intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Chích bông” và “người mở cửa”

Chia sẻ: Ong Va Buom | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:4

52
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Bước vào cấp học mới với kết quả không như mong đợi, tôi chẳng còn là cô bé tinh nghịch có tiếng ở trường cơ sở. Ngồi gần cửa sổ, tôi thích nhìn ra hàng tràm xanh lá nơi những chú chích bông vui vẻ bắt sâu. Đôi lúc tò mò các chú tới đậu bên cửa sổ tròn mắt nhìn vào lớp học.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Chích bông” và “người mở cửa”

  1. “ Chích bông” và “người mở cửa” Sưu tầm Bước vào cấp học mới với kết quả không như mong đợi, tôi chẳng còn là cô bé tinh nghịch có tiếng ở trường cơ sở. Ngồi gần cửa sổ, tôi thích nhìn ra hàng tràm xanh lá nơi những chú chích bông vui vẻ bắt sâu. Đôi lúc tò mò các chú tới đậu bên cửa sổ tròn mắt nhìn vào lớp học. Chợt nhớ quá thời cấp II, khi lần đầu tiên tôi đủ dũng cảm cầm trên tay con sâu đo để tụi bạn đặt cho cái biệt danh dễ thương: Chim chích bông. Tôi cười thành tiếng khi nghĩ về ngày ấy. Cô bạn bàn trên quay xuống nhìn với ánh mắt kinh ngạc làm mặt tôi nóng bừng. Cậu bạn bàn dưới phụ hoạ theo “Trời sắp nổi gió bà con ơi!”. Tôi mím chặt môi, nhìn lơ đãng ra ngoài. Thế mà hôm sau trời trở lạnh thật. Lớp học trên tầng bốn gió thổi càng mạnh. Giờ ra chơi, mặc cho lũ quỷ chạy nhảy đùa nghịch, tôi vẫn một mình ngồi nhìn qua khung kính cửa sổ. Bầu trời một màu trắng đục. Vài chiếc lá bay bay giữa khoảng không khô khốc. Hàng tràm đầu đông buồn vì thiếu vắng tiếng ca của gia đình chim sâu nhưng vẫn được điểm sắc vàng bởi những bông tràm nở muộn. Đang thả hồn cho thiên nhiên chợt cơn gió lạnh tràn vào làm tôi rùng mình. Cánh cửa sổ bị mở tung. Lại là Huy Phong, tên bàn dưới nhiễu sự đó. Mấy cái vụ búng tai, cắt đuôi tóc, tôi đã nhân từ bỏ qua rồi, thế mà hắn vẫn chứng nào tật ấy. Tôi ngước nhìn cậu bạn, ánh mắt sắc như dao lam. Hắn cười vô tư lự: _ Mở cửa cho không khí vào lớp chứ nhỉ?
  2. Tôi không đáp trả mà lẳng lặng ra đóng cửa. Ngày hôm sau, hôm sau nữa,sự việc vẫn cứ tiếp diễn. Tôi bắt đầu thấy bực. Rồi đến khi “tức nước vỡ bờ”. _ Cậu bị ấm đầu à? – Tôi tức tối hùng hổ bước ra. Bắt được sóng, hắn tua liền một hơi: _ Trời nóng đầu ai chả ấm. Ấy xem mặt ấy đỏ bừng lên rồi kìa. Mà gió mát thế này … _ Cậu bị mát thì có. – Tôi chặn ngang lời hắn rồi vung tay đập cánh cửa cái rầm. Sóng âm lan toả với biên độ lớn chưa từng có và tần số thì khó máy móc nào đo được làm tất cả xung quanh dừng lại trong giây lát. Mọi ánh mắt cùng hướng về phía tôi và hắn. “Ôi trời!”. Cánh cửa kính bằng lực đẩy không thương tiếc của tôi đã vỡ tan tành dưới chân hai đứa. Thầy quản sinh xuất hiện đúng lúc không được chờ đợi nhất. _ Xuống phòng tôi ngay! - Thầy nghiêm nghị. Tôi và hắn chưa kịp phản ứng gì thầy đã quay bước đi trước. Hắn nhìn tôi qua cặp kính cận phân bua: _ Tớ sẽ giải thích với thầy, đó là lỗi của tớ, ấy đừng lo. “Hắn tưởng mình yếu đuối đến mức có thể khóc tại trận chắc. Nhầm to”. Tôi quay vào lớp lấy cặp rồi chấn an những cái nhìn đầy lo lắng của dân tình: _ Yên tâm đi, tớ có cánh giải quyết! Cú sốc đủ lớn khiến dân tình ngơ ngác nhìn nhau rồi lại nhìn tôi ngỡ ngàng. Hắn vẫn chôn chân tại chỗ kinh hoàng cho đến khi tôi đập vai hắn giục: _ Nhanh lên không có thầy nổi giận bây giờ. Với kinh nghiệm một thời quậy không thua Tôn Hàng Giả cộng sự thành khẩn của hai đứa và cả vài giọt máu còn lưu lại trên chân Huy Phong do mảnh kính vụn bắn vào, tất cả đem lại hiệu quả tức thời: thầy quản sinh sẽ bảo mật sự kiện này. Tuy nhiên vụ việc phải chuyển sang “toà án” nhân dân cấp lớp dưới sự điều khiển của quan toà là giáo viên chủ nhiệm.
  3. Thế là cuộc họp khẩn cấp được Bình lớp trưởng triệu tập ngay lập tức. Vân “mây” lớp phó trình bày: _ Theo nguồn tin “hành lang”, thầy chủ nhiệm mới của tụi mình nghiêm khắc lắm. Moiư snói đến đây hội nghị đã xôn xao. Lớp trưởng giơ tay ra hiệu trật tự, Vân “mây” tiếp tục: _ Tuy nhiên, thầy cũng rất tâm lí với một số trường hợp đặc biệt. Cô bạn bàn trên xen vào: _ Thế nào là trường hợp đặc biệt? Vân “mây” từ tốn trả lời: _ Thì là học giỏi này, năng động này, và một số điều nữa tớ chưa biết. Lớp học lại nhao nhao, mỗi người một câu: _ Thế thì nói làm gì. _ Huy Phong nổi tiếng thế chắc thầy không nỡ phạt nặng đâu. _ Vậy thì còn gì là công bằng. _ Cả lớp đứng! - Tiếng lớp trưởng oai nghiêm vang lên cắt đứt sự ồn ào nhốn nháo. Thầy chủ nhiệm bước vào, lớp học im phăng phắc. Giờ trả bài kiểm tra. Trước khi đi công tác, thầy chủ nhiệm cũ đã bàn giao bài cho thầy tân chủ nhiệm. _ Điểm mười duy nhất. - Thầy lên tiếng. Dân tình vẫn im lặng chờ đợi, trong lòng ai cũng băn khoăn về chủ nhân của bài kiểm tra ấy, Thuỳ Chi thì thầm “Hôm đó Phong nghỉ học mà”. Chợt thầy gọi tôi chứng minh bất đẳng thức, câu khó nhất trong bài kiểm tra, lại một cú sốc cho thần dân. Rồi tiết học đã trôi qua không căng thẳng như dự báo. Cuối buổi học, thầy gọi tôi và Phong ở lại. Sau những lời tâm sự rất thật thà của hai đứa, thầy quyết định phạt hai cô cậu ngỗ nghịch chăm sóc vườn thuốc nam cho đến hết mùa đông. Tôi
  4. trở thành chim sâu chăm chỉ, Phong vừa nhổ cỏ vừa kể chuyện hài. Tiếng nói cười của hai đứa làm tan không gian tĩnh lặng của ngôi trường mỗi sớm mai. Phong gọi tôi là “chích bông”, còn tôi thì cũng đặt cho cậu bạn nickname “Người mở cửa” theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Từ đó, tôi đã không chỉ trở lại là chính mình mà còn trưởng thành hơn. Tôi hiểu rằng, ở bất kì nơi đâu, khi tâm hồn rộng mở, chúng ta sẽ thấy bên mình có những người bạn tuyệt vời. Không còn ngỗ ngược như ngày xưa nhưng chúng tôi vẫn nghịch theo kiểu “thứ ba học trò”. Tôi và Phong vẫn đấu khẩu vì cánh cửa sổ suốt mùa đông, vẫn cùng nhổ cỏ bắt sâu cho vườn thuốc nam mỗi sáng đến trường, cùng giúp bạn bè học tập và vượt lên hoàn cảnh. Đó là nhờ “cơn gió lạ” Huy Phong đã mở cánh cửa tâm hồn mà tôi định tự đóng kín cho riêng mình. Mùa đông năm ấy ép thành kỉ niệm trong trang lưu bút … Một sáng mùa xuân mưa bụi bay bay ướt tà áo trắng dài thướt tha, tôi gặp Phong trên đường tới lớp, lại khẽ chào nhau “chích bông”, “người mở cửa”. Hai đứa bước đi dưới mưa xuân êm dịu. Trường học kia rồi. Hàng tràm vẫn cứ xanh như vậy và chích bông lại vui vẻ chuyền cành cất tiếng ca ríu rít đón xuân về ...
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2