intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Harry Potter và Bảo Bối Tử Thần

Chia sẻ: Chu Đình Nam | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:2005

250
lượt xem
111
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Harry Potter và Bảo Bối Tử Thần là 1 phần cuối cùng của bộ truyện Harry Potter của tác giả J.K. RowLing.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Harry Potter và Bảo Bối Tử Thần

  1. Thông tin sách
  2. Tên sách: Harry Potter và Bảo bối Tử thần Tác Giả: J.K. Rowling Dịch Giả: Lý Lan Nhà Xuất Bản: NXB Trẻ Năm xuất bản: 27/10/2007 Khổ sách: 14x20cm Số trang: 788 Ebook Đánh máy: Tuổi Trẻ Online & KrFilm.net Chính tả và chuyển sang
  3. ebook: Thư viện eBook Hoàn thành: 06/01/2009 http://thuvien-ebook.com Harry Potter và Bảo bối Tử thần Mục lục Chương Một Chúa tể hắc ám đang lên Chương Hai Hồi niệm Chương Ba Cuộc ra đi của nhà Dursley Chương Bốn Bảy Potter Chương Năm
  4. Chiến binh rơi rụng Chương Sáu Con ma xó mặc đồ ngủ Chương Bảy Di chúc của Cụ Albus Dumbledore Chương Tám Đám cưới Chương Chín Một nơi để trốn Chương Mười Câu chuyện của Kreacher Chương Mười Một Quà hối lộ Chương Mười Hai Pháp thuật là quyền lực Chương Mười Ba Ủy ban đăng ký phù thủy gốc Muggle Chương Mười Bốn
  5. Tên trộm Chương Mười Lăm Yêu tinh rửa hận Chương Mười Sáu Thung lũng Godric Chương Mười Bảy Bí mật Bathilda Chương Mười Tám Chuyện đời và chuyện xạo của Albus Dumbledore Chương Mười Chín Con hươu bạc Chương Hai Mươi Ông Xenophilus Lovegood Chương Hai Mươi Mốt Chuyện Kể về Ba Anh Em Chương Hai Mươi Hai Những Bảo bối Tử thần
  6. Chương Hai Mươi Ba Phủ Malfoy Chương Hai Mươi Bốn Người chế tạo đũa phép Chương Hai Mươi Lăm Chòi Đất Chương Hai Mươi Sáu Gringotts Chương Hai Mươi Bảy Chỗ giấu cuối cùng Chương Hai Mươi Tám Mảnh Gương Thất Lạc Chương Hai Mươi Chín Vòng nguyệt quế đã mất Chương Ba Mươi Tống cổ Severus Snape Chương Ba Mươi Mốt Chiến trường Hogwarts
  7. Chương Ba Mươi Hai Cây Đũa phép Cơm nguội Chương Ba Mươi Ba Chuyện của Prince Chương Ba Mươi Bốn Trở lại Rừng Cấm Chương Ba Mươi Lăm Ngã tư vua Chương Ba Mươi Sáu Sơ hở trong kế hoạch Mười chín năm sau Lời đề tặng của quyển sách này được chia bảy phần: Tặng Neil, Tặng Jessica, Tặng David,
  8. Tặng Kenzi, Tặng Di, Tặng Anne, Và tặng Bạn, Nếu bạn gắn bó với Harry cho đến phút cuối cùng. *** Ôi đau khổ sinh ra trong đua tranh tiếng kêu gào rợn óc của tử thần
  9. và cú đấm vỡ huyết mạch, máu tuôn không ai có thể cầm được, nỗi buồn, lời nguyền không ai chịu đựng nổi. Nhưng phương thuốc chữa lành nằm trong chính ngôi nhà không phải ngoài kia, không , không phải từ ai , mà từ chính họ, sự bất hoà đẫm máu. Chúng
  10. tôi hát xin người, hỡi các thần linh âm u trong lòng đất. Vì chưng nghe thấu , hỡi những quyền lực hoan lạc ở cõi âm - hãy đáp lời cầu khẩn, hãy cứu giúp. Hãy phù hộ trẻ em , và ban cho chúng khải hoàn. Aeschylus, Những người dâng rượu tế.
  11. *** Chết chẳng qua là đi sang một thế giới khác, như bạn bè đi biển; họ vẫn sống trong nhau. Bởi vì họ nhất thiết cần tồn tại, yêu và sống trong tình yêu đó có ở khắp nơi. Trong tấm gương thiêng này họ nhìn tận mặt nhau, chuyện trò tự do và trong sáng. Đây là niềm an ủi của bạn bè , rằng cho dù họ có bị coi là đã chết, nhưng tình
  12. bạn và mối thâm giao của họ, theo lẽ thường nhất, vẫn tồn tại, bởi vì bất tự William Penn, Thêm những chiêm nghiệm nữa của cô đơn. *** Chương Một Chúa tể Hắc ám đang lên Hai người đàn ông hiện ra từ cõi không, cách nhau vài thước, trên một con đường nhỏ hẹp dưới ánh trăng. Cả hai cùng đứng im phắc trong một giây, đũa
  13. phép người này chĩa vào ngực người kia; nhưng khi nhận ra nhau họ thu đũa cất vào áo choàng, bắt đầu đi về cùng một hướng. “Tin tức sao?” Người cao hơn trong hai người hỏi. “Tuyệt,” Severus Snape trả lời. Con đường nằm giữa một bụi dâu gai còi cọc mọc hoang bên trái và một hàng giậu cao được cắt tỉa chu đáo ở bên phải. Vạt áo choàng dài của hai người đàn ông bay lất phất quanh cổ chân khi họ bước đi. “Tưởng đâu tôi trễ rồi chứ,” Yaxley nói, bộ mặt thô đần của hắn lúc ẩn lúc hiện khi những cành cây cao bên trên che khuất ánh trăng. “Hơi rắc rối hơn dự kiến. Nhưng tôi hy vọng ngài sẽ hài lòng.
  14. Anh coi bộ chắc mẻm tin tức anh thu được là xịn?” Snape gật đầu, nhưng không nói gì thêm. Họ quẹo phải, tiến vào một con đường rộng dành cho xe chạy dẫn ra khỏi con đường mòn. Hàng giậu cao uốn cong theo họ, và kéo dài đến tận hai cánh cổng kiểu cọ bằng sắt đồ sộ chắn đường hai người đàn ông. Không người nào dừng bước: cả hai im lặng giơ tay trái lên kiểu như chào và đi xuyên qua cổng, như thể mớ kim loại đen đó là khói. Những hàng giậu thủy tùng hãm bớt tiếng bước chân của hai người đàn ông. Đâu đó bên trái họ có tiếng xào xạc: Yaxley lại rút cây đũa phép ra chĩa lên phía trên đầu người đồng hành, nhưng âm thanh ấy hóa ra xuất phát từ một con công
  15. trắng tinh đang oai phong đường bệ bước đi trên hàng giậu. “Lúc nào cũng bày đặt, cái lão Lucius ấy! Lại còn công nữa...” Yaxley nhét cây đũa phép vào trong áo choàng kèm theo một cái khịt mũi. Một dinh thự sang trọng hiện ra trong bóng tối cuối con đường thẳng tắp dành cho xe chạy, ánh sáng lóe ra từ những ô vuông lấp lánh như kim cương của những khuôn cửa sổ tầng trệt. Một cái hồ đang phun nước ở đâu đó trong khu vườn âm u phía bên kia hàng giậu. Sỏi nghiến rào rạo dưới chân họ khi Snape và Yaxley bước về phía cửa chính, cửa mở ra khi họ đi tới gần, mặc dù không thấy ai mở cửa. Hành lang rộng, được chiếu sáng mờ
  16. mờ, và được trang trí lộng lẫy, với một tấm thảm diễm lệ trải gần kín mặt sàn đá. Những đôi mắt của đám chân dung mặt tai tái treo trên tường dõi theo Snape và Yaxley khi hai người đi ngang qua. Hai người đàn ông dừng bước bên một cánh cửa bằng gỗ nặng ịch dẫn vào căn phòng kế tiếp, ngần ngừ trong tích tắc, rồi Snape vặn nắm đấm cửa. Phòng khách đầy những người ngồi im bên một cái bàn dài chạm trổ kiểu cọ. Những bàn ghế vốn thường bày biện trong phòng đã bị dồn bừa vào sát tường. Ánh sáng tỏa ra từ ngọn lửa đang cháy phừng phừng trong một lò sưởi bằng cẩm thạch to đẹp đội một tấm gương viền vàng. Snape và Yaxley chần chừ một chút ở ngưỡng cửa. Khi mắt đã quen với
  17. bóng tối, họ đi về phía một hình ảnh kỳ quái nhất trong toàn cảnh: một nhân dạng rõ ràng là bất tỉnh đang chổng ngược lơ lửng bên trên cái bàn, chầm chậm xoay vòng như thể bị treo bằng một sợi dây thừng vô hình, và được phản chiếu trong tấm gương lẫn trên mặt bàn láng bóng bên dưới. Không ai trong số người ngồi phía dưới cái cảnh quái đản ấy nhìn lên ngoại trừ một thanh niên trắng nhợt ngồi gần như ngay bên dưới hình nhân treo ngược. Cậu ta dường như không thể cưỡng được cứ một hai phút lại liếc nhìn lên phía trên đầu mình. “Yaxley. Snape,” một giọng nói cao, rõ, phát ra từ đầu bàn. “Chúng bây suýt trễ.” Người vừa nói ngồi ngay phía trước lò
  18. sưởi, cho nên thoạt đầu những người mới đến khó mà nhìn thấy gì khác hơn bóng dáng kẻ đó. Tuy nhiên, khi họ đến gần hơn thì gương mặt kẻ đó lộ rõ dần vẻ u ám, trọc lóc, như đầu rắn, với một cái khe tét ra làm lỗ mũi và hai con mắt đỏ chóe có đồng tử vạch thẳng đứng. Kẻ đó xanh xao đến nỗi dường như phát ra một quầng sáng ngà ngà. “Severus, lại đây,” Voldemort nói, chỉ vào một cái ghế ngay sát bên phải hắn “Yaxley... ngồi cạnh Dolohov.” Hai người đàn ông ngồi vào chỗ được chỉ định. Hầu như mọi con mắt quanh cái bàn đều hướng về Snape, và V oldemort nói với Snape trước nhất. “Sao?” “Thưa Chúa tể, Hội Phượng Hoàng có
  19. ý định chuyển Harry Potter từ chỗ đang ở đến một nơi an toàn vào thứ bảy tới, lúc trời tối.” Sự hào hứng nổi lên thấy rõ quanh cái bàn: một số căng người lên cứng đơ, một số bồn chồn cựa quậy, tất cả đều chăm chú nhìn Snape và Voldemort. “Thứ bảy... lúc trời tối,” Voldemort lặp lại. Hai con mắt đỏ của hắn nhìn chằm chặp vào đôi mắt đen của Snape với sự chiếu tướng mà một vài kẻ quan sát bên ngoài phải ngoảnh đi, dường như sợ chính mình sẽ bị cháy lây bởi cái nhìn rực lửa dữ dội đó. Tuy nhiên, Snape bình tĩnh nhìn thẳng vào mặt V oldemort; một lúc sau, cái miệng không môi của V oldemort cong lên từa tựa như một nụ cười.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2