YOMEDIA
ADSENSE
Hai người con gái trong cuộc đời tôi
90
lượt xem 4
download
lượt xem 4
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Em đã cố tình ngã người vào tôi làm tôi phải giang hai tay ra đỡ. Mệt đứt hơi, vì tôi vừa ở dưới chân dốc lên. Lúc đó, em đứng trên cao vời vợi, khuôn mặt hồng hào như lẫn vào những đóa hoa rừng cũng màu hồng đang nở tràn khắp đỉnh dốc và núi rừng. Tình yêu đến với tôi ở chiến trường ác liệt quả là một hạnh phúc độc đáo và may mắn! Em bé bỏng, hay giận hờn, em luôn luôn trách tôi là không thực lòng với em. Ôi! Mà tại sao ở...
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Hai người con gái trong cuộc đời tôi
- Hai người con gái trong cuộc đời tôi TRUYỆN NGẮN CỦA ĐẶNG HỒNG QUANG Em đã cố tình ngã người vào tôi làm tôi phải giang hai tay ra đỡ. Mệt đứt hơi, vì tôi vừa ở dưới chân dốc lên. Lúc đó, em đứng trên cao vời vợi, khuôn mặt hồng hào như lẫn vào những đóa hoa rừng cũng màu hồng đang nở tràn khắp đỉnh dốc và núi rừng. Tình yêu đến với tôi ở chiến trường ác liệt quả là một hạnh phúc độc đáo và may mắn! Em bé bỏng, hay giận hờn, em luôn luôn trách tôi là không thực lòng với em. Ôi! Mà tại sao ở trên đỉnh cao của niềm sung sướng hạnh phúc người đời vẫn thường hay nghi ngờ dằn vặt vậy? Phải chăng sự nghi ngờ này là dấu hiệu để báo trước rằng ở một ngày mai những phút giây kì diệu, thần tiên ấy sẽ trôi qua, không bao giờ còn nữa. Hạnh phúc chỉ là giấc mơ có thực thoảng qua trong một quảng ngắn cuộc đời, nó đã ở lại đấy, rồi bỗng ra đi cũng như số phận ngẫu nhiên vô định của một kiếp người, nào ai đoán chắc được ở những ngày mai? Quả thực tôi đã giấu em một điều, nhưng điều đó không hề liên quan đến tình yêu cháy bỏng và sự chung thủy của tôi. Tôi cũng là cậu học trò mới lớn bước vào đời quân ngũ. Trong trái tim chỉ có những kỉ niệm trong ngần thuần khiết của tuổi học trò ngây ngô, như những phút ban đầu, như ánh nắng ấm áp, như giọt sương của buổi ban mai. Ngày ấy, tôi quen biết Liên… Nàng đẹp lắm, trong kí ức của tôi nàng là cô tiên trong những truyện cổ tích thần kì, nhưng tôi lại luôn gọi nàng là chị, điều đó đúng thôi vì nàng hơn tôi hai tuổi. Đó là buổi sáng của một ngày mùa thu sẽ lạnh. Hôm đó tôi có việc phải từ nơi trường sơ tán trở về Hà Nội. Đường của tôi đi qua thị xã quê nàng, một thị xã ở ngã ba nơi hai con sông xanh ngắt có dòng nước trong chảy xiết gặp nhau, mặt nước sông hôm ấy bị phủ đầy những đám sương mù lạnh giá.
- Nàng đã xin đi nhờ xe tôi vì biết tôi đang học trường cơ khí ở gần nhà nàng. Vai tròn của nàng lăn lên trên dây da của khẩu súng trường cổ lỗ sĩ. Nàng thuộc đơn vị dân quân của một làng bên kia sông có nhiệm vụ hợp đồng chiến đấu với đơn vị pháo binh bảo vệ thị xã. Tôi chở nàng đi ngược gió nên đạp xe rất nặng, nhưng tôi không hề cảm thấy mệt mỏi vì có nàng cô con gái xinh đẹp đeo khẩu súng dài ngoẵng ngồi ở sau… Chỉ có thế thôi, tình cảm của tôi đối với nàng chỉ dừng lại ở tình bạn. Hễ có ngày nào rỗi rãi, tôi lại đến thăm nàng, có lần nàng rủ tôi đến nơi tập bắn những anh chàng pháo thủ trẻ cũng rất quý tôi. Họ cho tôi lên mâm pháo và học quay nòng pháo để lấy hướng bắn. Tôi hiểu rằng đơn vị dân quân của nàng có nhiệm vụ làm “thê đội” dự bị cho các đơn vị pháo đóng ở đây. Họ sẽ sẵn sàng thay thế vị trí chiến đấu nếu có pháo thủ bị thương vong trong trận đánh. Vì vậy mà nàng và các cô dân quân trẻ tuổi phải đến đây nhiều lần để học thật thuần thục tất cả các thao tác chiến đấu của từng vị trí trong khẩu đội pháo. Và ngày đó đã tới! Hôm ấy ngay từ sáng sớm kẻ thù đã huy động nhiều tốp máy bay phản lực tập kích vào cái thị xã bé nhỏ yên bình ở bên bờ sông này. Lần này mục đích của kẻ thù là chỉ tập trung tiêu diệt các trận địa pháo. Mấy hôm trước, trong đêm, tối mịt mù, thỉnh thoảng lại có những chiếc máy bay phản lực bay rất thấp và nhanh. Người ta bảo rằng nó là loại máy bay chụp ảnh ban đêm bằng tia hồng ngoại nhằm chụp ảnh các vị trí trận pháo của ta. Như thế hôm nay là ngày chúng quyết tâm xóa sổ tất cả các trận địa pháo! Những chiếc phản lực đua nhau lần lượt bổ nhào ở các tầng bay cao thấp khác nhau, những trái bom thả rất chính xác vào các ụ pháo. Bộ đội của chúng ta bắn trả lại quyết liệt, một chiếc máy bay bốc cháy. Nhưng rồi kẻ thù lại sử dụng thủ đoạn man rợ cuối cùng là tấn công bằng bom bi. Hàng ngàn quả bom bi từ một quả bom mẹ nổ tung trên cao chụp xuống một diện tích nhỏ hẹp, như vậy khoảng một, hai mét vuông là lại có một quả bom con nổ…Hầu hết các pháo thủ đều bị thương và hy sinh, máu họ chảy tràn trên các chỗ ngồi mâm pháo. Đến lúc kết thúc trận đánh người ta phải đào những hố nhỏ nữa để gạt tất cả các phần máu đông cục ấy xuống chôn đi…
- Đơn vị dân quân của Liên hôm đó ngay từ phút đầu đã nhận được mệnh lệnh phải vượt qua sông sang thị xã để thay thế các pháo thủ bị thương vong nhưng họ vừa đến bờ sông thì cầu phao vừa bị bom nổ làm đứt. Dưới làn khói bom khét lẹt còn che kín mặt sông, năm cô gái đã phóng một tấm ván chông chênh qua chỗ cầu gãy để lao qua, ngay trước lúc chiếc cầu phao bị dòng nước chảy đẩy dạt vào bờ. Họ đã nhanh nhẹn tiếp cận trận địa và nhẩy lên các vị trí của mâm pháo còn đẫm máu của các chiến sĩ vừa bị hy sinh. Khẩu pháo lại rung lên khạc lửa căm hờn vào lũ phản lực đang bổ nhào thẳng vào trận địa…Trong trận quyết chiến dữ dội ấy Liên của tôi không còn nữa, nàng rời bỏ cuộc đời này giữa tuổi thanh xuân phơi phới. Đôi môi đầy đặn và mọng của nàng vẫn giữ nguyên đường nét đầy vẻ kiêu sa khi người ta mang thi thể nàng gửi vào lòng đất giá lạnh. Năm ngày hôm sau tôi lên đường chiến đấu trái tim vẫn còn nhói đau vì những kỉ niệm tang thương, khốc liệt của một vùng quê đầy khói lửa! Vào chiến trường tôi được cấp tốc đào tạo thành người y tá. Như có sự ngẫu nhiên hay tiên định sẵn về duyên số tôi đã đột ngột gặp Minh. Khi được phân công về đơn vị của em, tôi đã biết ngay em là em ruột của Liên. Điều này khi ở quê nhà tôi đã loáng thoáng biết rằng Liên có người em gái nhỏ hơn ba tuổi đã xung phong đi bộ đội lúc mới 17 tuổi đầu. Nhìn Minh tôi tưởng nhầm là Liên, bởi hai người giống nhau như hai giọt nước. Nhưng ngay từ phút đó tôi cũng đủ tỉnh táo hiểu rằng không nên vội vàng báo ngay tin buồn của gia đình em ở quê nhà. Như vậy quyết định giữ bí mật cái chết của Liên đã hình thành ngay từ phút gặp gỡ em ban đầu! Em là người y tá có chuyên môn giỏi. Nhờ em giúp đỡ mà tôi đã nắm được tất cả những thủ thuật của một y tá gây mê hồi sức trong những ca mổ phức tạp. Rồi tình yêu đã đến với chúng tôi cũng thật tự nhiên. Ôi sao mà may mắn cho tôi, chàng trai đất Hà Thành nhút nhát. Em rất đẹp, đẹp lắm, ai cũng biết. Người ta bảo rằng chỗ đứng của em đáng ra là phải ở các đoàn văn công mới phải. Tôi đã từng biết có mấy chàng lính trẻ phải băng rừng nửa buổi để được xem mặt em! Có lúc tôi ngạc nhiên nhìn những ngón tay dài nhỏ nhắn trắng muốt của em băng bó, tiêm truyền một cách cực kì nhẹ nhàng khéo léo cho
- thương binh, tôi lại nghĩ rằng, trời đã sinh em ra là để đảm nhận việc này. Đôi mắt bồ câu đen nhánh của em thường nhìn thẳng vào tôi như nhắn nhủ, dò hỏi, gần gũi và thân thiết biết nhường nào? Giờ phút này đây, tôi được ôm chặt em, tấm thân nhỏ nhắn mềm mại ấy đang tỏa ra hơi ấm và hương thơm đầy sức quyến rũ…Em cố gắng đẩy tôi ra và cầm lấy tay tôi kéo tôi cùng chạy, tiếng em cười vang lên trong buổi sáng hôm ấy, hồn nhiên và bình yên làm sao! Chiều nay em đi tăng viện cho đơn vị phía trước nơi dày đặc bom pháo, sự hiểm nguy lúc nào cũng sẵn sàng ập tới…Tôi bỗng thở dài buồn bã. Em ngạc nhiên ngước nhìn tôi và bàn tay mềm mại yếu đuối ấy vỗ nhẹ vào vai tôi: - Sao anh lại tự nhiên thở dài thế? Tôi chống chế: - Có gì đâu, anh chỉ thở hắt ra mạnh mà thôi mà! - Làm sao mà mắt anh buồn quá vậy? …. … Em nói tiếp câu chuyện, giọng vẫn bình thường vui vẻ: - Anh học cơ khí ở gần làng em, anh có biết chị Liên không? Đó là bà chị gái của em đấy, người ta nói rằng chị ấy đẹp nhất vùng và cả em của anh nữa đấy! Em cấu nhẹ vào má tôi, chắc anh phải biết chứ, bọn đàn ông con trai các anh mà! Đây lại là lần nữa em vô tình hỏi tôi điều đó. Để tránh sự mất bình tĩnh, tôi cố gắng cười lớn và lắc lắc cái đầu…Nhưng trong thâm tâm của tôi lại dâng lên một nỗi khổ đau khó tả, phải chăng tôi dằn vặt vì lại một lần nữa đóng kịch để lừa dối em? Còn sao cả mấy ngày hôm nay tôi rất nóng ruột vậy, có một linh tính gì chăng? Điều dữ đó đã xảy ra. Em, người con gái trong buổi trưa hôm ấy, với mái tóc đen mượt, buộc một chiếc khăn màu tím ngắt và cả bộ quân phục mới gọn gàng cùng chiếc túi đeo trên vai có dấu chữ thập lớn đỏ rực như một bông hồng đã ra đi và mãi mãi không trở về! Em đã hiến dâng cả cuộc đời tươi trẻ cho tổ quốc thân yêu! Đợt B52 vào buổi chiều hôm
- ấy bất ngờ rơi trúng vào trong đội hình hành quân của đơn vị. Chỉ có hai người hy sinh. Một bác sĩ trẻ và em. Nhưng riêng em, người ta không hề tìm thấy dấu tích. Một tuần sau chúng tôi cố đến đó để dò tìm em một lần nữa. Chúng tôi đào xới một số nơi nghi ngờ. Có người đi quanh đó để phát hiện mùi người chết. Theo kinh nghiệm, thì khoảng một vài ngày sau nếu có thịt xương, gan ruột…Bị bắn tung tóe đâu đó thì nhất định sẽ phân hủy bốc mùi! Nhưng lần đó, ở vạt rừng tan tát ấy, chúng tôi không hề tìm thấy! Như vậy, em, người yêu của tôi đã đi vào cõi vĩnh hằng không để lại dấu tích gì. Em như người huyền thoại, xuất hiện đấy, rồi lại biến đi trong cuộc đời tôi, trong một cánh rừng xa lạ, trong những đám khói bom, đen ngòm, ùn ùn bốc lên che choán cả chân trời! Còn tôi, người con trai may mắn còn sống sót được sau cuộc chiến tranh, tâm hồn u uất vì đã ôm một kỉ niệm khủng khiếp là chứng kiến sự ra đi của hai người thiếu nữ thân thiết nhất. Họ đáng lẽ chỉ là những người vợ, người chị, người mẹ và người em suốt đời tận tụy bao dung thế gian này bằng sự nhẫn lại chịu đựng cần mẫn đầy nữ tính của tình yêu, của sự bình an và sự dịu hiền. Có một điều tôi còn ân hận và đau xót là khi chết, em không hề được biết là đúng một năm hai tháng tám ngày trước đây người chị ruột của em đã ra đi. Mong rằng ở cõi siêu nhiên hai người con gái đó sẽ thông cảm và hiểu cho lòng tôi. Tôi đã cố tình giấu em, tôi đã cố tình nói dối em vì không muốn mang nỗi buồn lớn lao đó đến em. Nhưng chao ôi! Tôi cũng hèn yếu lắm, tôi không giữ được em, không bảo vệ được em, trước sức mạnh của sắt thép và lửa, trong cuộc chiến tranh khốc liệt này!
ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn