intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bách Luyện Thành Tiên Quyển Chương 30

Chia sẻ: Van Nguyen Van | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:5

82
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1: Phiêu Vân Cốc Chương 30: Ý ngoại kinh văn. Nguồn: Sưu Tầm Tiên sư!" Triệu Minh cung kính hành lễ. "Ừ" Lâm Hiên gật đầu, bộ dạng tỏ vẻ không quan tâm nói "Trong khoảng thời gian này, Phế Đan phòng tình huống như thế nào?" "Ngài yên tâm, hết thảy đều như thường." Gần bốn tháng sau khi trở thành quản sự của Phế Đan phòng, Lâm Hiên rốt cục lại một lần nữa tiến hành kiểm tra địa bàn của mình khiến cho Triệu Minh là kẻ cầm đầu đám đồng tử...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển Chương 30

  1. Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1: Phiêu Vân Cốc Chương 30: Ý ngoại kinh văn. Nguồn: Sưu Tầm Tiên sư!" Triệu Minh cung kính hành lễ. "Ừ" Lâm Hiên gật đầu, bộ dạng tỏ vẻ không quan tâm nói "Trong khoảng thời gian này, Phế Đan phòng tình huống như thế nào?" "Ngài yên tâm, hết thảy đều như thường." Gần bốn tháng sau khi trở thành quản sự của Phế Đan phòng, Lâm Hiên rốt cục lại một lần nữa tiến hành kiểm tra địa bàn của mình khiến cho Triệu Minh là kẻ cầm đầu đám đồng tử mặc dù có chút kinh ngạc nhưng vẫn cung kính hầu hạ cẩn thận. Để thuận tiện cho việc tu luyện, Lâm Hiên đã từng tận lực cố gắng trước mặt bọn họ tạo dựng hình tượng một vị quản sự ham ngủ, lười biếng, tính cách cô tịch, thích tự nhốt mình trong phòng. Từ mục đích ban đầu là để việc tu luyện của hắn không khiến cho người khác hoài nghi mà quấy rầy, nhưng vô tình trồng liễu lại khiến liễu xanh um. Việc tạo dựng tính cách này ngược lại lại khiến cho Lâm Hiên được đám đồng tử ủng hộ nhiệt tình. Nguyên nhân thì cũng không có gì ghê ghớm mà chỉ là đối với đám tu sĩ cao cao tại thượng mà nói, phàm nhân chỉ như con kiến hôi mà thôi. Cho nên trong Phiêu Vân Cốc, đám đồng tử này có vị thế rất thấp. Cứ nói đến đám ngoại môn đệ tử là nghĩ đến đám nô phó, chuyên làm tạp dịch, làm việc nặng và hầu hạ tu chân giả. Cho nên chuyện chỉ cần hơi có chút sơ sảy mà nhẹ thì bị đánh chửi, nặng thì thậm chí còn mất mạng đã trở thành thường tình, không có bất luận kẻ nào quan tâm đến. Cuộc sống của đám đồng tử mỗi ngày trôi qua đều như là đang đi trên băng mỏng, lúc nào cũng nơm nớp lo sợ. Nếu như gặp được vị thượng ti nào tính cách ôn hòa thì tốt, còn nếu như gặp một tên có tính cách hỉ nộ vô thường thì quả thực là.. .
  2. Đối với việc đến Đan Hà Sơn phụ trách các công việc tạp vụ mà nói, không có tu chân giả nào nguyện đến Phế Đan phòng, bởi vì nơi đây không có màu mè gì nhưng ngược lại đám đồng tử lại nhất tâm hướng tới bởi vì tại đây có những khoảng thời gian rất dài không có tu sĩ phụ trách. Mà người tạm thay mặt đảm nhiệm chức vụ quản sự là Triệu Minh thì cũng là ngoại môn đệ tử như bọn hắn, bởi vậy nơi đây cuộc sống không chỉ thanh nhàn mà còn an toàn. Lúc ban đầu Lâm Hiên tới đây mặc dù Triệu Minh cùng đám đồng tử ngoài miệng không nói và trên mặt cũng không dám biểu hiện cái gì nhưng trong lòng lại rất không tình nguyện vì tưởng rằng cuộc sống tốt đẹp đến đây là kết thúc. Nhưng tình huống thực tế lại hoàn toàn khác so với tưởng tượng của bọn chúng. Lâm Hiên có đến nhưng mấy tháng cũng không thấy ló mặt ra một lần. Vị tiên sư đại nhân này tính cách hết sức cô tịch, thích đem bản thân nhốt ở trong phòng. Nói cách khác thì sau khi Lâm Hiên đến, cuộc sống của bọn chúng cũng không có thay đổi chút nào. Suốt mấy tháng trời không ai bị xử phạt, đương nhiên điều kiện tiên quyết là không kẻ nào vi phạm quy củ của tiên sư mà đến gần cư thất của hắn. Có được vị quản sự tốt và dễ dàng hầu hạ như vậy quả thực là cơ hội ngàn năm khó được. Bởi vậy đám người Triệu Minh từ đáy lòng đều ủng hộ Lâm Hiên, ước gì hắn vĩnh viễn làm quản sự Phế Đan phòng, bởi vì chỉ cần có hắn ở lại thì môn phái sẽ không phái người khác đến. Sau khi kiểm tra qua Phế Đan phòng một lần và tán dóc vai câu chuyện vô bổ không có quan hệ gì, Lâm Hiên dặn dò đám đồng tử làm việc cho tốt còn hắn muốn đi ra ngoài thư giãn, hít thở không khí một chút. "Cung tống tiên sư!" Đám người Triệu Minh không nghi ngờ chút nào. Quản sự đại nhân mặc dù lười biếng, không thích hoạt động nhưng việc đi ra ngoài một chút cũng là chuyện bình thường. Không có người nào vĩnh viễn thích ở trong phòng cả đời. Sau khi đi khuất khỏi tầm mắt của mọi người và tới chỗ không có bóng
  3. người nào, khí tức lười biếng trên người Lâm Hiên nhất thời biến mất vô ảnh vô tung. Trên người hiện ra vè tinh minh thành thục đồng thời khóe miệng lộ ra một tia cười như có như không hướng ra phía ngoài mà đi. Mấy ngày nay, Lâm Hiên lo lắng đánh giá, tìm kiếm phương pháp có thể không làm cho ai hoài nghi mà lại có thể học tập được Linh Khống thuật nhưng xem ra thật sự là không có phương pháp lưỡng toàn kỳ mỹ. Đã không giải quyết được vấn đề mà lại còn buồn bực hao tâm tổn trí, không bằng đi ra ngoài một chút, hành sự tùy theo hoàn cảnh xem có thể có cơ duyên gì không. Sau khi đi đến phía sau Đan Hà sơn, khí tức trên người Lâm Hiên trên lại trở lại vẻ tầm thường như trước rồi trước tiên đi dạo quanh môn phái một vòng. Nhưng sau khi không có thu hoạch gì thì hắn bèn hướng Tàng Thư các đi đến. Thân là thấp giai đệ tử Linh Động kỳ nên hắn chỉ có thể tự do xuất nhập vào tầng thứ nhất. Mặc dù biết rõ nơi này không có công pháp gì, tài liệu ở đây đối với phàm nhân thì rất quý giá nhưng đối với tu chân giả thì lại thuộc vào hàng tạp học, không có mấy giá trị nhưng Lâm Hiên trong lòng vẫn ôm kỳ vọng nên cẩn thận tìm kiếm tầng thứ nhất thêm một lần nữa. Không thu hoạch được gì! Sau khi im lặng hơn nửa ngày, Lâm Hiên khẽ cắn môi rồi đi đến Tầng thứ hai. Kiến trúc ở đây cùng với chốn phàm nhân hoàn toàn bất đồng. Giữa Tầng thứ nhất và Tầng thứ hai không có cầu thang đồng thời còn bị bố trí trọng trọng cấm chế nên không thể bay lên mà chỉ có cách sử dụng Truyền Tống Trận để ra vào. Lâm Hiên mới đi được vài bước thì không khí phía trước giống như mặt nước bị gió mạnh khuấy động nổi sóng. Một tầng ánh sáng phòng hộ màu vàng giống như vách tường hiện ra ngăn cản ở phía trước.
  4. Đây là cấm chế, muốn đi tới Truyền Tống Trận thì trước tiên phải phá vỡ cấm chế này. Đây cũng là một hình thức khảo nghiệm bởi vì dựa theo xếp đặt của môn phái, muốn phá giải cấm chế này thì ít nhất cũng phải có công lực Trúc Cơ Sơ Kỳ. Việc này cũng đảm bảo rằng người tiến vào Tầng thứ hai không phải là thấp giai đệ tử. Đương nhiên nếu là người được Chưởng môn thân thỉnh đến thì cũng được phép vào. Khi nhìn thấy màn ánh sáng màu vàng Lâm Hiên liền dừng lại, yên lặng quan sát một chút. Mặc dù cứ theo lẽ thường thì tầng cấm chế này chỉ có tu sĩ Trúc Cơ Kỳ mới có thể phá giải nhưng bản thân hắn kỳ thật cũng nắm chắc vài phần. Thứ nhất, bản thân hắn học được Băng Châm quyết có uy lực có thể so với Cao giai pháp thuật. Thứ hai, bản thân còn có linh khí với uy lực siêu phàm nên chỉ cần toàn lực thi triển, việc khác không dám nói chứ ít nhất về lực công kích thì Lâm Hiên tự tin là không thua kém tu sĩ mới tiến vào Trúc Cơ Kỳ mà không có linh khí Nhưng Lâm Hiên cũng không động thủ, sau khi do dự một chút hắn giả bộ như không có việc gì vì bất luận Băng Châm quyết hay là Linh khí đều có chút kinh thế hãi tục. Lâm Hiên cũng không muốn thu hút sự chú ý của người khác. Huống chi cho dù là phá giải được cấm chế này, dùng Truyền Tống Trận lên đến Tầng thứ hai mà muốn xem thư tịch thì khẳng định là sẽ gặp phải cấm chế khác. Mặc dù rất muốn học tập Linh Khống thuật nhưng sau khi cân nhắc lợi hại, Lâm Hiên cho rằng bây giờ không thể bại lộ thực lực, không nên đả thảo kinh xà. Xem ra là phải tìm biện pháp khác. Sau khi đưa ra quyết định này, Lâm Hiên xoay người đang định quay đi thì đột nhiên lúc này có thanh âm của hai người nói chuyện với nhau truyền đến. Nghe nói Lăng Vân môn cũng bị bức bách giải tán." "Hừ, ai bảo bọn họ đắc tội với một vị cao thủ Ngưng Đan kỳ tiền bối. Trừ phi là không muốn sống còn không thì cũng chỉ có cách giải tán môn phái mà thôi."
  5. Tu chân giả phía trước khẽ gật đầu rồi lại có chút hí hửng nói: "Lăng Vân môn mặc còn kém Phiêu Vân Cốc chúng ta nhưng cũng là môn phái truyền thừa gần ngàn năm nên Công pháp, Linh khí và phù lục cũng sẽ không hề thiếu." "Đúng đấy, nghe nói còn có không ít Trúc Cơ Kỳ tu sĩ mang Trung giai công pháp bán ra."
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2