intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

HOA HỒNG TÍM

Chia sẻ: Vylanh Ngọc Vy | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:18

44
lượt xem
4
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Ở một khu phố nọ có một đôi vợ chồng trẻ sống với nhau rất hạnh phúc. Mỗi buổi sáng chàng trai đều dậy rất sớm để chuẩn bị bữa sáng cho vợ. Hầu như tất cả mọi việc trong nhà đều do anh ta làm hết. Có lẽ như một ngày 24 tiếng là quá ít ỏi so với anh.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: HOA HỒNG TÍM

  1. HOA HỒNG TÍM \
  2. “ Một câu chuyện nhẹ nhàng, một tình yêu và hơn thế nữa…” Ở một khu phố nọ có một đôi vợ chồng trẻ sống với nhau rất hạnh phúc. Mỗi buổi sáng chàng trai đều dậy rất sớm để chuẩn bị bữa sáng cho vợ. Hầu như tất cả mọi việc trong nhà đều do anh ta làm hết. Có lẽ như một ngày 24 tiếng là quá ít ỏi so với anh.
  3. Người vợ là một cô gái vô cùng dễ thương. Hầu hết thời gian anh đi làm, không ở cạnh cô , cô luôn ra ngồi trên cái xích đu, cạnh vườn hoa. Cô có nét đẹp dịu dàng, nhẹ nhàng như những hạt sương buổi sớm. Cũng chính vì thế mà trông cô mong manh dễ vỡ làm sao. Sáng nay, khi anh đã đến công ty làm việc , cô lặng lẽ ra vườn hoa trước sân nhà. Chân cô vừa đẩy nhè nhẹ cho chiếc xích đu đưa qua đưa lại, vừa thì thầm khẽ hát. Lúc đầu, mọi người ở khu phố đều tưởng rằng cô có cấn đề về não. Nhưng qua tiếp xúc với anh, họ đã biết lý do vì sao anh luôn lo lắng, thậm chí là chiều chuộng cô hết lòng. Từ lúc đó, mọi người và cả những đứa trẻ trong khu phố ấy đều rất yêu quý đôi vợ chồng mới chuyển đến này…
  4. Đang say sưa hát một vài câu vu vơ, cô bỗng thấy một nụ hồng vừa he hé nở. Cô vội vàng đến bên nụ hoa ấy. Ngón tay thon dài xanh xao khẽ chạm vào nhưng rồi cô vội rụt tay lại ngay: - “À! Nó còn bé thế này. Nếu mình lỡ tay chạm mạnh vào thì sẽ làm mất đi vẻ đẹp vốn có của nó.” Cô ngồi xuống, ánh mắt không rời nụ hoa một phút nào. Một làn gió thoảng thổi qua làm những lọn tóc dài của cô bay bay, vương qua khuôn mặt nhỏ nhắn xanh xao. Cô ngồi thừ ở đấy không biết bao lâu, bỗng có bé Hoa nhà bên cạnh chạy sang: - “ Cô ơi!” - “ Hi. Gì vậy bé?”
  5. - “ Sao cô lại ngồi dưới đất thế kia?” - “À! Hi. Cô đang ngắm hoa hồng đấy chứ”. Cô vừa nói vừa chỉ tay về nụ hoa bên cạnh. - “Ô! Xinh quá cô nhỉ!” - “Ừ!” - “ Cô ơi, sao hôm qua cháu không thấy nó? Lạ quá hà” Cô mỉm cười với suy nghĩ non nớt của một em bé 5 tuổi:
  6. - “ Thì tối đêm qua nó mới hình thành nụ mà bé.” - “ Nhanh quá cô nhỉ”. Hoa phì cười vì phát hiện mới mẻ này. - “Đời người cũng giống như nụ hoa này vậy. Nhanh chóng nở rồi sẽ mau tàn thôi…”. Ánh mắt cô buồn rười rượi, khóe mi hình như đã bắt đầu ươn ướt. Cô vốn nhạy cảm như thế mà. - “ Cô ơi! Cô sao vậy?”. Hoa tròn mắt nhìn cô ngơ ngác. - “ Cô thương nụ hoa này, có lẽ trưa nay nó nở và sẽ tàn vào buổi tối.” - “Ôi! Vậy thì buồn quá, cô ạ”. …
  7. Trong căn nhà nhỏ xinh ấm áp là một bức tranh gia đình mà mọi cô gái đều thầm mơ ước hiện ra. Cô đang ngồi xem ti vi. Anh thì đang nấu bữa tối: - “ Anh ơi!”. Cô vừa xem hoat hình vừa hỏi vọng vào nhà bếp. - “ Gì thế em? - “ Mình lấy nhau bao lâu rồi anh nhỉ?” - “ 2 năm rồi. Sao hôm nào em cũng hỏi anh câu này thế?”
  8. - “ Vì lúc nào anh cũng trả lời sai.” Anh im lặng, anh hiểu rõ ý cô vừa nói. Cô nhẹ nhàng nói: - “ Anh ở bên em được 2 năm 11 tháng 10 ngày rồi” - “Em” Lần nào cũng vậy, họ nói đến đây là anh lại chuyển đề tài. Cô không hề biết mỗi lần anh nghe cô tính rõ ràng từng ngày như thế, tim anh lại càng đau hơn. Một ngày trôi qua là cả một cực hình đối với anh. Anh không sợ vất vả, không sơ phải chiều chuộng cô, lo lắng đến cô. Anh duy nhất chỉ sợ một điều: thời gian. Thời gian trôi đi là lấy mất của anh một ngày hạnh phúc. Anh chưa bao giờ tin vào định mệnh, cũng như anh không bao giờ đọc những câu chuyện lãng mạng. Nhưng khoảng 4 năm về trước, anh đã thật sự tin vào định mệnh khi gặp cô. Anh và cô yêu nhau tha thiết. Cả hai là mối tình đầu của nhau.
  9. Cô gái anh yêu bị bệnh tim bẩm sinh, thể chất vốn rất yếu ớt. Cô rất mê xem phim hoạt hình và thích hoa hồng tím. Lúc ấy, cô mới 23 tuổi. Cô là một cô gái đặc biệt. Anh còn nhớ một lần hỏi cô: - “ Em này! Em thích đọc truyện lãng mạng thế sao em không hành động giống họ nhỉ?’ - “ Là sao hả anh?” - “ Những cô gái trong truyện khi biết mình bị bệnh thì họ sẽ rời xa người họ yêu…”. Anh chưa nói hết câu là cô đã chen ngang vào:
  10. - “Để rồi người con trai ấy phải chạy tìm họ khắp nơi. Tìm không được thì sẽ đau khổ, nhớ nhung đến suốt cuộc đời còn lại hả anh?” Anh tròn mắt nhìn người con gái này - “ Em không muốn như thế, em thì sao cũng được. Nhưng anh thì phải sống hạnh phúc và vui vẻ. Vì em yêu anh rất nhiều anh à!” - “ Em”. Anh ôm chặt cô vào lòng như sợ kẻ khác cướp cô khỏi vòng tay anh. Lòng anh hạnh phúc biết bao khi có cô bên cạnh. Đáng tiếc… Bố anh là một bác sĩ nổi tiếng, ông rất tận tình trong việc điều trị cho cô. Một hôm, ông gọi anh đến bệnh viện: - “ Bố muốn hỏi con một việc. Con phải trả lời thành thật với bố”
  11. - “Bố! không lẽ bệnh tình của cô ấy…” - “Hãy trả lời câu hỏi của bố trước đã: Con có thật sự yêu con bé” - “ Vâng , con yêu cô ấy.” Nhìn vẻ mặt cương nghị của con trai. Vị bác sĩ già hài lòng mỉm cười. Tuy nhiên, nụ cười chợt tắt hẳn trên môi của ông. Ông khẽ nói, lời nói chứa đầy vẻ xót xa: - “ Bệnh tim của con bé không có gì lo ngại…nhưng…”. Tiếng nói ông đứt quãng, âm thanh phát ra cũng dần lắng xuống. Anh lo lắng:
  12. - “ Sao hả bố?” - “ Bố đã tìm ra lý do khiến con bé dạo này hay đau đầu và xanh xao, mệt mỏi như vây” Anh giờ đã nhận ra vẻ mặt bối rối, xúc động hiếm thấy ở ông. - “ Con bé có khối u ờ não. Khối u ấy đã phát triển đến giai đoạn cuối” Anh chết lặng với những gì mình nghe thấy. Anh lấy lại một chút bình tĩnh, giương đôi mắt đỏ hoe về phía bố: - “ Thế cô ấy còn sống được bao lâu nữa ạ?”
  13. Bất ngờ trước thái độ của con trai, vị bác sĩ già cũng không ngăn được xúc động. Với sự từng trải của mình, ông hiểu rõ nước mắt không phải là giới hạn cao nhất của nỗi đau. Khi con người ta gặp phải một việc quá sức chịu đựng thì họ sẽ im lặng, không tỏ thái độ gì. Đứa con trai duy nhất của ông cũng đang như thế: - “ Ba năm nữa thôi, con trai à.” - Con cảm ơn bố, con có việc phải đi một lát. Con chào bố” Anh nhanh chóng bước đi, để lại sau lưng ánh mắt đầy lo ngại của người cha già. Trong cuộc đời hành y của mình, chưa bao giờ ông cảm thấy bất lực như lúc này. Ông khẽ thở dài: “Định mệnh thật tàn nhẫn với con. Con trai à.” …
  14. Đang trôi miên mang theo dòng suy nghĩ, anh chợt nghe cô hét lên: - “ Anh ơi! Em nghe có mùi khét thì phải” Món thịt nướng hôm nay của anh có màu thật đặc biệt, cô tủm tỉm cười: - “ Chồng em hôm nay chế biến được món thịt nướng mới rồi” - “ Em lại trêu anh à. Hì” - “ Anh ơi! “
  15. Cô không biết rằng mỗi lần nghe cô gọi như thế anh hạnh phúc biết chứng nào. - “ Gì vậy em?” - “ Anh tìm hạt giống hoa hồng tím đi nhé! Em muốn trồng.” - “ Hoa hồng tím khó trồng lắm em à, vả lại đất ở đây không thích hợp trồng đâu em.” - “ Anh cứ tìm cho em đi. Em sẽ trồng được mà. Nhé anh?” - “Ừ! Nhưng đừng vì trồng chúng mà ảnh hưởng đến sức khỏe nha em”
  16. - “ Hi Hi. Em biết rồi.” Anh vui vì còn được thấy cô mỉm cười. Hạnh phúc với anh chỉ đơn giản như thế thôi. … Hằng ngày cô vẫn chăm sóc cho cây hoa hồng tím. Nhưng đã gần nửa tháng mà mầm cây vẫn chưa xuất hiện. Cô biết ngày mình còn sống trên thế gian không còn nhiều nữa. Vì thế cô không bỏ cuộc. Cô muốn làm gì đó cho anh, muốn tặng anh một hoa hồng tím do chính tay cô trồng. Cô hiểu rõ rằng người ở lại sẽ đau khổ gấp trăm lần kẻ ra đi…Nhưng đáng tiếc thay, định mệnh khắt khe đã không cho cô
  17. hoàn thành ước nguyện sau cùng. Thượng đế đã mang cô đi lúc cô đang ngồi trên xích đu cạnh vườn hoa… Vài tháng sau, vẫn như mọi ngày, anh ra vườn tưởng nhớ lại hình ảnh cô gái với mái tóc xoăn dài đang ngồi trên chiếc xích đu ngày nào. Cảnh vật còn đây nhưng người không còn nữa. Duy chỉ có tình yêu của anh và cô thì mãi mãi vẫn còn. Anh thoáng buồn, bỗng nhưng phát hiện ra có cái gì đó khác lạ trong khu vườn. Anh vội chạy đến bên một cây hồng vừa có nụ. Giọt nước mắt lăn nhẹ trên khuôn mặt gầy gò vì vắng cô rơi xuống. Nhanh tay lau khô giọt nước mắt, anh hiểu rằng cô vẫn còn bên cạnh anh. Cô đã tặng cho anh món quà sau cuối: nụ hoa hồng tím. Một cơn gió thoảng qua mang theo hương thơm hoa hồng tím, anh khẽ mỉm cười: - “ Là em”
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
4=>1