YOMEDIA
ADSENSE
CÓ LẼ EM PHẢI TỪ BỎ!
75
lượt xem 3
download
lượt xem 3
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
- con của 1 nhà tài phiện nổi tiếng, dược ba mẹ cưng chiều, tính tình bên ngoài tạo 1 vỏ bọc lạnh lùng kênh kiệu, cố chấp, nhưng lại yếu đuối. Nó đẹp như 1 nàng bạch tuyết… nhưng nó hk vị tha như nàng… Đang sống 1 mình tại biệt thự của nhà nó.
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: CÓ LẼ EM PHẢI TỪ BỎ!
- CÓ LẼ EM PHẢI TỪ BỎ! Nó: Hoàng Ngọc Linh -19 tuổi - con của 1 nhà tài phiện nổi tiếng, dược ba mẹ cưng chiều, tính tình bên ngoài tạo 1 vỏ bọc lạnh lùng kênh kiệu, cố chấp, nhưng lại yếu đuối. Nó đẹp như 1 nàng bạch tuyết… nhưng nó hk vị tha như nàng… Đang sống 1 mình tại biệt thự của nhà nó. Hắn: Trịnh Minh Long -19 tuổi – Đẹp trai, galant vô đối có 1 vẻ baby nhưng Lee Hong Ki vẻ lạnh lùng tàn khốc của Hero JeeJong. Con trai của nhà tài phiện giàu ngang ngửa nó, đang là bạn trai nó, yêu nó rất nhiều, hắn hiểu con người nó rất nhiều. Nguyễn ngọc Linh- 17 tuổi: là cô nàng ngây thơ hiền lành không xinh đẹp nhưng rất đáng yêu hiện là 1 ô-sin của hắn là người lần đầu gặp đã yêu hắn rất nhiều. con nhà giàu nhưng vì ghét ba má đã áp đặt cô lấy ck nên bỏ nhà ra đi. Hồ Hạnh Nhi 19 tuổi - là bạn thân nó tính tình thẳng thắng, đôi khi là đảo lộn cuộc sống của nó nhưng Nhi luôn làm mọi điều tốt nhất cho nó. Bà xã nhân vật kế tiếp… Trần Kiên 19 tuổi - bạn thân hắn gọi là anh ý rất kute tính tình con nít, rất yêu Nhi nhưng đôi khi cùng Nhi lên kế hoạch cho nó và hắn dược bên nhau nhiều hơn+ hạnh phúc hơn. Nguyễn Minh Anh- là chàng trai đa tài, năng động rất hoạt bát, thích đàu giỡn là hôn phu của Nguyễn Ngọc Linh, nhưng chỉ xem Nguyễn. Linh là cô em gái đáng yêu mục tiu của Minh Anh là nó , luôn tranh với Long. 20 tuổi Hắn đang là người mẫu teen cho P&C của 1 nhà tại trợ nước ngoài. Gia đình nó hắn đã kết duyên cho nó và hắn... Vào truyện nhé!!!!!!!! Có lẽ những giây phút hạnh phúc nhất đời nó là những lúc đang núp người trong vòng tay hắn, đang dạo bước cùng hắn nhẹ nhàng trên con đường đang mưa bụi thất nhẹ nhàng, người nó run nhẹ vì những cơn gió lạnh đầu tháng 9. Nhưng nó chả cảm nhận gì vẻ lạnh của mùa đông, nó thật ấm áp trong vòng tay hắn. Nó cùng hắn đi dạo dưới mưa thật hạnh phúc, thật ấm áp… Nó khẽ cười… Nhìn hắn vẻ mặt của hắn vẫn như thế chả thay đổi một chút tinh nghịch hòa lẫn 1 chút gì đó mạnh mẽ. Nó cười nhẹ đôi mắt nó xa săm liệu nó có thể bên hắn bao lâu hay mãi mãi, như những bộ flim nó xem đều có những thăng trầm nó ước cuộc sống của nó sẽ có 1 chút gì đó mãnh liệt để nó và hắn mãi mãi bên nhau.
- - Anh sẽ chuyển ra ngoài không sống với bố mẹ anh nữa- hắn cười nhìn nó - Tại sao?- nó ngạc nhiên - Anh muốn tự lập- hắn cười- em ủng hộ anh chứ. - ừm đành vậy, anh sẽ ở đâu- nó cười nhẹ - anh đang kiếm 1 căn biệt thư hay gì gì đó, em giúp anh ha- hắn ôm nó hôn nhẹ vào trán nó thật ấm áp. -vâng- nó tựa vào vai hắn nhẹ nhàng Nó khoát tay hắn đến 1 quán bar tên là Kissss nơi ra vào của chị Nhi, anh Kiên nhà ta. Nó & hắn chọn 1 cái bàn nhỏ trong 1 góc gọi 1 chai rượi pulque- là loại rượi nổi tiếng là của các cặp tình nhân, vị rượu nhẹ nhàng nhưng vang đậm. hắn nhìn nó chợt hỏi: - anh nghe nói thằng Kiên con Nhi cuối năm nay nó sẽ về- hắn dưa tay vuốt nhẹ lọn tóc của nó - ôi thật ah`! 2 tụi nó mà về chắc vui lắm anh ha, ah` tụi nó về luôn hay sao- nó cười thật tươi ánh mắt nó ấm áp. -hình như vậy- hắn cười- em ah` ngày kia anh có lịch diễn ở Anh anh sẽ đi vào trưa mai, em đừng buồn nha! - ừ công việc của anh mak` không sao đâu!- nó cười buồn ánh mắt thật xa xôi. Dường như hiểu được tâm trạng của nó hắn kéo nó đi ra khỏi quán với 3 tờ 500k trên bàn. Hắn kéo nó ra khỏi quán nó chả hiểu cái giống gì nhưng cũng đi theo anh mắt nó thật buồn, mỗi lần hắn đi là tới 1-2 tuần mới về. Tình yêu của nó dành cho hắn quá nhiều làm sao có thể xa hắn lâu như thế được càng nghỉ nó muốn khóc. - em đừng buồn vì công việc thôi em anh cũng không muốn xa em đâu ngốc của anh, anh kiếm thật nhiều tiền để cưới e nhỉ- hắn cười thật tươi nụ cười như muốn xua tan nổi buồn của nó vậy. - em không sao đâu, giờ mình về đi 12h hơn rồi còn gì mai anh đi nữa, mà mấy giờ anh đi vậy- nó cười nhẹ - um` hình như 1h30 em lên trường rồi ra tiễn anh biết chưa- hắn cười h nên nghỉ sớm đó- nó cười tinh nghịch- ah` cõng em đi nãy giờ em đi nhiều mỏi chân quá! - ok baby- hắn cuối thấp người xuống, nó nằm trên lưng hắn thật ấm áp, hắn cứ bước đi thật chậm ước gì thời gian trôi thật chậm để hắn và nó có thời gian gần bên nhau thật lâu nữa nhỉ. Trước mặt hắn là căn biệt thư của nó đã hiện ra. Nó phải tạm biệt hắn rồi, hắn hôn nó nhẹ nhàng lên trán rồi chờ nó bước hắn vào nhà
- mới bước đi. Lần đầu mình viết còn thiếu xót mong các bạn lượng thứ bỏ qua và đóng góp cho mình! Nó bước ra khỏi phòng tắm, tóc nó vẫn còn ướt đang lau tóc điện thoại nó chợt run lên theo đoạn nhạc love của cnblue, 1 trong 3 nhóm nhạc Hàn mà nó và hắn yêu thích nhất. Là hắn, măt21 nó sáng lên ^^ khỏe cười nhẹ: - alô! em nghe nè- nó bắt máy - em chưa ngủ à- giọng hắn ấm áp - hì em chờ máy ai đó, giờ thì người ta gọi rồi, anh chưa ngủ sao!- nó cười nhẹ - anh không ngủ được! anh cảm thấy nhớ em hơn gì hết mai anh đi rồi khó mà gặp em nhỉ?- giọng hắn nhẹ hơn hết - anh đâu có đi luôn đâu anh vẫn về với em mà!