intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Cái tết thứ ba

Chia sẻ: Conmuachieunhoem Conmuachieunhoem | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:7

55
lượt xem
6
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Cái nghèo của tuổi thơ đã hun đút cho tôi một ý chí là khi lớn lên tôi sẽ thành đạt sẽ giàu có , nhưng giờ đây khi đang đứng trên bụt cao của sự nghiệp thì tôi thấy mình lại nghèo , tôi nghèo , nghèo đi tình thương yêu của mẹ , nghèo đi tình thân ái của anh em , nghèo đi tình bạn ........và còn biết bao nhiêu là thứ tình nữa mà khi nhìn vào nó là một cái lọ rỗng không

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Cái tết thứ ba

  1. Cái tết thứ ba
  2. Cái nghèo của tuổi thơ đã hun đút cho tôi một ý chí là khi lớn lên tôi sẽ thành đạt sẽ giàu có , nhưng giờ đây khi đang đứng trên bụt cao của sự nghiệp thì tôi thấy mình lại nghèo , tôi nghèo , nghèo đi tình thương yêu của mẹ , nghèo đi tình thân ái của anh em , nghèo đi tình bạn ........và còn biết bao nhiêu là thứ tình nữa mà khi nhìn vào nó là một cái lọ rỗng không . Cảm giác tôi giờ đây như một người đang đi trên con đường trải đầy kim cương và tôi là người đi nhặt nó , và khi nhìn lại thì thấy mình đã bỏ xót đi quá nhiều . Là một giám đốc của một công ty phần mềm vừa được thăng chức , những ngày cuối năm công việc khá bận rộn , 11h khuya vẫn còn cắm cúi bên bàn làm việc . Chợt chuông điện thoại reo lên , tôi mừng rỡ nhận ra ngay đó là một số quen thuộc từ Việt Nam , gia đình tôi . - Mẹ hả ? - Dạ , con vẫn khỏe . -Công việc vẫn tốt mẹ à . ............................................................... Hai mẹ con chúng tôi trò chuyện với nhau rất vui vẻ . - Tết năm nay con có về kịp không ?- Đó là câu hỏi cuối cùng mà mẹ hỏi tôi . - Chắc con không về được mẹ à . Tại ......... - Tôi chưa kịp nói hết lời thì mẹ tôi đã lên tiếng . - Con cứ lo công việc của con bên này vẫn khỏe . - Giọng mẹ tôi thoáng buồn ,
  3. tôi vẫn còn nghe rõ mồng một tiếng thở dài của mẹ từ đầu dây bên kia .Gác điện thoại xuống , tôi không thể nào tập trun g vào công việc được nữa tiếng thở dài của mẹ đâu đó nó vẫn còn vang vọng trong đầu tôi , tôi càng cố gạt nó đi thì nó càng hằng sâu vào tâm trí tôi mỗi lút một rõ nét . Bỏ bút xuống ngồi thừ người ra tựa vào góc giường đưa mắt ra cửa sổ nhìn từng hạt mưa tí tách rơi , tôi giật mình tự hỏi không biết mưa từ lút nào mà giờ đây nó đã kết thúc . Công việc đã khiến tôi chẳng biết gì đang diễn ra xung quanh ngoài những con chữ con số . Bất giác cảm thấy lạnh , đưa tay vào học bàn lấy ra một điếu thuốc , tôi không có thói quen hút thuốc nhưng thật sự giây phút này đây tôi cần sưởi ấm lòng mình , sưởi ấm một trái tim lạnh giá vì nhớ vì thương , tôi nhớ mẹ một nỗi nhớ da diết nó sâu xé gặm nhắm lòng tôi , chợt thấy lòng đau thắt . Và tôi cũng còn đủ tỉnh táo mà biết rằng dù tôi có hút hết cả ngàn điếu đi chăng nữa cũng không thể nào thay thế hơi ấm của mẹ . Vẫn còn nhớ rõ cái tuổi lên năm lên ba vẫn thường dúi đầu vào lòng mẹ khi trời mưa chỉ vì sợ tiếng sấm . Một tia chớp vừa lóe qua cửa sổ khiến tôi choàng tỉnh giấc sau một hồi rong ruổi về quá khứ .Nhìn lên tờ lịch ngày cuối năm hôm nay đã là 28 tết , tôi giật mình khi phát hiện ra đã 3 năm rồi mình phải ăn tết một mình nơi đất khách quê người này . Lòng tự hỏi : - Làm sao mình có thể chịu đựng sự cô đơn đến thế được nhỉ . - Làm sao mình có thể quên đi một người như mẹ được nhỉ ? . Và còn nhiều , nhiều lắm câu hỏi tại sao mà khi hỏi tôi chẳng ai trả lời cho tôi biết ngoài tiếng
  4. chuông nha thờ bên cạnh .Tôi và mẹ vẫn thường nói chuyện qua điện thoại , nhìn thấy nhau qua WC nhưng thật sự bây giờ đây tôi muốn ôm lấy mẹ thật chặt , chặt đến nỗi không chặt được nữa .Ở cái thời @ này con người ta có thể nói chuyện nhìn nhau ở cách xa nhau hàng ngàn cây số thậm chí từ một hành tinh này đến một hành tinh khác , nhưng tôi biết chắc một điều rằng họ chẳng bao giờ chạm vào nhau được dù cách nhau vài mét . Đã 3 năm rồi hả mẹ ? Thật sự tôi không biết mình đang tim gì ở đây suốt 3 năm qua , ngoài một số tài khoản kha khá trong ngân hàng . Cha tôi mất sớm một mình bà tảo tần công việc đồng án nuôi dạy bốn chị em tôi ăn học , Chị Hai tôi đã có gia đình nhưng cũng không sống gần bà , thằng em kế thì đang học năm cuối ĐH , đứa em út thì còn học phổ thông . Tôi biết mẹ tôi mong đến ngày tết đến chừng nào đó là dịp duy nhấtt cả nhà sum họp thế mà đã 3 năm qua tôi lại .......... Cái nghèo của tuổi thơ đã hun đút cho tôi một ý chí là khi lớn lên tôi sẽ thành đạt sẽ giàu có , nhưng giờ đây khi đang đứng trên bụt cao của sự nghiệp thì tôi thấy mình lại nghèo , tôi nghèo , nghèo đi tình thương yêu của mẹ , nghèo đi tình thân ái của anh em , nghèo đi tình bạn ........và còn biết bao nhiêu là thứ tình nữa mà khi nhìn vào nó là một cái lọ rỗng không . Cảm giác tôi giờ đây như một người đang đi trên con đường trải đầy kim cương và tôi là người đi nhặt nó , và khi nhìn lại thì thấy mình đã bỏ xót đi quá nhiều .
  5. Đôi hàng mi trực trào nước mắt , cố dặn lòng không được khóc nhưng sao nó cứ tuôn trào mãi như một dòng thác . Trong đầu bỗng nảy lên một ý định là sẽ lập tức trở về VN bỏ lại sau lưng hàng đống công việc mặc nó . Tôi chạy nhanh ra sân bay mong rằng sẽ về kịp đón giao thừa cùng gia đình . Vậy là tôi cũng đặt chân lên mảnh đất quê hương của mình , bao nhiêu cảm xúc dồn nét từ bên ấy bị xé tan ra tôi bật khóc không nói lên được lời nào , cũng chính nơi này đây 3 năm trước mẹ tôi đã khóc khi tiễn tôi đây và giờ đây tôi lại khóc khi trở về .Xuống sân bay tôi chạy nhanh ra ga Sài Gòn để kịp chuyến tàu cuối năm , nhìn từng dòng người hối hả , tôi lại thấy lòng mình nôn nao , một chúc cảm giác bồi hồi xao xuyến . Chuyến tàu cuối năm không đơn giãn là một chuyến tàu mang hành khách từ nơi này đến nơi khác mà nó còn mang biết bao nhiêu là cảm xúc và tâm trạng của những đứa con xa sứ như tôi . Tôi lên tàu ngồi cạnh một ông lão độ 70 , bên cạnh ông là một chậu hoa mai đang hé nở , tôi dừng mắt bên chậu mai đó , cái cách tôi nhìn chăm chú và chậu mai đó khiến ông lão hơi tò mò , ông quay sang hỏi tôi . - Chắc cậu ở nước ngoài mới về hả . - Dạ đúng ạ - Thời buổi bây giờ thật hiếm những người như cậu đi xa mà vẫn nhớ về cội nguồn , ai đâu như nhà tôi , tết đứa nào cũng bận bịu một mình lặn lội thân già này ra tận đó vui tết với mấy đứa cháu .
  6. Tôi ậm ừ , cố giấu lệ vào lòng .Giá mà ông lão biết tôi đã 3 năm rồi không về chắc ông sẽ nghĩ khác về tôi . Thế là tôi cũng về tới quê , một hương vị gì đó rất riêng ở quê tôi làm nghẹt đi khứu giác tôi , đó là hương vị của nồi bánh chưng đang hấp , đó là sự rực rỡ của muôn loài hoa đang khoe sắc , và đó là những nụ cười hạnh phúc của những đứa con xa quê trong đó có tôi . Chỉ còn vài bước nữa tới nhà , tôi nghe tim mình đập mạnh hơn , đôi chân bỗng nhanh hơn , một cảm giác lâng lâng vừa mừng mừng tủi tủi . Vừa bước chân tới cửa tôi rón rén nhìn trộm vào . - Con Út đâu dọn canh chua lên bàn đi .- mẹ tôi nói - Món này anh Hưng mày thích ăn lắm . - Tết năm nay anh Hưng lại không về hả mẹ ? Không khí gia đình tôi thoáng buồn vì câu nói vô tư của đứa em út tôi , tôi thấy chạnh lòng từ '' lại '' đối với tôi nghe sao mà nặng nề chua xót quá . - Thôi kệ nó mẹ à , gia đình mình chỉ có nó thành đạt mẹ khỏi lo cho nó .- Chị Hai tôi đỡ lời . Tôi không còn đủ bình tỉnh mà đứng đây được nữa , tay khẽ rung , chiếc vali rơi xuống một tiếng động vang lên , mọi người trong nhà chạy ra . - Anh Hưng về mẹ ơi !
  7. Tôi lao tới ôm chầm lấy mẹ , một giọt nước mắt còn nóng hổi lăn dài trên gò má mẹ tôi .
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2