intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Dòng mực cũ - Phần 55

Chia sẻ: Trần Minh Thường | Ngày: | Loại File: DOC | Số trang:6

77
lượt xem
6
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Cô Giang ngậm ngùi cúi xuống . Cô còn nhớ nguyên hình ảnh anh sinh viên 20 tuổi , bí danh Ngọc Tỉnh , từ Phú Thọ cùng với 300 đảng viên dân sự lên tham gia trận Yên Bái . Tuy chưa có kinh nghiệm chiến trường , nhưng Ngọc Tỉnh hò hét xung phong và lăn sả vào quân Pháp , coi cái chết nhẹ như bông . Cảnh lại nói : - Đồng chí Nho , em ruột của anh Học , nghe đồn cũng bị bắt !

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Dòng mực cũ - Phần 55

  1. Phần 55 Cô Giang ngậm ngùi cúi xuống . Cô còn nhớ nguyên hình ảnh anh sinh viên 20 tuổi , bí danh Ngọc Tỉnh , từ Phú Thọ cùng với 300 đảng viên dân sự lên tham gia trận Yên Bái . Tuy chưa có kinh nghiệm chiến trường , nhưng Ngọc Tỉnh hò hét xung phong và lăn sả vào quân Pháp , coi cái chết nhẹ như bông . Cảnh lại nói : - Đồng chí Nho , em ruột của anh Học , nghe đồn cũng bị bắt ! Nghe Cảnh nhắc đến em ruột của Nguyễn Thái Học đang bị giam trong Hỏa Lò , cô Giang lại liên tưởng ngay đến chị ruột của mình là Nguyễn Thị Bắc , chi bộ trưởng chi bộ phụ nữ , cũng đang bị kìm kẹp trong sở mật thám . Cô ngẫng lên quắc mắt bảo Cảnh : - Mối thù này lớn lắm ! Phải trả , không cách này thì cách khác ! Cảnh hài lòng : - Đúng ! Mình bắt tay vào việc ngay ! Thế là ngay hôm ấy , Cảnh giao cho Minh công tác liên lạc mời họp . Nhóm của Cảnh gồm những nhân vật chính là Nguyễn Xuân Huân , Lê Tiến Sự , Nguyễn Đôn Lâm , Phạm Văn Hể và Nghiêm Toản cùng một số đồng chí khác ở cấp thành bộ và tỉnh bộ . Cảnh muốn tìm Ký Con Đặng Trần Nghiệp , nhưng anh đã trốn khỏi Hà Nội từ sau đêm khởi nghĩa . Mật thám dán hình Ký Con khắp nơi , kèm theo 5.000 đồng tiền thưởng . Vì vậy Ký Con và toán ám sát không dám lưu lại thủ đô . Ngồi trong phòng họp , Cảnh bùi ngùi nhớ lại bao nhiêu khuôn mặt tri kỷ buổi ban đầu , nay chẳng còn ai . Do lời đề nghị của cô Giang , đại hội bầu Lê Hửu Cảnh lên nắm quyền đảng trưởng thay thế Nguyễn Thái Học . Nguyễn Xuân Huân làm phụ tá . Cô Giang làm cố vấn và Minh “nhà báo” làm thư ký . Cảnh bị đẩy lên làm đảng trưởng trong tình thế hết sức tuyệt vọng vì các chi bộ khắp nơi trên toàn lãnh thổ Bắc Kỳ , chả biết đơn vị nào còn , đơn vị nào mất . Mà dù có còn hoạt động đi chăng nữa thì việc liên lạc cũng gần như bị tê liệt hoàn toàn , mỗi nơi phải tự sinh hoạt theo từng hoàn cảnh riêng của mình , không có tiếng nói thống nhất từ tổng bộ . Sau tổng khởi nghĩa , sự mất mát quá lớn lao về nhân sự cộng thêm cái tin Nguỵễn Thái Học bị bắt , Nguyễn Khắc Nhu tự tử chết , làm đảng viên khắp nơi bị giao động tinh thần , mất hết niềm tin vào khả năng chiến thắng của đảng . Cảnh không thể nào khôi phục lại được . Nhiều đồng chí đang trốn tránh , đêm ngày chỉ tìm cách lẻn sang Trung Hoa , không muốn ở lại chiến đấu nữa . Mật thám Pháp thì phấn khởi tinh thần , coi Quốc Dân Đảng chỉ là một đám tàn quân , tung vài mẻ lưới nữa là xong !
  2. Giữa tình thế khốn đốn ấy , để gây lại uy tín cho đảng , cô Giang tức tốc họp với tổng bộ và đưa ra vài kế hoạch cụ thể . Lúc này , sau những cơn vật vã thảm sầu , cô đã bình tỉnh trở lại và thấy cần phải tạo niềm tin trong quần chúng và nhất là hàng ngũ đảng viên . Cảnh và cô cũng đã gián tiếp liên lạc được với Nguyễn Thái Học trong tù và cam kết với đảng trưởng là anh em bên ngoài vẫn hoạt động như thường . Cô nói : - Việc đầu tiên tổng bộ phải làm là thi hành bản án tử hình đội Dương ! Tên phản bội này đã làm hỏng hoàn toàn kế hoạch tổng khởi nghĩa của ta , giết hại bao nhiêu người của cách mạng ! Mọi người nhao nhao đồng ý ngay . Thật ra thì sau khi Phạm Thành Dương công khai trở mặt , rút súng bắn Nguyễn Thái Học , Nguyễn Khắc Nhu và Phó Đức Chính ở nhà Lý Cả , tòa án cách mạng đã tuyên án tử hình cả hai cha con đội Dương . Ngày 22 tháng 12 năm 1929 , Nguyễn Xuân Huân cùng Nguyễn Văn Nho định thanh tóan cả hai cha con là Phạm Huy Du và Phạm Thành Dương tại nhà đội Dương , số 34 Ngõ Hồng Phúc sau phố Hàng Đậu . Nhưng hôm ấy chỉ có giáo Du đi dạy về , có xe kéo riêng đưa đến tận nhà để nghỉ trưa . Nguyễn Văn Nho , em ruột của Nguyễn Thái Học , lúc ấy mới 17 tuổi , dáng người thấp bé , trắng trẻo hiền lành , bước đến thưa chuyện rất lễ phép , gọi giáo Du bằng thầy , trao cho giáo Du tờ giấy có ghi bản án rồi bắn hai phát súng xuyên tim và đùi . Giáo Du té xuống chết tại chỗ . Người phu xe sợ quá bỏ chạy một mạch về nhà ở bãi Phú Xá ! Vụ xử giáo Du ở thanh thiên bạch nhật tại con phố đông người qua , làm chấn động Hà Thành , nhất là khi có bản án đeo ở cổ . Mật thám quả quyết Ký Con là thủ phạm , bởi lúc ấy cái tên Ký Con nổi như cồn vì hành tung xuất quỉ nhập thần vô cùng gan dạ . Ít ai bịết người bắn giáo Du lại là một cậu học sinh mặt non choẹt , có sự hỗ trợ của tay thiện xạ Nguyễn Xuân Huân đứng đằng sau . Vũ Đình Phú , người giới thiệu Dương với Nguyễn Thái Học , cũng trở mặt theo Tây , nên cũng bị xử tử chết như giáo Du . Phạm Thành Dương tội nặng hơn cha , nhưng từ ngày lộ tông tích , Dương sợ quá xin chuyển ngành , sang làm việc cho sở mật thám và ẩn mình luôn trong đó , tránh ra ngoài . Thành ra cái án tử hình của Dương mà Nguyễn Khắc Nhu thay mặt đảng tuyên bố , giờ này vẫn chưa thi hành được . Nghe cô Giang đề nghị , Nguyễn Xuân Huân nói : - Tôi chưa giết được thằng giặc ấy thì tôi vẫn còn nợ các đồng chí đã bị nó hại . Tôi xin lĩnh công tác này , đích thân tôi sẽ xử tử nó ! Cô Giang lại nói : - Giết đội Dương chỉ là việc nội bộ . Muốn tạo lại uy tín lớn cho đảng , phải tổ chức ám sát toàn quyền Pasquier và thằng tay sai Vi Văn Định . Đánh lớn không được thì bây
  3. giờ ta đánh lẻ ! Cảnh phân vân nói : - Giết được Pasquier thì nhất rồi ! Nhưng hơi khó , vì ít có cơ hội lại gần nó . Vi Văn Định cũng thế ! Cô Giang dứt khoát : - Phải nghiên cứu , phải tìm cách móc nối với người nào thân cận Pasquier rồi chờ dịp ra tay ! Một đồng chí tênTô Phúc Dịch phát biểu : - Pasquier thì tôi không có cách nào đến gần . Nhưng Tổng Đốc Thái Bình Vi Văn Định thì tôi xin nhận . Tôi biết đường đi nước bước của nó ! Mấy tháng nay , nó càn quét lực lượng của ta đến tận gốc rễ . Tội ấy không tha được ! Xin tổng bộ cứ thảo bản án , giao cho tôi . Giết xong , tôi sẽ buộc vào cổ nó ! Cảnh mừng rỡ kết luận : - Pasquier thì tổng bộ sẽ nghiên cứu sau . Trước mắt , đồng chí Huân phụ trách xử tử đội Dương . Đồng chí Dịch xử tử Vi Văn Định . Thi hành càng sớm càng tốt , nhưng phải hết sức cẩn thận , đừng để đảng bị thiệt hại thêm người nào nữa ! Hội nghị giải tán , chỉ còn lại cô Giang , Cảnh và Minh . Ba người trở lại căn gác nhà Minh , ngồi ăn khoai lang luộc uống nước vối . Cảnh bảo Minh : - Chốc nữa cậu thảo hộ tôi bản án kết tội toàn quyền Pasquier và tổng đốc Vi Văn Định ! Minh chưa kịp đáp thì cô Giang nói : - Bản án Vi Văn Định thì nhờ anh Minh . Còn toàn quyền Pasquier thì anh để cho tôi . Tôi sẽ đọc , nhờ anh Cảnh viết hộ , cả tiếng Tây lẫn tiếng ta ! Minh nhìn rõ cái hào khí cách mạng bừng bừng trong lòng cô Giang qua một thời gian ngắn làm việc chung , khiến Minh cảm thấy xấu hổ . Anh được tiếng là khí phách , là ngang tàng từ thuở còn ngồi trên ghế nhà trường . Thế mà nay lại thua kém cả một phụ nữ ! Nghĩ thế , Minh lên tiếng hỏi : - Chị Giang , lúc này tình hình khó khăn , vai trò của Chi Bộ Phụ Nữ rất quan trọng … Cô Giang ngắt lời :
  4. - Chi Bộ Phụ Nữ thật ra mới chỉ có một chị Bắc bị địch bắt ở Yên Bái . Tất cả những chị em khác đều còn nguyên , nhưng tạm thời phân tán mỗi người mỗi nơi ! Cảnh nói : - Tôi đang định nhờ chị làm cách nào bắt liên lạc với chi bộ Phụ Nữ . Minh nói đúng . Phải nhờ các chị ấy liên lạc với các Tỉnh Đảng bộ , xem mỗi nơi còn mất thể nào ! Rồi từ đó Tổng Bộ mới định kế hoạch cho những ngày sắp tới ! Cô Giang quả quyết : - Tôi sẽ làm việc ấy . Nguy hiểm lắm , nhưng tôi sẽ làm . Minh Nói : - Mấy tỉnh như Bắc Ninh , Bắc Giang , Yên Bái thì tạm thời chị nên lánh mặt vì chắc chắn chúng nó đang rình để bắt chị ! Cô Giang suy nghĩ một chút rồi bất ngờ hỏi Cảnh : - Anh Cảnh ! Có thể nào mình phá ngục Hỏa Lò để giải thoát cho anh Học và các đồng chí trong ấy không ? Cảnh đang cắn củ khoai , giật mình khựng lại nhìn cô Giang vì không ngờ cô có ý tưởng táo bạo như vậy ! Minh lại càng ngạc nhiên hơn vì thấy cô Giang quá … lảng mạng ! Nội việc đề nghị ám sát tòan quyền Pasquier đã là không tưởng rồi vì từ sau vụ Phạm Hồng Thái mưu sát toàn quyền Melin , những vị toàn quyền kế tiếp cũng như viên chức cao cấp của chính quyền bảo hộ , đi đâu cũng cắt đặt người bảo vệ cẩn mật , không cho người lạ đến gần . Thanh tóan Pasquier đã là chuyện đội đá vá trời , huống chi đòi tấn công ngục thất Hỏa Lò ! Cảnh cũng cùng một ý như Minh , nhưng không muốn gạt phắt ước muốn của cô Giang . Ông ra chiều đăm chiêu nói : - Tôi cũng đã nghĩ đến chuyện ấy . Cứu được anh Học là cứu được đảng . Chính bởi vậy từ trước đến nay tôi vẫn cứ đề nghị anh Học nên sang Tàu , bởi anh Học còn thì linh hồn của đảng vẫn còn …. Giả như lực lượng của ta còn mạnh như trước ngày tổng khởi nghĩa , thì tôi có ngại gì mà không tập trung đánh phá Hỏa Lò một trận để cứu hàng nghìn tù nhân chính trị ở trong đó ra . Mình chỉ cần đánh vào , bên trong sẽ nổi loạn , giết cai ngục và phá nhà tù giống như ngục Bastille ở Paris trong cuộc cách mạng 1789 ! Nhưng cô nghĩ xem , bây giờ người không còn , hoặc còn mà không liên lạc được . Bom đạn lại cũng không còn . Thằng đội Dương đã dẫn Tây đi tịch thu hết sạch của chúng ta . Lấy gì để tấn công ! Cô Giang nghe Cảnh phân trần , buồn bã thở dài . Cảnh lại thêm :
  5. - Không biết cô đã vào thăm ai trong Hỏa Lò chưa ? Nếu đã vào thì chắc cô cũng biết cách sắp đặt bên trong và sự canh phòng của Tây kỹ lưỡng như thế nào ! Minh chen vào : - Vâng . Em đã bị nhốt mấy tháng ở trong ấy . Em biết . Mặt tiền dọc trên đường Rue de la prison chỉ có một cánh cổng sắt duy nhất , nếu tấn công thì phải tấn công vào đấy . Bên trong có đến ba lớp cổng sắt . Qua một mảnh sân lại thêm 2 lớp cổng sắt nữa , rồi mới đến khu nhà giam … Cảnh ngắt lời : - Các mặt khác cũng thế . Muốn đánh thì phải dùng rất nhiều tạc đạn , bộc phá , chất nổ lọai mạnh và bom hạng nặng để phá tường . Tất cả những thứ ấy , giờ này ta không còn Minh hiểu ý Cảnh , phụ họa theo : - Hôm nọ chị có nói : Lúc này không đánh được trận lớn nữa mà chỉ đánh lẻ được thôi . Tôi thấy tạm thời mình phải chịu vậy thôi chị ạ ! Cô Giang buồn rầu không nói gì nữa . Ngày 8 tháng 3 , Ngô Hải Hoằng , Nguyễn Thanh Thuyết và hai đồng chí nông dân gốc Phú Thọ tham dự trận Yên Bái , bị lên máy chém ở Yên Bái . Cô Giang nhớ lại hình ảnh dũng cảm của cai Hoằng mà lòng quặn thắt xót xa . Trước giờ xuất quân trong rừng sơn , cai Hoằng rút phắt thanh gươm chém ngang cây sơn và ra nghiêm lệnh : - Đã đến giờ xung phong giết giặc . Ai mà bàn ngang thì sẽ như cây sơn này ! Tôi tình nguyện giết quan ba Jourdain . Nếu không giết được nó , tôi sẽ nộp đầu tôi thay thế ! Quả nhiên cai Hoằng đã giữ đúng lời hứa , xông pha lửa đạn chỉ biết tiến chứ không biết lùi . Khi bị bắt ra trước tòa , chánh án Hội Đồng Đề Hình Poulet Osier – thanh tra chính trị mới bổ nhiệm đặc trách xử án vụ Quốc Dân Đảng – bảo cai Hoằng : - Mày thật là kẻ vô ơn ! Quan ba Jourdain là quan thầy của mày , đối xử hết sức tử tế với mày mà mày nở giết ông ấy đầu tiên khi nổi loạn ! Cai Hoằng hiên ngang đáp : - Đại úy Jourdain quả thật rất tốt đối với tôi . Nhưng đó là tình riêng . Tôi giết ông ta vì bổn phận của tôi đối với đảng . Tình riêng không thể lớn hơn nghĩa công được ! Osier lại hỏi : - Đảng của mày là đảng nào ?
  6. Ngô Hải Hoằng nhấn mạnh : - Đảng của tôi là Việt Nam Quốc Dân Đảng ! Osier hỏi câu ấy vì dư luận Pháp lúc đó cứ bị ám ảnh bởi thế lực cộng sản do Liên Xô điều động . Bên mẫu quốc chưa chú ý nhiều đến Quốc Dân Đảng bởi Quốc Dân Đảng phát triển nhanh quá , chưa có thời gian để quần chúng chú ý . Thậm chí sau đêm tổng khởi nghĩa , một số báo chí Paris đã chạy tin bừa bãi rằng : Có khoảng 60 đảng viên cộng sản cùng một số binh sĩ nổi loạn ! Đến ngay như Ký Con mà mật thám cũng nghi là Cộng Sản !
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2