- nó chợt buồn đúng là 1~2 tuần nó không gặp hănThế là cảm súc nó dân trào. Nó thế đấy một người cứ tỏa ra cứng rắn nhưng bên trong lại hoàn toàn yếu đuối, nó chẵng muốn ai biết nó yếu đuối thế nào cả ba má nó luôn nghĩ nó là 1 đứa con gái cứng rắn sẽ trải qua nhiều khó khăn trong thử thách, chi mỗi hắn biết nó khóc như thế nào khi buồn bã, chính hắn là bờ vai vững chắc cho nó. Vậy là hắn ngồi giỗ dành nó và nó là người động viên hắn chúc hắn đi đừng giữ sức khỏe. 2h sáng nó bắt đầu chìm vào giấc ngủ. sau 1 tiếng mấy nc điện thoại với nó ( tiền đâu zữ biết) - oai ấp- nó thở phào ngồi dậy xoa mái tóc dài bù xù của mình, bước thấp bước cao mà vào phòng tắm. 30' sau nó bước ra với chiếc quần jean tuyết cả chiếc áo tay dài màu trắng, bên ngoài khoác chiếc áo gile dài không tay, mái tóc cột cao nhìn nó thật năng động. Bước xuống phòng nó đã thấy chị 3( osin nhà nó) đang bưng đồ ăn sáng ra bàn mắt nhìn nó cười và nói - ăn sáng rồi đi học con- chị nhanh tay lau nhẹ bàn ăn và cười - vâng- nó lại như thế không có hắn thì lạnh lùng hết biết. Dù có cố sữa cũng là số không. ăn song nó đứng dậy lấy vở đến lớp học. Mới bước ra khỏi cửa đã thấy ai đó với chiếc SH màu trắng nhìn nó cười. Ai đây ta, nó cười chạy về phía người đó cười ôm thật nhẹ. Không ai khác người đó là hắn - anh không lo chuẩn bỉ đi sao. - nó cười nhẹ - lên xe anh chở đi học rồi anh về mới chuẩn bị đi- hắn cười - ùm hì- nó lên xe hắn chở nó đến trường trên đường đi không ai nói với nhau câu gì hắn cứa lái ôm tay một tay còn lại nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của nó, có lẽ hắn chả muốn đi đâu.
- - đến trường rồi em vào lớp đây- nó cười nhẹ - ùm hoc tốt anh sẽ về sớm và có quà cho em- hắn nheo mắt cười tinh nghịch. - ok thui- nó nói hôn nhẹ vào má của hắn rồi vẫy tay- anh phải gọi điện thoại cho em thường xuyên đó, bye bye anh nha! - nó cười - ùm anh biết rồi- hắn cười đợi nó vào trường hắn mới chạy xe đi. Nó đang bước đi trong niềm vui thì - BỘP... ah..- nó đập đầu vào ai đó, nó đứng dậy mặt nhăn lại, tức tối nhìn ai đã tông vào cô. Sinh vật ấy đang nhìn cô ánh mắt trầm trồ, có lẽ chưa nhìn thấy người đẹp như nó nhỉ ( tự tin). Nó bỏ đi lòng hơi tưng tức nhưng có cái gì đó kéo nó lại: - gì- nó nheo mắt - em đụng phải tôi không xin lỗi àh! - mơ àh! hư- nó khẽ cong môi lên tạo thành 1 nụ cười khinh bỉ, và bước đi. - này! tôi tên là Nguyễn Minh Anh, đừng quên tôi đấy nhé- Minh Anh gọi lớn. Nó vẫn im lặng bước đi nhưng trong đầu lại đang suy nghĩ: ôi thằng điên, có gì đâu mà nhớ. nó cười môi nó lần 2 cong lên tạo thành 1 nụ cười khinh bỉ. Nó bước ra sau trường thay vì vào lớp. Nó đang nhìn 1 mặt hồ trong veo có hàng cây bằng lăng sơ sác không còn hoa (tháng 9 mà hoa bằng lăng mọc àh) chỉ còn vài cái lá còn vương nhẹ trên cành Nó nhớ ngày đầu tiên nó và hắn gặp nhau là lúc nó đang... - Rầm... biến hết đi, mày ra ngoài luôn đi- nó mặc bộ váy đen tóc uốn phần đuôi rất chi là đẹp nhưng lại đang rất tức dận và tay đang cầm chai rượu tây dập vào tường duồi tất cả người trong phòng ra ngoài ngay cả Nhi cô bạn thân của nó, nhưng của phòng lại chợt mở ra. - tao nói cút hết- nó đưng giọng say lè nhè đuổi con người đang bước vào căn phòng của nó - em say rồi đừng uống nữa Linh- giọng người con trai thật ấm. Nó ngước mắt lên nhìn - hơ là con trai hay là tomboy zậy híc... mắt to mi cong hic... môi mỏng mà đỏ nữa chứ hơ dáng người cao ra phết nhỉ hì hơn cả tao luôn híc ah sao mày không có ngực nhỉ.- ánh mắt nó nhẹ nhàng nhưng đầy quyến rủ. - haha mày vào đây làm gì, tao bảo cút hết rồi còn gì híc...? nó ngất đi trong vòng tay người con trai đó. Sáng hôm sau nó đang nằm trong phòng của nó, bộ đồ tối qua được thay bằng bộ quần áo ngủ mỏng tanh của nó. - cô tỉnh rồi àh! người con trai bước vào cùng Kiên và Nhi. - hơ ai thế Nhi- nó ngây ngô hỏi con bạn thân
- - mày giả say àh, người bế mày về đây đấy! Nhi cười - ai chứ tao biết tao chết liến- nó nhăn mặt nhìn iu ra phết - giới thịu với bà đây là thằng bạn thân tôi nó mới từ anh quốc về nó sẽ ở VN luôn- Kiên giới thiệu.- Nó tên là... Tôi là Trịnh MInh Long, tôi là con trai chứa không phải là tomboy như lúc tối cô ôm tôi nói vậy đâu- hắn dành câu nói của Kiên - Tôi nó thế lúc nào anh hoang tưởng àh, mà tôi cũng chẳng thích ôm ai ngoài con Nhi đâu đừng có mà bịa đặt hú- nó xí thật mạnh rồi ngồi thẳng dậynhin2 hắn thật lâu- mà tôi cũng nghỉ anh là con trai đâu nhỉ- nó nheo mắt - ý cô là sao- hắn ngồi xuống cái ghế trong phòng gần tủ sách của nó - hư con trai mà như anh àh, 2 lai đúng hơn haha- nó ôm bụng cười - cô..cô- hắn tức khogn6 nói nên lời! - sao nào haha đúng qáu không biết chối chứ gì haha- nó càng cười to hơn - con lạy mẹ mụ cười ghốm quá, xì ! Nhi lên tiếng Nó đứng dậy nhìn Nhi cười gắt - mày muốn gì, tao chẳng ngại ai đâu- nó khẽ cười - mày tiu rồi Linh- Nhi nhào tới ôm nó cù lét nó thật mạnh.- mày nay ngon d8ay61 linh Hỗn láo nhỉ, tao đã bảo khogn6 được quá chén mà **** bới tùm lum lúc tối mày say quá tao không nói giờ làm tới chớ gì!- vừa nói Nhi vừa cù lét nó làm cho hắn và Kiên lắc đầu mệt mỏi.. ---- Thực tế---- - Wey khogn6 vào lớp àh!- 1 bàn tay chạm vào người nó! -Wey k vào lớp àh! một bàn tay đặt lên vai nó. Quay người lại là tên mà nó nghĩ là điên lúc sáng. Anh ta có 1 nét khỏa mạnh với nước da rám nắng và 1 đôi mắt đen tròn nhưng k to như hắn và nó mà đen dài, cái mũi bé xíu nhìn là muốn véo cho thật mạnh. - gọi tôi àh!- nó quay lưng lại, ngón tay trỏ chỉ vào mặt nó nheo mắt- nếu là hỏi tôi thì k thích!- nói rồi nó trở về tư thế cũ nhìn những áng mây đang bay. - èo, sao lạnh lùng vậy em, nhưng tôi thích cái ánh mắt lạnh lùng của em làm bạn gái tôi nhé!, tôi là Minh anh em biết rồi nhỉ! hắn nheo mắt cười thật là handsome nhưng trong mắt nó còn lâu M.Anh mới bằng hắn. - hừ! dây thần kinh bị đứt àh! nó đứng bật dậy gương mặt bất cần nhìn M.Anh cười nhạt rồi bước đi. M.Anh ngồi đó nhìn nó bước đi khẽ cười: em k thể k thuộc về tôi, em đặt biệt hơn Linh- người vợ tương lại của tôi!- M.Anh lắc đầu suy nghĩ. Nó bước đi nghỉ ngợi lung tung nó bỏ tiết bước ra khỏi trường và đến ELA- nơi ba nó đang mở chi nhánh thời trang tại Sài Gòn này!
