intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Con ngựa bạch nhà họ Lý

Chia sẻ: G G | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:4

63
lượt xem
5
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Đêm qua Lý Sảo không ngủ được, mắt cứ thao láo nhìn vào bếp than giữa nhà. Bụng nó lo cho con ngựa Bạch khi chập tối nghe bố bảo mẹ: - Mẹ thằng Sảo à, con ngựa già rồi, không chịu làm cho nhà ta nữa, đem bán cho lão Thạo thôi. - Không có ngựa, không thồ được bí, ngô xuống chợ. Không thồ được gạo muối lên bán. Khổ lắm! Nghe mẹ than phiền, Lý Sảo mừng lắm.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Con ngựa bạch nhà họ Lý

  1. Con ngựa bạch nhà họ Lý Đêm qua Lý Sảo không ngủ được, mắt cứ thao láo nhìn vào bếp than giữa nhà. Bụng nó lo cho con ngựa Bạch khi chập tối nghe bố bảo mẹ: - Mẹ thằng Sảo à, con ngựa già rồi, không chịu làm cho nhà ta nữa, đem bán cho lão Thạo thôi. - Không có ngựa, không thồ được bí, ngô xuống chợ. Không thồ được gạo muối lên bán. Khổ lắm! Nghe mẹ than phiền, Lý Sảo mừng lắm. Nhưng tiếng bố như chém cột: - Phải bán thôi, ngựa bây giờ được giá lắm. Con Bạch lão Thạo trả sáu triệu rưỡi đấy! Ngựa bạch nấu cao nên mới đắt thế. Ta đã hỏi con ngựa nâu hai tuổi bên bản Lạn, hết một triệu rưỡi thôi. Con ngựa này khỏe lắm! Bố nói thế thì không khác được rồi. Nhưng Lý Sảo không muốn thế. Nó với Bạch là anh em thân thiết. Con Bạch hơn Lý Sảo một tuổi, là của hồi môn ông bà ngoại cho mẹ khi lấy chồng. Khi Lý Sảo biết ngồi, con Bạch đã đứng ngoài sân. Khi biết đi, nó đã biết nắm đuôi Bạch đi quanh nhà. Năm tuổi, Sảo được ngồi lưng ngựa xuống chợ mỗi chiều thứ bảy. Lý Sảo thương Bạch quá, nó mới mười bốn tuổi, sao bảo nó già? Nó chỉ không khỏe như mấy năm trước thôi. Bản Hoa này có cả thảy ba con ngựa trắng, chỉ con Bạch là đẹp nhất. Hai con kia là ngựa lai nên xấu hơn. Con Bạch bụng thon, ức nở, bốn chân dài và chắc nịch. Cái bờm dày và dài vắt về một bên, hai mắt sáng như mắt đèn pin. Cứ
  2. đúng ngọ, con Bạch ngửa cổ lên trời hí vang. Người già bảo nó mới đúng là “thiên mã” - ngựa trời. Hiếm người nuôi được. Năm ngoái nhờ có con Bạch mà họ Lý làm giàu. Khi ấy Nhà nước có chương trình 135, mà đường lên bản Hoa chưa làm xong. Trường học, trạm y tế, bể nước sạch đều cần phải có gạch, ximăng. Từ xã Kim Hạ lên bản Hoa đường đèo dốc đến chục cây số, chẳng xe nào đi được. Chỉ có ngựa mới thồ lên đến nơi. Cứ năm nghìn đồng một yến hàng. Gạo, vải hay gạch đá cũng thế. Giá ấy do dân bản quy định. Mỗi chuyến vượt dốc, con Bạch chở được hai bao ximăng hay một trăm viên gạch đỏ, thu năm chục nghìn. Họ Lý tham tiền, mờ đất dắt ngựa đi, tối mịt mới về nhà. Ngày hai chuyến, bỏ túi trăm ngàn như nhặt hạt dẻ ngoài rừng. Nhà họ Lý có thêm nhiều đồ đạc mới, còn mua được cả máy xát gạo chạy dầu, xình xịch đêm ngày phục vụ dân bản. Bữa cơm nhà họ Lý có cá thịt thường xuyên. Rượu lúc nào cũng sẵn trong nhà đãi khách. Chỉ có con ngựa Bạch là gầy đi vì làm quá sức. Có những hôm ngựa Bạch không thồ nổi hai bao sắn nặng qua khỏi dốc Mặt. Bây giờ nhà họ Lý muốn thay ngựa. Chiều, mặt trời ngang núi. Những bông hoa vàng anh rực lên như sao rơi trên lá rừng. Lý Sảo lững thững dắt con ngựa Bạch ra suối. Con ngựa đứng im cho nó kỳ cọ từ trán đến mông. Cái vỏ xơ mướp tẩn mẩn kỳ dọc sống lưng con Bạch. Dưới bàn tay, Lý Sảo cảm thấy từng thớ thịt ngựa giần giật. Nó biết con Bạch thích thú lắm. Ngày mai lão Thạo đến dắt con Bạch đi rồi. Nghĩ đến đó là Lý Sảo nhói đau trong ngực. Mấy giọt nước mắt ứa ra, rơi xuống lưng con ngựa. Lý Sảo đã từng đến xem cái trại ngựa của lão Thạo. Một hàng cột gỗ chôn dọc bãi đất, hai cây gỗ dài đóng ngang thành dóng buộc ngựa. Những con ngựa gầy còm cố vươn cặp môi dầy ra vơ lấy mấy bụi cỏ cụt lủn xung quanh, bước chân giẫm bãi đất thành vòng tròn quanh chỗ đứng. Lũ ngựa này không cần phải chăm bẵm gì, vì chúng sẽ bị đem giết thịt lấy xương nấu cao dần. Lý Sảo một lần nhìn thấy người ta chọc tiết ngựa. Con ngựa bị trói cả bốn chân, rồi buộc căng vào hai chiếc cọc gỗ. Kẻ đồ tể đưa dao cắt ngang cổ ngựa. Máu tuôn xối xả. Người miền núi kiêng không giết ngựa vì sợ tai nạn. Thường thì phải thuê người miền xuôi giết ngựa. Tan buổi học, Lý Sảo chạy một mạch về nhà. Chỗ con Bạch đứng hằng ngày giờ trống không. Có mấy dấu chân con Bạch như sâu hơn, chắc nó sốt ruột chờ Lý Sảo. Lý Sảo oà khóc. Giờ chắc con Bạch ở nhà lão Thạo, đã bị buộc chung với mấy con ngựa gầy còm khác. Bố Sảo không có ở nhà, mẹ bảo bố được lão Thạo mời ra chơi uống rượu tiết ngựa với thịt ngựa nướng. Lý Sảo bỏ cơm, ra bờ suối ngồi một mình, cố nghĩ rằng con Bạch đang theo bố về Kim Hạ chở gạch, tối sẽ về. Nhưng
  3. thực tế thì con Bạch đang ở nhà lão Thạo. Lý Sảo bỗng thấy giận bố quá. Sao bố ác thế, con Bạch gắn bó với nhà ta bao nhiêu năm mà. Giờ nó già yếu thì nuôi cho đẹp góc sân, cho vui mảnh vườn, chứ sao lại bán cho người ta giết thịt? Sảo đứng dậy, cắm đầu chạy một mạch. Nhà lão Thạo gần trụ sở ủy ban xã. Lý Sảo nghe trong nhà có nhiều tiếng người ồn ào uống rượu. Đằng kia là bãi ngựa. Lý Sảo nhận ra con Bạch. Nó ngồi im sau bụi lá dong ngắm con Bạch. Con Bạch có nét buồn trên con mắt nhưng dáng nó vẫn vạm vỡ và to gấp rưỡi những con khác. Hèn nào lão Thạo chẳng mua giá sáu triệu rưỡi. Cái đầu con Bạch rũ xuống. Chắc nó buồn, thỉnh thoảng lại giẫm bốn vó có vẻ sốt ruột, cái đuôi dài chấm gót không ve vẩy như mọi ngày. Lý Sảo cứ ngồi như thế đến hết buổi chiều. Bóng đêm nhòa dần mọi cảnh vật. Chỗ con Bạch chỉ còn một bóng trắng lờ nhờ. Lý Sảo đứng dậy. Con Bạch nhận ra hơi quen, đánh mũi khìn khịt rồi hí lên. - Suỵt! Đừng có hí, lão Thạo nghe tiếng mất! - Sảo nói với con Bạch. Tiếng chó sủa làm Sảo giật mình. Nó bò nhanh đến nút dây cột. Con dao nhọn rút ra khỏi vỏ. Con dao sắc thế mà cắt đến nhát thứ tư sợi dây mới đứt. Sảo vỗ vỗ đầu con Bạch thì thầm: - Chạy đi! Chạy vào rừng mà ở! Không kẻ ác chọc tiết mày đấy! Con Bạch áp cặp môi ấm vào má Sảo rồi lặng lẽ chạy về phía rừng, tiếng vó ngựa trong đêm lóc cóc... Đường về nhà không thể chạy được nữa. Bóng đêm đã trùm chiếc chăn khổng lồ lên núi rừng. Lý Sảo lập cập đưa từng bước chân theo lối mòn, cố căng hai con mắt cũng không nhìn rõ phía trước. Nó đi bằng trí nhớ. Cái bụng đã thấy đói, quặn thắt. Lý Sảo lo bố mẹ phải đốt đuốc đi tìm nó, như vậy có nghĩa là cái mông sẽ bị đòn sưng tấy. Thôi, nếu có thế cũng đáng gì đâu. Điều quan trọng là nó đã cứu được con Bạch. Lý Sảo vừa đi vừa nghĩ. Bỗng “huỵch”. Như có người cầm gậy quất ngang ống chân nó. Lý Sảo ngã lộn nhào, chân đập phải tảng đá đau điếng. Nó lộn ba bốn vòng rồi vướng phải mớ dây lùng nhùng. Dưới lưng nước chảy ào ào. Nhớ ra rồi. Đây là vực Chiềng cạnh đường về bản. Vực sâu ba chục thước. May mà có mớ dây rừng. Nó co rúm người thét khản cổ: - Cứu với! Tiếng nó vọng xuống vực đập vào vách đá thành những tiếng ới… dài. Lý Sảo hất thử tay, tay vẫn cử động được, hất thử chân, ống chân lạo xạo. Vậy là gãy xương
  4. rồi. Nó cuống lên, hết gọi bố lại gọi mẹ. Bất giác nó gào lên “Bạch ơi… cứu tao với!”. Nó ngất đi vì đau, trong đầu còn nghe âm vọng lóc cóc… lóc cóc... Vợ chồng nhà họ Lý không biết thằng con bỏ đi đâu suốt từ chiều tới tối. Bà mẹ chạy tìm hết mấy nhà quen cũng không thấy. - Nó buồn vì bán mất ngựa đấy. Chắc bỏ sang ông ngoại rồi. Bà mẹ phỏng đoán. Bố vỗ bộp bộp vào ống điếu bằng nứa dại, châm lửa hút. Hơi thuốc lào nghẹn ngang cổ họng làm ông ho rúc lên như con gà bị hen. Mãi mới chửi mấy câu: - Thằng con… mất dạy… Về tao… đánh chết! Bên ngoài có tiếng ngựa hí. Họ Lý chụp đèn pin lia ra sân. Con Bạch đang đứng cào cào móng bên cạnh cầu thang, miệng hí vang giục giã. - Ồ! Con Bạch đứt dây chạy về nhà! Phải cột dây nó lại để mai dắt trả cho lão Thạo! Họ Lý nói với vợ rồi ngất ngưởng bước xuống cầu thang. Con ngựa thấy ông chủ cũ bước ra thì quay đầu chạy ra rừng. - Con quỷ kia! Đứng lại! Con Bạch không nghe lời ông chủ cũ, cứ phăm phăm chạy đi. Họ Lý chạy theo con ngựa, miệng la hét ầm ĩ cốt để dân bản nghe tiếng. Qua dốc bản, qua suối Con, con ngựa chạy về hướng nhà lão Thạo. “Con quái này định giở trò gì thế?” - họ Lý vừa chạy vừa lèm bèm. Đến vực Chiềng, bóng con ngựa mất hút. Họ Lý quét đèn pin tìm thì nghe tiếng ngựa hí gần đây. Đi theo lối mòn, họ Lý vấp mấy hòn đá lổng chổng. Con Bạch kia rồi. Nó đứng cạnh bờ vực ào ào nước chảy cúi đầu nhìn xuống. Hay nó định nhảy xuống vực? Họ Lý túm được đoạn dây buột cổ ngựa, kéo quay lại. Con Bạch vùng lên không đi, hí vang. Quỷ quái! Muốn chết à? Quát con ngựa thế nhưng họ Lý vẫn soi đèn xuống dưới vực. Rồi ông giật thót người, miệng kêu ôi… ối… Lý Sảo nằm chơ vơ bên vực đá, mặt mũi loang lổ vết máu…
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2