intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1 Chương 43

Chia sẻ: Van Nguyen Van | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:5

56
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Quyển 1: Phiêu Vân Cốc Chương 43: Oan gia ngõ hẹp Nguồn: Sưu Tầm Sau khi làm xong hết mọi việc, Lâm Hiên liền tiến vào trạng thái nhập định để khôi phục linh lực. Đối với tu chân giả mà nói thì đả tọa ba, bốn canh giờ là việc rất bình thường. Trong thời gian đó trước sau xuất hiện bảy, tám tu sĩ. Những tên này chẳng phải là hạng tốt lành gì, tất cả đều tham lam muốn chiếm đoạt bảo vật của hắn....

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1 Chương 43

  1. Quyển 1: Phiêu Vân Cốc Chương 43: Oan gia ngõ hẹp Nguồn: Sưu Tầm Sau khi làm xong hết mọi việc, Lâm Hiên liền tiến vào trạng thái nhập định để khôi phục linh lực. Đối với tu chân giả mà nói thì đả tọa ba, bốn canh giờ là việc rất bình thường. Trong thời gian đó trước sau xuất hiện bảy, tám tu sĩ. Những tên này chẳng phải là hạng tốt lành gì, tất cả đều tham lam muốn chiếm đoạt bảo vật của hắn. Nhưng pháp thuật phong ấn trong Ẩn Thân phù là loại cao cấp. Cho dù tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng rất khó phát giác. Bọn kia tự nhiên lại càng không thể. Từng tên từng tên đều mang vẻ mặt nghi hoặc, rõ ràng bọn chúng vừa nhìn thấy thiếu niên kia đi vào sơn cốc, sao bây giờ hắn lại đột nhiên biến mất. Sau khi tìm kiếm ở gần đó một hồi lâu, thậm chí còn có tên không chịu từ bỏ, thi triển pháp thuật truy tung nhưng tất cả đều phí công vô ích. Bất đắc dĩ bọn chúng chỉ đành phải bỏ đi mà không cam lòng. Sau ba canh giờ, trong sơn cốc thông thoáng bỗng nhiên xuất hiện một mảng vụ khí màu trắng quỷ dị. Vụ khí bắt đầu phân tán, một thân ảnh hiện ra. Biểu tình của Lâm Hiên thản nhiên, không nhìn thấy hỉ nộ. Hắn đứng lên, quan sát bốn phía một cái. Không có bóng dáng của tu chân giả nào nữa. Tuy thành công thoát khỏi những tên tu sĩ có lòng dạ độc ác nhưng hắn đã tiêu tốn mất một lá phù cao cấp. Nhưng về mặt tổng thể, lần đi Lăng Vân Môn này hắn
  2. thu được khá nhiều thứ, không những thành công trong thương vụ công pháp trung cấp mà còn mua được bản “Lăng Vân quyết” dành cho tu sĩ Linh Động kỳ. Phải biết rằng cho dù là công pháp cấp thấp nhưng cái gì cũng phân ra hạ phẩm, tinh phẩm. Những điều mà hắn học ở Phiêu Vân Cốc chỉ là thứ bình thường. Đó chính là nguyên nhân tại sao mà hắn dù tu luyện khắc khổ cộng thêm có một lượng lớn linh dược trợ giúp nhưng vẫn không thể đột phá bình cảnh lên tầng thứ năm. Mà Lăng Vân quyết lại là loại tinh phẩm khó gặp, tốc độ tu luyện sau này khẳng định sẽ được đề cao rất nhiều. Trừ những thứ đó, Lâm Hiên còn mua được hai khối tinh thạch Thủy thuộc tính cùng với một trăm lẻ tám lá phù. Tuy tất cả chỉ là loại cấp thấp nhưng quý ở chỗ số lượng rất nhiều, nếu dùng đối địch thì cho dù là tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng chân tay luống cuống, khó mà chống được. Mặc dù tiêu tốn không ít đan dược nhưng đối với Lâm Hiên mà nói đó thì đó chẳng phải là việc to tát gì. Hắn có khả năng tinh chế đan dược, cùng lắm là khổ cực thêm mấy ngày thì sẽ bù đắp lại được. Nói chung tổn thất so với thu hoạch là không đáng kể. Sau khi hắn sắp xếp vật phẩm trong trữ vật thủ trạc và ăn uống qua loa một chút liền tiếp tục lên đường. Lần này không có ai theo dõi, Lâm Hiên cũng không lo lắng mà trực tiếp đi về phía Phiêu Vân Cốc. Khoảng chừng gần tối thì hắn dừng chân tại một khu rừng nhỏ. Trong phạm vi khoảng hơn mười dặm của
  3. khu vực này không có nhà dân, xem ra đêm nay phải ngủ ở nơi hoang dã. Lâm Hiên đi bắt một con thỏ về nướng nhưng mới chín được một nửa thì thần sắc hắn đột nhiên khẽ động. Lâm Hiên nhanh chóng phất phất tay áo, dập tắt ngọn lửa và dùng đất đai xóa đi vết tích, ngụy tranh thành một nơi như không có ai đi qua. Sau đó hắn nhón mũi chân, thi triển Ngự Phong Thuật nhẹ nhàng bay lên cao hơn mười thước, ẩn trên đỉnh của một cây đại thụ, lợi dụng lá cây để che giấu tung tích. Đồng thời thân hình hắn bất động, thu liễm linh khí, ngay cả nhịp tim mạch cũng trở nên vô cùng chậm, cả người như biến thành một cành cây khô. Đó chính là Tàng Nặc thuật Mộc thuộc tính. Sau khi hoàn thành xong hết thảy thì có một đạo hoàng quang từ xạ hạ xuống khu rừng. Quang mang tán xạ hiện xuất ra thân ảnh của hai người. Lâm Hiên bất động thanh sắc, trong lòng âm thầm kinh ngạc. Hắn ở Phiêu Vân Cốc bốn năm tuy chỉ là đệ tử cấp thấp nhưng cũng nghe ngóng được nhiều, ánh mắt hoàn toàn không tệ. Hoàng quang này không phải là dùng linh khí đằng vân giá vụ mà là một loại Phi hành phù hiếm thấy. Đây cũng là một loại phù lục cao cấp như Ẩn Thân phù, có loại bảo bối như thế khẳng định không phải là tu chân giả bình thường. “Cha, hôm nay nghỉ ngơi ở đây đi.” “Ừ!” Lâm Hiên ngẩn ra, thanh âm này sao lại quen thuộc
  4. đến vậy. Sau khi suy nghĩ hắn mới nhớ đến tên công tử thế gia tranh giành công pháp với mình, hình như đến từ tu tiên gia tộc họ Yến. “Chẳng lẽ bọn hắn truy sát mình?” Trong lòng Lâm Hiên cả kinh nhưng lập tức bình tĩnh phân tích. Không đúng, rõ ràng mình đã dùng Ẩn Thân phù để cắt đuôi bọn theo dõi. Hơn nữa nếu hai người kia muốn động thủ thì cũng chẳng đợi đến bây giờ. Bọn họ không biết mình phải về Phiêu Vân Cốc nên không có khả năng đúng lúc truy đuổi theo đường này. Xác suất lớn nhất chính là song phương xảo hợp dừng chân ở một chỗ. Sau khi đánh giá rõ ràng ngọn nguồn, Lâm Hiên một bên mắng to lão Thiên sao lại đưa xui xẻo đến cho hắn, một bên bất động, thu liễm khí tức vì sợ bị đối phương phát giác. “Nhanh đi đi!” Lâm Hiên cầu khẩn thần linh phù hộ, tốt nhất là hai người kia có việc gấp, chỉ tạm thời nghỉ ngơi, ăn uống cái gì đó rồi đi. Nhưng trời đâu chiều lòng người, hai người kia cũng dự định ngủ ở chỗ này. Bọn họ đốt lửa, lấy ra một ít lương khô để ăn. “Cha nói xem lần này chúng ta phục kích đệ tử Uông gia có thể bị người khác phát hiện ra hay không?” Thanh âm của Yến Minh có chút thấp thỏm bất an, còn lão giả khoảng năm mươi tuổi ngồi bên cạnh nghe vậy thì âm trầm, sau một hồi lâu mới nói: “Hừ, tất cả là do tên súc sinh nhà ngươi vô dụng. Bảo người đi mua một bản công pháp trung cấp mà làm cũng không xong. Nếu không lão phu làm sao lại đưa ra hạ sách mạo hiểm kia!”
  5. “Cha, cái này không thể oán trách hài nhi được!” Thanh âm của Yến Minh có chút không phục: “Ai biết tên tán tu kia có đến vài trăm viên đan dược, thậm chí còn có cả trung phẩm đan nữa.” “Ngươi nói đều là thực hả?” “Cha, hài nhi sao dám lừa dối người. Tình cảnh lúc đó có rất nhiều tu chân giả nhìn thấy mà.” Lão giả rơi vào trầm mặc. Việc này xác thực quá kỳ quặc. Hai trăm viên đan dược thì không nói nhưng ngay cả trung phẩm đan cũng có thể xuất ra thì cho dù là Phiêu Vân Cốc, Đạo Phù Sơn, Hỏa Linh Môn – mấy tông phái đó cũng không có khả năng. Vậy sao một tên tán tu lại… Là tộc trưởng của Yến tộc – kiến thức của Yến Thiên Hành tuy rất rộng rãi nhưng đối với điều đó hắn cũng không sao hiểu nổi. “Quên đi, việc này không cần nghĩ nhiều. Lần này giết chết mấy tên tiểu bối Uông gia thu được công pháp trung cấp và nhiều bảo bối khác nữa.” Trên mặt Yến Thiên Hành hiện lên một tia đắc ý: “Ai bảo mấy lão gia hỏa Uông gia đang ở thời kỳ bế quan tu luyện quan trọng nên không thể phân thân được. Đành phải phái mấy tên tiểu bối kia tham gia thịnh hội. Về việc có bị phát hiện hay không thì con không cần lo lắng. Phụ thân đã hủy thi diệt tích sạch sẽ rồi.”
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2