- Nó bước vào va phải 1 ai đó, cô gái có mái tóc màu nâu uốn điệu trong xinh thật. Chợt cô ta ôm chầm lấy nó nhảy tưng tưng: - LINH!LINH ơi tao về rồi NHI yêu dấu của mày đây! vâng cô ấy là Nhi người bạn chí cốt của nó! - ai chứ! nó giả lơ- Nhi ai tên Nhi ta!- nó nheo mắt dăm chiu ánh mắt đang cười nhưng còn lâu mới biết là ánh mắt nó đang đùa giỡn - OMG chẳng lẽ mày k nhớ tao chỉ mới 3 năm thui mà!!!!!!!!!- Nhi hét ầm ỉ vào tai nó - Con lạy mẹ lại là bài cũ, con nhớ rồi nhi ơi là nhi chơi với tao bấy lâu nay k biết tao hay đùa àh! - nó nhăn mặt, tay nó chống nạnh nói lớn- Cấm mày hét như zậy vào tai tao. - ôi mày ơi ^^, tao vui quá tưởng mày quên tao rồi chứ- Nhi lần 2 ôm nó nhảy đồng đổng lên thui mày qua chỗ kia đi mày đang ở trong 1 shop đấy- nó kéo tay Nhi đi, nó đang khó chịu vì những ánh mắt của mọi người nhìn nó và Nhi trong cuộc tương phùng này. - tao ăn KFC- Nhi nhìn nó cười - Mún ăn thì lăng vào bếp tự mà đi kiu tao k muốn ăn.- Nó nhìn vào tấm cửa kính gần đó - Xì- Nhi le lưỡi bước đi, trong đầu nó bây giờ đang suy nghĩ sẽ mua gì để tặng hắn những ngày ở bên Anh đây hazz. Nhi quay lại với 1 pahn62 KFC và 2 li coca và 2 li kem 1socola và 1 sâm dứa. Nếu những đứa con gái khác thích ăn kem dâu, uống càe sữa thì nó chung thủy với sôcla và cafe đen k đường, nó thích vị đắng, nếu ai đó hỏi giải thích vì sao thích vị đắng nghét của cafe thì nó chỉ: đơn giản vì thích. - Thằng Kiên có về k- nó tay khuấy lai cafe mắt nhìn vào li cafe chả nhìn Nhi - có nhưng mốt mới về!- Nhi cười - Sao thế!- Nó ngạc nhiên - Ùm tao cũng chả biết hắn muốn về lúc nào là chuyện của hắn- Nhi bực dọc - dận nhau àh!- nó cười nhẹ nhìn thẳng vào mắt Nhi lắc đầu- dận nhau miết coi chừng ông ấy bỏ mày theo con khác đó- nó đe dọa - xì tao thách ông ý dám đấy, àh còn ck iu mày đâu rồi- nhi cười - Đang chuẩn bị chìu nay sang Anh biểu diễn- nó cười buồn- àh tao đang kiếm đồ mua cho ảnh - hạnh phúc qáu nhỉ khi nào hắn về - Nhi cười - 1~2 tuần j đó- nó bưng tách cafe uống nhẹ - OMG lâu thế àh! Nhi mở to mắt - tao k biết đi mua đồ với tao đi, mua cho ảnh cái áo khoác với khăn choàng cổ nhỉ- nó kéo tay Nhi bước đi thật nhanh tính tiền song. 2 đứa nó đang lượn khắp nơi trong các quầy bán khăn choàng cổ. 1 lúc sau nó thấy 1 cái khăn dài màu xám nâu nhìn rất đẹp đang rất cẩn thận bằng tay nữa, nó bước lại gần cầm lên nhìn qua nhìn
- lại rất vừa ý - bao nhiu_ nó cầm ví ra nói giọng hơi bị hách dịch - 200.000 chị bán hàng cười nhẹ. Nó trả tiền bước đi nhanh rồi nhìn đồng hồ tự nhẩm: chá mới mà 12h hơn rồi. nó lẩm nhẩm Nhi nhìn nó: mày bị j rứa tự nhiên độc thoại 1 mình, đừng nói thần kinh mày có vần đề rồi nhé! Nhi đưa tay xoa cằm cười 1 nụ cười man rợ - cười 1 nụ cười bán ck nui trai quá mày, tao đang suy nghĩ vài chuyện, h sang nhà Ck iu tao đi ^^- nó cười ra trước shop gọi taxi đến nhà hắn. - Chào 2 bác- nó cuối đầu chào ba má hắn - àh chào con dâu tương lai- ba hắn chọc nó - hì bác, anh Long ở trên phòng àh!
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn