Chiếc bình pha lê và những viên bi thủy tinh - phần 1
Chia sẻ: Conmuachieunhoem Conmuachieunhoem | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:27
lượt xem 3
download
Truyện kể từ 1 ngày xưa thật là xưa : _Xin lỗi..!Nhưng tớ k thể ở bên cậu đc nữa.. _Tại sao..?? _Tớ phải đi..nếu có thể..tớ sẽ quay lại tìm cậu.. Rồi cậu bé trong câu truyện nọ xòe ra 1 chiếc bình pha lê..bên trong chứa những viên bi đầy sắc màu.. _Đừng quên tớ nhé.. " ._Nhi..mau dậy đi..hôm nay là khai giảng đấy..là năm học mới chẳng lẽ con k dậy sớm đc 1 chút sao.. _
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Chiếc bình pha lê và những viên bi thủy tinh - phần 1
- Chiếc bình pha lê và những viên bi thủy tinh phần 1
- n 1 ng ơ i ng ỉ i ng i ! " Truyện kể từ 1 ngày xưa thật là xưa : _Xin lỗi..!Nhưng tớ k thể ở bên cậu đc nữa.. _Tại sao..?? _Tớ phải đi..nếu có thể..tớ sẽ quay lại tìm cậu.. Rồi cậu bé trong câu truyện nọ xòe ra 1 chiếc bình pha lê..bên trong chứa những viên bi đầy sắc màu.. _Đừng quên tớ nhé.. "
- _Nhi..mau dậy đi..hôm nay là khai giảng đấy..là năm học mới chẳng lẽ con k dậy sớm đc 1 chút sao.. _Con dậy rồi. Từ trong phòng phát ra 1 giọng nói bình thản..Nếu là bình thường thì Nhi sẽ chẳng bao h dậy sớm như vậy..nhưng giấc mơ kia..lạ quá,nó làm Nhi nhớ đến 1 cái gì đó từ rất lâu,rất lâu rồi..sờ tay lên chuỗi hạt trên cổ..Nhi cảm giác sẽ có gì đó mới mẻ.. Bước chân đến trường,Nhi cố gắng hít thở bầu không khí trong lành của 1 ngày mới..Năm học mới nhưng bạn bè và thầy cô thì là cũ,vậy có gì mà mọi người phải cuống quít lên chứ.. Đặt chân vào lớp..Nhi đã bị chú ý bởi cả lớp đang quây lại chỗ nó ngồi..nhưng lạ quá,ngoài nó ngồi chỗ ấy ra thì đâu còn ai nữa chứ.. _"Các cậu.." Nhi nói khẽ để mọi người xô ra _" Nhi..cậu sướng thật đấy." Cái gì mà sướng..bàn tôi mạ vàng..trong ngăn bàn đầy
- tiền chắc,nếu thế thì đúng là sướng thật..đang định hỏi cô bạn thì bỗng chốc Nhi gặp 1 ánh mắt.. Đôi mắt ấy nhìn thẳg vào Nhi..như đang xoáy thẳng vào tâm tư của cô,đôi mắt này quen thuộc lắm nhưng trong tíc tắc thì cô chẳng thể nhớ ra.Như đang bị mê hoặc,cô k khỏi rời mắt..bỗng chủ nhân đôi mắt đó đứng lên. _Xin chào ! Cậu tên là Nhi đúng không..tớ là tú..rất vui đc gặp cậu.. _Rất vui đc gặp cậu Nhi như thoát khỏi cơn mê sau lời nói ấy.. Mặc dù là tiết học đầu năm nhưng Nhi vẫn uể oải như thường..Nhi nằm ngục xuống bàn,vì mệt mỏi và 1 phần là tránh né đôi mắt kia..Hàng loạt chuỗi câu hỏi lao vào tiềm thức cố lục lại kí ức nhưng mãi cô vẫn k tìm đc 1 thứ gì.. _Nhi à..dậy đi..hết h rồi.! Nghe tiếng gọi,Nhi chợt bừng tỉnh..chủ nhân tiếng gọi ấy là Linh..người bạn thân nhất của cô..
- _Ừm..đi Cô xách cặp lên rồi ra về cùng Linh.. _Úi.! Mình quên quyển vở rồi..Thôi cậu cứ về trc đi tớ quay lại lấy vở đây.. Cố chạy nhanh lên lớp..vừa chạy Nhi vừa cầu mong bác lao công đừng lôi mất quyển vở đó đi..Nhưng chỉ đến cầu thang thì 1 bàn tay xòe ra đưa nó.. _Bạn để quên phải k.? _Cám ơn nhiều nhiều lắm mình đang sợ bác lao công lấy đi rồi chứ.. Nhi lấy nhanh quyển vở cất vào cặp rồi nhìn lên ng đã đưa cho mình..Là Tú..Lại gặp phải đôi mắt ấy..Nhi như đơ đi vài giây..Cố nắm lấy chiếc vòng trên cổ..Nó làm cô bớt run đi phần nào.. _Chiếc vòng đó..Tú tỏ vẻ ngạc nhiên xen lẫn vui mừng ( theo nó nghĩ là thế )
- _Nó hơi đơn giản quá à.. Nhi hơi ngượg nghịu..Không biết chiếc vòng này có từ bao h nhưng Nhi luôn đeo nó..nó làm tâm hồn Nhi thanh thản _Không..nó rất đẹp Tú nói rồi bước xuống cầu thang..mắt vẫn ngoái lại đôi chút..Để lại Nhi đang đứng như trời trông ở đó..Tú là 1 người rất lạ lùng..theo nó là vậy Bước về nhà sau 1 ngày lạ kì..Nhi nằm phệt xuống chiếc giường êm ấm sau khi những "thủ tục" hàng ngày đã làm xong..Mệt mỏi..Nhi thiếp ngủ đi lúc nào k hay _Nhi àk..hãy cẩn thận..đừng làm mất chúng.. Giật mình tỉnh giấc,Nhi biết giấc mộng kia không hề bình thường.."Cẩn thận..k làm mất chúng"..Nhi k thể hiểu nổi..Quờ tay với lấy sợi dây chuyền nhưng khi cô chạm vào..mặt d.c lạnh toát..k ấm áp như những lần cô chạm vào..Rốt cuộc là có chuyện gì đang xảy ra..Đau đầu quá..
- Bên cửa sổ..1 đôi mắt đang dõi theo cô rồi lặng lẽ biến mất.. _Ê..kưng,sao trông thảm hại vậy. Linh giật mình khi nhỳn thấy cô bạn thân _Tớ..mà thôi k có gì. Linh định tiếp tục hỏi nhưng có vẻ Nhi sẽ chẳng nói nên cô đành lặng im.. _Nhi..1 ngày tốt lành chứ. Nhi giật bắn mình khi nghe 1 giọng nói thẳng băng từ phía sau..Lại là Tú..Cậu ta cứ thoắt ẩn thoắt hiện.Cố làm cho bầu k khí giãn ra..Nhi nói đùa : _Sao cậu xuất hiện cứ như quỷ thần vậy. Cứ ngỡ Tú sẽ cười nhẹ..nhưng k..mặt cậu ta đang tái lại.. _Cậu làm gì mà đăm chiêu thế,cái Nhi nó đùa thôi mà..cậu k thích bị so sánh thế sao.
- Không chỉ Nhi,Linh cũng nhận ra nét mặt của Tú.. _Cậu chỉ đùa thôi sao. Tú hỏi lại như muốn có 1 câu trả lời chắc chắn _Tất nhiên. Nhi nhún vai A..đến h vào lớp rồi.. Lại là những tiết học mệt mỏi..Nhi nằm ngục xuống bàn..ngủ quên bao h k hay.. _Nhi..Bạn Tú đâu.? Cô giáo chủ nhiệm hỏi _Ơ.. Nhi bối rối..từ nãy đến h cô chỉ ngủ mà k chú ý đến Tú. _Thưa cô bạn ý hơi mệt nên xuống phòng y tế rồi ạ..Linh tiếp lời hộ Nhi..
- _Nhi à..gọi hộ cô bạn ấy đc k..cô có chút việc. Sao mình lại phải xuống trong khi lớp trưởng lớp phó đầy ra nhỉ..Thật là mệt quá đi.Lững thững đến phòng y tế..Nhi định gọi Tú 1 cách ngắn gọn nhất có thể cô k muốn dây dưa tới con người này..Nhưng k thể _Thưa chủ nhân..tôi vẫn chưa tìm ra..1 giọng nói lạ hoắc _Đồ ăn hại..còn k mau tiếp tục. Nhi định tiếp tục nghe lén nhưng k hiểu quỷ thần sui khiến thế nào..chân cô lại va phải cửa..nhẹ rất nhẹ thôi.. _Ai thế.? Giọng Tú vag lên _Là mình. Nhi bẽn lẽn đi vào nhưng công nhận Tú thính thật,tiếng động nhỏ như vậy mà cũng
- nghe đc ..bỗng sượt qua cô 1 cái gì đó..lạnh ớn sống lưng..thêm nữa căn phòng trống trơn k 1 bóng người..vậy Tú nói chuyện với ai nhỉ..Lạ quá _Bạn tìm mình có việc gì..? Tú đưa mắt nhìn dò xét.. _Cô..giáo muốn gặp bạn.. Nhi e dè,sự thật là cô đang sợ hãi..cô cảm giác như Tú có cái gì đó rất lạ..k thể nói ra đc bằng lời. _Vậy cậu đứng ngoài đó làm gì..? Tú hỏi,k quan tâm đến điều Nhi vừa nói, đôi mắt như xoáy vào tâm can cô..Cảm giác như bị đọc thấu tâm tư..Nhi quay đi.. _Tớ..vừa mới đến..đang định vào thôi mà.
- Nói đến đây cổ họng cô như ghẹn lại..1 cảm giác thật khó chịu kèm theo 1 chút sợ hãi. _Vậy sao..Nếu vậy thì tốt..Chúng ta đi thôi,k phải cô giáo muốn gặp tôi sao.. Tú đứng dậy,nhưng bỗng nhiên cậu lảo đảo,cố tránh ánh mặt trời chói chang..Nhận thấy điều đó..Nhi cố với tay để đỡ Tú. _Cậu không sao chứ.? Nhi lo lắng,mọi cảm giác sợ hãi như bay biến,trc mặt cô bây h k có anh chàng Tú đáng sợ mà là 1 người đang sắp quỵ ngã.Sờ vội tay lên trán Tú..lạnh băng..tay cô như cứng đờ trong vài giây. Ánh mặt trời đỡ chói hơn,sắp xế chiều.. _Tớ ổn.. đi nào. Như đc tiếp thêm sức mạnh của ai đó,Tú đứng thẳng lên và sải bước đi..Tú đã đi khuất khỏi hành lang nhưng mùi hương vẫn lưu lại 1 ýt ở người Nhi..Mặt cô bỗng đỏ lại..Xen lẫn đó là 1 cảm giác lạ lùng..Nếu bây h có người ốm thỳ phải là Nhi
- mới đúng.. Sải bước trên con đường về nhà quen thuộc,Nhi cứ nghĩ mãi về Tú,1 kon người kì lạ..Bỗng chợt thấy 1 bóng dáng quen thuộc,là Tú..Nhi chợt nảy ra 1 ý tưởng," Sao k theo dõi cậu ta nhỉ,biết đâu.."..Không nghĩ ngợi gì nữa,Nhi cứ đi theo nhưng cô có cảm giác ,mình chỉ đi vòng vòng.Cuối cùng,Tú rẽ vào 1 con hẻm nhỏ cố gắng bắt kịp Tú,nhưng k thể..Tú đã biến mất lúc nào k hay.. Thất vọng,Nhi sải chân ra về nhưng..trên bức tường đag hiện lên 1 lỗ đen nhỏ,nó chuyển động khe khẽ như muốn dẫn dụ Nhi..Như bị mê hoặc Nhi bước vào vòng tròn.. _Nhi,cậu làm gì ở đây vậy.? Nhi bất ngờ quay ra.Là Duy,cậu bạn cùng lớp của Nhi,cô rất ít quan tâm đến cậu tuy rằng ở lớp,cậu ta chiếm đc cảm tình của khá nhiều người..Nhưng trong đó,k có Nhi. _Không có gì,tớ đang định đi về thôi.
- Nhi vừa nói vừa quay lưng ra đằng sau để cố giấu đi lỗ đen kia.Nhưng nó thì đã biến mất từ lúc nào k hay.. _Đúng là đồ phá đám,chủ nhân có cần tôi loại bỏ anh ta k.? _Tại sao chứ,hắn ta có thể lợi dụng mà..hãy cứ để đó cho ta Phần II : Băng qua những con đường lạnh bước về nhà..Người Nhi run lên khe khẽ..Cô sợ ,ngày càng có nhiều chuyện lạ xảy ra bên cạnh cô,nó làm cô phải rùng mình..Trong đầu cô lúc này chỉ nghĩ đến Tú..người con trai kì lạ làm đảo lộn cuộc sống của cô..Về đến nhà rồi, ánh đèn đó..sao ấm áp đến lạ thường. _Con chào bố mẹ.! Nhi cố nói thật to để mọi người nghe thấy nhưng tuyệt nhiên k có 1 tiếng trả lời.Lê bước vào phòng bếp,1 mẩu giấy nhỏ đặt trên bàn : “ Bố và mẹ phải đi có việc..mẹ đã chuẩn bị thức ăn đầy đủ cho con rồi..Nhớ đi học đúng giờ đấy nhé.Yêu con ”
- Sao bố mẹ lại vội vàng thế nhỉ..Mọi khi đều báo trc cho mình cơ mà nhỉ..Nhưng mà đành chấp nhận vậy,biết sao. “ Nhi à..hãy cẩn thận..cạm bẫy đang đến..hãy giữ cho trái tim bình thản.” Lại 1 lần nữa Nhi bật dậy bởi tiếng nói này..Nó đã theo cô suốt mấy ngày liền,cạm bẫy gì chứ..Nhi cố liên kết lại với những gì cô biết đc nhưng đầu cô đau như búa bổ..Cố với lấy chai nước nhưng như mất hệt sức lực,cô quỵ xuống.. Ốm. _Linh à..xin nghỉ hộ tôi nhé.Nhi cố nói bằng cái cổ bỏng rát ,miệng ho k ngừng,chắc tại cơn gió lạnh đêm qua đây mà. _Okê. Ốm àk,tý nữa tôi sẽ qua thăm.Nhớ nằm nghĩ cẩn thận nhé. Á..trống vào lớp rồi,tôi vào đây,nhớ lời tôi dặn nhé. Linh dặn dò cẩn thận rồi nhanh chóng cụp máy.Nhi cũng cụp máy 1 cách chậm chạp rồi bò ra giường,người cô..nặng quá đi.
- TING..TONG.. Chắc là Linh đến,Nhi cố gắng dùng hết sức lực ra mở cửa, Nhưng Linh k chỉ đi 1 mình..Mà còn có Tú.Bỗng chợt Nhi chóng mặt,ngã quỵ xuống,1 bàn tay vương ra,rộng lớn ôm lấy bờ vai Nhi..Lại là Tú,Nhi hơi sợ muốn thoát khỏi vòng tay ấy,nhưng k thể..cơ thể cô k còn nghe lời cô nữa, nên đành phải để Tú dìu vào trong nhà..Không hiểu sao,Nhi lại thấy Tú trở nên ân cần, ấm áp đến lạ lùng,Tú vén chăn lên cho Nhi..Cầm nhẹ lấy tay Nhi..Tú nhẹ nhàng hỏi : _Cậu mệt lắm hả.? Không còn sức để đáp lại,Nhi chỉ gục gặc gật đầu. _Vậy cậu ăn cháo do Linh nấu rồi nghỉ đi nhé..tớ có việc về trc đây. Bàn tay Tú rời khỏi tay Nhi..Bất giác,Nhi cảm giác như mất đi 1 thứ gì đó..Đúng lúc ấy Linh đi tới..Tú đặt tay lên vai Linh rồi nói : _Hãy chăm sóc Nhi cho cẩn thận..Trông cậy cả vào cậu đấy.
- Linh im lặng..k có một chút phản ứng..2 người họ ám hiệu ngầm gì vậy.. Ôi nhức đầu quá..nghỉ 1 lát thôi..Nhi nghĩ rồi thoải mái thiếp đi ngủ lúc nào k hay. _Linh à..mau dậy đi.. đã đỡ sốt rồi.. đừng có lười nữa. Giọng ai như giọng mẹ Nhi..Cô tỉnh dậy.. đúng là mẹ cô rồi,vẫn còn hơi giận vì chuyện hôm qua,cô giả vờ dỗi : _Mẹ àk..con sốt là tại mẹ k ở bên con hôm qua đấy chứ..Mẹ phải.. Nhi chưa kịp nói hết thì mẹ cô đã đi xuống nhà.. Đáng ghét quá à.Thôi, đành đi học chứ biết sao.Vớ tạm cái bánh mì trên bàn,Nhi chạy thẳg đến trường..từ sau ngày hôm qua Nhi càng thấy “ hơi ” mến mến Tú.. _Nhi.. Đi học rồi hả.. Vừa bước đến cổng trường Tú đã xuất hiện.Như..chờ Nhi vậy,hơi rung rinh thì Tú chìa ra cho cô 1 tờ giấy..
- _Nhi đọc đi nhé..Tôi vào trường trc đây.! Cố nhìn đến khi Tú vào hẳn trong trường,Nhi mới lướt qua tờ giấy “ Đi hướng nghiệp 2 ngày 1 đêm..thiền viện sùng phúc….” Cái gì..sao lại bất ngờ thế này..Dạo này có nhiều chuyện cứ dồn dập tiến đến với Nhi..chắc ốm tiếp quá. _Linh à ! Có lẽ tớ ốm mất Nhi than thở. _Lý do.? _Không biết tự dưng lôi đâu ra chuyến hướng nghiệp này,thật là mệt muốn chết đi mà.Có lẽ tôi phải xin nghỉ thôi. _Cậu đúng là đồ ngốc,lần này thỳ đâu khác gì một chuyến đi chơi đâu,có thể cậu sẽ
- đc nghĩ ngơi đôi chút đấy. _Ừk nhỉ,sao mình k nghĩ ra cơ chứ,Linh àk,cậu thông minh quá đi _Tất nhiên,mà thôi..tập trung học đi,tớ k muốn ngốc như cậu đâu. _Biết rồi bà chằn,àk..mà tối trc hôm đi chơi,tớ qua nhà cậu,bọn minh cùng đi mua đồ nhé. _Đã bảo thôi rồi mà Linh nói nhỏ,mặt cáu kỉnh còn Nhi thỳ đang tủm tỉm cười..mong chuyến đi lần nà sẽ suôn sẻ.. Sáng sớm..trời lạnh đến buốt óc..đã thế lại còn mưa lất phất nữa chứ..gét thật..Nhi đang mặc cái áo đồng phục mỏng tan,gió cứ thế mà thốc vào người cô.Biết thế thì đã nghe lời mẹ,Nhi nghĩ thầm _Nhi,ở đây.
- Linh nói to hết mức có thể để Nhi nhanh chóng tiến về phía mình trong khi đó thỳ Nhi lại chậm hết mức có thể. _Đồ ngốc..sao mặc phong phanh thế này..bộ k sợ lạnh hả. _Gì chứ..tui đâu phải siêu nhân đâu mà k sợ lạnh..tại tui..quên thui.Linh xinh đẹp,nhường cho tớ cái áo đc k ? _Hứ,ngốc thì cho chết.Đừng mơ ta cho mượn áo Bạn bè gì mà đáng gét như vậy,Nhi cố gắng năn nỉ Linh.Bỗng 1 hơi ấm trùm lên người Nhi.Là áo của..Tú _Mặc tạm áo mình đi..mới ốm dậy phải cẩn thận chứ. _Cám ơn Tú Trong lúc cả 2 đang ngượng ngùng k nói đc câu nào thỳ Linh hát :
- _Thương nhau,cởi áo ý à cho nhau... Linh đang trêu cô đây mà..Nhi đang định vung tay đánh Linh 1 cái thì Linh đã nhanh chân chạy rồi..thế là 2 người lại chạy đuổi nhau,Tú cũng k khỏi bật cười..Nhi cười thầm,người cô đang ấm dần lên..Do Tú..Do Linh..Hay do cả 2.. Trời đã ngớt mưa..nhưng hơi lạnh từ điều hòa thì vẫn k làm cô khỏi rùng mình..Ngáp 1 cái dài..Buồn ngủ quá,tại sáng nay dậy sớm đây mà. _Tao xuống dưới kia chơi đây..bọn nó chơi vui quá. Chưa đợi Nhi kịp nói,Linh đã nhãy xuống.Thôi mặc kệ nhà ngươi,ta đi ngủ đây.Nhưng hình như ông trời pải hành hạ cô 1 tí mới chịu đc hay sao ý. _Nhi,tớ có thể ngồi đây k. _Tú,cậu sang ngồi bên tớ cũng đc mà. N.Anh ngồi ghế kế bên vừa nói vừa đuổi cô bạn ngồi cùng mình ra.
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn