Journal of Science – 2015, Vol. 5 (1), 101 – 105<br />
<br />
An Giang University<br />
<br />
BẢN NĂNG TÍNH DỤC TRONG TIỂU THUYẾT CỦA NGUYỄN ĐÌNH TÚ<br />
Nguyễn Trọng Hiếu1<br />
1<br />
<br />
ThS. Khoa Tiểu học - Mầm non, Trường Đại học Đồng Tháp<br />
<br />
Thông tin chung:<br />
Ngày nhận bài: 18/04/14<br />
Ngày nhận kết quả bình duyệt:<br />
27/08/14<br />
Ngày chấp nhận đăng: 03/15<br />
Title:<br />
Sexual instincts in Nguyen<br />
Dinh Tu’s novels<br />
Từ khóa:<br />
Tính dục, phân tâm học, tâm lý<br />
nhân vật, ẩn ức<br />
Keywords:<br />
Sexual, Psychoanalysis,<br />
characters’ psychology,<br />
depression<br />
<br />
ABSTRACT<br />
Libido is an appropriate issue of the Freud's theory that has analysized the<br />
sexual characteristics due to its impacts on the human’s spirits. Nguyen Dinh Tu<br />
has also considered this because of the feelings of the younger generations. His<br />
styles have leads the audiences to clasified feelings when enjoying the novels,<br />
such as simple and sympathized feelings that belong to its characters.<br />
<br />
TÓM TẮT<br />
Vấn đề tính dục là một trong những vấn đề trung tâm của học thuyết Phân tâm<br />
học Freud. Phân tâm học tìm hiểu trạng thái tâm lý của vấn đề tính dục, từ đó để<br />
xem xét những ảnh hưởng của nó về mặt tinh thần của con người. Trong dòng<br />
chảy hối hả văn học về đề tài tính dục, nhà văn Nguyễn Đình Tú coi đó như là ẩn<br />
ức của thế hệ trẻ, một lối sống trong thời đại hiện nay. Ngòi bút của nhà văn dẫn<br />
độc giả tránh khỏi cảm giác khó chịu, khi tiếp cận với những chi tiết tưởng như<br />
dữ dội, sa đà mà chừng mực, vừa phải và biết dừng lại đúng lúc. Bởi vậy, người<br />
đọc chứng kiến những cung bậc tính dục thật tự nhiên và đồng cảm theo diễn<br />
biến tâm lý của nhân vật.<br />
<br />
1. PHẦN MỞ ĐẦU<br />
Nhà văn Nguyễn Đình Tú hiện là trưởng ban văn<br />
xuôi của Tạp chí Văn nghệ Quân đội, tuy tuổi đời<br />
còn khá trẻ nhưng nhà văn đã sở hữu trong tay 7<br />
cuốn tiểu thuyết, trong phạm vi bài viết này,<br />
chúng tôi chỉ khảo sát 4 tiểu thuyết nổi bật của<br />
Nguyễn Đình Tú: Hồ sơ một tử tù, Nháp, Phiên<br />
bản và Kín. Nguyễn Đình Tú được biết đến qua<br />
những cuốn tiểu thuyết mang đậm thông điệp<br />
dành cho những người trẻ. Tiểu thuyết của anh thể<br />
hiện sự nhạy bén về tư duy nghệ thuật trong việc<br />
nhận thức tối đa thực trạng suy thoái, băng hoại<br />
đạo đức, nhân cách của con người, đặc biệt là thế<br />
hệ trẻ hiện nay. Với kinh nghiệm vốn có của một<br />
người từng làm việc trong Viện kiểm sát cộng với<br />
tài năng của một nhà văn, Nguyễn Đình Tú đã khá<br />
thành công khi tạo được cho mình một cách tiếp<br />
cận hiện thực mà nói như nhà văn Chu Lai là<br />
“không né tránh bất cứ thứ gì mà cuộc sống khuất<br />
lấp và ngổn ngang đang phô bày”.<br />
<br />
XIX đầu thế kỷ XX, với sự sáng tạo của nhà tâm<br />
lý học người Áo Sigmund Freud (1856 - 1939), sự<br />
kế thừa và phát triển của Carl Gustav Jung (1875 1961), Fromm (1900 - 1980) và sau đó, có ảnh<br />
hưởng mạnh mẽ đến lịch sử tư tưởng của nhân<br />
loại. Tạo cú sốc thứ ba cho lịch sử phát triển của<br />
loài người sau phát hiện của Copernius và<br />
Darwin, Phân tâm học với học thuyết về cái tôi vô<br />
thức của đời sống tinh thần con người đã khám<br />
phá được những bí ẩn, những khát vọng thầm kín<br />
trong miền sâu thẳm của tâm hồn con người, thay<br />
đổi cả cái nhìn của con người về chính bản thân<br />
họ.<br />
Vấn đề tính dục là một trong những vấn đề trung<br />
tâm của học thuyết Phân tâm học S.Freud. Nó có<br />
vai trò to lớn đối với đời sống con người và xã<br />
hội. Theo Freud, tính dục là cốt lõi của vô thức,<br />
tính dục không phụ thuộc vào những phương thức<br />
biểu hiện như người ta vốn quan niệm. Phân tâm<br />
học tìm hiểu trạng thái tâm lý của vấn đề tính dục,<br />
<br />
Học thuyết Phân tâm học ra đời vào cuối thế kỷ<br />
101<br />
<br />
Journal of Science – 2015, Vol. 5 (1), 101 – 105<br />
<br />
An Giang University<br />
<br />
từ đó để xem xét những ảnh hưởng của nó về mặt<br />
tinh thần của con người.<br />
<br />
nâng niu, mơn trớn như thế này. Hai bầu vú em<br />
căng lên, sự thèm khát trong em trỗi dậy, em để<br />
mặc Hưng bù đắp cho em bằng những va chạm đê<br />
mê” (Phiên bản, 2009, tr.266). Hương ga luôn hi<br />
vọng Hưng mã sẽ là bến bờ hạnh phúc của cuộc<br />
đời cô. Vì thế Hương ga yêu hết mình và tận<br />
hưởng những giây phút thăng hoa cùng Hưng mã<br />
mà không hề suy nghĩ, đắn đo: “Hưng dẫn em đi<br />
qua miền cực lạc của trai gái, của cuộc sống bụi<br />
đời, của những ngày tháng đứng bãi, của những<br />
mộng mơ mê đắm đầu đường xó chợ. Hưng sở<br />
hữu một cơ thể gầy gò nhưng dẻo dai, những hình<br />
xăm trên cơ thể Hưng rất ấn tượng với em. Hưng<br />
lại rất có kinh nghiệm trong cái chuyện cọ xát da<br />
thịt (…), làm em tê dại bởi khoái cảm” (Phiên<br />
bản, 2009, tr.184-185).<br />
<br />
Trước 1975, Phân tâm học vào Việt Nam chủ yếu<br />
là do tầng lớp trí thức có dịp học tập và nghiên<br />
cứu ở nước ngoài đưa về nước, tuy nhiên do nhiều<br />
nhân tố chi phối, Phân tâm học xuất hiện chưa<br />
thành hệ hình lý thuyết hoàn chỉnh. Các ngành<br />
nghiên cứu tiếp nhận Phân tâm học ở một số khía<br />
cạnh hoặc một phần của học thuyết (phù hợp với<br />
ngành họ nghiên cứu), vì vậy chưa có tính liên kết<br />
đa chiều. Theo nghĩa đó thì Phân tâm học chưa trở<br />
thành lý thuyết có sức hấp dẫn với khoa học thực<br />
nghiệm và đặc biệt là trong nghệ thuật. Đối với<br />
nghệ thuật mà chủ yếu là trong văn chương, một<br />
số nhà văn đã tiếp nhận Phân tâm học và đưa vào<br />
sáng tác của mình, song việc tiếp nhận vẫn chỉ<br />
dừng lại ở “bản năng tính dục”. Các tác phẩm<br />
của Nguyễn Thị Hoàng, Thanh Tâm Tuyền, Tuý<br />
Hồng, Thuỵ Vũ, Nguyễn Mạnh Côn, Chu Tử…<br />
tập trung khai thác chiều sâu tâm lý nhân vật<br />
ở những cơn khát dục của nhân vật hay mặc cảm<br />
tình dục. Họ chưa chú trọng nhiều cho việc tìm<br />
hiểu sự biểu hiện của vô thức, đặc biệt là vô thức<br />
cá nhân trong chiến tranh bên cạnh chủ nghĩa anh<br />
hùng tập thể, chưa khai thác được ẩn ức, nỗi ám<br />
ảnh của con người với tư cách là một thân phận<br />
hay vấn đề tính dục gắn với những giá trị nhân<br />
văn. Sau 1975, đặc biệt là từ sau đổi mới 1986,<br />
với chính sách mở cửa, học thuật nước nhà có dịp<br />
tiếp cận với khoa học bên ngoài qua con đường<br />
giao lưu và tiếp nhận văn hóa giữa các nước. Khi<br />
ấy, Phân tâm học với tư cách là ngành khoa học<br />
thực nghiệm được sử dụng mạnh mẽ ở các nước<br />
Tây Âu, có điều kiện vào nước ta, trên cơ sở tiếp<br />
nhận về mặt lý thuyết và được công khai sử dụng<br />
trong nghiên cứu khoa học, đặc biệt là khoa học<br />
nhân văn.<br />
<br />
Tính dục phản ánh tính cách con người. Hành vi<br />
tình dục không chỉ gói gọn ở tính chất xác thịt mà<br />
nó là kết quả của tình yêu đẹp đẽ. Tình yêu giữa<br />
Hương ga và Tùng hê rô trong tiểu thuyết Phiên<br />
bản là một tình yêu đẹp, hết lòng vì nhau. Bên<br />
Tùng, Hương ga được sống với chính mình, tận<br />
hưởng những giây phút thăng hoa trong sự thỏa<br />
mãn: “Ngay cả những lúc quỳ trước em, đổ bóng<br />
lên người em, dồn dập vào trong em, em vẫn cảm<br />
nhận được sự gượng nhẹ từ Tùng. Tùng sợ cái<br />
khung người quá khổ sẽ đè bẹp em, nghiền nát<br />
em, tổn thương em. Tùng dẻo dai nhưng không<br />
mạnh bạo. Sự đều đặn của Tùng như mồi lửa kiên<br />
nhẫn đưa vào khối nước đá trong em làm chúng<br />
tan chảy. Sự tan chảy ấy trở thành thác lũ quay lại<br />
cuốn phăng Tùng đi” (Phiên bản, 2009, tr.301).<br />
Tình yêu giữa Tùng hê rô và Hương ga được xây<br />
đắp từ những nghĩa cử cao đẹp của tình người. Họ<br />
biết sống cho nhau và vì nhau. Giữa bản năng và<br />
nhân tính, họ nghiêng về nhân tính nhiều hơn.<br />
Tính dục trong tiểu thuyết Nguyễn Đình Tú không<br />
chỉ là bản năng mà còn thể hiện chất nhân văn,<br />
nhân bản, tình người cao đẹp. Nhà văn miêu tả<br />
cảnh ái ân, hoan lạc của những nhân vật trong tác<br />
phẩm, thật sự là những khoảnh khắc rất “người”.<br />
Người đọc thật sự rung động và hòa cùng cảm xúc<br />
với các nhân vật khi đọc đoạn văn miêu tả giây<br />
phút đầu tiên Đại cùng Duyên trong tiểu thuyết<br />
Nháp mang đầy tính bản năng. Nguyễn Đình Tú<br />
đã miêu tả cảnh ân ái giữa Đại và Duyên thật lãng<br />
mạn và cảm xúc. Từ không gian gợi tình đưa đẩy,<br />
đến những biểu hiện gợi tình của giới tính, tất cả<br />
hiện lên thật hài hòa: “Gió mơn man da thịt. Bên<br />
thì mở lòng, bên thì tò mò, mong mỏi. Thế là<br />
những nụ hôn trao nhau. Thế là những chiếc cúc<br />
<br />
2. PHẦN NỘI DUNG<br />
2.1 Tính dục với những cảm xúc thiêng liêng<br />
Tính dục trong tiểu thuyết Nguyễn Đình Tú, trước<br />
hết được miêu tả như một nhu cầu tự nhiên, một<br />
phần tất yếu của cuộc sống, động lực thúc đẩy con<br />
người hướng về điều tốt đẹp. Nhân vật Hương ga<br />
trong tiểu thuyết Phiên bản đang ở cái tuổi mới<br />
lớn, hừng hực sức yêu. Những tháng ngày kiếm<br />
sống nơi bến bãi, lang thang, cô đơn, phút giây<br />
khoái cảm bên Hưng mã là nguồn sống cho sự tồn<br />
tại của Hương ga: “Da thịt em lâu lắm rồi mới lại<br />
được những ngón tay đàn ông vuốt ve, mò mẫm,<br />
<br />
102<br />
<br />
Journal of Science – 2015, Vol. 5 (1), 101 – 105<br />
<br />
An Giang University<br />
<br />
bật tung. Đại ơi, Duyên sợ lắm! Sợ gì? Đau!<br />
Không đau đâu. Thế là người phủ lên người, da<br />
thịt phủ lên da thịt, hoàng hôn phủ lên hoàng hôn.<br />
Cả đám hoa dạ thảo ven hồ nát bấy dưới hai thân<br />
hình căng tràn sức thanh xuân” (Nháp, 2011,<br />
tr.131). Từ phút thăng hoa, khoái lạc ấy, Đại cảm<br />
thấy hân hoan trong lòng. Cùng với sự biến đổi về<br />
mặt tâm lý, là cả một sự thay đổi lớn đang diễn ra<br />
bên trong tâm hồn của cả hai người. Nguyễn Đình<br />
Tú thật tinh tế và tỏ ra thấu hiểu tâm lý nhân vật<br />
khi nói lên những cảm xúc của họ: “Cả hai đều<br />
cảm thấy có một cái gì đó đang nứt ra trong mình.<br />
Những bước chân đầu tiên thật ngượng ngạo,<br />
khắp da thịt đâu cũng thấy tê tê giần giật, cảm xúc<br />
dâng lên trái chiều và căng cứng, vừa thích thú<br />
vừa e ngại, vừa trống rỗng vừa bồi hồi” (Nháp,<br />
2011, tr.131).<br />
<br />
Bởi vậy, người đọc chứng kiến những cung bậc<br />
tính dục thật tự nhiên và đồng cảm theo diễn biến<br />
tâm lý của nhân vật.<br />
2.2 Tính dục lệch hướng<br />
Bên cạnh việc thể hiện đời sống tính dục với<br />
những cảm xúc nhân tính, nhà văn Nguyễn Đình<br />
Tú còn đi sâu khám phá bi kịch tâm hồn con<br />
người, thông qua việc lột hiện những ẩn ức tình<br />
dục, bi kịch đồng giới, bi kịch tính giao khác<br />
chủng tộc và cách thức sinh hoạt tình dục suy đồi<br />
của một bộ phận thế hệ trẻ.<br />
Thông qua việc miêu tả một cách chân thực, sống<br />
động về những hành vi tình dục lệch hướng trong<br />
tiểu thuyết Nháp, nhà văn lý giải khá thuyết phục<br />
cái yếm thế, sự tự ti hèn yếu về tâm hồn của<br />
những người đàn ông Việt, trong một xã hội có<br />
những chuẩn mực bị đảo lộn, nhiều quan điểm bị<br />
thay đổi từng ngày… mà con người đôi khi rơi<br />
vào trạng thái của sự khát thèm thái quá hay bị lạc<br />
vào mớ bòng bong rối rắm phức tạp không lối<br />
thoát. Nhân vật Thạch do những biến động của<br />
cuộc đời đã để lại nhiều ẩn ức, mặc cảm dồn nén,<br />
khiến khả năng tình dục bị hạn chế, dần dần sa<br />
đọa về sinh lý, nhân cách, lao vào mối quan hệ<br />
đồng tính nhằm chứng tỏ cái “bản lĩnh đàn ông”<br />
trong con người. Cuộc đời của Thạch là một bi<br />
kịch không lối thoát: nỗi đau khi bị mẹ bỏ rơi để<br />
lấy chồng Tây, lại thêm sự thật trước mắt, bị<br />
người yêu chê “yếu” đi lấy chồng Tây: “Anh hãy<br />
chứng tỏ điều gì đó hơn Jack đi” (Nháp, 2011,<br />
tr.105).<br />
<br />
Trong tiểu thuyết Hồ sơ một tử tù, Nguyễn Đình<br />
Tú miêu tả cảnh nhân vật Bạch Đàn và Dịu, hai<br />
tâm hồn, hai thể xác hòa quyện vào nhau dưới<br />
sông trăng thật đẹp, thật cảm xúc và đó cũng là<br />
giây phút đầu tiên của đời người, thăng hoa khoái<br />
lạc để nuôi lớn tình yêu trong nhau. Nhà văn đã<br />
dành những trang viết thật nhẹ nhàng, vừa phải, tế<br />
nhị về khoảnh khắc giao hoan thật diệu kỳ giữa<br />
đôi bạn trẻ, trong một đêm trăng dập dềnh sóng<br />
nước: “Bóng trăng mơn man vành môi thiếu nữ<br />
ngọt mềm mê đắm của Dịu rồi khẽ lần tìm xuống<br />
vùng cổ trắng ngần. Bóng trăng quờ tay vuốt ve<br />
bả vai và eo lưng Dịu. Dịu nhắm mắt, run rẩy<br />
dưới bóng trăng rừng rực hơi thở nồng nàn ấm<br />
nóng” (Hồ sơ một tử tù, 2011, tr.115). Và rồi, tất<br />
cả hòa quyện vào nhau trong lung linh, huyền ảo,<br />
đưa Dịu bay lên, trôi đi trong cảm giác thiên thần:<br />
“Bóng trăng yêu Dịu cuồng nhiệt, phủ lên người<br />
Dịu những cái hôn lửa đốt, những dập dềnh sóng<br />
lũ, những lắng diệu êm ái, những rầm rì yêu<br />
đương, cả chút bạo liệt băm bổ. Bóng trăng mở<br />
hết tất cả các giác quan để thỏa mãn sự khám phá<br />
Dịu. Dịu thả lỏng toàn thân cho những khoái cảm<br />
tràn đến từng thớ thịt” (Hồ sơ một tử tù, 2011,<br />
tr.115). Hình ảnh Dịu là tất cả những gì đẹp nhất<br />
và cũng xót xa nhất trong kí ức của Đàn.<br />
<br />
Chính những nỗi ám ảnh về sự yếu kém trong đời<br />
sống tình dục cứ tích tụ, dồn nén trong tâm hồn<br />
Thạch đã làm cho Thạch lao vào tìm kiếm mọi<br />
phương cách để khẳng định tính dục của người<br />
đàn ông Việt. Và Thạch đã quen với một bác sĩ<br />
nam khoa với nickname Galaloai, chuyên về “rối<br />
loạn cương” và cũng là một gã “gay chìm”. Cứ<br />
như thế, Thạch rơi vào bế tắc, hoảng loạn khi<br />
càng ngày càng nhận ra cơ chế tình dục của mình<br />
đã trở nên khác thường, gã đồng tính đã “phá hủy<br />
cơ thể sinh lý bình thường của hắn, tiêu diệt xúc<br />
cảm tan chảy trong mạch máu hắn, hắn biến thành<br />
thứ lưỡng tính nhờ mỗi khi lên giường” (Nháp,<br />
2011, tr.255). Sự bệnh hoạn, khiếm khuyết, yếm<br />
thế, tự ti trong tâm hồn, khiến họ không dám sống<br />
với chính mình, không đủ bản năng để vượt khỏi<br />
bi kịch do chính họ giăng ra rồi mắc kẹt trong đó.<br />
Đúng như nhận định của nhà văn Chu Lai về tiểu<br />
<br />
Viết về đời sống tính dục, Nguyễn Đình Tú đã rất<br />
khéo léo trong việc miêu tả những tình huống ái<br />
ân, những cảm xúc giao hoan và cả vẻ đẹp phồn<br />
thực của cơ thể con người mà không bị lặp, không<br />
gây cảm giác nhàm chán. Ngòi bút của nhà văn<br />
dẫn độc giả tránh khỏi cảm giác khó chịu, khi tiếp<br />
cận với những chi tiết tưởng như dữ dội, sa đà mà<br />
chừng mực, vừa phải và biết dừng lại đúng lúc.<br />
103<br />
<br />
Journal of Science – 2015, Vol. 5 (1), 101 – 105<br />
<br />
An Giang University<br />
<br />
thuyết Nháp: “Sao cuộc sống buồn thế, sao cuộc<br />
sống có quá nhiều những con người không dám<br />
sống đúng mình, sống đầy mặc cảm quẩn quanh,<br />
sống cái kiểu thân làm tội đời ích kỷ và tự kỷ như<br />
thế?” (Nháp, 2011, tr.323).<br />
<br />
thân người mặt thú gắn kết với nhau theo chiều<br />
ngang rồi chiều dọc, từ hình vuông sang hình tròn,<br />
nối đuôi nhau” (Kín, 2010, tr.431). Nhà văn miêu<br />
tả cảnh làm tình bệnh hoạn, tởm lợm, ghê rợn của<br />
Quỳnh và nhóm bạn, người đọc không khỏi bức<br />
xúc, lo ngại về lối sống quen thói hưởng thụ ích<br />
kỷ, dẫn đến buông thả, suy đồi của không ít giới<br />
trẻ hiện nay. Họ không lo tìm kiếm cho mình một<br />
tương lai tốt đẹp, mà đánh đổi tất cả để tận hưởng<br />
mọi khoái lạc của cuộc sống, để bản năng lấn át lý<br />
trí và chiều theo tiếng gọi của dục vọng đen tối.<br />
Tìm hiểu sự miêu tả tính dục lệch hướng trong<br />
tiểu thuyết Nguyễn Đình Tú, không những giúp<br />
người đọc hiểu được tâm, sinh lý của con người<br />
với những khuất lấp, sâu kín, bí ẩn, mà còn là<br />
thông điệp nóng gởi đến bạn đọc về trạng thái tinh<br />
thần, suy nghĩ, lối sống của một bộ phận thế hệ trẻ<br />
đương đại.<br />
<br />
Khép lại tiểu thuyết Nháp, người đọc chưa dứt<br />
khỏi những ám ảnh bi kịch về câu chuyện đồng<br />
tính giữa Galaloai và Thạch, thì tiểu thuyết Kín lại<br />
mở ra những trang day dứt về mối quan hệ đồng<br />
tính giữa Tráng và Pu. Nhà văn đã thể hiện một<br />
cách gián tiếp qua cảm nhận và phát hiện của<br />
Quỳnh, người bạn gái ở cùng nhà với Tráng ở<br />
Malaysia. Quỳnh đã nhận ra: “Sắc thái tình cảm<br />
của Tráng thật khó hiểu. Không thể gọi tên ra<br />
được. Anh ta quý Quỳnh như một cô em gái,<br />
chiều Quỳnh như một người bạn học, trân trọng<br />
Quỳnh như một người yêu mới tỏ tình, nhưng<br />
chưa bao giờ anh ta có khoái cảm trai gái và yêu<br />
thương Quỳnh như yêu thương một người tình”<br />
(Kín, 2010, tr.339).<br />
<br />
3. PHẦN KẾT LUẬN<br />
Với nhà văn Nguyễn Đình Tú, viết về tính dục<br />
nhưng tránh sa vào những trang viết tầm thường,<br />
thô tục không đơn giản như viết những trang sách<br />
giáo điều cấm cản tính dục. Một vấn đề tưởng như<br />
đơn giản, gần với con người nhưng nói ra như<br />
mắc tâm bệnh ghê gớm, đồi trụy; mà chỉ cần<br />
không chắc tay người viết sẽ sa vào lối cụt. Vững<br />
tin và vững bước trên con đường mình đã chọn,<br />
tác giả luôn tâm niệm: Đằng sau những trường<br />
đoạn sex nóng bỏng, tác phẩm của anh chứa đựng<br />
những vấn đề của thế thái nhân tình, là “cái nóng<br />
ẩn chứa bên trong tác phẩm chứ không phải là cái<br />
nóng ở đề tài, ở bề nổi của những trang sách”.<br />
<br />
Tình cảm của Tráng dành cho Quỳnh chỉ dừng lại<br />
ở đó. Và mãi đến sau, sau cái chết bất ngờ của<br />
Tráng và Pu, Quỳnh mới phát hiện ra mối quan hệ<br />
bất thường của họ: “Quỳnh đã vô cùng kinh ngạc<br />
khi thấy những hình ảnh thầm kín, khác thường<br />
của Tráng và Pu, không chỉ những tấm ảnh chụp<br />
tình tứ mà còn nhiều video clip trong máy vi tính<br />
và những đĩa mềm chứa những thao tác hết sức dị<br />
thường giữa hai người con trai. Quỳnh rùng mình<br />
nhận ra man điệu của lưỡi có xuất xứ từ những<br />
cuộc làm tình đặc biệt giữa Tráng và Pu” (Kín,<br />
2010, tr.259). Bi kịch cuộc đời của hai nhân vật<br />
Tráng và Pu chỉ là một nét vẽ trong bức tranh<br />
chung về những vấn đề đang còn tồn tại một cách<br />
bức bối trong đời sống của giới trẻ đương đại mà<br />
Nguyễn Đình Tú muốn phơi trải.<br />
<br />
Vì vậy, thành công trong những trang tiểu thuyết<br />
“không phải ai cũng kể được” không chỉ là bản<br />
lĩnh “chấp nhận những gì văn chương đem lại”,<br />
mà còn là tài năng đích thực của nghệ sĩ chấp<br />
nhận gánh trên vai “nghiệp chữ” nhiều hệ lụy.<br />
<br />
Xu hướng tính dục lệch hướng còn được thể hiện<br />
qua lối làm tình tập thể, thác loạn trong buổi sinh<br />
nhật của Quỳnh và nhóm bạn. Người đọc rùng<br />
mình, kinh ngạc khi đọc những trang miêu tả cuộc<br />
hành lạc mang “màu sắc hủy diệt” của Quỳnh và<br />
mười một người bạn. Mặt nạ, loa thùng, rượu<br />
mạnh, thuốc lắc… đã đưa mười hai “hình nhân”<br />
chìm vào mê cung của hoang lạc, khoái thú điên<br />
cuồng, dâm loạn: “Mười hai con giáp mỗi lúc một<br />
trở nên gấp gáp, cuồng nhiệt, mê mải, lắc lư, la<br />
hét, quẫy đạp (…). Các tư thế trở nên khác<br />
thường. Những động tác biến thiên kỳ cục. Vũ<br />
điệu thân xác thay đổi liên tục. Muông thú bị kích<br />
động, tự động phản ứng theo dây chuyền. Những<br />
<br />
TÀI LIỆU THAM KHẢO<br />
Đỗ Lai Thúy. (2009). Bút pháp của ham muốn. Hà Nội:<br />
Nhà xuất bản Tri thức.<br />
Hồ Thế Hà. (tháng 10/2008). Hướng tiếp cận từ Phân<br />
tâm học trong truyện ngắn Việt Nam sau 1975. Tạp<br />
chí Sông Hương. 232, 47-52.<br />
Nguyễn Đình Tú. (2009). Phiên bản. Hà Nội: Nhà xuất<br />
bản Công an Nhân dân.<br />
Nguyễn Đình Tú. (2010). Kín. Hà Nội: Nhà xuất bản<br />
Văn học.<br />
Nguyễn Đình Tú. (2011). Hồ sơ một tử tù. Hà Nội: Nhà<br />
xuất bản Văn học.<br />
<br />
104<br />
<br />
Journal of Science – 2015, Vol. 5 (1), 101 – 105<br />
<br />
An Giang University<br />
<br />
Nguyễn Đình Tú. (2011). Nháp. Hà Nội: Nhà xuất bản<br />
Thanh niên.<br />
<br />
Trần Thanh Hà. (2008). Học thuyết S. Freud và sự thể<br />
hiện của nó trong văn học Việt Nam. Hà Nội: Nhà<br />
xuất bản Đại học Quốc gia.<br />
<br />
105<br />
<br />