Em Yêu Chị
Trở lại thời gian quay về 3 năm về trước , cái ngày lần đầu bước vô đạ tông đi học
, có một cảm giác bất an ..... À à sợ bị đấm đó mà. Thế rồi sau bao nhiêu lần bị me
mà vẫn chưa bị đấm. Ơ mà mình đang kể về chuyện tình mà nhỉ @@ chuyện là thế
này.
Hay qua đánh bida thì có biết được một chị tên Duyên ,hay mượn điện thoại mình
lên quen , hổi ấy xài cái C3 cơ mà cũng ha woai lắm rồi.
Thì cũng tò mò về mấy cái làm sập nguồn trắng đen , lên tính phá chị nghịch cho
vui.
• Chị cho em số điện thoại đi
-Hỏi làm gì ? ##
-Thì cứ cho em đi!!!@@
- không !! Rồi chị tọt vào phòng
Cơ mà sao lại để cái điện thoại trên tủ lạnh, nhân cơ hội lấy số thử ngay cơ mà gửi
tin nhắn nó sập nguồn thật. Thế là ô lô xô rồi lại nhắn tin với nhau.
Rồi ngày nào cũng nhắn tin....vui @@
Trưa ấy bị ốm lên nhắn tin cho chị :
- chị đang làm gì đó , rảnh không ??
- chị đang ở phòng , có gì không !!
- Qua bắt gió em với , em bị ốm rồi.
- thế em ở phòng nào !!!
- cái phòng thẳng của sổ bà 9 ý chị , phòng ***( quên số phòng rồi)
Một lúc sau chị qua mang theo trai dầu gió :
Bắt gió một lúc ốm thật, (*.*) bắt gió đau chết. Mà cũng vui thiệc.keke
Hôm sau cũng bị ốm ( giả vờ đấy )
Keke muốn nói chuyện lại giả vờ ốm thôi nhá ,trốn học về phòng nằm pùn đó mà.
Cơ mà hôm đấy xui hay sao mà người yêu chị lên ghen @@ vì cái chị hỏi câu :
- em biết : " O2 AND END " là gì không ??
- bala bala sai bét
Từ bên phòng bạn Trang đạo có một cái gì đó đạp vào tường cái rầm. À hóa ra
thằng người yêu chị đạp vào tường , sốt sợ bị đấm ếu chịu được.
- Cho chị mượn điện thoại nha.
Rồi 5 phút sau anh Cường chạy qua ( cường à bồ của chị @@)
- Cu trí lại đây anh nói cái này
- sao hả anh
- Em với duyên mà có yêu nhau thì cứ nói.anh không làm gì em cả.
- em vs chị duyên chỉ là chị em thôi
- em đừng có nói dối anh làm gì cả, nếu em thích thì thằng nào tài thằng ý thắng.
*** chả biết phải nói gì cả.
Tối hôm đó không dám qua phòng chị lấy điện thoại nữa.
-Mèo qua phòng duyên lấy dùm tao cái điện thoại đi!!
- Kêu nó qua mà lấy ( chơi ác zữ )
Cũng sợ mà ráng qua lấy cái điện thoại về.
Và càng ngày càng nhắn tin nhiều hơn và gặp nhau nhiều hơn.
Chị toàn rủ ra sân văn hóa ngồi chơi, mình thì tính đã nhát sợ lắm mà thôi muốn
gặp chị lên ra vậy. ( cũng thích chị rồi )
Đang ngồi nói chuyện lung tung.
- Ngồi với chị em bị đấm thì sao
- Ai dám đụng đến cục cưng của chị ( hehe cục cưng luôn mới ghê)
Thế rồi anh cường đâu chạy ra :
- Em ngồi đây làm gì ??
- em ngồi chơi
- thế em lo mà về sớm đi ...!!!
sớm thì sớm em với chị ngồi cũng phải đến 23h mới về.
Cứ thế tôi với chị gặp nhau nhiều hơn, à có hôm tôi rủ chị ăn chề trước phòng chị ,
nói là ăn nhưng chủ yếu lấy lí do để gặp chị ý mà.
Mà cái thằng Trang Đạo nó cứ hù mình :
- Mày qua đi tao gọi thằng Cường ra mày chết.
@@ *hoa mắt* cơ mà cũng sợ thật nhưng thôi liều ăn nhiều vậy .
Thời gian cứ thấm thoát trôi thật nhẹ nhàng , ngày qua ngày tôi lại thấy nhớ chị
nhiều hơn.
Chỉ mong đến tối để đc ngồi nói chuyện cùng chị .
Tối hôm ấy : Trăng tròn lắm chị nhỉ , tôi vs chị ngồi gần nhau , khoảng cách mỗi
lúc một lần....!!! Chị đang quay qua bên trái hướng 90° , tôi đứng gần sát người
chị, chuẩn bị thì thầm vào tai thì bỗng dưng chị lại quay lại , thế là môi chị sượt
qua môi tôi , nó nhẹ nhàng , lúc đó tôi sợ kinh khủng , vọt 1 cái bay qua hàng rào
chui ngay vào phòng nằm , máy chân cứ chảy vì nhảy rào rách nhỏ thôi nhưng sót ,
mà lúc đó có biết đau là gì đâu. Tôi nằm xuống nghĩ lại cái khoảnh khắc vừa nãy ,
rồi tôi lén lút chạy ra hàng rào nhìn xem chị đâu , chị đã vô phòng nhưng vẫn mở
điện , chắc chị chưa ngủ . Rồi thế là những ngày sau tôi lại gặp chị cứ thế đến một
ngày tôi nhắn tin cho chị.
"EM YÊU CHỊ, CHỊ LÀM NGƯỜI YÊU EM NHA "
Không nhớ rõ lắm nhưng chắc là thế @@. Thế rồi cuối năm tôi học lớp 10 ,chuẩn
bị nghỉ hè ngày 19-5-2011 chị đã là người yêu của tôi...!!! Trời khoảng thời gian hè
3 tháng nó dài thật , chị đi làm ở đức trọng , chúng tôi vẫn nhắn tin và gọi điện, chị
kêu tôi :
-Cần thời gian để cho cả 2 cùng suy nghĩ có nên yêu nhau thật sự không. Tôi biết
nói thế nhưng chị cũng thích tôi rồi he he. ( tui cũng dễ xương mà ).
Cái ngày 8-8-2011 , tôi vô chuẩn bị học, chị cũng đã vô rồi , chị đang đứng trên
cổng trường với một đám bạn , hehe tôi nhìn thấy chị lạ quá cắt tóc ngăn , nhìn
cũng dễ thương , tui chạy đến gần chị cả 2 nhìn nhau mà cười thôi....muốn ôm chị
lắm mà hok dám hehe hạnh phúc thật....!!!
Tối đó chị ở phòng còn tôi đi ăn lâu vs mấy người anh và bạn , tự dưng đâu ra anh
Cường chạy xuống , cũng ngồi uống 1 2 ly rồi anh kêu thằng bạn :
- Tí tìm tao thì lên trên phòng bé Duyên nhé.
Ôi cái đệt máu tôi nó dâng trào , tức quá đi mất , mà kệ tôi biết là đang chọc tức
tôi. Keke thế rồi tôi lấy xe chạy lên đậu trước phòng chị ... Tôi chở chị đi uông cà
fê rồi cả 2 về phòng nằm tò te tú tí , buôn khắp năm châu bốn bể.
Phòng trọ tôi khác chỗ chị nhưng chuyện gặp nhau thì như cơm bữa , tuy 2 phòng
cũng xa cách nhau khoảng 30m @@ ( xa thật )
Cũng vì tối nào cũng trốn qua bên chị chơi mà tôi bị đuổi khỏi phòng trọ . Thế là
tôi qua dãy phòng trọ của chị ở cùng đại ca Dương.
Trời nghĩ lại thấy thảm quá : cả một tuần ăn được 3 gói mì tôm còn đâu toàn uống
nước ngọt, chị kêu tôi vô ăn cơm mà lúc mới yêu sĩ lắm , ngại nữa lên đâu có ăn.
Đói meo cả tuần.
Cứ thế tôi và chị yêu nhau biết bao kỉ niệm vui , buồn , oánh nhau ( tui bị oánh
không à )
Cái ngày sinh nhật chị tôi nhờ mẹ mua dùm con rùa bông , mà mẹ hok mua mẹ đi
mua con gấu trúc bé xíu ( nói là gấu trúc mà có phải đâu )
Hỳ hỳ tui cầm gấu tặng chị , tui vẫn chưa hài lòng về nó thế là chạy xe mua thêm
một con gấu nữa, tui tặng chị lần 2 @@ tui biết chị vui, sinh nhật chị trôi qua đơn
giản chỉ cóa tôi, chị và em gái chị ( Giao hâm ) .
Cái ngày valentine tôi với mấy thằng bạn về đạ rsal mua đồ tặng. Tôi vô tiệm bán
gấu thấy con nào to nhất tôi ôm ngay , hehe có ng thấy tôi lấy mất con gấu to nhất
cũng tiếc lắm nhưng tôi không nhường đâu. Trên đường vô do con gấu to quá nên
ai cũng nhìn làm tui ngại đỏ cả mặt...@@
Tôi vô thì chị đi học chưa vê , tôi nằm đợi chị mãi đến tận 5h , chị ra về gần vào tới
phòng tôi ôm con gấu tặng chị :
- Chúc bx valentine vui vẻ , hạnh phúc.
- cảm ơn ox
Chị cười toe toét , chị ôm tôi , tôi biết chị đang rất vui và hạnh phúc, chị cứ khoe
gấu khắp , gặp ai chị cũng kêu .....!!!
Toàn chuyện vui nhỉ giờ là :
Tôi và chị ăn chung , chị nấu cho tôi ăn mỗi ngày cũng sướng , mà hum đó cãi
nhau tui mang sách vở về phòng ko học chung với chị nữa ( nói học chứ có học
đâu )
Thế là chị lại mang hết bếp ga, xoong chảo qua để lên bàn tôi, đang cơn nóng ,
máu sĩ diện lại nổi lên tôi cầm vứt hết xuống mương.
Chị chạy qua tát tôi 1 cái oimeoi cái tát của chị làm tôi điếc luôn rồi , ù ù cả ngày
không hết , tức thật mà cóa làm gì được đâu.
Mà cũng hay giân nhau được một xíu tôi với chị lại làm hòa. Tôi đã làm chị khóc
nhiều , chị luôn phải chiều tôi , nhịn tôi, tôi quá đáng hu hu ( giờ mới biết ).
