
2
- Trong quá trình thiết kế, nghiên cứu cải tiến các TLĐH có thể sử
dụng phương pháp dẫn kết hợp, lập trình cho máy tính trên khoang của tên
lửa, điều khiển tên lửa cơ động phức tạp ở giai đoạn tiếp cận tàu địch
(khoảng 1÷3 chu kỳ cơ động) sẽ tăng đáng kể xác suất vượt hỏa lực của
PPKTĐ, nâng cao hiệu quả bắn cho tên lửa. Thiết lập công cụ hữu ích trợ
giúp trong thiết kế sơ bộ các loại TLĐH.
Kết quả nghiên cứu đáp ứng việc thực hiện nhiệm vụ đánh giá hiệu
quả chiến đấu của tên lửa, phục vụ trực tiếp cho công tác nghiên cứu thiết
kế, chế tạo tên lửa trong nước.
Luận án gồm phần mở đầu, kết luận và 4 chương được trình bày
trong 126 trang đánh máy khổ A4, 53 hình vẽ, đồ thị và 22 bảng, ngoài ra
còn có phần phụ lục trình bày code chương trình.
Chương 1. TỔNG QUAN
VỀ CÁC BIỆN PHÁP NÂNG CAO KHẢ NĂNG VƯỢT HỎA LỰC
PHÁO PHÒNG KHÔNG TRÊN TÀU CỦA TÊN LỬA ĐỐI HẢI
Cho đến nay, các nghiên cứu được công bố trong và ngoài nước về
các biện pháp nâng cao hiệu quả vượt HLPK trên tàu địch cho TLĐH chưa
nhiều. Các công trình chủ yếu đi sâu vào đánh giá hiệu quả vượt hỏa lực
của lớp tên lửa phòng không tầm thấp (TLPKTT).
Ở cự ly gần (cách tàu 2÷7km), PPKTĐ có hiệu quả cao hơn so với
TLPKTT trong việc chế áp TLĐH. Với tốc độ bắn lớn (hơn 4000
viên/phút), thời gian chuẩn bị ngắn (2÷4s) nhiều tổ hợp PPKTĐ có xác suất
bắn trúng TLĐH dưới âm rất cao (gần bằng 1). Do vậy, để nâng cao hiệu
quả chiến đấu của tên lửa, các nhà thiết kế cần tìm ra các biện pháp nhằm
tăng khả năng vượt hỏa lực pháo phòng không trên tàu cho TLĐH.
Qua phân tích tài liệu, biện pháp sử dụng các quỹ đạo cơ động phức
tạp cho TLĐH là phương án khả thi và thích hợp đối với điều kiện của
nước ta hiện nay. Các quỹ đạo cơ động của TLĐH có hiệu quả cao trong
việc tránh hỏa lực PPKTĐ gồm: cơ động con rắn trong một mặt phẳng và
cơ động xoắn ốc trong không gian. Cơ động xoắn ốc là dạng cơ động con
rắn của tên lửa đồng thời trong hai mặt phẳng.
Nếu chỉ sử dụng các phương pháp dẫn thông thường, thì tên lửa khó
có thể thực hiện các quỹ đạo cơ động phức tạp. Vì vậy, luận án đề xuất
phương pháp “dẫn kết hợp” trên cơ sở phương pháp dẫn tiếp cận tỷ lệ cổ
điển. Yêu cầu khi cơ động, tên lửa phải đảm bảo tự dẫn tới mục tiêu.
Để đánh giá hiệu quả bắn, thường sử dụng các phương pháp sau: bắn
thử nghiệm trên thực địa, nghiên cứu lý thuyết (phương pháp giải tích và
phương pháp mô phỏng thực nghiệm Monte-Carlo). Phương pháp mô
phỏng Monte-Carlo cho phép tính tới hầu hết các yếu tố ảnh hưởng đến quá