Công tử có tiếng tốt, nhưng đôi mắt ẩn chứa sát khí, lão phu e sát nghiệp rất nặng, không lợi cho công tử. Công tử có thể cho biết phương danh? Trong khi lão nói, Lã Tuyết Cừu đưa mắt quan sát nhanh quanh nhà. Chàng để ý đến một bức tranh. Chàng thuận miệng trả lời câu hỏi của lão: - Vãn bối họ Lã, ở Nam Thị. Phương lão thoáng giật mình. Lão nói: - Những triều đại trước, Nam Thị vốn là bãi chiến trường. Tại đó, ông Gia Cát có lập một Bá trận đồ. Bên trong Bát trận đồ, một lão ẩu họ Từ vốn là người có võ công cao và kiến thức rộng, nuôi một chú bé họ Lã. Song thân của chú bé ấy đối với võ lâm có mối huyết cừu. Chẳng hay công tử có quan hệ gì với gia đình ấy? Lã Tuyết Cừu nghe lão nói chính xác. Chàng là người đầy cao ngạo, không chịu sự kín hở, liền nói: - Chính... Tại hạ là con của Huyết Thủ và Phù Dung Tiên Tử. Còn tiên sinh làm sao biết rõ được gia đình vãn bối? Lão nhân nghe chừng thừa nhận, đột nhiên biến sắc, thở dài, nói: - Thật là oan nghiệt! Ta là người có đọc sách lại cũng biết chút ít võ nghệ, tất nhiên phải biết được việc này. Thế nào nay mai cũng có người đến đây vấn tội ta. Lã Tuyết Cừu đứng lên nói: - Tiên sinh yên tâm! Nếu cần, tại hạ sẽ lưu lại nơi đây mấy ngày, để xem kẻ nào dám ngông cuồng. Chàng nói xong toan bước ra, bỗng có tiếng kêu giật lại: Trang 7/762 http://motsach.info
  8. Vô Ảnh Thần Chiêu Ngọa Long Sinh - Các hạ khoan đi đã! Tuyết Cừu nhìn lại thấy một thiếu nữ tóc thắt bím, ăn mặc giản dị nhưng lịch sự. Chàng từ tốn hỏi: - Tiểu thư gọi tại hạ? Thiếu nữ gằn giọng: - Ta không hỏi ngươi thì hỏi ai? Nghe ta hỏi đây, song thân ngươi đã gây nhiều huyết án với giang hồ, bổn phận làm con phải trả món nợ ấy mới là hợp lý. Ta nghĩ, ngươi không trốn tránh được. Tuyết Cừu thản nhiên ngắt lời, hỏi: - Tại hạ phải làm gì để trả món nợ ấy? Nàng đáp: - Gia đình ta, ai cũng biết võ công, có thể đại diện cho giang hồ để chứng kiến ngươi tự sát, còn nếu không, ngươi hãy giao đấu với bản cô nương. Tuyết Cừu hỏi: - Rủi tiểu thư bị tại hạ giết thì sao? Nàng xám mặt hằn học: - Đừng nằm mộng! Mà cho rằng có việc đó chăng nữa, thì ngươi còn phải đấu với những người trong gia đình ta. Tuyết Cừu ngước mặt lên trời trầm tư. Chàng lặng lẽ bước ra ngoài, không cần nhìn bức tranh đặc biệt kia. Dường như lão họ Phương cả tin vào tài nghệ của con mình, nên lão không một lời ngăn chận. Chàng vừa ra đến gốc cây cổ thụ đã thấy một bóng người phóng vút qua đầu. Thì ra là cô gái khi nãy. Bông tuyết rơi nhẹ như hoa lau bay bay. Phương lão đặt ngọn tạ đăng trước thềm, ánh sáng nhợt nhạt tỏa ra một vùng. Tuyết Cừu nhủ thầm: - “Tự họ chuốc lấy đau khổ chứ không phải tại ta”. Thiếu nữ kiếm đã cầm tay, nhưng Tuyết Cừu vẫn khoanh tay đứng nhìn không nói một lời. Nàng tự giới thiệu: - Ta, Phương Mỹ Cơ, mười tám tuổi. Ngươi rút vũ khí ra đi! Tuyết Cừu vẫn khoanh tay. Trang 8/762 http://motsach.info
  9. Vô Ảnh Thần Chiêu Ngọa Long Sinh Mỹ Cơ hét một tiếng, nhảy bổ tới đâm liền. Bỗng nghe âm thanh khô lạnh “cạch”, kiếm của Mỹ Cơ gãy đôi, và Lã Tuyết Cừu từ từ cho đao vào vỏ. Không ai thấy chàng rút đao khi nào. Mỹ Cơ mặt không còn chút máu. Vì nàng biết rằng con nhà võ, kiếm rơi, kiếm gãy đồng nghĩa với sự mất mạng. Tuyết Cừu vẫn không nói nửa câu. Bây giờ trong nhà lại kéo ra sân bốn người nữa, vây chàng vào giữa. Tuyết Cừu nhìn họ, vợ chồng Phương lão và hai gã tráng niên. Phương lão nói: - Lã công tử! Chiêu thức mà công tử sử dụng vừa rồi thuộc loại ma chiêu. Bậc chính nhân quân tử không nên dùng nó. Chiêu ấy nó sẽ dẫn dắt công tử đến cho Vô úy sát (giết người thông gớm tay). Hãy dùng Phật tâm mà điều khiển ma tâm. Hãy dùng Vô úy thí (cố thí mà không sợ) thay cho Vô úy sát. Lời nói của bậc đại tâm, như người đã đạt một tu chứng cao. Tuyết Cừu vẫn lặng thinh. Mỹ Cơ vẫn còn đứng sững sờ. Gã thanh niên bằng tuổi chàng rút kiếm bước ra, lạnh lùng nói: - Ta đấu với ngươi! Tuyết Cừu vẫn bất động. Chàng đưa mắt khẽ nhìn hai nửa thanh kiếm của Mỹ Cơ đang nằm dưới đất. Ý như muốn nói: - Ngươi hãy trông thanh kiếm kia! Mỹ Cơ cản hắn lại, nói: - Không được đâu Nhị ca! Lã Tuyết Cừu nhìn Phương lão, hỏi: - Làm cách nào Vô úy thí thay Vô úy sát. Hay là đừng giết người, để người giết mình? Lão nói gọn: - Có thể hiểu như vậy cũng được. Tuyết Cừu lại ngửa mặt nhìn trời. Chàng nói: - Hãy đem điều ấy mà dạy đám tử tôn của lão. Trang 9/762 http://motsach.info
  10. Vô Ảnh Thần Chiêu Ngọa Long Sinh Lã Tuyết Cừu nói xong thì bước đi. Bất ngờ có nhiều ánh kiếm chớp lên phía sau. Nhưng người ta chỉ nghe nhiều tiếng cạch, cạch. Mỗi tiếng cạch như vậy là một thanh kiếm bị gãy. Tuyết Cừu vừa bước đi, vừa cho đao vào vỏ. Chàng không quay lại, nhưng biết đám người kia đang sợ mất mật. Vừa lúc ấy, một bóng người từ trên cây cổ thụ đáp xuống trước mặt chàng. Người vừa đến, vận y phục màu trắng, bao mặt, lưng đeo trường kiếm, bình tịnh đứng nhìn chàng một hồi, nói: - Võ công cao, khí sắc lạnh... Bạc phúc. Tuyết Cừu trầm giọng: - Muốn đón đường ta, hãy báo danh đi! Người bịt mặt đáp: - Bát Tý Na Tra Lý Độc. Tuyết Cừu với giọng lạnh như băng: - Hai mươi năm trước, tại Thiên Trượng cốc, các hạ là người đứng đầu trong việc truy sát vợ chồng Huyết Thủ. Oan oan tương báo. Rút kiếm ra! Lý Độc chớp người lên, người ta nghe tiếng khua leng keng trên không thành chuỗi... Lã Tuyết Cừu thi triển Long Phi đệ nhất thức. Chiêu đã đi qua, mà vẫn chưa hạ được đối phương. Tuy không nói, nhưng chàng thầm phục Bát Tý Na Tra. Bát Tý Na Tra Lý Độc nhìn chàng sững sờ. Lão không ngờ rằng một gã mới hai mươi tuổi đầu mà mình mang tuyệt học như vậy. Trong đệ nhất thức vừa rồi, kiếm lão suýt rơi. Còn Tuyết Cừu thấy lão là người phá được chiêu thức đầu tiên của chàng, đâm ra có chút cảm tình với lão. Giá không có mối huyết cừu kia, chắc chàng sẽ chẳng đi tới chỗ tuyệt tình. - Nếu các hạ đỡ được Long Phi tam thức của ta, ta sẽ để cho các hạ đi tự do, nhưng đừng chường mặt ra giang hồ nữa. Gặp ta lần nữa thì hết sống. Tuyết Cừu chớp người lên... Lại những tiếng đao kiếm chát chúa vang vọng. Khi đáp xuống, thanh kiếm của Bát Tý Na Tra Lý Độc chỉ còn lại hai phần, lão đưa tay chặn ngực và ụa ra mấy búng máu. Tuyết Cừu tiếp tục phóng người lên, thân ảnh của chàng trở thành một bóng mờ... Và Bát Tý Na Tra Lý Độc cũng mất hút ngay lúc đó. Bao nhiêu người có mặt ở đây đều kinh tâm. Bát Tý Na Tra Lý Độc gần như một nhân vật tuyệt Trang 10/762 http://motsach.info
  11. Vô Ảnh Thần Chiêu Ngọa Long Sinh đỉnh, Chưởng môn của các đại bang phái đều trải chiếu mời lão ngồi. Thế mà... Sắp đến đây, người ta chưa dám đoán việc gì xảy ra cho lão. Cạch cạch, tiếp theo một tiếng ôi, một người từ trên không rơi xuống. Người đó là Bát Tý Na Tra Lý Độc. Trên tay Lý Độc còn chuôi kiếm, toàn thân lão đẫm máu tươi. Lã Tuyết Cừu lặng lẽ bước đi. Lần đầu tiên chàng tha chết cho một kẻ đại thù. Tuyết Cừu tự nhũ thầm: - “Võ học của lão đáng gọi là Tử công phu”. Trang 11/762 http://motsach.info
  12. Vô Ảnh Thần Chiêu Ngọa Long Sinh Chương 2 - Huyết Cà Sa Ngày thứ hai kể từ lúc Tuyết Cừu rời Thạch trận, giang hồ đã phóng nhiều tin: Tiểu Huyết Thủ xuất hiện. Truyền nhân của Lã Đạo Nghi xuất hiện. Lã Tuyết Cừu tha chết cho Bát Tý Na Tra Lý Độc. Tiểu Huyết Thủ tận sát võ lâm... Ai nói mặc ai, Tuyết Cừu vẫn lầm lủi với việc của mình. Chàng trực chỉ Thiếu Lâm. Thời nào cũng vậy, Thiếu Lâm vẫn là lãnh tụ của võ lâm. Hạ Thiếu Lâm để khống chế ngạo khí của giang hồ, sau đó chàng sẽ viếng đến nhưng bang phái khác. Trên đường, chàng gặp nhiều trở ngại nhưng không đáng kể. Chàng đến Thiếu Lâm nhằm vào đêm thất tịch. Khách thập phương hành hương khá đông. Lã Tuyết Cừu cứ thong thả đi dạo cùng khắp. Chàng chưa đá động gì đến việc huyết cừu. Bỗng chàng thấy một thiếu nữ quen thuộc đang nhìn chàng. Hai bên đều muốn tránh mặt nhau, nhưng không ai kịp tránh. Thiếu nữ chàng gặp bên dòng suối, con của kẻ thù Mộc Đăng, tức là nàng Mộc Thúy Hương. Chàng muốn tránh Thúy Hương, vì sợ nàng tiết lộ việc mình có mặt nơi này. Còn Thúy Hương muốn trốn chàng, vì biết chàng xuất chiêu là giết người. Và chính nàng cũng đã được chàng tha chết. Tuyết Cừu nghiêm mặt lạnh lẽo nói như ra lệnh: - Hãy theo ta! Chàng nói rồi quay người đi liền. Không hiểu sao, ba tiếng đơn giản ấy như một mệnh lệnh khiến Thúy Hương không cưỡng lại được, nàng rón rén theo sau. Họ đến chỗ vắng người thì dừng lại. Tuyết Cừu hỏi: - Cô nương theo ai đến đây? - Ta đi một mình. - Thúy Hương đáp. Chàng hỏi ngay: - Bất ngờ gặp nhau, ta chỉ yêu cầu cô nương một điều: Đừng cho ai biết ta có mặt ở đây. Nàng gật đầu nói: - Được! - Chỉ chừng ấy thôi. Cô đi đi! Thúy Hương vẫn đứng lặng nhìn chàng. Thật ra, Thúy Hương đến đây không phải là để hành hương đảnh lễ. Nàng có thuật lại mọi việc Trang 12/762 http://motsach.info
  13. Vô Ảnh Thần Chiêu Ngọa Long Sinh xảy ra bên suối cho phụ thân nàng nghe. Ông ta nói: Đêm kinh hoàng ấy do Thiếu Lâm tự phát động, người hưởng ứng trước tiên là lão Bát Tý Na Tra Lý Độc. Chắc chắn Lã Tuyết Cừu phải đến Thiếu Lâm một ngày gần đây. Không hiểu sao Mộc Thúy Hương lại vội vã đi Thiếu Lâm. Tuyết Cừu hỏi: - Sao cô nương chưa chịu đi? - Đi đâu? - Nàng hỏi lại. Tuyết Cừu nói: - Chẳng phải cô nương đến đây để lễ Phật sao? - Ta đến không phải để hành hương lễ Phật. Chàng ngạc nhiên nhưng không hỏi nữa, chỉ quay người bỏ đi. Thúy Hương níu áo chàng lại hỏi. - Ngươi khinh ta quá! Sao ngươi không nói gì cả. Tuyết Cừu lại nhìn nàng, rồi nói: - Đã hỏi và nói rồi. Nếu cô nương không đi hành hương lễ Phật, thì đến đây chắc có việc chăng? Nàng đáp: - Đúng đó! Chàng cười mát nói: - Nhưng tại hạ có việc gấp hơn. Chàng nói rồi rảo bước rất nhanh. Thúy Hương giậm chân quát: - Đồ sát nhân! Chỉ ham việc giết người mà không biết sự lợi hại gì cả. Tuyết Cừu vẫn nghe nàng nói mồn một, vậy mà chàng vẫn không dừng chân. Thúy Hương vội vã chạy theo. Tuyết Cừu từ từ quay lại. Chàng trừng mắt hỏi: - Cô nương muốn gì? Thúy Hương hỏi: - Sao ngươi không chịu hỏi ta đến đây có việc gì? Tuyết Cừu suýt nữa bật cười. Chàng nói: Trang 13/762 http://motsach.info
  14. Vô Ảnh Thần Chiêu Ngọa Long Sinh - Cho dù cô nương đi tìm tại hạ chăng nữa, thì cũng là việc của cô mà. Thúy Hương giậm chân nói: - Ngươi ngu ngốc và tự phụ thì thế nào ngươi cũng bị người ta hại. Tuyết Cừu động tâm hỏi: - Tại sao? Nàng gật đầu nói: - Ta lên đây trước hai ngày, thấy tăng nhân trong chùa đang bố trí công việc chuẩn bị đối phó với ngươi. Thứ nhất là Mộc Nhân trận. Phương trượng Thiếu Lâm là Quãng Pháp đại sư. Người phát động giang hồ truy sát vợ chồng Huyết Thủ cách đây hai mươi năm, tự đặt mình sau Mộc Nhân trận. Ngươi muốn tìm đại sư thì phải qua trận này. Thứ hai, Loạn tiễn trường. Họ sẽ lừa ngươi săn bắn để dùng loạn tiễn mà xạ kích ngươi. Thứ ba, Thập bát La Hán trận, gồm mười tám vị cao tăng hàng sư thúc trở lên. Thứ tư, nếu thắng ba trận đó, thì họ sẽ ép ngươi qua Đoạn Trần kiều. Cầu này bắt qua hồ Tịnh Tâm, phía sau chùa, dưới hồ có nhiều chông độc. Dù đóa hoa rơi xuống đó cũng bị đâm thủng ngay. Nếu không ăn uống thì sức đâu mà đánh tới bốn trận.. Chưa kể còn hai trận sau cùng nữa, ta cũng không biết đó là hai trận gì. Tuyết Cừu hỏi: - Những việc đó của Thiếu Lâm rất bí mật, sao cô nương lại biết rõ? Thúy Hương nói: - Chính mắt ta thấy một số, một số nữa, người ta nói lại với ta. Tuyết Cừu cười nhẹ: - Quãng Pháp đại sư ở sau Mộc trận là chuyện nói ngoa. Lão ấy là một đại cáo già, lão ra lệnh cho ai đó trong chùa giả làm lão mà ngồi đó. Chính lão cút vào động Thiếu Thất. Nhưng ta sợ gì Mộc Nhân trận rẻ tiền này. Nhưng lý do gì cô nương báo cho ta biết? Thúy Hương cúi đầu, tay vân vê lọn tóc, nói: - Ta cũng không biết tại sao. Nàng nói xong, cúi mặt chạy đi. Tuyết Cừu lẩn trong đám người hành hương lẳng lặng quan sát bốn phương tám hướng. Đâu đâu, chàng cũng thấy đám sư sãi cầm vũ khí đứng trong bóng tối, một số đi canh phòng, một số có vẻ như đi dạo, thật ra là để dò xét. Không khí của chùa Thiếu Lâm đêm mồng bảy tháng bảy này, bên ngoài tuy là hương đăng tấp Trang 14/762 http://motsach.info
  15. Vô Ảnh Thần Chiêu Ngọa Long Sinh nập, nhưng bên trong thì chuẩn bị một cuộc huyết chiến. Tuyết Cừu cười thầm rồi bí mật qua ngọn đồi phía Tây. Đồi này có động Thiếu Thất, nơi này chỉ thấy một vài vị cao tăng đang ở. Có thể là Tuyết Cừu lầm! Sân chùa, người ta đã bố trí nghiêm ngặt như vậy, huống gì bên Thiếu Thất. Trên đường sang động Thiếu Thất, bất ngờ từ trong ngõ kín, một gã đầu đà phóng ra, khẽ quát: - Thí chủ đi đâu? Tuyết Cừu nhanh như cắt phóng chỉ điểm huyệt gã, làm gã đầu đà tê cóng người. Chàng đá xác đầu đà vào gốc cây rồi tiếp tục đi. Lại có hai nhà sư khác vung thiền trượng chận lại: - Thí chủ là ai? Đi đâu? Tuyết Cừu lạnh lùng hỏi lại: - Cửa thiền sao bố trí nhiều đao kiếm thế? Một nhà sư nói: - Đó là chuyện của chúng ta. Tuyết Cừu nói: - Phàm những người hành hương tế lễ, dù cái liêu cái cốc cũng không nên bỏ sót, huống gì cái động này đã hơn ngàn năm, lại không đến viếng được ư? Nhà sư nói: - Yêu cầu thí chủ trở lại, để khỏi có sự đáng tiếc xảy ra. Tuyết Cừu lắc đầu nói: - Hai vị nên tránh đường. Tại hạ có việc cần gặp Quãng Pháp phương trượng. Hai nhà sư vung trượng đánh liền. Tuyết Cừu thấy hai nhà sư này tuổi trạc dưới ba mươi, nên nghĩ họ không có ân oán gì, liền xuất đao đánh ra một chiêu, bạt hai cây thiết trượng văng ra ngoài. Hai nhà sư đứng chết sững. Họ chưa kịp hoàn hồn đã bị Tuyết Cừu xuất thủ điểm huyệt, lại qua thêm một cửa ải. Chàng bước chân vào sân. Một số các vị sư trẻ từ trong bóng tối xuất hiện, vây chàng lại. Lã Tuyết Cừu phi thân người lên vút qua đầu đám sư trẻ bay thẳng vào chánh điện. Vài vị sư già đang ngồi nhập định, chàng chỉ đưa mắt nhìn lướt qua rồi bước ra phía sau. Trang 15/762 http://motsach.info
  16. Vô Ảnh Thần Chiêu Ngọa Long Sinh Ngay tại mật phòng có ba vị cao tăng tuổi trên bảy mươi đang đàm đạo với nhau. Vị nào tướng mạo cũng trang nghiêm và đều mặc pháp phẩm. Lã Tuyết Cừu đứng sừng sững trước cửa phòng. Chàng lạnh lùng nói lớn: - Ta là Huyết Thủ, đến đây nói chuyện việc hai mươi năm trước. Thiếu Lâm lúc ấy đi đầu, sao nay nghe ta đến lại rúc vào trong xó? Quãng Pháp! Lão chỉ có một cơ hội để sống là hãy cầm vũ khí mà tử chiến với ta. Cả ba cao tăng đều đứng lên. Nhà sư chính giữa đỡ cây thiền trượng đang đặt ngang trên bảo đoàn, ông nói: - Ta là Quãng Pháp đây. Lã Tuyết Cừu nói: - Biết rồi! Còn hai lão kia là ai? Quãng Pháp đại sư đáp: - Vị này là Phương trượng chùa Côn Luân, tên là Pháp Vân, vị này là Phương trượng chùa Không Động tên Độ Ách. Ý của Quãng Pháp đại sư giới thiệu như vậy để Tuyết Cừu sợ. Vì vị nào võ công cũng vào hàng thượng thừa, nếu đơn đấu chưa chắc Tuyết Cừu đã thắng, huống gì cả ba nhà sư hợp đấu. Không ngờ Lã Tuyết Cừu lại nói: - Không Động và Côn Luân đều có mối huyết cừu với ta. Hôm nay ba lão phải đền mạng. Sau đó ta sẽ... Chàng nói chưa hết câu, Quãng Pháp đại sư đã vung thiền trượng đánh tới. Tuyết Cừu nắm sẵn thanh đao trên tay, chàng sử dụng Long Phi đệ nhất thức, người chàng biến mất hút trên không, thiền trượng của Quãng Pháp đại sư có một sức mạnh kinh hồn như thế mà vẫn bị dội ngược lại. Bây giờ ba vị cao tăng mới biết sợ. Tuyết Cừu thấy trượng pháp của lão có một uy lực khủng khiếp, vừa nhanh vừa mạnh. Chàng đánh tiếp Long Phi đệ nhị thức. Lần này, Quãng Pháp đại sư không trực tiếp đối đầu mà chỉ dùng hư chiêu để bức bách đối phương. Sau khi thi triển hai thức trong Tam Tuyệt quỷ thức, tình thế vẫn không biến chuyển, chàng không sử dụng chiêu thức thứ ba, mặc dù chiêu này rất lợi hại. Tuyết Cừu quay sang Thất Tuyệt ma chiêu. Chiêu đầu tiên, chàng đi tròn một đường đao, tiếng gió đao phát ra làm những vật nhẹ trong phòng bay tứ tung, bóng của Tuyết Cừu mất hút, nghe tiếng vũ khí khua và chợt cây thiền Trang 16/762 http://motsach.info
  17. Vô Ảnh Thần Chiêu Ngọa Long Sinh trượng của Quãng Pháp đại sư bắn ra ngoài, đồng thời nghe một tiếng “ối”, tiếp theo là bóng người bay tạt vào vách, tại ngực bên trái của người đó, đúng hơn là của Quãng Pháp đại sư bị khoét một lỗ. Tuyết Cừu đáp xuống trước mặt Pháp Vân và Độ Ách, nói: - Hai lão có điều gì trối lại chăng? Hai vị cao tăng thất sắc không biết trả lời thế nào. Bỗng cả hai cùng tung chưởng đánh vào Tuyết Cừu. Tuyết Cừu tràn người tránh khỏi, cho đao vào vỏ rồi dùng Vô Ảnh ma chiêu tỷ đấu với hai nhà sư. Tuyết Cừu hú lên một tiếng, thân ảnh chàng như một bóng mờ thoắt ẩn thoắt hiện, khiến hai vị đại sư khó mà xác định đâu là hư đâu là thực. Bỗng, nghe bình một tiếng, Độ Ách đại sư bị tạt vào vách, hai tay ôm ngực, miệng ói ra máu liên hồi. Pháp Vân đại sư sợ quá toan phóng ra cửa để thoát thân, nhưng đã muộn, lão bị một cước của Tuyết Cừu, văng vào vách. Tuyết Cừu hằn học nói: - Huyết Thủ và Phù Dung Tiên Tử đã làm gì nên tội mà các ngươi phải truy sát? Đã giết hai người ấy chưa đủ sao, còn cho người rình rập hai mươi năm muốn làm tuyệt nòi họ Lã? Lão có phải là người tu hành đâu. Nói xong, chàng phất nhẹ tay một cái, Độ Ách đại sư bể đầu ngã xuống. Đám tăng lữ ở động này trông thấy, ai cũng kinh hoàng. Lã Tuyết Cừu nói lớn: - Ta là Huyết Thủ! Thiếu Lâm đã vay nợ máu hai mươi năm nay, bây giờ phải trả. Kẻ nào trước đây đã tham dự buổi huyết chiến ở Thiên Trượng cốc hãy xuất đầu lộ diện. Tiếng chàng vang lên trong đêm rất rùng rợn. Không lâu lắm, số nhà sư của động tụ tập lại, khoảng vài chục người, đa phần là những lão tăng. Tuyết Cừu nói: - Ta không giết kẻ vô tội. Kẻ nào năm xưa vay máu hãy đứng riêng ra. Chàng nói như ra lệnh, nhưng không vị sư nào chịu đứng riêng. Tuyết Cừu nói lại một lần nữa: - Ai vô tội hãy đứng riêng ra! Một lão tăng nói: Trang 17/762 http://motsach.info
  18. Vô Ảnh Thần Chiêu Ngọa Long Sinh - A Di Đà Phật! Thí chủ tạo nhiều sát nghiệp quá e rằng ngày sau khó ăn ở. Tuyết Cừu hỏi lại: - Lão có dự buổi huyết chiến ở Thiên Trượng cốc không? Lão đưa tay lần chuỗi hạt, đáp: - Có. Tuyết Cừu lại nói: - Mười ba đại bang phái do Thiếu Lâm dẫn đầu trên dưới trăm rưỡi tên, cùng với đám giang hồ trên dưới năm chục tên, vị chỉ là hai trăm tên tất cả hùa nhau vây đánh phu thê Huyết Thủ, vậy có dễ ăn ở không? Lão tăng nói: - Chuyện đó đã qua rồi. Tuyết Cừu nói lớn: - Những ai còn đứng vào hàng ngũ của lão mặc Cà Sa máu thì phải trả nợ máu. Một vài vị sư tự động tách rời ra. Có tiếng một nhà sư nói: - Hắn một, ta thì đông, sao lại tham sinh úy tử thế? Hạnh vô úy thí ở đâu rồi? Một lão tăng đứng riêng nói: - Không phải bần tăng sợ chết. Nhưng năm xưa ta đã can ngăn Thiếu Lâm không nên dấy vào sát nghiệp, nhưng Quãng Pháp không nghe, bây giờ nghiệp sát đã đến. Lão quay sang Lã Tuyết Cừu nói: - Lã thí chủ! Trong quần tăng tại đây, chỉ có năm lão gìa đứng gần bên lão Huyết Cà Sa đó mà thôi. Nếu thí chủ lạm sát thì đừng trách ta. Năm lão Huyết Cà Sa vẫn đứng yên trong đám tăng. Lã Tuyết Cừu nói: - Ta đã nói rồi. Kẻ vô tội nên đứng riêng, còn nếu đứng chung đó thì đừng trách. Chàng chớp người lên... Không ai thấy bóng dáng chàng đâu. Tuyết Cừu thi triển Thất Tuyệt ma chiêu. Năm vị lão tăng bỗng chuyển mình đứng rộng ra thành hình hoa mai năm cánh. Năm món vũ khí của họ cũng một lúc đánh ra mù mịt. Không rõ trong đám năm người ấy, có ai thấy rõ thân ảnh của chàng không? Nhưng năm món vũ khí ấy chạm phải đoạn đầu đao của Lã Tuyết Cừu phát ra những ánh lửa. Năm vị lão sư giật mình. Vị cao tăng ở bên ngoài nói lớn: Trang 18/762 http://motsach.info
  19. Vô Ảnh Thần Chiêu Ngọa Long Sinh - Ma chiêu! Tuyết Cừu đáp xuống đất. Chàng đảo mắt nhìn qua một vòng, đám cao tăng không để chàng có thì giờ ngơi nghỉ, đồng tấn công lấy chàng. Lã Tuyết Cừu xoay mình một cái, năm lão lại dạt ra. Chàng nói: - Báo danh đi! Không ai đáp ứng lời nói đó của chàng. Tuyết Cừu hét lớn một tiếng, phóng người lên... Lão tăng, người lên tiếng trước tiên khi nảy, giờ ngã xuống, cổ họng của lão bị khoét một lỗ. Bốn lão còn lại tuy rằng không xem cái chết vào đâu, vì đời vốn là vô thường, nhưng nhìn cảnh thê thảm này, các lão đâm sợ. Họ sợ cũng phải. Bởi lão tăng kia võ công vào hàng tuyệt đỉnh của giang hồ, mới qua chiêu thứ hai trong Ma chiêu đã bỏ mạng. Bây giờ các lão liên thủ với nhau. Lã Tuyết Cừu lại phóng người lên, một lão tăng nữa ngã xuống. Và lần lượt như vậy, năm lão nằm trên vũng máu, mỗi thế nằm tuy khác nhau, nhưng vị trí của họ hợp thành đóa hoa mai. Đám tăng lữ còn lại không ai dám có một cử động nào khác. Chàng quay sang vị đại sư đứng ngoài, vòng tay nói: - Ngài là vị chân tu, xin hãy vì đạo pháp và giang hồ mà tái lập một trật tự cho Thiếu Lâm kể từ hôm nay. Bên kia chùa Thiếu Lâm còn bảy tên ma tăng nữa. Tại hạ nói thật, với đám ma tăng, tại hạ phải dùng ma đao mà... chữa bệnh cho họ. Chàng nói xong phi thân sang chùa Thiếu Lâm. Bây giờ đã sang canh ba. Chàng đi nửa đường gặp đại bộ phận sư sãi bên Thiếu Lâm kéo sang, đèn đuốc sáng rực. Hai bên đứng dàn thành trận thế. Lã Tuyết Cừu dõng dạc nói: - Tại hạ là Huyết Thủ, đã giết lão Quãng Pháp đại sư bên kia rồi, cùng năm lão ma tăng năm xưa đã từng gây cuộc huyết chiến ở Thiên Trượng cốc và cũng đả bại luôn hai tên Chưởng môn của Côn Luân và Không Động. Ngay tại đây tên nào đã dính máu ở Thiên Trượng cốc thì hãy bước ra. Một nhà sư nói: - Chẳng lẽ trong nháy mắt, thí chủ giết hết đám cao thủ sao? Trăm năm, ngàn năm có ai tin việc đó? Trang 19/762 http://motsach.info
  20. Vô Ảnh Thần Chiêu Ngọa Long Sinh Tuyết Cừu nói: - Tin hay không tin với ta không quan trọng. Các hạ có dây nợ máu vào buổi đó không? Lão đáp: - Không. Tuyết Cừu lại nói: - Tại hạ có đủ sức để tin lời các hạ không? Lão đáp: - Thí chủ hiếu sát quá nên trở thành mù quáng. Chẳng lẽ trước đám đông này, ta lại nói dối sao? Tuyết Cừu xá lão một cái, nói: - Ngài là bậc chân tu, xin hãy đứng sang một bên, và những người vô tội hãy đứng sang bên ngài. Chàng nói xong, khoanh tay chờ đợi. Kết quả gần một nửa số người có mặt ở đây bước về với nhà sư kia. Tuyết Cừu chỉ đám người còn lại nói: - Theo giúp kẻ ác là người ác dù là đồng môn. Khi ta rút huyết đao rồi, thì đừng trách. Chàng nhận thấy đám sư gìa của đêm hãi hùng ấy chỉ có năm, bảy người. Những người còn lại muốn đứng bảo vệ họ. Chàng hỏi gằn lần nữa: - Các vị cam tâm theo đám ma tăng mà chịu chết phải không? Vị sư khoảng bốn mươi tuổi nói: - Ngươi chẳng những đã tàn ác mà còn khoác lác nữa. Hai mươi năm trước, ta có tham dự cuộc huyết chiến đó. Ánh đao chớp lên, Lã Tuyết Cừu mất tăm dạng, thân hình nhà sư bỗng đổ xuống. Lã Tuyết Cừu đứng lại vị trí cũ. Chàng nói: - Kẻ nào không sợ chết thì cứ đứng đó. Nhiều vị tăng đã vội bỏ qua bên kia. Còn lại ba nhà sư tuổi từ năm mươi trở lên. Lã Tuyết Cừu thấy mắt họ thất thần. Nỗi sợ hãi đã ngự trị khí phách của họ. Chàng hỏi: - Các vị còn lời nào để nói không? Một trong ba lão nói: - Các hạ có phải là con của phu phụ Huyết Thủ? Trang 20/762 http://motsach.info
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2