CHỌN MÀU CHO CUỘC SỐNG .
BẠN THÂN
-Ông anh của bà có chắc là được không đấy
- yên tâm ga lăng, không lăng nhăn khuôn mặt tạm ổn gia đình thì ok.
- thế…
Linh chạy mất tiêu mặc kệ tôi với một mớ câu hỏi ngỗn ngang về ông anh trai của
cô bạn.
Tôi từng nghĩ mình sẽ không bao giờ có đủ dũng cảm để nói chuyện với bất cứ
một chàng trai nào nữa tôi đã từng tổn thương và tôi nghĩ trái tim của mình sẽ
không bao giờ loạn nhịp với bất cứ ai ngoài Thịnh, cậu bạn cỏ vẻ ngoài bình
thường như bao chàng trai khác.Tôi đã chọn một giải pháp không an toàn, tôi tỏ
tình với Thịnh và bị từ chối thẳng thừng trước bao cặp mắt coi thường kèm theo là
sự khinh bỉ, mỉa mai nhưng tôi không hối hận hay luyến tiếc những việc mình đã
làm tôi chỉ buồn là Thịnh quay lưng lại với chính tôi. Người bạn cùng cắp sách đến
trường với cậu ấy từ thuở bé cùng trao nhau một chiếc áo mưa bị rách trong những
chiều mưa bão giông hay đơn giản chỉ chia những viên kẹo ngọt mà cả hai có
được trong lúc mẹ đi chợ về.Một tình bạn được vun đắp bằng thời gian bằng
những chia sẻ, nhưng chỉ với một cơn bão nhỏ tất cả bị vỡ vụn như một chiếc ly
mà không ai có thể hàn gắn lại được.Bạn thân, tuổi thơ và những tình cảm vừa
chớm nở đã kết thúc như thế.
Lên cấp 2 ,ngay lần gặp đầu tiên, ánh mắt của tôi cứ dõi theo Linh cô bạn có nụ
cười tươi như nắng tôi ước mình có thể sở hữa nụ cười ấy.Tôi đã bắt chuyện với
Linh.Linh hoạt bát, vui vẻ và dễ gần Linh coi tôi như một cô bạn thân thật sự bất
cứ chuyện gì Linh cũng kể cho tôi nghe từ một mẩu chuyện cười trên báo cho đến
những mẩu chuyện ở những vùng đất xa xăm kể cả một ước mơ viễn vong đó là
được đặt chân tới pháp nơi có cánh đồng hoa oải hương chỉ vì xem qua một bộ
phim, tôi rất thích ngồi nghe Linh nói qua lời kể của Linh dường như mọi thứ điều
mới mẻ và tôi như một thính giả trung thành chỉ biết im lặng ngồi nghe rồi cho
nhận xét đôi lúc lại cười phá lên vì Linh làm vài điệu bộ trong rất ngố.Trong một
lần Linh đọc bài trên lớp tôi vô tình nhìn qua Thịnh, tôi phát hiện ra ánh mắt Thịnh
dành cho Linh thật ấm áp, linh cảm mách bảo tôi rằng Thịnh thích Linh và điều ấy
quả không sai.Sau mấy ngày trôi qua Thinh tuyên bố ngầm với tất cả chúng bạn
qua những cử chỉ của mình, cả lớp điều hiểu, những lời bàn vô tán ra rất nhiều nào
là Thịnh rất thích Linh,Thinh và Linh là một cặp, …những lời lẽ có như một con
dao vô hình đâm xyên qua tim tôi, tôi bỗng dưng gét cái sự vô tư , hồn nhiên của
Linh kinh khủng. Tôi quyết đinh quen Đăng anh họ của Linh.Người anh mà Linh
thần tượng, luôn tự hào với tất cả mọi người.Đó sẽ là sự trừng phạt mà tôi dành
cho Linh.
Đăng thực sự là người mà Linh đáng tự hào, nhìn cách Đăng chăm sóc một cô
em họ rắc rối như Linh luôn khiến người ta phải ghen tị, dường như ông trời luôn
ban cho Linh sự ưu ái mà người khác phải ngưỡng mộ.Tôi muốn Linh hiểu rằng
cuộc sống không chỉ có màu hồng, tôi muốn Linh trải qua cảm giác đột ngột khi
mất đi một người quan trong.Tôi và Đăng quen nhau trong sự lén lút.
Lên cấp 3, tình bạn của chúng tôi vẫn duy trì bởi sợi dây vô hình đó là Đăng,
thời gian làm cho suy nghĩ của tôi về Đăng mỗi lúc một khác đi, tôi dành tình cảm
cho Đăng nhiều hơn, lần đầu gặp Đăng tôi có một cảm giác khó tả, tôi không tin là
mình sẽ thích Đăng, nhưng tôi biết lúc đó tôi thực sự đã bị Đăng cuốn hút.
ÔNG ANH HỌ
Tôi bắt đầu lo lắng về mối quan hệ không được công khai với Vy, cô bạn do
Linh giới thiệu.Tôi bị cuốn hút ngay từ cái nhìn đầu đầu tiên về Vy, cô bạn có ánh
mắt buồn sau thắm chứa đựng rất nhiều điều tâm sự, tôi muốn mình bước vào thế
giới của Vy, ban đầu là sự tò mò nhưng càng về sau nó không dừng lại ở một giới
hạn nào đó Vy như mang lại cho tôi một cơn gió lạ khác hẳn với Linh cô em họ
ngổ ngáo.Vy sống nội tâm, cô ấy như một người từng trải, cô ấy luôn chấp nhận và
hài lòng với tất cả mọi thứ xung quanh mình, tôi thích nhìn Vy trong cái dáng vẻ
nhỏ nhắn , yếu đuối và cần một ai đó bão vệ.Vy không bao giờ kể về quá khứ của
mình cho tôi nghe, tôi nghĩ Vy luôn hướng về hiện tại và tôi không muốn làm cho
Vy khó sử.Tôi dành tất cả thời gian cho Vy,tôi muốn ở bên Vy nhiều hơn, muốn
hiểu và chăm sóc cho Vy như một người đàn ông thực sự.Vy không đẹp cũng
không chiếm nhiều tình cảm trong mắt mấy đứa em còn lại của tôi ngoài Linh.Tôi
không quan tâm điều đó,với tôi Vy như một món quà của cuộc sống mà thượng đế
đã dành tặng riêng tôi.
Từ cái khoảnh khắc lòng tôi sao xuyến trước Vy tôi bắt đầu yêu hơn với cuộc
sống,tôi yêu những vần thơ ngọt ngào của xuân diệu, tôi tập tành làm quen với
những thứ mang tên lãng mạn đôi lúc tôi thả hồn mình vào những bức thư tình vẫn
còn đang dang dở chưa kịp ghi tên người gửi mà lúc trước tôi luôn coi đó là
chuyện vớ vẩn.Tôi từng nói với Linh về phương châm cuộc sống của mình ‘ sự
nghiệp là tương lai dẫn đến hạnh phúc’.Vậy mà giờ tôi chính là người đi ngược lại
phương châm sống của mình.Thực nực cười nhưng tôi không quan tâm nhiều về
điều ấy nữa vì trên con đường tôi chọn Vy sẽ luôn là người bạn đồng hành trong
mọi khó khăn chông gai của cuộc sống Tôi thành thật xin lỗi Linh bởi tôi không
còn là một người anh mà Linh từng biết.
Tôi viện cớ mình là một con người bận rộn về chuyện học hành cho kì thi đại
học sắp tới.Tôi biết nói dối nhiều hơn với những người bạn , cô em họ thân thiết và
cả ba mẹ những người mà tôi luôn yêu quí.Tôi làm quen với Phong, một chàng trai
khá nổi bật về chiều cao và khả năng chơi bóng rổ.Phong giống như một bức tường
vô hình ngăn cản sự dám sát của ba mẹ dành cho tôi, dường như bằng sự thấu hiểu
của những chàng trai Phong giúp tôi một cách vô điều kiện.
Ba năm trôi qua đó là một khoảng thời gian khá dài, tình cảm của tôi dành cho
Vy mỗi ngày mỗi lớn , tần xuất tôi xuất hiện bên Vy ngày càng nhiều Điều tôi lo
lắng và khó sử nhất vẫn chính là Linh cô em họ của mình, Linh sẽ nghĩ tôi như thế
nào một tên hèn nhát hay là một người giả dối, trong mắt Linh tôi là một người
anh luôn được Linh kính trọng và đáng tự hào.Tôi rất yêu quý em, cô em họ lúc
nào cũng huyên náo, bướng bỉnh nhưng lại luôn khiến người khác phải bật
cười,.Linh cho rằng tôi cũng chỉ xem Vy như một người em và Linh hiển nhiên tạo
điều kiện cho tôi thân thiết với Vy nhiều hơn, rất nhiều lần tôi muốn cho Linh biết
sự thật về mối quan hệ với Vy nhưng Vy không muốn cả ba khó sử thế nên tôi
cũng dấu nhẹm chuyện đó .Nhưng không có sự thật nào mãi được che dấu bằng
một cách nào đó nó sẽ bật mí vào thời điểm bất ngờ. Đôi lúc Linh đặt ra nhiều câu
hỏi xa xôi mà bất cứ ai trong hoàn cảnh của tôi khó có thể trả lời, qua ánh nhìn của
Linh tôi cảm nhận có sự nghi nghờ nhưng nó không chắc chắn.
Tôi thấy mình có lỗi rất nhiều, tôi quan tâm Linh nhiều hơn tôi muốn Linh hiểu
rằng dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, Linh vẫn là người tôi yêu thương nhất.
CÔ EM NGHỔ NGÁO
Từ khi tôi vô tình đọc được nhật kí của Vy tôi không còn tin vào bất cứ người
bạn nào nữa. Vy sẽ trả lời tôi sao vì những trang nhật kí không biết nói dối.Tôi
nhận ra Đăng và Vy là một cặp nhưng tôi muốn giữ im lặng vì tôi muốn chính ông
anh họ mà mình luôn tin tưởng sẽ nói cho mình biết.Tôi ước mình có thể quay lại
lúc đó chính cái lúc tôi giới thiệu Vy cho Đăng thì có lẽ cả ba sẽ không phải khó sử
như thế này tôi quả thật rất ngốc vì đã coi Vy là một người bạn thân, thân thực sự.
Tôi luôn tin vào tình bạn , đó là một điều thiêng liêng ,là điều giản đơn đôi khi
cuộc sống bộn bề làm chúng ta quên đi mất . Đôi khi tình bạn chỉ là một cái nhìn
động viên , một cái siết tay lúc mềm yếu, chỉ là một bờ vai, một sự im lặng để lắng
nghe tất cả nỗi lòng và Vy làm được điều ấy như trong một bản nhạc hay luôn
phải có nốt bỗng nhưng lại không thể thiếu đi nốt trầm.Vy là một nốt trầm trong
cuộc sống nhộn nhịp đầy màu sắc của tôi, điều đó khiến tôi luôn trân trọng và coi
quý cô bạn.Tôi từng nghe vài cô bạn nói về Vy rằng Vy là người giả tạo, chỉ lợi
dụng bạn bè để làm lợi cho bản thân, tôi rất bực mình và cho rằng tụi nó chỉ đang
ganh ti về tình bạn của tôi mà thôi.Thịnh làm quen với tôi, những hành động của
cậu ấy cũng làm lòng tôi đôi chút cảm động, mặc dù có tình cảm với tôi nhưng
chuyện học hành của cậu ấy không hề giảm sút điều đó tạo nên sự khác biệt, một
sự nổi bật mà không phải chàng trai nào cũng có.Nhưng đối với tôi tình bạn quan
trọng hơn một cơn say nắng bất chợt.Tôi có nhiều sự lựa chọn về những chàng trai
nhưng chỉ có duy nhất sự lựa chọn về một cô bạn.Người luôn bên cạnh tôi những
lúc gặp khó khăn trong học tập, trong chuyện tình cảm , luôn chia sẽ và khuyên
nhủ tôi những điều thật chân thành.Một bài toán khó chúng tôi cùng nhau giải, một
trang báo hoa học trò chúng tôi cùng nhau đọc.Và tất cả những bí mật thời học sinh
chúng tôi không ngại chia sẽ chia sẽ cho nhau,tôi thực sự nâng niu những tình cảm
trong sáng ấy.Tôi đã sai lầm khi quá đỗi tin tưởng Vy , tôi cũng sai lầm nốt khi
giới thiệu anh Đăng cho Vy. Tôi đã đặt niềm tin vào Vy quá nhiều, để rồi cái giá
phải trả cho niềm tin ấy lại là một sự tổn thương.
Anh Đăng vẫn hay chở tôi đi ăn kem vào những buổi trưa oi bức dưới cái ánh
nắng gay gắt của mùa hè tháng sáu, anh không bao giờ quên kể cho tôi nghe những
câu truyện trên lớp về một cô nàng tomboy thích nhảy híp hóp hay một anh chàng
bốn mắt ngồi hàng giờ trong thư viện mà không biết chán,hay những công việc mà
anh từng trải nghiệm trong cuộc sống … nhưng tất cả những câu chuyện anh kể lúc
nào cũng thấp thoáng bóng dáng của Vy.Đôi lúc tôi phát cáu và giận anh vô cớ
nhìn ông anh khổ sở chạy theo năn nỉ cô em khó tính tôi lại thấy thương anh khủng
khiếp.
Nếu anh Đăng biết Vy chỉ thích anh vì trừng phạt tôi thì anh sẽ như thế nào?
Câu hỏi cứ mãi ám ảnh trong đầu tôi.Tôi chưa thấy anh có tình cảm với bất cứ cô
gái nào nhưng từ ngày quen Vy anh đã thực sự thay đổi, tôi cảm nhận sự thay đổi
ấy rất rõ ràng nhưng lại không có cách nào ngăn cản, tôi không có đủ can đảm để
nói cho anh biết, cuộc sống như một con dao sắt nếu vô tình bị nó cắt phải thì chắc
chắn sẽ để lại sẹo mà mãi mãi không bao giờ xóa mờ được,tôi chợt hiểu cuộc sống
thật tàn nhẫn có thể tạo ra niềm vui cũng có thể cướp đoạt nó ngay tức khắc , có
thể sau sự việc này anh sẽ không bao giờ tin vào tình yêu hay dũng cảm để yêu
thêm một ai khác nữa.Tôi đã chọn cách im lặng.
♦♦♦
Một câu chuyện sẽ có nhiều cách kể khác nhau nhưng lại rất giống nhau về
cốt chuyện dường như câu chuyện vẫn còn là một dấu chấm hỏi?cuộc sống vẫn
tiếp tục duy trì và thời gian sẽ trả lời tất cả liệu sự ích kỉ của cô bạn thân có mang
lại cảm giác thoải mái hay bên cạnh chỉ là sự ray rứt, liệu ông anh họ cả tin có vượt
qua cú sốc về sự giả dối để tha thứ lỗi lầm và một lần nữa tin tưởng cuộc sống, liệu
cô em họ ngổ ngáo luôn sống trong sự yêu thương bao bọc có còn tin vào cuộc
sống sẽ mãi vẽ ra màu hồng hay không?
Sự ích kỉ của cô bạn thân,sự cả tin của ông anh họ và lỗi lầm của cô em ngổ
ngáo, tất cả còn là một khúc giao hưởng dang dở chưa có hồi kết và liệu cả ba có
cùng hướng về một mục đích mang tên là hạnh phúc hay không?