Huyền thoại 6: Oedipus<br />
Trong thần thoại Hy Lạp, chỉ có người chết mới là người hạnh<br />
phúc. Cho nên có rất nhiều người Hy Lạp hạnh phúc ở thành<br />
phố Thebes, nơi xác chết nằm ngổn ngang khắp nơi.<br />
Các thần nhìn ngắm loài người giết chóc nhau mà hầu như<br />
chẳng làm gì để can thiệp. Thậm chí đôi khi họ còn thích thú<br />
nữa là khác. Họ đặt loài người vào những tình huống đầy bất<br />
trắc và nhìn xem họ (loài người) thoát ra như thế nào.<br />
Một trò ưa chuộng của các thần là rỉ tai loài người (thông<br />
qua cái gọi là “sấm truyền”) rằng một chuyện gì đó khủng<br />
khiếp sắp xảy đến với họ (loài người). Sấm truyền dự báo<br />
tương lai của loài người, và đó thường là một tương lai khá<br />
ảm đạm. Loài người càng cố ngăn chặn tương lai đó thì các<br />
thần càng cố làm cho nó diễn ra.<br />
Loài người giống như những con ruồi sa mạng nhện, càng<br />
vùng vẫy thì càng bị trói chặt. Ví dụ điển hình nhất có lẽ là<br />
trường hợp Oedipus. Thoạt đầu, một sấm truyền cảnh báo cha<br />
của Oedipus rằng ông sẽ bị con trai mình giết chết. Sau đó,<br />
một sấm truyền nói với Oedipus rằng chàng sẽ giết cha và kết<br />
hôn với mẹ.<br />
99<br />
<br />
10 huyền thoại Hy Lạp hay nhất mọi thời đại<br />
Lá số tử vi khủng khiếp này liệu có thành hiện thực? Bạn<br />
nghĩ sao?<br />
Nếu thành Thebes cổ có lực lượng cảnh sát thì hẳn lực lượng<br />
này sẽ ra sức gỡ con ruồi-người khỏi lưới nhện dính cứng của<br />
các thần...<br />
<br />
Ông vua sát thủ<br />
Trụ sở cảnh sát<br />
Thành phố Thebes<br />
14 tháng Sáu<br />
Báo cáo của Thanh tra,<br />
Thám tử Không Manh Mối về cái chết của hoàng<br />
hậu Jocasta (và vài người khác)<br />
Tôi được gọi đến hoàng cung ở Thebes vào lúc 1500<br />
giờ ngày 13 tháng Sáu.<br />
Người ta chỉ cho tôi căn phòng ngủ nơi hoàng hậu<br />
Jocasta đang nằm trên giường. Hoàng hậu mặc một<br />
chiếc váy màu đỏ và có một sợi đai cùng chất liệu<br />
đang quấn quanh cần cổ của bà. Sợi đai quấn rất<br />
chặt và khuôn mặt của bà đã tím ngắt, lưỡi của bà<br />
thè lè ra ngoài. Tôi tháo sợi đai ác nghiệt đó và hỏi<br />
xem long thể bà có gì bất an không. Bà không trả<br />
lời, từ đó tôi suy ra rằng lệnh bà không được khỏe<br />
lắm. Tôi đang chờ báo cáo của thái y, nhưng tôi tin<br />
<br />
100<br />
<br />
Huyền thoại 6: Oedipus<br />
rằng bà đã từ trần và có lẽ sợi đai quanh cổ bà có<br />
liên quan gì đó đến việc này.<br />
Tôi lấy cung ả a hoàn đã gọi tôi đến đây. “Cô có<br />
biết chuyện này là sao không?”<br />
“Hoàng hậu đã treo cổ tự tử,” a hoàn nói.<br />
“Ha! Nghe có lý ghê ta ơi!” tôi giễu cợt. “Lệnh bà<br />
nằm trên giường và tự xiết cổ mình bằng sợi đai, ý<br />
cô là vậy chứ gì?”<br />
“Không!” a hoàn hét lên (và bổ sung vài từ nữa,<br />
ngụ ý rằng khả năng trí tuệ của tôi chưa đạt được<br />
chuẩn của con dê một tuổi đời). “Khi bưng món<br />
rượu buổi chiều đến, tôi thấy lệnh bà tự treo cổ<br />
trên thanh rầm ở nóc nhà. Tôi bèn cắt dây đỡ lệnh<br />
bà xuống rồi gọi hoàng thượng đến. Hoàng thượng<br />
đã đặt lệnh bà lên giường.”<br />
“Ha!” tôi thốt lên, mắt nhìn chiếc ly bạc rỗng<br />
trơn trên chiếc bàn đầu giường. “Vậy rượu<br />
đâu hết rồi?”<br />
“Tôi khát nước,” a hoàn thú nhận. “Nhìn cảnh<br />
hoàng hậu Jocasta bị treo như vậy, nên tôi có hơi<br />
chóng mặt.”<br />
“Tôi tuyên bố bắt giữ cô vì tội trộm rượu của<br />
hoàng gia và mưu sát hoàng hậu Jocasta,” tôi nói.<br />
“Yêu cầu cô theo tôi đến Văn phòng Tư pháp Trung<br />
Ương Cục của Thebes.”<br />
Một lần nữa, ả nhắc lại rằng ả vô tội, và não của<br />
tôi đang có vài biểu hiện suy yếu do tiêu thụ quá<br />
<br />
101<br />
<br />
10 huyền thoại Hy Lạp hay nhất mọi thời đại<br />
nhiều thức uống có cồn. Tôi quyết định rằng khôn<br />
ngoan hơn cả là cứ nghe a hoàn này khai báo rồi<br />
mới đưa ả đi lấy cung.<br />
“Cớ sao hoàng hậu lại treo cổ tự<br />
tử?” tôi hỏi. “Lệnh bà đã có tất cả: một gia đình<br />
đề huề, một phu quân trẻ đẹp như hoàng thượng<br />
Oedipus. Một cung điện hợp thời trang và vô số<br />
rượu ngon.”<br />
“Trước khi kể, tôi hớp một ngụm rượu có được<br />
không?” a hoàn hỏi rồi với lấy chiếc vại bự. Tôi chấp<br />
thuận vì tin rằng điều đó sẽ giúp ả đỡ căng thẳng.<br />
“Tên cô là gì?” tôi hỏi.<br />
“Harmonia,” ả đáp.<br />
“Tốt lắm, Harmonia, điều gì đã làm hoàng hậu<br />
Jocasta phiền lòng?”<br />
“Lệnh bà phát hiện ra rằng hoàng thượng<br />
Oedipus, phu quân của ngài, cũng chính là con trai<br />
lệnh bà!” ả nói.<br />
“Vậy là hoàng thượng đã lấy mẫu thân của mình?”<br />
“Đúng vậy.”<br />
“Và như vậy ngài đã trở thành cha ghẻ của chính<br />
mình.” Tôi suy luận. “Điều đó là trái với pháp luật.<br />
Tôi phải bắt giữ ngài ấy thôi. Tại sao lại ra nông nỗi<br />
đó?” tôi hỏi Harmonia.<br />
“Hình như hoàng hậu Jocasta và phu quân<br />
đầu tiên của ngài, tiên vương Laios, có nói với<br />
nhau về một sấm truyền, còn sấm truyền đó thì<br />
<br />
102<br />
<br />
Huyền thoại 6: Oedipus<br />
nói rằng con trai của họ sẽ giết chết cha mình!<br />
Rồi sau đó hai người sinh ra một cậu bé, đặt tên<br />
là Oedipus!”<br />
<br />
“Tham vấn từ sấm truyền luôn là một sai lầm,”<br />
tôi nói. Và ai sẽ là người gỡ cái đống bùi nhùi này<br />
đây? Chúng tôi! Cảnh sát Thebes! Tôi mà có quyền<br />
thì tôi sẽ cấm sấm truyền. Cấm tiệt!”<br />
“Ông có muốn nghe kể tiếp không đây?”<br />
Harmonia hỏi.<br />
“Kể tiếp đi,” tôi nói.<br />
“Ngài Laios nghe sấm truyền nói vậy bèn đóng<br />
một cây đinh xuyên qua hai gót chân bé Oedipus<br />
để hai chân bé dính vào nhau. Rồi ngài bỏ Oedipus<br />
trên vách núi để thú dữ ăn thịt.”<br />
“Là tội cố sát đó!” tôi nói. “Ngài Laios mà còn<br />
sống thì tôi sẽ bắt ngài ấy.”<br />
“Nhưng ngài ấy đã giết ai đâu!,” Harmonia nói.<br />
“Một người chăn cừu đã cứu bé Oedipus và trao bé<br />
lại cho vua Polybus của xứ Corinth. Oedipus lớn<br />
lên, vẫn đinh ninh mình là con của Polybus.”<br />
103<br />
<br />