Hãy đến chậm hơn nữa
Võ Hng
Mỗi năm có khong chừng i ln tôi nh đến Hot. S ln nh tăng theo tỷ l thun
vi s tui. Rõ ràng là càng ln tuổi người ta càng hay nhìn v quá kh, không phi vì
thích nhìn mà dường như vì người ta bt buc phi nhìn.
Hot hc chung lp v lòng vi tôi. Tri qua một niên khóa, anh không có đặc điểm gì
khiến tôi lưu ý.l ch cái tên của anh là có đôi chút đc bit. Chúng tôi gi là Qut
lin trong óc hin hình c th ra mt cái qut. Tht tin li và t nhiên. Hồi đó người ta
dùng cái qut bng giy pht lên trên nhng cái nan tre xòe ra xếp li gn gàng. Nhng
kép hát bội đóng vai nịnh thn s dng qut nhiu nht, hầu như thường xuyên có cái
qut trên tay. Cái qut biến thành vũ khí tùy thân như thời nay i súng đánh đai trên vai
người lính. Khi cn bt khán gi lưu ý đến câu nói ca mình, tên nnh thần thường va
nói va dui tay mt xòe cái qut ra, còn tay trái thì vut râu. My cô công chúa cũng hay
cm quạt. Khi đợi người tình lang phùng gân c va trn mt lên hát cho hết đoạn Nam
đoạn Bc ca hn, thì nàng công chúa li dng cây quạt đang cầm tay để quạt cho đỡ
nc. Khán gi đâu có lưu ý chê trách mt c ch phn ngh thuật như vậy bi chính nhiu
khi có thy nàng công chúa qut mát trên sân khu, khán gi mi bng cht nh đến cây
qut cm tay ca mình và thế là c rp hát phn phi nhng cánh qut màu trắng như
những cánh bướm hoạt động. Chúng tôi đa nào cũng có những kinh nghiệm đi coi hát
bội như vậy.
nhà vườn người ta dùng mo cau đ ct thành qut. Đó là thứ qut bn nht, khi ng
quên tha h nằm lăn lên trên và khi giận con thì tr cán mà vt, vt chết thôi, không s
rách, không s gãy. Những người nghèo không có cây cau mọc trong vườn, không có cái
ờn để cây cau mc thì qua mùa Hè khi gió Nam tạt hơi nóng vào mặt, h đi lượm
nhng b tre các b tre làng. Lúc by gi những cây măng đã mọc cao và đốt nào va
già đủ sc chịu đựng nng gió thì vi ci b cái b by lâu nay vn che ch nó. Các cái
b rt lang thang trên mt đường đi, được lượm lên, đem về nhà dùng dao vanh ct thành
hình qut.
C mt h thng quạt như thế dành cho s liên tưởng ca tôi.
Sau này khi lên đến lớp Tư, Hot dn một đứa em của anh đến xin hc. Tên nó là Bác.
Chúng tôi sp sửa liên tưởng đến “cái chén”, - chúng tôi là dân min Nam nên chuyên
môn đọc sai nhng ch tn cùng bng T, C, có G và không G, - thì thy giáo gt gù bo
Hot:
- Ai bày cha mày đặt tên là “Hot bát”?
Hot lí nhí:
- D thưa thầy con không biết.
Thy quay li chúng tôi:
- Đố các trò “Hot bát” là gì?
Nhiều đứa rúc rích cười thích thú nhưng không dám gtay xin nói. Chắc đứa nào cũng
có mt li ging nghĩa như nhau. Đợi lâu không thấy đứa nào xung phong, thy ch ngay
thằng Lăng.
Lăng đứng dy:
- D thưa thầy là mình qut cho Bác mình, là tri nóng Bác mình sai mình qut cho ng
mát…
Cách gii thích tht bt ng, và “ông Bác” thì cũng cụ th d tưởng tượng như “cái chén”
nên c lớp cười r lên. Thy cũng cười theo.
- Các trò dt. “Hot bát” là ch Nho. Nghĩa là ăn nói trôi chảy, ai hỏi đâu trả lời đó.
Hoạt không ăn nói trôi chy, thông thạo như y nghĩa của cái tên anh. Thầy kêu lên đọc
bài thì anh cà kê ch một câu đu, lp li mi ch đến năm, bảy ln rồi đứng khng. Lúc
by gi ngón tay cái ca anh làm việc tay cái lưỡi. Anh thc ngón tay vào l bàn ch
dành gài gô-đê (1 ) mực và c thc vô rút ra. Thy hi:
- Ai biu mày no l gô-đê?
Anh ngước mt lên ng ngn hi:
- D? D thy sai con no cái gì?
Trời ơi! Ngu ơi là ngu! Đến gi chơi chúng tôi bao vây anh đ hành h tiếp.
- Hi nãy thy sai anh no cái gì vy?
- Tao đâu có biết? ng nói tao không nghe, tao hi li ng không nói.
- Chiu nay mà anh không no xong thì chết anh.
- Tao biết no cái gì?
- Sao không hi li cho rõ?
- Hi ri mà không nói.
- K anh. Chiu nay b đòn k xác anh.
Chiều đó Hoạt trn hc. Thy sai bn anh sc vóc lực lưỡng đến nhà bt. Tìm khp nhà
trên tìm xung nhà bếp. M anh nói:
- U l. Nó có ôm sách v đội mũ xách ve mực đi học rõ ràng mà. Ch đi đâu mà không
tới trường?
Cha anh chm rãi nói tng tiếng:
- Thng nh giu v đi chơi đâu rồi be. Chc theo lũ thng Bch thằng Trinh đi đánh
trổng hay đi bt chim.
- Ông mới đánh nứt đít hôm kia, chắc ba nay không dám, - li m anh.
- Nó s ai mà không dám?
Xem chng cuộc đi thoi dài nhm không giúp ích gì cho cuộc sưu sách phạm nhân,
bn v sĩ đi lần ra sân sau, lc li tng bi chui, từng đống ci. Vn không tung tích.
Bốn người th b v chung bò. Con Xe con Pháo nghnh cái mặt dài đuỗng lên ngó,
ming ngồm ngoàm nhai, đuôi qut lia lịa lên sườn lên lưng.
- Thng này coi vy mà biến hóa như thần, - một đứa nói.
- Nó dám biến làm con rui lm. Hồi hôm dượng Năm tao đc truyn Tây Du cho bà Ni
tao nghe có đon ông T Thiên biến làm con mui, - một đứa tr li.
- Biến làm con bò chắc ăn hơn. Biến làm con rui con mui, l con bò nó quất đuôi trúng
mt cái chết nhăn răng.
Ming nói mt dòm, tay cm cây củi đập vu vơ lên cây róng chung bò, lên đống rơm để
dành b cho bò ăn.
Chợt đống rơm vùng dậy. Một bóng đen vụt tri lên. Anh Hoạt.m dính đầy đầu, rơm
ghim đầy áo, anh phóng mt si ri chy u mt mạch vượt vuông sân, vượt luôn đám đất
xanh um nhng vng khoai lang, nhy thoát qua b rào, biến mt. Nhng cọng rơm bị
phi bay còn lượn lng l trước khi rơi xuống đất. Anh Khóa, mt v sĩ giật mình đứng
khng.
- May thng này không có võ. Nếu không thì nó đã cho tao một đá, b bong bóng để chy
thoát thân.
- Mày d quá. Ch cây ci cm trên tay làm chi? Phang cho nó một đòn.
Đại để đó là nhng k nim Hoạt đã gi li trong trí nh ca tôi.
Sau khi hc xong hết lớp Tư thì chúng tôi xa cách nhau. Tôi lên trên trường Phủ, trường
Tnh hc tiếp còn Hot thì tr v nhà tha kế công vic của cha anh để sau này tiến lên
thay thế.
Sau đó chừng bốn, năm năm, một hôm không nh đang nói chuyn gì bng một người
bn nhắc đến Hot. Giọng nói đang to cht nh đi, thì thầm như một tâm s.
- … nó b phung.
Không ai được chun b để nghe tin đó nên ai nấy đều có cảm tưởng mình va rùng
mình. Chừng như người ta có quyn mc một trăm thứ bệnh khác, điều đó không khiến ai
ngc nhiên, ch bnh phung thì không th tưởng tượng được.
- Cha nó phi dng mt cái chòi giữa đám dưa hấu ngoài soi để giấu nó ngoài đó, - li
người bn kể. Nhưng lâu ngày rồi cũng bị lộ. Có người đâm đơn xuống Huyện. Nhà nưc
ti bt ch đi…
Không ai tìm hỏi xem “Nhà nước” là quan nào và anh b ch đi đâu. Cái tai họa ln
quá, quá tm lo lng ca sức người nên ai cũng chỉ nghe ri chép ming rồi thôi. Y như
khi nghe tin mt người đã t trn. Chc chn không ai hi xem linh hồn người đó đang đi
v ớng nào, Thiên đường hay Địa ngc. Sức người dng li hơi thở ht ra, bt lc
đầu hàng và tiếp sau đó là phn vic ca Pht, ca Chúa, của Allah. Coi như là chúng tôi
đã trao vic vào tay của Thượng đế ri vy.
Năm tháng dần trôi, những người bn của tôi và tôi đều lớn lên, đứa nào cũng được quây
qun bi một gia đình, như cây keo, cây me, cây sầu đông khi đứng tui sc vóc vng
vàng thì bao gi cũng có nhiều cây con đứng xúm xít xung quanh. Có nhng cây con
mơn mởn vượt cao ngang tm ngc ca cây m, - mười tám, hai mươi tui rồi đó, - có
nhng cây mnh mai yếu đuối rt rè chìa được đôi cành, - chín, mười tui, - và có nhng
cây mi nhú t mặt đất, nh nhoi ngơ ngác. Tôi thấy đứa bn nào cũng trở nên nghiêm
trang và nhiều đứa nghiêm trang một cách thái quá đến độ buồn cười. Đa nào cũng đột
nhiên tăng giá trị, th giá tr được dán thêm do những đứa con mang li. Thng Phong có
đứa con đu lòng làm tới Đi úy công binh. Nó không cn phi tham nhũng mà nhà đầy
xi măng, đầy sắt. Đứa con út ca nó khi mc quần đùi thì để l cp chân to đen, vạm
v như cặp chân voi. Thằng Lào có hai người r, mt tên làm Quận trưởng, mt tên làm
Thiếu úy Tr y. Vân vân. Được “D” bi nhng sĩ quan và cán b Hành chánh như thế,
được n nang bi nhng bp tht hùng hậu như vậy, được đặt lên trên đầu ca lũ cháu ni
cháu ngoại, các người bn may mn ca tôi thật có dư lý l để hãnh din. Những lúc đó
tôi nh đến Hot. Sao bao nhiêu kh đau lại ch dành cho anh? Bao nhiêu nhc nhi vt
cht, giá lnh tâm hn li dành tng cho riêng mt anh? Bây gi anh nơi nào? Còn sng