Có lần cãi nhau với chị mà tôi gọi điện thoại cho mẹ :
- Mẹ ơi con không đi học nữa, con chán rồi.
-#%%#&@
Grrrr chắc mẹ buồn và tức tôi lắm.
Mà được một lúc sắp xếp đồ xong tôi qua chào chị để tôi về.
- ox đừng về , ở lại học đi * khóc * bla bla
Thế là lại không về nữa....!!! Hehe
Có lần tôi đang ở nhà xem tivi với ba mẹ , cô yến gọi điện về :
-#&%#%#&
Ba định bụp tôi thế là chạy đi luôn , lang thang một đêm , ngồi trên ủy ban xã khóc
, nghĩ lung tung , tôi lại nhắn tin cho chị, chị gọi điện cho tôi ,tôi khóc , chị cũng
khóc.
Lúc đó tôi không biết phải làm sao , sáng về tôi lấy xe và phóng thẳng vào phòng
trọ , tôi với chị nằm nói chuyện rồi cả 2 cùng khóc , khóc cả hơn tiếng ý nhỉ ....!!!!
Rồi cứ thế tình yêu chúng tôi cứ lớn dần lên , tôi với chị suốt ngày ở bên nhau, chị
không đi chơi với bạn bè nữa , và tôi cũng vậy vì cả 2 không mún bỏ ai ở nhà cả
!!!@@@
Mẹ chị nấu ăn trong thủy điện ,nên hầu như tuần nào cũng vào nhưng toàn là chị
chở. Hôm đó tôi về nhà còn chị nhờ người chở vào thủy điện.
Tối đó tôi ngồi làm cái clip tới gần sáng với xong. Ui mệt mỏi làm sao. Sáng hôm
sau tôi vào trường lấy xe phóng một mạch vào thủy điện, lần đầu tôi đi xa như thế ,
xuýt nữa tôi cũng lên bàn thờ ngắm gà hỏa thân rồi. Nhưng tôi nhớ chi lắm không
chịu được nữa. Tôi vô chị có biết đâu, khi nhìn thấy tôi chị không tin vào mắt mình
mà, tôi biết chị vui lắm chị cười suốt , tôi cho chị xem cái clip tôi làm, chị vừa xem
vừa khóc như mưa ý , lúc đó thương chị lắm. :((.....nhưng hạnh phúc phải không
chị.
Thế những lần sau đi tôi toàn chở chị ( tôi giống đàn ông rồi nhỉ ), có lần tôi kêu
đau tay chị không cho tôi chở , nhưng tôi vẫn ráng thế là cãi nhau :
Ra bx chở cho !! grrrr
Không ox đi được mà !!!
Thế có ra không
Không @@
Thế dừng xe lại cho tôi đi bộ...
Đấy đi đi ##
Dừng xe lại
Không nhảy xuống mà đi
(hỳ hỳ ) chị lại cười và ôm tôi : Tó Trí @@
Nhiều hôm đi còn gặp trời mưa cơ, dầm mưa thế mà 2 đứa vẫn cười dù cho lạnh
lắm, sụt sịt mũi suốt thôi.
Về tới phòng tắm ù cái rồi hai đứa lại nằm ôm nhau, người chị nóng ran , chị ốm
thật rồi , mà chị có bao giờ uống thuốc đâu, chị sợ đắng ( thương lắm ) . Tôi lại đi
mua thịt về nấu cháo cho chị, keke tôi không nấu ngon lắm nhưng cũng ăn tạm
được, mọi công đoạn đã xong giờ chỉ còn chờ bỏ hành và cho chị măm măm.
Mà đâu có dừng lại như thế : Tôi nhờ thằng Tiến Chuột
Mày ra lấy nước rửa dùm tao mấy cọng hành đi
ừ ừ ( thằng này tốt thế )
Wow thật tuyệt nó mang hành ra nhúng nước rồi mang zô cho mình
( Choáng ) Thế là cởi luôn cái áo trắng đang mặc , lâu từng cọng rồi cắt bỏ vào
cháo cho chị, chị bắt tôi đúc cho ăn nữa chớ ( con nít quá ) cháo tình yêu có khác
chị ăn là đỡ ngay. Nhiều lần tôi ốm chị cũng nấu cho tôi lên tôi biết cái cảm giác bị
ốm có người chăm sóc hạnh phúc lắm <>
Sáng hôm sau chị vẫn chưa đi học được ( lười ý ) tôi lại ngồi viết giấy xin phép
cho chị , tôi với chị thì biết rồi có khi nào nghỉ một mình đâu mà tại hôm đó có tiết
kiểm tra lên tôi lại đi học, ngồi trong lớp mà nhớ chị quá , đợi ra chơi 15p thế là :
-Ê xin phép cho tao nha , kêu tao ốm ( 1 tuần ốm 4 5 lần )
Tôi chạy tọt ngay về phòng với chị, chị biết tôi về còn giả vờ chùm chăn đang ngủ,
tôi biết thừa chị vừa lướt haivl, kênh 14 hay đọc cái chuyện tiểu thuyết nào đấy.
hehe tui ôm chị còn nằm im như đang ngủ thế là chọc néc chị lại cười.
- Thế bx ăn gì chưa @@
- Chưa , đói
- Thế thì nhịn luôn đi *.*
- Tó
Rồi chạy mua cho chị cái bánh mì , cây xúc xích , họp sữa fami hết tận mười ba
ngàn đấy ít gì ( tiếc lắm đấy hehe )
Và cái hè nữa đã tới, chị thi tốt nghiệp tôi còn không thèm về nhà nữa , tôi ở cùng
chị đến khi chị thi xong .
Tôi không muốn hè tới chút nào cả vì không còn là 3 tháng hè mà có thể gặp lại
nhau , ở bên nhau như xưa được nữa. Khoảng thời gian đó chị đi ôn thi và xét vào
đại học.
Và rồi cái ngày đó cũng tới chị xuống Đồng Nai học , chúng tôi lại càng ít gặp
nhau hơn , nhưng tình cảm vẫn sâu đậm nhỉ. Thỉnh thoảng chị cũng hay về thăm
tôi lắm , tôi muốn lên thăm chị lắm mà hay bị say xe lên không đi được ( ngại quá )
, He he Có lần chị về ngày gì ý nhỉ tôi quên mất tiêu rồi nhưng tôi vẫn nhớ nó gần
đến ngày sinh nhật của chị , nhưng chị lại phải đi sớm không ở lại được ( buồn lắm
).
Sáng hôm sau trước ngày mà chị đi :
Bx hôm nay bọn bạn ox rủ đi chơi bx ở phòng một mình tối ox đi chơi tí rồi về
nha.
Mai bx đi rồi mà ox bỏ bx đi với bạn hả ( mặt xị xuống )
Thì ox đi một tí thôi mà.
Ừ !!! ( Tức lắm đấy mà )
Thế ox vô chỗ bạn ox tí nhá .
He he nói thế chứ chạy xuống quán đặt cái bánh sinh nhật cho chị , rồi về đi học 2
tiết về cùng chị . Tối đến tôi đang nằm với chị thì cúp điện . kế hoạch lại càng đẩy
lên cao trào hơn ( hì hì )
Bx ơi ! ox đi chơi nha.
Ừ ox đi đi , về sớm với bx nha
Tôi biết lúc đó chị buồn lắm phải không !!!
Thế là chạy tọt xuống quán lấy cái bánh đặt trước rồi chạy về để bên phòng em chị
. Qua lại phòng tôi , chị vẫn nằm đó , tôi lại gần …… Chị đang khóc, tôi lấy tay lau
nước mắt cho chị :
Qua bên phòng bx ngồi cho sáng đi ( có nến )
Thế ox không đi chơi à
Có chứ nhưng tí nữa với đi
Chị lại khóc kéo mãi mới chịu qua bên phòng he he .
Bất ngờ không nè , chị vừa khóc vừa cười :
Thế là ox không đi hả
Không ox sao bỏ bx được
Thế là ox nhờ bạn ox đặt bánh hả
Không ox đặt đấy
Thế là ngồi măm măm gần hết cái bánh mà vẫn chưa có điện , thế thì kiss cái nhỉ (
@@ Phê )
Sáng hôm sau dẫn chị ra đợi xe , gặp ngay thầy Lĩnh :
Mày không vào học đi
Tí nữa em vào giờ
Rồi chị lên xe bánh xe bon bon tôi nhìn theo chị , thế là tôi với chị lại xa nhau , trời
ơi ! buồn quá , mà chị còn đi học nữa cơ mà, năm sau mình cũng lên đó học cùng
chị , nghĩ đến cũng thấy vui.
Sinh nhật tôi chị về tôi vui lắm , chị là món quà ý nghĩa nhất của tôi , hehe hôm
sinh nhật tôi cũng mời đông lắm mà thật sự buồn lắm có ai chúc tôi được câu nào
đâu ( thôi kệ có chị vs mấy đứa bạn thân )
Và chị lại đi , thế là một quang thời gian nữa rất nhớ , nhiều xích míc lại xẩy ra
giữa tôi và chị , khoảng cách lại càng xa dần và rồi thời gian giận nhau lại càng dài
thêm, một tuần không ai nhắn tin hay gọi điện cả và cứ như thế ……… tôi đã đánh
mất chị thật rồi , lúc đầu Tôi buồn , tôi hận , tôi ghét chị sao chị lại bỏ tôi ,nhưng
rồi tôi nhận ra , tôi đã sai , tôi sai rồi chị ơi , vì cái ích kỉ , lòng tự cao mà tôi đã
đánh mất mối tình đầu của tôi, tôi quá trẻ con, chị luôn phải nhường nhịn , chịu
đựng tôi . Giờ sao đi nữa chị cũng đã đi , đi khỏi cuộc đời tôi....!!!
Chúng tôi đã yêu nhau được 2 năm 2 tháng 14 ngày rồi đó. Khoảng thời gian đó
thật nhiều cảm xúc và ý nghĩa , tôi đã từng rất hạnh phúc khi ở bên chị . Tôi và chị
vẫn mập mờ giữa yêu và không. Ngày 3-8-2013 tôi và chị đã chia tay thật rồi , cái
ngày chị sẽ không bao giờ là của tôi , ngày mà một thứ quý giá của tôi bị mất đi .
Tôi thấy có lỗi với chị nhiều lắm.
Chúng tôi đã có khoảng thời gian không nhắn tin hay gọi điện cho nhau , cho đến
hôm chị được nghỉ và về , tôi vô nhà chị chơi như bình thường , bình thường có
nghĩa là ngày nào tôi cũng vô chơi với hai đứa em và nói chuyện cùng mẹ chị, tôi
đã quen thuộc với ngôi nhà này, tôi đã xem mẹ chị và em chị như người trong nhà
từ lúc nào không biết nữa, tôi không có ý gì cả chỉ là vì tôi muốn vẫn được gặp chị
, nhìn chị cười và chị hạnh phúc dù người đi bên chị lúc này không phải là tôi,
chúng tôi gặp nhau không dám nhìn cũng trả biết nói gì . Chị lẳng lặng ra hè ngồi,
tôi ra theo ngồi bên chị :
Sao Duyên không vô nhà mà ngồi đi
Không thích , ngồi đây cho thoải mái
Vô nhà ngồi đi cho ấm , ngồi đây lạnh ốm thì sao
Chị lại đi vào nhà , rồi vô phòng ngồi, tôi đi theo chị , chị đang ngồi khóc , tôi
không biết phải làm sao , tôi sợ nhìn thấy chị khóc , tôi đau lắm chị à , tôi khóc
nhưng không cho chị thấy đâu. Tôi nắm lấy tay chị , chị vẫn khóc , tôi ôm chị , chị
lại càng khóc và xin lỗi tôi, tôi chỉ biết ôm chị thật chặt :
Thôi không hóc nữa
Tôi nhẹ lau dòng nước mắt cho chị , chị khóc ướt hết vai tôi rồi , tôi với chị lại nắm
tay nhau, tôi ôm chị , chị lắm bắp :
Mình có thể yêu nhau đến khi Duyên đi không
Tôi muốn mình yêu nhau luôn cơ , nhưng sao tôi lý trí lại không cho tôi nói ra ,tôi
nhận ra tôi vẫn còn yêu chị nhiều lắm chị ơi !!!
Khi đi học chị lại đưa cho tôi một cái hộp nhỏ , đó là nhật kí mười ngày yêu mà chị
đã viết lại từng ngày mà chúng tôi ở bên nhau :
Nhật Kí Mười Ngày Yêu
• Ngày Thứ nhất :
Ox đi ăn đám cưới cô yến...chiều tối mới về...nhớ lắm
Đôi mắt sưng húp vì hôm qua khóc nhiều....
Nằm do dự mãi rồi cũng nhắn tin cho anh.
Có phải xa cách quá lâu . Nên bây giờ mình bỗng thấy gượng gạo không ?
Tối ox về nhà hù bx nữa chứ....sao không nghe thấy tiếng xe gì cả? Chỉ muốn ôm
chầm lấy , nhưng kìm lại được ( để quen dần )
Mình đã có một buổi tối ngọt ngào phải không. Cùng ăn cùng xem phim . Cảm xúc
yêu thương ùa về qua từng hơi thở vương trên tóc , từng ánh mắt nhìn, từng lời nói,
từng vòng tay ...
Được nằm gọn trong vòng tay cửa ox thật là thích....ấm áp lắm....môi thật mềm và
những nụ hôn thật ngọt ....những cảm xúc thăng hoa
Nghĩ tới lúc chiều bị đứt tay mà tủi thân lắm máu ướt đãm cả chiếc nhẫn
Giá có ox ở đó.....Bx sẽ không bị như thế.....vắng bóng ngưởi đàn ông...thật buồn.
Bx nhớ lúc nhắn tin ox xưng hô tên với bx " sao là sao hả d " . Buồn lắm chắc ox
quen rồi....quen thật.
Chắc ox thích nghi tốt hơn bx...ox đã cương quyết như thế rồi....hẳn là ox sẽ làm
được ... Rồi ox sẽ hạnh phúc, sẽ thật hạnh phúc
Ngày đầu tiên đã trôi qua như thế gượng gạo hoang mang... • Ngày Thứ hai :
Mở mắt ra là thấy ox nằm ở bên cạnh cảm giác thật ngọt ngào và hạnh phúc.
Giá mà ngày nào cũng có thể như thế.
Là vì em đã đánh mất yêu thương, phải không anh ?
Ngày hôm nay chúng ta đã có thể đùa giỡn thoải mái hơn, cảm giác ấy vẫn nguyên
vẹn, được ox ôm , được ox bế , thơm lên khắp mặt mũi.
Nhìn vào mắt ox yêu thương tràn đầy mà buồn thế...
Bx chỉ muốn hét lên rằng : " bx yêu ox " nhưng bx kìm lại được...bx không đủ tư
cách nữa...muộn rồi. Bx biết giá trị của bx lúc này , nhưng gì ox làm cho bx hai
ngày nay là quá tuyệt vời rồi. Bx không nên đòi hỏi gì cả....biết thế nhưng buồn dù
chúng ta cười thật nhiều vui đùa thật nhiều, nhưng nỗi đau của ox chưa bao giờ
nguôi phải không? Tối nay khoảng nặng ấy kéo dài thế. Nhìn ox khóc bx đau lắm,
dằn vặt lắm...nỗi đau ox chịu đựng là quá lớn rồi.
Giá mà bx biết làm gì để mọi chuyện khá hơn. Lúc ox bỏ về tim bx thật đau ,
nhưng bx không có quyền giữ lại, vì bx là người buông trước mà...bx thật sự hối
hận, nhưng muộn rồi...còn tám ngày nữa bx sẽ cố gắng hết sức. Cố gắng làm tất cả
mọi thứ cho ox dù không thể bù đắp được...nhưng chỉ cần biết ta vẫn còn yêu nhau
nhiều như thế nào thì bx đsx hạnh phúc lắm rồi....ox là người tốt ...rồi ox sẽ hạnh
phúc thôi...bx tin là như thế.
• Ngày Thứ Ba :
Thức dậy khi bên cạnh không có ai....thèm được rúc vào lòng ox, dũi mũi vào cổ
ox, chạm vào đôi môi mềm và ngọt của ox, thèm được ox thơm lên chán , thèm
lắm.
Ox có nhớ những lúc vợ chồng mình nhõng nhẽo với nhau không ? Thích nhỉ ...sẽ
chẳng có ai có thể nhõng nhẽo như thế cả...phải không ?
Đến giờ bx mới biết được ox không muốn chở bx đi đâu vì sợ ngta nhìn thấy ...cái
gật đầu của ox làm tan đi tất cả. Bx chỉ buồn thôi chứ không trách...đó là thú bx
đáng phải nhận cho những gì bx đã làm.
Bx không nên cản trở cuộc sống của ox... Không nên can thiệp vào nữa, phải
không ? Vì thế mà lúc ox bảo lấy xe đi lấy tiền bx rất ngại, bx không muốn ngta
nhìn thấy ảnh hưởng tới cuộc sống của ox vì bx là người xấu.
Đã có lúc bx có những suy nghĩ thật lì lợm, bx sẽ bắt ox chở bc đi cà fê, đi lòng
vòng, đi chợ, ra nhà ox vì mình đang yêu nhau mà ... Nhưng bx đã hiểu ra , báy giờ
bx đã không là gì nữa rồi , làm vậy rồi cũng có được gì đâu... Làm như vậy chỉ
khiến ox thêm tổn thương mà thôi bx không có quyên để đòi hỏi những thứ như
thế. Ox vô nhà chơi với bx mỗi ngày là đã hạnh phúc lắm rồi. Sau mười ngày bx sẽ
biến mất hoàn toàn , sẽ không còn là Lâm Kỳ Duyên mà ox từng yêu nữa.
Ox đừng nên băn khoăn là có nên cho bx một cơ hội hay không...điều đó là không
thể ox ạ !
Lúc ox chất vấn về bx với thằng hải ... Mắt ox hiện lên sự khinh bỉ tột cùng cười
nhếch mép...và bx biết nỗi đau ấy sẽ không bao giờ phai, bx không đủ tự tin mà
quay lại đâu ox .... Bx không muốn ox chịu đựng thêm nữa. Con người bx là như
vậy rồi...thà cố gắng quên đi chứ đừng níu giữ làm gì ox ạ !
Rồi cũng sẽ có người xua dịu nỗi đau ấy...làm cho ox hạnh phúc hơn bx...ox có thể
xóa sạch mọi thứ của bx thì chắc ox cũng đủ kiên cường để rời xa bx thôi...
Hôm nay lục lại bức thư bx gửi cho ox cảm giác thật là nhục nhã ....
Ngày hôm nay là một ngày thật buồn, thật nhiều nước mắt
Bx phải làm sao đây? Làm sao đây....
Bảy ngày nữa..... " ĐAU QUÁ ! "
• Ngày Thứ Tư :
...Sweet .....
Gói bằng hai từ : Hạnh Phúc
• Ngày Thứ Năm :
Sáng sớm đã mua đồ ăn sáng cho vợ nè...thích ơi là thích lun :))
Tối lại hát karaoke....vui wá choy vui... Giá mà khoảng thời gian này cứ kéo dài
mãi.
Vẫn có những khoảng lặng thật buốn giữa hai chúng ta. Bx suy nghĩ nhiều hơn về
khoảng thời gian sau mười ngày này....không biết chúng ta sẽ sống như thế nào...có
buồn lắm không ? Có quên được nhau không !!!
Có lẽ dừng lại và biến mất hoàn toàn sẽ tốt cho ox hơn...
Ox còn một điều kiện...bx tò mò và hồi hộp không biết là gì
Bx không dám tưởng tượng đến ngày cuối cùng nữa...bx không biết phải làm sao.
Hôm nay bx gọi ox cáu với bx chứ >…<"
Bị mẹ mắng mà giận lây qua bx .... Mà bx chẳng thấy buồn tẹo nào...thấy thương
thương ... Vì bx mà bị mẹ mắng...thương lắm.
• Ngày Thứ Sáu :
Hôm nay ox vào chơi mà toàn cắm đầu vào điện thoại chơi game...bx buồn lắm.
Lúc bx nói ra câu đó ox giận đùng đùng bỏ về.
Bx chợt hiểu ra, thực ra trong lòng ox bx không có chút giá trị nào nữa.
Thậm chí không đáng một giây để ox dừng lại và suy nghĩ...ox có thể rũ bỏ và ra
đi. Ox biết sao bx giữ ox lại khộng , vì thời gian còn lại của chúng ta còn quá ít , và
vì trong mắt ox lúc này bx là người có lỗi.bx tự mỉm cười với chính mình. Bởi ox
vô đây chơi với bx là đã tốt lắm rồi bx không có quyền đòi hỏi, không có quyền
giận ox, buồn ox....ox biết đó là gì không...Là dằn vặt lương tâm cắn rứt , hối hận
nên lúc nào cũng lui vào thế bị động.
Bx bối rối không biết nên làm gì .... Bởi bx cảm giác bx làm gì lúc này cũng là sai
trai bù đắp bao nhiêu cho đủ hả ox khi trái tim cứ mãi nhớ về một niềm đau vô hạn.
Người bù đắp sẽ là một người con gái khác ox ạ ! ... Ox xứng đáng được như
thế...bx không hiểu tại sao hôm nay bx lại khóc nhiều đến như thế. Từ khi ox có
ipad ...nhìn xa xôi lắm.
Có lúc ox nói cái gì cũng có thể bỏ được chỉ game là không, có lẽ chơi game rồi ox
sẽ quên đi bx nhanh hơn nhưng bx sợ ox mê đắm vào những thứ hắc huyền ấy, rồi
quên mất cả cuộc sống...Bx lo sợ ox chơi game quên bx thì ít mà lo sợ quên cuộc
sống thì nhiều.
Bây giờ ox đẹp trai, có xe , có điện thoại đẹp...sẽ có cơ hội tiếp cận với nhiều cô
gái...sẽ yêu...sẽ hạnh phúc. Đất buôn mê chắc cũng lắm giai nhân ... Nghĩ đến thì
buồn nhưng bx biết bx không có quyền đó...vì bx là người đánh mất...bx cố gắng
tìm lại nhưng hình như lạc mất rồi...
Tối nay ox chở bx đi mua bánh ăn...bx nhớ lại câu truyện ngày xưa " nếu muốn
chia tay hãy dắt nữa kia đi ăn uống thỏa thích"
Bx ăn bao nhiêu cũng không đủ ox ạ! Nhưng vẫn phải chia tay.
Chỉ còn lại bốn ngày ngắn ngủi cảm giác khi biết rắng ngày mai tới mình sẽ không
còn được yêu nữa thật buồn và khó chịu, chúng ta như đang đọc một câu truyện mà
biết được hồi kết...buồn nhưng vẫn phải đọc, đau làm sao.
• Ngày Thứ Bảy : ngọt ngào.
• Ngày Chủ Nhật , Ngày Thứ Tám :
Hôm nay hai đứa mình đi câu cá vui ơi là vui ý...nhưng sao mặt ox buồn thế, lại ít
nói , trầm tư nũa, ox cũng không muốn lưu giữ khoảnh khắc mình ở bên nhau nữa.
Mà cũng phải thôi giữ làm gì rồi sau này cũng chỉ là kỉ niệm. Thời gian chúng ta ở
bên nhau cũng chẳng còn nhiều mai đây chắc cũng khó có thể gặp lại nhau, giữ để
làm gì lại làm đau nhau thôi.
Bx thèm được ngắm nhìn ox lắm chẳng hiểu sao, nhìn dễ thương lăm,thích nhõng
nhẽo với ox,thích ủi má ox , thích được ox hôn khắp mặt mũi,thích chọc phá ox
thật nhiều , mình sắp xa nhau rồi, chắc sẽ không gặp lại.Sắp tới sinh nhật bx rồi,
nhớ năm ngoái lúc bx chuẩn bị đi học ox mua bánh kem tổ chức sinh nhật sớm cho
bx...năm nay chắc không có rồi, sinh nhật đành lủi thủi một mình thôi...Haizzzzz
Nhớ Quá
• Ngày Thứ 9 :
Hôm nay mãi ox mới vào nhớ thế Có điện thoại mới rồi vui nha, không hiểu sao
hôm nay ox làm bx cười nhiều thế , đau cả bụng ý :))
Hôm nay lúc ox hát bài : bản tình ca đầu tiên ý hay lắm, cảm thấy hạnh phúc lắm,
nhưng mà xa vời quá. Bx chẳng biết chúng ta đang là gì của nhau .
• Ngày cuối cùng :
10 ngày trôi qua thật nhanh.
1h45 bx thức giấc đau bụng muốn chết luôn ý, thấy tủi thân ghê lun, muốn được ox
ôm , cưng bx ý. Bx mà đau là ox dỗ xíu là hết à...thèm quá.
Ngày hôm nay ox cưng bx thế lúc nào cũng thơm bx nữa...thấy hạnh phúc ghê
luôn. Bx chỉ muốn nghe một câu duy nhất. Chẳng biết vô tình hay cố ý mà 10 ngày
qua ta không nói với nhau điều đó, chắc mình không thuộc về nhau nữa. Nhưng
điều đó nghe thật là xa vời...nhưng không sao được ở bên ox là hạnh phúc lắm rồi.
Hôm nay bx làm bánh cho ox ăn nè, cảm giác vợ ngồi chiên bánh , chồng ngồi xem
rồi thơm vợ...thích lắm. Một ngày tuyệt vời.
Bx sắp đi học rồi ...chẳng biết bao giờ mới gặp lại được, chẳng biết sẽ gặp nhau
như thế nào, gặp để làm gì, Chơi vơi quá phải không...???
Ngày hôm nay chúng ta đã cố gắng dành hết thời gian cho nhau, nhưng vãn chẳng
thấy đủ. Sao bx thấy mười ngày trôi qua nhanh quá, bx không muốn xa đâu , qua
đêm nay bx không biết phải làm gì, có lẽ mọi thứ do ox quyết định. Nhưng dù sao
vẫn phải sống cho tốt nha. Bx đã hứa với lòng không bao giờ hành hạ bản thân
bằng thuốc bia rượu nữa vì bây giờ bx sẽ sống cho bx, không có ai đáng để bx phải
lụy , phải hành hạ bản thân nữa.
Ox cũng vậy phải sống cho bản thân, mọi thứ mình bắt đầu mình cũng có thể kết
thúc. Sống thật tốt và yêu thật chân thành nha, hãy cố gắng học thật tốt. Nếu yêu ai
hãy cho bx biết nha.
Trong tim của bx hình ảnh của ox hoàn toàn nguyên vẹn, dù sau này bx yreu ai thì
ox vãn chiếm một vị trí quan trọng trong trái tim bx. Xa nhau chắc sẽ nhớ nhau
nhiều lắm nhưng cuộc sống buộc phải thế.
Mọi thứ sẽ dẽ dàng qua đi nếu chấp nhận nó lúc ox đọc những dòng này là lúc bx
đã đi rất xa , bx rất buồn , rất đau.
Bx sẽ nhớ ox nhiều lắm Tất cả lỗi lầm của bx , quảng thời gian còn lại sẽ vô cùng
đau khổ và dằn vặt...ox hay sống thật tốt và hạnh phúc để bx cảm thấy nguôi ngoai
phần nào tội lỗi được không, bx sẽ không bao giờ làm phiền cuộc sống của ox nữa,
bx sẽ luôn cầu chúc cho ox hạnh phúc, quãng thời gian mình bên nhau bx sẽ không
bao giờ quên. Đó là quãng thời gian rất ngọt ngào, bx biết bây giờ chúng ta không
thể nào quay trở lại vậy hãy quan tâm nhau như hai người bạn nha.
Lúc viets những dòng này chỉ còn ba mươi phút nữa là qua ngày mới..kết thúc
mười ngày bên nhau , bx thực sự còn rất nhiều điều muốn nói nhưng có lẽ đã muộn
rồi. Thời gian chúng ta bên nhau chưa bao giờ là đủ cả, đã đến lúc phải đi rồi, luôn
giữ gìn sức khỏe và sống hạnh phúc nha, hy vọng lúc nào đó chúng ta gặp lại nhau,
chúng ta sẽ trưởng thành hơn, sống tốt hơn. " NẾU CÒN YÊU THÌ SẼ QUAY VỀ
BÊN NHAU PHẢI KHÔNG ?"
Vừa đọc nước mắt vừa rơi , tim tôi thắt lại bây giờ tôi phải làm sao khi chị đã đi
thật rồi và không biết bao giờ có thể gặp lại chị , sẽ như thế nào là người yêu , là
bạn hay là một người xa lạ…???
Tôi và chị vẫn nhắn tin , nhưng rồi chúng tôi đã có một số chuyện nên cãi nhau và
rồi không còn liên lạc trong một thời gian, một hai tháng gần đây tôi lại liên lạc với
chị. Tết chị về nhà , tôi vẫn vô chơi, cảm giác về chị vẫn quen thuộc lắm , tôi với
chị vẫn như hai người đang yêu nhau, nhưng chỉ dám xưng tên , tôi ở nhà chị còn
nhiều hơn ở nhà tôi nữa. Trước hôm tết tôi với chị dọn dẹp nhà , tôi múc nước còn
chị thì lau , múc nước nhiều mà tay tôi rát , đau lắm chị kêu đưa chị xách cho @@
xách được một gầu biết là chị chẳng xách được nữa đâu tôi lại ra rằng lấy xách ,
cuối cùng cũng lau nhà xong , chị đổ đầy mồ hôi, mệt thật nhưng mà vui. Vì tò mò
tôi biết chị đang có người yêu rồi , tôi vẫn tỏ ra bình thường khi chị nhắn tin và gọi
điện cho anh ấy. Những dòng tin nhắn thân mật nó làm tim tôi đau , đau lắm chị à,
việc tôi vẫn cười mà chị có biết đâu tôi đang khóc . Rồi mỗi ngày vẫn cứ trôi qua
lặng lẽ tôi vẫn ở bên chị mỗi ngày. Mùng 3 tết chúng tôi nấu lẩu ăn cùng một đám
lộn xộn toàn những đứa thân nhất , thật là vui ăn no ơi là no, sáng hôm sau tôi với
chị còn cãi nhau nữa chứ nhưng được một xíu là hết , tôi chở chị ra đón xe và
chuyến xe ấy không biết đến khi nào tôi với được gặp lại chị. Tôi thấy tình cảm mơ
hồ quá nhiều lúc chỉ muốn yêu một ai đó , nhưng yêu để làm gì yêu người ta hay
chỉ để quên đi chị, tôi không muốn người tôi yêu chỉ là người thay thế, tôi sẽ yêu
khi chị thật sự hạnh phúc và tôi thật sự quên !!! Mà quên chị là một điều không thể
, cũng đã hơn 6 tháng kể từ ngày tôi và chị chia tay , tôi vẫn nhớ chị , yêu chị ,
thương chị nhiều lăm, chị cũng đang có hạnh phúc riêng cho minh rồi. Tôi luôn
mong chị được hạnh phục.
" EM YÊU CHỊ "
Và mọi chuyện vẫn chưa kết thúc ở đây phải không chị ? Mình sẽ viết tiếp cho
cuốn tiểu thuyết này nhé…!!!