intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

100 lần từ chối

Chia sẻ: Hoi Dac Tri | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:5

40
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Tác giả : Cát Thảo Thêm một lần nữa viết truyện tình yêu, nhiều lúc bảo “đừng, đừng viết truyện tình yêu nữa”, nhưng thật khó để đừng, có lẽ bởi tình yêu là chuyện muôn thuở ở đời, và cũng là đề tài không bao giờ cũ với văn chương.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: 100 lần từ chối

  1. 100 lần từ chối Tác giả : Cát Thảo Thêm một lần nữa viết truyện tình yêu, nhiều lúc bảo “đừng, đừng viết truyện tình yêu nữa”, nhưng thật khó để đừng, có lẽ bởi tình yêu là chuyện muôn thuở ở đời, và cũng là đề tài không bao giờ cũ với văn chương. Tình yêu với nhiều cung bậc cảm xúc, những kết cục, những chuyện tình không giống nhau. Nhưng, đôi khi ta tìm thấy những nút trầm bổng quyện lấy nhau tạo nên bản giao hưởng tình ái. Truyện tôi viết, như một bản nhạc một nốt nhưng ở mỗi nốt nhạc, cảm xúc tôi gửi vào lại muôn màu muôn vẻ. **** Em bình thản đón nhận suy nghĩ anh không yêu em, điều mà trước đây em cho rằng không thể chấp nhận được. Có lẽ, em đã quen với những cuộc hẹn bị nhỡ, những lời hứa bị quên, và những giận hờn trong suốt thời gian em và anh quen nhau. Khi trước, em khó khăn, đau đớn bao nhiêu, thì bây giờ, em an nhiên, điềm tĩnh bây nhiêu. Em đã từng ngâp ngụa trong những hoang tưởng mộng mị em tự tạo, nhưng rồi, em đã thoát ra. Dường như em hiểu, con người, xét cho cùng, chỉ có chữ “tình” mới khiến người ta vật vã đến thế. Rồi một ngày kia, khi trái tim đầy rẫy những vết thương ngang dọc, nhiều đến mức không còn có thể xuất hiện thêm vết thương nào nữa, hoặc là, người ta sẽ từ giã cõi đời, hoặc là người ta sẽ kiêu hãnh sống, giẫm đạp lên mọi nỗi đau mà đi, sống mà chưa từng đau, sống như chưa từng yêu, sống như chưa từng hận. Em hay ngồi một bình bên hồ, hay ăn kem một mình, và phải chăng đấy là lý do khiến đầu em lặng hơn, khiến tâm hồn em tĩnh lặng hơn. Phải chăng điều ấy khiến em lý tính hơn, xóa nhòa cảm tính không cần thiết. Em, dần dần nhận ra sự thực mà có lẽ em là người sau cùng biết được điều ấy “ Anh không yêu em.” - Vì sao con trai có thể ở bên và làm người yêu một người anh ta không hề yêu ? - Vì như vậy mới là con trai. – Bạn em điềm nhiên trả lời em, ngắn, gọn và đầy đủ. Em học cách chấp nhận, chấp nhận suy nghĩ con trai là như vậy, là em ở bên chăm sóc, cung phụng người không yêu em, vô điều kiện hoặc là em dũng cảm từ bỏ người không yêu em, để yêu lấy sự tự do và chờ đợi một tình yêu mới. Ban đầu, em cứ nghĩ, thời gian sẽ khiến anh yêu em, những quan tâm em dành cho anh sẽ nhen nhóm tình cảm trong anh, nhưng em đã lầm. - Anh ăn phở không ? Em mua rồi mang sang cho anh nhé ? - Kiss. Ừ. Yêu em thế. Anh nói lời yêu nhẹ như bẫng, ngọt ngào rót đường mật vào trái tim người con gái đầy say mê. Em không phải là sắt đá để cứng rắn trước những lời nói của anh. - Sao em lại tốt với anh như vậy ? Nếu không có em, không biết anh sẽ thế nào nữa. Cô gái trẻ là em, khi ấy chỉ biết cười khẽ, và trái tim rung lên những hồi rạo rực. - Anh à, hôm nay anh đưa em đi mua bánh cốm nhé. Anh họ em sắp đi hỏi vợ, bác gái nhờ em mua bánh gửi về nhà. - Hôm nay anh bận mất rồi, anh còn nhiều bài tập phải nộp mà chưa làm xong. - Vậy thôi, em tự đi. Em giận anh mất nửa tiếng đồng hồ, anh vẫn không nhắn tin hay gọi lại cho em, anh bặt vô âm
  2. tín, đơn giản bởi anh nghĩ, em sẽ chẳng bao giờ giận anh, hoặc nếu như có giận rồi em sẽ nhanh chóng tha thứ. Bởi, em đã nói với anh rằng, em sẽ luôn tha thứ cho đến khi em hết yêu anh. Bởi, anh biết, tình yêu em dành cho anh sẽ chẳng bao giờ cạn. Anh là người thông minh, và em thật khờ dại. Tình cảm anh dành cho em, chỉ là một bước anh tiến về phía em, còn em sẽ bước chín trăm chín mươi chín bước còn lại. Anh biết, trong tình yêu không có chữ công bằng, chỉ có được và mất, người được là anh, và người mất, sẽ là em. Vậy thôi. Thế nên, anh ở nhà chơi điện tử, vì anh ngại cái rét mướt bên ngoài của mùa đông. Em, sau những bực dọc, em cố bịt kín người, rồi từ từ dắt xe ra ngõ, từ từ hòa vào dòng người chen chúc trên đường. Những ồn ào của phố xá, những xanh dịu của màu bánh cốm lại khiến em nguôi ngoai, em lại nghĩ đến anh, rồi lại mua thêm đôi cặp bánh cho anh. - Em về rồi, mệt quá. Thấy bánh ngon, em mua thêm một ít, có cả phần anh này. Anh qua lấy nhé. - Ừ, anh qua ngay đây. **** Những ngày nhạt nắng, anh vẫn bận rộn với những công việc giời ơi đất hỡi, em vẫn đơn độc như những ngày chưa có người yêu – là anh, thậm chí còn đơn độc hơn. Hội độc thân không còn gọi em những ngày tụ tập trà sữa, ốc nóng hay đi mua sắm, làm đẹp. Lúc đầu, em tủi thân, nhưng thời gian cũng làm em quen. Em quen với việc một mình đi dạo, thỉnh thoảng có anh bên cạnh, nhưng đa phần là em với máy nghe nhạc và những bản nhạc chẳng bao giờ mới. Phải chăng, tình em cũng quá cũ trong lòng anh. Em không bao giờ bắt anh phải chiều theo ý em, em hay giúp anh đưa ra những giải pháp hợp lý, những chọn lựa mà không có sự xuất hiện của em, hoặc em luôn là sự lựa chọn cuối cùng. Khi em giận, anh chỉ nói xin lỗi, nói anh đã sai, và anh hứa, những lời hứa đến giờ em vẫn còn nhớ như in, chỉ có điều, anh đã quên ngay từ khi anh nói ra lời hứa ấy. - Anh sẽ làm cho em một chiếc diều thật đẹp. - Anh sẽ mua cho em một con gấu bông nhỏ để treo chìa khóa nhé, để em không quên chìa khóa nữa. - Anh sẽ đi chọn hoa Tết với em. - ….. Anh sẽ, và anh sẽ. Anh sẽ hứa, và anh sẽ quên. Luôn là vậy. Anh, hay cả những chàng trai khác biện minh rằng, khi yêu, con trai giữ những yêu thương trong tim, và thật ngại ngùng để nói ra điều đó. Em đã không hiểu, nhưng em đã học cách hiểu, và cuối cùng, em hiểu rằng, điều đó chỉ đúng với người con gái anh yêu. Em, vẫn còn ở bên anh, chỉ bởi, anh chưa tìm thấy ai để thay thế. Và em, đủ tốt để diễn vai người đóng thế. **** Ngày từng ngày trôi qua,em càng trầm lặng và khép mình. Em hờ hững với nhiều thứ. Em không còn nhớ em và anh đã yêu nhau bao lâu, em chỉ nhớ. Em đã nói chia tay ba lần. Lần thứ nhất, em nói chia tay. Anh không chấp nhận điều ấy. Ngày hôm sau, em lại nhớ anh, em
  3. rối rít xin lỗi, anh chỉ nhẹ nhàng nói rằng, lần sau đừng làm vậy, tổn thương cả hai người. Lần thứ hai, em nói chia tay. Anh không nói gì, vì anh biết, em sẽ lại nhớ anh và sẽ xin lỗi. Quả thật, em lại nhớ anh và xin lỗi. Em và anh lại làm hòa sau hai ngày giận dỗi, em lại ở bên, ngoan ngoãn nghe lời anh. Lần thứ ba, em nói chia tay. Anh vẫn lặng im. Sau những ngày lặng im của anh, em vẫn là người chủ động xin lỗi, làm hòa. Bởi trong cuộc tình của anh và em, người có lỗi luôn là em, người đúng luôn là anh. Em và anh chia tay được bốn ngày. Lần thứ tư, em chưa nói chia tay. Anh chỉ nói rằng, em thích sao thì làm vậy. Anh đi rồi, em cười. Giờ là lúc, em không muốn chia tay. Em đủ đau rồi, nếu như chia tay nữa, em biết dày vò ai cho những đau đớn của em, em biết làm phiền ai để làm những phiền muộn trong em vơi đi, em muốn làm người yêu anh. Thản nhiên, chấp nhận anh không yêu em. Em, cho mình những ngày để quên anh. Em, hiểu ra rằng, em không cần phải giữ một tình yêu nửa vời như vậy, em cũng có quyền được yêu và hạnh phúc, em không cần phải đợi một người không bao giờ tới, và em sẽ không bao giờ có được hạnh phúc bên người đàn ông luôn nói “Không”. Lúc đầu, em nghĩ, anh ích kỷ bởi anh muốn giữ em bên mình anh, nhưng, thực sự, anh là người đàn ông ích kỷ, những yêu thương của em đã nuôi lớn sự ích kỷ đó của anh, để sau cùng, anh thản nhiên cho rằng, em, là người mà, anh muốn em như thế nào, thì em phải như vậy. Em đau, em khóc, và em ốm. Anh cũng chỉ hỏi thăm vài câu qua loa. Đứa bạn thân đến chăm sóc em suốt mấy ngày em ốm. Em trút hết trong lòng những tâm sự bấy lâu, rồi em lại lịm đi trong giấc ngủ. Em tỉnh dậy, đôi mắt sưng húp, má đỏ au. Nhìn trong gương, em thấy mình tệ thế, em thấy mình lạ quá. Em, dường như không còn là em của ngày xưa. Bạn em ra về, chỉ nói với em một câu khiến em suy nghĩ : - Nếu một thằng con trai luôn nói không và luôn từ chối giúp đỡ mày, quên nó đi. Em đã suy nghĩ nghiêm túc về điều ấy. **** - Anh ơi đi siêu thị với em nhé ? - Anh bận rồi. …. - Xe em hỏng, anh đưa em đi học nhé. - Anh đang ở xa lắm, không về kịp. …. - Tối mình đi dạo anh nhé. - Anh đang bị cảm. .... Em tập cách tránh xa điện thoại. Em mang khung vẽ đi kí họa, em cố tình không mang điện thoại theo. Thời gian đầu, em như phát điên khi ít liên lạc với anh. Em khóc bởi những tin nhắn hay những cuộc điện thoại từ chối của anh. Đôi khi, em vẫn gặp anh khi anh rủ em đi đâu đó, nhờ em làm việc gì đó, Em vẫn cố tốt với anh. Em cố tốt cho những ngày cuối em ở bên anh như là người yêu. Ba mươi ba ngày cho những lời từ chối. Hôm nay là ngày thứ ba mươi tư. Và anh chỉ còn một lời từ chối. - Anh làm người mẫu cho em vẽ chân dung nhé. - Anh không làm đâu.
  4. - Anh dám từ chối em à ? Em giận đấy. - Cho giận. Em cười nhạt. “lần từ chối thứ 100”. Em không nói gì, thu dọn bút và giá vẽ. - Ơ, thật à ? Đây, anh làm mẫu. – Anh nói, dỗ dành, cứ ngỡ như em không vẽ thật. - Vậy thì anh ngồi ở ghế bên kia. Nhớ là không được động đậy đâu đấy. Em cầm chì và phác những nét đầu tiên, và cũng bắt đầu nói. - Anh có nhớ, lần đầu tiên chia tay em nói gì không. Em sẽ nói xin lỗi đến khi em tha thứ, và em sẽ còn tha thứ cho đến khi nào em hết yêu anh. Em đã nghĩ, tình yêu em dành cho anh là mãi mãi, nhưng giờ em hiểu, điều gì cũng có giới hạn của nó. Chẳng ai có thể yêu một người mà mãi mãi không được đáp trả. Chẳng ai có thể ngây thơ tốt với ai đó cả đời. Em cũng là con gái, và em luôn muốn nhận được tình yêu từ người mình yêu. Nhìn những đôi tay trong tay đi bên nhau, nhiều khi em muốn khóc. Anh hay nói rằng, vì em không bận rộn, vì cuộc sống của em hạnh phúc và không phải lo lắng điều gì, nên em không biết thỏa mãn với những gì em đang có. Phải chăng anh nghĩ rằng, vì em có mọi thứ nên em không cần sự quan tâm từ anh. - Em ? – Anh ngỡ ngàng hỏi. - Anh đừng nói, ngồi yên nào, em đang vẽ. – Em nói, nhìn sâu vào mắt anh, rồi nói tiếp. – Nhiều khi, em rất muốn nói ra tất cả những suy nghĩ trong em, những hụt hẫng, những hi vọng và cả những thất vọng. Em, là dân mỹ thuật, nên bụi bặm và sẽ không cần những điều lãng mạn phải không anh ? Em là dân mỹ thuật nên tính tình nghệ sỹ, mau nhớ mau quên phải không anh ? Em chưa quên chiếc diều anh sẽ tặng em vào một ngày no gió, nhưng em biết anh không nhớ điều ấy. Chắc anh cũng không phát hiện ra rằng, khóa nhà của em đã được móc thêm một khung ảnh nhỏ, bên trong là ảnh của anh, vì như vậy thì em sẽ không bao giờ quên chìa khóa cả. Hoa Tết, có lẽ vẫn chờ em và anh vào một dịp xa xôi nào đó. Còn rất nhiều, rất nhiều điều anh đã quên, chỉ còn em là nhớ. - …. - Chắc anh cũng không nhớ rằng, chính anh đã nói tình yêu không có sự công bằng, nếu như em không yêu anh nhiều, thì anh sẽ yêu em nhiều hơn, nhường nhịn và chăm sóc cho em. Nhưng, anh có thể viện một lý do nào đấy để không phải chăm sóc em vào những ngày em ốm. - …. - Em biết là em rất ngốc mà. Chỉ cần anh dỗ ngọt vài câu thì em sẽ lại ngoan ngoãn ở bên anh, nghe lời anh. Trách em ưa ngọt, chứ sao trách anh hay nói lời đường mật phải không anh. Em đã nói chia tay ba lần, lần thứ tư, em không muốn nói. Em không muốn chia tay, thật sự không muốn. Em muốn được ở bên anh, và thử cảm nhận tình cảm anh dành cho em. Nhưng vẫn vậy, anh vẫn luôn từ chối. Và nếu như, thật sự yêu em, anh đã không luôn từ chối em như vậy. Anh biết không, từ hôm ấy đến hôm qua, ba mươi ba ngày, chín mươi chín lần từ chối. Em đã tự nhủ với mình rằng, nếu anh từ chối em một trăm lần, em sẽ rời xa anh mà không từ biệt. Nhưng hôm nay em hiểu, khoảng cách từ chín chín đến một trăm, thật sự là không có khoảng cách. Em không cần chờ đợi thêm một lần từ chối của anh để rời xa anh, vì tình cảm trong em không còn nguyên vẹn. Và em cũng không cần lẳng lặng ra đi, vì em nghĩ em đã đủ mạnh mẽ để nhìn vào sự thật, rằng anh không hề yêu em. - Em, hôm nay em sao thế ? - Em vẽ xong rồi, cảm ơn anh. Em sẽ tự đi về, thay lời cảm ơn, để anh không phải từ chối em thêm một lần nào nữa. Sẽ không có lần từ chối thứ một trăm trong chuyện tình cảm của mình anh ạ.
  5. **** Em ra đi và nhớ về câu nói của anh khi trước. - Nếu không có em thì anh sẽ thế nào ? Và giờ đây, em đã tìm được lời đáp. - Không có em, cuộc sống của anh vẫn vậy thôi. ~~~____________~~~ Cát Lâm, ngày 7 tháng 6 năm 2012 Cát Thảo  
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2