intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Cô gái đến từ giấc mơ

Chia sẻ: Thanhquy Quy | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:6

36
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Vạn vật chìm trong sắc vàng của nắng, tựa được bọc trong lớp mật ong ngọt ngào. Gió. Thổi vi vu. Lá cây chạm vào nhau, chuyện trò thật khẽ. Nằm dưới bóng cây, Minh nghĩ bâng qươ… Minh nhắm mắt, cảm nhận tiếng thì thào của vạn vật. Cỏ cây, mây gió, gốc cây già mà Minh chẳng biết tên

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Cô gái đến từ giấc mơ

  1. Cô gái đến từ giấc mơ
  2. Trưa. Vạn vật chìm trong sắc vàng của nắng, tựa được bọc trong lớp mật ong ngọt ngào. Gió. Thổi vi vu. Lá cây chạm vào nhau, chuyện trò thật khẽ. Nằm dưới bóng cây, Minh nghĩ bâng qươ… Minh nhắm mắt, cảm nhận tiếng thì thào của vạn vật. Cỏ cây, mây gió, gốc cây già mà Minh chẳng biết tên…Tất cả đều có tiếng nói. Vườn trưa im lặng chợt xao động bởi bản hòa ca nhẹ nhàng của thiên nhiên. Một chiếc lá rơi, đáp lên má Minh. Nhẹ nhàng, tựa chiếc hôn thóang qua của một người con gái. Bất giác, Minh cười. Có tiếng vĩ cầm khẽ vang lên…dặt dìu. Minh chả biết người kéo đàn là ai nhưng chừng quen từ lâu lắm…Mí mắt nặng trĩu, không tài nào mở nổi. Minh thấy mình nhẹ hẫng, trôi theo giai điệu Song from a secret garden của con người bí mật. Trước mắt Minh, chỉ còn sắc trắng mênh mang…. Minh giật mình khi thấy má mình ướt lạnh. Mưa. Những giọt mưa li ti, không đủ làm ướt áo. Minh để mưa táp vào mặt. Dịu dàng, mát lành thế! Cảnh vật tựa như chiếc bánh phết mật ong, giờ rắc thêm vô vàn hạt đường nhỏ. Minh phì cười. Hai mươi mấy tuổi đầu mà trí tưởng tượng chẳng khác gì chú bé con. Minh chợt xao lòng, nhìn vạn vật. Vườn nhà bà hôm nay rộng thế. Vẫn gốc cây, chiếc lá, vẫn con sông nhỏ thân quen ở mé vườn. Nhưng có cái gì khác lạ. Vườn rộng mênh mang, yên tĩnh hơn. Cả nắng cũng đẹp hơn. Mặt sông lấp lóang. Cầu vồng sau mưa hiện
  3. lên mờ ảo, tựa dải lụa vắt ngang trời, chạm đến là tan biến. Đẹp thế! Cùng ngắm cảnh với người yêu thì tuyệt! Lần này, suy nghĩ ấy khiến Minh cừoi thành tiếng. Đã lâu lắm rồi Minh không cười nhiều như thế. Cười to lại càng không. Phố phường đông đúc, bài vở chất chồng và bao thứ xô bồ của cuộc sống đã cuốn Minh vào dòng chảy khắc nghiệt ấy. Hai mươi hai, tuổi xuân tràn đầy nhưng chàng sinh viên kiến trúc đã đánh mất nụ cười tự lúc nào chả biết. Minh chỉ biết lao đầu vào học, làm việc mà chẳng biết làm vì điều gì. Đến một ngày, trong căn phòng kí túc xá chật chội, Minh thấy đời mình vô nghĩa. Minh chợt nhận ra con người làm việc để kiếm tìm hạnh phúc, để cuộc sống yên vui, tràn ngập nụ cười. Cười. Minh đánh mất rồi còn đâu nữa. Hạnh phúc? Cuộc sống đủ đầy, những đồng tiền làm thêm cũng chả làm anh vui sướng. Bài tập xuất sắc cũng chả làm anh nhẹ lòng. Minh hòan tòan không hạnh phúc. Giữa dòng đời, Minh chợt dừng lại, không biết mình đi đâu làm gì? Minh tìm về với mảnh vuờn tuổi thơ, với bà, tìm kiếm vì sao mình phải sống? Ngay cả sống cũng không biết mình sống để làm gì, thì lấy đâu ra người để yêu. Biết bao người con gái xung quanh Minh, thóang qua trong cuộc đời rồi biến mât, không dấu vết. Trái tim Minh vẫn đóng cửa im ỉm. Dường như không ai thể lay chuyển được nó (và cũng có thể là không ai muốn chạm đến?!?!?).
  4. Tiếng đàn lại vang lên, đánh thức Minh khỏi những nghĩ suy của riêng mình. Tiếng đàn buồn. Một nỗi buồn chất chứa, đọng trong từng nốt nhạc. Buồn đến nao lòng và tưởng chừng, có linh hồn, cảm xúc sống trong từng giai điệu! Rất kì lạ, nó chạm đến những nỗi niềm sâu kín nhất trong lòng chàng trai trẻ. Bước chân Minh trở nên vội vã. Kiếm tìm, Minh thực sự muốn biết ngừoi kéo đàn là ai. Rất nhẹ chân, anh sợ rằng chỉ cần bước mạnh, anh sẽ đạp tan nhữg âm thanh thủy tinh ấy! Bên cạnh dòng sông, có một người con gái. Mái tóc buông dài, bay trong gió. Váy trắng, làn da trắng, bám đầy những nắng. Người con gái ấy khiến ta liên tưởng đến một áng mây phiêu bồng. Thấy đấy nhưng không thể, hay không dám chạm tới, bởi đâu ai nắm được mây. Mây tan biến khi bàn tay cố nắm giữ. Như một ảo ảnh? Hay một áng mơ qua? Nàng kéo vĩ...Những nốt nhạc nhảy nhót trong nắng. Đè nặng trong từng thanh âm là tâm hồn của nàng. Đẹp, tươi trẻ, nhưng buồn mênh mang, thêm chút quạnh hiu. Những nốt nhạc, cảm như những giọt lệ rót tự trong lòng, không mặn mà ngọt ngào, đẹp nhưng vẻ đẹp của pha lê dễ vỡ… Nàng không hay có một kẻ đang lặng lẽ nhìn mình. Một chàng trai, sững sờ sau một cuộc tìm kiếm. Đó không chỉ là sự tìm kiếm đơn thuần trong khu vừơn nhỏ. Mà, đối với Minh, bất chợt, anh tìm thấy
  5. điều mình trăn trở trong suốt cuộc hành trình dài, cô độc. Anh tìm thấy sự giao hòa giữa hai tâm hồn. Biết rằng trong cuộc sống vẫn có người hiểu mình. Giai điệu quen thuộc, nhưng trong giây phút này, nó tựa ánh sang lóe lên khi tâm hồn Minh chìm trong khỏang u tối. Anh chợt thấy cuộc đời không khô cằn, không chỉ luẩn quẩn trong cái vòng “cơm, áo, gạo, tiền”; không bó buộc trong những nhu cầu thể xác. Hơn thế nữa, những nốt nhạc gieo vào lòng anh sự rạo rực, cho anh cảm nhận trọn vẹn Cái Đẹp, cho anh biết khát khao. Trong phút chốc, tâm hồn Minh nở hoa. Đó là sự trưởng thành, và tâm trí thức giấc. Cuộc sống không chỉ là sự đấu tranh để tồn tại, mà đó là khỏang thời gian để ta cống hiến, là cuộc hành trình của tâm hồn, để nó thỏa thuể, khám phá những điêề tuyệt diệu của cuộc sống… Minh mông lung trong suy nghĩ. Trở về với khu vườn của bà, tịnh tâm suy nghĩ, đã giúp anh tìm thấy lẽ sống. Súyt chút nữa, anh đã lạc lối trong cuộc đời. Những nốt nhạc cuối cùng vẫn nhảy nhót trong nắng rồi biến mất. Người con gái cất đàn, ngước nhìn bầu trời, bất chợt, nở một nụ cười…với Minh. Nụ cười hài lòng, tựa nàng biết rằng anh đã hiểu. Minh ngạc nhiên. Và nàng biến mất trong ánh nắng… Minh vội vã, cuống quýt, tựa muốn níu giữ. Nhưng làm được gì? Anh gọi… -Minh….!
  6. Có tiếng người gọi. Là bà. Minh chòang tỉnh khỏi cơn mê. Anh nhận thấy đôi tay mình đang hươ vào khỏang không như níu giữ thứ gì. Chỉ là mơ thôi sao? Dù là mơ, nhưng giấc mơ ấy là một trong những phép lạ của cuộc sống. Một sự ngẫu nhiên, một cuộc gặp gỡ không lời, chỉ có những giai điệu, một người con gái và nụ cười huyền bí. Chỉ vậy nhưng đã giúp Minh thóat khỏi sự bế tắc, hiểu được hạnh phúc, yêu và “sống để làm gì?”…Minh mãn nguyện. Ngày hôm sau, Minh chuẩn bị về thành phố. Mỗi ngày đều là ngày đầu tiên cũa phần đời còn lại. Minh bắt đầu phần đời còn lại của mình trong hân hoan, trong ước mơ, hòai bão. Anh muốn nhìn lại khu vườn lần nữa, khu vườn của bà và tìm lại dáng dấp của “Khu vừon bí mật trong mơ”… Anh đến bên bờ sông. Ánh nắng vẫn đẹp thế…Có tiếng nhạc “Song from a secret garden”… Bên kia, dưới nắng vàng, có một người con gái, váy trắng đang kéo vĩ. Không phải mơ…Nhưng giai điệu ấy, nụ cừoi ấy, Minh từng gặp: Cô gái đến từ giấc mơ….
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
3=>0