YOMEDIA
ADSENSE
Hồn em ngoài biển khơi...
62
lượt xem 5
download
lượt xem 5
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
.....Em lao ra màn đêm , tôi chỉ muốn nắm kéo em lại , vì em ơi , lúc này đây xung quanh tôi là một khoảng không vắng lặng ……. Ngày tôi gặp em Cũng không phải mùa thua lá rụng , cũng không phải mùa đông lạnh lẽo , ngày tôi gặp em ………..là ngày không thuộc về bất cứ mùa nào , ngày đó thuộc về con tim và ánh mắt tôi mà thôi ……….. Biễn ban chiều , hoàng hôn xuống , sáng hồng cả một vùng trời , tôi ngồi đó ngay dại như chưa...
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Hồn em ngoài biển khơi...
- Hồn em ngoài biển khơi... .....Em lao ra màn đêm , tôi chỉ muốn nắm kéo em lại , vì em ơi , lúc này đây xung quanh tôi là một khoảng không vắng lặng ……. Ngày tôi gặp em Cũng không phải mùa thua lá rụng , cũng không phải mùa đông lạnh lẽo , ngày tôi gặp em ………..là ngày không thuộc về bất cứ mùa nào , ngày đó thuộc về con tim và ánh mắt tôi mà thôi ……….. Biễn ban chiều , hoàng hôn xuống , sáng hồng cả một vùng trời , tôi ngồi đó ngay dại như chưa từng bất động …..chỉ để ngắm từng đợt sóng , đợt sóng dào dạt tạt vào bờ , rồi lại dạt ra ngoài biển xa ……….đôi lần ngọn sóng chạm vài gót chân tôi ………. Trời dần tối , tôi vẫn còn ngồi đó , tôi vẫn còn đang nhớ ……..nhớ người đã rời bỏ tôi đi ……… Thành phố này xa lạ quá , tôi đang trốn chạy em , trốn chạy hình ảnh người ruồng bỏ tôi ………chưa từng trách hờn gì em . Thinh lặng nơi này , từng kỉ niệm chợt ào về , ngày em nắm tay tôi , ngày em thì thầm nói yêu tôi , ngày nước mắt em chan chứa khi nói lời chia tay ………….ngày tôi lặng nhìn em trên cánh bay khổng lồ , đưa em thật xa thật xa , ………..em đi rồi , em bỏ tôi lại với thành phố cô đơn này ……… Trốn chạy em , kỉ niệm , tôi rời thành phố ồn ào , và đi ngay ngày em đi … Nơi đây , giờ đây có biển và tôi ………. “Tình yêu mật ngọt , mật ngọt trên môi , tình yêu mặn đắng , mặn đắng trong đời” Giọng ai hát , tôi nghe xa xa một giọng hát ngọt ngào trong màn đêm tĩnh lặng của biển …………
- Nhìn quanh ……….tôi cố muốn tìm ra ai là thủ phạm phá vỡ cái không khí lặng lẽ này của tôi , rồi chẳng thấy gì , tôi lại bó gối , thừ người ………..mong là thấy được em trong màn đêm kia ………… “Anh ngồi đây lâu quá nhỉ ???” Tôi giật mình quay lại nhìn , một cô gái , tuổi đời khoảng 19-20 , tóc em dài , nụ cười hồn nhiên , em ngoẻn miệng nhìn tôi …….chờ đợi câu trả lời “Chào em ,tôi mới ngồi một tí “ “”không dám đâu , em nhìn anh từ chiều giờ , đến giờ đã là 10h đêm rồi “ “uh ? thế sao ?????” tôi ngạc nhiên hỏi em , và cũng tự hỏi mình đã ngồi lâu thế sao ??? “Vâng ,anh đã ngồi gần 6 tiếng rồi đó “ Em còn bảo là em đã thua tôi về kỉ TronHoc.comc rồi , vì trước giờ em chưa bao giờ thấy ai ngồi lâu như thế ……….. “Em ngồi đây chung với anh cho đỡ buồn nha “ “uh , sao cũng được “ Em ngồi lặng im như thế , và tôi cũng dường như quên mất sự hiện diện của em ……… “Thôi ah về đi , khuya rồi ,người xứ khác đến đây mà , nguy hiểm lắm” “Không sao, tôi cần có những giây phút này nhiều lắm , tôi không muốn bỏ lỡ em biết ko ?” “Ơ mà sao em ko về đi , con gái đi đêm thế thì ko tốt đâu “ Em nho nhỏ “ Chốn nao mà về ……….” Tôi ko quên hỏi em nhà em ở đâu ?vì thật ra trong lòng tôi giờ có quá nhiều nỗi u buồn , tôi chẳng còn đủ lịch sự để quan tâm đến một người khác nữa ngoài bản thân …….
- “Anh có vẻ buồn ?” Em cắt ngang dòng suy tư của tôi “uh , thất tình “ Rồi tôi gượng cười ……….màn đêm trống vắng , lạnh lùng , rì rào bên tai tôi tiếng sóng vỗ bờ ……… “ Tình yêu như biển , biển rộng hai vai , biển rộng hai vai ………” Em lại cất tiếng hát, …….tôi cũng ngạc nhiên vì nơi đây có một người trẻ tuổi như em lại biết nhạc Trịnh …… “Bài hát ấy tên gì em nhỉ “ “Lặng lẽ nơi này “ Em trả lời tôi rồi im lặng , chúng tôi cứ như thế mà nhìn ra biển …….. Đồng hồ tôi đã 11h đêm , tôi thấy lạnh , nhìn sang em ……….. “Em có lạnh ko?” “Dạ không , em đã quen thế này 3 năm nay rồi” “sao lại 3 năm ???” Tôi ngạc nhiên hỏi em “em chờ ……..”Em run run trả lời tôi “chờ ai ?...” “ một người ……..” “người yêu em à ?” “vâng , ảnh đi đã lâu lắm rồi , ngày ảnh đi em nói ngồi đây mỗi khi chiều về chờ ảnh quay về …….”
- Em bảo người yêu em là thuỷ thủ , đi ra biển và mãi ko về , nên cứ thế mà em đợi gần 3 năm …..17 tuổi em đã yêu rồi hay sao ??? đối với miền quê này cỡ tuổi em giờ đã đùm đề chồng con rồi , có ai còn như em đâu …… Em nói cùng tôi nhiều lắm , em bảo tôi nếu được một lần nữa cho em quay lại thì em vẫn chọn cách chờ anh ta …….. “Em làm vậy biết rằng ko có kết quả mà sao em vẫn làm ???” Tôi hỏi em “ Em biết chứ , nhưng em thấy hạnh phúc vì chờ người ấy”………. Giữa chúng tôi , khoảng không im lặng lại được lấp đầy …….. “ Thế còn anh ??” bất chợt em hỏi tôi “ Uh , người yêu của anh đi rồi , theo một người đàn ông ở phương trời xa lạ , bỏ lại anh , còn anh thì đang trốn chạy tại nơi này và bị em bắt gặp đấy cô bé “ Hai chúng tôi cùng cười ………… Câu chuyện cứ mãi thế cho đến tận 3h sáng , trời tờ mờ sáng ………tôi quay sang nhìn em . Ánh mắt ương ướt , cứ thể nổi đau đã kìm nén trong lòng em từ quá lâu , tôi thấy xót xa cho chính mình và cho em nữa ……… “Lại một ngày nữa rồi anh à , anh ấy ko về “ Rồi em bật khóc nức nở .Thằng đàn ông như tôi mềm nhũng con tim vì những giọt nước mắt của em , nó thấm đậm con tim tôi , thấm ướt cả những nỗi đau tôi đang mang……… Tôi choàng tay qua vai em , bờ vai em quá mỏng manh , như muốn vỡ tung khi cơn sóng dồn vào bờ ………. “Sao em lạnh thế ?” “ uhm , thể xác và con tim của em , cả hai đều một nhịp mà anh “ những tiếng nói của em sao mà khó khăn quá , có thể vì nước mắt vẫn còn đang tuôn chảy trên mặt em ……..Đến lúc này tôi mới có cơ hội nhìn rõ em hơn , đôi mắt em quá buồn , như thể tôi
- chưa bao giờ thấy ánh mắt ai buồn như thế ………cho đến giờ đây , kho ngồi viết ra câu chuyện này , tôi vẫn còn thấy ánh mắt em ……… “Thôi em về đây , sáng rồi anh à “ Tôi dặn dò em , đừng ra biển khuya như thế nữa , nguy hiểm lắm ……….nếu lỡ gặp người khác tôi thì sao ? “Uh,vì thấy anh em mới ở lại đấy thôi “nheo mắt nhìn tôi Em đi , còn vội với lại tôi vài câu “ Em biết anh là người tốt “ Uh, người tốt em à , người tốt nên tôi mới mất người tôi yêu ………tôi nhìn theo bóng em khuất dần và lẫn tất vào trong sương sớm …………. Trở về khách sạn , tôi thu gom đồ đạc , chuẩn bị ra về , về lại thành phố , về cái nơi dĩ vãng đang chờ tôi ……., tôi quyết định lang thang ra biển một lần nữa , nhưng tôi ko ngồi trên bãi cát , tôi ngồi trong quán café sát bên biển , chỉ cố để nghe tiếng sóng một lần nữa ………. “Em đi về nơi ấy , nơi đau , nơi đau , sông cạn đá mòn “ Bài hát làm tôi giật mình , nhớ lại em , cô gái tôi vừa chia tay ở bãi biển ……..Tôi cảm thấy nhơ nhớ man mác một điều gì , tôi chợt nhớ ánh mắt buồn của em , dịu vời ….. Về khách sạn , tôi quyết định ở lại một đêm nữa , với hy vọng gặp lại em , …………. Cho đến tận bay giờ tôi chẳng hiểu tại sao tôi lại muốn gặp em thêm một lần nữa …………… Tôi nằm vui tại khách sạn , chỉ chờ đến 4h chiều , tôi lại lao ra biển , để ngăm hoàng hôn và ……….
- Tôi vẫn bất động ở cái chỗ cũ , tôi vẫn lắng nghe đừng cơn sóng , tôi nhớ em nói “ chờ đợi là một điều hạnh phúc “ tôi mỉm cười ……….những ý nghĩ miên mang của tôi bị từng đợt sóng đánh bạt ra ngoài khơi xa, tôi ko thể ngồi lặng im như hôm qua , vì ngày hôm qua tôi còn thấy đau và nhớ người yêu của tôi lắm , còn hôm nay tôi ngồi đây , chờ em , chờ cô gái bé nhỏ với ánh mắt buồn ………. Tôi đừng dậy , đi lang thang dọc theo bờ biển ……. Tôi nghe đau có tiếng hát em ,………giật mình nhìn quanh, rồi khoảng không xung quanh tôi vắng lặng như tờ ……… 10h đêm , tôi nhìn đồng hồ , nôn nóng , giờ này là giờ hôm qua tôi gặp em …….. trở về nơi tôi đã bắt đầu , tôi lại lặng lẽ vì tôi cảm giác trống vắng quá dỗi ……Em đau nhỉ ??hôm nay em không chờ sao ????hay là chuyện gì xảy đến với em ????Hàng ngàn câu hỏi tôi đặt ra …… Chán nản , em ko tới , tôi lầm lũi , ……..ra về …….. Một ……….một bước chân , tôi quay lại nhìn biển Hai …………bước thứ hai tôi lại quay lại nhìn biển ……. Ba ……….tôi lại nhìn biển một bước tôi lại quay lại nhìn biển vì tôi hy vọng thấy được em đang ngồi đó ……….một lúc , biển lại xa …….lần này tôi quay lại nhìn lần cuối , tấm mắt tôi đã ko còn nhìn rõ nữa rồi , trời đã trở khuya , đêm nay sao lạnh quá …….. “Nhắt mắt cho tôi tìm một thoáng hương xưa,cho tôi về đường cũ nên thơ , cho tôi gặp người xưa ước mơ , hay chỉ là giấc mơ thôi ……….” Giọng hát của em ………đúng , đúng em rồi ,nhưng sao tôi có thấy ai đâu ???? “ Anh ở đâu ?em ở đâu ?có chăng mưa sầu buồn đen mắt sâu …..” Tôi nhìn thật kỹ , trong làn sương đêm , bờ ai ai đó nhỏ xíu , run run , đang ngồi co ro một mình………….Em đó , đúng là em rồi , em đang hát …………..
- lần này ko phải em ngồi bên tôi , mà tôi rón rén lại bên em ………..tôi đằng sau làn tóc ủ rũ của em ,tôi ko muốn cắt ngang bài hát của em ……… “nhắm mắt chỉ thấy một chân trời tím ngắt , chỉ thấy lòng nhớ nhung , chất ngất và tiếng hát và nước mắt ………ôi những người khóc lẻ loi một mình ………..” “Em lại khóc sao cô bé? “ Em giật mình đứng dậy “Uh , anh đó à , em tuởng anh ko ra đây nữa chứ , tưởng anh về thành phố rồi” Em lau vội hai hàng nước mắt rồi nói cùng tôi “Anh cũng tính về mà vì chưa chào em nên ra đây tìm em “ Em cười , nụ cười thế nào cũng thấy buồn ……..khuôn mặt em buồn đến tê tái hồn tôi ‘Anh còn buồn ko ?” “không , nỗi buồn của anh đã bị em đánh bại cả rồi “ Tôi cười nhìn em Em lại cười mà ko nói gì một lần nữa Chúng tôi ngồi xuốnng bên nhau …….Hôm nay lạnh quá , em co ro , tôi nhìn em cứ thể là một thiên thần bé nhỏ ………. “Lạnh hả em ?” “dạ vâng , lạnh quá anh à “ Tôi choàng tay qua vai em , …….. “ thế này thì đỡ lạnh em nhỉ “ Em cười hiền rồi lại im lặng ………… Càng bên em , tôi càng thấy nhẹ nhàng , mặt dù cả hai chúng tôi có nói lời nào với nhau đau ………… “Em à , cảm ơn em nhiều lắm “
- “Gì cơ ?cảm ơn chuyện gì ?” “Thì nhờ có em tôi cảm thấy ko buồn nữa , chứ nếu một mình tôi sợ mình đã làm điều dại dột mất rồi “ Mặt em tái xanh , em nhìn tôi “Từ ngày em ngồi đây chờ , 3 năm ,cũng có vài người xa lạ đến đây anh biết ko ???họ cũng một mình như anh , lặng lẽ , buồn ……….nhưng rồi họ ra đi vĩnh viễn , duy chỉ có mình anh là trở lại “ Tôi bấy giờ chỉ nghĩ là họ đi về nơi của họ , giống như tôi trở về thành phố của tôi …………tôi đau biết rằng , em nói một điều khác ………… “ thề em ko nói chuyện với họ sao “ “em đã cố những không được anh à “ “Sao lại thế nhỉ ????” Im lặng , em lại im lặng một lần nữa ……. “ngày mai anh về rồi , sẽ không còn gặp em nữa , em có buồn ko ?” “dạ , chắc là ……….có anh à “ “em có thể nghe tôi một điều được ko ?” “Anh nói đi , em đang nghe đây ạ” “Em đừng ra đây vào đêm thế này nữa được ko ???nguời ấy đi mãi rồi , không trở về nữa đâu “ Em nhìn tôi ……….em đau biết rằng tôi sợ ánh mắt của em đến nhường nào … “Uh , thì em có ra đây đâu , trừ khi nào có người như anh đến ngồi đây một mình thì em mới ra “ “Ơ hay , cái cô bé này “
- Tôi cóc đầu em , rồi cười , chúng tôi cùng cười ……… “thế anh nghe em một chuyện được ko ???” “um …..” “Anh đừng buồn vì người đã đi , người đi thì không trở lại nữa đau , như em , người đi không trở lại em vẫn chờ để thêm niềm xót xa mà thôi anh thấy ko ???” ‘biết thế sao em còn chờ ????” “Ư , thì ……..em …………kiếp em nó thế rồi “ Em cũng ko biết rằng , tôi đã thầm hứa là sẽ không buồn nữa , tôi cũng thấm ước ao có thể làm vòng tay che chở mãi cho em thế này , ôi , em bé nhỏ quá ….. 3h sáng …….. “Em có thể nhìn anh , để anh nhìn em một chút không ?? đừng nhìn biển nữa , Anh lại sắp phải đi rồi , biết bao giờ gặp lại ……..” Em thôi ko nhìn biển nữa , em quay từ từ sang nhìn tôi ……tim tôi đập liên hồi , tôi chỉ sợ con tim mình không thể chịu nỗi ánh mắt buồn của em ………. Tóc em xoả loà xào che khuôn mặt em , tôi vội vuốt tóc em theo làm khuôn mặt , giờ này đây , tôi mới thấy em đẹp , nét đẹp dịu hiền của cô gái 20 ……….Rồi em vội quay đi , quay trở về cái nhìn của em giành cho biển …………. “Thôi anh về đi , em về đây ………..” chưa đợi tôi nói một lời .....Em lao ra màn đêm , tôi chỉ muốn nắm kéo em lại , vì em ơi , lúc này đây xung quanh tôi là một khoảng không vắng lặng ……. Nhưng bóng em đã dần xa ……………tôi không hiểu tại sao lúc ấy tôi ngồi bất động mà không chạy theo em ……….mọi thứ xảy ra quá nhanh …………….. Tôi trở về khác sạn, tôi mệt mỏi chìm dần trong cơn ngủ mê ………
- Khi tôi trở dậy đã 10h sáng ….tôi ko về thành phố , mà quyết định tìm ra tung tích của em …….với nghĩ ý phải một ai đó biết về em chứ ………… Tôi lang thang trên bãi biễn ,tôi hỏi từng người mà tôi gặp ,tôi tả khuôn mặt vóc dáng , mọi thứ mà tôi có thể nhớ về em ………vậy mà , ai cũng lắc đầu , bảo rằng chưa một lần gặp ai như tôi kể ……….. thất thỉêu , tôi lang thang ……… tôi chẳng biết mình đã đi tới đâu nữa ………..mệt mỏi và chán chường ………….tôi chỉ muốn tìm em để nói lời tạm biệt mà thôi ……… Một ngươi phụ nữ đã luống tuổi , đang lòm khòm nhặt từng vỏ ốc , vỏ sò , vương vãi trên biển ……..tôi lại hỏi người ấy về em ……… “Cô ấy khoang 19-20 , tóc ngang vai , mắt buồn , dáng người thon thon , cô ấy hay mặc áo trắng và rất ít nói , nhưng hát rất hay và nhẹ nhàng …….” Người phụ nữ nhìn tôi vẻ em ngại “Bác biết cô ấy sao ???” Tôi như điên lên vì ý nghĩ sắp được gặp em “ Cậu là ai ??? tìm con tôi làm gì “ Ôi thì ra là mẹ em , tôi mừng quá quên mất rằng người ấy đang nhìn tôi đầy dò xét mà nắm chặt lấy tay bác ấy “Ôi bác ơi ,là con gái bác sao ???cháu muốn gặp cô ấy để nói lời tạm biệt thôi “ “cậu theo tôi “……….. Người phụ nữ lặng lẽ quay lưng đi , còn tôi , tôi bước nhanh theo bà , với ý nghĩ được gặp em , mà tôi quên mất thời gian và không gian lúc bấy giờ ……….. Người phụ nữ cuối cùng cũng dắt tôi đến 1 gian nhà đơn sơ ………làm bằng lá “Cậu ngồi đi “ Rồi bác ây đi vào trong , cầm ra cho tôi một tấm hình “Phải nó không ?”
- Tôi mừng rỡ “vâng , đúng em ấy rồi bác “ Bác ấy ôm mặt khóc nức nở , tôi chẵng hiểu chuyện gì , đầu óc cứ rối tung , ấp úng , ngượng ngịu trước nước mắt phụ nữ “ôi , bác làm sao thế “ Người phụ nữ cố giữ im lặng rồi nói “ Nó là con gái tôi , năm 17 tuổi , người yêu của nó ra ngoài khơi mãi không về , thế là từ ngày ấy ngày nào nó cũng ra biển ngồi chờ , ban đầu tôi la mắng ko cho , nhưng ko cho nó cũng đi , riết rồi tôi đâm nản , tôi khuyên nó bao nhiêu nó cũng ko nghe , nó vẫn luôn hy vọng người yêu nó trở về …………..” Nói đến đây bác lại khóc ngất lên ……….Linh tính có chuyện không lành nhưng tôi vẫn cố ngồi nghe …….. “Rồi một tháng sau , người ta báo rằng người yêu của nó và đoàn thuỷ thủ đả chết cả ngoài khơi vì cơn bảo , nó chẳng khóc , cũng chẳng đau khổ gì cả ………tôi sợ quá , chỉ sợ nó hoá điên mà thôi …………Rồi chiều hôm ấy , nó nói tôi là sẽ chẳng bao giờ đau khổ nữa , bây giờ nó chỉ an ủi những ai đau khổ mà thôi ………, tôi cứ nghĩ vậy là nó đã thông …………ai ngờ ………” Bác ấy lại khóc nghẹn ngào ………….Tôi bổng run run . sờ sợ , một điều gì đó , một cái gì đó đang diễn ra quanh tôi , quanh câu chuyện về em ……… “Đêm đó nó xin tôi ra biển 1 lần cuối , và nó ……..nó đã đi mãi ko về cậu ạ …………Ngày mai người ta vớt được xác của nó …..” Tôi ngồi như trời trồng , lặng im , ko nói nỗi một câu ………..vậy là …………vậy là ………….tôi , tôi đã gặp ma sao ??????????? Bác dẫn tôi vào thắp nhang bàn thơ của em , dẫn tôi vào phòng em , gian phòng nhỏ xinh ……Bác cho tôi coi hình em , vẫn nụ cười tôi đã thấy , hiền dịu , nhưng ánh mắt thì buồn
- quá dỗi ……….bác cho tôi đọc nk của em tôi đã ngồi hàng giờ đọc từng dòng , từng chữ của em , lần cuối cùng em viết ……. “Xin lỗi má , con phải đi , đi ra ngoài khơi mà tìm ảnh , hoặc con sẽ ngồi mãi nơi ấy để đợi ảnh về , cho dù ảnh có về hay không ? má đừng lo , con sẽ là người an ủi những ai thất tình mà muốn ngồi nhìn biển như con ………..con sẽ là một thiên thần nhỏ má à ………..” Tôi khóc , giọt nước mắt của một thằng con trai ………tôi ko còn cảm giác rợn người sờ sợ nữa , mà bù vào đó là cảm giác thấy thương em khủng khíêp ………. Bác còn nói hồi lúc trước em ngồi chờ hay TronHoc.comm vỏ óc vỏ sò mang về nhà , bác cho tôi coi tất cả những gì em đem về ………..bác chieu nào cũng ta nhặt như thế đỡ đỡ nhớ em ………. …………. Tôi chào bác ra về ………mang theo một nỗi buồn không tên ………… Giật mình tỉnh dậy ………….tôi mở mắt ra , bao cặp mắt đang nhìn tôi , họ hoàn toàn xa lạ ,tôi chẳng hiểu chuyện gì ………một lúc sau tôi mới biết có ai đó cứu tôi ngoài biển ……….Vì đêm qua , tôi trong lúc nghĩ về người đã bỏ tôi đi , tuyệt vọng , đau khổ tôi đã lao ra biển ………để chỉ muốn quên và giải thoát khỏi nỗi đau khỗ của chính mình ………..tất cả mọi chuyện chỉ là một cơn mơ , mà tôi tin nó có thật , tôi cảm ơn em đã cho tôi cuộc sống thêm một lần nữa ………. Giờ đây khi về với thựct tại , tôi vẫn tin rằng , ở đâu đó còn những thiên thần như em ......tôi vẫn tin vào cuộc sống và tình yêu .....
ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn