1

Bé gi¸o dôc vµ ®µo t¹o TR êng ®¹i häc s ph¹m hµ néi

Lª Kim Chi chuyÓn dÞch c¬ cÊu

kinh tÕ n«ng nghiÖp ë tØnh thanh hãa

trong giai ®o¹n 2000-2010

LuËn ¸n tiÕn sü §Þa lý häc

Hµ Néi, 2013

2

Bé gi¸o dôc vµ ®µo t¹o TR êng ®¹i häc s ph¹m hµ néi

Lª Kim Chi

chuyÓn dÞch c¬ cÊu

kinh tÕ n«ng nghiÖp ë tØnh thanh hãa

trong giai ®o¹n 2000-2010

Chuyªn ngµnh: §Þa lý häc

M· sè : 62.31.95.01

LuËn ¸n tiÕn sü §Þa lý häc

Ng êi h íng dÉn khoa häc

1. PGS.TS. NguyÔn Minh TuÖ

2. PGS.TS. Lª V¨n Tr ëng

Hµ Néi, 2013

3

Lời cam đoan

Tôi xin cam đoan rằng số liệu và kết quả nghiên cứu trong luận án này là trung

thực và không trùng lặp với các đề tài khác

n án này đã đƣợc cảm ơn và các thông tin trích dẫn trong luận

án đã đƣợc chỉ rõ nguồn gốc.

Tác giả luận án

4

MỤC LỤC

MỞ ĐẦU .................................................................................................................................. 12

1.

Tính cấp thiết của đề tài nghiên cứu .................................................................................... 12

2.

Lịch sử nghiên cứu ................................................................................................................... 13

3.

Mục tiêu, nhiệm vụ và giới hạn nghiên cứu ........................................................................ 17

3.1. Mục tiêu ...................................................................................................................... 17

3.2.

Nhiệm vụ nghiên cứu .................................................................................................. 17

3.3.

Giới hạn phạm vi nghiên cứu ...................................................................................... 17

4.

Các quan điểm và phƣơng pháp nghiên cứu ...................................................................... 18

4.1.

Quan điểm nghiên cứu ................................................................................................ 18

4.1.1. Quan điểm tổng hợp lãnh thổ ..................................................................................... 18

4.1.2. Quan điểm hệ thống .................................................................................................... 18

4.1.3. Quan điểm phát triển bền vững .................................................................................. 19

4.1.4. Quan điểm lịch sử viễn cảnh ...................................................................................... 19

4.2.

Các phƣơng pháp nghiên cứu ..................................................................................... 20

4.2.1. Phương pháp thống kê, xử lý số liệu trong phòng ...................................................... 20

4.2.2. Phương pháp phân tích hệ thống ................................................................................ 20

4.2.3. Phương pháp bản đồ và hệ thống thông tin địa lý (GIS) ............................................ 20

4.2.4. Phương pháp khảo sát thực địa .................................................................................. 21

5.

Đóng góp của luận án .............................................................................................................. 21

6.

Cấu trúc của luận án ............................................................................................................... 22

Chƣơng I: CƠ SỞ LÝ LUẬN VÀ THỰC TIỄN VỀ CHUYỂN DỊCH CƠ CẤU KINH

TẾ NÔNG NGHIỆP ............................................................................................................... 23

1.1.

CƠ SỞ LÝ LUẬN ..................................................................................................... 23

1.1.1. Cơ cấu kinh tế và chuyển dịch cơ cấu kinh tế .................................................................... 23

1.1.1.1. Cơ cấu kinh tế ............................................................................................................................ 23

a. Khái niệm ............................................................................................................... 23

b. Các khía cạnh biểu hiện ......................................................................................... 23

1.1.1.2. Chuyển dịch cơ cấu kinh tế ....................................................................................... 24

1.1.2. Cơ cấu kinh tế nông nghiệp và chuyển dịch cơ cấu kinh tế nông nghiệp ..................... 25

1.1.2.1. Kinh tế nông nghiệp .................................................................................................................. 25

5

1.1.2.2. Cơ cấu kinh tế nông nghiệp ...................................................................................... 26

a. Khái niệm ............................................................................................................... 26

b. Đặc trưng của cơ cấu kinh tế nông nghiệp ............................................................ 26

c. Các khía cạnh biểu hiện của cơ cấu kinh tế nông nghiệp ...................................... 26

1.1.2.3. Chuyển dịch cơ cấu kinh tế nông nghiệp ................................................................. 27

1.1.3. Các nhân tố ảnh hƣởng đến quá trình CDCCKTNN ..................................................... 29

1.1.3.1. Các nhân tố tự nhiên ................................................................................................. 29

a. Vị trí địa lý ............................................................................................................. 29

b. Điều kiện tự nhiên và tài nguyên thiên nhiên ......................................................... 29

1.1.3.2. Các nhân tố kinh tế - xã hội ...................................................................................... 30

a. Chính sách kinh tế .................................................................................................. 30

b. Thị trường .............................................................................................................. 31

c. Vốn đầu tư .............................................................................................................. 32

d. Khoa học-công nghệ .............................................................................................. 32

e. Dân cư và nguồn lao động ..................................................................................... 33

f. Cơ sở hạ tầng và cơ sở vật chất kỹ thuật ............................................................... 33

g. Đô thị hóa và công nghiệp hóa .............................................................................. 34

1.1.4. Các chỉ tiêu phân tích CDCCKTNN theo ngành và theo lãnh thổ ................................ 34

1.1.4.1. Các chỉ tiêu chung ..................................................................................................... 34

1.1.4.2. Nhóm các chỉ tiêu phân tích CDCCKTNN theo ngành ........................................... 36

1.1.4.3. Nhóm các chỉ tiêu phân tích CDCCKTNN theo lãnh thổ ........................................ 37

1.2.

THỰC TIỄN CDCCKTNN VIỆT NAM VÀ VÙNG BTB GIAI ĐOẠN 2000-2010 .... 38

1.2.1. Khái quát CDCCKTNN Việt Nam trong giai đoạn 2000-2010 ...................................... 38

1.2.2. CDCCKTNN vùng BTB giai đoạn 2000-2010 ................................................................... 42

1.3.

TIỂU KẾT CHƢƠNG I ........................................................................................... 45

Chƣơng II: CÁC NHÂN TỐ ẢNH HƢỞNG VÀ CHUYỂN DỊCH CƠ CẤU KINH TẾ

NÔNG NGHIỆP TỈNH THANH HÓA TRONG GIAI ĐOẠN 2000-2010 ....................... 47

2.1.

CÁC NHÂN TỐ ẢNH HƢỞNG .............................................................................. 47

2.1.1. Các nhân tố tự nhiên ............................................................................................................... 47

2.1.1.1. Vị trí địa lý .................................................................................................................. 47

2.1.1.2. Địa hình ...................................................................................................................... 48

2.1.1.3. Khí hậu ....................................................................................................................... 49

6

2.1.1.4. Tài nguyên đất ............................................................................................................ 49

2.1.1.5. Tài nguyên nước ........................................................................................................ 51

2.1.1.6. Tài nguyên sinh vật .................................................................................................... 52

a. Tài nguyên rừng ..................................................................................................... 52

b. Tài nguyên sinh vật biển ........................................................................................ 53

2.1.2. Các nhân tố kinh tế - xã hội.................................................................................................... 54

2.1.2.1. Đường lối, chính sách ............................................................................................... 54

2.1.2.2. Thị trường tiêu thụ .................................................................................................... 55

2.1.2.3. Vốn đầu tư .................................................................................................................. 56

2.1.2.4. Khoa học-công nghệ .................................................................................................. 57

2.1.2.5. Công nghiệp chế biến ................................................................................................ 59

2.1.2.6. Cơ sở hạ tầng ............................................................................................................. 59

2.1.2.7. Cơ sở vật chất kỹ thuật .............................................................................................. 61

2.1.2.8. Đô thị hóa và công nghiệp hóa .................................................................................. 62

2.1.2.9. Dân cư, nguồn lao động ............................................................................................ 63

a. Dân cư .................................................................................................................... 63

b. Lao động................................................................................................................. 65

2.1.3. Đánh giá chung ......................................................................................................................... 66

2.2.

CHUYỂN DỊCH CƠ CẤU KINH TẾ NÔNG NGHIỆP Ở TỈNH THANH HOÁ

TRONG GIAI ĐOẠN 2000-2010 ........................................................................................... 68

2.2.1. Khái quát sự phát triển kinh tế và CDCCKT tỉnh Thanh Hóa - 2000-2010 ............... 68

2.2.2. Biến động diện tích đất nông nghiệp tỉnh Thanh Hóa trong giai đoạn 2000-2010 ..... 71

2.2.2.1. Cơ cấu sử dụng đất .................................................................................................... 71

2.2.2.2. Biến động diện tích đất nông nghiệp ........................................................................ 72

a. Đất sản xuất nông nghiệp ...................................................................................... 73

b. Đất lâm nghiệp ....................................................................................................... 75

c. Đất nuôi trồng thủy sản.......................................................................................... 75

d. Đất làm muối .......................................................................................................... 75

e. Đất nông nghiệp khác ............................................................................................ 76

2.2.3. Chuyển dịch cơ cấu kinh tế ngành N-L-TS ........................................................................ 76

2.2.3.1. Khái quát chung ........................................................................................................ 76

2.2.3.2. Ngành nông nghiệp ................................................................................................... 77

a. Ngành trồng trọt ..................................................................................................... 78

b. Ngành chăn nuôi .................................................................................................... 89

c. Dịch vụ nông nghiệp .............................................................................................. 95

7

2.2.3.3. Ngành thủy sản .......................................................................................................... 96

a. Khái quát chung ..................................................................................................... 96

b. Ngành khai thác thủy sản ....................................................................................... 98

c. Ngành nuôi trồng ................................................................................................. 101

d. Dịch vụ nghề cá .................................................................................................... 105

2.2.3.4. Ngành lâm nghiệp ................................................................................................... 107

2.2.4. Chuyển dịch cơ cấu lãnh thổ N-L-TS tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010 ...... 111

2.2.4.1. Sự phân hóa lãnh thổ sản xuất N-L-TS tỉnh Thanh Hóa ..................................... 111

2.2.4.2. Các hình thức tổ chức lãnh thổ N-L-TS chủ yếu .................................................. 116

a. Hộ gia đình ........................................................................................................... 116

b. Trang trại ............................................................................................................. 118

c. Vùng chuyên canh, tập trung sản xuất ................................................................. 120

2.2.5. Đánh giá chung về CDCCKTN-L-TS trong giai đoạn 2000-2010 ........................... 130

Chƣơng III: ĐỊNH HƢỚNG VÀ CÁC GIẢI PHÁP CHUYỂN DỊCH CƠ CẤU KINH

TẾ NÔNGNGHIỆP TỈNH THANH HÓA ĐẾN NĂM 2020 ............................................ 133

3.1.

QUAN ĐIỂM, MỤC TIÊU .................................................................................... 133

3.1.1. Quan điểm ............................................................................................................................... 133

3.1.2. Mục tiêu chuyển dịch cơ cấu N-L-TS tỉnh Thanh Hóa đến năm 2020 ....................... 135

3.2.

ĐỊNH HƢỚNG CDCCKTNN TỈNH THANH HÓA ĐẾN NĂM 2020 ............. 135

3.2.1. Định hƣớng phát triển N-L-TS giai đoạn đến năm 2020 ............................................... 135

3.2.2. Dự báo biến động sử dụng đất nông nghiệp giai đoạn 2010-2020................................ 136

3.2.3. Định hƣớng chuyển dịch cơ cấu ngành ............................................................................. 137

3.2.3.1. Ngành nông nghiệp ................................................................................................. 138

3.2.3.2. Thủy sản ................................................................................................................... 139

3.2.3.3. Lâm nghiệp .............................................................................................................. 140

3.2.4. Định hƣớng chuyển dịch cơ cấu lãnh thổ ......................................................................... 141

3.2.4.1. Hộ gia đình .............................................................................................................. 141

3.2.4.2. Trang trại ................................................................................................................. 142

8

3.2.4.3. Vùng chuyên canh ................................................................................................... 142

3.2.4.4. Tiểu vùng nông nghiệp ............................................................................................ 144

3.3.

CÁC GIẢI PHÁP CDCCKTN-L-TS TỈNH THANH HÓA ĐẾN NĂM 2020 .. 146

3.3.1. Trong ngành nông nghiệp .................................................................................................... 146

3.3.2. Trong lâm nghiệp ................................................................................................................... 147

3.3.3. Trong ngành thủy sản ........................................................................................................... 149

3.3.4. Giải pháp về vốn đầu tƣ ........................................................................................................ 150

3.3.5. Giải pháp thị trƣờng .............................................................................................................. 152

3.3.6. Giải pháp về cơ chế, chính sách........................................................................................... 153

3.3.7. Giải pháp về khoa học - công nghệ và phát triển công nghiệp chế biến ..................... 155

3.3.7.1. Khoa học công nghệ ................................................................................................ 155

3.3.7.2. Phát triển công nghiệp chế biến ............................................................................. 157

3.3.8. Giải pháp về nguồn nhân lực ............................................................................................... 157

KẾT LUẬN VÀ KIẾN NGHỊ .............................................................................................. 158

DANH MỤC CÁC CÔNG TRÌNH ĐÃ CÔNG BỐ CỦA TÁC GIẢ ............................... 157

DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢO ............................................................................. 161

9

DANH MỤC BẢNG

Bảng 1.1. Cơ cấu GTSX ngành N-L-TS Việt Nam giai đoạn 2000-2010

38

Bảng 1.2. Cơ cấu GTSX ngành nông nghiệp giai đoạn 2000-2010

40

Bảng 1.3. Cơ cấu GTSX N-L-TS vùng BTB giai đoạn 2000-2010

42

Bảng 2.1. Vốn đầu tƣ từ ngân sách giai đoạn 2001-2010

56

Bảng 2.2. Vốn sản xuất kinh doanh bình quân của các doanh nghiệp

57

Bảng 2.3. Cơ cấu lao động đang làm việc trong các ngành kinh tế của

65

Bảng 2.4. GDP và cơ cấu GDP tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010

69

Bảng 2.5. Biến động diện tích đất nông nghiệp tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010

73

Bảng 2.6. GTSX và cơ cấu GTSX N-L-TS tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010

76

Bảng 2.7. GTSX và cơ cấu GTSX NN tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010

77

Bảng 2.8. Chuyển dịch CCGTSX ngành trồng trọt giai đoạn 2000-2010

79

Bảng 2.9. Diện tích, năng suất, sản lƣợng rau, đậu giai đoạn 2000-2010

84

Bảng 2.10. Một số chỉ tiêu phát triển ngành chăn nuôi giai đoạn 2000-2010

89

Bảng 2.11. Cơ cấu GTSX chăn nuôi theo phân theo nhóm vật nuôi và sản phẩm

90

Bảng 2.12. Số lƣợng đàn gia súc gia cầm tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010

91

Bảng 2.13. Một số chỉ tiêu phát triển ngành thủy sản giai đoạn 2000-2010

97

Bảng 2.14. Biến động diện tích nuôi trồng thủy sản

102

Bảng 2.15. GTSX và cơ cấu GTSX lãnh thổ N-L-TS năm 2000, 2010

114

Bảng 2.16. Cơ cấu GTSX nội bộ các ngành N-L-TS trên các vùng lãnh thổ.

115

Bảng 2.17. Số hộ, lao động nông nghiệp, tỉnh Thanh Hóa 2000-2010

117

Bảng 2.18. Số lƣợng trang trại năm 2010 phân theo ngành hoạt động

118

Bảng 2.19. Biến động về số lƣợng trang trại giai đoạn 2010-2010

119

Bảng 2.20. Tổng hợp phát triển vùng chuyên canh tỉnh Thanh Hóa 2000-2010

125

Bảng 3.1. Biến động sử dụng đất nông nghiệp giai đoạn 2011-2020

136

Bảng 3.2. Một số chỉ tiêu phát triển N-L-TS đến năm 2020

137

Bảng 3.3. Một số chỉ tiêu phát triển ngành nông nghiệp đến năm 2020

138

Bảng 3.4. Một số chỉ tiêu phát triển ngành thủy sản đến năm 2020

140

Bảng 3.5. Định hƣớng dịch chuyển cơ cấu kinh tế hộ gia đình đến năm 2020

141

10

DANH MỤC BIỂU ĐỒ

Hình 1.1.Cơ cấu GTSX nông nghiệp vùng Bắc Trung Bộ năm 2000 và 2010 ...................... 43

Hình 2.1.Cơ cấu kinh tế vùng BTB và Thanh Hóa năm 2000 và 2010 .................................... 69

Hình 2.2.Cơ cấu sử dụng đất năm 2000 và 2010 (%) ............................................................... 71

Hình 2.3.CDCC ngành thủy sản Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010 .......................................... 98

Hình 2.4.Biến động diện tích đất lâm nghiệp có rừng 2000-2010 (ha) .................................. 107

Hình 2.5.CDCCKT lâm nghiệp tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010 .................................. 110

DANH MỤC BẢN ĐỒ

Bản đồ hành chính tỉnh Thanh Hóa..........................................................................................43

Bản đồ các nhân tố tự nhiên ảnh hƣởng đến CDCCKTNN tỉnh Thanh Hóa……………..…..44

Bản đồ các nhân tố KT-XH chủ yếu ảnh hƣởng đến CDCCKTNN tỉnh Thanh Hóa…..…….50

Bản đồ biến động diện tích đất nông nghiệp giai đoạn 2000-2010……………….…………..67

Bản đồ ngành trồng trọt tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010……………………………....74

Bản đồ ngành chăn nuôi tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010……………….…………..….85

Bản đồ ngành thủy sản tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010………………………………..92

Bản đồ ngành lâm nghiệp tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010…………………………...103

Bản đồ CDCCKT lãnh thổ NN tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010……………….……..107

11

CÁC CHỮ VIẾT TẮT

Bắc Trung Bộ

BTB

Cơ cấu kinh tế

CCKT

Chuyển dịch cơ cấu

CDCC

Chuyển dịch cơ cấu kinh tế

CDCCKT

Chuyển dịch cơ cấu nông nghiệp

CDCCNN

Chuyển dịch cơ cấu lâm nghiệp

CDCCLN

Chuyển dịch cơ cấu thủy sản

CDCCTS

CDCCN-L-TS

Chuyển dịch cơ cấu nông-lâm-thủy sản

Cộng hòa dân chủ nhân dân

CN

Công nghiệp

CNH-HĐT

Công nghiệp hóa-hiện đại hóa

Dịch vụ

DV

Đô thị hóa

ĐTH

Đồng bằng sông Hồng

ĐBSH

Tổng sản phẩm quốc nội

GDP

Giá trị sản xuất

GTSX

Kinh tế - xã hội

KT-XH

Khu công nghiệp

KCN

KH-KT,CN

Khoa học kỹ thuật và công nghệ

Khu kinh tế

KKT

Kinh tế trọng điểm Bắc Bộ

KTTĐBB

Kinh tế trọng điểm miền Trung

KTTĐMT

Lâm nghiệp

LN

Nông nghiệp

NN

Nông lâm thủy sản

N-L-TS

Xây dựng

CHDCND

Tổng thể phát triển kinh tế - xã hội

XD

Thủy sản

TTPTKT-XH

TS

12

MỞ ĐẦU

1. Tính cấp thiết của đề tài nghiên cứu

Kể từ năm 1986, khi Việt Nam tiến hành công cuộc đổi mới đến nay,

ngành nông nghiệp của Việt Nam đã đạt đƣợc những thành tựu to lớn, đóng vai

trò hết sức quan trọng trong quá trình CNH-HĐH đất nƣớc. Cùng với quá trình

chuyển dịch cơ cấu của nền kinh tế theo hƣớng CNH-HĐH, nông nghiệp Việt

Nam cũng đang trong quá trình chuyển dịch cơ cấu theo xu hƣớng chung. Quá

trình chuyển dịch cơ cấu kinh tế nông nghiệp diễn ra trên quy mô cả nƣớc và đa

dạng ở cấp tỉnh.

Thanh Hóa là tỉnh có diện tích lãnh thổ lớn, số dân đông, điều kiện tự

nhiên, kinh tế - xã hội có nhiều thuận lợi cho việc phát triển một nền nông

nghiệp phong phú, đa dạng. Kinh tế nông nghiệp đóng vai trò hết sức quan trọng

trong đời sống kinh tế - xã hội của tỉnh. Trong giai đoạn vừa qua, ngành nông

nghiệp tỉnh Thanh Hóa đã có bƣớc phát triển toàn diện, đạt đƣợc nhiều thành

tựu, góp phần ổn định và ngày càng nâng cao đời sống nhân dân. Một số sản

phẩm nông nghiệp của tỉnh Thanh Hóa chiếm vị trí quan trọng trong vùng BTB

và cả nƣớc nhƣ: lúa (đứng đầu vùng BTB, thứ 6 cả nƣớc về diện tích, sản

lƣợng), mía (đứng đầu cả nƣớc về diện tích), đàn trâu (đứng thứ 2 cả nƣớc), đàn

bò (đứng thứ 5 cả nƣớc)... Trong cơ cấu GDP toàn tỉnh, nông nghiệp tuy giảm tỷ

trọng từ 39,6% năm 2000 xuống còn 24,1% năm 2010, song giá trị tuyệt đối của

ngành vẫn không ngừng tăng, từ 3942,1 tỷ đồng năm 2000 (giá thực tế), lên

12404,9 tỷ đồng năm 2010. Cơ cấu N-L-TS bƣớc đầu chuyển dịch từ nền nông

nghiệp sản xuất tự cấp tự túc sang sản xuất hàng hóa với xu hƣớng giảm tỷ trọng

ngành nông nghiệp và lâm nghiệp, tăng tỷ trọng của ngành thủy sản; hình thành

các vùng chuyên canh sản xuất quy mô lớn; các loại cây trồng vật nuôi có giá trị

kinh tế và thị trƣờng tiêu thụ ngày càng chiếm tỷ trọng cao, v.v.

13

Tuy nhiên, sự phát triển của nông nghiệp tỉnh Thanh Hóa đến nay vẫn còn

nhiều hạn chế: tăng trƣởng kém bền vững, khả năng cạnh tranh thấp, sản xuất

vẫn còn mang nặng tính chất của một nền sản xuất tiểu nông, nhỏ lẻ, phân tán,

có nơi thậm chí chủ yếu vẫn là tự cung tự cấp; công nghệ lạc hậu; việc khai thác,

phát huy các tiềm năng, thế mạnh trong nông nghiệp còn nhiều bất hợp lý...

Nguyên nhân của những hạn chế nêu trên có nhiều nhƣng nổi bật là:

nguồn vốn đầu tƣ cho phát triển thấp; cơ sở hạ tầng và việc ứng dụng khoa học

công nghệ trong sản xuất chƣa đáp ứng đƣợc yêu cầu phát triển; thiếu nguồn

nhân lực qua đào tạo… đặc biệt là thiếu một cơ cấu kinh tế hợp lý để có thể phát

huy đƣợc các tiềm năng thế mạnh vốn có. Vì vậy, chuyển dịch cơ cấu kinh tế

nông nghiệp là một trong những vấn đề có ý nghĩa quan trọng trong quá trình

giải quyết những tồn tại, thách thức đang đặt ra cho nông nghiệp Thanh Hóa

hiện nay.

Với ý nghĩa đó, chúng tôi chọn đề tài: “Chuyển dịch cơ cấu kinh tế

nông nghiệp ở tỉnh Thanh Hóa trong giai đoạn 2000-2010” làm đề tài cho

luận án Tiến sĩ, nhằm góp phần luận giải về quá trình chuyển dịch cơ cấu kinh tế

nông nghiệp Thanh Hóa trong giai đoạn vừa qua, từ đó đề xuất một số định

hƣớng và các giải pháp cho quá trình chuyển dịch cơ cấu nông nghiệp của tỉnh

trong thời gian tới.

2. Lịch sử nghiên cứu

Cơ cấu kinh tế và chuyển dịch cơ cấu kinh tế là vấn đề đƣợc các nhà quản

lý, các nhà khoa học đặc biệt quan tâm không chỉ bởi nó là một nội dung quan

trọng trọng trong kinh tế học mà còn là vấn đề luôn luôn thay đổi qua các thời

kỳ phát triển của mọi nền kinh tế.

Đối với Việt Nam, cơ cấu kinh tế có vai trò quyết định đến sự phát triển

và tăng trƣởng kinh tế cũng nhƣ quyết định đến sự phát triển xã hội. Cho đến

nay đã có nhiều công trình nghiên cứu về cơ cấu kinh tế và chuyển dịch cơ cấu

kinh tế, trong đó tiêu biểu nhƣ:

14

+ “Chuyển dịch CCKT theo hướng công nghiệp hoá nền kinh tế quốc

dân”, NXB Chính trị quốc gia, 1994, tập 2, chủ biên Ngô Đình Giao. [33]

Trong cuốn sách này, các tác giả tập trung trình bày những vấn đề lý luận và sự

cần thiết của chuyển dịch CCKT theo hƣớng CNH-HĐH, đề xuất phƣơng hƣớng

và biện pháp chuyển dịch CCKT Việt Nam. Những vấn đề lý luận về về cơ cấu,

cơ cấu kinh tế, các khía cạnh biểu hiện và quá trình chuyển dịch cơ cấu kinh tế

trong cuốn sách này đã đƣợc các tác giả làm sáng tỏ một cách hệ thống và đƣợc

nhiều nhà nghiên cứu sau tiếp tục kế thừa, bổ sung, hoàn thiện.

Nhiều công trình của các NCS khi nghiên cứu về vấn đề chuyển dịch cơ

cấu kinh tế cũng đã vận dụng để làm sáng tỏ những vấn đề lý luận trong nghiên

cứu của mình nhƣ các tác giả: Mai Hà Phƣơng với đề tài “Nghiên cứu chuyển

đổi cơ cấu cây trồng lâu năm ở tỉnh Lâm Đồng”, 2008, Luận án Tiến sĩ Địa lý

học, ĐHSP HN; Vũ Thị Kim Cúc trong đề tài “Nghiên cứu CDCCKTNN ở Hải

Phòng”, 2012, Luận án Tiến sĩ Địa lý học, ĐHSP TP Hồ Chí Minh; Tạ Đình

Thi, 2006, “Chuyển dịch CCKT tác động đến sự phát triển bền vững ở vùng

Kinh tế trọng điểm Bắc Bộ”. Luận án Tiến sỹ kinh tế, Trƣờng Đại học Kinh tế

Quốc dân,... [14, 57, 78]

+ “Những vấn đề chủ yếu về kinh tế phát triển”, 2005, NXB Chính trị

Quốc gia, tác giả Ngô Doãn Vịnh.[96] Trong cuốn sách này, tác giả đã trình bày

một cách tổng quát cả lý luận và thực tiễn về cơ cấu của nền kinh tế; phân tích

khái quát cơ cấu kinh tế Việt Nam trong thời gian cho đến trƣớc năm 2005 và

đƣa ra một số tƣ tƣởng cho việc nghiên cứu hình thành cơ cấu kinh tế Việt Nam

trong điều kiện hội nhập kinh tế quốc tế và toàn cầu hóa.

Những vấn đề lý luận về cơ cấu kinh tế đƣợc các tác giả đề cập chi tiết, hệ

thống, làm rõ nhiều nội dung, đặc biệt là những lý luận về chuyển dịch cơ cấu

kinh tế, phân tích đánh giá cơ cấu kinh tế và các nhân tố ảnh hƣởng đến việc

hình thành và chuyển dịch cơ cấu kinh tế.

15

+ “Chuyển dịch cơ cấu ngành kinh tế ở Việt Nam”, 2006, NXB Khoa học

xã hội, chủ biên Bùi Tất Thắng.[77] Các tác giả đã tổng quan một số vấn đề lý

luận về cơ cấu ngành kinh tế trong thời kỳ CNH, làm rõ khái niệm cơ cấu kinh

tế, chuyển dịch cơ cấu ngành kinh tế và những chỉ tiêu phản ánh sự chuyển dịch

cơ cấu ngành kinh tế.

Những phân tích của các tác giả về các nhân tố tác động đến chính sách

thúc đẩy quá trình chuyển dịch cơ cấu ngành kinh tế trong thời kỳ CNH nƣớc ta

nhƣ: các nhân tố về môi trƣờng kinh tế quốc tế, lợi thế so sánh của các nguồn

lực kinh tế, sự hình thành cơ chế thị trƣờng và các chức năng kinh tế nhà

nƣớc....đã bổ sung những vấn đề lý luận về các nhân tố tác động đến quá trình

chuyển dịch cơ cấu nền kinh tế.

+ “Cơ cấu kinh tế và chuyển dịch cơ cấu kinh tế- Nghiên cứu thống kê cơ

cấu kinh tế và chuyển dịch cơ cấu kinh tế”, 2007, NXB Đại học Kinh tế quốc

dân, chủ biên Phan Công Nghĩa.[49] Trong cuốn sách này các tác giả đã hệ

thống các phƣơng pháp thống kê cơ cấu kinh tế, chuyển dịch cơ cấu kinh tế. Đây

có thể coi là các phƣơng pháp cơ bản trong nghiên cứu cơ cấu kinh tế và chuyển

dịch cơ cấu kinh tế ở Việt Nam hiện nay. Các phƣơng pháp thống kê mô tả và

thống kê phân tích cơ cấu kinh tế và chuyển dịch cơ cấu kinh tế đƣợc các tác giả

tập trung làm rõ, có ý nghĩa quan trọng cho việc vận dụng trong các nghiên cứu

về cơ cấu kinh tế và chuyển dịch cơ cấu kinh tế.

+ “Nghiên cứu luận cứ khoa học để CDCCKTNN theo hướng CNH,

HĐH”, 2004, Viện Khoa học kỹ thuật nông nghiệp Việt Nam, Đề tài Khoa học

cấp Nhà nƣớc mã số KC 07-17 [101]. Trong đề tài này, những vấn đề về cơ sở

khoa học cho việc CDCCKTNN theo hƣớng CNH-HĐH ở Việt Nam đƣợc nghiên

cứu chi tiết, hệ thống. Trong đó, những vấn đề về lý luận về cơ cấu kinh tế nông

nghiệp theo ngành, cơ cấu kinh tế nông nghiệp theo lãnh thổ và cơ cấu theo thành

phần đƣợc làm rõ hơn về bản chất, đặc trƣng và các nhân tố tác động đến qúa

16

trình chuyển dịch cơ cấu kinh tế nông nghiệp. Đặc biệt, những vấn đề thực tiễn

của quá trình chuyển dịch cơ cấu kinh tế nông nghiệp Việt Nam sau hơn 15 năm

đổi mới đƣợc các tác giả nghiên cứu trên tất cả các vùng sinh thái nông nghiệp

Việt Nam với những trƣờng hợp cụ thể đã góp phần làm rõ những vấn đề cốt lõi

của quá trình chuyển dịch cơ cấu kinh tế nông nghiệp Việt Nam, từ đó đề xuất

những giải pháp cho quá trình CDCCKTNN Việt Nam theo hƣớng CNH, HĐH.

Nhìn chung các công trình nghiên cứu trên đều tập trung làm rõ khái niệm

về CCKT, CDCCKT, những vấn đề trong cơ cấu ngành, cơ cấu lãnh thổ của

Việt Nam trong thời kỳ CNH, HĐH trên cơ sở kinh nghiệm chuyển dịch cơ cấu

của các nền kinh tế trên thế giới, đặc biệt là các nền kinh tế đang phát triển.

Đối với những vấn đề lý luận, hầu hết các tác giả đề có sự đồng thuận

trong việc thống nhất khái niệm, bản chất, đặc trƣng, nội dung và các nhân tố tác

động đến sự hình thành CCKT và CDCCKT.

Trong lĩnh vực nông nghiệp, nhiều tác giả đã nghiên cứu CCKTNN, sự

CDCCKTNN dƣới cả 2 góc độ lý luận và thực tiễn; nghiên cứu những mô hình

chuyển dịch CCKTNN của một số nƣớc trên thế giới, tổng kết lý luận cho quá

trình CDCCKTNN Việt Nam, chỉ ra con đƣờng và cách thức đƣa nông nghiệp

Việt Nam ngày một phát triển. Nhiều công trình đƣợc đăng trên các tạp chí

chuyên ngành đi vào những vấn đề cụ thể nhƣ chuyển dịch cơ cấu cây trồng, vật

nuôi, mô hình tổ chức sản xuất của các vùng, các tỉnh…nhƣ là một phần của quá

trình CDCCNN.

Tuy nhiên, đến nay nhiều vấn đề về lý luận và thực tiễn vẫn cần đƣợc tiếp

tục làm sáng tỏ nhƣ: các nhân tố tác động đến việc hình thành và CDCCKTNN;

các chỉ tiêu đánh giá CDCCKTNN; giải pháp CDCCKTNN trong bối cảnh

CNH-HĐH đất nƣớc...

Trên địa bàn tỉnh Thanh Hóa, cho đến nay, chƣa có một công trình nghiên

cứu nào đối với vấn đề CDCCKTN-L-TS của cả tỉnh dƣới các khía cạnh ngành

và lãnh thổ và thành phần kinh tế.

17

3. Mục tiêu, nhiệm vụ và giới hạn nghiên cứu

3.1. Mục tiêu

Luận giải về quá trình chuyển dịch cơ cấu kinh tế nông nghiệp ở Thanh

Hóa trong giai đoạn 2000-2010, từ đó đề xuất một số định hƣớng và các giải

pháp cho quá trình CDCCKTNN của Thanh Hóa đến năm 2020 theo hƣớng hiệu

qủa, bền vững.

3.2. Nhiệm vụ nghiên cứu

- Đúc kết cơ sở lý luận và thực tiễn về CDCCKTNN; xác định các chỉ tiêu

phân tích CDCCKTNN và vận dụng vào tỉnh Thanh Hóa;

- Đánh giá các nhân tố ảnh hƣởng đến sự chuyển dịch CCKTNN tỉnh

Thanh Hóa;

- Phân tích quá trình CDCCKTNN ở tỉnh Thanh Hóa trong giai đoạn

2000-2010;

- Đề xuất một số định hƣớng và các giải pháp CDCCKTNN tỉnh Thanh

Hóa đến 2020 theo hƣớng hiệu quả, bền vững.

3.3. Giới hạn phạm vi nghiên cứu

Về nội dung: Nội dung nghiên cứu của đề tài là cơ cấu kinh tế nông

nghiệp (theo nghĩa rộng) của tỉnh Thanh Hóa (bao gồm nông nghiệp, lâm nghiệp

và thủy sản), trong đó chỉ tập trung phân tích CDCCKTNN theo ngành và theo

lãnh thổ:

- Đối với chuyển dịch CCKTNN theo ngành: phân tích sự chuyển dịch cơ

cấu giữa các ngành: nông nghiệp (theo nghĩa hẹp), lâm nghiệp, thủy sản và

chuyển dịch nội bộ cơ cấu của từng ngành.

Do hệ thống số liệu thống kê hiện nay của cả nƣớc và các địa phƣơng đối

với ngành dịch vụ nông, lâm, thủy sản còn rất nhiều bất cập, đồng thời do hạn

chế về nguồn lực của tác giả, vì vậy, đối với nội dung chuyển dịch cơ cấu nội bộ

các ngành, đề tài chỉ tập trung phân tích chuyển dịch giữa trồng trọt và chăn

18

nuôi, cơ cấu một số loại cây trồng, vật nuôi chủ yếu; giữa nuôi trồng và đánh bắt

thủy sản; giữa khai thác và trồng, chăm sóc, bảo vệ rừng.

- Đối với chuyển dịch CCKTNN theo lãnh thổ: phân tích chuyển dịch cơ

cấu giữa các lãnh thổ sản xuất nông nghiệp và cơ cấu trong nội bộ các lãnh thổ

sản xuất; phân tích sự biến động của các hình thức tổ chức lãnh thổ nông nghiệp

chủ yếu gồm: hộ gia đình, trang trại, vùng chuyên canh và các tiểu vùng sinh

thái nông nghiệp.

Về thời gian nghiên cứu: Đề tài giới hạn nghiên cứu CDCCKTNN tỉnh

Thanh Hóa trong giai đoạn từ 2000 đến 2010 và định hƣớng đến năm 2020

Về không gian nghiên cứu: Đề tài nghiên cứu toàn bộ lãnh thổ tỉnh Thanh

Hóa với 27 đơn vị hành chính gồm 1 thành phố, 02 thị xã, 24 huyện, trong đó có

chú ý tới mối liên hệ với cả nƣớc, vùng Bắc Trung Bộ.

4. Các quan điểm và phƣơng pháp nghiên cứu

4.1. Quan điểm nghiên cứu

4.1.1. Quan điểm tổng hợp lãnh thổ

Mọi hiện tƣợng và sự vật địa lý đều tồn tại trong một không gian lãnh thổ

nhất định với những mối quan hệ chặt chẽ giữa các sự vật hiện tƣợng đó với các

thành phần còn lại trong phạm vi lãnh thổ từ tự nhiên cho đến kinh tế – xã hội.

Tỉnh Thanh Hóa đƣợc coi nhƣ một thể tổng hợp tƣơng đối hoàn chỉnh cả

về tự nhiên và kinh tế – xã hội, trong đó các yếu tố tự nhiên, kinh tế, xã hội có

mối quan hệ chặt chẽ, khăng khít với nhau, có tác động và chi phối lẫn nhau. Đề

tài vậy dụng quan điểm tổng hợp để thấy rõ và phân tích hết những mối quan hệ

giữa các thành phần đó với nhau, tác động đến quá trình CDCCKTNN.

4.1.2. Quan điểm hệ thống

Nông nghiệp, là một hệ thống nhỏ trong hệ thống kinh tế chung của tỉnh

Thanh Hoá, đồng thời bản thân kinh tế nông nghiệp lại chứa đựng trong nó

những hệ thống cấp thấp hơn. Vận dụng quan điểm hệ thống để thấy đƣợc các

19

tác động qua lại giữa các hệ thống này và giữa các yếu tố trong cùng một hệ

thống, từ đó, phân tích, đánh giá chính xác quá trình CDCCKTNN.

4.1.3. Quan điểm phát triển bền vững

Phát triển bền vững là một trong những quan điểm mang tính bao trùm

trong phát triển kinh tế. CDCCKTNN không những phải đáp ứng mục tiêu mang

lại hiệu quả kinh tế cao mà phải hài hòa và bền vững cả về kinh tế - xã hội –

môi trƣờng.

Quá trình CDCCKTNN hợp lý phải dựa trên khai thác có hiệu quả sự

khác biệt địa lý của lãnh thổ và chú ý đúng mức đến việc bảo vệ tính đa dạng

sinh học, giảm thiểu tác hại của môi trƣờng…Khi CDCCKTNN phải đồng thời

góp phần giải quyết việc làm, nâng cao chất lƣợng cuộc sống của nhân dân. Việc

giải quyết tốt các vấn đề xã hội sẽ tạo ra động lực mạnh mẽ để phát triển sản

xuất và bảo vệ môi trƣờng. Vận dụng quan điểm phát triển bền vững trong phân

tích CDCCKTNN để thấy đƣợc hiệu quả của quá trình CDCC và từ đó đề ra các

hiệu quả cả về kinh tế - xã hội –môi trƣờng.

định hƣớng chuyển dịch cũng nhƣ các giải pháp đảm bảo việc chuyển dịch đem lại

4.1.4. Quan điểm lịch sử viễn cảnh

Sự biến động trong khai thác, sử dụng tài nguyên, sự thay đổi các mô hình

sản xuất qua các thời kỳ lịch sử phản ánh trình độ và khả năng khai thác tự nhiên

của xã hội loài ngƣời. CDCCKTNN hiện tại là sự lựa chọn có chủ đích nhằm sử

dụng hợp lý tiềm năng sinh thái của lãnh thổ phù hợp với nhu cầu của thị trƣờng

trong một giai đoạn nhất định. Cần phải nhìn nhận quá khứ để lý giải ở mức độ

nhất định cho hiện tại và dự báo tƣơng lai phát triển cho CCKTNN của lãnh thổ.

Quan điểm này đƣợc vận dụng trong đề tài để nghiên cứu mọi yếu tố kinh

nhân của quá trình chuyển dịch cũng nhƣ dự báo đƣợc xu hƣớng chuyển dịch trong

thời gian tới.

tế nông nghiệp của Thanh Hóa trong cả giai đoạn 2000-2010 để thấy đƣợc nguyên

20

4.2. Các phương pháp nghiên cứu

4.2.1. Phương pháp thống kê, xử lý số liệu trong phòng

Hiện nay có rất nhiều công trình nghiên cứu về CCKT, CDCCKT cũng

nhƣ các nghiên cứu về tỉnh Thanh Hóa trên các lĩnh vực khác nhau, trong đó có

những vấn đề liên quan đến hƣớng nghiên cứu của luận án. Hệ thống số liệu

thống kê về kinh tế- xã hội, đặc biệt là các số liệu về N-L-TS trên địa bàn đƣợc

các cơ quan chức năng của tỉnh Thanh Hóa thực hiện khá đồ sộ. Nhiều quy

hoạch, kế hoạch, đề án phát triển các ngành N-L-TS đã đƣợc triển khai... Vì vậy,

tác giả vận dụng phƣơng pháp thống kê, xử lý số liệu trong phòng để chọn lọc,

tính toán, cân đối và xử lý hệ thống tài liệu, số liệu nhằm xây dựng cơ sở dữ liệu

nghiên cứu. Nhiều vấn đề lý luận và thực tiễn về CDCCKTNN đã đƣợc tác giả

kế thừa, bổ sung để vận dụng vào việc phân tích quá trình CDCCKTNN tỉnh

Thanh Hóa trong giai đoạn 2000-2010 từ đó đề xuất một số định hƣớng và các

4.2.2. Phương pháp phân tích hệ thống

giải pháp CDCCKTNN tỉnh Thanh Hóa đến năm 2020.

Thực trạng CCKT nông nghiệp tỉnh Thanh Hóa đƣợc nhận biết thông qua

phân tích mối quan hệ không gian và thời gian về các yếu tố của kinh tế nông

nghiệp, các mối quan hệ tự nhiên và kinh tế - xã hội. Khi tìm hiểu, nghiên cứu

để phân tích quá trình chuyển dịch cơ cấu kinh tế nông nghiệp tỉnh Thanh Hóa

giai đoạn 2000-2010, tác giả đã sử dụng các phƣơng pháp phân tích hệ thống để

phân tích, đánh giá các điều kiện thuận lợi và khó khăn trong phát triển kinh tế

nông nghiệp cũng nhƣ quá trình CDCCKTNN.

4.2.3. Phương pháp bản đồ và hệ thống thông tin địa lý (GIS)

Đây là phƣơng pháp sử dụng hệ thống các bản đồ chuyên đề về tự nhiên,

kinh tế xã hội tỉnh Thanh Hóa, kết hợp với việc sử dụng phối hợp các phần mềm

Mapinfo, Access, Excel, SPSS,…để xây dựng hệ thống cơ sở dữ liệu, hệ thống

các bản đồ về sự phát triển và quá trình chuyển dịch cơ cấu kinh tế nông nghiệp

ở Thanh Hóa trong giai đoạn 2000-2010.

21

Các kết quả nghiên cứu chính của luận án đƣợc tác giả thể hiện qua hệ

thống các bản đồ: hành chính; các nhân tố (tự nhiên, kinh tế-xã hội) chủ yếu ảnh

hƣởng đến quá trình chuyển dịch cơ cấu kinh tế nông nghiệp tỉnh Thanh Hóa;

biến động diện tích đất nông nghiệp tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010;

ngành trồng trọt tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010; ngành chăn nuôi tỉnh

Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010; ngành thủy sản tỉnh Thanh Hóa giai đoạn

2000-2010; ngành lâm nghiệp tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010; chuyển

dịch cơ cấu lãnh thổ nông nghiệp tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010.

4.2.4. Phương pháp khảo sát thực địa

Để thu thập tài liệu, quan sát, kiểm chứng quy luật phân bố của cây trồng,

vật nuôi chủ yếu, các mô hình tổ chức lãnh thổ sản xuất nông nghiệp trên địa

bàn tỉnh Thanh Hóa...cũng nhƣ tìm hiểu tác động của các yếu tố tự nhiên, kinh

tế-xã hội đến chuyển đổi sản xuất trong nông nghiệp, tác giả đã vận dụng

phƣơng pháp khảo sát thực địa trong quá trình nghiên cứu đề tài luận án.

Dựa trên những thông tin thu thập đƣợc từ phƣơng pháp này mà những

phân tích, nhận định, đề xuất của tác giả có cơ khoa học và phù hợp thực tiễn.

Tuy nhiên, do lãnh thổ tỉnh Thanh Hóa rộng lớn và nguồn lực cá nhân hạn

chế, nên mặc dù đã dành nhiều thời gian, công sức, công việc thực địa của tác

giả cũng chỉ giới hạn trên một số địa giới hành chính và nội dung nhất định.

5. Đóng góp của luận án

- Kế thừa, bổ sung và làm sáng tỏ những vấn đề lý luận và thực tiễn về

CDCCKTNN để vận dụng vào tỉnh Thanh Hóa;

- Xác định các chỉ tiêu phân tích CDCCKTNN;

- Làm sáng tỏ sự CDCCKTNN tỉnh Thanh Hóa trong giai đoạn 2000-

2010 thông qua việc đánh giá các nhân tố ảnh hƣởng và thực trạng CDCCKTNN

tỉnh Thanh Hóa dựa trên các chỉ tiêu đã xác định;

- Đề xuất đƣợc một số giải pháp nhằm góp phần thúc đẩy CDCCKTNN

tỉnh Thanh Hóa trong giai đoạn đến năm 2020 hiệu quả và bền vững.

22

6. Cấu trúc của luận án

Ngoài phần mở đầu, kết luận, danh mục các tài liệu tham khảo, phụ lục,

các bản đồ và bảng, biểu kèm theo, nội dung của luận án đƣợc trình bày trong 3

chƣơng:

Chƣơng I: Cơ sở lý luận và thực tiễn về CDCCKTNN.

Chƣơng II: Các nhân tố ảnh hƣởng và CDCCKTNN tỉnh Thanh Hoá

trong giai đoạn 2000-2010.

Chƣơng III: Định hƣớng và các giải pháp CDCCKTNN tỉnh Thanh Hóa

đến 2020.

23

Chƣơng I

CƠ SỞ LÝ LUẬN VÀ THỰC TIỄN VỀ CHUYỂN DỊCH CƠ CẤU KINH TẾ NÔNG NGHIỆP

1.1. CƠ SỞ LÝ LUẬN

1.1.1. Cơ cấu kinh tế và chuyển dịch cơ cấu kinh tế

1.1.1.1. Cơ cấu kinh tế

a. Khái niệm

Cơ cấu (hay kết cấu) là một khái niệm mà triết học duy vật biện chứng

dùng để phản ánh cấu trúc bên trong của một hệ thống. Cơ cấu là tập hợp những

quan hệ cơ bản, tƣơng đối ổn định giữa các yếu tố cấu thành nên hệ thống trong

một thời gian nhất định. [33, 77, 96]

Cơ cấu của nền kinh tế hay hệ thống kinh tế (cơ cấu kinh tế-CCKT) là

tổng thể hợp thành bởi nhiều phần tử thành phần của nền kinh tế, biểu thị nội

dung, cách thức cấu trúc của các phần tử mà giữa chúng có những mối liên hệ

hữu cơ, những tƣơng tác qua lại cả về số lƣợng (đƣợc đo bằng tỷ lệ phần trăm

của các yếu tố trong toàn bộ nền kinh tế) và chất lƣợng (đƣợc đo bằng mức độ

chặt hay lỏng của mối liên kết giữa các yếu tố hợp thành hệ thống kinh tế), trong

những không gian và điều kiện lịch sử kinh tế - xã hội cụ thể, chúng vận động

hƣớng vào những mục tiêu nhất định.[33, 40, 77, 96]

b. Các khía cạnh biểu hiện

Dƣới góc độ nghiên cứu về quá trình phân công lao động và tổ chức sản

xuất xã hội, cơ cấu của nền kinh tế thƣờng đƣợc chia thành các khía biểu hiện

nhƣ sau:

- CCKT ngành (xét theo góc độ phân công lao động xã hội theo ngành).

Cơ cấu ngành kinh tế là tổng hợp các ngành kinh tế và mối quan hệ tỷ lệ giữa

các ngành thể hiện ở vị trí và tỷ trọng của mỗi ngành trong tổng thể nền kinh tế.

24

Thực tế ngƣời ta thƣờng chia nền kinh tế thành các nhóm ngành: nhóm ngành

nông, lâm, thủy sản (hay khu vực I); nhóm ngành công nghiệp – xây dựng (khu

vực II) và nhóm ngành dịch vụ (khu vực III). Thay đổi mạnh mẽ cơ cấu ngành là

nét đặc trƣng của các nƣớc đang phát triển.

- CCKT lãnh thổ (xét dƣới góc độ phân công lao động theo lãnh thổ). Là

tổng hợp các lãnh thổ kinh tế và mối quan hệ tỷ lệ giữa các lãnh thổ thể hiện ở

vị trí và tỷ trọng của mỗi ngành trong tổng thể nền kinh tế, đƣợc hình thành dựa

trên sự bố trí không gian sản xuất kinh tế trên các vùng lãnh thổ và có mối quan

hệ gắn bó chặt chẽ với cơ cấu kinh tế ngành trong một thể thống nhất.

- CCKT thành phần (xét theo góc độ quan hệ sở hữu), đƣợc hình thành

dựa trên chế độ sở hữu về tƣ liệu sản xuất, vì thế, có thể phân chia các thành

phần kinh tế dựa trên các hình thức sở hữu thành các nhóm: kinh tế nhà nƣớc;

kinh tế tập thể; kinh tế tƣ nhân,… phản ánh mối quan hệ về số lƣợng, vị trí, tỷ

trọng của các thành phần kinh tế cấu thành nên nền kinh tế.

Ngoài ra, CCKT còn có thể phân loại dƣới nhiều góc độ khác, tuy nhiên

đây là cách tiếp cận đƣợc chấp nhận rộng rãi và phổ biến nhất. [33, 77, 96]

1.1.1.2. Chuyển dịch cơ cấu kinh tế

Trên quan điểm hệ thống, nền kinh tế quốc dân là một hệ thống phức tạp

và năng động, bao gồm nhiều yếu tố có bản chất khác nhau (tự nhiên, kinh tế, xã

hội), hoạt động theo quy luật khác nhau, thƣờng xuyên tác động qua lại với

nhau, và không ngừng vận động, phát triển. Do vậy, các yếu tố tạo nên cơ cấu

của nền kinh tế cũng không ngừng vận động, thay đổi theo thời gian và không

gian, phù hợp với từng điều kiện hoàn cảnh lịch sử của xã hội loài ngƣời.

Quá trình thay đổi đó của CCKT đƣợc gọi là chuyển dịch cơ cấu kinh tế

(CDCCKT). Nói một cách cụ thể hơn, chuyển dịch CCKT là quá trình CCKT

chuyển từ trạng thái này sang trạng thái khác, phù hợp với những điều kiện phát

25

triển nhất định của xã hội loài ngƣời. Quá trình này không chỉ đơn thuần là sự

thay đổi vị trí, mà là sự biến đổi cả về số lƣợng và chất lƣợng các thành phần

cấu tạo nên cơ cấu kinh tế.

CDCCKT phải dựa trên cơ sở CCKT hiện có, do đó nội dung của

CDCCKT là cải tạo cơ cấu cũ, lạc hậu hoặc chƣa phù hợp để xây dựng CCKT

mới hiện đại và phù hợp hơn.

Nhƣ vậy, CDCCKT thực chất là sự điều chỉnh CCKT trên các khía cạnh

biểu hiện nhằm hƣớng sự phát triển của toàn bộ nền kinh tế theo các mục tiêu đã

xác định cho từng thời kỳ phát triển. [33, 40, 77, 96]

CDCCKT là một đặc trƣng vốn có của quá trình phát triển kinh tế và

mang tính khách quan bởi hệ thống kinh tế vận động, phát triển theo các quy

luật khách quan. Chủ thể của qúa trình CDCCKT thông qua việc nhận thức

những quy luật khách quan, phân tích, đánh giá những xu thế phát triển khác

nhau để tìm ra những phƣơng án thay đổi CCKT hiệu quả nhất, phù hợp với

không gian và điều kiện lịch sử kinh tế - xã hội cụ thể. [33, 40, 77, 96]

1.1.2. Cơ cấu kinh tế nông nghiệp và chuyển dịch cơ cấu kinh tế nông nghiệp

1.1.2.1. Kinh tế nông nghiệp

Nông nghiệp là ngành kinh tế sản xuất vật chất cơ bản của xã hội loài

ngƣời. Theo nghĩa rộng, kinh tế nông nghiệp bao gồm:

- Sản xuất nông nghiệp (nông nghiệp - theo nghĩa hẹp): là ngành kinh tế

sử dụng đất đai làm tƣ liệu sản xuất chủ yếu để trồng trọt, chăn nuôi; khai thác

cây trồng và vật nuôi làm đối tƣợng sản xuất để tạo ra lƣơng thực, thực phẩm và

một số nguyên liệu cho công nghiệp. Nông nghiệp bao gồm các ngành: trồng

trọt, chăn nuôi và dịch vụ nông nghiệp.

- Sản xuất lâm nghiệp (lâm nghiệp): là ngành kinh tế đƣợc hình thành và

hoạt động trên cơ sở vai trò chức năng và tác dụng của rừng, đất lâm nghiệp đối

với đời sống kinh tế xã hội trên cơ sở những phƣơng thức sản xuất và tổ chức

kinh tế nhất định. Lâm nghiệp bao gồm các ngành: trồng, chăm sóc bảo vệ rừng;

khai thác rừng và dịch vụ lâm nghiệp

26

- Sản xuất thủy sản (thủy sản): là ngành kinh tế hình thành trên cở sở các

hoạt động khai thác và nuôi trồng thuỷ, hải sản. Các ngành của thủy sản bao

gồm: khai thác; nuôi trồng và dịch vụ thủy sản.

Khi sử dụng khái niệm nông nghiệp trong mối quan hệ với các ngành

công nghiệp, dịch vụ của nền kinh tế quốc dân, ngƣời ta thƣờng sử dụng khái

niệm nông nghiệp theo nghĩa rộng. Khi sử dụng khái niệm nông nghiệp trong

mối quan hệ với các ngành lâm nghiệp, thủy sản là sử dụng khái niệm nông

nghiệp theo nghĩa hẹp.

1.1.2.2. Cơ cấu kinh tế nông nghiệp

a. Khái niệm

CCKTNN là tổng thể các mối quan hệ kinh tế trong sản xuất nông nghiệp

(theo nghĩa rộng) cả về lƣợng và chất của các ngành N-L-TS. Các mối quan hệ

tƣơng tác này không ngừng hoàn thiện và phát triển trong sự ổn định tƣơng đối,

trong các mối quan hệ khăng khít, tác động và tùy thuộc lẫn nhau giữa các yếu

tố, đƣợc xác định bằng các quan hệ tỷ lệ về số lƣợng và chất lƣợng. [49, 64, 90]

b. Đặc trưng của cơ cấu kinh tế nông nghiệp

- Mang tính khách quan và đƣợc hình thành do sự phát triển của lực lƣợng

sản xuất và phân công lao động xã hội;

- Mang tính lịch sử: CCKTNN không cố định, bất biến mà luôn biến đổi

để phù hợp với những điều kiện kinh tế - xã hội, với sự phát triển của khoa học

kỹ thuật trong từng thời kỳ;

- CCKTNN là một hệ thống mở có mối quan hệ tác động qua lại với các

hệ thống khác và mối quan hệ này ngày càng đƣợc mở rộng trong quá trình phân

công và hợp tác lao động.

c. Các khía cạnh biểu hiện của cơ cấu kinh tế nông nghiệp

Cũng nhƣ cơ cấu của nền kinh tế, những khía cạnh biểu hiện chủ yếu của

CCKTNN là: cơ cấu theo ngành, cơ cấu theo lãnh thổ và cơ cấu theo thành

phần: [49, 64, 90]

27

- CCKTNN theo ngành: phản ánh số lƣợng, vị trí, tỷ trọng các bộ phận

cấu thành kinh tế nông nghiệp. Trong đó, nông nghiệp bao gồm: trồng trọt, chăn

nuôi và dịch vụ nông nghiệp; thủy sản gồm: nuôi trồng, đánh bắt và dịch vụ hậu

cần; lâm nghiệp bao gồm trồng rừng, khai thác rừng và dịch vụ lâm nghiệp.

- CCKTNN theo lãnh thổ: Cơ cấu nông nghiệp theo lãnh thổ đƣợc hình

thành dựa vào sự bố trí không gian sản xuất nông nghiệp trên các vùng lãnh thổ,

gắn bó chặt chẽ với CCKTNN theo ngành trong một thể thống nhất. Chính sự

khác biệt về các yếu tố điều kiện tự nhiên, điều kiện kinh tế - xã hội đã tạo nên

các hình thức tổ chức sản xuất nông nghiệp theo lãnh thổ, từ đó hình thành

CCKTNN theo lãnh thổ. Những hình thức tổ chức sản xuất nông nghiệp theo

lãnh thổ này có sự khác biệt với nhau song chúng lại cùng tồn tại trong mối quan

hệ tác động qua lại với nhau.

Cơ cấu nông nghiệp theo lãnh thổ phản ánh mối quan hệ về số lƣợng, vị

trí, tỷ trọng của các hình thức tổ chức sản xuất nông nghiệp theo lãnh thổ nhƣ:

hộ gia đình, trang trại, HTXNN, nông trƣờng, vùng chuyên canh, các tiểu vùng

sinh thái nông nghiệp, vùng nông nghiệp,…đồng thời phản ánh tiềm năng kinh

tế - xã hội và khả năng khai thác các tiềm năng đó phục vụ cho mục tiêu phát

triển nhất định.

- CCKTNN theo thành phần: CCKTNN theo thành phần kinh tế đƣợc

hình thành dựa trên chế độ sở hữu về tƣ liệu sản xuất, bao gồm: kinh tế nhà

nƣớc; kinh tế ngoài nhà nƣớc (tập thể; kinh tế tƣ nhân, cá thể… ) và khu vực có

vồn đầu tƣ nƣớc ngoài. CCKTNN theo thành phần phản ánh mối quan hệ về số

lƣợng, vị trí, tỷ trọng của các thành phần kinh tế cấu thành nên kinh tế

nông nghiệp.

1.1.2.3. Chuyển dịch cơ cấu kinh tế nông nghiệp

a. Quan niệm

CDCCKTNN là sự vận động của các yếu tố cấu thành của kinh tế nông

nghiệp theo các quy luật khách quan dƣới sự tác động của con ngƣời vào các

nhân tố ảnh hƣởng đến chúng theo những mục tiêu nhất định. Đó là quá trình

28

thay đổi các yếu tố và mối quan hệ giữa các yếu tố cấu trúc nên kinh tế nông

nghiệp. CDCCKTNN là quá trình chuyển dịch toàn diện cả cơ cấu ngành, cơ cấu

lãnh thổ, và cơ cấu thành phần. [49, 64, 77, 90]

- CDCCKTNN theo ngành: Là sự thay đổi tỷ trọng giữa các nhóm ngành,

từng ngành trong nông nghiệp. Xu hƣớng phát triển của kinh tế nông nghiệp,

hiện nay là hƣớng tới một nền nông nghiệp hàng hóa, sản xuất thâm canh, đa

dạng theo hƣớng sản xuất lớn tạo ra nhiều sản phẩm có giá trị. Vì vậy,

CDCCKTNN theo ngành diễn ra theo xu hƣớng ngày càng gia tăng tỷ trọng của

các sản phẩm có giá trị kinh tế cao (cây công nghiệp, cây ăn quả, chăn nuôi,

thủy sản, các loại cây, con đặc sản…) và có giá trị xuất khẩu, giảm dần tỷ trọng

của các sản phẩm có giá trị kinh tế thấp.

- CDCCKTNN theo lãnh thổ: Là quá trình thay đổi tỷ trọng, vai trò của

các hình thức tổ chức sản xuất nông nghiệp theo lãnh thổ, phản ánh việc khai

thác các yếu tố, điều kiện cho phát triển kinh tế nông nghiệp trên các lãnh thổ

nhất định. Trong xu thế phát triển hiện nay, CDCCKTNN gắn liền với việc hình

thành nên những vùng chuyên môn hóa, có sự ổn định về quy mô, phƣơng

hƣớng sản xuất, bảo đảm chất lƣợng và hiệu quả kinh tế xã hội…

- CDCCKTNN theo thành phần kinh tế: Là quá trình thay đổi về vai trò,

vị trí của các thành phần kinh tế tham gia sản xuất nông nghiệp. Phản ánh sự

thay đổi trong các mối quan hệ sản xuất xã hội và xu thế chính trị của mỗi quốc

gia, vùng, miền…Trong điều kiện hiện nay, xu hƣớng chung của quá trình

chuyển dịch CCKT theo thành phần là ngày càng gia tăng nhanh tỷ trọng của

khu vực kinh tế ngoài nhà nƣớc, giảm dần tỷ trọng của khu vực kinh tế nhà nƣớc.

b. Các xu hướng chuyển dịch cơ cấu kinh tế nông nghiệp

Trong lịch sử phát triển của nền kinh tế thế giới, CDCCKTNN diễn ra ở

tất cả các quốc gia. Quá trình này diễn ra khác nhau tùy thuộc vào các điều kiện

tự nhiên, kinh tế, xã hội của mỗi nƣớc. Hiện nay ở các nƣớc đang phát triển, xu

hƣớng chủ yếu của quá trình CDCCKTNN là:

29

- Chuyển dịch từ sản xuất độc canh, tự cấp tự túc sang sản xuất hàng hóa,

gắn liền với thị trƣờng nội địa và tham gia xuất khẩu;

- Chuyển từ nông nghiệp thuần nông sang nền nông nghiệp tổng hợp, vừa

đa dạng hóa vừa chuyên môn hóa;

- Gia tăng chức năng phi thƣơng mại của nông nghiệp nhƣ: đảm bảo an

ninh lƣơng thực, giảm đói nghèo, duy trì văn hoá cộng đồng cƣ dân sản xuất

nông nghiệp, đảm bảo môi trƣờng sinh thái, chống lại biến đổi khí hậu toàn

cầu…[49, 64, 77, 90]

1.1.3. Các nhân tố ảnh hƣởng đến quá trình CDCCKTNN

1.1.3.1. Các nhân tố tự nhiên

a. Vị trí địa lý

Vị trí địa lý quy định các yếu tố tự nhiên, tài nguyên thiên nhiên (địa

hình, khí hậu, đất đai, động, thực vật…), đồng thời vị trí địa lý ảnh hƣởng đến

khả năng thu hút vốn đầu tƣ, lao động, khoa học kỹ thuật, chuyển giao công

nghệ, phát triển các loại hình dịch vụ…tác động trực tiếp đến việc hình thành,

phát triển và CDCCKT nói chung và CCKTNN nói riêng.

Các lãnh thổ nằm ở vị trí địa lý có nhiều thuận lợi về giao lƣu kinh tế nhƣ

gần các cực tăng trƣởng, các trung tâm phát triển, các đầu mối giao thông liên

vùng…thƣờng có sức hấp dẫn mạnh về thu hút vốn đầu tƣ, khoa học- kỹ thuật,

thu hút lao động trình độ cao, có khả năng mở rộng thị trƣờng…tạo điều kiện

cho nền kinh tế tăng trƣởng, phát triển nhanh, tác động tích cực đến việc chuyển

đổi cơ cấu sản xuất, lựa chọn phát triển các sản phẩm có giá trị hàng hóa, đem

lại hiệu quả kinh tế cao.

b. Điều kiện tự nhiên và tài nguyên thiên nhiên

Đặc điểm lớn nhất của sản xuất nông nghiệp là sự phụ thuộc vào các điều

kiện tự nhiên và tài nguyên thiên nhiên. Do vậy, các điều kiện tự nhiên, tài

nguyên thiên nhiên giữ vai trò quan trọng trong quá trình CDCCKTNN.

30

- Địa hình: Các đặc điểm địa hình tự nhiên nhƣ độ dốc, các vùng đồng

bằng, thung lũng, các vùng trung du, miền núi…ảnh hƣởng trực tiếp đến quá

trình sản xuất, lựa chọn các loại cây trồng, vật nuôi, và ảnh hƣởng đến việc hình

thành, phát triển các hình thức tổ chức sản xuất nông nghiệp theo lãnh thổ.

- Khí hậu: với các yếu tố nhƣ nhiệt độ, lƣợng mƣa, ánh sáng, gió, lũ lụt,

hạn hán… đều có ảnh hƣởng lớn đến việc xác định cơ cấu cây trồng vật nuôi, cơ

cấu mùa vụ, khả năng xen canh, tăng vụ và hiệu quả sản xuất nông nghiệp, quy

định tính mùa trong sản xuất, tiêu thụ sản phẩm nông nghiệp... Đây là những

điều kiện rất quan trọng cho chuyển dịch cơ cấu ngành nông nghiệp.

- Tài nguyên đất: các nhóm đất, cơ cấu sử dụng đất, độ phì của đất….có

ảnh hƣởng lớn đến quy mô, hƣớng sản xuất, cơ cấu và sự phân bố cây trồng, vật

nuôi, mức độ thâm canh và năng suất cây trồng. Mỗi loại cây trồng thƣờng thích

nghi với một loại đất nhất định, do đó, trong quá trình CDCCKTNN cần tính

toán các nhân tố tác động này nhằm phát huy hiệu quả sử dụng tài nguyên, tạo ra

năng suất, sản lƣợng cao cho cây trồng vật nuôi.

- Tài nguyên nƣớc: có ảnh hƣởng lớn đến năng suất, chất lƣợng cây trồng

vật nuôi và hiệu quả sản xuất nông nghiệp. Nguồn nƣớc dùng để tƣới tiêu cho

cây trồng, để cải tạo và tăng khả năng sử dụng đất, nâng cao khả năng thâm canh

tăng vụ cho sản xuất nông nghiệp.

- Tài nguyên sinh vật: là tiền đề hình thành và phát triển các giống cây

trồng vật nuôi và tạo khả năng chuyển đổi cơ cấu nông nghiệp.

1.1.3.2. Các nhân tố kinh tế - xã hội

a. Chính sách kinh tế

Chính sách phát triển của quốc gia là nhân tố mang tính quyết định đến sự

thành, bại của chiến lƣợc, mục tiêu phát triển kinh tế-xã hội. Đặc điểm của chính

sách là tính định hƣớng cho quá trình phát triển. Vì vậy, đây là nhân tố có khả

năng thúc đẩy hay kìm hãm sự phát triển của nền kinh tế nói chung và của quá

31

trình CDCCKT nói riêng. Chính sách kinh tế của nhà nƣớc tác động mạnh đến

sự hình thành và phát triển của những phân ngành kinh tế nhất định. Sự khuyến

khích hay không khuyến khích, thậm chí cấm ngặt đối với một số lĩnh vực nào

đó sẽ tác động làm gia tăng mức tăng trƣởng hay kìm hãm, hay thậm chí loại bỏ

một số lĩnh vực (sản phẩm hàng hóa, dịch vụ) mặc dù tiềm năng cung và mức

cầu của dân cƣ vẫn tồn tại [77].

Trong ngành nông nghiệp, chính sách kinh tế của nhà nƣớc thể hiện qua

chính sách sử dụng đất nông nghiệp, chiến lƣợc phát triển, quy hoạch phát triển

nông nghiệp, cùng với hệ thống các cơ chế chính sách cụ thể trong việc ƣu tiên

phân bổ nguồn lực quốc gia cho phát triển hạ tầng kỹ thuật, đầu tƣ cho KH-CN,

đào tạo nguồn nhân lực, đầu tƣ cho sản xuất kinh doanh, các biện pháp hỗ trợ

giá, chính sách bảo hộ nông nghiệp....là những vấn đề mang ý nghĩa quyết định

đối với sự phát triển và quá trình CDCCKTNN.

b. Thị trường

Tác động từ yếu tố “cầu” của thị trƣờng đã dẫn dắt và điều tiết các hoạt

động sản xuất của toàn bộ nền kinh tế, trong đó có nông nghiệp. Xu thế vận

động của quá trình CDCCKTNN sẽ phải đặt ra những mục tiêu nhằm đáp ứng

theo nhu cầu của thị trƣờng, do vậy, tác động trực tiếp đến việc lựa chọn cơ cấu

ngành: sản xuất ra loại hàng hóa gì? sản lƣợng bao nhiêu? cơ cấu chủng loại thế

nào?...Đồng thời thị trƣờng cũng có tác động điều tiết đối với cơ cấu lãnh thổ

trong việc hình thành và phát triển các vùng sản xuất tập trung, chuyên môn hóa,

thay đổi vai trò của các hình thức tổ chức lãnh thổ nông nghiệp nhƣ hộ gia đình,

trang trại....Ở các nƣớc trên thế giới, xung quanh các thành phố, trung tâm công

nghiệp lớn đều hình thành các vành đai nông nghiệp với hƣớng chuyên môn hóa

là sản xuất rau xanh, thịt, cá, trứng, sữa...xuất phát từ chính nhu cầu thị trƣờng

tiêu thụ. Và cũng chính nhu cầu của thị trƣờng tiêu thụ đã thúc đẩy sự phát triển

mạnh mẽ của mô hình tổ chức sản xuất trang trại, các vùng chuyên canh quy mô

lớn, đem lại hiệu quả kinh tế cao trong nông nghiệp hiện đại.

32

c. Vốn đầu tư

Vốn đầu tƣ là điều kiện quan trọng để phát triển kinh tế nói chung và

nông nghiệp nói riêng. Vốn đầu tƣ không chỉ là cơ sở để tạo ra vốn sản xuất,

tăng năng lực sản xuất của các doanh nghiệp mà còn là điều kiện để nâng cao

trình độ khoa học công nghệ, góp phần đáng kể vào việc đầu tƣ theo chiều sâu,

hiện đại hóa quy trình sản xuất. Việc tăng vốn đầu tƣ cũng góp phần vào việc

giải quyết công ăn việc làm cho ngƣời lao động khi mở ra các công trình xây

dựng và mở rộng quy mô sản xuất.

Để đảm bảo cho sự tăng trƣởng và phát triển trong nông nghiệp đòi hỏi

phải có nguồn vốn đầu tƣ cho cơ sở hạ tầng kỹ thuật, trang thiết bị công nghệ

sản xuất, cho đào tạo nguồn nhân lực và cho các dịch vụ kèm theo.... Đồng thời,

vốn đầu tƣ giúp cho ngƣời nông dân tiếp cận công nghệ hiện đại nhƣ công nghệ

sinh học, các giống cây trồng vật nuôi cho năng suất cao,...Vì thế, việc huy

động, thu hút và sử dụng hiệu quả các nguồn vốn đầu tƣ có vai trò quan trọng

đối với việc hình thành và CDCCKTNN.

d. Khoa học-công nghệ

KH-CN là một bộ phận nguồn lực không thể thiếu trong quá trình phát

triển kinh tế - xã hội. KH-CN góp phần quan trọng trong việc mở rộng khả năng

sản xuất, thúc đẩy tăng trƣởng và phát triển kinh tế. KH-CN thúc đẩy quá trình

hình thành và chuyển dịch cơ cấu kinh tế, tăng sức cạnh tranh của hàng hóa,

thúc đẩy phát triển kinh tế thị trƣờng.

Đối với sản xuất nông nghiệp, vấn đề tăng năng suất cây trồng, vật nuôi

không chỉ phụ thuộc vào điều kiện tự nhiên mà còn chịu tác động trực tiếp của

con ngƣời với các ứng dụng của KH-CN. KH-CN tạo ra những khả năng sản

xuất mới trong nông nghiệp, cho phép tạo ra sản phẩm nông sản với chất lƣợng

cao, giảm chi phí sản xuất. Yếu tố này thúc đẩy và làm thay đổi quy mô, tốc độ

phát triển của các ngành nhƣ chế biến, dịch vụ...

33

Đẩy nhanh tốc độ ứng dụng KH-CN trong ngành nông nghiệp tất yếu sẽ

thúc đẩy CDCCKTNN có hiệu qủa. KH-CN cùng với các quá trình cơ giới hóa,

thủy lợi hóa, hóa học hóa, sinh học hóa góp phần tạo ra năng suất lao động trong

nông nghiệp cao hơn, cho phép ngƣời lao động có thể chuyển đổi nghề nghiệp,

từ đó phân công lại lao động xã hội theo hƣớng giảm lao động nông nghiệp tăng

lao động dịch vụ, công nghiệp.

e. Dân cư và nguồn lao động

Con ngƣời là chủ thể của quá trình sản xuất. Con ngƣời làm ra các sản

phẩm thông qua quá trình sản xuất, đồng thời xã hội loài ngƣời cũng chính là thị

trƣờng tiêu thụ các sản phẩm hàng hoá do con ngƣời làm ra. Dân số càng đông,

mức sống và nhu cầu càng cao có tác dụng thúc đẩy mạnh mẽ sự phát triển của

các ngành kinh tế khác nhau trong đó có nông nghiệp, .

Sự tác động của nhân tố này lên quá trình hình thành và chuyển dịch

CCKT đƣợc xem xét trên các mặt chủ yếu sau:

+ Trình độ dân trí, trình độ lao động, khả năng tiếp thu khoa học – công

nghệ là cơ sở quan trọng để nâng cao hiệu quả sản xuất, thúc đẩy tiến bộ khoa

học - kỹ thuật trong sản xuất của các ngành kinh tế nói chung và sản xuất nông

nghiệp nói riêng

+ Quy mô dân số, kết cấu dân cƣ và thu nhập của họ có ảnh hƣởng lớn

đến quy mô và cơ cấu của nhu cầu thị trƣờng

f. Cơ sở hạ tầng và cơ sở vật chất kỹ thuật

Các điều kiện về cơ sở hạ tầng (giao thông, điện) và cơ sở vật chất kỹ

thuật (hệ thống thủy lợi, cơ giới hóa, hệ thống các trạm bảo vệ thực vật, thú y,

các cơ sở dịch vụ) là nhân tố quan trọng thúc đẩy sự phát triển và CDCCKTNN

thể hiện qua tác động trực tiếp đến sản xuất, thu hoạch, bảo vệ, chế biến sản

phẩm... Đồng thời, ảnh hƣởng đến việc tổ chức lãnh thổ sản xuất nông nghiệp,

hình thành các vùng chuyên canh, sản xuất hàng hóa, mở rộng thị trƣờng.

34

g. Đô thị hóa và công nghiệp hóa

Công nghiệp hóa và đô thị hóa là hai quá trình thƣờng song hành cùng

nhau, đồng thời cũng là biểu hiện của sự thay đổi nền kinh tế từ nông nghiệp

sang phi nông nghiệp, vì thế quá trình này có ảnh hƣởng không nhỏ làm thay đổi

cơ cấu ngành cũng nhƣ tính chất của hoạt động sản xuất nông nghiệp. Cả hai

quá trình này đòi hỏi sự tập trung phát triển kinh tế vào các lĩnh vực phi nông

nghiệp. Sự gia tăng hàng loạt của các yếu tố nhƣ cơ sở sản xuất, lao động công

nghiệp, dịch vụ…đã tạo nên những cơ hội mới cho nông nghiệp về thị trƣờng,

KH-CN…để khai thác các nguồn lực tự nhiên, KT-XH, thúc đẩy quá trình

CDCC.

1.1.4. Các chỉ tiêu phân tích chuyển dịch cơ cấu kinh tế nông nghiệp theo

ngành và theo lãnh thổ

1.1.4.1. Các chỉ tiêu chung

– Quy mô GTSX: phản ánh kết quả hoạt động sản xuất của ngành đƣợc

tính bằng tổng giá trị sản xuất của tất cả các bộ phận hợp thành trong một

khoảng thời gian nhất định. (đƣợc tính theo giá thực tế).

Khi xem xét giá trị tuyệt đối của GTSX ở mỗi thời điểm cụ thể, trong mối

tƣơng quan của các yếu tố sản xuất nhƣ diện tích canh tác, lao động, vốn đầu tƣ,

thị trƣờng tiêu thụ,… có thể thấy đƣợc xu hƣớng phát triển của ngành sản xuất.

Thông thƣờng, quy mô GTSX đƣợc tính trong 1 năm và chỉ số này đƣợc

công bố hằng năm trên niên giám thống kê của các cơ quan nhà nƣớc.

- Tốc độ tăng trưởng GTSX: phản ánh sự phát triển nhanh, chậm và hiệu

quả của quá trình sản xuất, đồng thời phản ánh trình độ cơ giới hóa, hiện đại hóa và

hiệu quả của việc ứng dụng KHKT vào sản xuất, thúc đẩy tăng trƣởng GTSX.

Để loại trừ những yếu tố bất thƣờng cho sản xuất và tiêu thụ sản phẩm

(thiên tai, biến động giá cả…), ngƣời ta thƣờng tính tốc độ tăng GTSX bằng giá

cố định (theo Niên giám thống kê hiện hành của Việt Nam, giá so sánh là giá

năm 1994).

35

- Năng suất lao động: Phản ánh quá trình chuyển dịch cơ cấu lao động,

trình độ của lực lƣợng lao động, quá trình áp dụng các tiến bộ khoa học kỹ thuật

công nghệ trong sản xuất, các mô hình sản xuất hiệu quả... Khi năng suất lao

động tăng lên (đƣợc định lƣợng qua chỉ tiêu GTSX/số lao động) nghĩa là quá

trình CDCCKT diễn ra theo hƣớng tích cực, đem lại hiệu quả kinh tế cao và

ngƣợc lại.

- Cơ cấu sử dụng lao động: đƣợc phản ánh qua các chỉ tiêu cụ thể nhƣ:

lao động tham gia các ngành kinh tế nông nghiệp và các hoạt động dịch vụ. Hiện

nay xu hƣớng chung là sự gia tăng tỷ trọng lao động phi nông nghiệp trong nông

nghiệp, giảm tỷ trọng lao động trong nông nghiệp. Khi quy mô, tốc độ và hiệu

quả sản xuất gia tăng đồng thời lao động nông nghiệp liên tục giảm thì đó là quá

trình chuyển dịch theo đúng định hƣớng, tích cực và ngƣợc lại.

- Quy mô và cơ cấu sử dụng đất nông nghiệp: Đất đai là tƣ liệu sản xuất

không thể thiếu của nông nghiệp. Chính vì vậy sự thay đổi cơ cấu sử dụng đất

nông nghiệp phản ánh rõ nét quá trình CDCCKTNN cả khía cạnh ngành và lãnh

thổ, đồng thời phản ánh xu thế của quá trình CNH-HĐH tác động đến phát triển

nông nghiệp. Đặc biệt là các lãnh thổ có quá trình CNH diễn ra mạnh mẽ.

Đất nông nghiệp bao gồm: đất sản xuất nông nghiệp (đất trồng cây hàng

năm, đất trồng cây lâu năm, đất có đồng cỏ chăn nuôi), diện tích mặt nƣớc nuôi

trồng thủy sản, đất lâm nghiệp.

Cơ cấu sử dụng đất nông nghiệp đƣợc tính bằng tỷ trọng (%) diện tích

từng loại đất trong tổng diện tích đất nông nghiệp (theo nghĩa rộng) tại mỗi thời

điểm nhất định.

Sự biến động quy mô và cơ cấu sử dụng đất nông nghiệp diễn ra theo

chiều hƣớng có tăng lên hoặc giảm đi giữa các thời điểm khác nhau. Ngƣời ta có

thể phân thành các cấp tăng (giảm) nhiều, trung bình, ít và rất ít…

Những loại cây trồng, vật nuôi có hiệu quả kinh tế cao, thị trƣờng tiêu thụ

lớn thƣờng có xu hƣớng mở rộng quy mô diện tích sản xuất và ngƣợc lại.

36

- Hiệu quả sử dụng đất: đƣợc tính bằng GTSX/đơn vị diện tích canh tác.

Khi GTSX/đơn vị diện tích canh tác tăng lên theo thời gian, nghĩa là quá trình

CDCCKTNN mang lại hiệu quả tích cực.

1.1.4.2. Nhóm các chỉ tiêu phân tích CDCCKTNN theo ngành

- Cơ cấu GTSX: phân tích tỷ trọng (%) đóng góp của mỗi một ngành, mỗi

loại cây trồng, vật nuôi vào tổng GTSX để xem xét phân tích cơ cấu ngành tại

mỗi thời điểm nhất định và so sánh cơ cấu giữa các thời điểm khác nhau. Thông

thƣờng ngƣời ta sử các mức độ tăng/ giảm rất nhanh, tăng/ giảm nhanh, tăng/

giảm chậm…để phân tích, so sánh mức độ CDCCKT ngành.

+ Trong ngành NN theo nghĩa rộng: phân tích sự thay đổi tỷ trọng giữa

ngành các NN, LN và TS trong tổng GTSX N-L-TS ở các thời điểm khác nhau.

+ Trong ngành NN theo nghĩa hẹp: phân tích sự thay đối tỷ trọng GTSX

giữa trồng trọt, chăn nuôi và dịch vụ nông nghiệp. Trong nội bộ từng ngành của

nông nghiệp phân tích sự thay đổi tỷ trọng GTSX các loại cây trồng, vật nuôi và

sự thay đổi giữa các hoạt động trong ngành dịch vụ nông nghiệp.

+ Trong ngành LN: Phân tích sự thay đổi tỷ trọng GTSX giữa ngành khai

thác; trồng, chăm sóc bảo vệ rừng và các dịch vụ lâm nghiệp.

+ Trong ngành TS: phân tích sự thay đổi tỷ trọng GTSX giữa các ngành

khai thác, nuôi trồng và dịch vụ thủy sản. Trong nội bộ từng ngành là sự thay

đổi tỷ trọng GTSX của các ngành đánh bắt, các loài nuôi trồng, các hoạt động

dịch vụ.

- Cơ cấu cây trồng, vật nuôi: phân tích về sự thay đổi diện tích gieo trồng,

số lƣợng vật nuôi theo từng nhóm ngành (trong NN, LN) và diện tích nuôi trồng,

loài nuôi trồng (trong ngành TS) với các mức độ tăng lên hoặc giảm đi.

Các loại cây trồng, vật nuôi có giá trị thƣơng phẩm, có thị trƣờng tiêu thụ,

có điều kiện thuận lợi phát triển, đem lại hiệu quả kinh tế và thu nhập cao cho

ngƣời sản xuất sẽ có xu hƣớng ngày một gia tăng số lƣợng đàn, diện tích gieo

trồng, nuôi trồng và ngƣợc lại.

37

- Cơ cấu mùa vụ: Phân tích sự thay đổi diện tích gieo trồng theo từng mùa

vụ khác nhau đối với từng nhóm cây trồng cụ thể để thấy đƣợc hiệu quả của quá

trình sản xuất, đặc biệt là đối với các cây trồng ngắn ngày nhƣ cây lƣơng thực,

cây rau đậu, cây công nghiệp ngắn ngày…

1.1.4.3. Nhóm các chỉ tiêu phân tích CDCCKTNN theo lãnh thổ

- Các chỉ tiêu phân tích theo sự phân hóa lãnh thổ sản xuất (các tiểu vùng

sinh thái nông nghiệp):

+ Quy mô của tiểu vùng; tổng GTSX N-L-TS của tiểu vùng; GTSX của

từng ngành trong tiểu vùng.

+ Các sản phẩm chính (sản phẩm chuyên môn hóa): là những sản phẩm

đƣợc chuyên sâu với quy mô hàng hóa lớn, chất lƣợng cao trên cơ sở phát huy

lợi thế so sánh về điều kiện tự nhiên, kinh tế - xã hội, đem lại hiệu quả KT-XH

- Các chỉ tiêu phân tích theo hình thức tổ chức lãnh thổ sản xuất:

cao hơn cho tiểu vùng.

+ Hộ gia đình: Phân tích sự thay đổi về số lƣợng hộ gia đình, quy mô sản

xuất hộ gia đình để thấy đƣợc xu thế và kết quả của quá trình CDCCKTNN theo

hƣớng sản xuất hàng hóa, đáp ứng nhu cầu thị trƣờng.

+Trang trại: Phân tích sự thay đổi số lƣợng trang trại, cơ cấu loại hình

trang trại để thấy đƣợc xu hƣớng CDCCKTNN theo hƣớng hiện đại, sản xuất

hàng hóa quy mô lớn hay ngƣợc lại.

+ Vùng chuyên canh: phân tích quy mô của vùng (Diện tích vùng chuyên

canh/diện tích đất canh tác); quy mô sản xuất (diện tích, năng suất, sản lƣợng)

những sản phẩm chuyên môn hóa của vùng chuyên canh so với những sản phẩm

cùng loại trên toàn lãnh thổ và phân tích hiệu quả sản xuất của vùng chuyên

canh (GTSX/đơn vị diện tích đất canh tác - triệu đồng/ha). Khi so sánh các tiêu

chí trên ở những thời điểm khác nhau, có thể rút ra kết luận quá trình CDCCKT

theo lãnh thổ diễn ra nhanh hay chậm, hợp lý hay không hợp lý.

38

1.2. THỰC TIỄN VỀ CHUYỂN DỊCH CƠ CẤU KINH TẾ NÔNG NGHIỆP

VIỆT NAM VÀ VÙNG BẮC TRUNG BỘ GIAI ĐOẠN 2000-2010

1.2.1. Khái quát chuyển dịch cơ cấu kinh tế nông nghiệp theo ngành và theo

lãnh thổ của Việt Nam trong giai đoạn 2000-2010

Trong giai đoạn 2000 – 2010, cơ cấu kinh tế N-L-TS của Việt Nam đã

từng bƣớc chuyển dịch ngày càng hợp lý hơn theo hƣớng khai thác đƣợc những

lợi thế so sánh của từng ngành, từng vùng, từng địa phƣơng, chuyển từ một nền

nông nghiệp tự cấp tự túc sang việc hình thành nền sản xuất nông nghiệp hàng

hóa, ƣu tiên những ngành, sản phẩm có giá trị kinh tế cao, hƣớng mạnh ra thị

trƣờng tiêu dùng trong nƣớc và xuất khẩu.[4]

- CCKTNN theo ngành chuyển dịch với xu hƣớng giảm dần tỷ trọng của

các ngành nông, lâm nghiệp, tăng tỷ trọng của ngành thủy sản.

Nhờ sự phát triển mạnh mẽ của thị trƣờng tiêu thụ các sản phẩm thủy, hải

sản, đặc biệt là thị trƣờng xuất khẩu sang EU, Mỹ, Trung Quốc, Nhật Bản…, các

mặt hàng thủy sản đã trở thành ngành hàng xuất khẩu chủ lực của trong nông

nghiệp của Việt Nam suốt giai đoạn vừa qua, tạo điều kiện cho ngành thủy sản

phát triển, ngày càng chiếm tỷ trọng cao trong cơ cấu N-L-TS cả nƣớc. GTSX

ngành TS tăng từ 16% năm 2000 lên 21,1% vào năm 2010.

Trong khi đó, do ảnh hƣởng của thị trƣờng thế giới, đặc biệt là khó khăn

trong xuất khẩu một số sản phẩm chủ lực nhƣ cà phê, cao su, hồ tiêu, điều….và

ảnh hƣởng của dịch bệnh (cúm gia cầm, lợn tai xanh..) tỷ trọng GTSX ngành

nông nghiệp ViệtNam giai đoạn 2000-2010 giảm từ 79,0% năm 2000 xuống

76,3% vào năm 2010. Lâm nghiệp giảm tỷ trọng từ 4,8% xuống còn 2,6% trong

cùng kỳ.

Bảng1.1.Cơ cấu GTSX ngành N-L-TS Việt Nam giai đoạn 2000-2010 (%)

Ngành

2000 79,0 4,8 16,2

2005 71,5 3,7 24,8

2010 76,3 2,6 21,1

Nông nghiệp Lâm nghiệp Thủy sản

Nguồn: Tổng cục thống kê-Niên giám thống kê các năm 2006, 2011

39

+ Trong ngành nông nghiệp: cơ cấu cây trồng vật nuôi chuyển dịch theo

hƣớng tăng tỷ trọng các sản phẩm có năng suất và hiệu quả kinh tế cao, các sản

phẩm có giá trị xuất khẩu và sức cạnh tranh quốc tế lớn nhƣ gạo, cà phê, cao su,

điều,...

Ngành trồng trọt: Do năng suất lúa, ngô liên tục tăng lên nên sản lƣợng

lƣơng thực tăng mạnh qua các năm, đảm bảo vững chắc nguồn cung trong cả

nƣớc và tại hầu hết các đại phƣơng. Nhiều vùng, nhiều tỉnh đã giảm diện tích

trồng lúa, chuyển sang phát triển các loại cây trồng khác phù hợp với điều kiện

thổ nhƣỡng, khí hậu, có thị trƣờng và giá trị kinh tế cao hơn.

Cơ cấu cây trồng đó có sự chuyển biến theo hƣớng đa dạng hóa, xóa dần

tính độc canh cây lƣơng thực, nhất là lúa. Diện tích, sản lƣợng và tỷ trọng của

các loại cây công nghiệp, cây rau ăn quả đều tăng khá mạnh; đặc biệt đã phát

triển mạnh một số cây công nghiệp, cây ăn quả có năng suất và hiệu quả kinh tế

cao tại các vùng chuyên canh lớn và các trung tâm có điều kiện thuận lợi về chế

biến và tiêu thụ sản phẩm.

Ngành chăn nuôi: Do sự phát triển mạnh mẽ nhu cầu tiêu thụ các sản

phẩm từ chăn nuôi (thịt, trứng, sữa…) của thị trƣờng nội địa, bên cạnh đó sự

phát triển của các ngành công nghiệp chế biến lƣơng thực-thực phẩm, các ngành

dịch vụ, đã tác động tích cực đến sự thay đổi trong cơ cấu đàn gia súc theo

hƣớng tăng số lƣợng và tỷ trọng gia súc nuôi lấy thịt, sữa, giảm tỷ trọng gia súc

cày kéo. Các hình thức chăn nuôi hiện đại với mô hình trang trại, gia trại theo

phƣơng thức công nghiệp đã phát triển nhanh chóng, đang thay thế dần mô hình

chăn nuôi tận dụng nhỏ lẻ ở hộ gia đình.

Tỷ trọng GTSX của ngành chăn nuôi không ngừng tăng lên. Năm 2000

GTSX ngành chăn nuôi chiếm 19,3% trong tổng GTSX toàn ngành, đến năm

2005 tăng lên 24,6%, năm 2010 chiếm 25,1%..[4]

40

Bảng1.2. Cơ cấu GTSX ngành nông nghiệp giai đoạn 2000-2010( %)

2000

Ngành

2005

2010

78,3

Trồng trọt

73,6

73,4

19,3

Chăn nuôi

24,6

25,1

2,4

Dịch vụ nông nghiệp

1,8

1,5

Nguồn: Tổng cục thống kê-Niên giám thống kê các năm 2001, 2006, 2011

+ Ngành lâm nghiệp: chuyển hƣớng từ lâm nghiệp nhà nƣớc sang lâm

nghiệp xã hội với sự tham gia của nhiều thành phần kinh tế để bảo vệ, tu bổ và

xây dựng vốn rừng; chuyển từ khai thác rừng là chủ yếu sang trồng và chăm sóc

rừng. Cơ cấu GTSX ngành lâm nghiệp ít thay đổi, GTSX khai thác lâm sản

chiếm 81,3% năm 2000, đến năm 2010 vẫn chiếm tới 79,9%. GTSX của trồng

và nuôi rừng chỉ chiếm khoảng 14,2% đến 14,7%. GTSX của dịch vụ và các

hoạt động lâm nghiệp khác chiếm khoảng 5,6%.[4]

+ Ngành thủy sản: chuyển dịch theo hƣớng tăng tỷ trọng nuôi trồng và

giảm tỷ trọng khai thác. Trƣớc năm 1986, ngành nuôi trồng ít đƣợc chú trọng

phát triển do thiếu thị trƣờng tiêu thụ, vốn đầu tƣ thấp, ứng dụng khoa học kỹ

thuật hầu nhƣ không đáng kể…, chủ yếu là nuôi trồng tự phát trong nhân dân.

Trong cơ cấu nội bộ ngành, khai thác chiếm tỷ trọng tuyệt đối. Tuy nhiên trong

giai giai đoạn 2000-2010, ngành nuôi trồng phát triển mạnh mẽ nhờ thị trƣờng

tiêu thụ tăng mạnh, đặc biệt là thị trƣờng xuất khẩu và nhờ vào các chính sách

đầu tƣ, hỗ trợ của Nhà nƣớc. GTSX ngành nuôi trồng tăng tỷ trọng từ 44,5%

năm 2000 lên 57,6% vào năm 2010.[4].

Cơ cấu sản phẩm nuôi trồng cũng dịch chuyển theo hƣớng nâng cao năng

suất, sản lƣợng và giá trị kinh tế loài nuôi nhƣ tăng tỷ trọng nuôi tôm, cua, ghẹ,

ngao, các loại cá da trơn…giảm tỷ trọng nuôi các loài cá nƣớc ngọt, nƣớc lợ

khác. Cơ cấu ngành nghề khai thác chuyển dịch theo hƣớng giảm khai thác gần

bờ, giảm các phƣơng tiện khai thác lạc hậu, tận diệt, tăng công suất tàu thuyền,

khai thác xa bờ…

41

- CDCCKTNN theo lãnh thổ có sự chuyển biến rõ nét, ngày một hợp lý

hơn gắn liền với việc hình thành các vùng chuyên canh, sản xuất hàng hoá quy

mô lớn, phát triển kinh tế trang trại và các hình thức tổ chức lãnh thổ nông

nghiệp hiện đại, bƣớc đầu khai thác hợp lý và phát huy đƣợc tiềm năng, thế

mạnh của từng vùng lãnh thổ.

Đến nay, Việt Nam đã hình thành đƣợc các trung tâm sản xuất hàng hoá

lớn, tập trung, gắn với công nghiệp chế biến, trong đó nổi bật là sản xuất lúa tập

trung chủ yếu ở đồng bằng sông Cửu Long và đồng bằng sông Hồng (trong đó

riêng đồng bằng sông Cửu Long sản lƣợng lúa chiếm gần một nửa cả nƣớc); cà

phê ở Tây Nguyên; cao su, hạt điều ở vùng Đông Nam Bộ; chè ở Trung Du và

miền núi Bắc Bộ; chăn nuôi bò đàn ở Duyên hải miền Trung và Tây Nguyên,….

Các vùng sản xuất tập trung này đã và đang tạo ra lƣợng nông sản hàng

hóa quy mô lớn cho đất nƣớc: 70% sản lƣợng lúa gạo hàng hoá, 90% sản lƣợng

lúa gạo xuất khẩu đƣợc sản xuất tại đồng bằng sông Cửu Long; 80% sản lƣợng

cà phê đƣợc sản xuất tại Tây Nguyên; 85% sản lƣợng cao su sản xuất và xuất

khẩu là của vùng đông Nam Bộ...[4]

Các hình thức tổ chức lãnh thổ nông nghiệp nhƣ vùng nông nghiệp sinh

thái, khu nông nghiệp công nghệ cao, các vành đai nông nghiệp ven đô….và

đặc biệt là sự kinh tế trang trại đã có bƣớc phát triển mạnh mẽ, đem lại hiệu quả

rõ rệt trong sản xuất nông nghiệp.

Nhờ quá trình chuyển dịch cơ cấu theo lãnh thổ, các quá trình cơ giới hóa,

hóa học hóa, sinh học hóa, các tiến bộ khoa học kỹ thuật và công nghệ có điều

kiện ứng dụng mạnh mẽ vào sản xuất, đƣa năng xuất, chất lƣợng sản phẩm

không ngừng nâng cao, nhiều sản phẩm của nông nghiệp Việt Nam đứng đầu

trên thị trƣờng thế giới cả về số lƣợng và chất lƣợng nhƣ gạo, cà phê, hồ tiêu,

hạt điều…

42

1.2.2. Chuyển dịch cơ cấu kinh tế nông nghiệp vùng Bắc Trung Bộ giai

BTB gồm các tỉnh Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng

đoạn 2000-2010

Trị, Thừa Thiên Huế. Đây là vùng nằm giữa vùng kinh tế trọng điểm phía Bắc

và vùng kinh tế trọng điểm miền Trung.

BTB là vùng có điều kiện tự nhiên khắc nghiệt, đất đai không màu mỡ,

bình quân đất nông nghiệp trên đầu ngƣời thấp (bằng 60,7% mức bình quân toàn

quốc) gây nhiều khó khăn cho các hoạt động sản xuất, đặc biệt là sản xuất N-L-

TS. Mặc dù vậy sản xuất N-L-TS của vùng vẫn giữ một vai trò rất quan trọng

trong sự phát triển kinh tế - xã hội của vùng. Ngoài lúa vẫn đƣợc coi là cây trồng

quan trọng đảm bảo an ninh lƣơng thực, vùng BTB có tiềm năng lớn sản xuất

nguyên liệu cho công nghiệp chế biến lƣơng thực-thực phẩm và xuất khẩu nhƣ

lạc, vừng, mía, cà phê, hồ tiêu, cao su, trâu, bò, lợn, thủy hải sản, sản phẩm lâm

nghiệp: tre luồng, nhựa thông, nguyên liệu giấy … So với các vùng khác, BTB

đứng đầu về diện tích trồng lạc, khoai lang; đứng thứ hai về diện tích trồng mía,

vừng, cói và đàn trâu; đứng thứ 3 về diện tích trồng cao su, lúa, ngô, hồ tiêu và

đàn bò…

Trong giai đoạn vừa qua, cơ cấu kinh tế N-L-TS vùng BTB đang có sự

chuyển dịch khá rõ nét với xu hƣớng giảm dần tỷ trọng của ngành nông nghiệp

(năm 2000 GTSX nông nghiệp chiếm 80,4%, đến năm 2010 giảm xuống còn

75,4%), tăng tỷ trọng ngành thủy sản (từ 10,4% năm 2000 lên 16,6% năm 2010),

bƣớc đầu dịch chuyển sang sản xuất hàng hóa, theo nhu cầu thị trƣờng. [100]

Bảng1.3. Cơ cấu GTSX N-L-TS vùng BTB giai đoạn 2000-2010 (%)

Năm

2000

2005

2010

Nông nghiệp

80,4

78,0

75,4

Lâm nghiệp

9,2

8,2

8,0

Thủy sản

10,4

13,8

16,6

Nguồn: Tổng cục thống kê-Niên giám thống kê các năm 2001, 2006, 2011

43

Ngành nông nghiệp: Nhờ những lợi thế trong chăn nuôi, đặc biệt là chăn

nuôi trâu, bò ở các huyện miền núi phía Tây Thanh Hóa, Nghệ An, Quảng Bình,

chăn nuôi lợn ở các vùng đồng bằng, ven biển, cùng với các chủ trƣơng, chính

sách phát triển trong nông nghiệp, cơ cấu ngành đang chuyển dịch theo xu

hƣớng giảm tỷ trọng ngành trồng trọt, tăng tỷ trọng ngành chăn nuôi. Năm 2000,

trồng trọt giảm tỷ trọng từ 71,9% năm 2000 xuống còn 63,9% năm 2010.

GTSX ngành chăn nuôi chiếm 24,9%, đến năm 2010 tăng lên 33,2%, ngành

Hình 1.1.Cơ cấu GTSX nông nghiệp vùng Bắc Trung Bộ năm 2000 và 2010 (%)

Ngành lâm nghiệp: Trong thời gian qua, mặc dù tỷ trọng của ngành trong

cơ cấu GTSX N-L-TS giảm xuống song giá trị tuyệt đối vẫn không ngừng tăng

lên, từ 1112,3 tỷ đồng năm 2000 lên 1431,6 tỷ đồng năm 2010 (giá so sánh

1994), chiếm 19,4% GTSX lâm nghiệp cả nƣớc.

Trong cơ cấu GTSX lâm nghiệp, hoạt động khai thác gỗ và lâm sản chiếm

tỷ trọng lớn (66,7% năm 2010) và đang có xu hƣớng giảm dần, trong khi đó

trồng và chăm sóc rừng có tỷ trọng nhỏ hơn (23,9%) nhƣng đang có xu hƣớng

gia tăng. Dịch vụ lâm nghiệp có mức tăng trƣởng cao nhƣng cũng chỉ chiếm

9,4% GTSX lâm nghiệp của vùng năm 2010

Ngành thủy sản: Với lợi thế có đƣờng bờ biển dài, ngƣ dân giàu kinh

nghiệm, cùng với các chính sách khuyến ngƣ thích hợp, trong những năm vừa

qua, ngành thủy sản của vùng BTB đƣợc phát triển mạnh và đang trở thành

ngành kinh tế mũi nhọn của các tỉnh trong vùng. Tỷ trọng thủy sản trong cơ cấu

44

GTSX N-L-TS ngày càng tăng, từ 10,4% năm 2000 lên 16,6% năm 2010. Trong

cơ cấu nội bộ ngành, đang có xu hƣớng giảm mạnh tỷ trọng ngành khai thác,

(năm 2010 chiếm 59,9%), tăng dần tỷ trọng ngành nuôi trồng (hiện chiếm

35,0%), dịch vụ thủy sản tuy có tăng nhƣng không đáng kể (5,1%)

Trong những năm vừa qua đã xuất hiện các mô hình nuôi trồng thủy sản

mang lại năng suất và hiệu quả cao nhƣ nuôi cá theo mô hình cá- lúa, nuôi đặc

sản (ba ba, cá bống tƣợng, tôm càng xanh, cá sấu, lƣơn…) làm tăng giá trị kinh

tế của các mô hình. Nuôi trồng thủy sản nƣớc lợ đƣợc phát triển mạnh ở vùng

bãi triều, cửa sông…

Cơ cấu lãnh thổ ngày một hợp lý hơn với việc hình thành những vùng sản

xuất tập trung, chuyên canh quy mô lớn nhƣ: vùng sản xuất lạc: tập trung ở

Nghệ An, Hà Tĩnh, Thanh Hóa; vùng sản xuất mía công nghiệp ở: Thanh Hóa,

Nghệ An; vùng sản xuất cà phê chè: Hƣớng Hóa (Quảng Trị), Nghĩa Đàn (Nghệ

An); vùng sản xuất cao su ở Quảng Bình, Quảng Trị, Nghệ An, Thanh Hóa;

vùng hồ tiêu: tập trung ở Quảng Trị; vùng cây ăn quả đặc sản Hà Tĩnh, Nghệ

An, Thừa Thiên Huế... vùng dứa nguyên liệu, sắn nguyên liệu: tập trung ở

Thanh Hoá, Nghệ An; vùng sản xuất lƣơng thực: Thanh Hoá, Nghệ An, Hà

Tĩnh….; vùng chăn nuôi bò, trâu thịt: ở các huyện trung du, miền núi Thanh

Hóa, Nghệ An, Quảng Bình; vùng nuôi trồng thủy sản: dọc theo các huyện ven

biển từ Thanh Hóa trở vào Thừa Thiên Huế.

Kinh tế trang trại phát triển nhanh chóng, từ 4084 trang trại năm 2000,

đến năm 2010 có 10303 trang trại, trở thành hạt nhân trong phát triển sản xuất

hàng hoá (Tổng cục Thống kê-Niên giám thống kê 2010). Sự phát triển của các

nông, lâm trƣờng đã hỗ trợ đắc lực nhân dân trong vùng về kỹ thuật, vốn đầu tƣ,

nhất là đối với các cây trồng yêu cầu kỹ thuật canh tác phức tạp (cao su, cà phê,

chè, hồ tiêu...), đồng thời các nông, lâm trƣờng cũng đầu tƣ, đổi mới dây truyền

45

công nghệ, phát triển công nghiệp chế biến tạo điều kiện tiêu thụ và nâng cao

giá trị hàng hoá các sản phẩm làm ra và trở thành đầu mối thu mua, tiêu thụ sản

phẩm của nhân dân trong vùng, từ đó thúc đẩy sản xuất phát triển

Tuy nhiên quá trình chuyển dịch CCKTN-L-TS vùng BTB diễn ra chậm.

Ngành nông nghiệp vẫn chiếm tỷ trọng tuyệt đối, trong nông nghiệp chủ yếu là

trồng trọt, trong trồng trọt chủ yếu là cây lƣơng thực sản lƣợng sản phẩm giá trị

hàng hóa và giá trị xuất khẩu thấp. Tỷ trọng ngành thủy sản tăng lên song cũng

mới chỉ chiếm 16,6% trong tổng GTSX N-L-TS. Lâm nghiệp mặc dù là thế

mạnh của vùng nhƣng tỷ trọng vừa không cao lại biến động thất thƣờng…

Nguyên nhân chủ yếu là do thiếu vốn đầu tƣ, cơ sở hạ tầng và cơ sở vật

chất kỹ thuật yếu kém, công nghiệp chế biến lƣơng thực – thực phẩm còn nhiều

bất cập, thị trƣờng tiêu thụ hạn chế, thiên tai, dịch bệnh; các chủ trƣơng, chính

sách chuyển đổi cơ cấu cây trồng, vật nuôi còn tồn tại nhiều bất cập.

1.3. TIỂU KẾT CHƢƠNG I

1. Các yếu tố tạo nên cơ cấu của nền kinh tế không ngừng thay đổi, do đó

cơ cấu của nền kinh tế cũng thay đổi theo từng thời kỳ phát triển của xã hội.

Quá trình thay đổi đó đƣợc gọi là CDCCKT. Quá trình này không chỉ đơn thuần

là sự thay đổi vị trí, mà là sự biến đổi cả về số lƣợng và chất lƣợng các thành

phần cấu tạo nên cơ cấu của nền kinh tế.

2. CCKTNN là tổng thể các mối quan hệ kinh tế trong sản xuất nông

nghiệp, biểu thị nội dung, cách thức cấu trúc của các ngành: trồng trọt, chăn

nuôi, lâm nghiệp, thủy sản mà giữa chúng có những mối liên hệ hữu cơ, những

tƣơng tác qua lại cả về số lƣợng và chất lƣợng, trong những không gian và điều

kiện lịch sử kinh tế - xã hội cụ thể.

3. CDCCKTNN là sự vận động tất yếu, khách quan của các yếu tố cấu

thành kinh tế nông nghiệp. Đó là quá trình thay đổi các yếu tố và mối quan hệ

giữa các yếu tố cấu trúc nên kinh tế nông nghiệp. CDCCKTNN là quá trình

46

chuyển dịch toàn diện cả cơ cấu ngành, cơ cấu lãnh thổ, và cơ cấu thành phần

nhằm khai thác tối ƣu các yếu tố điều kiện phát triển nông nghiệp, đem lại hiệu

quả KT-XH cao nhất.

4. Quá trình CDCCKTNN chịu ảnh hƣởng của nhiều nhân tố tự nhiên,

kinh tế, xã hội. Các nhân tố này tác động qua lại lẫn nhau, trong đó các nhân tố

tự nhiên đóng vai trò quan trọng trong việc hình thành cơ cấu kinh tế nông

nghiệp, các nhân tố kinh tế, xã hội có vai trò quyết định trong quá trình chuyển

dịch CCKTNN.

5. Để phân tích CDCCKTNN ngƣời ta thƣờng dựa vào hệ thống chỉ tiêu

nhất định nhƣ: (1).Nhóm các chỉ tiêu chung; (2). Nhóm chỉ tiêu phân tích

CDCCKTNN theo ngành; (3). Nhóm các chỉ tiêu phân tích CDCCKTNN theo

lãnh thổ.

6. Thực tiễn quá trình chuyển dịch CCKTN-L-TS theo ngành và theo lãnh

thổ ở Việt Nam và vùng BTB trong thời gian qua diễn ra nhƣ một tất yếu khách

quan trong quá trình CNH-HĐH đất nƣớc. Xu hƣớng chung của quá trình

CDCCKTN-L-TS là từng bƣớc dịch chuyển từ một nền sản xuất tự cấp tự túc

sang sản xuất hàng hóa, nâng cao năng suất, chất lƣợng, hiệu quả gắn với nhu

cầu thị trƣờng trong nƣớc và xuất khẩu. Cơ cấu ngành chuyển dịch với xu hƣớng

giảm dần tỷ trọng của nông nghiệp và lâm nghiệp, tăng tỷ trọng thủy sản. Cơ

cấu kinh tế theo lãnh thổ chuyển dịch theo hƣớng hình thành các vùng chuyên

canh, sản xuất hàng hoá quy mô lớn, phát triển kinh tế trang trại và các mô hình

sản xuất với công nghệ tiên tiến hiện đại.

47

Chƣơng II

CÁC NHÂN TỐ ẢNH HƢỞNG VÀ CHUYỂN DỊCH CƠ CẤU KINH TẾ NÔNG NGHIỆP TỈNH THANH HÓA TRONG GIAI ĐOẠN 2000-2010

2.1. CÁC NHÂN TỐ ẢNH HƢỞNG

2.1.1. Các nhân tố tự nhiên

2.1.1.1. Vị trí địa lý

Thanh Hoá là một tỉnh thuộc vùng BTB, có 27 đơn vị hành chính, gồm 1

thành phố, 02 thị xã, 24 huyện với tổng diện tích tự nhiên 11.134,73 km2, dân số

trung bình là 3412,6 nghìn ngƣời (2011), chiếm 3,4% diện tích và 4,3% dân số

cả nƣớc.

Toàn bộ lãnh thổ tỉnh Thanh Hóa nằm trong tọa độ địa lý từ 19018’ – 20000’ vĩ độ Bắc và 104022’ – 106004’ kinh độ Đông. Phía Bắc giáp 3 tỉnh Sơn

La, Hoà Bình và Ninh Bình; phía Nam giáp tỉnh Nghệ An; phía Tây giáp tỉnh

Hủa Phăn - CHDCND Lào; phía Đông giáp Vịnh Bắc Bộ.

Nằm giữa vùng ĐBSH với vùng BTB, đồng thời trên các tuyến giao lƣu

quan trọng của hệ thống đƣờng quốc gia và quốc tế nhƣ: tuyến đƣờng sắt Bắc-

Nam, quốc lộ 1A, quốc lộ 10; đƣờng Hồ Chí Minh; tuyến đƣờng 217 nối với tỉnh

Hủa Phăn- CHDCND Lào, là những lợi thế tạo điều kiện cho Thanh Hóa mở rộng

thị trƣờng, thu hút đầu tƣ, giao lƣu kinh tế-xã hội trong nƣớc và quốc tế.

Trong nông nghiệp, vị trí địa lý của Thanh Hóa đã tạo lợi thế cho việc

phát triển một nền nông nghiệp đa dạng, toàn diện cả N-L-TS. Các sản phẩm

nông nghiệp của Thanh Hóa có thể tham gia thuận lợi vào thị trƣờng trong nƣớc

và xuất khẩu, đồng thời nông nghiệp Thanh Hóa có điều kiện thu hút đầu tƣ từ

bên ngoài, chuyển giao khoa học kỹ thuật...

Tuy nhiên, với vị trí này, Thanh Hóa cũng gặp nhiều khó khăn, bất lợi

trong quá trình phát triển khi hàng năm phải hứng chịu nhiều thiên tai (đặc biệt

48

là bão, lụt) ảnh hƣởng trực tiếp đến toàn bộ nền sản xuất nói chung, và sản xuất

nông nghiệp nói riêng do vậy CDCCKTNN cũng chịu tác động mạnh trong việc

lựa chọn các loại cây trồng, vật nuôi, các vùng sản xuất tập trung... một cách

hợp lý để hạn chế các tác động bất lợi, khai thác, phát huy đƣợc các thế mạnh

vốn có.

2.1.1.2. Địa hình

Địa hình của tỉnh Thanh Hoá tƣơng đối đa dạng, có xu thế thấp dần từ

Tây sang Đông và chia thành 3 vùng rõ rệt. [114,115]

- Vùng núi và trung du: gồm 11 huyện (Nhƣ Xuân, Nhƣ Thanh, Thƣờng

Xuân, Lang Chánh, Bá Thƣớc, Quan Hoá, Quan Sơn, Mƣờng Lát, Ngọc Lặc,

Cẩm Thuỷ và Thạch Thành) với diện tích tự nhiên khoảng 8,8 triệu ha (chiếm

71,8% diện tích tự nhiên toàn tỉnh). Độ cao trung bình ở vùng núi từ 600 - 700

mét, độ dốc trên 25 độ, vùng trung du có độ cao trung bình 150 - 200 mét, độ

dốc từ 150 đến 200. Đây là vùng có tiềm năng cho phát triển các loại cây công

nghiệp và chăn nuôi trâu, bò, trồng rừng

- Vùng đồng bằng: gồm 10 huyện (Thọ Xuân, Thiệu Hoá, Yên Định,

Đông Sơn, Vĩnh Lộc, Triệu Sơn, Nông Cống, Hà Trung, TP Thanh Hoá và TX.

Bỉm Sơn) với diện tích tự nhiên 1,9 triệu ha (chiếm 17,1% diện tích tự nhiên

toàn tỉnh) đƣợc bồi tụ bởi hệ thống sông Mã, sông Yên; địa hình xen kẽ giữa đất

bằng với các đồi thấp và núi đá vôi độc lập thích hợp với các loại cây lƣơng

thực, rau đậu, cây công nghiệp ngắn ngày, chăn gia súc, gia cầm

- Vùng ven biển: gồm 6 huyện chạy dọc bờ biển từ huyện Nga Sơn, Hậu

Lộc, Hoằng Hoá, Sầm Sơn, Quảng Xƣơng đến Tĩnh Gia, với diện tích hơn 1, 2

triệu ha (chiếm 11,1% diện tích tự nhiên). Đây là vùng thích hợp với các loại

cây lƣơng thực, rau, đậu, lạc, vừng, cói...phát triển chăn nuôi lợn, gia cầm và đặc

biệt là nuôi trồng đánh bắt thủy sản.

49

2.1.1.3. Khí hậu

Thanh Hóa nằm trong vùng khí hậu nhiệt đới, nền nhiệt cao. Nhiệt độ

trung bình năm khoảng 23-240C ở vùng đồng bằng, trung du và ở miền núi cũng

lên tới 200C.Tổng tích ôn cả năm vào khoảng 8.600-8.7000C ở vùng đồng bằng,

giảm xuống 8.0000C và thấp hơn ở vùng núi. Lƣợng mƣa trung bình năm lớn,

trung bình hàng năm từ 1.600mm-2.200mm. Do ảnh hƣởng của gió mùa đông

bắc nên Thanh Hóa có mùa đông lạnh kéo dài ba đến bốn tháng (từ tháng 12

năm trƣớc đến tháng 2,3 năm sau) với nhiệt độ xƣớng dƣới 200C, tạo điều kiện

cho Thanh Hóa phát triển nền nông nghiệp với cơ cấu cây, con, mùa vụ đa dạng

của vùng nhiệt đới và có thể sản xuất nhiều nông phẩm của vùng ôn đới, cận

nhiệt.[115,116]

Tuy nhiên, tính chất phân mùa sâu sắc của khí hậu cũng gây ra không ít

khó khăn tác động trực tiếp đến cơ cấu mùa vụ, cơ cấu cây trồng, vật nuôi trong

sản xuất nông nghiệp. Mùa mƣa tập trung cao độ vào các tháng 8-9-10, gắn với

mùa bão, chiếm đến 60-80% lƣợng mƣa cả năm, dễ gây lũ lụt, nhất là ở vùng

trũng thấp. Mùa khô kéo dài thƣờng gây khô hạn. Cũng nhƣ các tỉnh vùng BTB

khác, mỗi năm Thanh Hóa có từ 20-30 ngày gió Tây khô nóng xuất hiện vào đầu

mùa hạ, gây tổn thất lớn, thƣờng xuyên cho nông nghiệp, đòi hỏi phải điều chỉnh

lịch gieo trồng cho thích hợp.[115, 116]

2.1.1.4. Tài nguyên đất

Theo số liệu điều tra của Sở NN&PTNT, Thanh Hóa có tổng diện tích đất

tự nhiên là 1.134,73 nghìn ha, với 8 nhóm đất chính và 20 loại đất khác nhau,

thích hợp với nhiều loại cây trồng, cho phép ngành trồng trọt phát triển đa dạng

với đầy đủ các loại cây trồng nhƣ: cây lƣơng thực (cả lấy hạt và lấy bột), cây

công nghiệp (cả ngắn ngày và dài ngày), cây rau đậu, cây ăn quả (với nhiều

chủng loại khác nhau).[115,116]

50

- Nhóm đất xám: Diện tích khoảng 717.245 ha, chiếm 64,6% diện tích tự

nhiên toàn tỉnh. Đất có tầng dầy, dễ thoát nƣớc, thích hợp cho phát triển lâm

nghiệp và các cây công nghiệp dài ngày, cây ăn quả nhƣ cao su, cà phê, chè,

cam, chanh, dứa... , phân bố chủ yếu ở vùng trung du miền núi, gồm các huyện

Quan Hoá, Bá Thƣớc, Nhƣ Xuân, Thƣờng Xuân, Cẩm Thuỷ, Ngọc Lặc, Thạch

Thành, Lang Chánh.

- Nhóm đất đỏ: Diện tích khoảng 37.829 ha, chiếm 3,4% diện tích tự

nhiên, phân bố ở độ cao trên 700 mét tại các huyện: Quan Hoá, Lang Chánh,

Thƣờng Xuân. Nhóm đất này có tầng dày, thành phần cơ giới từ nhẹ đến trung

bình, ít chua nên thích hợp với nhiều loại cây trồng và khoanh nuôi tái sinh

rừng. Tuy nhiên, do phân bố ở địa hình cao, chia cắt mạnh và dễ bị rửa trôi nên

việc khai thác sử dụng gặp nhiều khó khăn và cần có biện pháp bảo vệ đất.

- Nhóm đất phù sa: Diện tích 191.216 ha, chiếm 17,2% diện tích tự nhiên,

phân bố chủ yếu ở các vùng đồng bằng, ven biển. Đặc điểm nổi bật của đất phù

sa là giàu chất dinh dƣỡng nên có chất lƣợng tốt, thích hợp với nhiều loại cây

trồng, nhất là các loại cây ngắn ngày nhƣ lƣơng thực, hoa màu và cây công

nghiệp ngắn ngày khác.

- Nhóm đất tầng mỏng: Diện tích 16.537 ha, chiếm 1,49% diện tích đất tự

nhiên. Phân bố chủ yếu ở vùng trung du và các dãy núi độc lập ở đồng bằng ven

biển nhƣ Nông Cống, Thiện Hoá, Yên Định, Hoằng Hoá, Hà Trung, Hậu Lộc,

Tĩnh Gia, Đông Sơn...Đặc điểm chung của nhóm đất này là đất bị xói mòn trơ

sỏi đá, cần đƣợc đầu tƣ, cải tạo và đƣa vào khai thác.

- Nhóm đất glây: Diện tích 2.583 ha, chiếm 0,23% diện tích đất tự nhiên.

Hầu hết đất đã bị bạc màu cần đƣợc cải tạo đƣa vào sản xuất nông lâm nghiệp.

- Nhóm đất đen: Diện tích 5.903 ha, chiếm 0,53% diện tích đất tự nhiên.

Đặc điểm chung của nhóm đất này là đất bị lầy thụt và bùn, cần cải tạo đƣa vào

sản xuất nông lâm nghiệp.

51

- Nhóm đất mặn: Diện tích là 21.456 ha, chiếm 1,93% diện tích đất tự

nhiên, phân bố chủ yếu ở vùng ven biển Nga Sơn, Hậu Lộc, Hoằng Hóa, Quảng

Xƣơng, Tĩnh Gia. Đất thƣờng có độ phì nhiêu khá cao, thành phần cơ giới từ

trung bình tới thịt nặng và độ pH từ 6,0 - 7, 5... thích hợp trồng cói và nuôi trồng

thuỷ sản.

- Nhóm đất cát: Diện tích 20.247 ha, chiếm 1,82% diện tích đất tự nhiên,

phân bố tập trung ở các huyện ven biển. Đất có thành phần cơ giới nhẹ, nghèo

chất dinh dƣỡng, khả năng giữ nƣớc, giữ màu kém... nên năng suất cây trồng

thấp. Song đất có thành phần cơ giới nhẹ nên dễ canh tác, thích hợp cho nhiều

loại cây trồng nhƣ trồng rừng, hoa màu, cây công nghiệp, cây ăn quả... và nuôi

trồng thủy sản. Tuy nhiên trong quá trình canh tác cần tăng cƣờng bón phân cho

đất và áp dụng các biện pháp cải tạo đất.

- Đất khác: Diện tích khoảng 97,6 nghìn ha, chiếm gần 8,8% diện tích tự

nhiên toàn tỉnh, trong đó núi đá vôi là 37,9 nghìn ha và ao, hồ, sông suối là

khoảng 60,7 nghìn ha.

2.1.1.5. Tài nguyên nước

Ngoài lƣợng nƣớc mƣa rơi trung bình hàng năm trên toàn địa tỉnh khoảng

19 tỷ mét khối [115], nguồn nƣớc phục vụ cho sản xuất nông nghiệp của tỉnh

Thanh Hoá chủ yếu đƣợc cung cấp bởi 4 hệ thống sông chính là: sông Hoạt,

Sông Mã, sông Yên, sông Bạng, với tổng diện tích lƣu vực khoảng 39.756 km2.

Nhìn chung tài nguyên nƣớc của Thanh Hóa đủ đáp ứng cho sản xuất nông

nghiệp, là cơ sở cho việc đẩy nhanh hoàn thiện các hệ thống thủy lợi.

Các hệ thống sông của tỉnh đều có khả năng tạo nguồn nƣớc và điều hoà

nƣớc giữa mùa khô và mùa mƣa. Một số công trình thuỷ lợi đã đƣợc xây dựng

nhƣ: hồ Sông Mức, hồ Yên Mỹ trên sông Yên; đập Bái Thƣợng, hồ Cửa Đạt trên

sông Chu; các cống ngăn nƣớc mặn, giữ ngọt nhƣ âu Báo Văn, Mỹ Quan Trang

trên sông Hoạt ...

52

Tuy nhiên, việc khai thác sử dụng nƣớc ở một số nơi còn gặp nhiều khó

khăn do dòng chảy biến động theo không gian và thời gian: 75 - 80% lƣợng

dòng chảy của cả năm tập trung vào 5 tháng mùa mƣa, số còn lại 20 - 25% dàn

trải trong 7 tháng mùa khô[115].

2.1.1.6. Tài nguyên sinh vật

Tài nguyên sinh vật của tỉnh khá phong phú, đa dạng là cơ sở cho việc lựa

chọn, chuyển đổi cơ cấu cấy trồng, vật nuôi theo hƣớng phát triển các loại cây,

con có giá trị kinh tế cao.

a. Tài nguyên rừng

Năm 2010 diện tích đất lâm nghiệp có rừng toàn tỉnh là 600,6 nghìn ha

trong đó:

- Rừng phòng hộ có diện tích 180,7 nghìn ha, chiếm 30,1%, phân bố chủ

yếu ở vùng núi phía Tây và một số ít ở ven biển, là rừng phòng hộ đầu nguồn

các sông lớn nhƣ sông Chu, sông Mực, sông Bƣởi, Hồ Yên Mỹ... và phòng hộ

ven biển. [115]

- Rừng đặc dụng với tổng diện tích 82,0 nghìn ha, chiếm 13,6%, bao gồm

Vƣờn quốc gia Bến En, Vƣờn quốc gia Cúc Phƣơng và các Khu bảo tồn thiên

nhiên Pù Hu, Pù Luông, Xuân Liên, bảo tồn đa dạng sinh học, hệ động thực vật

quí hiếm, nghiên cứu khoa học, du lịch sinh thái và bảo vệ môi trƣờng ….[115]

- Rừng sản xuất có diện tích 337,9 nghìn ha, chiếm 56,3% tập trung ở

vùng đồi núi thấp và vùng trung du.

Về trữ lƣợng, theo đánh giá, rừng của Thanh Hoá thuộc loại dƣới trung bình, trữ lƣợng ƣớc tính chỉ khoảng 16,6 triệu m3 gỗ và hơn 900 triệu cây tre

nứa. Hơn 90% rừng gỗ hiện nay thuộc loại rừng non và rừng nghèo, các loại

rừng tre nứa hỗn giao cũng đều ở tình trạng nghèo. Rừng giàu và trung bình chỉ

chiếm 6,6% diện tích và hiện chỉ còn phân bố rải rác trên các dãy núi cao ở khu

vực biên giới Việt - Lào và một số vùng ở Pù Man, Pù Rinh, Pù Kha, Pù Luông,

53

Pù Hu... trên độ cao từ 700 - 1.200m, xa đƣờng giao thông và các khu dân cƣ,

chủ yếu là loại rừng đầu nguồn, phòng hộ nên ít có giá trị khai thác. Còn ở các

vùng đồi núi thấp dƣới 700m, gần các trục đƣờng giao thông và khu dân cƣ

thƣờng là rừng nghèo vì bị khai thác quá mức. [115]

b. Tài nguyên sinh vật biển Thanh Hoá có 102 km bờ biển với vùng lãnh hải rộng khoảng 1,7 vạn km2

chịu ảnh hƣởng của các dòng hải lƣu nóng và lạnh tạo thành những bãi cá, bãi

tôm có trữ lƣợng lớn so với các tỉnh phía Bắc. Dọc bờ biển có 5 cửa lạch lớn là

Lạch Sung, lạch Trƣờng, lạch Hới, lạch Bạng và lạch Ghép, tạo điều kiện thuận

lợi cho sự phát triển của ngành thủy sản. Trong những năm gần đây, lợi thế về

điều kiện tự nhiên đã góp phần thúc đẩy CDCCNN của tỉnh nói chung và trong

nội bộ ngành thủy sản nói riêng ngày một hợp lý hơn.

Đáy biển vùng gần bờ của Thanh Hoá có độ dốc thoải và bằng phẳng, lại

có một số vụng vịnh nhƣ vụng Gầm (Sầm Sơn), vụng Thủi, vụng Biện, vụng

Quyền (Tĩnh Gia) và đảo Nẹ, đảo Mê... có điều kiện thiên nhiên thuận lợi, tạo

thành nơi sinh cƣ của nhiều loài hải đặc sản quí nhƣ cá, tôm, mực, nhuyễn thể

… Theo số liệu của Sở NN&PTNT Thanh Hoá, tại vùng biển Thanh Hoá có hơn

120 loài cá, thuộc 82 giống, 58 họ gồm 53 loài cá nổi, 69 loài cá đáy và các loại

hải sản khác. Tổng trữ lƣợng hải sản ƣớc khoảng 140.000 - 165.000 tấn; khả

năng khai thác từ 120.000 - 150.000 tấn /năm, trong đó cá nổi chiếm hơn 60%

và cá đáy chiếm gần 40%.[118]

Về cá nổi: trữ lƣợng có khoảng 90.000 - 100.000 tấn, bao gồm các loại

nhƣ cá nục, cá lầm, cá ngừ, cá chim, thu, nụ, đé, trích... trong đó cá nục, cá lầm

và cá ngừ chiếm 50%. Khả năng khai thác hàng năm khoảng 40.000 - 50.000

tấn/năm.

Về cá đáy: Tại vùng biển Thanh Hoá có 6 bãi cá đáy với trữ lƣợng 40.000

- 50.000 tấn, gồm các loài có giá trị kinh tế cao nhƣ cá hồng, cá nhỡ, cá đù, cá

54

dƣa, cá phèn, cá lƣợng... Hàng năm có thể khai thác từ 16.000 - 21.000 tấn, tập

trung chủ yếu ở các ngƣ trƣờng phía Nam đảo Hòn Mê đến Lạch Ghép và ngƣ

trƣờng Lạch Hới - Đông Nam Hòn Mê.

Một số loại hải sản có giá trị nhƣ: tôm biển gồm 12 loài với trữ lƣợng hơn

3.000 tấn, trong đó tôm he chiếm khoảng 5 - 8%; mực ở vùng biển Thanh Hoá và

vùng phụ cận có trữ lƣợng khoảng 10.000 tấn mực ống và 3.000 - 4.000 tấn mực

nang. Khả năng khai thác hàng năm khoảng 3.000 - 4.000 tấn mực ống và 1.500 -

2.000 tấn mực nang.

Ngoài ra, vùng biển và ven biển Thanh Hoá còn có các loại hải đặc sản khác

cũng rất phong phú nhƣ ốc hƣơng, sứa, tôm hùm, cua, ghẹ... có giá trị kinh tế cao.

Về tiềm năng nuôi trồng thuỷ sản, Thanh Hoá có trên 8.000 ha bãi triều là

môi trƣờng rất thuận lợi để nuôi trồng thuỷ sản nƣớc lợ nhƣ tôm sú, tôm he, cua,

rong câu... Dọc ven biển còn có hơn 5.000 ha nƣớc mặn ở vùng quanh đảo Mê,

Biện Sơn có thể nuôi thủy sản nƣớc mặn theo hình thức lồng bè với các loại có

giá trị kinh tế cao nhƣ cá song, cá cam, trai ngọc, tôm hùm... Tại các vùng cửa

lạch có những bãi bồi bùn cát rộng hàng ngàn ha có thể phát triển nuôi trồng hải

sản, trồng cói, trồng cây chắn sóng và sản xuất muối...[118]

2.1.2. Các nhân tố kinh tế - xã hội

2.1.2.1. Đường lối, chính sách

Trong giai đoạn 2000-2010, cùng với những chủ trƣơng, đƣờng lối của

Đảng, Nhà nƣớc, tỉnh Thanh Hóa đã có những chính sách phát triển phù hợp với

tiềm năng, lợi thế vốn có và các điều kiện KT-XH cụ thể của địa phƣơng nhằm

thúc đẩy sự phát triển của kinh tế nông nghiệp và quá trình CDCCKTNN theo

hƣớng sản xuất hàng hóa, quy mô lớn.

Nhiều chính sách cụ thể đã đƣợc tỉnh ban hành nhẳm đẩy mạnh

CDCCKTNN, gắn phát triển nông nghiệp với công nghiệp chế biến; gắn phát

triển nông nghiệp với xây dựng nông thôn mới; quy hoạch phát triển hình thành

55

các vùng sản xuất tập trung (nhƣ vùng mía đƣờng nguyên liệu Lam Sơn, Nông

Cống, Việt Đài, vùng dứa Nhƣ Xuân, Thƣờng Xuân…vùng lúa chất lƣợng cao,

vùng sắn nguyên liệu, vùng chăn nuôi tập trung….); khuyến khích kinh tế hộ,

hợp tác xã và trang trại chăn nuôi quy mô vừa và lớn; đầu tƣ đồng bộ cho

chƣơng trình nuôi trồng và đánh bắt thuỷ sản gắn với chế biến….

Đặc biệt, trong Quy hoạch phát triển ngành nông nghiệp giai đoạn 2001-

2010 những định hƣớng phát triển, nâng cao tỷ trọng của ngành chăn nuôi, thủy

sản, hình thành các vùng sản xuất tập trung, chuyên môn hóa, các vùng nguyên

liệu phục vụ công nghiệp chế biến; các chính sách về thu hút đầu tƣ, cung cấp

tín dụng, khuyến nông, chuyển giao khoa học công nghệ, xây dựng cơ sở hạ

tầng, phòng chống thiên tai... đã tác động trực tiếp tới quá trình CDCCKTNN.

2.1.2.2. Thị trường tiêu thụ

Hiện nay, với dân số 3412,6 nghìn ngƣời, và hàng chục nghìn lƣợt khách

du lịch/năm, thị trƣờng trong tỉnh đóng vai trò hết sức quan trọng cho sự phát

triển N-L-TS tỉnh Thanh Hóa. Hằng năm nhu cầu thị trƣờng trong tỉnh cần tới

hơn 2 triệu tấn lƣơng thực, trên 300 nghìn tấn thịt cá, các loại, 250 nghìn tấn rau,

đậu...; nhu cầu nguyên liệu cho công nghiệp chế biến khoảng trên 1,5 triệu tấn

mía, 100 nghìn tấn dứa... nhu cầu sử dụng các sản phẩm nông sản chất lƣợng

cao ngày một tăng lên, góp phần đẩy nhanh quá trình CDCCKT NN theo hƣớng

sản xuất hàng hóa, nông sản chất lƣợng cao, quy mô lớn. [115]

Bên cạnh đó các sản phẩm nông nghiệp của Thanh Hóa cũng có thể cạnh

tranh trên thị trƣờng vùng Bắc Trung Bộ, Đồng bằng sông Hồng và đặc biệt là

có thể tham gia thị trƣờng xuất khẩu sang nƣớc bạn Lào, vùng Đông Bắc Thái

Lan qua cửa khẩu quốc tế Na Mèo....

Điều này tác động đến quá trình CDCCKTNN của tỉnh trong việc cxác

định cơ cấu cây trồng, vật nuôi, phát triển các sản phẩm tham gia thị trƣờng

ngoại tỉnh và xuất khẩu, đặc biệt là các sản phẩm ngành thủy sản, súc sản, rau

đậu,…

56

2.1.2.3. Vốn đầu tư

Những năm gần đây, đƣợc sự hỗ trợ của Nhà nƣớc và môi trƣờng đầu tƣ

đƣợc cải thiện đáng kể nên vốn đầu tƣ phát triển trên địa bàn tỉnh tăng nhanh.

Tổng vốn đầu tƣ phát triển trên địa bàn tỉnh giai đoạn 1996 - 2005 đạt

36.838,7 tỷ đồng; giai đoạn 2006-2010 đạt khoảng: 85.395 tỷ đồng.[114, 115]

Vốn đầu tƣ đã góp phần to lớn thúc đẩy kinh tế - xã hội của tỉnh trong

những năm vừa qua phát triển, trong đó có nông nghiệp với việc hoàn thiện hơn

2.000 công trình tƣới, tiêu phục vụ sản xuất và sinh hoạt; tỷ lệ kênh mƣơng đƣợc

kiên cố hóa đạt 49,2%.[115]

Bảng2.1.4Vốn đầu tư từ ngân sách giai đoạn 2001-2010 ( giá thực tế)

2000

2005

2010

Mục

Tỷ đồng

%

Tỷ đồng

%

Tỷ đồng

%

Tổng số

3.000,90

100,00 6.095,00

100,00

28.706,0

100,0

N-L-TS

327,1

10,9

481,5

7,9

2.999,3

10,4

CN-XD

309,1

10,3

785,0

12,9

11.495,4

40,0

DV

2.364,70

78,8

4828,5

79,2

14.211,3

49,5

Nguồn. Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa các năm 2000, 2010

Vốn đầu tƣ cho phát triển nông nghiệp luôn chiếm khoảng 10% trong

tổng đầu tƣ cho phát triển các ngành kinh tế. Nhờ có nguồn vốn đầu tƣ đã tạo

điều kiện để xây dựng các công trình hạ tầng kỹ thuật (thủy lợi, bảo vệ thực vật,

giống, thú y...), phát triển các vùng chuyên canh, vùng nguyên liệu, áp dụng

khoa học công nghệ trong sản xuất....Tuy nhiên vốn đầu tƣ chủ yếu cho khu vựa

phi sản xuất - đầu tƣ phát triển hạ tầng (chiếm trên 80%) [114, 115], vì vậy,

việc mở rộng quy mô sản xuất, nâng cao chất lƣợng, sức cạnh tranh của sản

phẩm, ứng dụng các tiến bộ KH-KT và công nghệ gặp nhiều khó khăn.

Trong những năm qua xu hƣớng phát triển các doanh nghiệp N-L-TS tăng

lên, tuy nhiên quy mô đầu tƣ sản xuất lại giảm đi rất nhiều. Năm 2005, bình

quân mỗi doanh nghiệp nông, lâm nghiệp đầu tƣ 33 tỷ đồng, thủy sản là 4,3 tỷ

57

đồng vốn sản xuất kinh doanh, nhƣng đến năm 2010 mỗi doanh nghiệp nông,

lâm nghiệp chỉ còn 4,5 tỷ đồng/ doanh nghiệp và thủy sản chỉ còn 1,3 tỷ

đồng/doanh nghiệp.

Bảng 2.25. Vốn sản xuất kinh doanh bình quân của các doanh nghiệp hoạt động trong lĩnh vực N-L-TS

Mục

2005

2010

Số doanh nghiệp nông, lâm nghiệp (Doanh nghiệp)

39

450

Số doanh nghiệp thủy sản (doanh nghiệp)

5

14

Tổng vốn kinh doanh của các doanh nghiệp nông, lâm

1.290,3

2.015,5

nghiệp (Tỷ đồng)

Tổng vốn kinh doanh của các doanh nghiệp thủy sản

21,5

18

(Tỷ đồng)

Bình quân vốn kinh doanh của một doanh nghiệp nông, lâm

33,0

4,5

nghiệp (Tỷ đồng/doanh nghiệp)

Bình quân vốn kinh doanh của một doanh nghiệp thủy sản

4,3

1,3

(Tỷ đồng/doanh nghiệp)

Nguồn. Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa các năm 2000, 2010

Điều này cho thấy quy mô, năng lực của các doanh nghiệp sản xuất hàng

hóa còn rất nhỏ, phần lớn vẫn là sản xuất theo mô hình hộ gia đình, lấy sức lao

động thủ công là chủ yếu.

2.1.2.4. Khoa học-công nghệ

Việc ứng dụng KH-CN trong sản xuất N-L-TS đã làm tăng năng suất, sản

lƣợng và chất lƣợng sản phẩm, tăng GTSX và góp phần đẩy nhanh quá trình

CDCCKTNN trên địa bàn tỉnh Thanh Hóa. Tính từ năm 2001 đến nay, tỉnh đã

thực hiện chuyển giao tiến bộ kỹ thuật vào sản xuất với trên 70 đề tài, chủ yếu là

các dự án về sản xuất giống cây trồng, vật nuôi theo mùa vụ, theo vùng sinh

thái...[114, 115].

Trong ngành trồng trọt, việc ứng dụng KH-CN đã đƣa vào sản xuất có

hiệu quả hạt giống lúa lai F1; khảo nghiệm, phục tráng, tuyển chọn và đƣa vào

58

sản xuất thành công 12 giống lúa thuần, 8 giống lúa mới, sản xuất thử thành

công 3 cặp bố mẹ lúa lai hệ hai dòng và ba dòng, tạo tiền đề khoa học để Thanh

Hoá sản xuất đƣợc giống bố mẹ. Ngoài ra, còn du nhập, chọn lọc các giống lúa

có năng suất cao của Trung Quốc đƣa vào sản xuất đại trà. Khảo nghiệm, tuyển

chọn và đƣa vào sản xuất 16 giống lạc, 6 giống mía, 4 giống sắn, 4 giống đậu

tƣơng mới có năng suất, chất lƣợng cao, phù hợp với các vùng sinh thái đặc

trƣng của tỉnh...Nhờ những yếu tố khoa học công nghệ đƣợc ứng dụng vào sản

xuất nên năng suất, sản lƣợng của cây trồng không ngừng tăng lên, đáp ứng nhu

cầu lƣơng thực, góp phần nâng cao giá trị sản xuất của ngành, tạo ra nhiều sản

phẩm có giá trị hàng hóa trên thị trƣờng.

Trong ngành chăn nuôi, tỉnh đã ứng dụng thành công công nghệ lai tạo bò

lai Zebu với bò vàng Thanh Hoá, góp phần nâng dần tỷ lệ bò lai trong cơ cấu

chăn nuôi nhằm nâng cấp tầm vóc đàn bò Thanh Hoá. Nhập nội trên 1.000 con

bò sữa, đã bƣớc đầu nghiên cứu “lai hƣớng sữa bò vàng Thanh Hoá”. Lai tạo

thành công lợn hƣớng nạc. Du nhập giống gà, vịt siêu trứng, siêu thịt (gà tam

hoàng, vịt anh đào Trung Quốc, ngan Pháp). Các kết quả trên đã góp phần làm

tăng khối lƣợng, giá trị sản xuất và mở ra triển vọng mới trong việc đƣa chăn

nuôi thành ngành sản xuất chính trong nông nghiệp.

Công nghệ sau thu hoạch, bảo quản, chế biến trong nông nghiệp đã có

bƣớc phát triển và gắn liền với phát triển các vùng nguyên liệu. Đến nay một số

nơi nhƣ huyện Yên Định, Công ty cổ phần giống cây trồng Thanh Hoá,... đã áp

dụng phƣơng pháp bảo quản giống nông sản hàng hoá bằng kho lạnh đảm bảo

chất lƣợng kỹ thuật. Một số nơi đã lắp đặt hệ thống sấy khô nông sản nhƣ hệ

thống sấy ngô giống tại trại ngô Cẩm Thuỷ, sấy ngô thƣơng phẩm tại Công ty cổ

phần thực phẩm gia cầm, sấy lúa giống tại Yên Định, Thọ Xuân, Thành phố

Thanh Hoá, sấy cói tại Nga Sơn,...

59

2.1.2.5. Công nghiệp chế biến

Sự phát triển của công nghiệp chế biến đã ảnh hƣởng trực tiếp đến việc

mở rộng quy mô sản suất, nâng cao giá trị sản phẩm nông nghiệp Thanh Hóa

[115].

Đến nay, ngoài các cơ sở chế biến có quy mô lớn ở các vùng nguyên liệu

tập trung nhƣ mía đƣờng, sắn, dứa và có công nghệ khá tiên tiến, tỉnh Thanh

Hoá còn có 37.620 cơ sở chế biến nông lâm sản quy mô nhỏ.

Năm 2010 sản phẩm công nghiệp chế biến nông sản của tỉnh đều tăng so

với các năm trƣớc cả về số lƣợng và chất lƣợng nhƣ đƣờng (209.527 tấn), tinh

bột sắn (9.450 tấn), tinh bột ngô (2500 tấn), dứa lát hộp (1000 tấn), xay xát,

nghiền (790.000 tấn lƣơng thực),....[115]

Tuy nhiên, sự phát triển của công nghiệp chế biến tỉnh Thanh Hóa vẫn

còn nhiều hạn chế. Số lƣợng các cơ sở, doanh nghiệp chế biến ít, thiếu các

doanh nghiệp quy mô lớn; sản phẩm phần lớn là sơ chế, dây chuyền công nghệ

lạc hậu. Bên cạnh đó, việc quy hoạch vùng sản xuất để tạo nguồn nguyên liệu

chất lƣợng cao, số lƣợng lớn còn nhiều bất cập. Hệ thống cơ sở hạ tầng chƣa đáp

ứng yêu cầu, nhất là về điện, nƣớc sạch, giao thông nông thôn…

2.1.2.6. Cơ sở hạ tầng

Trong nhiều thập kỷ qua, Thanh Hóa đã tạo dựng đƣợc hệ thống kết cấu

hạ tầng từng bƣớc đáp yêu cầu phát triển nông nghiệp, góp phần đẩy mạnh

CDCCKTNN theo hƣớng sản xuất hàng hóa, tạo mối liên kết giữa sản xuất với

tiêu thụ và công nghiệp chế biến.

- Mạng lưới giao thông:

Thanh Hóa có mạng lƣới giao thông tƣơng đối đầy đủ, đa dạng với các

loại hình nhƣ đƣờng bộ, đƣờng sắt, đƣờng thủy….tổng chiều dài lên tới trên

8000km (không kể đƣờng liên thôn, đƣờng nội đồng). Mạng lƣới đƣờng trong

tỉnh đang dần đƣợc đầu tƣ xây dựng khá đồng bộ, bƣớc đầu cơ bản đáp ứng tốt

yêu cầu phục vụ phát triển kinh tế - xã hội, tạo điều kiện thuận lợi cho quá trình

60

lƣu thông hàng hóa nông sản của tỉnh, góp phần thúc đẩy quá trình

CDCCKTNN ngày một nhanh hơn và khai thác lãnh thổ ngày càng hợp lý hơn.

Cho đến nay, hầu hết các xã đã có đƣờng ô tô đến trung tâm xã. Mạng lƣới

đƣờng ô tô vƣơn tới tận những xã vùng xa xôi. Các tuyến đƣờng quốc lộ nhƣ

1A, 47,45,15A, 217, đƣờng Hồ Chí Minh đƣợc nâng cấp hoặc xây dựng mới đƣa

vào sử dụng. Trong việc hƣớng ra bên ngoài, giao thông vận tải cũng tạo cho

Thanh Hóa nhiều ƣu thế. Các tuyến quốc lộ 1A, đƣờng Hồ Chí Minh, đƣờng sắt

Thống Nhất…nhƣ là những tuyến huyết mạch nối Thanh Hóa với cả nƣớc cũng

nhƣ thế giới.[114, 115]

Tuy nhiên, hiện nay, ngoài các đƣờng quốc lộ có chất lƣợng tƣơng đối tốt,

hệ thống tỉnh lộ và đặc biệt là đƣờng giao thông chất lƣợng còn thấp. Đến nay

mới có khoảng 22% đƣờng giao thông trong tỉnh đƣợc trải nhựa hoặc bê tông

và 23% đƣờng cấp phối, còn lại 50% là đƣờng đất, giao thông đi lại khó khăn

[114, 115], gây khó khăn cho quá trình phát triển sản xuất nông nghiệp, đặc biệt

trong mùa mƣa bão. Do vậy tác động đến CDCCKTNN trong việc mở rộng quy

mô sản xuất, hình thành các vùng sản xuất tập trung, các vùng nguyên liệu…

- Mạng lưới điện:

Hiện nay tỉnh Thanh Hoá đƣợc cấp điện từ 3 nguồn chính là: hệ thống

lƣới điện quốc gia; nhà máy nhiệt điện Ninh Bình và nguồn thuỷ điện Bàn

Thạch (Thọ Xuân). Ngoài ra còn một số nguồn thủy điện khác.

Mạng lƣới phân phối điện đƣợc xây dựng khá đồng bộ gồm 265 km

đƣờng dây 220 KV, 365 km đƣờng dây 110 KV; hơn 2.000 km đƣờng dây từ 6 -

35 KV và gần 2.500 trạm biến áp các loại, đảm bảo cấp điện cho hầu hết các xã

trong toàn tỉnh.

Đến nay 92% số xã phƣờng trong tỉnh có điện. Tỷ lệ hộ gia đình sử dụng

điện đạt 90%. Đây là một yếu tố tƣơng đối thuận lợi cho phát triển nông nghiệp,

nói chung và quá trình CDCCKTNN nói riêng, đảm bảo cho việc phát triển

công nghiệp chế biến nông, lâm, thủy sản, thủy lợi hóa,ứng dụng KH-KT và

công nghệ trong sản xuất,….[114, 115]

61

2.1.2.7. Cơ sở vật chất kỹ thuật

- Thủy lợi: Hệ thống các công trình thủy lợi của Thanh Hóa đã đƣợc đầu

tƣ khá đồng bộ góp phần phát triển toàn diện sản xuất N-L-TS, đẩy nhanh

chuyển dịch cơ cấu theo hƣớng sản xuất hàng hóa. Các công trình tƣới hiện nay

cơ bản đáp ứng đƣợc nhu cầu tƣới phục vụ sản xuất. Hệ thống kênh mƣơng ở

vùng đồng bằng đƣợc kiên cố hóa nâng cao hiệu suất tƣới; các công trình trạm

bơm, hồ đập đảm bảo cung cấp nƣớc cho sản xuất nông nghiệp, công nghiệp và

sinh hoạt. Nổi bật là các công trình thủy lợi sông Chu, hệ thống thủy lợi bắc

sông Mã, nam sông Chu, sông Mực, Yên Mỹ, hệ thống tiêu sông Hoàng, sông

Lý, Trƣờng Lệ, sông Đơ… Công trình hồ thủy lợi - thủy điện Cửa Đạt góp phần

nâng cao năng lực tƣới cho các huyện hạ lƣu sông Chu, vùng Tĩnh Gia, Nông

Cống, Ngọc Lặc...[115]

Vùng miền núi, thực hiện chƣơng trình 135 đã đầu tƣ xây dựng trên 100

công trình thủy lợi, nâng cao năng lực tƣới cho hơn 2300 ha..

Tuy nhiên, nhiều hệ thống công trình xuống cấp chƣa đƣợc tu bổ, đặc biệt

là công trình thuỷ lợi nhỏ miền núi. Các công trình tiêu úng cũng đƣợc đầu tƣ có

trọng điểm song toàn bộ hệ thống vẫn còn nhiều hạn chế. Ở vùng đồng bằng,

ven biển, nếu lƣợng mƣa từ 300 ly đến 500 ly trong 5 ngày diện tích lúa bị ngập

úng khoảng 1,5 vạn ha, với lƣợng mƣa lớn hơn 500 ly trong 5 ngày diện tích lúa

bị ngập úng trên 3 vạn ha [115].

- Cơ giới hóa: Trƣớc đây, nông nghiệp Thanh Hóa chủ yếu sản xuất thủ

công, dựa vào sức ngƣời lao động. Trong những năm trở lại đây, việc trang bị,

sử dụng máy móc trong sản xuất đã trở nên phổ biến. Các loại phƣơng tiện đƣợc

ngƣời sản xuất đầu tƣ mua sắm nhiều nhƣ máy bơm nƣớc, máy nghiền thức ăn

chăn nuôi, máy xay xát gạo, phƣơng tiện vận tải...

62

Trong ngành trồng trọt, tỷ lệ cơ giới hoá khâu làm đất tăng lên rõ rệt.

Diện tích cây hàng năm đƣợc cày bừa bằng máy tăng nhanh từ chỗ chỉ đạt dƣới

30% năm 2000 đến năm 2010 là trên 50%.[115] Cơ giới hoá khâu tƣới, tiêu

nƣớc, vận chuyển trong nông thôn tăng mạnh. Tuy nhiên một số khâu nhƣ cắt

gặt, gieo cấy, làm khô, bảo quản nông sản... tỷ lệ cơ giới hoá còn rất thấp. Do

vậy, sản xuất vẫn mang nặng tính thủ công, năng suất, chất lƣợng sản phẩm và

hiệu quả kinh tế chƣa cao.

- Hệ thống các trạm bảo vệ thực vật, thú y, giống: Hiện nay, mỗi địa

phƣơng trong tỉnh đều có ít nhất một trạm bảo vê thực vật, trạm thú y, trại giống,

bƣớc đầu đáp ứng đƣợc yêu cầu cho sản xuất. Tuy nhiên hệ thống trạm, trại vẫn

thiếu đồng bộ, và còn nhiều bất cập khi chuyển sang sản xuất hàng hóa theo nhu

cầu thị trƣờng.

2.1.2.8. Đô thị hóa và công nghiệp hóa

Thanh Hóa hiện có có 33 đô thị trong đó có 1 thành phố loại II trực thuộc

tỉnh, 2 thị xã loại IV và 30 thị trấn loại V.

Dân số đô thị tập trung đông nhất ở Thành phố Thanh Hóa (chiếm 40,4%

dân số đô thị toàn tỉnh), thị xã Bỉm Sơn (12,5%) và thị xã Sầm Sơn (12,4%). Ba

đô thị này chiếm tới 65,3% dân số đô thị toàn tỉnh. Đây cũng là các trung tâm

công nghiệp, dịch vụ, du lịch lớn của tỉnh, nhu cầu lƣơng thực, thực phẩm, rau

quả với số lƣợng lớn, chất lƣợng cao ngày một tăng.

Quá trình ĐTH của Thanh Hóa mặc dù diễn ra tƣơng đối chậm so với một

số địa phƣơng khác trong vùng (năm 2010, dân số đô thị mới chỉ chiếm 10,8%-

NGTK 2011) tuy nhiên, đã tạo điều kiện cho nông nghiệp Thanh Hóa hình thành

các vùng sản xuất tập trung, chuyên canh với các mô hình sản xuất theo công

nghệ hiện đại quanh khu vực thành phố Thanh Hóa và các đô thị, hƣớng vào sản

xuất các sản phẩm giá trị, chất lƣợng ngày một cao.

63

Cùng với quá trình đô thị hóa, quá trình CNH của tỉnh Thanh Hóa tạo

điều kiện phát triển hệ thống kết cấu hạ tầng kỹ thuật, nâng cao năng suất, chất

lƣợng sản phẩm. Sự phát triển của các ngành công nghiệp chế biến lƣơng thực

thực phẩm thúc đẩy sự phát triển của các sản phẩm N-L-TS giá trị thƣơng phẩm

cao, hình thành các vùng chuyên canh, vùng cây nguyên liệu; xây dựng đƣợc mô

hình liên kết sản xuất công – nông nghiệp.

Hiện nay, Thanh Hóa có 4 KCN (Lễ Môn, Lam Sơn, Bỉm Sơn, Đình

Hƣơng-Tây Bắc Ga) và KKT ven biển Nghi Sơn, hình thành nên 3 trung tâm

công nghiệp là TP Thanh Hóa, Bỉm Sơn, Nghi Sơn, thu hút hàng chục nghìn lao

động trong và ngoài tỉnh đã làm tăng nhu cầu lƣơng thực, thực phẩm với số

lƣợng và chất lƣợng ngày càng cao.

2.1.2.9. Dân cư, nguồn lao động

a. Dân cư

Thanh Hóa là tỉnh có dân số đông, năm 2011 dân số trung bình của tỉnh là

3.412,6 nghìn ngƣời (đứng thứ 3 trong cả nƣớc, sau Tp. Hồ Chí Minh, Hà Nội),

chiếm 33,8% dân số vùng Bắc Trung Bộ và 3,9% dân số cả nƣớc. Số dân đông

tạo ra những thuận lợi to lớn nhƣng cũng đặt ra nhiều thách thức cho việc phát

triển nông nghiệp.

Dân số đông trƣớc hết tạo ra lực lƣợng lao động dồi dào. Hiện nay Thanh

Hóa có khoảng 2 triệu lao động trong đó 60,6% hoạt động trong lĩnh vực N-L-TS.

Dân số đông còn tạo ra thị trƣờng tiêu thụ nội tỉnh lớn cho các sản phẩm

nông nghiệp Thanh Hóa. Hằng năm nhu cầu thị trƣờng trong tỉnh cần tới hàng

triệu tấn lƣơng thực, hàng trăm nghìn tấn thịt cá, rau, đậu...Đời sống dân cƣ của

Thanh Hóa đang ngày càng đƣợc nâng cao về nhu cầu vật chất, tạo ra cơ hội cho

các sản phẩm nông sản chất lƣợng và giá trị kinh tế cao phát triển nhƣ thực phẩm

sạch, rau an toàn, gạo chất lƣợng cao, các sản phẩm qua công nghiệp chế

biến...tạo cơ hội quá trình CDCCKTNN có nhiều chuyển biến mạnh mẽ.

64

Tuy nhiên, dân số động lại tăng tƣơng đối nhanh trong điều kiện đất canh

tác chật hẹp đang gây ra những áp lực lớn cho sự phát triển nông nghiệp, cản trở

quá trình CDCCKT N-L-TS theo hƣớng sản xuất hàng hóa. Quy mô đất đai của

mỗi nông hộ quá nhỏ, ngay cả khi đã dồn điền đổi thửa cũng là một trở ngại cho

việc áp dụng những đổi mới về kỹ thuật hay quản lý sản xuất. Quy thời gian của

lao động mới sử dụng khoảng 70% [114,115,118] trong khi mức sống của dân

cƣ còn quá thấp. Điều này khiến cho nhiều lao động trẻ, khỏe, có năng lực

thƣờng rời bỏ quê hƣơng tới các địa phƣơng khác làm ăn và Thanh Hóa phải

chịu sự thiệt thòi tƣơng tự hiện tƣợng chảy máu chất xám.

Một trở ngại khác là tập quán sản xuất nhỏ của dân cƣ. Những hiểu biết

về một nền nông nghiệp hàng hóa của nông dân Thanh Hóa còn hạn chế. Đa số

ngƣời nông dân mới chỉ thụ động sản xuất theo tập quán hay phong trào, theo

gợi ý của các nhà chuyên môn mà chƣa chủ động tổ chức sản xuất trên cơ sở

phân tích kinh tế, dựa vào thị trƣờng và kỹ thuật hiện đại nên rủi ro và thiệt hại

có thể là rất lớn. Mặt khác, tập quán sản xuất nhỏ, mang tính tự cấp tự túc nhƣ

một rào cản đối với quá trình CDCCKT theo hƣớng xây dựng một nền nông

nghiệp hàng hóa.

Sự phân bố dân cƣ ở Thanh Hóa không đều giữa các vùng, các khu vực.

Hầu hết dân cƣ sinh sống ở địa bàn (năm 2010 chiếm trên 89,2% dân số toàn

tỉnh; dân số thành thị chỉ chiếm gần 10,8%). Khu vực đồng bằng, ven biển

chiếm 74,9% dân số, khu vực miền núi chỉ chiếm 25,1%. Việc dân cƣ tập trung

chủ yếu ở khu vực đồng bằng ven biển (đồng bằng, ven biển chỉ chiếm 28,2%

diện tích tự nhiên) đang tạo ra những áp lực cho nông nghiệp nhƣ quy mô canh

tác nhỏ, diện tích canh tác bị phân tán, ...

Trên địa bàn tỉnh Thanh Hóa hiện có hơn 10 dân tộc sinh sống, trong đó

dân tộc Kinh chiếm tỷ lệ cao nhất, khoảng 84,75%, tiếp đến là dân tộc Mƣờng

chiếm 8,7%, dân tộc Thái chiếm 6%, còn lại là các dân tộc khác nhƣ H’Mông,

Dao, Hoa... chiếm một tỷ trọng nhỏ. Kinh nghiệm, tập quán sản xuất của đồng

65

bào dân tộc thiểu số, đặc biệt là trong nghề rừng ảnh hƣởng đến việc chuyển đổi

các mô hình sản xuất, phát triển kinh tế trang trại tổng hợp và trang trại lâm

nghiệp, chăn nuôi trâu, bò...

b. Lao động

Nguồn lao động của Thanh Hóa khá dồi dào. Theo số liệu trong thống kê,

năm 2010 số lao động đang làm việc trong các ngành kinh tế quốc dân là

2.012,0 ngàn ngƣời, chiếm 58% tổng dân số, trong đó lao động N-L-TS chiếm

tới 60,6%.

Cùng với sự phát triển và chuyển dịch cơ cấu kinh tế, cơ cấu lao động ở

Thanh Hóa thời gian qua cũng đã chuyển dịch theo hƣớng tích cực, tỷ trọng lao

động N-L-TS giảm từ 77,8% năm 2000 xuống còn 60,6% vào năm 2010.

Bảng 2.3. 6Cơ cấu lao động đang làm việc trong các ngành kinh tế của Thanh Hóa trong giai đoạn 2000-2010 (ĐVT: %)

Năm

Tổng số

Dịch vụ

2000 2005 2010

100 100 100

Nông, lâm, thủy sản 77,8 78,3 60,6

Công nghiệp xây dựng 10,0 10,0 17,4

12,2 11,6 22

Nguồn. Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa các năm 2005, 2011

Những năm gần đây chất lƣợng lao động ở Thanh Hóa đã đƣợc cải thiện,

trình độ văn hoá của lực lƣợng lao động ngày đƣợc nâng cao. Tỷ lệ lao động

không biết chữ và chƣa tốt nghiệp phổ thông giảm, số lao động tốt nghiệp THCS

và THPT ngày càng tăng. Số lao động đƣợc đào tạo tăng đều qua các năm từ

19,6% năm 2000 lên 29% năm 2010.[114,115]. Lao động qua đào tạo tập trung

chủ yếu ở thành phố, thị xã và các thị trấn huyện lỵ. Tại các khu vực khác, nhất

là vùng núi phía Tây, số lao động có kỹ thuật hầu nhƣ không đáng kể.

Lao động trong lĩnh vực N-L-TS của Thanh Hóa có nhiều kinh nghiệm

truyền thống trong sản xuất, tuy nhiên phần lớn là chƣa qua đào tạo (hầu hết các

huyện đều trên 90%). Số lƣợng lao động hoạt động trong các doanh nghiệp

66

trong lĩnh vực N-L-TS (có điều kiện đƣợc đào tạo) hiện chiếm tỷ lệ rất nhỏ, năm

2005 mới chỉ chiếm 0,7% và đến năm 2010 cũng mới chỉ chiếm 1,3%, vì vậy

lao động thủ công, năng suất thấp là chủ yếu. Điều này làm hạn chế việc ứng

dụng KH-CN, và các mô hình sản xuất hiện đại, chuyển đổi cơ cấu theo hƣớng

sản xuất hàng hóa, tập trung, quy mô lớn….

Năm 2010 số lao động của Thanh Hóa làm việc trong lĩnh vực nông, lâm

nghiệp chiếm 69,4%, nhƣng tổng GDP của khu vực N-L-TS chỉ chiếm 24,1%

trong GDP của tỉnh. Điều đó cho thấy, quá trình chuyển dịch cơ cấu lao động từ

khu vực nông lâm nghiệp sang các lĩnh vực khác diễn ra rất chậm. Mức chênh

lệch về thu nhập giữa lao động nông lâm nghiệp với lao động trong các ngành

nghề khá cao, khoảng cách giàu nghèo giữa thành thị và cũng ngày càng lớn.

2.1.3. Đánh giá chung

- Những thuận lợi chủ yếu: Thanh Hóa là tỉnh có tiềm năng, thế mạnh để

phát triển một nền nông nghiệp đa dạng, phong phú với đầy đủ các ngành sản

xuất gồm: nông nghiệp (trồng trọt, chăn nuôi), lâm nghiệp (khai thác và trồng,

chăm sóc bảo vệ rừng), thủy sản (khai thác, nuôi trồng), tạo điều kiện thuận lợi

cho việc xây dựng một cơ cấu kinh tế nông nghiệp hợp lý cả ở khía cạnh ngành

và lãnh thổ.

+ Vị trí địa lý của Thanh Hóa đã tạo điều kiện cho nông nghiệp có thị

trƣờng tiêu thụ, thuận lợi cho việc mở rộng giao lƣu, trao đổi khoa học công

nghệ, kinh nghiệm sản xuất,….

+ Điều kiện tự nhiên, tài nguyên thiên nhiên tƣơng đối thuận lợi cho việc

phát triển đa dạng, phong phú các sản phẩm nông nghiệp phục vụ cho thị trƣờng

nội tỉnh và vƣơn ra xuất khẩu nhƣ sản phẩm chăn nuôi (trâu, bò, lợn), các sản

phẩm cây công nghiệp ngắn ngày (mía, lạc), thủy, hải sản…Đồng thời thuận lợi

cho việc hình thành các vùng sản xuất tập trung, quy mô lớn, phát triển kinh tế

trang trại.

67

+ Đƣờng lối chính sách phát triển của Đảng, Nhà nƣớc và của tỉnh Thanh

Hóa đã và đang tạo nên những động lực mới cho quá trình CDCCKTNN, tạo

điều kiện tăng cƣờng vốn đầu tƣ, KH-CN, hoàn thiện hệ thống kết cấu hạ tầng,

kỹ thuật và các quá trình cơ giới hóa, hóa học hóa, sinh học hóa…trong sản

xuất, thu hoạch, bảo quản và tiêu thụ sản phẩm nông nghiệp, là yếu tố thuận lợi

thúc đẩy CDCCKTNN diễn ra nhanh hơn, hợp lý và hiệu quả hơn.

+ Là tỉnh có dân số đông, nguồn lao động dồi dào, có kinh nghiệm trong

sản xuất nông nghiệp, vừa tạo thuận lợi cho quá trình chuyển đổi cơ cấu cây

trồng, vật nuôi, cơ cấu mùa vụ, vừa tạo ra thị trƣờng tiêu thụ rộng lớn. Cùng với

quá trình CNH, ĐTH đang diễn ra ngày một nhanh trên địa bàn, N-L-TS Thanh

Hóa có điều kiện thuận lợi để hình thành cơ cấu sản xuất theo hƣớng hàng hóa,

với những sản phẩm có chất lƣợng, hiệu quả kinh tế cao, thay thế những sản

phẩm truyền thống.

- Hạn chế, khó khăn:

+ Nằm ở vị trí trung chuyển giữa Đồng bằng sông Hồng và Bắc Trung

Bộ, nông nghiệp tỉnh Thanh Hóa chịu sức ép cạnh tranh rất mạnh giữa các tỉnh

có điều kiện tƣơng đồng về các sản phẩm nông nghiệp.

+ Những biến động bất thƣờng về thời tiết và những dạng thời tiết cực

đoạn nhƣ bão, hạn hán, lũ lụt, sƣơng muối…đã làm ảnh hƣởng không nhỏ đến

các hoạt động sản xuất nông nghiệp và việc lựa chọn cơ cấu cây trồng, vật nuôi.

+ Nguồn vốn đầu tƣ cho nông nghiệp của tỉnh trong giai đoạn vừa qua tuy

có tăng song còn chậm và vẫn chiếm một tỷ lệ nhỏ trong cơ cấu đầu tƣ phát triển

vì vậy ảnh hƣởng lớn đến việc hoàn thiện hệ thống kết cấu hạ tầng, kỹ thuật

trong nông nghiệp, hạn chế việc đƣa các tiến bộ KH-KT và công nghệ áp dụng

rộng rãi vào sản xuất cũng nhƣ việc đào tạo đội ngũ nguồn nhân lực. Bên cạnh

đó, phần lớn vốn đầu tƣ phục vụ cho phát triển hạ tầng nên vốn đầu tƣ cho khu

68

vực trực tiếp sản xuất rất hạn chế, làm cho quá trình CDCCKTNN diễn ra chậm,

thiếu bền vững. Những hình thức sản xuất nông nghiệp đem lại hiệu quả kinh tế

cao nhƣ trang trại, vùng chuyên canh, vùng sản xuất tập trung…cần nguồn đầu

tƣ lớn để có thể mở rộng quy mô, áp dụng tiến bộ KH-KT và công nghệ tiên tiến

song do thiếu vốn đầu tƣ nên hiệu quả đem lại còn dƣới mức tiềm năng, sản xuất

manh mún, nhỏ lẻ.

+ Trong quá trình CDCCKTNN cần phải có những điều tra, khảo sát,

đánh giá tác động từ môi trƣờng tự nhiên một cách toàn diện, quy mô lớn, song

hiện nay tỉnh chƣa có điều kiện tiến hành, do vậy ảnh hƣởng không nhỏ trong

việc lựa chọn, xây dựng cơ cấu hợp lý để vừa khai thác, phát huy hiệu quả các

tiềm năng, thế mạnh vừa hạn chế các tác động tiêu cực từ tự nhiên.

2.2. CHUYỂN DỊCH CƠ CẤU KINH TẾ NÔNG NGHIỆP Ở TỈNH

THANH HOÁ TRONG GIAI ĐOẠN 2000-2010

2.2.1. Khái quát sự phát triển kinh tế và CDCCKT tỉnh Thanh Hóa giai

đoạn 2000-2010

Trong giai đoạn 2000-2010, nền kinh tế của tỉnh Thanh Hoá đã từng bƣớc

phát triển, đạt nhiều thành tựu tích cực.

Quy mô nền kinh tế liên tục gia tăng. Năm 2000 tổng GDP (giá thực tế)

đạt 9961,8 tỷ đồng đến năm 2005 đạt 18.745 tỷ đồng và đến năm 2010 tổng

GDP của tỉnh đạt 51.392,9 tỷ đồng, chiếm 34,1% GDP vùng BTB, đứng đầu

toàn vùng và chiếm 1,7% tổng GDP cả nƣớc (đứng thứ 6/63 tỉnh, thành phố về

quy mô GDP). GDP /ngƣời ngày càng nâng cao từ 2,9 triệu đồng năm 2000 lên

15,1 triệu đồng năm 2010.

Tốc độ tăng trƣởng GDP tƣơng đối ổn định và ở mức cao hơn bình quân

chung của cả nƣớc tạo điều kiện cho việc đầu tƣ vào các ngành kinh tế, trong đó

có N-L-TS. Giai đoạn 2001-2005 tốc độ tăng trƣởng GDP bình quân đạt

9,1%/năm và đạt 11,3% giai đoạn 2006-2010.

69

Bảng 2.4.7GDP và cơ cấu GDP tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010

BQ

BQ

2001-

2006-

Năm

2000

2005

2010

2005

2010

(%)

(%)

11,3

Tổng GDP (giá 94, tỷ đồng)

7708,3 11910 20333,2

9,1

Tổng GDP (giá thực tế, tỷ đồng)

9961,8 18745 51392,9

100

100

100

Cơ cấu (%)

39,6

32,3

24,1

N-L-TS

26,6

34,6

41,5

CN-XD

33,8

33,1

34,4

DV

Nguồn: Cục thống kê tỉnh Thanh Hóa-Niên giám thống kê 2001, 2011

CCKT ngành từng bƣớc chuyển dịch theo hƣớng tích cực: giảm dần tỷ

trọng N-L-TS và tăng dần tỷ trọng CN-XD, hình thành rõ nét cơ cấu kinh tế:

CN-DV-NN.

Khu vực N-L-TS từ chỗ chiếm 39,6% vào năm 2000 trong tổng GDP,

giảm xuống còn 32,3% năm 2005 và chỉ còn chiếm 24,1% năm 2010, trong khi

đó tỷ trọng GDP công nghiệp - xây dựng tăng tƣơng ứng từ 26,6% lên 34,6% và

41,5% năm 2010. Khu vực dịch vụ tăng từ 33,8% năm 2000 lên 34,4% năm

Năm 2000

Năm 2010

2010.

Vùng BTB

Thanh Hóa

Hình 2.1.2Cơ cấu kinh tế vùng BTB và Thanh Hóa năm 2000 và 2010

70

Mặc dù xu hƣớng chuyển dịch cơ cấu ngành kinh tế của Thanh Hóa trong

giai đoạn vừa qua tiến bộ hơn khi so với vùng BTB, tuy nhiên còn chậm và chƣa

vững chắc, phụ thuộc nhiều vào nguồn đầu tƣ từ ngân sách. Theo số liệu thống

kê, những năm qua tỷ trọng khu vực CN-XD đạt khá cao, nhƣng phần lớn là nhờ

đóng góp của ngành XD do đƣợc sự hỗ trợ đầu tƣ lớn của Trung ƣơng nên tác

động của ngành CN đối với sự phát triển của nền kinh tế còn hạn chế. Khu vực

DV tăng trƣởng thấp và không ổn định. [114]

CCKT theo lãnh thổ chuyển dịch theo hƣớng ngày càng khai thác hiệu

quả tiềm năng, thế mạnh của mỗi tiểu vùng.

Dƣới tác động của các nhân tố tự nhiên, kinh tế, xã hội trong suốt quá

trình đổi mới, nền kinh tế Thanh Hóa đã và đang có sự phân hóa rõ rệt về

phƣơng diện lãnh thổ. Cả tỉnh đã hình thành các tiểu vùng: ven biển, đồng bằng

và trung du miền núi. Mỗi tiểu vùng với nguồn lực của mìnhn chiếm một vị trí

nhất định trong nền kinh tế của tỉnh:[114]

Tiểu vùng ven biển: Phát huy thế mạnh về các nguồn lợi thủy hải sản và

cảng biển, nghề đánh bắt, nuôi trồng, chế biến và dịch vụ hậu cần nghề cá, đặc

biệt sự hình thành và phát triển các khu công nghiệp, khu du lịch-dịch vụ, Khu

kinh tế và các công trình công nghiệp khác... đã tạo cho vùng có tốc độ tăng

trƣởng cao và chuyển dịch mạnh cơ cấu kinh tế theo hƣớng CNH, HĐH. Tỷ

trọng trong GDP toàn tỉnh tăng từ 25,6% năm 2000 lên 29,7% năm 2005, 35%

năm 2010, tốc độ tăng trƣởng khá cao, từ giai đoạn 1996 – 2000 đạt 8,6, giai

đoạn 2001 – 2010 đạt 12%.[114]

Tiểu vùng đồng bằng: Là vùng tập trung hầu hết các cơ sở quan trọng

nhất của tỉnh cả về kinh tế, chính trị và xã hội; có nhiều thế mạnh để phát triển

nông nghiệp, công nghiệp nhờ địa hình bằng phẳng, đất đai màu mỡ, nguồn lao

động dồi dào và mạng lƣới giao thông thuận lợi. Hiện tại vùng đã hình thành các

vùng chuyên canh (lúa cao sản, mía) phục vụ công nghiệp chế biến, phát triển

chăn nuôi, và phát triển các khu công nghiệp tập trung. Trong nhiều năm tốc độ

tăng trƣởng bình quân luôn ở mức 8-10%/năm. Hiện nay tỷ trọng trong GDPcủa

tiểu vùng chiếm trên 50% tổng GDP toàn tỉnh.[116]

71

Tiểu vùng trung du miền núi: Mặc dù có thế mạnh về lâm nghiệp, cây

công nghiệp và chăn nuôi đại gia súc. Tuy nhiên, so với các vùng khác, đây là

vùng có nhiều điều kiện phát triển khó khăn hơn do địa hình hiểm trở, đất rộng,

ngƣời thƣa, trình độ dân trí thấp, kinh tế chủ yếu dựa vào nông, lâm nghiệp.

Trong nhiều năm tốc độ tăng trƣởng bình quân của vùng chỉ đạt 5-6%/năm.

Những năm gần đây, nhờ đầu tƣ phát triển các vùng nguyên liệu, kinh tế trang

trại, và phát triển kinh tế rừng, một số huyện miền núi đã có mức tăng trƣởng

trên 10%/ năm, nhƣ: Thạch Thành, Nhƣ Thanh,..Hiện nay, vùng chiếm 15%

trong tổng GDP toàn tỉnh.[114]

2.2.2. Biến động diện tích đất nông nghiệp tỉnh Thanh Hóa trong giai đoạn

2000-2010

2.2.2.1. Cơ cấu sử dụng đất

Năm 2010, tổng diện tích đất tự nhiên tỉnh Thanh Hóa là 1.113,3 nghìn

ha, trong đó diện tích đất nông nghiệp là 861,9 nghìn ha, chiếm 77,4% (tăng

13% so với năm 2000); đất phi nông nghiệp chiếm 14,6% (tăng 6,9% so với

năm 2000); đất chƣa sử dụng chiếm 8% (giảm 23,9% so với năm 2000)

.

Hình 2.2.3Cơ cấu sử dụng đất năm 2000 và 2010 (%)

Diện tích đất nông nghiệp năm 2010 tăng lên so với năm 2000 do chủ

trƣơng phủ xanh đất trống, đồi núi trọc ở vùng trung du, miền núi và việc chuyển

đổi cơ cấu cây trồng đã làm tăng diện tích đất trồng cây hàng năm khác ngoài lúa

và một số các loại cây công nghiệp, cây ăn quả. Đến nay, hầu hết các diện tích

72

đất bằng ở Thanh Hóa đã đƣợc khai thác sử dụng vào sản xuất nông nghiệp, chỉ

còn rất ít phân bố rải rác ở các vùng cao, vùng xa, khó khăn về nguồn nƣớc và

điều kiện canh tác. Diện tích đất phi nông nghiệp tăng lên do quá trình CNH,

ĐTH với sự hình thành phát triển các KCN tập trung, KKT, các đô thị.

2.2.2.2. Biến động diện tích đất nông nghiệp

Trong giai đoạn 2000-1010, tổng diện tích đất nông nghiệp tỉnh Thanh

Hóa tăng thêm 196,6 nghìn ha, trong đó đất sản xuất nông nghiệp tăng 23,2

nghìn ha (năm 2010 có diện tích 248,0 nghìn ha, chiếm 28,8%); đất lâm nghiệp

tăng 169,5 nghìn ha (600,6 nghìn ha, chiếm 69,7%); đất nuôi trồng thủy sản tăng

3,6 nghìn ha (12,0 nghìn ha, 1,4%); đất làm muối giảm 0,2 nghìn ha (năm 2010

có diện tích 0,3 nghìn ha) và diện tích đất nông nghiệp tăng 0,3 nghìn ha khác

(năm 2010 có diện tích 0,9 nghìn ha).

Trong tổng số 196,6 nghìn ha diện tích đất nông nghiệp tăng thêm, vùng

Trung du, miền núi tăng lên nhiều nhất do việc mở rộng diện tích đất lâm nghiệp

từ chủ trƣơng phủ xanh đất trống đồi núi trọc, phát triển kinh tế trang trại, trồng

cây công nghiệp,... tập trung chủ yếu ở các huyện Quan Sơn, Mƣờng Lát (tăng

trên 25 ngàn ha), Quan Hóa, Bá Thƣớc, Lang Chánh, Cẩm Thủy, Thạch Thành,

Nhƣ Thanh, Nhƣ Xuân (tăng từ 5-25 ngàn ha). Một số huyện ở khu vực đồng

bằng có mức tăng ít (từ 1-5 nghìn ha) nhƣ Thọ Xuân, Hà Trung, Triệu Sơn,

Nông Cống, Vĩnh Lộc dựa vào việc chuyển đổi, mở rộng diện tích trồng ngô,

rau đậu, các loại cây công nghiệp ngắn ngày nhƣ mía, lạc, đậu tƣơng... trên các

diện tích đất phi nông nghiệp, đất chƣa sử dụng. Một số huyện gần nhƣ không

còn khả năng mở rộng diện tích đất nông nghiệp nhƣ Yên Định, Hậu Lộc, Nga

Sơn có mức tăng rất ít (dƣới 1000 ha). Các huyện nhƣ Ngọc Lạc, Tĩnh Gia,

Hoằng Hóa, Đông Sơn, Thiệu Hóa, Quảng Xƣơng, Thị xã Bỉm Sơn, Sầm Sơn và

Thành phố Thanh Hóa diện tích đất nông nghiệp giảm do quá trình đô thị hóa và

phát triển các khu công nghiệp, khu kinh tế của tỉnh trong giai đoạn vừa qua,

73

trong đó các huyện nhƣ Ngọc Lạc, Tĩnh Gia, Thành phố Thanh Hóa giảm từ 1-5

nghìn ha và các huyện, thị còn lại giảm dƣới 1 nghìn ha.

Bảng 2.5.8Biến động diện tích đất nông nghiệp tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010

2000

2010

Chỉ tiêu

1000 ha %

1000 ha %

2010 so với 2000 (+) tăng, (-) giảm 1000 ha

Tổng diện tích đất nông nghiệp 1.Đất sản xuất nông nghiệp - Đất trồng cây hàng năm + Đất trồng lúa + Đất cỏ dùng vào chăn nuôi + Đất trồng cây hàng năm khác - Đất trồng cây lâu năm 2.Đất lâm nghiệp + Đất rừng sản xuất + Đất rừng phòng hộ + Đất rừng đặc dụng 3.Đất nuôi trồng thuỷ sản 4.Đất làm muối 5.Đất nông nghiệp khác

665,3 100,0 33,8 224,8 30,6 203,7 22,5 149,5 1,0 6,8 7,1 47,3 3,2 21,1 64,8 431,1 24,6 164,9 31,0 208,1 9,2 58,1 1,3 8,4 0,1 0,5 0,1 0,6

861,9 100,0 28,8 248,0 209,4 24,3 17,0 146,9 0,1 1,2 7,1 61,2 4,5 38,6 69,7 600,6 39,2 337,4 20,9 180,7 9,6 82,5 1,4 12,0 0,06 0,3 0,1 0,9

+196,6 +23,2 +5,7 -2,6 -5,6 +13,9 +17,5 +169,5 +172,5 -27,4 +24,4 +3,6 -0,2 +0,3

Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thah Hóa 2001,2011

Nhìn chung, biến động diện tích đất nông nghiệp của tỉnh Thanh Hóa

trong giai đoạn vừa qua phù hợp với xu hƣớng chuyển đổi cơ cấu, cây trồng vật

nuôi, phát triển sản xuất theo hƣớng hàng hóa, bƣớc đầu khai thác, phát huy

đƣợc các tiềm năng, thế mạnh của mỗi địa bàn.

a. Đất sản xuất nông nghiệp

Trong giai đoạn 2000-2010, diện tích đất sản xuất nông nghiệp tỉnh Thanh

Hóa tăng thêm 23,2 nghìn ha chủ yếu là do việc mở rộng các vùng chuyên canh,

vùng nguyên liệu (mía, dứa), chuyển đổi, mở rộng diện tích những loại cây

trồng mang lại hiệu quả kinh tế cao và có thị trƣờng tiêu thụ ổn định nhƣ rau,

đậu, lạc, ngô,...Đặc biệt là việc tăng diện tích đất trồng cây lâu năm (cây công

nghiệp lâu năm và cây ăn quả).Cụ thể:

74

- Đất trồng cây hàng năm: năm 2010 có diện tích 209,4 nghìn ha, tăng 5,7

nghìn ha so với năm 2000, trong đó:

+ Đất trồng lúa: giảm 2,6 nghìn ha do quá trình CNH, ĐTH của tỉnh dẫn

đến việc chuyển đổi mục đích sử dụng đất. Nhiều diện tích đất sản xuất lúa đƣợc

chuyển đổi cho xây dựng khu công nghiệp, đô thị, giao thông. Một số diện tích

canh tác năng suất thấp ở vùng úng trũng đƣợc chuyển sang nuôi trồng thủy sản.

Một số diện tích lúa nƣơng chuyển sang trồng màu, cây hàng năm khác, cây lâu

năm ở khu vực trung du, miền núi và chuyển sang các loại cây trồng khác có

hiệu quả cao hơn.

+ Đất trồng cỏ dùng vào chăn nuôi: giảm giảm 5,6 nghìn ha do việc phát

triển chăn nuôi gia súc trong giai đoạn 2000-2010 của Thanh Hóa gặp nhiều khó

khăn. Một phần lớn diện tích đất trồng cỏ dùng vào chăn nuôi bị thu hẹp, chuyển

sang trồng cây hàng năm (ở các huyện Thạch Thành, Triệu Sơn, Đông Sơn, Yên

Định, Bá Thƣớc) và chuyển sang nuôi trồng thủy sản (ở các huyện Tĩnh Gia,

Quảng Xƣơng, Hoằng Hóa, Nông Cống….). Ngoài ra, đất đồng trồng cỏ dùng

cho chăn nuôi trong giai đoạn 2000-2010 còn đƣợc đƣa vào sử dụng các mục

đích phi nông nghiệp (giao thông, đô thị, khu công nghiệp, khu kinh tế, đất

nghĩa trang, nghĩa địa…).

+ Đất trồng cây hàng năm khác: năm 2010 có diện tích 61,2 nghìn ha,

tăng 13,9 nghìn ha so với năm 2000 chủ yếu do việc tỉnh Thanh Hóa đã tập

trung phát triển mạnh các vùng nguyên liệu phục vụ các nhà máy chế biến ở khu

vực trung du miền núi, trong đó đáng kể nhất là việc chuyển đổi diện tích đất

lâm nghiệp sang trồng ngô, mía, dứa, sắn…ở các huyện: Nhƣ Xuân; Thạch

Thành; Triệu Sơn; thƣờng Xuân; Nhƣ Thanh; Ngọc Lạc; Quan Sơn...và phát

triển các vùng sản xuất rau, đậu tập trung ở các huyện vùng đồng bằng, ven biển

nhƣ Yên Định, Hà Trung, Hậu Lộc, Nga Sơn, Hoằng Hóa, Quảng Xƣơng, Thiệu

Hóa, Vĩnh Lộc…[115]

75

- Đất trồng cây lâu năm (cây công nghiệp lâu năm và cây ăn quả): năm

2010 có diện tích 38,6 nghìn ha, tăng 17,5 nghìn ha so với năm 2000. Đây là

diện tích có sự biến động lớn nhất do sự phát triển của các dự án trồng cây công

nghiệp nhƣ: cao su, cà phê, chè, tập trung tại một số huyện nhƣ Ngọc Lặc, Nhƣ

Xuân, Cẩm Thủy, Thạch Thành, Triệu Sơn, Nhƣ Thanh….đồng thời do sự phát

triển diện tích đất trồng cây ăn quả (nhãn, vải, cam,…) trong nhân dân và ở các

trang trại [115, 117]

b. Đất lâm nghiệp

Năm 2010 tổng diện tích đất lâm nghiệp có rừng của tỉnh Thanh Hóa là

600,6 nghìn ha tăng 169,5 nghìn ha so với năm 2000.

Đất lâm nghiệp tăng do những chủ trƣơng và biện pháp phủi xanh đất

trống, đồi núi trọc, khai thác tiềm năng, thế mạnh khu vực trung du miền núi

góp phần phát triển kinh tế - xã hội, xóa đói, giảm nghèo, đảm bảo an ninh biên

giới, bảo vệ môi trƣờng sinh thái và bảo tồn đa dạng sinh học…

c. Đất nuôi trồng thủy sản

Năm 2010 có diện tích 12,0 nghìn ha, tăng 3,6 nghìn ha so với năm 2000,

chủ yếu là do đƣợc chuyển từ các loại đất lúa vùng úng trũng có năng suất thấp;

mặt nƣớc chƣa sử dụng ven sông và chuyển một số diện tích đất màu và cây

hàng năm khác sang nuôi trồng thủy sản (nuôi tôm trên cát) ở Nga Sơn, Hoằng

Hóa, Hậu Lộc, Quảng Xƣơng, Tĩnh Gia và một số huyện vùng đồng bằng nhƣ

Nông Cống, Hà Trung, Đông Sơn…

d. Đất làm muối

Năm 2010 có diện tích 0,3 nghìn ha, giảm 0,2 nghìn ha so với năm 2000.

Diện tích đất làm muối giảm do chuyển sang đất chuyên dùng khác ở các huyện

Tĩnh Gia ( khu công nghiệp Nghi Sơn, khu tái định cƣ tại Hải Bình – Tĩnh Gia ),

Quảng Xƣơng...

76

e. Đất nông nghiệp khác

So với năm 2000 đất nông nghiệp khác tăng thêm 0,3 nghìn ha, chủ yếu

do việc xây dựng chuồng trại chăn nuôi gia súc, gia cầm và các loại động vật

khác; xây dựng trạm trại nghiên cứu thí nghiệm nông nghiệp, lâm nghiệp, diêm

nghiệp, thuỷ sản, xây dựng cơ sở ƣơm tạo cây giống, con giống…; xây dựng

kho, nhà của hộ gia đình, cá nhân để chứa nông sản, thuốc bảo vệ thực vật, phân

bón, máy móc, công cụ sản xuất nông nghiệp…

2.2.3. Chuyển dịch cơ cấu kinh tế ngành N-L-TS

2.2.3.1. Khái quát chung

N-L-TS là ngành kinh tế trọng yếu, đảm bảo bảo nhu cầu về lƣơng thực,

thực phẩm cho số lƣợng dân cƣ đông đúc trong tỉnh, đồng thời là ngành chủ yếu

để giải quyết việc làm, đảm bảo thu nhập cho phần lớn dân cƣ. Trong giai đoạn

2000-2010, ngành N-L-TS tỉnh Thanh Hóa phát triển khá toàn diện, tích cực:

Bảng 2.6.9GTSX và cơ cấu GTSX N-L-TS tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010

Mục

2000

2005

2010

BQ 2001- 2005 %

BQ 2006- 2010 %

Tổng GTSX (giá 1994 tỷ đồng)

4.335,5 5.757,9

6.948,0

5,8

3,8

314,5 401,0

2,9 8,0 7,6

5,5 2,8 11,0

Nông nghiệp Lâm nghiệp Thủy sản Tổng GTSX (giá thực tế ,tỷ đồng) Nông nghiệp Lâm nghiệp Thủy sản Cơ cấu GTSX (%) Nông nghiệp Lâm nghiệp Thủy sản

3.620,0 4.720,2 5.441,9 361,6 531,1 975,0 676,0 5.369,7 9.515,2 22.467,2 4.260,5 7.500,5 17.774,2 1.678,0 630,7 440,2 3.015,0 669,0 1.384,0 100,0 100,0 100,0 79,1 78,8 79,3 7,5 6,6 8,2 13,4 14,6 12,5

Nguồn: Niên giám thống kê 2001, 2006, 2011

77

Tổng GTSX liên tục tăng nhanh, năm 2000 đạt 5369,7 tỷ đồng (giá thực

tế), đến năm 2005 đạt 9515,22 tỷ đồng và đến năm 2010 đạt 22.467,18 tỷ đồng

(gấp 4,2 lần năm 2000). Đứng đầu vùng BTB và đứng thứ 6/63 tỉnh, thành phố.

Tốc độ tăng trƣởng GTSX bình quân hàng năm trong giai đoạn 2000-

2010 đạt 4,8%/năm, nhanh hơn so với bình quân chung của cả nƣớc (4,2%/năm)

và so với vùng BTB (3,5%/năm).

Cơ cấu ngành chuyển dịch theo hƣớng giảm dần tỷ trọng nông nghiệp và

lâm nghiệp, tăng tỷ trọng ngành thủy sản. N-L-TS từng bƣớc phát triển theo

hƣớng sản xuất hàng hóa, đáp ứng nhu thị trƣờng, đảm bảo vững chắc an ninh

lƣơng thực, góp phần xóa đói, giảm nghèo, nâng cao đời sống nhân dân trên địa

bàn tỉnh.

2.2.3.2. Ngành nông nghiệp

Nông nghiệp là ngành sản xuất quan trọng nhất và chiếm tỷ trọng tuyệt

đối trong cơ cấu GTSX N-L-TS tỉnh Thanh Hóa. Trong giai đoạn 2000-2010,

ngành nông nghiệp phát triển khá ổn định góp phần quan trọng trong việc đáp

ứng nhu cầu lƣơng thực, thực phẩm cho nhân dân.

Bảng 2.7.10GTSX và cơ cấu GTSX NN tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010

Mục

2000

2005

2010

BQ 2001-2010 (%) 4,2 3,3 6,8 7,6

Tổng GTSX (giá so sánh ’94- tỷ đồng) 3.620,0 4.720,2 5.441,9 2.841,6 3.411,1 GTSX trồng trọt 3.925,7 692,1 1.219,4 GTSX chăn nuôi 1.336,9 179,3 89,8 86,4 GTSX dịch vụ Tổng GTSX (theo giá thực tế- tỷ đồng) 4.260,5 7.500,5 17.774,2 3.441,0 5.332,5 12.560,5 GTSX trồng trọt 4.725,9 GTSX chăn nuôi 487,8 GTSX dịch vụ 100,0 Cơ cấu GTSX (%) 70,7 GTSX trồng trọt 26,6 GTSX chăn nuôi 2,7 GTSX dịch vụ

737,9 2.021,6 146,4 81,6 100,0 100,0 71,1 80,8 27,0 17,3 2,0 1,9

Nguồn: Cục thống kê tỉnh Thanh Hóa-Niên giám thống kê 2001, 2011

78

Tốc độ tăng trƣởng GTSX bình quân giai đoạn 2000-2010 đạt 4,2%/năm,

trong đó, ngành trồng trọt tăng trƣởng bình quân 3,3%, chăn nuôi 68%/năm và

dịch vụ là 7,6%/năm.

Sản xuất nông nghiệp đang từng bƣớc chuyển biến tích cực theo hƣớng sản

xuất hàng hóa với xu thế giảm dần tỷ trọng ngành trồng trọt, tăng tỷ trọng ngành

chăn nuôi, chuyển từ chăn nuôi tận dụng, quy mô hộ gia đình sang chăn nuôi

trang trại tập trung, quy mô vừa và lớn. Dịch vụ nông nghiệp bƣớc đầu có đóng

góp cho sự phát triển của ngành.

a. Ngành trồng trọt

Trong giai đoạn 2000-2010, ngành trồng trọt của Thanh Hóa gặp nhiều

khó khăn do diễn biến thời tiết bất thƣờng, thị trƣờng đầu ra biến động mạnh. Tỷ

trọng GTSX của ngành trong tổng GTSX ngành nông nghiệp giảm tƣơng đối

nhanh từ 80,8% năm 2000 xuống còn 70,7% năm 2010.

Mặc dù giảm tỷ trọng, song nhờ quá trình sản xuất chú trọng đẩy mạnh

thâm canh, ứng dụng tiến bộ kỹ thuật, tích cực chuyển đổi cơ cấu cây trồng, cơ

cấu mùa vụ, năng suất, sản lƣợng không ngừng tăng lên. Nhu cầu lƣợng thực

cho ngƣời dân trên địa bàn tỉnh đƣợc đảm bảo, đồng thời cung cấp nguồn

nguyên liệu cho công nghiệp chế biến và phục vụ thị trƣờng ngoại tỉnh, tham gia

xuất khẩu. Giá trị tuyệt đối của ngành liên tục tăng lên: năm 2000 đạt 3.441,0 tỷ

đồng (giá thực tế), năm 2005 đạt 5332,5 tỷ đồng, đến năm 2010 đạt 12.560,5 tỷ

đồng (gấp 4,9 lần năm 2000).

Trong cơ cấu GTSX ngành trồng trọt, cây lƣơng thực vẫn chiếm tỷ trọng

tuyệt đối. Năm 2010, cây lƣơng thực chiếm tỷ trọng 64,4% GTSX ngành trồng

trọt, đóng vai trò quyết định trong sự phát triển và CDCCKT ngành, trong đó

quan trọng nhất là sản xuất lúa và ngô.

79

Bảng 2.8.11Chuyển dịch CCGTSX ngành trồng trọt giai đoạn 2000-2010

Năm

Rau đậu

Cây khác

Chia ra theo các loại cây trồng (%) Cây CN

Lƣơng thực

13,6 7,9 6,3

63,9 68,1 64,4

4,1 5,9 8,4

15,1 16,2 16,6

Cây ăn quả 3,3 9,8 4,4

2000 2005 2010

GTSX (Giá thực tế - tỷ đồng) 3440,9 5332,5 12.560,5

+0,5

+4,3

+1,5

+1,1

-7,3

Mức độ dịch chuyển 2010/2000 (+ tăng; - giảm)

Nguồn: Niên giám thống kê Thanh Hóa 2001, 2011

Cây rau đậu các loại có giá trị thƣơng phẩm cao, đƣợc xác định là một

trong những loại cây trồng chuyển dịch cơ cấu chủ lực trong ngành trồng trọt

của tỉnh. Trong giai đoạn 2000-2010, cây rau đậu đã đƣợc chú trọng phát triển

mạnh với việc hình thành nhiều vùng chuyên canh, sản xuất tập trung. Vì thế

GTSX cây rau đậu tăng từ 4,1% năm 2000 lên 8,4% năm 2010.

Tỷ trọng GTSX cây công nghiệp và cây ăn quả tăng chậm, song trong

những năm gần đây các loại cây trồng này có tốc độ phát triển khá nhanh do nhu

cầu thị trƣờng và Thanh Hóa cũng là tỉnh có điều kiện để phát triển. Các loại cây

công nghiệp, cây ăn quả đƣợc xác định là cây chuyển dịch cơ cấu chính trong

ngành trồng trọt của tỉnh giai đoạn 2000-2010.[115]

Diện tích gieo trồng các loại cây trồng trong giai đoạn 2000-2010 biến

động theo hƣớng tăng khá nhanh diện tích các loại cây có lợi thế về điều kiện

sản xuất và có thị trƣờng tiêu thụ và có giá trị kinh tế cao. Tổng diện tích gieo

trồng của tỉnh tăng 14,2 nghìn ha, trong đó: diện tích gieo trồng cây hàng năm

tăng 17,3 nghìn ha, diện tích gieo trồng cây lâu năm giảm 3,1 nghìn ha.[Bảng 1-

Phụ lục]

* Cây lương thực: Là tỉnh có dân số đông, phần lớn dân cƣ sống ở khu

vực nông thôn và hoạt động kinh tế nông nghiệp nên cây lƣơng thực có vai trò

hết sức quan trọng trong đời sống kinh tế - xã hội của tỉnh. Từ xa xƣa, ngành

80

trồng cây lƣơng thực luôn giữ vai trò chủ đạo trong kinh tế nông nghiệp của

Thanh Hóa. Trong giai đoạn vừa qua, cùng với quá trình CDCKKTN-L-TS nói

chung và của nội bộ ngành nông nghiệp nói riêng với xu thế chung là sự vƣơn

lên mạnh mẽ của các ngành, các loại cây trồng vật nuôi có giá trị kinh tế cao,

song ngành trồng cây lƣơng thực của tỉnh Thanh Hóa vẫn chiếm tỷ trọng tuyệt

đối trong cơ cấu GTSX của ngành trồng trọt và chƣa có xu hƣớng giảm.

Cây lúa: Lúa là cây trồng chủ lực trong ngành trồng trọt của tỉnh Thanh

Hóa. Mặc dù hiện nay giá trị thƣơng phẩm của cây lúa không cao, diện tích đất

trồng lúa đang có xu hƣớng thu hẹp do việc chuyển đổi cơ cấu cây trồng và một

phần do chuyển đổi mục đích sử dụng đất (năm 2010 diện tích đất trồng lúa

giảm 2,6 nghìn ha so với năm 2000- Bảng 2.5) song cây lúa vẫn chiếm tỷ trọng

tuyệt đối và giữ vai trò, vị trí quan trọng nhất trong cơ cấu cây trồng của tỉnh.

Trong điều kiện diện tích đất lúa không còn khả năng mở rộng diện tích,

và đang bị thu hẹp dần do chuyển đổi mục đích sử dụng, xu hƣớng chuyển dịch

của cây lúa trong giai đoạn vừa qua dựa trên cơ sở việc áp dụng mạnh mẽ tiến

bộ khoa học kỹ thuật , thâm canh tăng vụ và đƣa vào sản xuất các giống lúa có

năng suất, hiệu quả cao. Vì vậy, năng suất, sản lƣợng lúa liên tục tăng lên và

luôn đứng đầu trong khu vực Bắc Trung Bộ. Năm 2010 sản lƣợng lúa của Thanh

Hóa đạt 1.396.628 tấn (tăng tăng 300.788 tấn so với năm 2000). Đặc biệt xu

hƣớng hình thành các vùng sản xuất lúa hàng hóa năng suất, chất lƣợng cao ở

các huyện Thọ Xuân, Triệu Sơn, Đông Sơn, Nông Cống, Quảng Xƣơng, Hoằng

Hoá, Thiệu Hoá, Yên Định, với quy mô gieo trồng trên 80 nghìn ha, đƣợc xem

là hƣớng chuyển dịch tích cực nhất trong ngành trồng lúa hiện nay của Thanh

Hóa. [115]

Những thay đổi trong chính sách quản lý sản xuất, quản lý đất đai và việc

dồn điền đổi thửa ở hầu hết các huyện đồng bằng đã tạo điều kiện cho nông dân

đầu tƣ, thực hiện các biện pháp kỹ thuật thâm canh lúa. Hai vụ sản xuất lúa

81

chính là vụ mùa và vụ đông xuân. Diện tích canh tác lúa vụ đông xuân thấp hơn

lúa mùa khoảng 20 nghìnha/năm (do chuyển một phần dịch tích lúa sang trồng

các loại cây vụ đông), tuy nhiên năng suất, sản lƣợng luôn lớn hơn vụ mùa do đó

xu hƣớng chuyển dịch cơ cấu mùa vụ trong sản xuất lúa hiện nay là tăng diện

tích lúa xuân muộn, lúa mùa sớm và giảm diện tích lúa mùa chính vụ và lúa

xuân sớm, đƣa quỹ đất canh tác cây vụ đông tăng lên, đem lại hiệu quả kinh tế

cao hơn.

Trƣớc năm 2000 các giống lúa năng suất thấp (Khe Nam lùn, 314) còn

cấy trên 20% diện tích. Đặc biệt, ở miền núi, giống lúa cũ còn chiếm tới 80-85%

diện tích. Đến nay, nhờ các chính sách khuyến khích sản xuất, du nhập giống

mới, Thanh Hóa đã có cơ cấu giống lúa tƣơng đối phù hợp với từ trà ở từng vụ,

từng vùng. Các giống lúa ngắn ngày, năng suất cao đƣợc đƣa vào trà xuân

muộn, mùa sớm và cực sớm, một mặt để tránh lũ lụt và mặt khác mở rộng vụ

Đông (X20, X21, Xi23…, Khang Dân 18, lúa lai Nhị ƣu 383, 63, Bắc ƣu..)

Lúa ở Thanh Hóa đƣợc trồng ở khắp các huyện, thị, thành phố, trong đó

16 huyện thị đồng bằng, ven biển luôn dao động ở mức 200 nghìn ha. Đây cũng

là vùng có trình độ thâm canh khá nên năng suất cao và chiếm hơn 80% sản

lƣợng lúa của Thanh Hóa. Trong khi đó các huyện miền núi chỉ chiếm chƣa đầy

20%. Các huyện có diện tích và sản lƣợng lớn nhất là: Yên Định, Thọ Xuân,

Triệu Sơn, Nông Cống, Hoằng Hóa, Quảng Xƣơng, Hậu Lộc, Tĩnh Gia….

[Bảng 3-Phụ lục]

Sản xuất lúa ở Thanh Hóa vẫn còn nhiều khó khăn trở ngại. Thiệt hại do

thiên tai còn lớn, đặc biệt là bão, lụt, úng ngập ở vụ mùa hay giá rét, gió phơn ở

vụ chiêm xuân. Các huyện miền núi sản xuất lúa phụ thuộc chủ yếu vào nguồn

nƣớc trời. Vì vậy, năng suât lúa bình quân toàn tỉnh mặc dù những năm gần đây

có tốc độ tăng nhanh, nhƣng còn thấp hơn các tỉnh vùng ĐBSH nhƣ Nam Định,

Thái Bình, Hải Dƣơng… thu nhập của ngƣời lao động từ cây lúa còn thấp.

82

Cây Ngô: Ngô là trồng chủ yếu của Thanh Hóa sau cây lúa. Trong giai

đoạn 2000-2010, ngoài một phần nhỏ dùng làm lƣơng thực cho dân cƣ vùng

đồng bào dân tộc ít ngƣời, ngô chủ yếu đƣợc trồng cung cấp cho công nghiệp

chế biến thức ăn chăn nuôi và trở thành cây hàng hóa trong chuyển dịch cơ cấu

cây trồng của tỉnh. Diện tích gieo trồng ngô liên tục tăng lên, năm 2010 đạt 54,4

nghìn ha, tăng 8,0 nghìn ha so với năm 2000. [Bảng 4-Phụ lục]

Cơ cấu mùa vụ chuyển dịch theo hƣớng sản xuất ngô vụ đông dần trở

thành vụ sản xuất chính. Diện tích ngô đông từ 23.900 ha năm 2000, tăng lên

36.694 ha năm 2010.[115]

Giống ngô lai đƣợc đƣa vào sản xuất tăng từ 30% năm 2000 lên trên 80%

năm 2010 [115], góp phần tăng năng suất ngô từ 27,3 tạ/ha năm 2000 lên 39,7

tạ/ha năm 2010 [Bảng 4- Phụ lục].

Ngô đƣợc gieo trồng trên đất màu, đất một vụ lúa - một vụ màu, ven bãi

sông, đồi thấp và những năm gần đây ngô đã đƣợc gieo trồng với diện tích lớn

trên đất hai vụ lúa. Hiện tại Thanh Hóa có ba vụ ngô (đông, xuân, thu) nhƣng

tập trung và có diện tích lớn ở hai vụ đông và vụ xuân, chủ yếu tập trung ở các

huyện Cẩm Thuỷ, Đông Sơn, Yên Định, Thọ Xuân, Thiệu Hoá, Vĩnh Lộc,

Thạch Thành….

Cây sắn: Là cây nguyên liệu cho công nghiệp chế biến thức ăn gia súc và

là nguồn thức ăn chính cho chăn nuôi. Trƣớc đây cây sắn góp phần đảm bảo nhu

cầu lƣơng thực tại chỗ của nhân dân, đặc biệt là khu vực trung du miền núi, tuy

nhiên giá trị thƣơng phẩm của cây sắn là rất thấp. Trong những năm gần đây,

nhờ sự phát triển của công nghiệp chế biến thức ăn chăn nuôi, cây sắn trở thành

cây hàng hóa, góp phần xóa đói giảm nghèo cho nhân dân vùng trung du miền

núi. Diện tích sắn luôn đƣợc giữ ổn định ở mức 14-15 nghìn ha. [Bảng 5-

Phụ lục]

Hiện nay tỉnh có 2 nhà máy chế biến tinh bột sắn ở Bá Thƣớc và Nhƣ

Xuân, công suất 60 tấn sản phẩm/ngày.

83

Việc ứng dụng các tiến bộ kỹ thuật vào canh tác sắn, đặc biệt là việc đƣa

các giống mới nhƣ giống KM 94, KM 98-1,…kết hợp với thâm canh vào sản

xuất tại các vùng nguyên liệu tập trung, đã tạo nên năng suất vƣợt trội. [Bảng 5-

Phụ lục]

Tuy nhiên, tình trạng độc canh cây sắn và canh tác quảng canh hiện vẫn

còn phổ biến dẫn đến tình trạng đất đai bị nghèo kiệt dinh dƣỡng, bị xói mòn và

rửa trôi mạnh; đồng thời việc ô nhiễm môi trƣờng do chế biến sắn là một vấn đề

đang gây nhiều bức xúc ở những vùng có nhà máy cũng nhƣ các cơ sở chế biến

thủ công hoạt động nên những năm gần đây diện tích sắn bắt đầu bị thu hẹp.

Cây khoai lang: Cũng nhƣ cây sắn, cây khoai lang trƣớc đây không chỉ là

cây trồng phục vụ phát triển chăn nuôi mà còn là cây trồng góp phần đảm bảo

nguồn lƣơng thực tại chỗ cho nhân dân. Cây khoai lang phát triển ở khắp các địa

phƣơng trong tỉnh, nhƣng khác với cây sắn, cây khoai lang tập trung trên các

vùng đất màu, đất bãi và đất xen canh lúa, tuy nhiên giá trị hàng hóa của cây

khoai lang rất thấp vì vậy trong giai đoạn vừa qua cây khoai lang giảm mạnh về

diện tích, giảm 12,9 nghìn ha, từ 24,4 nghìn ha năm 2000 xuống còn 11,5 nghìn

ha năm 2010, để nhƣờng chỗ cho những loại cây trồng có giá trị thƣơng phẩm

cao hơn, đặc biệt là các loại cây công nghiệp ngắn ngày trên đất khoai lang nhƣ

lạc, đậu tƣơng, mía….[Bảng 1-Phụ lục]

*Cây rau đậu: đƣợc xác định là một trong những loại cây trồng chuyển

dịch cơ cấu chính trong ngành trồng trọt của Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010.

Vì vậy, ngành trồng cây rau đậu đã có nhiều chuyển biến tích cực, đem lại hiệu

quả rõ nét trong việc nâng cao GTSX ngành trồng trọt và thu nhập của ngƣời

nông dân, sử dụng hợp lý tài nguyên đất đai.

Giai đoạn 2000-2010 diện tích gieo trồng cây rau đậu tăng 4,9 nghìn ha,.

Tỷ trọng GTSX tăng từ 4,56% năm 2000 lên 8,42% năm 2010.

84

Cây rau, đậu tập trung chủ yếu ở một số huyện vùng đồng bằng, ven đô

thị và các KCN, KKT. Trong đó, các huyện vùng ven biển chiếm 31,81% diện

tích, các huyện đồng bằng chiếm 42,97% và các huyện miền núi chiếm khoảng

25,22%.[116]

Ở vùng đồng bằng, huyện có diện tích rau các loại nhiều nhất là Thọ

Xuân, Yên Định, Nông Cống; vùng ven biển là: Hoằng Hóa, Quảng Xƣơng, Hậu

Lộc; các huyện miền núi là Bá Thƣớc, Ngọc Lặc. [Bảng 6-Phụ lục]

Các cây rau thực phẩm nhƣ: ớt, dƣa chuột, dƣa bao tử... đã đƣợc gieo

trồng tập trung ở một số địa phƣơng, tạo sản phẩm cho chế biến xuất khẩu, tăng

thu nhập cho nông dân.

Bảng 2.9. 12Diện tích, năng suất, sản lượng rau, đậu giai đoạn 2000-2010

Năm 2010 so với 2000

Hạng mục

2000

2010

( )Tăng; (-) giảm

Diện tích (nghìn ha)

26,2

31,1

4,9

Năng suất (tạ/ha)

74,7

100,3

25,6

Sản lƣợng (ngìn tấn)

187,0

293,2

106,2

Nguồn :UBND tỉnh Thanh Hóa - Quy hoạch phát triển các vùng sản xuất

rau an toàn vùng tập trung tỉnh Thanh Hóa đến năm 2020

Nhiều tiến bộ khoa học kỹ thuật trong nông nghiệp đã đƣợc áp dụng thành

công trong sản xuất rau quả. Các phƣơng pháp sản xuất trong nhà lƣới, nhà kính

theo công nghệ cao đã đƣợc ứng dụng khá nhiều nơi làm cho năng suất sản

lƣợng rau, đậu tăng lên khá nhanh. Năm 2010 đạt 257,9 nghìn tấn, tăng gấp 1,9

lần so với 2000.[116]

Hàng năm Thanh Hóa có khoảng 500 – 600 ha trồng dƣa chuột và ớt xuất

khẩu, sản lƣợng năm cao nhất xuất khẩu đạt trên 900 tấn dƣa chuột muối và

1.200 tấn ớt. Tỉnh cũng đã xây dựng đƣợc một số nhà máy chế biến nông sản

xuất khẩu có trình độ tiên tiến, sản xuất ra các sản phẩm đạt chất lƣợng cao, đáp

ứng đƣợc yêu cầu xuất khẩu nhƣ: xí nghiệp chế biến nông sản thực phẩm xuất

85

khẩu Việt – Mỹ; nhà máy chế biến nông sản, thực phẩm xuất khẩu Nhƣ Thanh;

nhà máy chế biến dƣa chuột, ớt xuất khẩu ở Hoằng Hoá... Điều này góp phần

làm cho giá trị thƣơng phẩm cây rau đậu ngày một cao, góp phần đẩy nhanh

chuyển dịch cơ cấu kinh tế ngành trồng trọt hợp lý hơn.[116]

Hiện tại đã hình thành một số vùng sản xuất rau quả thực phẩm tập trung

ven thành phố Thanh Hóa, các thị xã Bỉm Sơn, Sầm Sơn, KCN Lễ Môn, KKT

Nghi Sơn… tuy nhiên sản xuất vẫn chủ yếu là tự phát, quy mô nhỏ, mô hình sản

xuất vẫn còn lạc hậu, mang nặng tính thủ công, truyền thống, chƣa hình thành

các vùng chuyên canh quy mô lớn để đầu tƣ kỹ thuật và tạo ra khối lƣợng hàng

hóa lớn, tỷ suất và khối lƣợng hàng hóa thấp, sản phẩm đơn điệu, sản phẩm có

giá trị cho chế biến còn chiếm một tỷ trọng nhỏ. Đến nay sản phẩm cây rau đậu

các loại tiêu thụ chủ yếu vẫn ở dạng tƣơi và thị trƣờng nội tỉnh là chính.

*Cây công nghiệp hàng năm:

Cây mía: Thanh Hóa là tỉnh có truyền thống trồng mía và cây mía có

nhiều điều kiện để phát triển. Hiện nay Thanh Hóa đứng đầu vùng BTB và thứ 2

cả nƣớc về sản lƣợng mía.

Năm 2010, diện tích trồng mía của tỉnh đạt 30.328 ha, tăng thêm 1.558ha

so với năm 2000, nhờ sự phát triển của các dự án mía đƣờng Việt Nam- Đài

Loan (Thạch Thành), Lam Sơn (Thọ Xuân), Nhƣ Thanh- Nông Cống….

[Bảng 9-Phụ lục]

Trong giai đoạn 2000-2010, Thanh Hóa đã hình thành 3 vùng sản xuất

mía nguyên liệu tập trung có quy mô lớn, mô hình sản xuất tiến tiến, hiện đại,

gắn liền với công nghiệp chế biến là: vùng nguyên liệu mía Thạch Thành gắn

với nhà máy đƣờng Việt Nam - Đài Loan; vùng nguyên liệu mía Lam Sơn (Thọ

Xuân), gắn với nhà máy đƣờng Lam Sơn; vùng nguyên liệu mía Nhƣ Thanh,

gắn với nhà máy đƣờng Nông Cống. Đây là một trong những thành tựu nổi bật

trong quá trình CDCCKTNN của tỉnh giai đoạn vừa qua, thực hiện có hiệu quả

mối liên kết, hợp tác liên minh công – nông – trí, gắn công nghiệp với nông

86

nghiệp, thực hiện thành công mối liên kết “4 nhà” (nhà doanh nghiệp, nhà nƣớc,

nhà khoa học, nhà nông) trở thành điển hình trong CDCCKT nông nghiệp.

Tuy nhiên cây mía của Thanh Hóa trong giai đoạn 2000-2010 cũng gặp

không ít khó khăn do biến động của thị trƣờng, suy thoái kinh tế thế giới và

những bất ổn kinh tế vĩ mô trong nƣớc…. Vì vậy việc đầu tƣ mở rộng diện tích,

áp dụng các tiến bộ KH-KT nhằm nâng cao năng suất, chất lƣợng cây mía còn

hạn chế. Năng suất, sản lƣợng mía có xu hƣớng giảm dần [Bảng 8- Phụ lục].

Thu nhập cho ngƣời nông dân tham gia sản xuất, kinh doanh mía chƣa đƣợc

nâng cao.

Cây lạc: Lạc là sản phẩm nông sản hàng hoá tham gia xuất khẩu quan

trọng của tỉnh. Sản xuất lạc đƣợc phân bố ở hầu hết các huyện, nhƣng tập trung

chủ yếu ở Tĩnh Gia, Hoằng Hoá, Nga Sơn, Hậu Lộc, Quảng Xƣơng,..Diện tích

trồng lạc tăng từ 14.145 ha năm 2000, năm 2005 là 18.373 ha và năm 2010 là

15.018ha.

Sản lƣợng lạc của Thanh Hoá chỉ đứng sau các tỉnh Nghệ An, Hà Tĩnh,

Tây Ninh, Bắc Giang. Năm 2000 đạt sản lƣợng 21.158 tấn, năm 2005 đạt 29.285

tấn và năm 2010 đạt 27.213 tấn. [Bảng 8- Phụ lục]

Cây đậu tương: có diện tích không lớn trên địa bàn tỉnh, song đây là cây

trồng vừa có hiệu quả kinh tế, vừa có tác dụng cải tạo đất đồng thời phù hợp với

vụ đông trên đất lúa.

Trong những năm qua cây đậu tƣơng đƣợc chú trọng, khuyến khích phát

triển và là cây trồng chuyển dịch mang lại lại hiệu quả cao, thay thế cho những

diện tích đất lúa kém hiệu quả và các loại cây trồng giá trị thấp khác. Những địa

phƣơng trồng nhiều đậu tƣơng nhất là: Yên Định, Hoằng Hóa, Thiệu Hóa,

Quảng Xƣơng, Hậu Lộc, Tĩnh Gia, Hà Trung…

Diện tích đậu tƣơng tăng từ 2,7 nghìn ha năm 2000 lên 5,6 nghìn ha năm

2005, đến năm 2010 đạt 5,9 nghìn ha. [Bảng 8-Phụ lục]

87

Năm 2000 đạt sản lƣợng 3.428 tấn, năm 2005 đạt 7.349 và năm 2010 đạt

9.341 tấn [100].

Cây cói: vùng đất bãi bồi ven biển phù hợp với sinh trƣởng và phát triển

của cây cói nên trên địa bàn một số xã thuộc các huyện ven biển (Nga Sơn, Hậu

Lộc, Quảng Xƣơng, Nông Cống) cây cói khá phát triển.

Thanh Hóa đã hình thành vùng sản xuất cói tập trung cung cấp nguyên

liệu cho chế biến tiểu thủ công nghiệp. Diện tích cây cói năm 2000 đạt 3614ha

đến năm 2010 là 4307ha.[Bảng 8-Phụ lục]

* Cây công nghiệp lâu năm và cây ăn quả: Thanh Hóa là tỉnh có điều

kiện để phát triển một số loại cây công nghiệp lâu năm và cây ăn quả trên diện

tích đất vùng trung du, miền núi. Trƣớc năm 1986, các cây công nghiệp lâu năm

và cây ăn quả nhƣ cà phê, cao su, chè, dứa…đƣợc phát triển khá mạnh ở khu

vực phía Tây tỉnh Thanh Hóa trong các nông trƣờng quốc doanh nhƣ Vân Du

(Thạch Thành), Thống Nhất (Yên Định), Lam Sơn (Ngọc Lặc), Bãi Trành (Nhƣ

Xuân)…hàng năm sản xuất một khối lƣợng sản phẩm lớn với hàng chục ngàn

tấn mủ cao su, cà phê hạt, chè búp, dứa quả.... Từ sau quá trình đổi mới đất nƣớc

năm 1986 với việc xóa bỏ cơ chế kế hoạch tập trung, bao cấp chuyển sang cơ

chế thị trƣờng, hệ thống các nông trƣờng quốc doanh bị giải thể, các loại cây

trồng nhƣ cà phê, cao su, chè, dứa…không còn điều kiện phát triển và dần bị

thay thế bởi các cây trồng ngắn ngày khác trong suốt nhiều năm sau đó. Vì vậy,

gia đoạn 2000-2010 các loại cây trồng này chiếm tỷ trọng rất thấp trong cơ cấu

GTSX ngành trồng trọt tỉnh Thanh Hóa (năm 2010 tỷ trọng GTSX cây CN lâu

năm chiếm 1,5%, cây ăn quả chiếm 4,4% trong tổng GTSX ngành trồng trọt-

Bảng 2-Phụ lục) và đang có sự chuyển dịch rõ nét:

- Cây cà phê: năm 2000 có tổng diện tích là 3.400 ha, đến năm 2010 đƣợc

thay thế gần nhƣ toàn bộ bởi các loại cây trồng khác nhƣ mía, lạc, đậu tƣơng,

ngô….

88

- Cây cao su: trong những năm gần đây, do nhu cầu của thị trƣờng trong

nƣớc cũng nhƣ thế giới đối với các sản phẩm từ cây cao su tăng lên, mang lại

hiệu quả kinh tế cao cho ngƣời trồng cao su, vì vậy diện tích trồng cao sƣ ở

Thanh Hóa đã đƣợc khôi phục và chú trọng phát triển, trở thành một trong

những cây chuyển dịch cơ cấu chính của ngành trồng trọt vùng trung du

miền núi.

Năm 2000, tổng diện tích trồng cây cao su là 7686 ha, đến năm 2010 tăng

lên đạt 10.856 ha, tập trung chủ yếu ở các huyện: Ngọc Lặc, Cẩm Thủy, Thạch

Thành, Nhƣ Xuân, Nhƣ Thanh, Thọ Xuân, Yên Định …. [Bảng 11-Phụ lục]

- Cây chè: đƣợc trồng chủ yếu ở các huyện Nhƣ Thanh, Nhƣ Xuân,

Thƣờng Xuân… Diện tích tăng từ 105ha năm 2000 lên 572ha năm 2010. Hàng

năm cho thu hoạch khoảng 1000 tấn chè búp tƣơi, góp phần nâng cao GTSX của

ngành trồng trọt và đem lại thu nhập cao cho ngƣời nông dân.

- Cây dứa: đƣợc khôi phục phát triển gắn với việc hình thành vùng

nguyên liệu dứa phía Tây Nam Thanh Hóa, diện tích khoảng 2000 ha phục vụ

nhà máy chế biến dứa Nhƣ Thanh, tập trung chủ yếu ở một số xã thuộc 4 huyện

Nhƣ Xuân, Nhƣ Thanh, Triệu Sơn, Tĩnh Gia.

Như vậy: ngành trồng trọt tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010 đã có sự

chuyển dịch tích cực, gắn sản xuất với thị trƣờng tiêu thụ, với xu hƣớng tăng

dần tỷ trọng của các loại cây trồng có giá trị kinh tế cao, có lợi thế về các điều

kiện sinh trƣởng phát triển cũng nhƣ thị trƣờng đầu ra nhƣ: lúa chất lƣợng cao,

ngô, rau đậu, các loại cây công nghiệp hàng năm (đặc biệt là mía, lạc, đậu

tƣơng), cây cao su, chè, dứa,…Năng suất, sản lƣợng và chất lƣợng sản phẩm

ngày một gia tăng, góp phần đảm bảo an ninh lƣơng thực trên địa bàn, nâng cao

thu nhập cho ngƣời nông dân và cung cấp nguyên liệu cho công nghiệp chế biến.

Tuy nhiên CDCCKT ngành trồng trọt vẫn còn nhiều hạn chế: cây lƣơng

thực vẫn chiếm tỷ trọng tuyệt đối trong cơ cấu GTSX của ngành và chƣa có xu

89

hƣớng giảm, vì vậy, GTSX toàn ngành mặc dù liên tục tăng nhƣng đóng góp

chƣa đáng kể cho nền kinh tế của tỉnh. Những loại cây trồng đƣợc xác định là

cây trồng chuyển dịch cơ cấu vẫn chiếm tỷ trọng rất nhỏ và phát triển thiếu ổn

định, sản phẩm chủ lực chƣa rõ rệt. Các cơ chế, chính sách khuyến khích phát

triển và vốn đầu tƣ cho sản xuất còn nhiều bất cập nên sản xuất chƣa mang lại

hiệu quả cao, mất cân đối. Mô hình sản xuất mang nặng tính thủ công, truyền

thống. Công nghiệp chế biến chƣa đáp ứng đƣợc đầu ra cho sản phẩm, dịch vụ

nông nghiệp kém phát triển …đã dẫn tới giá trị thƣơng phẩm của các loại cây

trồng tỉnh Thanh Hóa còn rất thấp, chủ yếu vẫn là tiêu thụ thị trƣờng nội địa,

trong đó phần lớn là trong tỉnh. Vì vậy, hiệu quả của quá trình CDCCKT ngành

trồng trọt chƣa cao so với các tiềm năng, thế mạnh vốn có của tỉnh.

b. Ngành chăn nuôi

Chăn nuôi là một trong hai ngành sản xuất chính trong nông nghiệp. Giá

trị ngành chăn nuôi thƣờng chiếm 1/4-1/5 tổng GTSX nông nghiệp Thanh Hóa.

Bảng 2.10.13Một số chỉ tiêu phát triển ngành chăn nuôi tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010

BQ

BQ

2001-

2006-

Mục

2000

2005

2010

2005

2010

(%)

(%)

GTSX (giá 1994 – tỷ đồng)

692,1

1219,4

1336,9

12,0

1,9

GTSX (giá thực tế- tỷ đồng)

737,9

2021,6

4725,9

Tỷ trọng trong NN

17,3

27,0

26,6

Tỷ trọng trong N-L-TS

13,7

21,2

21,0

Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa 2001 và 2011

Trong những năm gần đây, nhờ những tác động từ chính sách phát triển

chăn nuôi của tỉnh, nhu cầu thị trƣờng tiêu thụ, nguồn thức ăn dồi dào, cùng với

những tác động tích cực từ các yêu tố KH-KT…đã tạo điều kiện cho ngành chăn

90

nuôi tỉnh Thanh Hóa từng bƣớc phát triển cả về quy mô và chất lƣợng, đóng góp

ngày càng cao vào cơ cấu GTSX ngành nông nghiệp. Tỷ trọng ngành chăn nuôi

tăng từ 17,3% năm 2000 lên 27,0% năm 2005, năm 2010 là 26,6%.

Quy mô GTSX của ngành tăng lên khá nhanh. Năm 2000 tổng GTSX của

ngành đạt 737,9 tỷ đồng (theo giá thực tế), năm 2005 đạt 2021,6 tỷ đồng, đến

năm 2010 đạt 4.725,9 tỷ đồng (gấp 6,4 lần so với năm 2000). Tuy nhiên, tốc độ

tăng trƣởng bình quân hằng năm không ổn định, giai đoạn 2001-2005 đạt

12,0%/năm, giai đoạn 2006-2010 chỉ đạt 1,9%/năm.

Cơ cấu vật nuôi đã có sự thay đổi tích cực theo hƣớng đáp ứng nhu cầu

của thị trƣờng, nâng cao giá trị sản phẩm với xu hƣớng giảm tỷ trọng chăn nuôi

gia súc, tăng dần tỷ trọng chăn nuôi gia cầm, sản phẩm không qua giết mổ và

chăn nuôi dê, ngựa, ong, các con đặc sản...đáp ứng nhu cầu thị trƣờng.

Bảng 2.1114Cơ cấu GTSX chăn nuôi phân theo nhóm vật nuôi và sản phẩm (%)

Trong đó

Năm Tổng số

Sản phẩm không qua

Sản phẩm

Gia súc Gia cầm

giết thịt

khác

2,0

14,9

2000

100

71,7

11,4

2,0

15,0

2005

100

74,6

8,4

2,1

17,4

2010

100

57,2

23,3

Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa 2001 và 2011

Năm 2000 chăn nuôi gia súc chiếm tỷ trọng 71,7% đến năm 2010 chỉ còn

chiếm 57,2%, trong khi đó chăn nuôi gia cầm tăng tỷ trọng từ 11,4% lên 23,3%,

sản phẩm không qua giết mổ tăng tỷ trọng từ 2,0% lên 2,1%. Các sản phẩm khác

nhƣ dê, ngựa, ong và một số loài đặc sản mang lại hiệu quả kinh tế cao, đáp ứng

nhu cầu thị trƣờng tăng tỷ trọng từ 14,9% lên 17,4% GTSX.

Cho đến nay, hình thức chăn nuôi chủ yếu vẫn là nuôi theo hộ gia đình

nhƣ là một trong các hoạt động kinh tế của hộ. Quy mô sản xuất tuy vẫn nhỏ

91

nhƣng hƣớng sản xuất hàng hóa ngày càng rõ nét. Nhiều hộ đã đầu tƣ xây dựng

chuồng trại, sử dụng giống mới và nguồn thức ăn giàu dinh dƣỡng, đầu tƣ kỹ

thuật, thực hiện hạch toán kinh doanh. Hình thức chăn nuôi trang trại mới đƣợc

hình thành với số lƣợng ngày càng nhiều. Đến nay tỉnh đã có hơn 800 trang trại

chăn nuôi.

So với vùng BTB, Thanh Hóa có số lƣợng đàn trâu bò chiếm hơn 30%,

đàn lợn chiếm hơn 40%, đàn gia cầm hơn 20%. Trong thời gian qua cơ cấu vật

nuôi có sự thay đổi phù hợp với những thay đổi nhu cầu sản phẩm chăn nuôi.

Nhu cầu thực phẩm tăng trong điều kiện nguồn thức ăn đƣợc đảm bảo tốt khiến

đàn lợn, bò, gia cầm tăng nhanh và ổn định. Sản lƣợng thịt hơi xuất chuồng liên

tục tăng, đến năm 2010 đạt 183,5 ngàn tấn gấp 1,6 lần năm 2000. [Bảng 12-

Phụ lục]

*Chăn nuôi gia súc: đàn gia súc đóng vai trò quan nhất trong cơ cấu

ngành chăn nuôi tỉnh Thanh Hóa. Cơ cấu đàn gia súc chuyển biến theo hƣớng

nâng cao năng suất, chất lƣợng sản phẩm; tỷ lệ lợn hƣớng nạc, bò lai Zebu trong

đàn gia súc ngày càng cao.

Phƣơng thức chăn nuôi đang chuyển dịch từ chăn nuôi hộ gia đình truyền

thống sang chăn nuôi trang trại tập trung, ứp dụng KH-KT, công nghệ cao, quy

mô lớn, quy trình kỹ thuật khép kín.

Bảng 2.12.15Số lượng đàn gia súc gia cầm tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010

Năm

2000

2005

2010

Đàn bò (nghìn con)

233,6

335,4

244,8

Đàn trâu (nghìn con)

216,5

224,1

207,9

Đàn lợn (nghìn con)

1.088,1

1.369,7

874,5

Đàn gia cầm (triệu con)

10,8

15,2

16,7

Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa 2001 và 2011

92

Đàn bò: Chăn nuôi bò là một trong những thế mạnh của tỉnh Thanh Hoá

(chỉ đứng sau Nghệ An trong vùng BTB, chiếm 24,0% tổng đàn bò của vùng và

đứng thứ 5 cả nƣớc). Bò đƣợc chăn nuôi nhiều ở các địa phƣơng có lợi thế về

nguồn thức ăn nhƣ Tĩnh Gia, Yên Định, Hoằng Hóa, Quan Hóa, Triệu Sơn, Thọ

Xuân, Hậu Lộc …

Đàn bò của Thanh Hoá trƣớc đây chủ yếu là giống bò vàng, có tầm vóc

nhỏ, năng suất thấp, chất lƣợng thịt không cao, nhƣng đƣợc xem là chịu đựng

đƣợc khí hậu nóng và chủ yếu là để lấy sức kéo, chăn thả tự nhiên. Năm 2000

tổng số đàn bò là 233,6 nghìn con chiếm 15% trong tổng đàn gia súc, đến năm

2005 là 335,4 nghìn chiếm 17,4%. Giai đoạn 2006-2010 ngành chăn nuôi gặp

nhiều khó khăn, đàn bò có xu hƣớng giảm xuống còn 244,8 nghìn con vào năm

2010.

Chăn nuôi bò đang chuyển hƣớng dần sang hƣớng nuôi lấy thịt, sữa bằng

các giống bò lai tạo chất lƣợng cao. Năm 2010 số lƣợng đàn bò lai Zebu trong

toàn tỉnh lên khoảng 110.000 con, chiếm 44,9% tổng đàn bò, số lƣợng đàn bò

sữa là 560 con.[115]

Chƣơng trình sản xuất giống bò thịt chất lƣợng cao của tỉnh đã đƣợc triển

khai ở 15 huyện thị trong tỉnh nhƣ: Hoằng Hoá, Hà Trung, TX Bỉm sơn, Nga

Sơn, Quảng Xƣơng, Cẩm Thuỷ, Thạch Thành, Thọ Xuân, Thiệu Hoá, Đông

Sơn, Tĩnh Gia, Triệu Sơn, Yên Định, Nông Cống, và Thành phố Thanh hoá.

[115; Bảng 13-Phụ lục]

Đàn trâu: Giống nhƣ chăn nuôi trâu của cả nƣớc và vùng BTB, tổng số

đàn trâu không tăng mặc dù có thay đổi ít nhiều trong từng giai đoạn. Về số

lƣợng, đàn trâu tỉnh Thanh Hóa liên tục đứng thứ 2 cả nƣớc và vùng BTB (sau

Nghệ An). Năm 2000 tổng đàn trâu là 215,6 nghìn con, chiếm 14,0% tổng đàn

gia súc, năm 2005 là 224,1 nghìn con, chiếm 11,6% và năm 2010 là 207,9 nghìn

con, chiếm 15,7%.

93

Chăn nuôi trâu chủ yếu theo phƣơng thức chăn thả, nuôi nông hộ, phân

tán, nhỏ lẻ, bƣớc đầu phát triển chăn nuôi trâu trang trại với quy mô trung bình.

Trâu đƣợc nuôi nhiều ở các huyện miền núi (chiếm tới trên 75% tổng đàn),

trong đó nhiều nhất là Bá Thƣớc, Ngọc Lặc, Thƣờng Xuân, Thạc Thành, Cẩm

Thủy…[Bảng 13- Phụ lục]

Đàn lợn: Chăn nuôi lợn gắn liền với đời sống, sản xuất nông nghiệp của

các hộ nông dân Thanh Hóa. Thịt lợn là nguồn thực phẩm chủ yếu của nhân dân,

thƣờng xuyên chiếm 80-90% sản lƣợng thịt hơi xuất chuồng của Thanh Hóa.

Mặt khác, nuôi lợn lại tạo nguồn phân hữu cơ chủ yếu cho trồng trọt. Với chu kỳ

nuôi ngắn, tận dụng phụ phẩm hàng ngày trong từng gia đình, lợn là vật nuôi có

nhiều điều kiện phát triển.

Trƣớc đây, việc nuôi lợn ở Thanh Hóa chủ yếu theo quy mô gia đình

nhằm tận dụng phụ phẩm trồng trọt và cung cấp phân bón. Ở miền núi, còn phổ

biến việc nuôi thả rông. Giống lợn là các giống địa phƣơng, tuy dễ nuôi nhƣng

chậm lớn. Trong những năm gần đây, chăn nuôi lợn đã phát triển theo phƣơng

thức công nghiệp, quy mô các trang trại ngày càng lớn.

Nguồn thức ăn cho lợn cũng có thay đổi. Từ chỗ chỉ sử dụng phụ phẩm

trồng trọt và các thức ăn thô, đến nay, nhiều hộ đã kết hợp sử dụng thức ăn công

nghiệp, thức ăn giàu dinh dƣỡng, nhiều hộ chuyển hẳn sang sử dụng thức ăn

công nghiệp để chăn nuôi. Vì vậy khả năng tăng trọng của đàn lợn đƣợc

tăng lên.

Khác với chăn nuôi trâu, bò tập trung ở các huyện miền núi, đàn lợn của

tỉnh Thanh Hóa phát triển chủ yếu ở các huyện miền đồng bằng, ven biển

(chiếm 69,1% tổng đàn), gắn với các tiểu vùng sản xuất lƣơng thực. Huyện nuôi

nhiều lợn nhất là Thọ Xuân, Yên Định, Hoằng Hóa, Quảng Xƣơng, Tĩnh Gia,

Triệu Sơn, Nông Cống, Thiệu Hóa…., trong các huyện miền núi thì Bá Thƣớc,

Ngọc Lặc là huyện nuôi nhiều nhất. [Bảng 13-Phụ lục]

94

Giai đoạn 2000-2005 đàn lợn có xu hƣớng tăng khá nhanh (từ 1.088,1

nghìn con năm 2000 lên 1.369,7 nghìn con năm 2005), tuy nhiên trong giai đoạn

2006-2010, do bị tác động mạnh bởi những khó khăn trong đầu tƣ sản xuất, dịch

bệnh, thị trƣờng nên tổng đàn lợn có xu hƣớng giảm mạnh (năm 2010 chỉ còn

khoảng 874,5 nghìn con). [Bảng 12-Phụ lục]

Cơ cấu đàn lợn chuyển từ các giống lợn nội tăng trƣởng chậm, trọng

lƣợng xuất chuồng thấp sang các giống lợn nuôi F1 lai kinh tế, siêu nạc. Tỷ lệ

lợn ngoại và lợn lai hƣớng nạc tăng từ 10,0% tổng đàn (năm 2000) lên 38 – 40%

tổng đàn (năm 2010).

Nhiều chƣơng trình, dự án về chăn nuôi lợn và mô hình chăn nuôi theo

hình thức trang trại, công nghiệp phát triển. Đến nay toàn tỉnh có khoảng 600

trang trại quy mô vừa và nhỏ, hình thành các vùng chăn nuôi lợn hàng hoá

tập trung.

Tiềm năng thế mạnh chăn nuôi nói chung và nuôi lợn nói riêng ở Thanh

Hóa rất lớn nhƣng phát triển chăn nuôi lợn vẫn còn nhiều hạn chế. Sản lƣợng

thịt hàng năm tƣơng đối lớn nhƣng thịt đủ tiêu chuẩn xuất khẩu quá ít (chỉ ở

mức 500-700 tấn). Vì vậy, lợn thịt phần nhiều đƣợc tiêu thụ tại địa phƣơng.

*Chăn nuôi gia cầm: Đàn gia cầm của tỉnh Thanh Hóa luôn đƣợc duy trì,

phát triển nhờ dựa vào lợi thế về nguồn thức ăn và kinh nghiệp tập quán chăn

nuôi của nhân dân. Cơ cấu đàn gia gia cầm đang có sự thay đổi với các giống gia

cầm có năng suất, chất lƣợng cao đƣợc du nhập vào tỉnh ngày một tăng lên nhƣ

đàn ngan Pháp, gà siêu thịt, siêu trứng…đáp ứng nhu cầu thị trƣờng trong tỉnh

và xuất ra bên ngoài mang lại hiệu quả kinh tế cao hơn cho ngƣời nông dân.

Số lƣợng đàn gia cầm tăng nhanh trong giai đoạn vừa qua, năm 2000 đạt

6,3 triệu con, đến năm 2010 đạt 16,7 triệu con. Trong đó đàn gà chiếm tỷ trọng

tuyệt đối. Năm 2010 tổng đàn gà là 12,57 triệu con, chiếm 75,2%. Đàn thủy cầm

tƣơng đối ổn định.

95

Chăn nuôi gia cầm hiện nay đã bắt đầu chuyển sang hƣớng nuôi tập trung

theo hình thức trang trại, công nghiệp. Sản phẩm chủ yếu là trứng, thịt chƣa qua

chế biến. Sản lƣợng hàng năm đạt khoảng 40 triệu quả trứng và trên 20 tấn thịt

cung cấp chủ yếu cho thị trƣờng nội tỉnh .

Các huyện phát triển chăn nuôi gia cầm lớn nhất là: Yên Định, Hoằng

Hóa, Thiệu Hóa, Quảng Xƣơng, Tĩnh Gia, Hậu Lộc, Nga Sơn… [Bảng 13-

Phụ lục]

*Chăn nuôi khác: do nhu cầu thị trƣờng trong và ngoài tỉnh tăng nhanh

những năm gần đây nên các sản phẩm chăn nuôi khác nhƣ dê, lợn rừng, nhím,

hƣu, mật ong, ngựa,…có xu hƣớng tăng nhanh. Năm 2000 chiếm 14,9% đến

năm 2010 chiếm 17,4%. Hiện nay đã xuất hiện nhiều mô hình chăn nuôi các con

đặc sản theo hƣớng trang trại tổng hợp ở các huyện miền núi đem lại hiệu quả

kinh tế cao, giải quyết việc làm, tăng thêm thu nhập cho ngƣời lao động.

Như vậy, cũng nhƣ ngành trồng trọt, CCKT ngành chăn nuôi của tỉnh

Thanh Hóa đã có sự chuyển dịch tích cực với xu thế gia tăng tỷ trọng những sản

phẩm chăn nuôi có giá trị thƣơng phẩm cao, đáp ứng nhu cầu thị trƣờng trong

tỉnh, bƣớc đầu vƣơn ra thị trƣờng ngoại tỉnh và tham gia xuất khẩu đem lại thu

nhập cao hơn cho ngƣời sản xuất, góp phần đƣa giá trị sản xuất toàn ngành nông

nghiệp ngày một gia tăng.

Tuy nhiên, chăn nuôi chủ yếu vẫn còn ở qui mô nhỏ, phân tán, một số nơi

còn thả rông, thiếu bền vững; các tiến bộ kỹ thuật mới trong chăn nuôi về giống,

thức ăn, thú y chƣa đƣợc ứng dựng rộng rãi nên năng suất, chất lƣợng, hiệu quả

thấp. Ngoài ra công nghiệp chế biến phát triển chậm cũng là trở ngại lớn khiến

sản phẩm chăn nuôi của Thanh Hóa khó vƣơn ra thị trƣờng bên ngoài.

c. Dịch vụ nông nghiệp

Dịch vụ nông nghiệp đóng vai trò cầu nối giữa sản xuất và tiêu thụ, góp

phần đƣa tiến bộ kỹ thuật vào sản xuất. Trong hoạt động của nông nghiệp Thanh

Hóa, dịch vụ nông nghiệp tồn tại dƣới hai hình thức là tự phát do thị trƣờng chi

96

phối và tự giác do sự tổ chức của nhà nƣớc. Các dịch vụ sản xuất chủ yếu trong

nông nghiệp bao gồm sản xuất cung ứng giống, cung ứng vật tƣ, công tác

khuyến nông.

Dịch vụ trong sản xuất nông nghiệp trên địa bàn trong thời gian qua đã

góp phần thúc đẩy sản xuất phát triển, bƣớc đầu góp phần CDCCKTNN sang

sản xuất hàng hóa. Tuy nhiên có thể thấy, dịch vụ nông nghiệp của Thanh Hóa

còn rất nhiều hạn chế, chƣa đáp ứng đƣợc nhu cầu phát triển. Hầu hết cơ sở hạ

tầng của ngành dịch vụ nhƣ nhà kho, bến, bãi, phƣơng tiện, hệ thống chợ, cửa

hàng kinh doanh… đều đã xuống cấp hoặc chƣa đƣợc đầu tƣ phát triển. Các

hình thức kinh doanh dịch vụ mới chỉ mang tính tự phát, quy mô nhỏ. Đến nay

trên địa bàn tỉnh [115].

GTSX dịch vụ nông nghiệp đang có xu hƣớng tăng lên nhƣng đến năm

2010 mới chỉ chiếm 2,74% trong tổng GTSX ngành nông nghiệp.

2.2.3.3. Ngành thủy sản

a. Khái quát chung

Với 102 km bờ biển và có vùng lãnh hải rộng khoảng 1,7 vạn km2 chịu

ảnh hƣởng của các dòng hải lƣu nóng và lạnh tạo thành những bãi cá, bãi tôm có

trữ lƣợng lớn. Bên cạnh đó, ven biển Thanh Hóa còn có các vũng, vịnh, cửa

sông, đầm lầy, rừng ngập mặn ven biển, có các đảo hòn Mê, hòn Nẹ, thuận lợi

cho phát triển ngành kinh tế thủy sản.

Hệ thống sông ngòi chảy qua địa phận tỉnh với hai con sông lớn là sông Mã

và sông Chu, cùng với hàng chục sông nhỏ và hệ thống hàng trăm các hồ tự nhiên,

hồ nhân tạo lớn nhỏ cũng tạo điều kiện thuận lợi phát triển khai thác, nuôi trồng

thủy sản nƣớc ngọt.

Trong giai đoạn 2000-2010, tỷ trọng GTSX ngành thủy sản tăng từ 12,5%

năm 2000, lên 13,4% năm 2010 trong cơ cấu GTSX N-L-TS. Năm 2000 tổng

GTSX theo giá thực tế đạt 669 tỷ đồng, đến năm 2010 đạt 3015 tỷ đồng .Tốc độ

tăng trƣởng bình quân giai đoạn 2001-2005 đạt 11%/năm, giai đoạn 2006-2010

là 7,6%/năm.

97

Sản lƣợng thủy sản liên tục tăng nhanh, năm 2010 tổng sản lƣợng thủy

sản gấp 2,1 lần năm 2001. Khai thác tăng từ 36.520 tấn năm 2000 lên 54.401

tấn năm 2005 và năm 2010 đạt 73.912 tấn. Đặc biệt là cá (gồm cả cá biển khai

thác ngoài khơi và cá nuôi trong nội địa), tôm là những mặt hàng thủy sản đem

lại giá trị kinh tế cao và chiếm tỷ trọng lớn trong ngành thủy sản của tỉnh góp

phần chuyển dịch nhanh CCKT nội bộ ngành thủy sản.

Bảng 2.13.16Một số chỉ tiêu phát triển ngành thủy sản tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010

Mục

2000

2005

2010

Tổng GTSX (giá 1994, tỷ đồng)

Khai thác Nuôi trồng Dịch vụ

Tổng GTSX (giá thực tế, tỷ đồng)

Khai thác Nuôi trồng Dịch vụ Cơ cấu GTSX(%)

Khai thác Nuôi trồng Dịch vụ Tổng sản lƣợng (tấn) Khai thác Nuôi trồng

676,0 401,0 422,0 262,0 222,0 102,0 37,0 32,0 669,0 1384,0 838,0 431,0 501,0 191,0 45,0 47,0 100,0 100,0 60,5 64,4 36,2 28,6 3,3 7,0 48.968 73.544 36.520 54.401 12.448 19.143

975,0 608,0 325,0 42,0 3015,0 1820,0 1116,0 79,0 100,0 60,4 37,0 2,6 103.385 73.912 29.473

2001- 2005 11,0 10,0 16,8 -2,9

2006- 2010 7,6 7,6 7,9 5,6

Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa 2001 và 2011

Cơ cấu ngành thủy sản đang chuyển dịch theo hƣớng giảm dần tỷ trọng

khai thác, tăng dần tỷ trọng nuôi trồng. Tỷ trọng GTSX ngành khai thác giảm

từ 64,4% năm 2000 xuống còn 60,4% năm 2010. Tỷ trọng GTSX ngành nuôi

trồng tăng từ 28,6% năm 2000 lên 37,01% năm 2010.

Trong nội bộ các phân ngành thủy sản cũng xuất hiện xu hƣớng chuyển

dich cơ cấu nội bộ với việc tăng tỷ trọng các sản phẩm hiệu quả, có giá trị kinh

tế cao, đảm bảo môi trƣờng sinh thái; mở rộng và tăng cƣờng đầu tƣ quảng canh

cải tiến và bán thâm canh đối với nuôi trồng, chú trọng sản xuất những sản phẩm

98

thủy sản có giá trị kinh tế cao trên các sông, hồ, các vùng ven biển đồng thời

thực hiện đóng mới và cải hoán tàu đánh cá công suất lớn, trang bị ngƣ cụ cho

đánh bắt xa bờ.

Hình 2.3.4CDCC ngành thủy sản Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010

Ngành thủy sản tỉnh Thanh Hóa phát triển chủ yếu trên địa bàn 45 xã của

6 huyện thị ven biển gồm: Nga Sơn, Hậu Lộc, Hoằng Hóa, Sầm Sơn, Quảng

Xƣơng, Tĩnh Gia. Những huyện, thị đạt sản lƣợng thủy sản cao nhƣ Tĩnh Gia

(18.641 tấn), Hậu Lộc (15.102 tấn), thị xã Sầm Sơn (13.666 tấn), Quảng Xƣơng

(14,277 tấn)…còn lại các huyện thị khác chỉ đạt vài trăm tấn, ít nhất là các

huyện miền núi nhƣ Mƣờng Lát (39 tấn), Quan Hóa (93 tấn)…[Bảng 15-

Phụ lục]

Những năm qua, kinh tế thủy sản Thanh Hóa đã từng bƣớc thực hiện

CNH-HĐH cơ sở vật chất,-kỹ thuật nghề cá ngày càng đƣợc phát triển. Tuy

nhiên, sự phát triển của ngành chƣa tƣơng xứng với tiềm năng và điều kiện vốn

có. Do vậy, tỷ trọng của ngành trong nền kinh tế của tỉnh hiện còn rất khiêm tốn.

b. Ngành khai thác thủy sản

Khai thác luôn giữ vai trò quan trọng nhất trong ngành thủy sản của tỉnh

(chiếm 58% số lao động thủy sản, sản lƣợng khai thác chiếm 71,5% tổng sản

lƣợng-năm 2010). Khai thác thủy sản bao gồm khai thác thủy sản nội địa và khai

99

thác hải sản, trong đó khai thác hải sản chiếm tỷ trọng tuyệt đối (năm 2010

chiếm 98% sản lƣợng).

Trong nội bộ ngành, xu hƣớng chuyển dịch cơ cấu nghề, cơ cấu sản phẩm

khai thác theo hƣớng giảm khai thác gần bờ, tăng cƣờng đánh bắt xa bờ nhằm

nâng cao sản lƣợng khai thác và góp phần bảo vệ nguồn lợi thủy sản, đem lại

hiệu quả kinh tế ngày một cao hơn, đóng góp tỷ trọng ngày một lớn hơn trong

CCKT nông, lâm, thủy sản toàn tỉnh.

Khai thác thủy sản nội địa: Dựa trên tiềm năng mặt nƣớc song, suối, ao,

hồ… khai thác thủy sản nội địa góp phần cung cấp thực phẩm tại chỗ cho

ngƣời dân.

Hoạt động khai thác đƣợc tiến hành quanh năm, với các loại phƣơng tiện

là thuyền chài nhỏ và các ngƣ cụ nhƣ lƣới, vó, chài…Nhìn chung tỷ trọng sản

lƣợng và GTSX của khai thác thủy sản nội địa là rất nhỏ (năm 2010 sản lƣợng

chỉ chiếm khoảng 2% tổng sản lƣợng khai thác), nhƣng năm gần đây có xu

hƣớng tăng lên nhƣng không đáng kể bởi những hạn chế về nguồn lợi và chỉ

mang tính chất tự phát, tự cung tự cấp

Khai thác hải sản: Chiếm tỷ trọng tuyệt đối cả về sản lƣợng và GTSX

trong cơ cấu khai thác thủy sản của tỉnh (thƣờng trên 96%, năm 2010 chiếm

98% sản lƣợng).

Năm 2010 sản lƣợng khai thác hải sản đạt 73.912 tấn (chiếm 98% tổng

sản lƣợng khai thác), tăng gấp 2 lần so với năm 2000, trong đó sản lƣợng cá khai

thác đƣợc là 51.723 tấn (chiếm 73% sản lƣợng hải sản khai thác)[118]

Cơ cấu nghề trong khai thác hải sản bao gồm các nghề chủ yếu sau: nghề

lƣới kéo (chiếm khoảng 14%); nghề lƣới vây (chiếm khoảng 4,7%); nghề lƣới

vó, mành dắt (chiếm khoảng 3,3%); nghề lƣới rê (chiếm khoảng 28%); nghề

mành chụp kết hợp câu (chiếm khoảng 28%); các nghề khác (chiếm khoảng

22%).[118]

100

Nghề lƣới kéo: Có 2 loại là lƣới kéo đơn và lƣới kéo đôi. Các tàu làm lƣới

kéo đơn chủ yếu hoạt động trong tuyến bờ và tuyến lộng. Các tàu lƣới kéo đôi

chủ yếu khai thác cá đáy ở tuyến khơi. Đây là loại nghề khai thác khá hiệu quả.

Tuy nhiên phƣơng tiện hoạt động bằng nghề lƣới kéo đôi có suất đầu tƣ

lớn, đòi hỏi kinh nghiệm và trình độ kỹ thuật cao trong khi khả năng của ngƣ

dân còn nhiều hạn chế. Trong những năm qua, nghề lƣới kéo đang có xu hƣớng

tăng lên nhờ vào số tàu thuyền công suất lớn tăng thêm từ các chƣơng trình hỗ

trợ vốn đầu tƣ đóng, sửa chữa tàu thuyền công suất lớn.

Nghề lƣới vây: Chủ yếu là đánh bắt cá nổi, phụ thuộc rất nhiều vào điều

kiện khai thác, sự tập trung của đàn cá và mùa vụ, vì vậy năng suất khai thác

thƣờng không ổn định.

Nghề lƣới vó: Là nghề đánh bắt cá nổi. Trong khai thác thƣờng dùng chà

rạo, ánh sáng để thu hút đàn cá để tập trung, thậm chí có phƣơng tiện còn dùng

cả chất nổ trong khai thác. Loại nghề này cũng phụ thuộc nhiều vào thời tiết nên

năng suất đánh bắt không ổn định. Nghề lƣới vó đang có xu hƣớng thu hẹp dần

trong những năm gần đây.

Nghề mành: Khai thác tƣơng đối có hiệu quả, giải quyết đƣợc nhiều lao

động trên một phƣơng tiện. Tuy nhiên trong khai thác, nghề này còn sử dụng

chất nổ, vì vậy đang đƣợc chuyển đổi dần sang nghề mành chụp.

Nghề lƣới rê: Hoạt động đƣợc ở cả 3 tuyến (tuyến bờ, tuyến lộng và tuyến

khơi). Đây là loại nghề chi phí thấp, phù hợp với mức đầu tƣ và trình độ kỹ thuật

tay nghề của ngƣ dân, tuy sản lƣợng khai thác đƣợc ít nhƣng hiệu quả kinh tế

cao, bảo vệ đƣợc nguồn lợi thuỷ sản. Trong những năm gần đây nhờ vào các

chƣơng trình phát triển thủy sản, nghề lƣới rê có điều kiện tăng thêm số lƣợng

tàu, thuyền, ngƣ cụ đánh bắt.

Nghề câu kết hợp với chụp mực: Đây là loại nghề khai thác có hiệu quả

kinh tế cao và đƣợc khuyến khích phát triển.

101

Các nghề khác (xăm moi, rùng, te bảy.v.v...): Đây là nhóm nghề hoạt

động ở tuyến bờ của nhân dân các xã bãi ngang. Đối với nghề rùng, te bảy là các

nghề sử dụng lƣới có kích thƣớc mắt lƣới nhỏ, khai thác đƣợc nhiều loại hải sản,

nhất là các đàn cá sau mùa sinh sản. Hiện nay nghề này đang có xu hƣớng

chuyển đổi dần sang các nghề lƣới rê, giả tôm, giả mực, vó ốc hoặc chuyển sang

nuôi trồng thuỷ sản và các nghề sản xuất khác.

Cơ cấu tàu thuyền khai thác hải sản của tỉnh trong những năm gần đây

cũng có những chuyển biến tích cực với việc tăng nhanh số lƣợng tàu thuyền

gắn máy, giảm mạnh số lƣợng tàu thuyền, mảng thủ công (trƣớc năm 2000 số

lƣợng thuyền, mảng thủ công chiếm tới 68% tổng số phƣơng tiện, đến nay hầu

nhƣ không còn).

Theo số liệu thống kê, toàn tỉnh hiện có 8.611 phƣơng tiện thƣờng xuyên

tham gia đánh bắt hải sản trên biển; trong đó, có 760 tàu chuyên đánh bắt xa bờ.

Tổng công suất năm 2000 là 79.000CV (có 3.855 chiếc tàu) đến năm 2010 đạt

274.674 CV. Các địa phƣơng đã phát triển thêm gần 100 tàu dịch vụ cung ứng,

thu mua hàng hoá, bảo quản hải sản trên biển. Tuy nhiên, số lƣợng tàu thuyền

khai thác hải sản chủ yếu vẫn ở tuyến bờ và tuyến lộng, số lƣợng tàu thuyền

đánh bắt xa bờ còn hạn chế.[118]

c. Ngành nuôi trồng

Trong thời gian qua, ngành nuôi trồng phát triển nhanh chóng cả chiều

rộng lẫn chiều sâu và dịch chuyển sang sản xuất hàng hóa, phục vụ nhu cầu thị

trƣờng. Tỷ trọng GTSX ngành nuôi trồng liên tục tăng lên trong tổng GTSX

ngành thủy sản. Năm 2000 GTSX ngành nuôi trồng chiếm 28,6% đến năm 2005

chiếm 36,2% và đến năm 2010 chiếm 37,0%.

Năm 2000 GTSX ngành nuôi trồng đạt 224 tỷ đồng (giá thực tế) đến năm

2000 đạt 431 tỷ đồng và đến năm 2010 đạt 1820 tỷ đồng (gấp hơn 8 lần so với

năm 2000). Tốc độ tăng trƣởng bình quân giai đoạn 2000-2010 khá cao, đạt

13,76%/năm.

102

GTSX tăng nhanh chủ yếu là do có bƣớc phát triển nhanh cả về diện tích

và sản lƣợng, ứng dụng khoa học kỹ thuật vào nuôi trồng thuỷ sản đƣợc đẩy

mạnh, chuyển từ nuôi quảng canh sang bán thâm canh và thâm canh với các đối

tƣợng nuôi ngày càng đa dạng.

Năm 2000 tổng sản lƣợng nuôi trồng đạt 12.448 tấn và đến năm 2010 đạt

29.473 tấn (gấp 2,3 lần năm 2000).

Bảng 2.14.17Biến động diện tích nuôi trồng thủy sản (Ha)

Năm

2000

2005

2010

2010 so với 2000 ( ) tăng, (-) giảm

Tổng số Diện tích nước mặn, lợ

Nuôi cá Nuôi tôm Nuôi hỗn hợp và thuỷ sản khác Ƣơm, nuôi giống thuỷ sản

Diện tích nước ngọt

3.272 1.005 -134 531 652 -44 1.887 1.457

Nuôi cá Nuôi tôm Nuôi hỗn hợp và thuỷ sản khác Ƣơm, nuôi giống thuỷ sản

10.589 3.605 206 3.157 184 58 6.984 6.863 53 15 53

12.952 5.201 100 4.200 872 29 7.751 6.930 3 759 59

13.861 4.610 72 3.688 836 14 8.871 8.320 - 480 71

465 18

Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa năm 2001, 2011

Cơ cấu sản phẩm nuôi trồng có sự chuyển dịch tích cực với xu hƣớng tăng

các sản phẩm nuôi nƣớc mặn, nƣớc lợ có giá trị kinh tế cao và thị trƣờng tiêu thụ

lớn. Giảm tỷ trọng cá nuôi các loại, tăng tỷ trọng tôm và các thủy sản giá trị

khác nhƣ cua, ghẹ, ngao….

Năm 2010, tổng diện tích nuôi trồng toàn tỉnh đạt 13.861 ha (tăng 3272 ha

so với năm 2000), trong đó nuôi nƣớc mặn, lợ đạt 4.610, nuôi nƣớc ngọt là

8.871ha.[Bảng 14- Phụ lục]

Nghề nuôi trồng của Thanh Hóa đi lên từ sản xuất nhỏ lẻ, tự cung tự cấp,

kỹ thuật lạc hậu, chủ yếu là nuôi nƣớc ngọt ao, hồ để cải thiện đời sống, đến nay

đã có sự chuyển biến tiến bộ cả chiều rộng và chiều sâu. Nghề nuôi trồng thủy

sản đã đƣợc phát triển trên cả ba loại hình mặt nƣớc: nƣớc ngọt, nƣớc lợ, nƣớc

103

mặn. Phƣơng thức nuôi đƣợc cải thiện từ quảng canh truyền thống sang nuôi

quảng canh cải tiến, nuôi bán thâm canh, nuôi thâm canh.Đối tƣợng nuôi trồng

cũng đƣợc đa dạng hóa từ nuôi cá truyền thống, đã du nhập, thuần hóa và phát

triển các đối tƣợng nuôi có giá trị kinh tế và có giá trị xuất khẩu cả nƣớc ngọt,

mặn, lợ.

Trong chuyển dịch cơ cấu kinh tế, việc chuyển những diện tích nhiễm

mặn, trồng cói, úng trũng, đất làm muối kém hiệu quả sang nuôi trồng thủy sản

đã giải quyết một phần tình trạng đói nghèo, giải quyết việc làm, nâng cao giá trị

thu nhập trên một đơn vị diện tích.

Nuôi nước mặn, lợ: nhìn chung, nuôi trồng trên diện tích mặt nƣớc mặn,

lợ chuyển biến theo hƣớng tăng nuôi trồng các loại tôm, cua, ghẹ, ngao…cho

hiệu quả kinh tế cao hơn.

Chiếm tỷ trọng lớn nhất trong cơ cấu diện tích nuôi trồng thủy sản nƣớc

mặn, lợ là nuôi tôm các loại. Giai đoạn 2000-2005, diện tích nuôi tôm tăng từ

3.157 ha năm 2000 (chiếm 87% diện tích nuôi nƣớc mặn, lợ) lên 4.200 ha năm

2005.

Những năm gần đây, việc phát triển nuôi tôm gặp nhiều khó khăn do biến

động thị trƣờng, dịch bệnh và phƣơng thức nuôi trồng ít đƣợc cải tiến nên diện

tích nuôi tôm thu hẹp dần, năm 2010 diện tích nuôi tôm nƣớc mặn, lợ toàn tỉnh

là 3.688 ha (giảm 512 ha so với 2005). Một số mô hình nuôi tôm theo hình thức

công nghiệp đã đƣợc triển khai, nhƣng trong thực tế hầu hết diện tích nuôi đều

chƣa thực hiện đƣợc theo qui trình nuôi tôm công nghiệp; một số ít diện tích

nuôi tôm công nghiệp nhƣng sau 1 vụ đã kết thúc và chuyển sang hình thức nuôi

bán thâm canh và quảng canh cải tiến. Cụ thể nhƣ: nuôi quảng canh cải tiến các

dự án: Hoằng Phụ, Quảng Trung, Đa Lộc. Nuôi bán thâm canh các dự án: Nga

Tân, Trƣờng Giang, Thanh Thuỷ. Nguyên nhân là do chƣa hội đủ các điều kiện

cho nuôi tôm công nghiệp: cơ sở vật chất, chất lƣợng công trình; trình độ quản

104

lý, trình độ kỹ thuật và vốn cho sản xuất chƣa đáp ứng yêu cầu; các hộ nuôi

trồng trong các dự án phải chịu chi phí ban đầu cho 1 ha diện tích quá lớn (Vốn

vay kích cầu bình quân 10 trđ/ha, trả hoa lợi đất nông nghiệp 10 trđ/ha).v.v...

Diện tích cá giảm từ 206 ha năm 2000 xuống còn 72 ha năm 2010 do các

loại cá nuôi nƣớc mặn, lợ chƣa có thị trƣờng đầu ra ở Thanh Hóa, trong khi đó

suất đầu tƣ cho sản xuất lớn (chủ yếu là lồng, bè trên biển), hiệu quả không cao

nên diện tích bị thu hẹp dần.

Diện tích nuôi trồng hỗn hợp và nuôi các con đặc sản nhƣ ngao, cua, ghẹ

tƣơng đối phát triển nhờ sự thay đổi nhu cầu thị trƣờng đối với các sản phẩm

này tăng mạnh, sản suất hiệu quả cao, đem lại thu nhập khá cho ngƣời nông dân.

Năm 2000 diện tích nuôi trồng hỗn hợp và nuôi các con đặc là 184 ha, đến năm

2010 đạt 836 ha.

Nghề ƣơm giống thủy, hải sản của Thanh Hóa chƣa phát triển do chi phí

sản xuất cao, lại rủi ro lớn. Diện tích nuôi trồng, ƣơm giống giảm từ 58ha năm

2000 xuống còn 14ha năm 2010.

Thanh Hoá hiện có 6 dự án nuôi tôm theo hình thức công nghiệp với tổng

diện tích 457 ha (chiếm 7,6% tổng diện tích nuôi mặn lợ), trong đó diện tích ao

nuôi là 305 ha nhƣ: dự án nuôi trồng Thanh Thủy (Tĩnh Gia), dự án nuôi trồng

thủy sản Quảng Xƣơng, dự án xây dựng mô hình nuôi trồng thủy sản ứng phó

với biến đổi khí hậu toàn cầu ở Hoằng Hóa…

Nuôi nước ngọt: Nuôi trồng thủy sản nƣớc ngọt chủ yếu phát triển trên

diện tích mặt nƣớc lòng hồ các công trình thủy lợi, thủy điện, nuôi lồng bè trên

các con song và nuôi trồng trong ao, hồ của nhân dân. Cơ cấu nuôi trồng thủy

sản nƣớc ngọt thay đổi theo xu hƣớng giảm nuôi ao hồ nhỏ, tăng nuôi ruộng, và

nuôi trên hồ chứa.

Diện tích nuôi ao giảm từ 82,7% năm 2000 xuống còn 60,4% năm 2010.

Diện tích nuôi hồ chứa tăng từ 17,3% lên 22,2%. Đặc biệt là diện tích ruộng

105

trũng cấy lúa chuyển sang nuôi thuỷ sản kết hợp, trƣớc năm 2000 chƣa có nhƣng

đến năm 2010 đã chiếm 17,4% tổng diện tích nuôi thuỷ sản nƣớc ngọt, mở ra

triển vọng chuyển dịch diện tích lúa năng suất thấp sang sản xuất kết hợp lúa – cá.

Các huyện miền núi còn có khả năng diện tích nuôi cá lồng bè trên hồ

chứa và các lƣu vực sông Mã, sông Chu, sông Lò, sông Luồng, sông Hép, sông

Cầu Chày, sông Âm.v.v.. Trong 1 số năm qua nuôi cá lồng không ổn định do

ảnh hƣởng của dịch bệnh; số lƣợng lồng, bè nuôi dao động ở mức từ 1200 –

2500 lồng

Một số huyện đồng bằng, ven biển có khả năng phát triển nuôi cá lồng bè

ở các lƣu vực sông Bƣởi, sông Hoạt, sông Chu, sông Cầu Chày, sông Hoàng,

sông Mã. Cũng nhƣ các huyện miền núi số lƣợng lồng bè nuôi trong các năm

qua do ảnh hƣởng của dịch bệnh nên giảm và dao động từ 300 – 600 lồng, năm

2005 đạt 275 lồng, bè các loại.[118]

Phong trào nuôi thuỷ sản kết hợp cấy lúa bắt đầu hình thành và phát triển

từ từ mô hình kinh tế trang trại. Ban đầu một số hộ dân ở các vùng chiêm trũng

nhận khoán các khu thùng đào, thùng đấu, đất hoang hoá để phát triển trang trại

tổng hợp (chăn nuôi gia súc, gia cầm, trồng cây lâm nghiệp, cây ăn quả, làm

vƣờn, cấy lúa và nuôi thả cá khu vực trũng. Từ năm 2005 Thanh Hóa đã triển

khai thực hiện 16 dự án lúa – thuỷ sản nƣớc ngọt với tổng diện tích 456 ha tập

trung ở 7 huyện: Thạch Thành, Yên Định, Hà Trung, Nga Sơn, Hậu Lộc, Tĩnh

Gia và Nông Cống. Đến nay toàn tỉnh đã có khoảng 1.792 ha nuôi thuỷ sản kết

hợp cấy lúa.[118]

d. Dịch vụ nghề cá

Vùng ven biển Thanh Hoá có thế mạnh về phát triển nuôi trồng thuỷ sản,

các hoạt động dịch vụ nghề cá cũng có tiềm năng phát triển. Tuy nhiên dịch vụ

nghề cá hiện vẫn rất lạc hậu, quy mô nhỏ, phân tán, thiếu tính đồng bộ. Tỷ trọng

của ngành rất nhỏ trong tổng GTSX ngành thủy sản và không ổn định. Năm

2010, GTSX ngành mới chỉ đạt 79 tỷ đồng, chiếm 2,6% tổng GTSX toàn ngành.

106

Hiện nay, toàn tỉnh có trên 120 cơ sở sản xuất và kinh doanh nƣớc đá, 84

cơ sở kinh doanh xăng dầu phục vụ nghề cá, 1.236 cơ sở chế biến thuỷ sản

(trong đó: 31 doanh nghiệp, 9 tổ hợp, 1.196 hộ gia đình), 217 cơ sở dịch vụ cung

ứng vật tƣ nghề cá. Các cơ sở dịch vụ này chủ yếu là do các hộ gia đình đảm

nhận, có quy mô nhỏ, lẻ.

Cơ sở hạ tầng nghề cá thời gian gần đây đang đƣợc đầu tƣ nâng cấp, xây

mới với 10 cảng, bến cá, quy mô và cấp độ khác nhau nhƣ: bến cá Nga Bạch

(Nga Sơn), Ngƣ Lộc, Hoà Lộc (Hậu Lộc), Hoằng Trƣờng, Hoằng Phụ (Hoằng

Hoá), Quảng Nham (Quảng Xƣơng), Hải Châu, Nghi Sơn (Tĩnh Gia) và 2 cảng

cá lớn Lạch Hới (Sầm Sơn), Hải Thanh (Tĩnh Gia)….[118]

Như vậy, trong giai đoạn 2000-2010, CCKT ngành thủy sản tỉnh Thanh

Hóa đã dịch chuyển theo hƣớng tích cực với xu hƣớng chính là gia tăng tỷ trọng

ngành nuôi trồng và gia tăng tỷ trọng của các ngành, nghề khai thác, sản xuất

các sản phẩm vừa có giá trị kinh tế cao, vừa đảm bảo bảo vệ môi trƣờng

sinh thái. Tỷ trọng giá trị sản xuất ngành thuỷ sản trong cơ cấu GTSX toàn tỉnh

và GTSXN-L-TS ngày càng cao.

Tuy nhiên quy mô GTSX của ngành vẫn còn tƣơng đối thấp và tồn tại

nhiều khó khăn, hạn chế nhƣ: phƣơng tiện kỹ thuật khai thác không đồng đều,

công suất thấp, lạc hậu, hạ tầng dịch vụ kém phát triển, nhiều chính sách phát

triển thủy sản còn bất cập… sản xuất còn mang nặng tính cá nhân, cá thể, phân

tán, nhỏ lẻ.

Năng lực khai thác thuỷ sản gia tăng nhanh, nhƣng thiếu sự kiểm soát, đặc

biệt là phƣơng tiện cơ giới nhỏ. Khai thác hải sản xa bờ hiệu quả chƣa cao. Ngƣ

trƣờng tuyến bờ và tuyến lộng thuyền nghề khai thác mật độ lớn, tình trạng ngƣ

dân khai thác hải sản bằng chất chất nổ, xung điện,…. còn nhiều dẫn đến nguồn

lợi các khu vực này bị suy giảm nghiêm trọng. Công nghệ bảo quản, chế biến và

tiêu thụ sản phẩm còn yếu kém.

107

Ngành nuôi trồng phát triển chƣa ổn định, các dự án nuôi tôm công

nghiệp hiệu quả thấp, hình thức nuôi trồng vẫn chủ yếu là ở dạng quảng canh cải

tiến và một phần bán thâm canh. Sự phụ thuộc thời tiết khí hậu trong nuôi trồng

còn lớn, dịch bệnh chƣa đƣợc khống chế và khắc phục kịp thời. Rủi ro trong

nuôi trồng thủy sản cao.

Việc đầu tƣ nghiên cứu và áp dụng các tiến bộ KH-KT trong ngành thuỷ

sản tuy đã có nhiều tiến bộ nhƣng vẫn chƣa đáp ứng đƣợc yêu cầu phát triển và

đổi mới đặc biệt là trong các lĩnh vực sản xuất, cung ứng giống thuỷ sản (giống

tôm, cá có giá trị kinh tế cao) và nuôi thuỷ sản theo các hình thức thâm canh,

nuôi công nghiệp.v.v...

2.2.3.4. Ngành lâm nghiệp

Với hơn 2/3 diện tích tự nhiên là đồi núi, tỉnh Thanh Hoá có tài nguyên

rừng và đất rừng khá lớn, đóng vai trò quan trọng đối với việc phòng hộ đầu

nguồn và phát triển kinh tế rừng, là cơ sở quan trọng cho CDCCKT lâm nghiệp

của tỉnh.

Năm 2010 diện tích đất lâm nghiệp có rừng của tỉnh tăng lên đáng kể so

với năm 2000 (tăng 169,5 nghìn ha). Trong đó, chủ yếu là do tăng diện tích rừng

sản xuất thông qua các dự án trồng, chăm sóc và bảo vệ rừng.

Hình 2.4. 5 .Biến động diện tích đất lâm nghiệp có rừng 2000-2010 (ha)

108

Đất lâm nghiệp đƣợc giao, khoán đến từng hộ gia đình và các thành phần

khác. Các chƣơng trình dự án lâm nghiệp nhƣ dự án PAM 4304, dự án 327, dự

án 661, dự án định canh định cƣ, dự án trồng rừng vốn vay nƣớc ngoài (ADB),

dự án trồng rừng do CHLB Đức tài trợ (KFW4), đã làm cho diện tích rừng tự

nhiên, rừng trồng tăng lên đáng kể (trên 160 nghìn ha).

Trong giai đoạn 2000-2010, các hoạt động kinh tế lâm nghiệp tỉnh Thanh

Hóa phát triển tƣơng đối toàn diện cả trồng rừng, khai thác và dịch vụ lâm

nghiệp. Nghề rừng đƣợc tổ chức lại và phát triển theo hƣớng lâm nghiệp xã hội,

chuyển từ khai thác là chủ yếu sang trồng mới, khoanh nuôi, chăm sóc và bảo

vệ, gắn việc trồng rừng phòng hộ với phát triển rừng kinh tế.

Trồng và chăm sóc bảo vệ rừng : Năm 2000, Thanh Hóa đã trồng đƣợc

83.880 ha (trong đó rừng luồng là 49.000ha). Đến năm 2010, tổng diện tích rừng

trồng của tỉnh tăng lên 158.981ha. Rừng trồng có trữ lƣợng gỗ khoảng 0,608 triệu m3, tre luồng 59,75 triệu cây đã cho thu hoạch góp phần xóa đói giảm

nghèo cho đồng bào trong tỉnh, nâng cao GTSX toàn ngành. Diện tích rừng

trồng mới đƣợc thực hiện hiệu quả ở các huyện Thạch Thành, Thƣờng Xuân,

Cẩm Thủy…[119]

Đến năm 2010, Thanh Hóa đã cơ bản hoàn thành việc giao đất, giao rừng,

cấp quyền sử dụng đất rừng cho các chủ rừng và các hộ gia đình với tổng diện

tích trên 629.100 ha, đồng thời đóng cửa rừng nhằm bảo vệ và khoanh nuôi tái

sinh rừng tự nhiên.

Cơ cấu cây trồng bao gồm: cao su, luồng, cây ăn quả, keo thƣờng, keo lai

đối với trồng rừng sản xuất; sến mật, lim, lát hoa, sao đen, sấu…đối trồng rừng

bổ sung.

Hiện nay, toàn tỉnh có trên 30 chủ rừng là tổ chức, và trên 85.000 chủ rừng

là hộ gia đình, cá nhân sản xuất kinh doanh rừng, trong đó có 844 trang trại lâm

nghiệp đạt tiêu chí theo quy định của Chính phủ chủ yếu phát triển ở các huyện

nhƣ: Quan Hóa, Bá Thƣớc, Lang Chánh, Ngọc lặc, Cẩm Thủy, Thạch Thành…

109

Kết quả của các hoạt động trồng, chăm sóc, bảo vệ rừng đã làm tăng độ

che phủ rừng trên địa bàn toàn tỉnh. Năm 2000 tỷ lệ che phủ rừng là 37,5%, đến

năm 2010 đạt 48%.

Rừng đặc dụng: đƣợc tập trung bảo vệ, khoanh nuôi và phục hồi. Đồng

thời đƣợc trồng mới ở các khu di tích lịch sử văn hóa, vƣờn thực vật, để bảo tồn,

phát triển các nguồn gen động thực vật quý hiếm, đại diện cho từng hệ sinh thái

trên núi đất, núi đá, gồm Vƣờn quốc gia Bến En, các khu bảo tồn thiên nhiên,

các khu di tích, danh lam thắng cảnh…Tạo tiền đề cho ngành du lịch phát triển.

Tuy nhiên trong giai đoạn vừa qua diện tích rừng đặc dụng có xu hƣớng giảm

diện tích. Năm 2000 tổng diện tích năm 2010 có diện tích 82.005 ha (chiếm

7,37% diện tích có rừng) do nguồn vốn đầu tƣ cho phát triển rất hạn chế.

Rừng phòng hộ: bao gồm rừng phòng hộ đầu nguồn; rừng phòng hộ ven

biển và rừng phòng hộ môi trƣờng. Trong giai đoạn vừa qua diện tích rừng

phòng hộ có xu hƣớng giảm do việc thiếu kiểm soát trong khai thác, chuyển đổi

mục đích sử dụng đất và thiếu nguồn vốn đầu tƣ cho công tác trồng mới, chăm

sóc và bảo vệ rừng phòng hộ, nhiều chính sách giao đất, giao rừng phòng hộ cho

nông dân còn bất hợp lý nhƣ chính sách hỗ trợ vốn, hỗ trợ xóa đói, giảm

nghèo…còn nhiều bất cập. Năm 2010 diện tích rừng phòng hộ là 180.750,84ha

(giảm hơn 6000 ha so với năm 2000).

Rừng sản xuất: Nhờ chính sách phát triển các vùng nguyên liệu bao gồm:

vùng sản xuất gỗ lớn, nguyên liệu giấy, gỗ ván dăm, lâm sản khác của tỉnh.

Trong giai đoạn 2000-2010, diện tích rừng sản xuất của Thanh Hóa tăng trên

100 nghìn ha. (từ 228.311,94ha năm 2000, lên 337.871,89 ha năm 2010).

Khai thác lâm sản: xu hƣớng khai thác gỗ tự nhiên đã từng bƣớc giảm

dần, khai thác gỗ rừng trồng tăng lên. Việc khai thác gỗ rừng tự nhiên thực hiện

theo hình thức lựa chọn. Đối với gỗ rừng trồng, tùy mục đích kinh doanh mà

đang định ra các hình thức khai thác để đạt đƣợc hiệu quả kinh tế cao.

110

Năm 2010, toàn tỉnh có 4 doanh nghiệp nhà nƣớc, 2 công ty cổ phần, 12

công ty trách nhiệm hữu hạn, 2.556 cơ sở chế biến các sản phẩm lâm sản tƣ

nhân. Hầu hết các cơ sở chế biến đều có quy mô nhỏ, công nghệ lạc hậu, chủ

yếu là chế biến gỗ và lâm sản thô, bán thành phẩm…mặt hàng đơn điệu, chất

lƣợng sản phẩm chƣa cao, lợi nhuận thấp, chƣa đáp ứng đƣợc thị trƣờng tiêu thụ

trong nƣớc và xuất khẩu. Do vậy, ngƣời làm nghề rừng sản xuất sản phẩm lâm

sản gặp nhiều khó khăn.

Dịch vụ lâm nghiệp và các hoạt động lâm nghiệp khác: nhìn chung chƣa

phát triển, chiếm tỷ trọng không đáng kể trong cơ cấu ngành lâm nghiệp của tỉnh.

Hình 2.5.6CDCCKT lâm nghiệp tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010

Những khó khăn về điều kiện tự nhiên, kinh tế - xã hội, đặc biệt là nguồn

vốn đầu tƣ cho phát triển lâm nghiệp thấp; hạ tầng kỹ thuật vùng trung du miền

núi còn nhiều khó khăn; tập tục canh tác của đại bộ phận đồng bào dân tộc tiểu

số còn rất lạc hậu… vì thế, CDCCKT ngành lâm nghiệp của Thanh Hóa trong

giai đoạn vừa qua còn tồn tại nhiều hạn chế. Kinh tế lâm nghiệp đóng góp cho

nền kinh tế của tỉnh chƣa đáng kể, tỷ trọng GTSX trong cơ cấu N-L-TS thấp và

không ổn định, độ che phủ rừng tuy có tăng nhƣng chất lƣợng rừng và năng suất

rừng thấp…Năm 2010, tổng GTSX ngành lâm nghiệp chiếm tỷ trọng 7,5% trong

cơ cấu GTSXN-L-TS toàn tỉnh.

111

2.2.4. Chuyển dịch cơ cấu lãnh thổ N-L-TS tỉnh Thanh Hóa giai đoạn

2000-2010

2.2.4.1. Sự phân hóa lãnh thổ sản xuất N-L-TS tỉnh Thanh Hóa

Dựa trên sự khác biệt về mặt điều kiện địa lý tự nhiên cũng nhƣ các điều

kiện về dân cƣ, lao động, tập quán sản xuất và các điều kiện khác, lãnh thổ nông

nghiệp Thanh Hóa đƣợc chia thành ba tiểu vùng N-L-TS là: vùng ven biển, vùng

đồng bằng, vùng trug du - miền núi [115]:

- Vùng ven biển: gồm 6 huyện, thị chạy dọc bờ biển từ Nga Sơn, Hậu

Lộc, Hoằng Hoá, Sầm Sơn, Quảng Xƣơng đến Tĩnh Gia, chiếm 11,1% diện tích

toàn tỉnh và 31,62% dân số.

Đây là vùng có nhiều tiềm năng để phát triển các ngành trồng trọt, chăn

nuôi gia cầm và đặc biệt là thủy sản,... Đất chủ yếu là đất cát, đất mặn, ít ruộng

sâu trũng, nguồn nƣớc thay đổi theo mùa.

Trong giai đoạn vừa qua, vùng ven biển đã có bƣớc tăng trƣởng nông

nghiệp khá nhanh, đóng góp 29,4% GTSX N-L-TS toàn tỉnh và trên 80%

GTSX ngành thủy sản. [115]

Trong CCKTNN của vùng, nông nghiệp là ngành có tỷ trọng lớn chiếm

trên 65% tổng GTSX, thủy sản chiếm 30,9%, lâm nghiệp chiếm chƣa đến 1%.

Cơ cấu cây trồng của vùng gồm: cây công nghiệp ngắn ngày (lạc, đỗ

tƣơng, cói), hoa màu lƣơng thực, cây thực phẩm; chăn nuôi gia súc, thủy cầm.

Các hoạt động nông nghiệp trong vùng đƣợc hỗ trợ tích cực bởi các hoạt động

kinh tế thủy sản.

Cơ cấu trồng trọt của vùng là đa canh và đang chuyển biến theo hƣớng

tăng vai trò của các cây công nghiệp ngắn ngày, cây rau đậu thay thế cho các

loại cây trồng năng suất, hiệu quả thấp (khoai lang, ngô). Trƣớc đây trong nền

nông nghiệp tự cấp tự túc, ngƣời nông dân phải tận dụng mọi diện tích để trồng

lúa. Trong giai đoạn vừa qua, một số diện tích trũng sâu, cấy lúa bấp bênh đƣợc

chuyển sang trồng cói, nuôi thủy sản. Vùng đã hình thành một số vùng chuyên

112

canh sản xuất hàng hóa nhƣ lúa (Hoằng Hóa, Quảng Xƣơng), rau đậu (Hậu Lộc,

Hoằng Hóa, Tĩnh Gia, Quảng Xƣơng); lạc, đậu tƣơng (Nga Sơn, Tĩnh Gia,

Hoằng Hóa, Hậu Lộc). Kinh tế trang trại phát triển mạnh.

Sản xuất nông nghiệp của vùng có xu hƣớng giảm tỷ trọng so với các

vùng đồng bằng và trung du-miền núi (trồng trọt giảm từ 28,3% năm 2000

xuống còn 24,4% năm 2010, chăn nuôi giảm từ 32,8 xuống còn 26,1). Thay vào

đó là việc phát huy đƣợc tiềm năng, lợi thế lớn nhất của vùng trong các hoạt

động kinh tế thủy sản.

Các huyện miền ven biển là nơi tập trung phát triển kinh tế thuỷ sản của

cả tỉnh, kể cả nuôi trồng, khai thác, dịch vụ hậu cần nghề cá. Đặc biệt là các lĩnh

vực khai thác, chế biến, nuôi trồng thuỷ sản mặn lợ, các huyện miền biển chiếm

gần 100% cơ cấu diện tích, sản lƣợng và giá trị.

Sản lƣợng thuỷ sản (cả khai thác và nuôi trồng) năm 2010 đạt 63.104 tấn

chiếm 85,8% tổng sản lƣợng thuỷ sản toàn tỉnh (tăng 2,8 lần so với 2000). Tỷ

trọng GTSX thủy sản tiếp tục tăng lên trong cơ cấu nội bộ vùng và so với các

vùng còn lại.

-Vùng đồng bằng: gồm 10 huyện, thị, thành phố là: Thọ Xuân, Thiệu

Hoá, Yên Định, Đông Sơn, Vĩnh Lộc, Triệu Sơn, Nông Cống, Hà Trung, Thành

phố Thanh Hoá và Thị xã Bỉm Sơn với diện tích tự nhiên 1904,98 km2 (chiếm

17,1% diện tích toàn tỉnh).

Đây là vùng có nhiều thế mạnh cho việc phát triển toàn diện nền kinh tế

nói chung cũng nhƣ nông nghiệp nói riêng, đóng góp 43,2% tổng GTSX N-L-

TS và trên 50% GTSX nông nghiệp toàn tỉnh.

Trong cơ cấu GTSX N-L-TS, ngành nông nghiệpchiếm tỷ trọng lớn và ít

biến đổi (95,3% năm 2010), lâm nghiệp và thủy sản không đáng kể (lần lƣợt là

1,6% và 3,1%). Do đó, thƣc tế sự chuyển dịch cơ cấu N-L-TS chỉ là sự thay đổi

rất nhỏ tỷ trọng lâm nghiệp và thủy sản.

113

Sản xuất nông nghiệp có nhiều chuyển biến tích cực theo hƣớng sản xuất

hàng hóa, chuyển đổi cơ cấu mùa vụ, mở rộng diện tích lúa mùa sớm tạo quỹ

đất, quỹ thời gian để mở rộng sản xuất cây vụ đông, đƣa vụ đông trở thành vụ

sản xuất chính, phát triển chăn nuôi gia súc gia cầm. Hình thành các vùng trọng

điểm thâm canh lúa chất lƣợng cao ở các huyện nhƣ Thọ Xuân, Triệu Sơn, Đông

Sơn, Hà Trung, Nông Cống....; các vùng chuyên canh ngô tập trung ở các huyện

Đông Sơn, Thọ Xuân; mía ở Thọ Xuân, Nông Cống, Hà Trung. Vùng trồng rau

quả đƣợc hình thành ở khu vực Tp. Thanh Hoá và các thị xã, thị trấn; chăn nuôi

bò thịt ở Thọ Xuân, Đông Sơn, Nông Cống, ven các khu đô thị, các KCN, KKT;

các vùng chăn nuôi lợn tập trung theo mô hình trang trại, gắn với công nghiệp

chế biến ven các đô thị lớn và ở các huyện Hậu Lộc, Nông Cống, Thọ Xuân,

Đông Sơn, Yên Định, Thiệu Hoá, Thiệu Sơn, Hà Trung, Vĩnh Lộc,..

-Vùng trung du miền núi: gồm 11 huyện là: Nhƣ Xuân, Nhƣ Thanh,

Thƣờng Xuân, Lang Chánh, Bá Thƣớc, Quan Hoá, Quan Sơn, Mƣờng Lát, Ngọc

Lặc, Cẩm Thuỷ và Thạch Thành, chiếm 71,8% diện tích tự nhiên toàn tỉnh, 4,6%

dân số và 6,9% tổng GDP toàn tỉnh. GTSX N-L-TS chiếm 23,3% năm 2000, năm

2010 chiếm 27,4%.

Năm 2010, tỷ trọng GTSX nông nghiệp chiếm 74,2%, lâm nghiệp chiếm

23,4% (chiếm 87,0% toàn tỉnh), thủy sản chiếm 2,4%.

Cơ cấu N-L-TS của vùng đang từng bƣớc chuyển dịch theo hƣớng sản

xuất hàng hóa, hình thành một số vùng cây công nghiệp tập trung nhƣ vùng mía,

cao su, vùng nguyên liệu giấy... Các trang trại trồng rừng, cây công nghiệp, cây

ăn quả và chăn nuôi đại gia súc phát triển nhanh, đã hình thành các vùng sản

xuất tập trung nhƣ: lạc, cam, chanh, dứa ở Thạch Thành; ngô ở Cẩm Thủy;

luồng, chăn nuôi trâu, bò ở Quan Hóa, Bá Thƣớc, Lang Chánh, Ngọc Lặc; mía

ở Ngọc Lặc, Thƣờng Xuân, Cẩm Thuỷ, Thạch Thành, Nhƣ Xuân; đậu tƣơng ở

Bá Thƣớc, Quan Hoá, Lang Chánh, Thƣờng Xuân; cao su, dứa, cam, chanh ở

Ngọc Lặc; quế ở Thƣờng Xuân, Nhƣ Xuân; cây ăn quả ở Ngọc Lặc, Cẩm Thuỷ,

Lang Chánh, Bá Thƣớc, Quan Hoá, Nhƣ Xuân, Thạch Thành;

114

Tỷ trọng GTSX ngành lâm nghiệp của vùng chiếm tuyệt đối và đang tiếp

tục tăng lên so với các vùng còn lại. Bên cạnh đó, nhờ sự phát triển của các cùng

nguyên liệu mía, dứa, vùng chuyên canh cao su, ngô, phát triển kinh tế trang trại

đang làm cho tỷ trọng GTSX các ngành trồng trọt, chăn nuôi tăng lên, đóng góp

ngày càng lớn cho sự phát triển kinh tế N-L-TS của tỉnh, nâng cao thu nhập và

đời sống của nhân dân.

Các vùng chuyên canh cây công nghiệp cũng nhƣ chăn nuôi đƣợc phát

triển mạnh để cung cấp nguyên liệu cho các cơ sở chế biến phục vụ cho nhu cầu

tiêu dùng của thị trƣờng trong nƣớc và xuất khẩu

Bảng 2.15. 18GTSX và cơ cấu GTSX lãnh thổ N-L-TS tỉnh Thanh Hóa năm 2000, 2010

Nông nghiệp

Lâm nghiệp

Thủy sản

Lãnh thổ sản xuất

2000

2010

2000

2010

2000

2010

GTSX toàn tỉnh

319,6

637,8

4.260,5

17.774,2

669,0 3.015,0

(tỷ đồng, giá thực tế)

1.239,8

4.372,5

19,8

23,0

547,9

2.475,3

Ven biển

2.117,5

8.976,0

56,3

60,0

89,0

361,8

Đồng bằng

32,1

177,9

903,2

4.425,8

243,5

555,8

Trung du-miền núi

100

100

100

100

100

100

Cơ cấu

29,1

24,6

6,2

3,6

81,9

82,1

Ven biển

49,7

50,5

17,6

9,4

13,3

12

Đồng bằng

21,2

24,9

76,1

87

4,8

5,9

Trung du-miền núi

Nguồn: Tổng hợp từ Niên giám thống kê các huyện/thị/thành phố tỉnh

Thanh Hóa năm 2001, 2011

Quá trình chuyển dịch cơ cấu lãnh thổ N-L-TS giai đoạn 2000-2010 diễn

ra theo xu hƣớng khai thác hợp lý những điều kiện riêng và ngày càng phát huy

lợi thế, tiềm năng của từng vùng, với những hƣớng sản xuất kinh doanh phù

hợp, hình thành các vùng sản xuất tập trung, các vùng chuyên canh quy mô lớn.

115

Bảng 2.16. 19 Cơ cấu GTSX nội bộ các ngành N-L-TS trên các vùng lãnh thổ sản xuất năm 2000, 2010.

Nông nghiệp

Thủy sản

Lâm

Trồng

Chăn

Nuôi

Đánh

Dịch

Lãnh thổ

Dịch vụ

nghiệp

trọt

nuôi

trồng

bắt

vụ

sản xuất

Cơ cấu GTSX theo lãnh thổ năm 2000 (%)

Ven biển

28,3

32,8

21

52,9

96,5

69,5

6,2

Đồng bằng

48,6

47,6

75,1

34,5

2,2

30,1

17,6

Miền núi

23,1

19,6

3,9

12,6

1,3

0,3

76,1

Cơ cấu GTSX theo lãnh thổ năm 2010 (%)

Ven biển

24,4

26,1

17,9

49,5

97,5

69,1

3,6

Đồng bằng

48,7

50,6

74,1

34,3

1,0

30,0

9,4

Miền núi

26,9

23,2

8,0

16,2

1,5

0,9

87,0

Nguồn: Tổng hợp từ Niên giám thống kê các huyện/thị/thành phố tỉnh

Thanh Hóa năm 2001, 2011

Vùng ven biển phát huy lợi thế khai thác, nôi trồng và chế biến thủy sản,

GTSX ngành thủy sản tiếp tục nâng cao tỷ trọng trong cơ cấu GTSX N-LTS,

giảm dần tỷ trọng nông nghiệp và lâm nghiệp;

Vùng đồng bằng với lợi thế phát triển trồng trọt, chăn nuôi gia súc, gia

cầm, tiếp tục nâng cao vai trò vị trị sản xuất nông nghiệp, là vùng sản xuất nông

nghiệp chủ yếu của Thanh Hóa, đảm bảo an ninh lƣơng thực và cung cấp thực

phẩm chính của tỉnh. Tỷ trọng GTSX nông nghiệp tiếp tục nâng cao (từ 49,7%

năm 2000 lên 50,5% năm 2010);

Vùng trung du- miền núi với lợi thế lớn trong kinh tế lâm nghiệp tiếp tục

gia tăng tỷ trọng GTSX ngành lâm nghiệp từ 76,1% năm 2000 lên 87% năm

2010, đồng thời việc phát triển các loại cây công nghiệp, chăn nuôi đại gia súc,

phát triển nuôi thủy sản nƣớc ngọt trên diện tích mặt nƣớc các công trình thủy

lợi, thủy điện đã làm cho tỷ trọng của nông nghiệp và thủy sản của vùng tăng lên

đáng kể trong cơ cấu GTSX N-L-TS toàn tỉnh.

116

2.2.4.2. Các hình thức tổ chức lãnh thổ N-L-TS chủ yếu của Thanh Hóa trong

giai đoạn 2000-2010

a. Hộ gia đình

Thanh Hóa là một tỉnh đông dân, hộ gia đình trong khu vực N-L-TS

chiếm một tỷ lệ lớn và đóng vai trò quan trọng trong sự phát triển kinh tế nông

nghiệp, . Cùng với quá trình CDCC nền kinh tế, kinh tế hộ gia đình ở Thanh

Hóa có xu hƣớng giảm dần về số lƣợng, mở rộng quy mô sản xuất; giảm số hộ

nông nghiệp, lâm nghiệp, tăng số hộ sản xuất thủy sản.

Do tác động từ của quá trình CDCCKT của tỉnh với xu hƣớng chủ đạo là

giảm dần tỷ trọng N-L-TS, tăng nhanh tỷ trọng khu vực công nghiệp và dịch vụ,

cùng với quá trình CNH, ĐTH trên địa bàn tỉnh, đã dẫn tới việc dân số hoạt

động trong khu vực nông nghiệp chuyển sang các ngành nghề phi nông nghiệp.

Đặc biệt là việc chuyển đổi mục đích sử dụng đất nông nghiệp sang phục vụ cho

công nghiệp, đô thị, khu kinh tế, giao thông…ở khu vực đồng bằng, ven biển

(nơi mà quỹ đất nông nông nghiệp khá hạn hẹp và không có khả năng mở

rộng)… đã làm giảm mạnh số hộ sản xuất nông nghiệp. Đây là cũng xu thế

chung của cả nƣớc trong quá trình CNH-HĐH thời kỳ đổi mới. Bên cạnh đó,

khu vực nông, lâm nghiệp là khu vực có mức thu nhập thấp hơn rất nhiều so với

các ngành nghề khu vực phi nông nghiệp, nên hầu hết lao động trẻ hiện nay đều

không có xu hƣớng làm việc trong lĩnh vực nông, lâm nghiệp, ngay cả khu vực

cũng khó thu hút đƣợc bộ phận lao động này vì vậy, đã làm giảm mạnh lao động

nông, lâm nghiệp kéo theo việc giảm hộ gia đình sản xuất nông, lâm nghiêp.

Năm 2000, tổng số hộ N-L-TS là 626.262 hộ, đến năm 2010 giảm xuống

còn 625.065 hộ, giảm 1.197 hộ; tổng số lao động N-L-TS giảm 36.771 ngƣời

trong cùng kỳ. Trong đó, số hộ sản xuất nông nghiệp giảm mạnh nhất, giảm

3.732 hộ, lao động nông nghiệp giảm 39.862 ngƣời; số hộ lâm nghiệp giảm 103

hộ và giảm 303 lao động, trong giai đoạn 2000-2010.

117

Trong những năm qua, ngành thủy sản đƣợc quan tâm chú ý phát triển, thu

nhập từ các hoạt động kinh tế thủy sản không ngừng tăng cao, nên lực lƣợng lao

động cũng nhƣ số hộ tham gia vào hoạt động kinh tế thủy sản ngày một tăng lên.

Năm 2010, số hộ thủy sản là 24.096 hộ, tăng 2.638 hộ so với năm 2000; lao động

thủy sản tăng 3.394 ngƣời, trong đó chủ yếu tham gia vào các hoạt động khai thác,

đánh cá biển.

Bảng 2.17.20Số hộ, lao động nông nghiệp, tỉnh Thanh Hóa 2000-2010

Mục

2000

2010

2010 so với 2000 ( )tăng, (-) giảm

626.262 600.366 4.438 21.458 1.255.777 1.215.243 8.572 31.962

625.065 596.634 4.335 24.096 1.219.006 1.175.381 8.269 35.356

-1.197 -3.732 -103 2.638 -36.771 -39.862 -303 3.394

1.Tổng số hộ Hộ nông nghiệp Hộ lâm nghiệp Hộ thủy sản 2.Lao động Lao động nông nghiệp Lao động lâm nghiệp Lao động thủy sản

Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa 2005, Tổng cục thống kê -

Tổng điều tra , nông nghiệp và thủy sản 2011.

Với việc diện tích đất sản xuất nông nghiệp tăng lên (tăng 23,2 nghìn ha

trong giai đoạn 2000-2010), đồng thời với quá trình dồn điền đổi thửa diễn ra

toàn diện trên địa bàn tỉnh, trong khi đó tổng số hộ sản xuất giảm đi, đã làm cho

quy mô diện tích đất sản xuất nông nghiệp trung bình/hộ có xu hƣớng tăng lên,

tuy nhiên không đáng kể, đến nay quy mô trung bình ở khu vực đồng bằng, ven

biển là 0,4ha/hộ. Ở khu vực miền núi, quy mô diện tích đất canh tác lớn hơn rất

nhiều, đạt khoảng 1,95ha/hộ .

Hiện nay, sản xuất N-L-TS theo hình thức hộ gia đình còn nhiều hạn chế về

vốn, phƣơng tiện sản xuất, KH-KT, thông tin thị trƣờng, trình độ lao động,… sản

xuất còn mang tính tự phát, vì vậy thu nhập của kinh tế hộ gia đình còn thấp và

không ổn định.

118

b. Trang trại

Trong giai đoạn vừa qua, kinh tế trang trại tỉnh Thanh Hóa phát triển khá

nhanh và đạt đƣợc nhiều thành tựu tích cực, thúc đẩy CDCC N-L-TS theo

hƣớng sản xuất hàng hóa ngày một hợp lý hơn, bƣớc đầu, khai thác, phát huy

đƣợc tiềm năng thế mạnh của tỉnh.

Tiêu chí xác định trang trại theo Thông tƣ số 69/2000/TTLT/BNN-TCTK

quy định giá trị sản lƣợng hàng hoá bán ra đạt trung bình từ 40-50 triệu đồng trở

lên đối với từng loại hình trang trại, năm 2000 số lƣợng trang trại của Thanh

Hóa là 1.867 trang trại, đến năm 2010, tổng số trang trại là 4.146, trong đó trang

trại trồng cây hàng năm là 1.281; trang trại trồng cây lâu năm là 234; trang trại

chăn nuôi là 767; trang trại nuôi trồng thủy sản 590 và trang trại tổng hợp là

1.274.

Các huyện vùng ven biển có 833 trang trại; vùng đồng bằng có 2712 trang

trại; vùng trung du miền núi có 1.434 trang trại. Huyện có số lƣợng trang trại lớn

nhất là, Thọ Xuân (396), Thạch Thành (340), Hoằng Hóa (369), Nhƣ Thanh

(325), Yên Định (292), Ngọc Lặc (268)….

Bảng 2.18. 21Số lượng trang trại năm 2010 phân theo ngành hoạt động

Huyện/TP/TX

TS

Chăn nuôi

Tổng hợp

Trồng cây hàng năm

Trồng cây lâu năm

Nuôi trồng TS

Cả tỉnh Ven biển Đồng bằng Miền núi

4146 833 2712 1434

1281 29 676 605

234 14 85 149

590 367 546 44

767 219 671 96

1274 204 734 540

Nguồn: Niên giám thống kê Thanh Hóa 2001, 2011;

Tăng nhanh nhất trong giai đoạn vừa qua là số lƣợng trang trại chăn nuôi.

Từ chỗ chỉ có 9 trang trại chăn nuôi trên toàn tỉnh năm 1990, đến năm 2010 tổng

số trang trại chăn nuôi tăng lên 1.229 trang trại (408 trang trại nuôi trâu, bò, 559

trang trại nuôi lợn và 262 trang trại nuôi gia cầm), trong đó, có 46 trang trại chăn

119

nuôi tập trung, có quy mô lớn ở các huyện nhƣ Yên Định (11 trang trại), Hoằng

Hóa (6 trang trại), Thiệu Hóa (5 trang trại)…[Bảng 18-Phụ lục]

Trang trại trồng cây lâu năm có số lƣợng lớn nhất (1281 trang trại), tập

trung chủ yếu ở khu vực đồng bằng (676 trang trại) và khu vực trung du miền

núi (605 trang trại), chủ yếu là trồng cây công nghiệp hàng năm nhƣ mía, lạc,

đậu tƣơng…vì vậy phát triển nhiều nhất ở các huyện có diện tích đất gò đồi lớn

nhƣ Thọ Xuân (208), Ngọc Lặc (158), Thạch Thành (147), Hà Trung (110), Nhƣ

Thanh (111), Nhƣ Xuân (130)….gắn với các nhà máy chế biến mía đƣờng nhƣ

Nhà máy đƣờng Lam Sơn (Thọ Xuân), nhà máy đƣờng Việt- Đài (Thạch Thành,

Hà Trung), nhà đƣờng Nông Cống (Nhƣ Thanh, Nhƣ Xuân, Nông cống). Phát

triển trang trại trồng cây lâu năm đã góp phần phát huy tiềm năng, thế mạnh của

Thanh Hóa trong việc khai thác, sử dụng diện tích gò đồi vùng trung du, miền

núi, nâng cao GTSX lâm nghiệp.

Trang trại tổng hợp kết hợp cả trồng cây lâu năm, hàng năm, chăn nuôi và

nuôi trồng thủy sản là loại hình sản xuất phù hợp trong điều kiện hiện nay của

Thanh Hóa vì thế số lƣợng trang trại tổng hợp chỉ đứng sau trang trại trồng cây

lâu năm (1274) và phân bố ở hầu hết các huyện, thị của tỉnh. Trang trại tổng hợp

cho phép khai thác triệt để diện tích sử dụng, đem lại hiệu quả kinh tế cao hơn

các loại hình khác nên đang có xu hƣớng tăng lên. Năm 2000 toàn tỉnh có 580

trang trại tổng hợp, đến năm 2010 là 1274.

Trang trại nuôi trồng thủy sản tập trung chủ yếu ở khu vực đồng bằng và

ven biển với 546 trang trại trong đó nhiều nhất là Hoằng Hoá với 236 trang trại,

Quảng Xƣơng 64 trang trại.

Bảng 2.19.22Biến động về số lượng trang trại giai đoạn 2010-2010

Năm Tổng số

TT tổng hợp

2000 2010

1.867 4.146

TT trồng cây hàng năm 807 1.281

TT trồng cây lâu năm 147 234

TT chăn nuôi 9 767

TT nuôi trồng thuỷ sản 324 590

580 1.274

Nguồn: Niên giám thống kê Thanh Hóa 2001, 2011

120

Đến nay, kinh tế trang trại của tỉnh đang sử dụng 23.960 ha đất, quy mô

bình quân là 5,9 ha/trang trại (vùng trung du, miền núi 10,4 ha/trang trại, đồng

bằng 3,4ha/trang trại; vùng ven biển 3,8 ha/trang trại)..

Sự phát triển của trang trại đã góp phần tạo việc làm, tăng thêm thu nhập

cho ngƣời lao động. Hiện nay, các trang trại của tỉnh đang sử dụng khoảng

44.328 lao động, bình quân 11 lao động/trang trại.

c. Vùng chuyên canh, tập trung sản xuất

Từ chỗ sản xuất nhỏ, phân tán, tự phát, đến nay tổ chức lãnh thổ sản xuất

N-L-TS của tỉnh Thanh Hóa đang có sự chuyển biến tích cực với việc hình

thành những vùng chuyên canh, sản xuất tập trung, quy mô lớn, hƣớng vào một

số sản phẩm có giá trị kinh tế cao.

Các vùng chuyên canh tỉnh Thanh Hóa đƣợc hình thành trên cơ sở sự

tƣơng đồng về các điều kiện sản xuất nhƣ quỹ đất, tính chất đất, các điều kiện

sinh thái khác, kinh nghiệm sản xuất của ngƣời lao động, nhu cầu thị trƣờng

….đồng thời gắn liền với công nghiệp chế biến (các vùng sản xuất nguyên liệu

gắn với công nghiệp chế biến).

*Vùng chuyên canh mía:

Với lợi thế trong phát triển cây mía gắn với công nghiệp mía đƣờng,

Thanh Hoá đã hình thành 3 vùng chuyên canh mía nguyên liệu cung cấp cho các

nhà máy chế biến đƣờng là Lam Sơn (Thọ Xuân), Nông Cống và Việt- Đài

(Thạch Thành). Diện tích của 3 vùng nguyên liệu này, chiếm trên 95,0% tổng

diện tích mía toàn tỉnh.

Vùng nguyên liệu mía đƣờng tỉnh Thanh Hóa đƣợc thực hiện trên địa bàn

18 huyện, với gần 200 xã, thị trấn và 17 nông, lâm trƣờng, giải quyết việc làm và

thu nhập cho trên 1 triệu ngƣời dân tham gia sản xuất và dịch vụ các sản phẩm

của mía đƣờng. Nhiều hộ nông dân, nhiều chủ hợp đồng và doanh nghiệp trở nên

121

giàu có và khá giả từ cây mía. Phát triển vùng nguyên liệu mía đã góp phần thực

hiện chuyển dịch cơ cấu cây trồng, nâng cao hiệu quả thu nhập trên một đơn vị

diện tích trên địa bàn.

- Vùng mía nguyên liệu Lam Sơn (Thọ Xuân): diện tích 15.000ha phân bố

tại các huyện Thọ Xuân, Triệu Sơn, Ngọc Lặc, Yên Định, Thƣờng Xuân ; trong

đó có 4 nông trƣờng: Sao Vàng, Lam Sơn, Thống Nhất và Sông Âm. Vùng mía

đƣờng Lam Sơn đƣợc xếp hạng lớn nhất và hiệu quả nhất của cả nƣớc, giải

quyết việc làm và đời sống cho hơn 10 vạn lao động trong vùng mía, góp phần

làm thay đổi cơ bản diện mạo.

Hiện tại, vùng mía nguyên liệu Lam Sơn phát triển ổn định và liên tục đƣợc

mở rộng nhờ có mối quan hệ kinh tế rất hiệu quả giữa ngƣời trồng mía với nhà

máy, hình thành mô hình kinh tế hợp tác liên kết mới giữa công nghiệp và nông

nghiệp trong cơ chế thị trƣờng; lợi ích giữa nhà máy, các địa phƣơng và nông dân

trong vùng nguyên liệu cơ bản đƣợc đảm bảo. Mối quan hệ liên kết, hợp tác giữa

công nhân - nông dân - trí thức về sản xuất đã hình thành và phát triển.

- Vùng nguyên liệu mía phía Bắc Thanh Hoá: Phục vụ nhà máy đƣờng

Việt Đài (thành lập từ năm 1994 với quy mô công suất 6000 tấn mía/ngày, tổng

nhu cầu nguyên liệu là 900.000 tấn/năm).

Quy mô vùng là 13.210 ha, phân bổ ở 6 huyện gồm Thạch Thành, Cẩm

Thuỷ, Vĩnh Lộc, Hà Trung, Yên định và Thị xã Bỉm Sơn.

- Vùng nguyên liệu mía Tây Nam Thanh Hoá: cung cấp mía cho nhà máy

đƣờng Nông Cống. Quy mô là 6000 ha, trên địa bàn 4 huyện: Nhƣ Xuân (1500

ha), Nhƣ Thanh (3200 ha), Nông Cống (1200 ha) và Tĩnh Gia (100 ha).

*Vùng chuyên canh lúa năng suất cao

CDCCKT ngành N-L-TS tỉnh Thanh Hóa đã làm xuất hiện các vùng

chuyên canh lúa năng suất, chất lƣợng cao, chuyển từ canh tác lúa truyền thống

sang sản xuất lúa hàng hóa đáp ứng nhu cầu thị trƣờng.

122

Năm 2000, tổng diện tích gieo trồng lúa của tỉnh là 257.000ha, trong đó

vùng chuyên canh sản xuất lúa năng suất, chất lƣợng cao còn rất thấp chỉ chiếm

4-5%. Đến năm 2010, Thanh Hóa đã hình thành các vùng lúa thâm canh năng

suất, chất lƣợng và hiệu quả cao với diện tích khoảng 75.000ha (chiếm khoảng

30% tổng diện tích gieo trồng) tại các huyện Yên Định Thọ Xuân, Thiệu Hóa,

Quảng Xƣơng, Hoằng Hóa, Đông Sơn...

Hiện nay, vùng sản xuất lúa lai F1 của tỉnh đạt trên 1.000ha, với các giống

lúa chất lƣợng cao, có giá trị nhƣ Tám xoan, Di hƣơng, Bắc hƣơng, Nếp

cái….cho thu nhập 25-27 triệu đồng/ha/năm.

* Vùng chuyên canh sản xuất ngô:

Từ chỗ sản xuất ngô theo phƣơng thức truyền thống, đến nay Thanh Hóa

đã hình thành nên các vùng chuyên canh ngô chất lƣợng cao nhằm nâng cao giá

trị sản xuất cây ngô, đem lại thu nhập cho ngƣời lao động góp phần đáp ứng nhu

cầu thị trƣờng, đƣa cây ngô thành cây trồng hàng hóa. Vùng sản xuất ngô chất

lƣợng cao đƣợc phát triển tại các huyện Thọ Xuân, Vĩnh Lộc, Đông Sơn, Yên

Định, Cẩm Thuỷ, Thiệu Hoá.

* Vùng chuyên canh sản xuất rau, đậu hàng hóa

Cùng với việc chuyển dịch cơ cấu cây trồng, Thanh Hóa đã hình thành và

phát triển các vùng sản xuất rau an toàn tập trung trên quy mô lớn phục vụ các

đô thị và KCN, KKT, trong đó đáng kể nhất là:

- Vùng sản xuất rau khu vực thành phố Thanh Hóa có quy mô 89 ha thuộc

3 xã Quảng Thắng, Quảng Thành (Quảng Xƣơng), Đông Cƣơng (Đông Sơn)

- Vùng sản xuất rau an toàn huyện Thiệu Hóa với quy mô 125ha thuộc

các xã Vạn Hà, Thiệu Tân, Thiệu Khánh, Thiệu Dƣơng

- Vùng sản xuất Lam Sơn-Sao vàng có quy mô 180ha nằm trong công ty

cổ phần mía đƣờng Lam Sơn

- Vùng sản xuất ra, đậu huyện Hoằng Hóa quy mô 178ha thuộc các xã

Hoằng Trinh, Hoằng Lý, Hoằng Hợp, Hoằng Giang, Hoằng Kim

123

- Vùng sản xuất ra tại huyện Tĩnh Gia với quy mô 360ha, thuộc các xã

Hải Hòa, Xuân Lâm, Bình Minh, Nguyên Bình, Trƣờng Lâm, Hải Lĩnh,

Hải Ninh.

- Vùng sản xuất tại huyện Yên Định có quy mô 283ha thuộc các xã Yên

Thái, Định Long, Định Tƣờng, Yên Trung

- Vùng sản xuất tại huyện Hậu Lộc quy mô 282ha thuộc các xã Thịnh

Lộc, Phú Lộc, Hƣng Lộc, Hoa Lộc, Liên Lộc

- Vùng sản xuất huyện Vĩnh Lộc với quy mô 455 ha thuộc các xã Vĩnh

Hùng, Vĩnh Thịnh, Vĩnh Quang, Vĩnh Ninh, Vĩnh Khang, Vĩnh Yên, Vĩnh

Thành, Vĩnh Minh.

- Vùng sản xuất rau có nguồn gốc ôn đới ở Son Bá Mƣời, (Lũng Cao, Bá

Thƣớc) với quy mô 20h

-Vùng sản xuất giống rau an toàn phục vụ cho phát triển cây rau, đậu tại

Quảng Thành (TP.Thanh Hóa), Lam Sơn (Thọ Xuân), Lũng Cao (Bá Thƣớc).

* Vùng chuyên canh sản xuất cói

Vùng nguyên liệu cói có diện tích 4.500ha phát triển tại các huyện ven

biển Nga Sơn, Quảng Xƣơng gắn với khôi phục phát triển làng nghề chế biến và

xuất khẩu các sản phẩm từ cây cói, xây dựng thƣơng hiệu cho mặt hàng chiếu

cói Nga Sơn.

*Vùng chuyên canh dứa: Thanh Hóa đã hình thành vùng chuyên canh

dứa phục vụ cho chế biến của nhà máy dứa Nhƣ Thanh với quy mô 3.150 ha,

tập trung chủ yếu ở một số xã thuộc 4 huyện Nhƣ Xuân, Nhƣ Thanh, Triệu Sơn,

Tĩnh Gia...

* Vùng chăn nuôi tập trung:

Thanh Hóa đã có nhiều chủ trƣơng, chính sách nhằm phát triển chăn nuôi

theo xu hƣớng công nghiệp, chăn nuôi theo chuỗi giá trị và chăn nuôi bền vững

gắn với bảo vệ môi trƣờng. Hình thành các vùng tập trung chăn nuôi nhƣ:

124

- Chăn nuôi lợn Yên Định (11 trang trại), Hoằng Hóa (6 trang trại), Thiệu

Hóa (5 trang trại), TP Thanh Hóa, Thạch Thành…

- Chăn nuôi gia cầm ở các huyện Hoằng Hóa, Quảng Xƣơng, Tĩnh Gia,

Thiệu Hóa, Yên Định, Vĩnh Lộc, Hà Trung…

- Chăn nuôi trâu, bò ở các huyện Ngọc Lặc, Bá Thƣớc, Lang Chánh….

- Chăn nuôi bò sữa ở Yên Định, Thọ Xuân, Triệu Sơn, Nhƣ Thanh, Nông

Cống, Ngọc Lặc, Cẩm Thủy, Thạch Thành, Hà Trung

- Khu nông nghiệp ứng dụng công nghệ cao sản xuất sữa tại thị trấn

Thống Nhất, huyện Yên Định.

* Vùng nuôi trồng thủy sản tập trung:

- Về nuôi thuỷ sản nƣớc ngọt: Tập trung ở các huyện nhƣ : Thạch Thành;

Đông Sơn, Triệu Sơn, Nông Cống, Thiệu Hoá, Yên Định và Hà Trung, Hoằng

Hoá, Quảng Xƣơng.

- Nuôi thuỷ sản nƣớc lợ: Tập trung chủ yếu ở vùng lạch Sung: Nga Tân

(Nga Sơn), Đa Lộc (Hậu Lộc); vùng lạch Trƣờng: Xuân Lộc (Hậu Lộc), Hoằng

Yến, Hoằng Ngọc (Hoằng Hoá); vùng lạch Hới: Hoằng Phụ, Hoằng Phong,

Hoằng Châu, Hoằng Lƣu (Hoằng Hoá), Quảng Cƣ (Sầm Sơn); vùng lạch Ghép:

Quảng Nham, Quảng Trung, Quảng Chính, Quảng Khê (Quảng Xƣơng), Thanh

Thuỷ (Tĩnh Gia), Trƣờng Giang (Nông Cống).

- Nuôi trồng thuỷ sản nƣớc mặn: Phát triển các hình thức nuôi thuỷ sản

lồng bè trên biển: Tập trung ở Quảng Xƣơng và Tĩnh Gia; nuôi nhuyễn thể: tập

trung ở Hậu Lộc, Hoằng Hoá, Quảng Xƣơng và Tĩnh Gia.

- Vùng tập trung sản xuất giống thuỷ sản nƣớc ngọt ở Thạch Thành, Thiệu

Hoá, Đông Sơn, Thọ Xuân và Quảng Xƣơng. Sản xuất giống thuỷ sản nƣớc

mặn, lợ ở Quảng Xƣơng và Tĩnh Gia

125

Bảng 2.20.23Tổng hợp phát triển vùng chuyên canh tỉnh Thanh Hóa 2000-2010

Vùng chuyên canh

2000

2010

Đạt khoảng 3000 ha với 3 vùng

nguyên liệu, gồm:

-Vùng nguyên liệu mía phía Bắc

Thanh Hoá: Phục vụ nhà máy

đƣờng Việt Đài. Quy mô vùng là

13.210 ha, phân bổ ở 6 huyện

gồm Thạch Thành, Cẩm Thuỷ,

Vĩnh Lộc, Hà Trung, Yên định

và Thị xã Bỉm Sơn

Khoảng 15000 ha với 2 vùng

- Vùng mía nguyên liệu Lam Sơn

nguyên liệu: Thọ Xuân (Mía

(Thọ Xuân): diện tích 15.000ha

đƣờng Lam Sơn), vùng

phân bố tại các huyện Thọ Xuân,

Mía

nguyên liệu phía Bắc: (Thạch

Triệu Sơn, Ngọc Lặc, Yên Định,

Thành, Ngọc Lặc, Cẩm

Thƣờng Xuân ; trong đó có 4

Thủy)

nông trƣờng: Sao Vàng, Lam

Sơn, Thống Nhất và Sông Âm

-Vùng nguyên liệu mía Tây Nam

Thanh Hoá: cung cấp mía cho

nhà máy đƣờng Nông Cống. Quy

mô là 6000 ha, trên địa bàn 4

huyện: Nhƣ Xuân (1500 ha), Nhƣ

Thanh (3200 ha), Nông Cống

(1200 ha) và Tĩnh Gia (100 ha)

Vùng chuyên canh sản xuất

Đã hình thành các vùng lúa thâm

lúa năng suất, chất lƣợng cao

canh năng suất, chất lƣợng và

Lúa

còn rất thấp chỉ chiếm 4-5%

hiệu quả cao với diện tích khoảng

126

Vùng chuyên canh

2000

2010

trong tổng diện tích gieo

75.000ha (chiếm khoảng 30%

trồng

lúa

của

tỉnh

tổng diện tích gieo trồng) tại các

257.000ha.

huyện Yên Định Thọ Xuân,

Thiệu Hóa, Quảng Xƣơng,

Hoằng Hóa, Đông Sơn...

Hiện nay, vùng sản xuất lúa lai

F1 của tỉnh đạt trên 1.000ha, với

các giống lúa chất lƣợng cao, có

giá trị nhƣ Tám xoan, Di hƣơng,

Bắc hƣơng, Nếp cái….

Vùng sản xuất ngô chất lƣợng

cao đƣợc phát triển tại các huyện

Sản xuất mang tính chất tự

Thọ Xuân, Vĩnh Lộc, Đông Sơn,

phát, chƣa hình thành các

Yên Định, Cẩm Thuỷ, Thiệu

Ngô

vùng chuyên canh.

Hoá. Với diện

tích

lên đến

30.000 ha/ tổng số 54.350 ha

gieo trồng

Đã hình thành và phát triển các vùng

sản xuất rau an toàn tập trung trên

quy mô lớn phục vụ các đô thị và

KCN, KKT, trong đó đáng kể nhất

Sản xuất mang tính chất tự

là:

phát, tự túc trong nhân dân.

- Vùng sản xuất rau khu vực

Cây rau, đậu

Chƣa hình thành các vùng

thành phố Thanh Hóa

chuyên canh.

- Vùng sản xuất rau an toàn

huyện Thiệu Hóa

- Vùng sản xuất Lam Sơn-Sao

Vàng

127

Vùng chuyên canh

2000

2010

- Vùng sản xuất rau, đậu Hoằng

Hóa

- Vùng sản xuất rau tại Tĩnh Gia.

- Vùng sản xuất rau, đậu tại

huyện Yên Định

- Vùng sản xuất rau, đậu tại

huyện Hậu Lộc

- Vùng sản xuất rau, đậu huyện

Vĩnh Lộc.

- Vùng sản xuất rau có nguồn gốc

ôn đới ở Son Bá Mƣời, (Lũng

Cao, Bá Thƣớc) với quy mô 20h

-Vùng sản xuất giống rau an toàn

phục vụ cho phát triển cây rau,

đậu tại Quảng Thành (TP.Thanh

Hóa), Lam Sơn (Thọ Xuân),

Lũng Cao (Bá Thƣớc)

Đƣợc đầu tƣ, mở rộng gắn với

khôi phục phát triển làng nghề

Phát triển tại các huyện ven

chế biến và xuất khẩu các sản

Sản xuất cói

biển Nga Sơn, Quảng Xƣơng

phẩm

từ cây cói, xây dựng

thƣơng hiệu cho mặt hàng chiếu

cói Nga Sơn

Đã hình thành vùng chuyên canh

dứa phục vụ cho chế biến của

nhà máy dứa Nhƣ Thanh với quy

Vùng trồng dứa Chƣa hình thành

mô 3.150 ha, tập trung chủ yếu ở

một số xã thuộc 4 huyện Nhƣ

Xuân, Nhƣ Thanh, Triệu Sơn,

128

Vùng chuyên canh

2000

2010

Tĩnh Gia...

Hình thành các vùng tập trung

chăn nuôi nhƣ:

- Chăn nuôi lợn Yên Định (11

trang trại), Hoằng Hóa (6 trang

trại), Thiệu Hóa (5 trang trại), TP

Thanh Hóa, Thạch Thành…

- Chăn nuôi gia cầm ở các huyện

Hoằng Hóa, Quảng Xƣơng, Tĩnh

Gia, Thiệu Hóa, Yên Định, Vĩnh

Sản xuất mang tính chất tự

Lộc, Hà Trung…

phát, tự túc trong nhân dân.

- Chăn nuôi trâu, bò ở các huyện

Chƣa hình thành các vùng

Chăn nuôi

Ngọc Lặc, Bá Thƣớc, Lang

sản xuất tập trung, hoặc chƣa

Chánh….

đáng kể

- Chăn nuôi bò sữa ở Yên Định,

Thọ Xuân, Triệu Sơn, Nhƣ

Thanh, Nông Cống, Ngọc Lặc,

Cẩm Thủy, Thạch Thành, Hà

Trung

- Khu nông nghiệp ứng dụng

công nghệ cao sản xuất sữa tại thị

trấn Thống Nhất, huyện Yên

Định.

Sản xuất mang tính chất tự

- Về nuôi thuỷ sản nƣớc ngọt:

Thạch Thành; Đông Sơn, Triệu

phát, tự túc trong nhân dân.

Nuôi trồng thủy

Sơn, Nông Cống, Thiệu Hoá,

Chƣa hình thành các vùng

sản

Yên Định và Hà Trung, Hoằng

sản xuất tập trung, hoặc quy

129

Vùng chuyên canh

2000

2010

mô chƣa đáng kể.

Hoá, Quảng Xƣơng.

- Nuôi thuỷ sản nƣớc lợ: Nga Tân

(Nga Sơn), Đa Lộc (Hậu Lộc);

vùng lạch Trƣờng: Xuân Lộc

(Hậu Lộc), Hoằng Yến, Hoằng

Ngọc (Hoằng Hoá); vùng lạch

Hới: Hoằng Phụ, Hoằng Phong,

Hoằng Châu, Hoằng Lƣu (Hoằng

Hoá), Quảng Cƣ (Sầm Sơn);

vùng lạch Ghép: Quảng Nham,

Quảng Trung, Quảng Chính,

Quảng Khê

(Quảng Xƣơng),

Thanh Thuỷ (Tĩnh Gia), Trƣờng

Giang (Nông Cống).

- Nuôi trồng thuỷ sản nƣớc mặn:

Phát triển các hình thức nuôi thuỷ

sản lồng bè trên biển: Tập trung

ở Quảng Xƣơng và Tĩnh Gia;

nuôi nhuyễn thể: tập trung ở Hậu

Lộc, Hoằng Hoá, Quảng Xƣơng

và Tĩnh Gia.

- Vùng tập trung sản xuất giống

thuỷ sản nƣớc ngọt ở Thạch

Thành, Thiệu Hoá, Đông Sơn,

Thọ Xuân và Quảng Xƣơng. Sản

xuất giống thuỷ sản nƣớc mặn, lợ

ở Quảng Xƣơng và Tĩnh Gia

Nguồn: Quy hoạch nông nghiệp tỉnh Thanh Hóa đến năm 2020

130

Như vậy, cơ cấu lãnh thổ N-L-TS, đã có sự chuyển dịch tích cực theo

hƣớng hình thành nên các lãnh thổ sản xuất nông nghiệp hàng hóa, khai thác

hiệu quả tiềm năng, thế mạnh cả về các điều kiện tự nhiên cũng nhƣ kinh tế, xã

hội, mang lại hiệu quả kinh tế-xã hội, môi trƣờng sinh thái, góp phần quan trọng

cho sự phát triển chung của tỉnh trong giai đoạn vừa qua.

Tuy nhiên CDCCKT lãnh thổ N-L-TS vẫn còn nhiều hạn chế: kinh tế hộ

gia đình vẫn nặng tính tự phát; kinh tế trang trại phát triển không ổn định, thiếu

tính bền vững, hiệu quả thấp; các vùng chuyên canh, sản xuất tập trung quy mô

nhỏ, còn nhiều bất cập trong quy hoạch, mối liên kết công-nông nghiệp-thị

trƣờng trong các vùng sản xuất tập trung chƣa phát triển; …

2.2.5. Đánh giá chung về CDCCKTN-L-TS tỉnh Thanh Hóa trong giai đoạn

2000-2010

Thanh Hóa là tỉnh có điều kiện, tiềm năng, thế mạnh để phát triển toàn

diện ngành sản xuất nông nghiệp mà không phải địa phƣơng nào trong cả nƣớc

cũng có đƣợc. Điều này đã tạo thuận lợi cho việc xây dựng một cơ cấu kinh tế

nông nghiệp đa dạng cả ở khía cạnh ngành và lãnh thổ, cho phép khai thác, phát

huy hiệu quả các tiềm năng thế mạnh, đƣa GTSX nông nghiệp ngày một cao

hơn, góp phần quan trọng trong quá trình phát triển kinh tế - xã hội của tỉnh

Giống nhƣ quá trình CDCCKTNN của cả nƣớc và vùng BTB, CCKTNN

ở tỉnh Thanh Hóa trong giai đoạn 2000-2010 chuyển dịch ngày một hợp lý hơn

với xu hƣớng chủ đạo là chuyển từ nền nông nghiệp tự cấp, tự túc sang sản xuất

hàng hóa, đáp ứng nhu cầu thị trƣờng.

Trong nông nghiệp, các loại cây trồng có giá trị thƣơng phẩm thấp, ít hiệu

quả đƣợc thay thế bằng các loại cây trồng có giá trị kinh tế cao hơn và có thị

trƣờng tiêu thụ. Nhiều loại cây trồng nhƣ cây rau đậu, lúa, ngô chất lƣợng cao,

mía, cao su, dứa, sắn … đều tăng cả diện tích, năng suất, sản lƣợng.

131

Ngành chăn nuôi chuyển dịch theo xu hƣớng phát triển tập trung vào

những sản phẩm đáp ứng nhu cầu thị trƣờng trong và ngoài tỉnh. Mặc dù chăn

nuôi truyền thống vẫn là chủ yếu, song Thanh Hóa đã bƣớc đầu đầu tƣ phát triển

các hình thức tổ chức sản xuất theo hƣớng công nghiệp, hiện đại với các sản

phẩm cao cấp nhƣ sữa tƣơi, thịt siêu nạc, an toàn…đem lại hiệu quả kinh tế cao

và nâng dần tỷ trọng GTSX của ngành trong cơ cấu GTSX ngành nông nghiệp.

Ngành thủy sản chuyển dịch với xu hƣớng tập trung phát triển những

ngành, nghề sản xuất các sản phẩm có giá trị thƣơng phẩm cao, có thị trƣờng

tiêu thụ, đồng thời vừa khai thác ngày càng hợp lý hơn tiềm năng thế mạnh của

ngành vừa bảo vệ môi trƣờng sinh thái nhƣ nuôi tôm, cua, ghẹ, ngao, đánh bắt

cá ngừ đại dƣơng, câu mực..

Cơ cấu ngành lâm nghiệp chuyển đổi từ khai thác sang trồng và bảo vệ

rừng, kết hợp các mô hình N-L-TS đem lại GTSX cao cho ngƣời lao động khu

vực trung du miền núi phía Tây của của tỉnh, bƣớc đầu phát huy đƣợc vai trò

của kinh tế rừng với các hoạt động trồng, bảo vệ, chăm sóc rừng và các dịch vụ

nghề rừng trong việc xóa đói giảm nghèo, góp phần nâng cao đời sống, thu nhập

của ngƣời nông dân, tạo ra việc làm cho dân cƣ khu vực đồng bào dân tộc tiểu

số, giảm việc khai thác rừng tự nhiên….

Cơ cấu lãnh thổ nông nghiệp của tỉnh bƣớc đầu chuyển dịch ngày càng

hợp lý, xu hƣớng hình thành, phát triển các vùng sản xuất tập trung, chuyên môn

hóa, các vùng nguyên liệu phục vụ công nghiệp chế biến….đƣợc đẩy nhanh,

khai thác hiệu quả hơn các tiềm năng thế mạnh của tỉnh.

Tuy nhiên, quá trình CDCCKTN-L-TS tỉnh Thanh Hóa vẫn bộc lộ nhiều

hạn chế, chƣa tƣơng xứng với tiềm năng thế mạnh vốn có:

- CCKT ngành chuyển dịch chậm. Nông nghiệp vẫn chiếm tỷ tuyệt đối

trong cơ cấu N-L-TS. Cơ cấu cây trồng vật nuôi có thay đổi nhƣng chƣa đáng

kể, nhìn chung vẫn là nền nông nghiệp nặng về trồng trọt, nhẹ về chăn nuôi;

nặng về những hoạt động truyền thống, nhẹ về những hoạt động mới hỗ trợ cho

nông nghiệp phát triển. Trong ngành lâm nghiệp mức độ chuyển biến của kinh tế

132

rừng còn chậm. Lâm nghiệp vẫn nặng về khai thác, chƣa phát huy hết các thế

mạnh trong ngành trồng và chăm sóc bảo vệ rừng. Đối với ngành thủy sản, chiếm

vai trò chủ đạo vẫn là các hoạt động khai thác. Các hoạt động nuôi trồng đang ngày

một nâng cao tỷ trọng trong cơ cấu GTSX nhƣng mức độ dịch chuyển chậm. Các

hoạt động kinh tế dịch vụ phục vụ sản xuất còn chậm phát triển, mang tính tự phát,

quy mô nhỏ bé, chƣa đáp ứng đƣợc yêu cầu chuyển đổi từ một nền sản xuất tự cấp tự

túc sang nền sản xuất hàng hóa, phục vụ nhu cầu thị trƣờng.

- CCKT lãnh thổ còn nhiều bất cập, quy mô nhỏ, mức độ tập trung chƣa

cao và hiệu quả sản xuất hàng hóa thấp. Vốn đầu tƣ cho phát triển các hình thức

tổ chức lãnh thổ nông nghiệp chƣa đáp ứng đƣợc yêu cầu phát triển. Việc ứng

dụng KH-KT còn rất nhiều hạn chế. Mối liên kết công-nông nghiệp trong các

hình thức tổ chức lãnh thổ nông nghiệp của tỉnh chƣa đáng kể…

133

Chƣơng III

ĐỊNH HƢỚNG VÀ CÁC GIẢI PHÁP CHUYỂN DỊCH CƠ CẤU KINH TẾ NÔNGNGHIỆP TỈNH THANH HÓA ĐẾN NĂM 2020

3.1. QUAN ĐIỂM, MỤC TIÊU

3.1.1. Quan điểm

1). Phát triển nông nghiệp tỉnh Thanh Hóa bền vững cả về tự nhiên, xã hội

và môi trƣờng, xây dựng một nền nông nghiệp hiện đại, hiệu quả, chất lƣợng,

đáp ứng nhu cầu ngày càng cao của ngƣời tiêu dùng và hƣớng ra xuất khẩu.

2). Đẩy nhanh quá trình CDCCKTN-L-TS theo hƣớng sản xuất hàng hóa

đáp ứng nhu cầu thị trƣờng với quy mô lớn, hiệu quả và bền vững. Không ngừng

nâng cao năng suất, sản lƣợng, chất lƣợng sản phẩm, đảm bảo an ninh lƣơng

thực, nâng cao GTSX, đóng góp ngày càng lớn cho sự phát triển kinh tế - xã hội

và nâng cao mức sống ngƣời dân khu vực nông thôn, góp phần giải quyết các

vấn đề về nông dân-nông nghiệp-nông thôn trong bối cảnh phát triển mới của

đất nƣớc; đƣa nông nghiệp phát triển theo hƣớng CNH-HĐH góp phần hoàn

thành chƣơng trình mục tiêu quốc gia xây dựng nông thôn mới trên địa bàn tỉnh

Thanh Hóa vào năm 2020.

- CCKT ngành tiếp tục chuyển dịch theo hƣớng giảm tỷ nông nghiệp, tăng

nhanh tỷ trọng thủy sản và lâm nghiệp, ƣu tiên phát triển những ngành sản xuất

các sản phẩm có giá trị kinh tế cao, thị trƣờng tiêu thụ lớn. Đẩy nhanh phát triển

các ngành dịch vụ trong N-L-TS, đƣa các ngành dịch vụ ngày càng chiếm tỷ

trọng cao trong cơ cấu GTSX. Gắn CDCCKT N-L-TS với phát triển công

nghiệp chế biến và các ngành kinh tế khác.

+ Trong nông nghiệp, đẩy nhanh quá trình CDCCKT theo hƣớng giảm tỷ

trọng ngành trồng trọt, tăng tỷ trọng ngành chăn nuôi, và dịch vụ nông nghiệp,

134

đƣa chăn nuôi trở thành ngành sản xuất chính, dịch vụ nông nghiệp đáp ứng tốt

yêu cầu phát triển. Phát huy tối đa tiềm năng đất đai, khí hậu và nguồn nhân lực,

chuyển đổi mạnh mẽ cơ cấu cây trồng, vật nuôi theo hƣớng sản xuất hàng hoá,

tăng tỷ trọng các loại cây trồng, vật nuôi có giá trị kinh tế;

+ Trong lâm nghiệp, tiếp tục CDCCKT theo hƣớng tăng tỷ trọng ngành

trồng, chăm sóc bảo vệ rừng và các dịch vụ lâm nghiệp, giảm tỷ trọng ngành

khai thác, đƣa lâm nghiệp ngày càng chiếm tỷ trọng cao trong cơ cấu GTSX N-

L-TS.

+ Trong ngành thủy sản: nâng cao tỷ trọng ngành nuôi trồng, giảm dần tỷ

trọng khai thác. Đẩy nhanh sự phát triển dịch vụ hậu cần nghề cá, nâng cao tỷ

trọng các ngành dịch vụ trong cơ cấu GTSX thủy sản . Ƣu tiên phát triển các sản

phẩm có giá trị thƣơng phẩm cao, nuôi trồng các loài đặc sản nhƣ tôm, cua, ghẹ,

ngao…đầu tƣ nâng cao năng lực tàu thuyền, phƣơng tiện đánh bắt xa bờ, giảm

tỷ trọng khai thác gần bờ và các hình thức khai thác lạc hậu.

- Đẩy nhanh CCKT lãnh thổ theo hƣớng mở rộng quy mô sản xuất của

các hình thức tổ chức lãnh thổ sản xuât, giảm tỷ trọng kinh tế hộ gia đình, tăng

tỷ trọng kinh tế trang trại, phát triển mạnh mẽ các vùng chuyên canh, vùng sản

xuất tập trung, vùng nguyên liệu, gắn với công nghiệp chế biến và thị trƣờng

tiêu thụ.

3). CDCCKTN-L-TS đáp ứng yêu cầu đẩy nhanh sự phát triển khu vực

theo hƣớng CNH-HĐH, giữ gìn bản sắc văn hóa, đảm bảo an sinh xã hội và môi

trƣờng sinh thái.

4). Tăng cƣờng đầu tƣ hoàn thiện và đồng bộ hóa hệ thống kết cấu hạ tầng

kỹ thuật, đẩy mạnh các quá trình cơ giới hóa, thủy lợi hóa, hóa học hóa, sinh học

hóa, ứng dụng mạnh mẽ các tiến bộ KH-CN trong sản xuất. Nâng cao trình độ,

tay nghề cho ngƣời lao động; đào tạo, hỗ trợ nâng cao năng lực cho các doanh

nghiệp, các HTX, các hộ nông dân và cá nhân tham gia sản xuất N-L-TS.

135

3.1.2. Mục tiêu chuyển dịch cơ cấu N-L-TS tỉnh Thanh Hóa đến năm 2020

Trên cơ sở đánh giá các tiềm năng thế mạnh và thực trạng quá trình

chuyển dịch cơ cấu kinh tế nông nghiệp tỉnh Thanh Hóa trong giai đoạn 2000-

2010, Quy hoạch tổng thể phát triển kinh tế- xã hội tỉnh Thanh Hóa giai đoạn

2011-2020 và các quy hoạch phát triển ngành N-L-TS sản đến năm 2020 xác

định:

- Đến năm 2020, tỷ trọng GDP N-L-TS trong tổng GDP toàn tỉnh chiếm

10,1%. Hình thành nền sản xuất hàng hóa với cơ cấu ngành, lãnh thổ hợp lý,

khai thác hiệu quả tiềm năng thế mạnh của tỉnh trong N-L-TS.

- CDCCKT ngành: Đến năm 2020, giảm tỷ trọng GTSX nông nghiệp

xuống còn 70,1%, tỷ trọng thủy sản tăng lên 20,1%. lâm nghiệp chiếm 8,8%.

+ Nông nghiệp: Giảm tỷ trọng GTSX ngành trồng trọt xuống còn 58,7%,

tăng tỷ trọng ngành chăn nuôi lên 34,5% và dịch vụ nông nghiệp chiếm 6,8%.

+ Lâm nghiệp: Tăng tỷ trọng GTSX trồng, chăm sóc bảo vệ rừng lên

45%, tỷ trọng các dịch vụ lâm nghiệp 6%, tỷ trọng khai thác rừng giảm xuống

còn 49%.

+ Thủy sản: Giảm tỷ trọng GTSX ngành khai thác xuống còn 49%, tỷ

trọng GTSX ngành nuôi trồng tăng lên 45%, dịch vụ hậu cần nghề cá chiếm 6%

- CCKT lãnh thổ: giảm dần tỷ trọng của kinh tế hộ gia đình, tăng tỷ trọng

kinh tế trang trại, vùng chuyên canh. Các tiểu vùng sinh thái nông nghiệp đƣợc

khai thác ngày một hợp lý hơn.[114,115,116,117,118]

3.2. ĐỊNH HƢỚNG CHUYỂN DỊCH CƠ CẤU KINH TẾ NÔNG

NGHIỆP TỈNH THANH HÓA ĐẾN NĂM 2020

3.2.1. Định hƣớng phát triển N-L-TS giai đoạn đến năm 2020

Tập trung phát triển toàn diện ngành nông, lâm nghiệp và thủy sản trong

tỉnh theo hƣớng hiện đại, hiệu quả và bền vững, gắn với quá trình CNH, HĐH

nông nghiệp, trên từng địa bàn.

136

Phát huy tối đa tiềm năng đất đai, khí hậu và nguồn nhân lực trên địa bàn

để phát triển sản xuất nông nghiệp ổn định ở mức cao. Chuyển đổi mạnh mẽ cơ

cấu cây trồng, vật nuôi theo hƣớng sản xuất hàng hoá, tăng tỷ trọng các loại cây

trồng, vật nuôi có giá trị kinh tế; đẩy mạnh thâm canh và ứng dụng giống mới có

năng suất cao và sản xuất để tăng năng suất lao động và tăng thu nhập trên một

đơn vị diện tích, từng bƣớc hoàn thiện kết cấu hạ tầng phục vụ phát triển nông

nghiệp, chủ động ứng phó có hiệu quả với thiên tai.

Tốc độ tăng trƣởng bình quân GTSX trong giai đoạn 2011-2010 đạt 5,4%

năm, trong đó nông nghiệp tăng bình quân 1,5%/năm; lâm nghiệp tăng

4,5%/năm; thủy sản tăng 9,2%/năm. Đến năm 2020 tổng GTSX đạt 29.402,8 tỷ

đồng, chiếm 10,1% tổng GTSX toàn nền kinh tế. [114]

3.2.2. Dự báo biến động sử dụng đất nông nghiệp giai đoạn 2010-2020

Đến năm 2020, tổng diện tích đất nông nghiệp đạt khoảng 1158,3 nghìn

ha, trong đó đất sản xuất nông nghiệp 381,6 nghìn ha, đất lâm nghiệp khoảng

750,1 nghìn ha, đất nuôi trồng thủy sản đạt khoảng 24,5 ha.

Bảng 3.1. 24 Dự báo biến động sử dụng đất nông nghiệp giai đoạn 2011-2020

Loại đất

2010 1000 ha %

2020 so với 2010 ( )tăng, (-) giảm 296,4 133,6 43,1 -6,9 8,8 41,3 90,6 149,5 12,5 -0,2 1,1

Tổng diện tích đất nông nghiệp 1.Đất sản xuất nông nghiệp - Đất trồng cây hàng năm + Đất trồng lúa + Đất cỏ dùng vào chăn nuôi + Đất trồng cây hàng năm khác - Đất trồng cây lâu năm 2.Đất lâm nghiệp có rừng 3.Đất nuôi trồng thuỷ sản 4.Đất làm muối 5.Đất nông nghiệp khác

2020 1000ha % 861,9 100,0 1158,3 100 381,6 32,9 248,0 252,5 21,8 209,4 140,0 12,1 146,9 0,9 1,2 10,0 102,5 61,2 8,8 129,2 11,2 38,6 750,1 64,8 600,6 2,1 12,0 0,0 0,3 0,2 0,9

28,8 24,3 17,0 0,1 7,1 4,5 69,7 1,4 0,0 0,1

24,5 0,1 2,0

Nguồn: Quy hoạch TTPTKT-XH, quy hoạch nông nghiệp, thủy sản, quy

hoạch ba loại rừng tỉnh Thanh Hóa đến năm 2020 và xử lý của tác giả

137

Tiếp tục giảm diện tích đất lúa xuống còn 140 nghìn ha. nâng diện tích đất

trồng cây hàng năm lên 102,5 nghìn ha, cây lâu năm 129,2 nghìn ha, đất trồng

cỏ cho chăn nuôi là 10 nghìn ha

3.2.3. Định hƣớng chuyển dịch cơ cấu ngành

Với tiềm năng sẵn có của mình đồng thời phát huy những kết quả đạt

đƣợc trong quá trình phát triển thời kỳ đổi mới vừa qua, CCKT ngành trong

nông nghiệp Thanh Hóa tiếp tục chuyển dịch theo hƣớng tăng tỷ trọng các

ngành sản xuất có hiệu quả và giá trị kinh tế cao, thị trƣờng tiêu thụ lớn. Tổng

GTSX năm 2020 đạt 29.402,8 tỷ đồng, trong đó nông nghiệp đạt 20.866 tỷ

đồng, lâm nghiệp đạt 2605,9 tỷ đồng và thủy sản đạt 5.931 tỷ đồng.

Bảng 3.2.25Dự báo một số chỉ tiêu phát triển N-L-TS tỉnh Thanh Hóa đến năm 2020

BQ

Mục

2010

2020

2011-2020

(%) 5,4 1,5 4,5 9,2

Tổng GTSX (giá 1994 tỷ đồng) Nông nghiệp Lâm nghiệp Thủy sản Tổng GTSX (giá thực tế ,tỷ đồng) Nông nghiệp Lâm nghiệp Thủy sản Cơ cấu GTSX (%) Nông nghiệp Lâm nghiệp Thủy sản

6.948,0 5.441,9 531,1 975,0 22.467,2 17.774,2 1.678,0 3.015,0 100 79,1 7,5 13,4

9.058,3 6.315,5 824,8 2344,4 29.402,8 20.866,0 2.605,9 5.931,0 100 71,0 8,9 20,2

Nguồn: Quy hoạch TTPTKT-XH, quy hoạch nông nghiệp, thủy sản, quy

hoạch ba loại rừng tỉnh Thanh Hóa đến năm 2020 và xử lý của tác giả

Đến năm 2020, giảm tỷ trọng GTSX nông nghiệp xuống còn 70,1%, tỷ

trọng thủy sản tăng lên 20,1%. lâm nghiệp chiếm 8,8%.

138

3.2.3.1. Ngành nông nghiệp

Tiếp tục CDCCKTNN theo hƣớng sản xuất hàng hoá nông sản có chất

lƣợng và hiệu quả, gắn sản xuất với thị trƣờng trong nƣớc và thị trƣờng xuất

khẩu nhằm nâng cao hiệu quả sử dụng tài nguyên (đất đai, lao động và nguồn

vốn), nâng cao thu nhập trên một đơn vị ha đất canh tác, cải thiện đời sống của

nông dân.

Bảng 3.3.26 Dự báo một số chỉ tiêu phát triển ngành nông nghiệp tỉnh Thanh Hóa đến năm 2020

Mục

2010

2020

BQ 2011-2020 (%) 1,5 1,0 3,0 8,0

Tổng GTSX (giá 1994 tỷ đồng) Trồng trọt Chăn nuôi Dịch vụ Tổng GTSX (giá thực tế ,tỷ đồng) Trồng trọt Chăn nuôi Dịch vụ Cơ cấu (%) Trồng trọt Chăn nuôi Dịch vụ

5.441,9 3.925,7 1.336,9 179,3 17.774,2 12.560,5 4.725,9 487,8 100,0 70,7 26,6 2,7

6315,5 4131,8 1796,7 387,1 29402,8 17265,8 10150,0 1987,0 100 58,7 34,5 6,8

Nguồn: Quy hoạch TTPTKT-XH, quy hoạch nông nghiệp tỉnh Thanh Hóa

đến năm 2020 và xử lý của tác giả

Trồng trọt: Tích cực chuyển đổi cơ cấu cây trồng theo hƣớng giảm dần diện tích các cây trồng kém hiệu quả nhƣ lúa nƣơng, sắn, cà phê… tăng nhanh diện tích các loại cây trồng có giá trị kinh tế cao. Ổn định diện tích cây lƣơng thực khoảng 200 nghìn ha; trong đó, diện tích lúa khoảng 140 nghìn ha, ngô khoảng 50 - 60 nghìn ha ở các huyện nhƣ Yên Định, Thiệu Hóa, Triệu Sơn, Thọ Xuân,…. Chuyển đổi cơ cấu cây trồng, hình thành các vùng sản xuất tập trung, các sản phẩm chủ lực nhƣ vùng lúa cao sản, lúa đặc sản, hình thành các vùng chuyên canh lúa hàng hoá; nâng diện tích các loại cây có giá trị kinh tế cao từ khoảng 30% tổng diện tích gieo trồng năm 2010 lên trên 50% vào năm 2020.

139

Tăng dần diện tích các loại cây trồng có giá trị kinh tế cao nhƣ: cao su đạt

25.000 ha; cây mía 26.000 - 28.000 ha; cây lạc 22.000 - 23.000 ha; cây cói

3.000 - 3.500 ha…ở các huyện nhƣ Thạch Thành, Thọ Xuân, Ngọc Lặc, Cẩm

Thủy, Bá Thƣớc, Thƣờng Xuân, Nhƣ Xuân, Nông Cống, Nhƣ Thanh..[115]

Chăn nuôi: Phát triển cả về quy mô và chất lƣợng đàn gia súc, gia cầm

theo hƣớng sản xuất hàng hóa, nâng tỷ trọng chăn nuôi trong GTSX NN lên

34,5% năm 2020. Hình thành các vùng chăn nuôi bò thịt, chăn nuôi lợn tập

trung theo hình thức công nghiệp, trang trại, gắn với công nghiệp chế biến. Hình

thành từ 1 - 2 vùng chăn nuôi gà, vịt tập trung chất lƣợng cao trên địa bàn các

huyện đồng bằng và ven biển nhƣ Yên Định, Thiệu Hóa, Hà Trung, Hoằng Hóa,

TP Thanh Hóa, Quảng Xƣơng, Tĩnh Gia….[115]

Dịch vụ nông nghiệp: Phát triển toàn diện, đồng bộ các dịch vụ nông

nghiệp. Đáp ứng ngày càng tốt hơn yêu cầu sản xuất với các sản phẩm đa dạng

nhƣ: cung cấp đầy đủ dịch vụ vật tƣ nông nghiệp; thủy lợi, điện; dịch vụ thú y,

bảo vệ thực vật; dịch vụ giống, kỹ thuật, công nghệ; dịch vụ vận chuyển, thu

hoạch, bảo quản sau thu hoạch, và dịch vụ phân phối…Đƣa GTSX dịch vụ nông

nghiệp từ 2,7% năm 2010 lên 6,8% năm 2020.[115]

3.2.3.2. Thủy sản

Đến năm 2020, giảm tỷ trọng GTSX ngành khai thác xuống còn 49%, tỷ

trọng GTSX ngành nuôi trồng tăng lên 45%, dịch vụ hậu cần nghề cá chiếm 6%

CCKT thủy sản chuyển dịch theo hƣớng phát triển một cách toàn diện cả

đánh bắt và nuôi trồng, vừa nâng cao hiệu quả vừa đảm bảo môi trƣờng sinh

thái, tạo nguồn nguyên liệu ổn định cho chế biến xuất khẩu. Đẩy mạnh nuôi

trồng thủy sản nuôi trồng theo hƣớng thâm canh, công nghiệp và đẩy mạnh chế

biến xuất khẩu cả nƣớc ngọt, nƣớc lợ, nƣớc mặn; diện tích nuôi trồng thủy sản

đạt 24.000 ha vào năm 2020 chủ yếu phân bố ở các huyện Nga Sơn, Hậu Lộc,

Hoằng Hóa, Quảng Xƣơng, Tĩnh Gia…[118]

140

Bảng 3.4.27 Dự báo một số chỉ tiêu phát triển ngành thủy sản Thanh Hóa đến năm 2020

Mục

2010

2020

BQ 2011-2020 (%) 9,2 8,0 11,0 10,0

Tổng GTSX (giá 1994 tỷ đồng) Khai thác Nuôi trồng Dịch vụ Tổng GTSX (giá thực tế ,tỷ đồng) Khai thác Nuôi trồng Dịch vụ Cơ cấu GTSX (%) Khai thác Nuôi trồng Dịch vụ

975,0 608,0 325,0 42,0 3015,0 1820,0 1116,0 79,0 100 60,4 37,0 2,6

2344,4 1312,6 922,8 108,9 7303,0 3578,5 3286,3 438,2 100 49,0 45,0 6,0

Nguồn: Quy hoạch TTPTKT-XH, Quy hoạch phát triển thủy sản tỉnh

Thanh Hóa đến năm 2020 và xử lý của tác giả

Kết hợp hài hòa giữa đầu tƣ tăng năng lực đánh bắt xa bờ với tổ chức khai

thác hợp lý các khu vực gần bờ, nâng sản lƣợng khai thác lên trên 90 nghìn tấn

năm 2020. Tỷ trọng thủy sản chiếm 20,2% tổng GTSX N-L-TS. [115]

3.2.3.3. Lâm nghiệp

Phát triển lâm nghiệp theo hƣớng bảo vệ, phát triển và khai thác hợp lý tài

nguyên rừng bảo đảm chức năng phòng hộ, bảo vệ môi trƣờng; đồng thời, nâng

cao mức đóng góp cho nền kinh tế; Đến năm 2020 tăng tỷ trọng GTSX trồng,

chăm sóc bảo vệ rừng lên 45%, tỷ trọng các dịch vụ lâm nghiệp 6%, tỷ trọng

khai thác rừng giảm xuống còn 49%; khoanh nuôi khoảng 250 - 300 nghìn ha,

trồng mới hàng năm từ 10 - 13 nghìn ha, nâng tỷ lệ che phủ rừng lên 53% - 54%

năm 2015 và trên 60% năm 2020. Xây dựng các vùng rừng nguyên liệu nhƣ

vùng luồng, nguyên liệu giấy, gỗ… gắn với công nghiệp chế biến ở các huyện

Nhƣ Xuân, Thƣờng Xuân, Quan Hóa, Bá Thƣớc, Ngọc Lặc, Cẩm thủy.

141

3.2.4. Định hƣớng chuyển dịch cơ cấu lãnh thổ

Đẩy nhanh CCKT lãnh thổ theo hƣớng mở rộng quy mô sản xuất của các

hình thức tổ chức lãnh thổ sản xuât, giảm tỷ trọng kinh tế hộ gia đình, tăng tỷ

trọng kinh tế trang trại, phát triển mạnh mẽ các vùng chuyên canh, vùng sản

xuất tập trung, vùng nguyên liệu, gắn với công nghiệp chế biến và thị trƣờng

tiêu thụ.

3.2.4.1. Hộ gia đình

Tiếp tục xu hƣớng chuyển dịch cơ cấu kinh tế hộ gia đình theo hƣớng

giảm số hộ nông, lâm nghiệp, tăng số hộ sản xuất thủy sản. Đến năm 2020 số hộ

lao động nông nghiệp giảm 3.709 hộ so với năm 2010, hộ lâm nghiệp giảm 101

hộ. Tăng số hộ sản xuất thủy sản thêm 2962 hộ.

Bảng 3.5.28 Dự báo một số chỉ tiêu kinh tế hộ gia đình trong N-L-TS tỉnh Thanh Hóa đến năm 2020

Mục

2010

2020

2020 so với 2010 ( )tăng, (-) giảm

1.Tổng số hộ Hộ nông nghiệp Hộ lâm nghiệp Hộ thủy sản 2.Tổng số nhân khẩu Nhân khẩu nông nghiệp Nhân khẩu lâm nghiệp Nhân khẩu thủy sản 3.Lao động Lao động nông nghiệp Lao động lâm nghiệp Lao động thủy sản

624.217 592.925 4.234 27.058 2.775.979 2.637.002 19.013 121.304 1.183.312 1.136.827 7.977 39.110

625.065 596.634 4.335 24.096 2.806.761 2.677.330 19.443 109.987 1.219.006 1.175.381 8.269 35.356

-847 -3.709 -101 2.962 -30.782 -40.328 -430 11.317 -35.694 -38.554 -292 3.754 Quy hoạch TTPTKT-XH, quy hoạch nông nghiệp, thủy sản, quy hoạch ba

loại rừng tỉnh Thanh Hóa đến năm 2020 và xử lý của tác giả

Phát triển toàn diện kinh tế hộ gia đình, đẩy nhanh quá trình dồn điền đổi

thửa, mở rộng quy mô sản xuất tạo điều kiện áp dụng khoa học, công nghệ để

tăng năng suất, chất lƣợng sản phẩm cây trồng vật nuôi.

142

3.2.4.2. Trang trại

Đẩy nhanh quá trình chuyển dịch cơ cấu kinh tế trang trại theo hƣớng mở

rộng quy mô và nâng cao hiệu quả sản xuất, ứng dụng mạnh mẽ khoa học, công

nghệ, tăng cƣờng các quá trình cơ giới hóa, thủy lợi hóa, hóa học hóa và sinh

học hóa; gắn sản xuất với chế biến và tiêu thụ nông, lâm, thuỷ sản; khai thác, sử

dụng có hiệu quả đất đai, vốn, kỹ thuật, kinh nghiệm quản lý góp phần phát triển

nông nghiệp bền vững; tăng việc làm tăng thu nhập, khuyến khích làm giàu đi

đôi với xoá đói giảm nghèo; phân bổ lao động, dân cƣ xây dựng mới. Dự kiến

đến năm 2020 toàn tỉnh có khoảng 5000 trang trại, trong đó trang trại trồng cây

hàng năm chiếm 25%, trang trại trồng cây lâu năm chiếm 10%, chăn nuôi chiếm

20%, nuôi trồng thủy sản chiếm 15% và trang trại tổng hợp chiếm 30%.

Đẩy mạnh chuyên môn hóa theo từng tiểu vùng sinh thái nông nghiêp:

tiểu vùng trung du miền núi phát triển các trang trại trồng cây công nghiệp lâu

năm, hàng năm, các trang trại lâm nghiệp với các cây trồng lợi thế nhƣ mía, cao

su, luồng, tre nứa,…(Thƣờng Xuân, Nhƣ Xuân, Ngọc Lặc, Bá Thƣớc, Quan

Hóa, Mƣờng Lát, Lang Chánh, Cẩm Thủy…) và chăn nuôi trâu bò (Ngọc Lặc,

Bá Thƣớc, Quan Hóa, Lang Chánh, Quan Sơn, Cẩm Thủy…); tiểu vùng đồng

bằng phát triển trang trại trồng cây hàng năm (lúa, rau đậu, hoa cây cảnh…ở

Yên Định, Thiệu Hóa, Vĩnh Lộc), chăn nuôi lợn, gia cầm (Yên Định, Hà Trung,

Triệu Sơn, Hoằng Hóa, Quảng Xƣơng…); tiểu vùng ven biển phát triển trang

trại nuôi trồng thủy sản, chăn nuôi, trồng cây hàng năm.

3.2.4.3. Vùng chuyên canh

Tập trung các nguồn lực, đầu tƣ phát triển các vùng chuyên canh theo

hƣớng mở rộng quy mô, tăng cƣờng các quá trình cơ giới hóa, hóa học hóa, thủy

lợi hóa và sinh học hóa. Đẩy mạnh ứng dụng các tiến bộ khoa học kỹ thuật, đƣa

vào công nghệ mới sản xuất không ngừng nâng cao năng suất, chất lƣợng và sản

lƣợng cây trồng vật nuôi; hình thành mối liên kết chặt trẽ với vông nghiệp chế

biến và các dịch vụ sản xuất, tiêu thụ.

143

- Xây dựng các vùng chuyên canh lúa hàng hoá cao sản tại các huyện

trọng điểm lúa của tỉnh nhƣ Thọ Xuân (8.400 ha), Triệu Sơn (10.000 ha), Đông

Sơn (6300 ha), Nông Cống (10.000 ha), Quảng Xƣơng (11.000 ha), Hoàng Hóa

(10.000 ha), Thiệu Hóa (9.000 ha), huyện Yên Định (8000 ha)...

-Xây dựng vùng ngô chuyên canh tạo nguồn sản phẩm hàng hoá lớn và

nguyên liệu tập trung cho chế biến thức ăn gia súc ở các huyện Thọ Xuân (4.000

ha), Vĩnh lộc (1.000 ha), Đông Sơn (1.000 ha), Yên Định (4.000 ha), Cẩm Thủy

(3.000 ha), Thiệu Hóa (3.000 ha)…

- Phát triển các vùng sản xuất lạc hàng hoá tập trung ở các huyện Tĩnh

Gia, Hoằng Hóa, Quảng Xƣơng, Nga Sơn, Hậu Lộc .

- Phát triển các vùng chuyên canh sản xuất rau sạch, rau cao cấp tại các

huyện đồng bằng và ven biển, đặc biệt là ven các đô thị, các khu công nghiệp

tập trung, khu kinh tế nhƣ: vùng chuyên canh rau sạch, rau cao cấp ven thành

phố Thanh Hoá và các đô thị: Hoằng Hoá, Đông Sơn, Quảng Xƣơng…;vùng

chuyên canh sau sạch, rau cao cấp Tĩnh Gia, Quảng Xƣơng… cung cấp cho Khu

kinh tế Nghi Sơn; vùng rau chuyên canh Bỉm Sơn, Hà Trung… cung cấp cho

các khu công nghiệp Bỉm Sơn, Vâm Du….

- Vùng mía Lam Sơn đến năm 2020 khoảng 18.000 ha, tập trung ở các

nông trƣờng Sao Vàng, Lam Sơn, Sông Âm, Thống Nhất và các huyện Thọ

Xuân, Triệu Sơn, Ngọc Lặc, Thƣờng Xuân.

- Vùng mía phía Bắc duy trì diện tích khoảng 13.000 ha, phân bố tập trung ở

các huyện Thạch Thành, Hà Trung, Cẩm Thủy, Vĩnh Lộc, thị xã Bỉm Sơn.

- Vùng mía Nông Cống duy trì diện tích khoảng 4.500 ha, phân bố tập

trung tại Nhƣ Xuân, Nhƣ Thanh và Nông Cống.

- Phát triển vùng sắn nguyên liệu tập trung ở các huyện: Quan Hóa, Bá

Thƣớc, Lang Chánh (cung cấp cho nhà máy chế biến tinh bột sắn Bá Thƣớc) và

144

Nhƣ Xuân, Thƣờng Xuân, Nhƣ Thanh (cung cấp cho nhà máy chế biến tinh bột

sắn Nhƣ Xuân).

- Phát triển vùng chuyên canh dứa nguyên liệu tập trung ở Nhƣ Thanh,

Triệu Sơn, Nhƣ Xuân và Tĩnh Gia với diện tích khoảng 3.500 ha, đảm bảo sản

lƣợng khoảng 40.000 tấn /năm đáp ứng nhu cầu nguyên liệu của nhà máy chế

biến nƣớc dứa Nhƣ Thanh.

- Phát triển vùng chuyên canh cây cao su ở Thạch Thành, Ngọc Lặc, Cẩm

Thuỷ, Nhƣ Xuân, Nhƣ Thanh, Thọ Xuân, Yên Định.

- Hình thành số vùng cây ăn quả tập trung có quy mô lớn (chủ yếu là cây

có múi, dứa, chuối) gắn với công nghiệp chế biến tại các khu vực có điều kiện

đất đai, khí hậu thích hợp nhƣ: Nhƣ Thanh, Thạch thành, Bá Thƣớc,..

- Xây dựng các vùng chăn nuôi lợn tập trung theo hình thức công nghiệp,

trang trại, gắn với công nghiệp chế biến ven các đô thị lớn và ở các huyện Hậu

Lộc, Hoằng Hoá, Nông Cống, Thọ Xuân, Đông Sơn, Yên Định, Thiệu Hoá,

Thiệu Sơn, Hà Trung, Vĩnh Lộc….

3.2.4.4. Tiểu vùng nông nghiệp

Tiếp tục chuyển dịch cơ cấu kinh tế N-L-TS theo các tiểu vùng sinh thái

nông nghiệp với xu hƣớng chủ đạo là quá trình chuyên môn hóa.

Trên cơ sở các tiềm năng, lợi thế của từng tiểu vùng, gắn với quá trình

CNH, phát triển công nghiệp chế biến, hình thành các sản phẩm chuyên môn

hóa của từng tiểu vùng.

- Tiểu vùng ven biển:

Tận dụng tối đa quỹ đất đai để phát triển sản xuất theo hƣớng xây dựng

các vùng chuyên canh: lúa (Hoằng Hóa, Hậu Lộc, Tĩnh Gia), cói (Nga Sơn,

Quảng Xƣơng), lạc, đậu tƣơng (Hoảng Hóa, Hậu Lộc, Quảng Xƣơng, Tĩnh Gia),

rau đậu thực phẩm, hoa, cây cảnh (TX Sầm Sơn, Hoàng Hóa, Hậu Lộc, Quảng

Xƣơng, Tĩnh Gia)... Phát triển chăn nuôi lợn, gia cầm (Hoảng Hóa, Quảng

145

Xƣơng, Tĩnh Gia), nuôi trồng thủy sản (Nga Sơn, Hoảng Hóa, Quảng Xƣơng,

Tĩnh Gia) theo hƣớng trang trại và công nghiệp. Đầu tƣ xây dựng một số Khu

nông nghiệp công nghệ cao, nhất là đối với rau quả, hoa cây cảnh và chăn

nuôi..., từng bƣớc hình thành một nền nông nghiệp hiện đại và hiệu quả trong

vùng, đồng thời tạo ra khối lƣợng sản phẩm hàng hoá lớn, chất lƣợng cao phục

vụ cho các khu đô thị TX Sầm Sơn, KCN tế Lễ Môn, KKT Nghi Sơn…

Phát triển mạnh và toàn diện ngành thuỷ sản (cả đánh bắt, nuôi trồng, dịch

vụ hậu cần và chế biến) đƣa thuỷ sản thành ngành kinh tế mũi nhọn. Kết hợp

chặt chẽ giữa sản xuất thủy sản với nông nghiệp và các ngành khác ở các khu

vực , tạo bƣớc phát triển nhanh hơn, giải quyết việc làm và nâng cao đời sống

dân cƣ. Chuyển đổi CCKT ngành hải sản trong tỉnh theo hƣớng mở rộng khai

thác xa bờ, phát triển nuôi trồng theo hƣớng thâm canh, công nghiệp và đẩy

mạnh chế biến xuất khẩu.

- Tiểu vùng đồng bằng:

Hình thành các vùng chuyên canh cây lƣơng thực, cây công nghiệp, cây

thực phẩm và các vùng chăn nuôi tập trung nhƣ: vùng chuyên canh lúa hàng hóa

cao sản tại các huyện Thọ Xuân, Triệu Sơn, Đông Sơn, Nông Cống, Thiệu Hóa

Yên Định, vùng ngô chuyên canh ở Thọ Xuân Vĩnh lộc Đông Sơn, Yên Định

Thiệu Hóa, vùng chuyên canh cây mía ở Thọ Xuân, Yên Định, Hà Trung, Vĩnh

Lộc; vùng chăn nuôi bò thịt, chăn nuôi lơn tập trung theo hình thức công nghiệp

ở Thọ Xuân, Thiệu Hóa, Yên Định, Hà Trung, Triệu Sơn, Nông Cống…tạo

nguồn hàng hóa lớn ổn định cung cấp cho thị trƣờng và chế biến xuất khẩu

- Vùng Trung du miền núi:

Đẩy mạnh công tác bảo vệ và khoan nuôi tái sinh rừng hiện có đảm bảo

chức năng phòng hộ của khu vực. Tăng cƣờng đầu tƣ phát triển vốn rừng, kết

hợp trồng rừng phòng hộ với rừng sản xuất, tạo ra vùng sinh thái bền vững. Phát

triển trồng rừng sản xuất theo hƣớng thâm canh gắn với công nghiệp chế biến

146

gỗ, lâm sản. Hình thành các vùng rừng nguyên liệu tập trung quy mô lớn cung

cấp cho công nghiệp giấy và chế biến gỗ xuất khẩu ở Bá Thƣớc, Ngọc Lặc,

Thƣờng Xuân, Nhƣ Xuân, Lang Chánh, Quan Hóa…

Hình thành các vùng chuyên canh cây công nghiệp có lợi thế nhƣ cao su,

mía, dứa và các vùng chăn nuôi tập trung, nhất là chăn nuôi bò thịt chất lƣợng

cao… cung cấp nguyên liệu cho công nghiệp chế biến. Duy trì sản xuất lƣơng

thực ở các khu vực có điều kiện, đảm bảo tự túc một phần lƣơng thực, góp phần

ổn định chính trị, xã hội trên địa bàn.

Phát triển mạnh chăn nuôi bò, nhất là nuôi bò thịt chất lƣợng cao để khai

thác thế mạnh của tiểu vùng về đất đai và đồng cỏ. Kết hợp chăn nuôi bò tập

trung với nuôi phân tán gắn với kinh tế hộ, kinh tế vƣờn đồi, vƣờn rừng... Phát

triển đàn trâu đáp ứng nhu cầu thịt ngày càng tăng của tỉnh và các vùng phụ cận.

3.3. CÁC GIẢI PHÁP CHUYỂN DỊCH CƠ CẤU KINH TẾ N-L-TS TỈNH

THANH HÓA ĐẾN NĂM 2020

3.3.1. Trong ngành nông nghiệp

Ðẩy nhanh tiến độ quy hoạch sản xuất nông nghiệp trên cơ sở nhu cầu thị

trƣờng và lợi thế từng tiểu vùng sinh thái nông nghiệp, sử dụng đất nông nghiệp

tiết kiệm, có hiệu quả. Cơ cấu lại ngành nông nghiệp, gắn sản xuất với chế biến

và thị trƣờng. Phát triển sản xuất với quy mô hợp lý các loại nông sản hàng hóa

có lợi thế.

Tăng cƣờng đầu tƣ cơ sở vật chất kỹ thuật, ứng dụng khoa học - công

nghệ hiện đại, công nghệ sinh học, thủy lợi hóa, cơ giới hóa, thông tin hóa, thay

thế lao động thủ công, thay đổi tập quán canh tác lạc hậu để sử dụng có hiệu quả

đất đai, tài nguyên, lao động, nâng cao năng suất, chất lƣợng, hiệu quả và sức

cạnh tranh của nông sản.

147

Trong ngành trồng trọt, ƣu tiên đầu tƣ đẩy nhanh việc hình thành các

vùng sản xuất hàng hóa tập trung, thực hiện thâm canh, áp dụng các giống và

quy trình sản xuất mới có năng suất, chất lƣợng cao; hoàn thiện hệ thống tƣới

tiêu; đẩy nhanh cơ giới hóa đồng bộ các khâu sản xuất; hiện đại hóa công nghiệp

bảo quản, chế biến, nâng cao chất lƣợng, vệ sinh an toàn thực phẩm và giá trị gia

tăng của nông sản hàng hóa. Bố trí lại cơ cấu cây trồng, mùa vụ và giống để

giảm thiệt hại do thiên tai, dịch bệnh phù hợp với điều kiện của từng tiểu vùng

sinh thái nông nghiệp. Tiếp tục đẩy mạnh thâm canh sản xuất lúa, nhất là ở tiểu

vùng đồng bằng, ven biển. Ðảm bảo vững chắc an ninh lƣơng thực trƣớc mắt và

lâu dài. Có chính sách bảo đảm lợi ích cho ngƣời trồng lúa, địa phƣơng và vùng

trồng lúa. Xây dựng các vùng sản xuất cây công nghiệp, cây ăn quả, rau, hoa

hàng hóa tập trung, trƣớc hết là các vùng nguyên liệu cho công nghiệp chế biến

nhƣ vùng nguyên liệu mía đƣờng Lam Sơn, Thạch Thành, Nông Cống; vùng

nguyên liệu dứa phía Tây Nam, vùng nguyên liệu sắn...

Phát triển nhanh ngành chăn nuôi theo phƣơng thức công nghiệp, bán

công nghiệp, an toàn dịch bệnh, phù hợp với lợi thế của từng tiểu vùng sinh thái

nông nghiệp; chú trọng phát triển chăn nuôi gia súc ăn cỏ ở trung du, miền núi;

tập trung cải tạo và nâng cao chất lƣợng giống, áp dụng quy trình chăn nuôi tiên

tiến để tăng năng suất, chất lƣợng và hiệu quả; tăng cƣờng công tác thú y, phòng

chống dịch bệnh; phát triển sản xuất thức ăn chăn nuôi công nghiệp; tổ chức lại

và hiện đại hóa cơ sở giết mổ, chế biến gia súc, gia cầm.

3.3.2. Trong lâm nghiệp

Củng cố xắp xếp và đổi mới quản lý của các lâm trƣờng Quốc doanh;

phân định rõ chức năng, nhiệm vụ của các cấp quản lý Nhà nƣớc về lâm nghiệp

khắc phục tình trạng chồng chéo và buông lỏng quản lý hiện nay. Thực hiện

kiên quyết, triệt để việc giải quyết tình trạng bao chiếm đất lâm nghiệp, sử dụng

sai mục đích để sản xuất nông nghiệp kéo dài.

148

Hoàn chỉnh công tác quy hoạch phân định rõ ranh giới của 3 loại rừng phù

hợp với điều kiện tự nhiên và định hƣớng phát triển. Tiến hành đóng mốc rừng

đặc dụng quốc gia. Tăng cƣờng các biện pháp phòng chống cháy rừng, đặc biệt

là các khu rừng đầu nguồn xung yếu.

Điều chỉnh cơ chế hỗ trợ trong quản lý rừng theo hƣớng:

+ Giao cho nhân dân trực tiếp quản lý, bảo vệ, khoanh nuôi tái sinh diện tích

rừng phòng hộ với định mức hỗ trợ phù hợp đảm bảo lợi ích của ngƣời lao động;

+ Giao cho các tổ chức chuyên trách quản lý diện tích rừng đặc dụng.

+ Giao cho các lâm trƣờng, các tổ chức kinh tế, cá nhân có nhu cầu phát

triển diện tích rừng sản xuất với các chính sách ƣu đãi về tín dụng, hỗ trợ cây

giống và kỹ thuật.

Nhanh chóng áp dụng các công nghệ mới trong sản xuất lâm nghiệp nhƣ

công nghệ nhân giống, công nghệ trồng rừng kỹ thuật cao, công nghê khai thác

chế biến gỗ, lâm sản... Đầu tƣ cho nghiên cứu khảo nghiệm đƣa các giống cây

lâm nghiệp có giá trị kinh tế, phù hợp với điều kiện tự nhiên của từng khu vực

vào sản xuất đại trà.

Tiếp tục đẩy mạnh công tác giao đất, giao rừng. Tiến hành giao đất lâm

nghiệp (cấp giấy chứng nhân quyền sử dụng đất) cho các tổ chức, cá nhân, các

hộ gia đình nhận khoán, để họ thực sự đƣợc làm chủ trên diện tích rừng

nhận khoán.

Tích cực chuyển đổi cơ cấu cây trồng theo hƣớng giảm dần diện tích các

cây trồng kém hiệu quả nhƣ lúa nƣơng, sắn, cà phê… tăng nhanh diện tích các

loại cây trồng có giá trị kinh tế cao, nhất là đậu tƣơng, lạc, mía, hoa quả và cây

thực phẩm... phù hợp với điều kiện tự nhiên - sinh thái của từng khu vực để tăng

hiệu quả lao động và tăng thu nhập trên một đơn vị diện tích. Vận động và hỗ

trợ đồng bào ở các vùng cao chuyển diện tích trồng sắn và lúa nƣơng sang trồng

cây dài ngày để nâng cao hiệu quả sử dụng đất và tạo độ che phủ để bảo vệ đất.

Khai thác tối đa tiềm năng đất đai ở các vùng gò đồi, các sƣờn thoải ven núi để

149

trồng cây công nghiệp dài ngày, cây ăn quả. Đầu tƣ xây dựng một số vùng sản

xuất cây công nghiệp, cây ăn quả tập với quy mô tƣơng đối lớn, đảm bảo

nguyên liệu cho phát triển công nghiệp chế biến tại địa bàn

3.3.3. Trong ngành thủy sản

Tổ chức rà soát, điều chỉnh quy hoạch phát triển ngành thuỷ sản. Trƣớc

hết tập trung quy hoạch các vùng nuôi trồng thuỷ sản tập trung...

Điều chỉnh cơ cấu đầu tƣ theo hƣớng tạo điều kiện thuận lợi cho phát triển

sản xuất thuỷ sản. ƣu tiên đầu tƣ phát triển các dịch vụ, cơ sở hạ tầng phục vụ

phát triển thuỷ sản.

Đẩy mạnh xây dựng các mô hình nuôi trồng thuỷ sản phù hợp với từng

vùng, từng chủng loại. Quản lý và nhân giống tốt, đồng thời hƣớng dẫn kỹ thuật

nuôi trồng và phòng bệnh cho nhân dân. Hỗ trợ vốn tín dụng phát triển nghề

thuỷ sản.

Kiện toàn và đổi mới hoạt động của hệ thống khuyến ngƣ từ tỉnh đến xã,

nâng cao năng lực hoạt động khuyến ngƣ. Phối hợp chặt chẽ với trung tâm

khuyến ngƣ quốc gia, cục chất lƣợng vệ sinh thú y thuỷ sản, viện nghiên cứu

nuôi trồng thuỷ sản … trong việc nghiên cứu và chuyển giao công nghệ trong

việc nuôi trồng và khai thác thuỷ sản.

Ƣu tiên đầu tƣ xây dựng các đội tàu lớn, kết hợp với xây dựng một số cơ

sở hậu cần nghề cá hiện đại làm chỗ dựa cho ngƣ dân phát triển khai thác xa bờ.

Kết hợp chặt chẽ giữa khai thác với bảo vệ và làm giàu nguồn lợi; gắn phát triển

kinh tế thuỷ sản với giải quyết việc làm, nâng cao đời sống nhân dân, bảo vệ

vững chắc chủ quyền và an ninh quốc phòng trên biển.

Tiến hành sắp xếp lại nghề cá ven bờ một cách hợp lý, phát triển nuôi

trồng hải sản biển và các ngành nghề khác để chuyển một phần lao động đánh cá

ven bờ sang các lĩnh vực khác nhằm bảo vệ và phát triển nguồn lợi.

Tăng cƣờng đầu tƣ xây dựng cơ sở hạ tầng phục vụ nghề cá đáp ứng nhu

cầu phát triển khai thác trong tƣơng lai. Từ nay đến năm 2020 đầu tƣ xây dựng

150

thêm cảng cá Hoà Lộc, cảng cá Lạch Bạng giai đoạn 2; bến cá Hoằng Trƣờng,

bến cá Quảng Nham; cảng cá Hải Châu, bến cá Nga Bạch, bến cá Ngƣ Lộc, bến

cá Hoằng Phụ, bến cá Nghi Sơn… đƣa tổng số cảng cá trong tỉnh năm 2020 lên

10 cảng. Đầu tƣ xây dựng khu neo đậu Lạch Hới, khu neo đậu Hậu Lộc; khu neo

đậu Kênh Sao Sa (Nga Sơn), khu neo đậu Kênh Choán (Hoằng Hoá), khu neo

đậu Sông Lý (Quảng Xƣơng).

Nâng cấp và xây dựng mới các bến cá nhân dân, từng bƣớc hình thành các

làng cá văn minh, hiện đại dọc ven biển. Xây dựng hệ thống chợ cá đầu mối tại

các khu vực có trọng điểm khai thác hải sản của tỉnh nhƣ: huyện Tĩnh Gia,

huyện Hậu Lộc, huyện Nga Sơn... Củng cố và đầu tƣ các cơ sở đóng, sửa chữa

tàu thuyền và dịch vụ lƣới, sợi, dầu, muối,..nhằm phục vụ tốt cho khai thác

hải sản.

Hỗ trợ đầu tƣ các trại sản xuất giống, đặc biệt đối với các trại sản xuất các

loại giống có giá trị kinh tế cao. Chú trọng phát triển các giống thuỷ sản mới có

giá trị kinh tế cao và đã đƣợc khảo cứu thành công để nhân rộng ra các địa bàn

trong tỉnh. Chủ động cung cấp các loại giống tốt với giá cả phù hợp cho nhân

dân ở các huyện miền núi, nâng tỷ trọng thuỷ sản nuôi trong ngành thuỷ sản

lên 90%.

Đầu tƣ nâng cấp các cơ sở chế biến hiện có; xây dựng một số cơ sở chế

biến mới hiện đại tại các khu vực trọng điểm nhƣ: thành phố Thanh Hoá, huyện

Nga Sơn, Khu kinh tế Nghi Sơn.

3.3.4. Giải pháp về vốn đầu tƣ

Để đáp ứng yêu cầu tăng trƣởng, CDCCKT N-L-TS tỉnh Thanh Hóa đến

năm 2020, theo dự báo nhu cầu vốn đầu tƣ phát triển cho giai đoạn 2011-2020

vào khoảng 24.235 tỷ đồng.[114]

Để đáp ứng đƣợc nhu cầu vốn đầu tƣ nhƣ trên cần phải có hệ thống các

biện pháp huy động vốn một cách tích cực và đồng bộ, tập trung:

151

- Ƣu tiên vốn cho các chƣơng trình, dự án về chọn tạo, nhân giống cây

trồng, vật nuôi, giống cây lâm nghiệp phục vụ chuyển đổi cơ cấu sản xuất,

phòng chống dịch bệnh, đảm bảo an toàn thực phẩm, nghiên cứu và chuyển giao

khoa học kỹ thuật, đào tạo nguồn nhân lực và lao động xây dựng hạ tầng vùng

nuôi trồng thủy sản tập trung (bao gồm cả thủy lợi phục vụ nuôi trồng thủy sản);

tập trung vốn đầu tƣ cho các chƣơng trình, dự án có khả năng sớm hoàn thành,

đƣa vào sử dụng. Đối với từng lĩnh vực cụ thể nhƣ sau:

- Nông nghiệp: ƣu tiên đầu tƣ cho các chƣơng trình, dự án chọn tạo, nhân

giống cây trồng, vật nuôi phục vụ chuyển đổi cơ cấu sản xuất và xuất khẩu hàng

hóa; các dự án phòng chống sâu bệnh, an toàn vệ sinh, thực phẩm.

- Thủy sản: tăng mạnh đầu tƣ hạ tầng các vùng nuôi trồng thủy sản tập

trung (bao gồm cả thủy lợi phục vụ nuôi trồng thủy sản), đầu tƣ phát triển hệ

thống giống thủy sản; xây dựng hệ thống quan trắc, cảnh báo môi trƣờng và

giám sát dịch bệnh phục vụ nuôi trồng thủy sản; tiếp tục đầu tƣ các dự án cảng

cá, khu neo đậu tàu thuyền, tránh trú bão.

- Lâm nghiệp: ƣu tiên đầu tƣ giống cây lâm nghiệp phục vụ trồng rừng

kinh tế và phát triển dịch vụ môi trƣờng rừng.

- Thủy lợi: tập trung vốn cho các dự án hoàn thành (chỉ khởi công mới các

dự án đê điều, một số dự án an toàn hồ chứa cấp bách); ƣu tiên đầu tƣ thủy lợi

phục vụ nuôi trồng thủy sản; phát triển ứng dụng kỹ thuật tƣới tiết kiệm; ƣu tiên

vốn nhiều hơn cho nâng cấp, duy tu, bảo dƣỡng công trình sau đầu tƣ hơn là đầu

tƣ mới; chú trọng đầu tƣ các công trình hệ thống hơn là công trình đầu mối.

Thực hiện rà soát, phân loại các dự án đầu tƣ, điều chỉnh nguồn vốn và

hình thức đầu tƣ để thu hút tối đa nguồn lực xã hội cho nông nghiệp, :

- Lựa chọn các dự án có khả năng thu hồi vốn để xã hội hóa nguồn

vốn đầu tƣ, tăng tỷ trọng vốn đầu tƣ tín dụng, vốn của các cá nhân, tập thể, vốn

đầu tƣ trực tiếp nƣớc ngoài đầu tƣ vào nông nghiệp.

152

- Giảm dần tỷ trọng vốn đầu tƣ từ ngân sách nhà nƣớc trong tổng vốn đầu

tƣ của ngành. Vốn ngân sách nhà nƣớc tập trung đầu tƣ cho các nhiệm vụ cấp

bách, nhiệm vụ chiến lƣợc của ngành và các dự án không có khả năng thu hồi

vốn; đầu tƣ phát triển hạ tầng ở các vùng có nhiều khó khăn để hỗ trợ xóa đói,

giảm nghèo, nâng cao điều kiện sống cho dân cƣ. Dành nguồn ngân sách thỏa

đáng để thực hiện chính sách ƣu đãi, khuyến khích các thành phần kinh tế khác

đầu tƣ vào nông nghiệp, .

- Nâng cao chất lƣợng lựa chọn các dự án đầu tƣ, lấy hiệu quả kinh tế-

xã hội là tiêu chí cơ bản để quyết định lựa chọn dự án đầu tƣ; công khai, minh

bạch trong đầu tƣ; tăng cƣờng công tác giám sát, đánh giá đầu tƣ.

- Bố trí vốn tập trung, khắc phục tình trạng đầu tƣ dàn trải, phân tán

và không đồng bộ; phân bổ, quản lý và giám sát sử dụng vốn đầu tƣ phải thực

hiện theo quy hoạch và kế hoạch trung hạn.

- Đổi mới mô hình, công tác quản lý công trình sau đầu tƣ để nâng cao

hiệu quả hoạt động và tăng cƣờng sự tham gia của ngƣời dân.

3.3.5. Giải pháp thị trƣờng

Mở rộng thị trƣờng tiêu thụ là một trong những vấn đề quan trọng thúc

đẩy CDCCKTN-L-TS tỉnh Thanh Hóa.

Phát triển thị trƣờng giống cây trồng vật nuôi; thị trƣờng phân bón thuốc bảo

vệ thực vật, thức ăn gia súc….Tăng cƣờng các hoạt động tổ chức thị trƣờng nhƣ thúc

đẩy tiêu thụ sản phẩm theo hợp đồng, xây dựng đăng ký thƣơng hiệu sản phẩm,

tổ chức hội chợ.

Nâng cao hiệu quả xúc tiến thƣơng mại, khảo sát tìm kiếm thị trƣờng,

phối hợp với sở, ngành chức năng đăng ký thƣơng hiệu sản phẩm. Tạo điều kiện

hỗ trợ doanh nghiệp, hiệp hội khảo sát thị trƣờng, tham gia hội chợ triển lãm để

quảng bá sản phẩm, tìm kiếm thị trƣờng mới. Mở rộng việc cung cấp thông tin,

nhất là thông tin về dự báo thị trƣờng, giá cả.. Nghiên cứu xây dựng thƣơng hiệu

153

cho một số sản phẩm của tỉnh. Sớm xây dựng Website giới thiệu về những sản

phẩm nông lâm thuỷ sản gắn với các vùng du lịch, du lịch sinh thái.

Khuyến khích và hỗ trợ các doanh nghiệp, các thành phần kinh tế xúc tiến

thƣơng mại, xây dựng thƣơng hiệu, nhãn hiệu sản phẩm, thƣơng hiệu doanh

nghiệp; tìm kiếm phát triển thị trƣờng xuất khẩu thông qua các chƣơng trình xúc

tiến thƣơng mại, hội chợ, triển lãm, hội thảo, du lịch,... Kêu gọi đối tác có năng

lực đầu tƣ phát triển sản xuất nông - lâm – thuỷ sản.

Thực hiện tốt chƣơng trình “Liên kết 4 nhà” để đẩy mạnh tiêu thụ nông

sản thông qua hợp đồng. Xây dựng mạng lƣới tiêu thụ nông sản phẩm rộng

khắp, đa dạng loại hình và quy mô, khuyến khích mọi thành phần kinh tế tham

gia. Tiếp tục củng cố và nâng cao vai trò của hệ thống thƣơng mại dịch vụ.

Hƣớng dẫn, tạo điều kiện để các HTX có thể đảm nhận dịch vụ đầu ra cho nông

sản hàng hoá.

Hình thành hệ thống liên kết, hợp tác, phân công chuyên môn hoá nối liền

sản xuất với chế biến, kinh doanh, xuất nhập khẩu bảo đảm các tiêu chuẩn mà

thị trƣờng quốc tế đòi hỏi ở từng khâu, trên cơ sở phân chia hợp lý lợi nhuận và

rủi ro ở tất cả các bƣớc cho mọi đối tƣợng tham gia. Bên cạnh đó, cần khẩn

trƣơng thành lập các hiệp hội ngành hàng trong nông nghiệp, để hạn chế cạnh

tranh nội bộ và có tiếng nói bảo vệ quyền lợi chung.

3.3.6. Giải pháp về cơ chế, chính sách

Đổi mới cơ chế, chính sách trong nông nghiệp , thúc đẩy CDCCKT N-L-TS:

- Về đất đai: Rà soát quỹ đất để giao cho nông dân hoặc cho doanh nghiệp

thuê để trồng cây công nghịêp, trồng rừng; thực hiện các chính sách đồng bộ bảo

vệ quỹ đất lúa. Có cơ chế chính sách cụ thể cho phép chuyển đổi mục đích sử

dụng đất hiệu quả thấp sang trồng những loại cây có giá trị kinh tế cao hơn.

Khuyến khích thực hiện tập trung đất đai hình thành các vùng chuyên môn hóa sản

xuất nông sản hàng hóa chất lƣợng cao.

154

- Về khoa học công nghệ: Hỗ trợ phổ biến và hƣớng dẫn áp dụng quy

trình sản xuất tốt (GAP), công nghệ cao; hỗ trợ sản xuất có xác nhận. Có chính

sách hỗ trợ tiếp tục du nhập, khảo nghiệm, tuyển chọn các giống cây trồng, vật

nuôi tốt để bổ sung vào cơ cấu giống của tỉnh, đồng thời mở rộng phạm vi, quy

mô, địa điểm tại các đơn vị sản xuất giống đã đƣợc đầu tƣ bằng ngân sách, nhƣ:

Công ty cổ phần giống cây trồng và Trung tâm Nghiên cứu ứng dụng kỹ thuật

giống cây trồng tỉnh. Có các chính sách ƣu đãi cho các doanh nghiệp đầu tƣ áp

dụng các công nghệ mới, tiên tiến vào sản xuất N-L-TS. Xây dựng và nhân rộng

các mô hình sản xuất tốt, kinh doanh giỏi, có hiệu quả kinh tế cao.

- Chính sách tín dụng, thƣơng mại: Đề nghị tăng hạn mức và kéo dài kỳ

hạn cho vay vốn tín dụng phù hợp với chu kỳ sản xuất của từng đối tƣợng cây,

con. - Ban hành các chính sách ƣu đãi, khuyến khích phát triển trang trại. Đồng

bộ hoá các giải pháp và cơ chế chính sách: tiêu thụ hàng hoá, giảm giá thành và

nâng cao chất lƣợng sản phẩm để tăng sức cạnh tranh trên thị trƣờng đối với các

sản phẩm nông sản.

Ƣu tiên các doanh nghiệp đầu tƣ sản xuất liên kết khép kín đƣợc vay vốn

tín dụng với lãi suất ƣu đãi và kỳ hạn trả nợ phù hợp.

Áp dụng mức thuế suất phù hợp đối với các loại nông, lâm thủy sản thô

xuất khẩu (dăm gỗ, cà phê, hạt tiêu, mủ cao su,…) nhằm hạn chế xuất khẩu sản

phẩm thô và khuyến khích đầu tƣ công nghiệp chế biến trong nƣớc.

Hỗ trợ hoạt động XTTM, nghiên cứu và mở rộng thị trƣờng, các hoạt

động nâng cao giá trị hàng hóa trong lĩnh vực thƣơng mại (xây dựng thƣơng

hiệu, khảo sát thị trƣờng, thành lập trung tâm thƣơng mại tại các thị trƣờng trọng

điểm…).

- Đào tạo nguồn nhân lực: Đẩy mạnh công tác đào tạo, bồi dƣỡng cán bộ,

công chức của ngành nhằm xây dựng đội ngũ công chức hành chính, công chức sự

nghiệp, chuyên gia giỏi về chuyên môn và đạo đức nghề nghiệp đáp ứng nhu cầu

155

phát triển nền nông nghiệp hiện đại và hội nhập quốc tế; triển khai mạnh chƣơng

trình đào tạo nghề cho lao động , đặc biệt là đào tạo lao động làm nông nghiệp.

- Tiếp tục đẩy mạnh cải cách hành chính, nâng cao hiệu lực, hiệu quả

quản lý nhà nƣớc

Đẩy mạnh cải cách hành chính với nội dung trọng tâm là: hoàn thành việc

sắp xếp tổ chức bộ máy quản lý nhà nƣớc đảm bảo sự chỉ đạo nhanh nhạy, thông

suốt, chủ động và hiệu quả.

Triệt để đơn giản hoá thủ tục hành chính, tạo đạo kiện cho các huyện, thị

giải quyết nhanh các yêu cầu đáp ứng có hiệu quả sản xuất kinh doanh và các

hoạt động trong các lĩnh vực khác.

Tăng cƣờng năng lực cho hệ thống kiểm tra, kiểm nghiệm, thanh tra chất

lƣợng, an toàn VSTP đối với vật tƣ, sản phẩm nông lâm thuỷ sản, diêm nghiệp,

đảm bảo quyền lợi cho ngƣời tiêu dùng và nâng cao hiệu quả sản xuất,

kinh doanh.

3.3.7. Giải pháp về khoa học - công nghệ và phát triển công nghiệp chế biến

3.3.7.1. Khoa học công nghệ

Đẩy mạnh công tác nghiên cứu, ứng dụng kết quả nghiên cứu khoa học và

chuyển giao công nghệ, nâng cao năng lực khoa học công nghệ phục vụ nhu cầu

phát triển kinh tế – xã hội nói chung và sản xuất nông nghiệp nói riêng đáp ứng

yêu cầu sự nghiệp công nghiệp hoá, hiện đại hoá của tỉnh .

Ƣu tiên cho hệ thống mạng lƣới giống cây trồng vật nuôi. Chú trọng

giống lúa, lợn, bò và tạo điều kiện cho một số nông trƣờng nhân giống cao su,

cây ăn quả nhiệt đới. Riêng giống lúa, giống lợn cần hình thành mạng lới hệ

thống giống từ giống gốc nguyên chủng đến giống đại trà. Tỉnh cần xây dựng

một chƣơng tình về công tác giống.

Ứng dụng công nghệ sinh học phát triển nông-lâm-ngƣ nghiệp theo hƣớng

sản xuất hàng hoá thích nghi với điều kiện khí hậu, thời tiết, đất đai từng vùng

trên địa bàn tỉnh.

156

Rà soát lại năng lực nhiệm vụ sản xuất kinh doanh các cơ sở doanh

nghiệp nhà nƣớc có khả năng sản xuất giống; xác định quy mô yêu cầu đầu tƣ

tăng cƣờng mới để có thể ứng dụng công nghệ sinh học, bảo tồn quỹ gien, chọn

lọc phục tráng giống mới có năng suất cao, sạch bệnh. Đồng thời có chính sách

khuyến khích các tổ chức, cá nhân hộ gia đình sản xuất giỏi có đủ điều kiện sản

xuất kinh doanh giống theo quy định, dƣới sự kiểm soát của ngành chức năng.

Trong những năm trƣớc mắt cần tập trung lựa chọn giống nhập nội, sản

xuất những giống có nhu cầu lớn nhƣ giống lúa, giống cây phục vụ xuất khẩu:

cao su, đặc biệt giống lạc, chƣơng trình trồng rừng, cải tạo đàn lợn nái có chất

lƣợng chiến 60-70% đàn nái toàn tỉnh, phát triển đàn bò lai, chiếm 35-40%.

Ngoài ra còn khuyến khích mua và sản xuất giống cây ăn quả có giá trị kinh tế

cao. Tuỳ theo mỗi loại giống xây dựng hệ thống tổ chức sản xuất quản lý, quy

mô sản xuất ở mỗi cấp phù hợp. Ngoài yêu cầu vốn của Nhà nƣớc cho các cơ sở

sản xuất giống gốc cần hỗ trợ cho vùng giống nhân dân về cán bộ kỹ thuật

khuyến nông, trợ giá đầu vào, hoặc có chính sách bảo hộ khi gặp rủi ro.

Xác định hệ thống tổ chức quản lý, nhiệm vụ chức năng mỗi cấp, quy

trình kỹ thuật công nghệ ứng dụng, giải pháp thu hút nguồn vốn tài trợ của TW

và nƣớc ngoài.

Ứng dụng các thành tựu khoa học, công nghệ, chế phẩm sinh học trong

sản xuất các sản phẩm nông nghiệp sạch nhằm nâng cao chất lƣợng sản phẩm

hàng hoá phục vụ tiêu dùng và xuất khẩu.

Nghiên cứu lựa chọn áp dụng các công nghệ thích hợp với điều kiện của

tỉnh (chế biến, bảo quản nông sản, tự động hoá, xử lý bảo vệ môi trƣờng và phát

triển bền vững). Xây dựng các mô hình ứng dụng, đổi mới công nghệ mới; áp

dụng các hệ thống quản lý chất lƣợng tiên tiến có hiệu quả.

Xây dựng các Khu nông nghiệp công nghệ cao là nơi tiếp nhận, ứng dụng

và chuyển giao các tiến bộ kỹ thuật, phù hợp với điều kiện của Thanh Hoá, tạo

tiền đề cho việc phát triển nông nghiệp công nghệ cao trên địa bàn tỉnh.

157

Gắn kết hoạt động nghiên cứu ứng dụng công nghệ cao với việc đào tạo,

tập huấn kỹ thuật và xây dựng chuyển giao mô hình công nghệ cao cho các cá

nhân, tổ chức kinh tế trong lĩnh vực sản xuất nông lâm nghiệp.

3.3.7.2. Phát triển công nghiệp chế biến

Phát triển công nghiệp chế biến theo hƣớng đa dạng hoá các thành phần

kinh tế tham gia, trong đó chú trọng thành phần kinh tế tƣ nhân và hợp tác đầu

tƣ nƣớc ngoài, ƣu tiên phát triển các sản phẩm xuất khẩu. Khuyến khích các

doanh nghiệp áp dụng công nghệ mới nhằm đa dạng hoá sản phẩm và từng bƣớc

xây dựng thƣơng hiệu một số mặt hàng nông sản tiêu biểu. Trƣớc mắt cần ƣu

tiên vào một số mặt hàng nhƣ mía đƣờng, dứa, thực phẩm, thuỷ sản, đồ uống,

rau quả (dƣa chuột bao tử, ớt, khoai tây)… Chú trọng việc quy hoạch để hình

thành một số vùng sản xuất nguyên liệu tập trung, quy mô lớn tạo nguồn nguyên

liệu ổn định cho sản xuất. Đầu tƣ xây dựng hạ tầng cho các vùng chuyển đổi,

đặc biệt về thuỷ lợi; tăng cƣờng hỗ trợ nông dân về giống, vốn, vật tƣ, kỹ thuật

nhằm tạo sản phẩm chất lƣợng cao đủ tiêu chuẩn làm hàng hoá.

3.3.8. Giải pháp về nguồn nhân lực

- Liên kết, phát huy khả năng của các trƣờng Đại học, cao đẳng và dạy

nghề trên địa bàn tỉnh; tăng cƣờng liên kết trong đào tạo với các trƣờng đại học,

cao đẳng trên toàn quốc.

- Tăng cƣờng công tác tuyển chọn, đào tạo cán bộ cho cán bộ chuyên môn

cấp huyện, cán bộ xã và cán bộ thôn, bản ở vùng cao, cán bộ là ngƣời dân tộc

thiểu số, các chủ hộ, chủ trang trại và chủ các doanh nghiệp.

- Đẩy mạnh hình thức đào tạo tại chỗ, đào tạo lại thông qua các lớp học

bổ túc văn hóa, các chƣơng trình bồi dƣỡng quản lý nhà nƣớc, bồi dƣỡng lý luận

chính trị để đẩy nhanh việc đào tạo cho cán bộ cơ sở trên địa bàn tỉnh.

- Thực hiện chế độ dự bị, cử tuyển để đào tạo và tăng nhanh số cán bộ có

trình độ chuyên môn (nhất là ở vùng miền núi, vùng đồng bào dân tộc tiểu số).

158

KẾT LUẬN VÀ KIẾN NGHỊ

1. Kết luận

1.1. Chuyển dịch CCKT nói chung và chuyển, dịch CCKT nông nghiệp,

nói riêng là một đòi hỏi tất yếu của các nền kinh tế đang trong quá trình CNH-

HĐH. Có thể xem quá trình chuyển dịch CCKT là giải pháp đảm bảo thành công

các mục tiêu chiến lƣợc của quốc gia và từng địa phƣơng.

CCKTNN là quá trình phức tạp, chịu tác động bởi nhiều yếu tố khách

quan và chủ quan. Việc luận chứng để xác định đƣợc CCKTNN hợp lý là một

quá trình khoa học công phu và phải đƣợc xem xét dƣới nhiều góc độ khác nhau

cả trong lịch sử phát triển, bối cảnh hiện tại và dự báo cho tƣơng lai.

1.2. Vấn đề xác định CCKT và CDCCKTNN trong giai đoạn phát triển

mới của đất nƣớc, đáp ứng các mục tiêu chiến lƣợc của quốc gia, nhằm hoàn

thành quá trình CNH-HĐH mang tính cấp thiết đối với từng địa phƣơng trong

cả nƣớc nói chung và tỉnh Thanh Hóa nói riêng.

Thành tựu phát triển nông nghiệp mà Thanh Hóa đã đạt đƣợc trong giai

đoạn 2000-2010 gắn liền với kết quả của qúa trình CDCCKTNN theo hƣớng

CNH-HĐH: bƣớc đầu phát huy đƣợc tiềm năng thế mạnh trong nông nghiệp,

hình thành nền nông nghiệp hàng hóa; cơ sở hạ tầng đƣợc tăng cƣờng; đời sống

của đại bộ phận nông dân đƣợc cải thiện; nhiều nhân tố mới trong nông nghiệp

và xây dựng nông thôn mới xuất hiện... Những thành tựu đó góp phần rất quan

trọng vào sự ổn định và phát triển kinh tế - xã hội của tỉnh, đồng thời tiếp tục

khẳng định vị trí quan trọng của nông nghiệp Thanh Hóa.

Tuy vậy, quá trình CDCCKTNN tỉnh Thanh Hóa vẫn còn nhiều tồn tại:

quá trình chuyển dịch diễn ra còn chậm; việc ứng dụng tiến bộ khoa học, công

nghệ, nhất là về giống nhiều loại cây trồng, vật nuôi còn hạn chế; công nghiệp

chế biến và ngành nghề kém phát triển; thị trƣờng tiêu thụ nông sản hàng hoá

gặp nhiều khó khăn, khả năng cạnh tranh của nông sản phẩm hàng hoá yếu; lao

159

động dƣ thừa nhiều; cơ sở hạ tầng phục vụ sản xuất và đời sống ở một số vùng

còn rất thấp; tiềm năng đất đai, rừng biển và lao động ở một số nơi còn khai thác

bất hợp lý; đời sống của một bộ phận nông dân, nhất là ở vùng sâu, vùng xa còn

rất khó khăn. Đây cũng chính là những vấn đề của quá trình CDCCKTNN tỉnh

Thanh Hóa trong gia đoạn 2000-2010.

1.3. CDCCKTNN là nội dung lớn trong phát triển kinh tế - xã hội của cả

nƣớc cũng nhƣ của từng địa phƣơng. Quá trình này chịu tác động của nhiều

nhân tố bao gồm cả tự nhiên, kinh tế - xã hôi trong đó nổi bật nhất là các nhân tố

kinh tế - xã hội nhƣ cơ sở vật chất, hạ tầng kỹ thuật, vốn đầu tƣ, chính sách,

công nghệ... vì vậy, để góp phần thúc đẩy quá trình CDCCKTNN tỉnh Thanh

Hóa giai đoạn đến năm 2020, luận án đã nêu ra các giải pháp về vốn đầu tƣ, về

nguồn nhân lực, các giải pháp về khoa học, công nghệ, và cơ chế chính sách.

2. Kiến nghị

2.1.Cần tiếp tục nghiên cứu sâu hơn nữa đối với những vấn đề về

CCKTNN, đặc biệt là việc xây dựng các tiêu chí đánh giá CDCCKTNN và mối

quan hệ giữa các thành phần kinh tế nông nghiệp, để có những điều chỉnh kịp

thời đối với quá trình chuyển dịch CCKT khu vực này trong giai đoạn tiếp theo;

2.1.Tiếp tục nâng cao nhận thức về vị trí, vai trò của nông nghiệp, nông

dân, nông thôn trong bối cảnh phát triển mới của đất nƣớc;

2.3. Hình thành một cách có hệ thống các quan điểm lý luận về phát triển

nông nghiệp, nông dân, nông thôn;

3.4.Tạo cơ chế, chính sách phát triển đối với nông nghiệp, một cách đồng bộ, hiệu quả mang tính đột phá đặc biệt các cơ chế chính sách trong đầu tƣ hạ tầng kỹ thuật, phát triển nguồn nhân lực, khoa học kỹ thuật, nâng cao dân trí…để làm tiền đề cho quá trình chuyển dịch cơ cấu hƣớng đến một CCKTNN hợp lý, hiệu quả cao./.

160

DANH MỤC CÁC CÔNG TRÌNH ĐÃ CÔNG BỐ CỦA TÁC GIẢ

1. Lê Kim Chi, Nguyễn Văn Phú, 2007, “Những khác biệt về điều kiện địa lý

lãnh thổ và vấn đề chính sách phát triển đối với các vùng nghèo ở nƣớc ta”,

Tạp chí khoa học trường Đại học Sư phạm Hà Nội, số 5/200,Tr. 78-83

2. Lê Kim Chi, Nguyễn Văn Phú, 2007, “khác biệt về điều kiện địa lý lãnh thổ

việt nam- ý nghĩa của nó đối với việc hoạc định phát triển kinh tế ở Việt

Nam”, Tạp chí khoa học trường Đại học Sư phạm Hà Nội, số 5/2007, Tr.

120-125

3. Lê Kim Chi, 2009, “Thực trạng và định hƣớng CDCCKTNN, nông thôn

4. Lê Kim Chi, 2010, “Định hƣớng CDCCKTNN tỉnh Thanh Hóa trong giai

tỉnh Thanh Hóa”, Tạp chí Kinh tế và dự báo, số 23/2009, Tr 42-43

đoạn 2011-2020”, Tạp chí Kinh tế và dự báo, số 8/2010, Tr26-28.

161

DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢO

Tiếng Việt

1. Vũ Hải Bình, 1994, “Chuyển đổi CCKT ở các nƣớc Châu Á”, Tạp chí

Thông tin kinh tế kế hoạch, số 9, tr 29-31.

2. Trịnh Long Biên, 2002, “Chuyển dịch CCKT theo hƣớng công nghiệp hóa,

hiện đại hóa ở Lai Châu”, Tạp chí Cộng sản, số 2, tr 39-43.

3. Bộ Ngoại giao, 1997, “Công nghiệp hoá và chiến lược tăng trưởng dựa trên

xuất khẩu” NXB Chính trị quốc gia.

4. Bộ Nông nghiệp và phát triển nông thôn, 2012, “Đề án Tái cơ cấu ngành

nông nghiệp theo hướng tăng giá trị gia tăng và phát triển bền vững”

5. Thái Bá Cẩn, 1999, “Định hƣớng đầu tƣ chuyển dịch CCKT Việt Nam giai

đoạn 2001-2010”. Tạp chí Tài chính, số 9, tr 15-17.

6. Phùng Sỹ Các, 1994, “Về chuyển dịch CCKT ở Thanh Hoá”, Tạp chí Kinh

tế và dự báo, số 8, tr 23-24.

7. Trần Văn Chử chủ biên, 2000, “Kinh tế học phát triển”, Nxb Chính trị

Quốc gia, Hà Nội.

8. Nguyễn Cúc; Nguyễn Văn Đỉnh; Hồ Văn Vĩnh, 1997, “Tác động của nhà

nước nhằm chuyển dịch CCKT theo hướng công nghiệp hóa - hiện đại hóa

ở nước ta hiện nay”. NXB Chính trị quốc gia.

9. Nguyễn Cúc (chủ biên), 1997 , “Tác động của Nhà nước nhằm chuyển dịch

cơ cấu theo hướng công nghiệp hoá, hiện đại hoá ở nước ta hiện nay”.

NXB Chính trị quốc gia.

10. Nguyễn Sinh Cúc, 2002, “Chuyển dịch CCKT và lao động - Thực trạng và

giải pháp”. Tạp chí Lao động và xã hội, số 188, tr 21-24.

11. Nguyễn Sinh Cúc, 1993, “Thực trạng CCKT sau 5 năm thực hiện Nghị

quyết 10 (1988-1992)”. Tạp chí Kinh tế và dự báo, số 5, tr 16-17.

12. Nguyễn Sinh Cúc, 2002, “Chuyển dịch CCKT và lao động ”, Tạp chí Cộng

sản, số 14, tr 43-46.

162

13. Nguyễn Sinh Cúc, 2002, “Vai trò của Nhà nƣớc trong chuyển đổi cơ cấu

sản xuất nông, lâm nghiệp và thuỷ sản năm 2001”. Tạp chí Lao động và xã

hội, số 182, 183, 184, tr 80-82.

14. Vũ Thị Kim Cúc, 2012, “Nghiên cứu CDCCKTNN ở Hải Phòng”, trƣờng

ĐHSP TP Hồ Chí Minh, Luận án Tiến sĩ.

15. Mai Ngọc Cƣờng chủ biên, 1997, “Lịch sử các học thuyết kinh tế”,

Nxb Giáo dục.

16. Lâm Chí Dũng, 2003, “Chuyển dịch cơ cấu ngành nghề hộ miền Trung,

những xu hƣớng chủ yếu”. Tạp chí Kinh tế và dự báo, số 7, tr 25-26.

17. Nhân Đạo, 1994, “CDCCKTNN, : những thành tựu bƣớc đầu - những vấn

đề đặt ra”. Tạp chí Thông tin kinh tế kế hoạch, số 10, tr 27-30.

18. Nguyễn Điền, 1994, “CCKT ở những nƣớc công nghiệp hoá và vấn đề

chuyển dịch CCKT ở Việt Nam”. Tạp chí Những vấn đề kinh tế thế giới,

số 3, tr 13-17.

19. Đảng Cộng sản Việt Nam, 1996, “Văn kiện Đại hội Đại biểu toàn quốc lần

thứ VIII”. NXB Chính trị Quốc gia.

20. Nguyễn Định, 2002, “CDCCKTNN trong xu thế hội nhập toàn cầu”, Tạp

chí Giáo dục lý luận, số 8, tr 51-54.

21. Phạm Ngọc Đỉnh, 2002, “Vấn đề chuyển dịch CCKT hợp lý phát triển nông

nghiệp và Đồng bằng sông Cửu Long hiện nay”. Tạp chí Thương mại,

số 2, tr 2-9.

22. Lê Huy Đức, 1996, “Phát triển công nghiệp và dịch vụ - một hƣớng thức

đẩy chuyển dịch CCKT cả nƣớc”. Tạp chí Công nghiệp, số 6, tr 18-19.

23. Lê Khoa, 2000. “CCKT Việt Nam: Chiều hƣớng chuyển dịch và phƣơng

hƣớng giải quyết”. Tạp chí Phát triển kinh tế, số 121, tr 4-7.

24. Vũ Văn Hà (chủ biên), 2003, “Điều chỉnh CCKT Nhật Bản trong bối cảnh

toàn cầu hoá”, NXB Khoa học xã hội.

163

25. Nguyễn Thị Bích Hƣờng, 2002, “Một số vấn đề về mở cửa, hội nhập kinh tế

quốc tế và sự biến đổi cơ cấu ngành kinh tế ở Nhật Bản”. Tạp chí Kinh tế

Châu Á – Thái Bình Dương, số 5, tr 28-36.

26. Trần Ngọc Hiên, 1987, “Sự hình thành CCKT trong chặng đường đầu của

thời kỳ quá độ”. NXB Sự thật.

27. Lê Tố Hoa, 2003, “Kinh nghiệm về CDCCKTNN hƣớng về xuất khẩu của

Thái Lan”. Tạp chí Kinh tế và phát triển, số 76, tr 54-56.

28. Minh Hoài, 1993, “Các giải pháp cải biến CCKT ”. Tạp chí Thông tin kinh

tế kế hoạch, số 12, tr 41-42.

29. Đinh Phi Hổ (chủ biên), 2006, “Kinh tế phát triển”, NXB Thống kê

TPHCM

30. Võ Văn Giảng, 2000, “CDCCKTNN các tỉnh miền Trung theo định hƣớng

công nghiệp hoá, hiện đại hoá”. Tạp chí Kinh tế và phát triển, số 35,

tr 24-28.

31. Võ Văn Giảng, 2000, “CDCCKTNN các tỉnh miền Trung theo định hƣớng

công nghiệp hóa, hiện đại hóa”, Tạp chí Kinh tế và Phát triển, số 35,

tr 24-28.

32. Ngô Đình Giao, 1993, “Bàn về những quan điểm chuyển dịch CCKT theo

hƣớng công nghiệp hóa nền kinh tế quốc dân”, Tạp chí Kinh tế và Dự báo,

Số 1, tr 18-19.

33. GS.TS Ngô Đình Giao, 1994, “Chuyển dịch CCKT theo hướng công nghiệp

hoá nền kinh tế quốc dân”, tập 2, Nhà xuất bản chính trị Quốc gia.

34. Ngô Đình Giao, Vũ Thanh Bình, Nguyễn Đức Bình, Trƣơng Minh Cứ,

1994, “Chuyển dịch CCKT theo hướng công nghiệp hóa - hiện đại hóa nền

kinh tế quốc dân”.

35. Ngô Đình Giao, 1999, “Chuyển dịch CCKT hƣớng mạnh về xuất khẩu và

mở rộng thị trƣờng tiêu thụ trong nƣớc”, Tạp chí thông tin lý luận, số 11,

tr16-19.

164

36. Ngô Đình Giao, 1999, “Chuyển dịch CCKT hƣớng mạnh về xuất khẩu và

mở rộng thị trƣờng tiêu thụ trong nƣớc”. Tạp chí Thông tin lý luận, số 11,

tr 16-19.

37. Trần Du Lịch, 2003, “Hƣớng chuyển dịch CCKT Thành phố Hồ Chí Minh”.

Tạp chí Thương mại, số 16, tr 13-14.

38. Đỗ Long, Vũ Dũng (chủ biên), 2002, “Tâm lý nông dân trong thời kỳ đầu

phát triển kinh tế thị trường”, NXB Khoa học xã hội.

39. Phạm Hƣng Long, Nguyễn Nhƣ Diệm (biên dịch), 1992, “Kinh tế Nhật Bản

sau chiến tranh thế giới thứ hai”. NXB Khoa học xã hội.

40. Ngô Thắng Lợi, 2012, “Giáo trình kinh tế phát triển”, NXB Đại học Kinh tế

quốc dân.

41. Nguyễn Trung Lợi, 2002, “Chuyển dịch cơ cấu kinh tế, cơ cấu cây trồng ở

Yên Bái”. Tạp chí Thị trường giá cả, số 7, tr 12-13.

42. Phạm Thị Xuân Mai, 2003, “Những thay đổi chủ yếu trong CCKT Nhật Bản

từ năm 1960 đến nay”. Tạp chí nghiên cứu Nhật Bản và Đông Bắc Á, số 3,

tr 7-11.

43. Đào Lê Minh, Trần Hồng Lan (biên dịch), 1996, “Phát triển kinh tế - xã hội

ở Việt Nam: Chiến lược cho những năm 1990”. NXB Chính trị quốc gia.

44. Nguyễn Đình Nam, Nguyễn Thế Nhã, 1993, “Chuyển dịch cơ cấu nông –

lâm – thủy sản theo hƣớng sản xuất hàng hóa”, Tạp chí Kinh tế và Dự báo,

Số 6, tr 8-9.

45. Đỗ Hoài Nam (chủ biên), 1996, “Chuyển định CCKT ngành và phát triển

các ngành trọng điểm, mũi nhọn ở Việt Nam”, NXB Khoa học xã hội,

Hà Nội.

46. Đỗ Hoài Nam; Trần Đình Thiên; Bùi Tất Thắng,1996, “Chuyển dịch

CCKT ngành và phát triển các ngành trọng điểm, mũi nhọn ở Việt Nam”.

47. Nguyễn Thế Nhã, 1994, “Những kinh nghiệm CDCCKTNN theo hƣớng

công nghiệp hoá ở những nƣớc trong khu vực”. Tạp chí Hoạt động khoa

học, số 3, tr 36-37.

165

48. Lê Thị Nghệ, “Chuyển đổi CCKTNN - xu hướng và yêu cầu”, Viện kinh

tế nông nghiệp, Bộ NN&PTNT

49. Phan Công Nghĩa, 2007, “Cơ cấu kinh tế, chuyển dịch CCKT và nghiên cứu

thống kê cơ cấu kinh tế, chuyển dịch cơ cấu kinh tế”. NXB Đại học Kinh tế

Quốc dân.

50. Dƣơng Ngọc, 2003, “CCKT , nông, lâm nghiệp và thuỷ sản - sự chuyển

dịch và hạn chế, bất cập”. Tạp chí Nghiên cứu kinh tế, số 3, tr 64-67.

51. Dƣơng Ngọc, 2003, “CCKT , nông, lâm nghiệp và thuỷ sản-sự chuyển dịch

và hạn chế bất cập”. Tạp chí Nghiên cứu kinh tế, số 3, tr 64-67.

52. Nguyễn Đình Phan, 1998, “Quan điểm và giải pháp thúc đẩy chuyển dịch

CCKT và phát triển các ngành trọng điểm, mũi nhọn”. Tạp chí Giáo dục lý

luận, số 3, tr 3-7.

53. Nguyễn Đình Phan, Nguyễn Văn Phúc, 1993, “Tổ chức quan hệ gia công

nhằm nhằm phát triển công nghiệp trong quá trình chuyển dịch CCKT

nƣớc ta hiện nay”. Tạp chí Kinh tế và dự báo, số 11, tr 18-19,24.

54. Nguyễn Minh Phong, 1997. “Thái Lan điều chỉnh cơ cấu nhằm vƣợt qua

khủng hoảng”. Thông tin phục vụ lãnh đạo, số 24, tr 7-31.

55. Trì Điền Triết Phu, Hồ Hân, 1997,“Đài Loan - Nền kinh tế siêu tốc và bức

tranh cho thế kỷ sau”. NXB Chính trị quốc gia.

56. Tào Hữu Phùng, 2002, “Một số giải pháp nâng cao hiệu quả chuyển đổi

CCKT ở nƣớc ta hiện nay”. Tạp chí Cộng sản, số 27, tr 14-19.

57. Trần Anh Phƣơng, 2006, “Chuyển dịch CCKT - thực trạng và những vấn đề

đặt ra”, Tạp chí cộng sản.

58. Mai Hà Phƣơng, 2008, “Nghiên cứu chuyển đổi cơ cấu cây trồng lâu năm ở

tỉnh Lâm Đồng”, trƣờng ĐHSP HN, Luận án Tiến sĩ.

59. Trịnh Huy Quách, 1998, “Thực trạng chuyển dịch CCKT ở Việt Nam trong

những năm đổi mới”. Tạp chí Ngân hàng, số 3, tr 7-12.

166

60. Nguyễn Vinh Quang, 1994, “Cơ cấu nghề nghiệp ở những địa bàn thuần

nông đồng bằng Bắc Bộ”. Thông tin khoa học lao động và xã hội, số 10,

tr 5-8.

61. Phạm Thái Quốc, “Trung Quốc - Quá trình công nghiệp hoá trong 20 năm

cuối thế kỷ XX”, Nxb Khoa học xã hội, Hà Nội, 2001.

62. Đinh Đức Sinh, 1996, “Chuyển dịch CCKT sau 10 năm đổi mới (1986-

1995)”. Tạp chí Nghiên cứu kinh tế, số 6, tr 3-6.

63. Nguyễn Thị Sinh, 1997, “Những nhân tố ảnh hƣởng tới sự chuyển dịch

CCKT ở Đồng bằng sông Hồng”. Tạp chí Giáo dục lý luận, số 2, tr 34-36.

64. Lê Quốc Sử, 2001 ,“Chuyển dịch cơ cấu và xu hướng phát triển kinh tế

nông nghiệp Việt Nam theo hướng công nghiệp hoá, hiện đại hoá từ thế kỷ

XX đến thế kỷ XXI trong thời đại kinh tế tri thức”. NXB Thống kê.

65. Hà Văn Sự, 2002, “Phát triển kinh tế phục vụ du lịch góp phần

CDCCKTNN nƣớc ta hiện nay”. Tạp chí Giáo dục lý luận, số 6, tr 17-19.

66. Võ Xuân Tâm, 1993, “Các học thuyết phát triển với chính sách cơ cấu

ngành ở Việt Nam hiện nay”. Tạp chí Phát triển kinh tế, số 34, tr 26-27.

67. Nguyễn Công Tạn, 2002, “Vài suy nghĩ về CDCCKTNN của nƣớc ta”. Tạp

chí Ngân hàng, số 5, tr 1-3.

68. Nguyễn Minh Tân, 2002, “Một số đánh giá về chuyển dịch CCKT thời gian

qua và những kiến nghị”. Thông tin phục vụ lãnh đạo, số 8, tr 7-18.

69. Vũ Đình Tích, 2003, “Vài nét về mô hình cơ cấu nông nghiệp theo hƣớng

đô thị ”. Tạp chí Kinh tế và dự báo, số 12, tr 15-17.

70. Nguyễn Xuân Thảo, 1994, “Nghiên cứu chuyển đổi cơ cấu nông, lâm thủy

sản”. Tạp chí Kinh tế và dự báo, số 1, tr 11-12.

71. Bùi Tất Thắng, 1993, “Sự chuyển dịch cơ cấu ngành trong quá trình công

nghiệp hoá của các nền kinh tế mới công nghiệp hoá ở Đông Á và Việt

Nam”. Luận án phó tiến sĩ kinh tế - chính trị.

167

72. Bùi Tất Thắng, 1994, “Sự chuyển dịch cơ cấu ngành kinh tế trong thời kỳ

CNH của các nước NIEs Đông Á và Việt Nam”, NXB Khoa học xã hội

Hà Nội.

73. Bùi Tất Thắng (chủ biên), 1997 ,“Các nhân tố ảnh hưởng tới sự chuyển

dịch cơ cấu ngành kinh tế trong thời kỳ công nghiệp hoá ở Việt Nam”.

NXB Khoa học xã hội.

74. Bùi Tất Thắng; Lê Bộ Lĩnh; Nguyễn Ngọc Quang; Phan Sỹ Mẫn; Cù Chi

Lợi, 1997, “Các nhân tố ảnh hưởng tới sự chuyển dịch cơ cấu ngành kinh

tế trong thời kỳ công nghiệp hóa ở Việt Nam”.

75. Bùi Tất Thắng, 1999, “Về một mô hình phát triển kinh tế bền vững ở các

nƣớc ASEAN”. Tạp chí Thông tin lý luận, số 3 (253), Tháng 3/1999.

76. Bùi Tất Thắng,1999, “Tăng trƣởng kinh tế và phân phối thu nhập ở Việt

Nam”. Tạp chí Nghiên cứu kinh tế, số 6 (253), Tháng 6/1999.

77. Bùi Tất Thắng (chủ biên), 2006, “Chuyển dịch cơ cấu kinh tế ngành ở Việt

Nam”, NXB Khoa học xã hội.

78. Tạ Đình Thi, 2006, “Chuyển dịch CCKT tác động đến sự phát triển bền

vững ở vùng Kinh tế trọng điểm Bắc Bộ”. Trƣờng Đại học Kinh tế Quốc

dân, Luận án Tiến sỹ kinh tế.

79. Nguyễn Đình Thiên và tập thể tác giả, “Công nghiệp hoá, hiện đại hoá đất

nước”, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội - 2001

80. Nguyễn Viết Thịnh, Đỗ Thị Minh Đức, 2001,“Dân số – Tài nguyên – Môi

trường”. Nhà xuất bản Giáo dục.

81. Nguyễn Viết Thịnh, Đỗ Thị Minh Đức, 2002,“Giáo trình địa lý kinh tế – xã

hội Việt Nam”. Nhà xuất bản Giáo dục.

82. Nguyễn Văn Thiều, 1994, “Các mô hình làng xã mới và sự chuyển dịch

kinh tế ”. Tạp chí Nghiên cứu kinh tế, số 3, tr 15-21.

83. Lê Thông (chủ biên), Nguyễn Văn Phú, Nguyễn Minh Tuệ, 2001, “Địa lý

kinh tế – xã hội Việt Nam”. Nhà xuất bản Giáo dục.

168

84. GS. TS. Trần Văn Thọ, 1997, “Công nghiệp hoá Việt Nam trong thời đại

Châu Á - Thái Bình Dương”. NXB TP Hồ Chí Minh – Thời Báo Kinh tế

Sài Gòn và VAPEC.

85. Nguyễn Thị Thơm, 2000, “Phát triển khoa học và công nghệ - giải pháp

quan trọng thúc đẩy chuyển dịch CCKT ở nƣớc ta”. Tạp chí Phát triển kinh

tế, số 121, tr 8-9.

86. Hà Thuý, 2002, “Vai trò của thƣơng mại trong chuyển dịch cơ cấu kinh tế”.

Tạp chí Thương mại, số 2, tr 10-11.

87. TS Lê Văn Toàn (Chủ biên),1997, “Tình hình kinh tế Việt Nam 1986 -1991 trên

cơ sở số liệu của hệ thống tài khoản quốc gia”. NXB Thống kê, Hà Nội.

88. Lƣu Ngọc Trịnh, 2003, “Cải tổ CCKT Nhật Bản: định hƣớng tiến trình và trở

ngại”. Tạp chí Những vấn đề kinh tế thế giới, số 4 (tr 18-27), số 5 (tr 31-40).

89. Nguyễn Kế Tuấn, 2001, “Về chuyển dịch CCKT trong điều kiện toàn cầu

hoá và phát triển kinh tế tri thức”. Tạp chí Công nghiệp, số 5, tr 13-15.

90. Nguyễn Minh Tuệ (chủ biên), Nguyễn Viết Thịnh, Lê Thông, 2007, “Địa lý

kinh tế xã hội đại cương”. NXB ĐHSP.

91. Trần Văn Tùng, 1999, “Chuyển đổi CCKT thế giới và những vấn đề đặt ra

đối với các nƣớc đang phát triển”. Tạp chí Thông tin lý luận, số 10, tr 42-45.

92. Nguyễn Ngọc Tƣơng, 2003, “CDCCKTNN – ở Hà Tĩnh”, Tạp chí Quản lý

nhà nước, số 92, tr 39-42.

93. Hoàng Văn Tƣớc, 1998, “Mục tiêu chuyển dịch CCKT ở nƣớc ta hiện nay”.

Tạp chí Quản lý Nhà nước, số 6, tr 12-15.

94. Ngô Doãn Vịnh, Nguyễn Văn Phú, 1997, “Xác định CCKT lãnh thổ của Việt

Nam theo hướng phát triển có trọng điểm”, NXB Chính trị quốc gia, Hà Nội.

95. Ngô Doãn Vịnh, 2003, “Ngiên cứu Chiến lược và Qui hoạch phát triển KT -

XH– Học hỏi và sáng tạo” - Nhà xuất bản Chính trị Quốc gia.

96. Ngô Doãn Vịnh, 2006, “Những vấn đề chủ yếu về kinh tế phát triển”. Nhà

xuất bản Chính trị Quốc gia.

169

97. Viện Chiến lƣợc Phát triển, 2004, “Qui hoạch phát triển KT -XH: Một số

vấn đề lý luận và thực tiễn”. Nhà xuất bản Chính trị Quốc gia.

98. Viện Chiến lƣợc phát triển, 2001 , “Cơ sở khoa học của một số vấn đề trong

chiến lược phát triển kinh tế - xã hội Việt Nam đến năm 2010 và tầm nhìn

2020”, NXB Chính trị quốc gia, Hà Nội.

99. Viện Chiến lƣợc phát triển, 1998, “Lựa chọn và thực hiện chính sách phát

triển kinh tế ở Việt Nam”, NXB Chính trị quốc gia.

100. Viện Khoa học kỹ thuật nông nghiệp Việt Nam, 2004, “Nghiên cứu luận cứ

khoa học để CDCCKTNN, theo hướng công nghiệp hóa, hiện đại hóa”, Đề

tài khoa học cấp Nhà nƣớc, mã số KC 07-17.

101. Lê Anh Vũ, 2000, “Các nhân tố ảnh hƣởng đến chuyển dịch CCKT Tây

Bắc”. Tạp chí Nghiên cứu kinh tế, số 9, tr 44-49.

102. Lê Anh Vũ, 2001,“Chuyển dịch CCKT Tây Bắc trong quá trình công

nghiệp hoá, hiện đại hoá”. Luận án Tiến sỹ Kinh tế - chính trị.

103. Nguyễn Trọng Xuân, 1996, “Chuyển dịch CCKT trong thời kỳ công nghiệp

hoá của Singapore”. Tạp chí Những vấn đề kinh tế thế giới, số 6. tr 19-25.

104. Hồ Thị Hải Yến, 1997, “Chuyển dịch CCKT theo hƣớng thúc đẩy xuất

khẩu: Kinh nghiệm các nƣớc và vấn đề của Việt Nam”. Tạp chí Kinh tế và

phát triển, số 18, tr 20-22.

105. Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ VIII, NXB Chính trị Quốc gia.

106. Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ IX, NXB Chính trị Quốc gia.

107. Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ X, NXB Chính trị Quốc gia.

108. Tổng cục Thống kê, Niên giám thống kê các năm 2000, 2005, 2010. NXB

Thống kê.

109. Cục thống kê tỉnh Thanh Hoá. Niên giám thống kê 1996, 2000, 2005, 2008.

110. Nghị quyết số 06-NQ/TW, ngày 10/11/1998 của Bộ Chính trị về một số

vấn đề phát triển nông nghiệp và nông thôn.

111. Văn kiện Đại hội Đảng Cộng sản Việt Nam lần thứ VI (1986), lần thứ IX

(2001) và lần thứ X (2006), NXB Chính trị Quốc gia, Hà Nội.

170

112. Tỉnh ủy-HĐND- UBND Tỉnh Thanh Hóa, Địa chí Thanh Hóa, tập III, Kinh

tế. NXB Chính trị Quốc gia.

113. UBND Tỉnh Thanh Hóa, Quy hoạch tổng thể phát triển kinh tế - xã hội giai

đoạn 1996-2000.

114. UBND Tỉnh Thanh Hóa, Quy hoạch tổng thể phát triển kinh tế - xã hội giai

đoạn 2011-2020.

115. UBND Tỉnh Thanh Hóa, Quy hoạch phát triển ngành Nông nghiệp tỉnh

Thanh Hóa đến năm 2020.

116. UBND Tỉnh Thanh Hóa, Quy hoạch phát triển các vùng sản xuất rau an

toàn vùng tập trung tỉnh Thanh Hóa đến năm 2020.

117. UBND Tỉnh Thanh Hóa, Quy hoạch trồng cây cao su tỉnh Thanh Hóa đến

năm 2015.

118. UBND Tỉnh Thanh Hóa, Quy hoạch phát triển ngành thủy sản tỉnh

Thanh Hóa đến năm 2020.

119. UBND Tỉnh Thanh Hóa, Quy hoạch 3 loại rừng tỉnh Thanh Hóa giai đoạn

2006-2015

120. Quyết định số 114/QĐ-TTg ngày 28/9/2009 của Thủ tƣớng Chính phủ về

việc phê duyệt Quy hoạch tổng thể phát triển kinh tế - xã hội tỉnh Thanh

Hóa giai đoạn đến năm 2020.

121. Báo cáo chính trị Đại hội Đảng bộ tỉnh Thanh Hóa nhiệm kỳ 1996-2000.

122. Báo cáo chính trị Đại hội Đảng bộ tỉnh Thanh Hóa nhiệm kỳ 2001-2005.

123. Báo cáo chính trị Đại hội Đảng bộ tỉnh Thanh Hóa nhiệm kỳ 2006-2010.

124. Một số báo điện tử và trang web: Báo điện tử ĐCS Việt Nam, Nhân dân

điện tử, Tạp chí Cộng sản điện tử, Thời báo Kinh tế Việt Nam điện tử, Đầu

tƣ nƣớc ngoài, Bộ Công thƣơng, Bộ Tài nguyên và Môi trƣờng, UBND tỉnh

Thanh Hóa...

171

Tiếng Anh

125. Kwang Suk Kim, Micheal Roemer, “Studies in the Modernization of the Republic of Korea”. Harvard University Press, 1981.

126. M.I.Ansari, “Canadian Manufacturing: An Intersector and Intrasector Analysis of Structural Change”, The Asian Economic Review, the second, 1993.

127. Peter B. Dixon, Alan A. Powell, “Structural Adaptation in an Ailing Macroeconomy”. Melbourne University Press, 1979.

128. Sarah Cook, Juzhong Zhuang, Shujie Yao, “The Chinese Economy under Transition”, Macmillan Press LTD, 2000.

129. “Vietnam Development Report 2004: Poverty”. Joint Donor Report to the Vietnam Consultative Group Meeting, Hanoi, December 2-3, 2003.

172

PHỤ LỤC

173

Bảng 1. Diện tích gieo trồng các loại cây trồng tỉnh Thanh Hóa giai đoạn 2000-2010

Tăng (+), giảm (-)

2000

2010

(1000ha)

Mục

1000 ha

1000 ha

2010 so với 200

448,2

462,4

14,2

Tổng cộng

415,8

433,1

17,3

1.Diện tích cây hàng năm

340,3

336,3

-4,0

Diện tích cây lương thực

303,8

309,5

5,7

Cây có hạt

257,4

255,1

-2,3

Lúa

46,4

54,4

8

Ngô

36,5

26,8

-9,7

Cây lấy bột

24,4

11,5

-12,9

Khoai lang

12,1

15,3

3,2

Sắn

22,8

37,5

14,7

Rau, đậu các loại

52,7

59,3

6,6

Diện tích cây CN hàng năm

0,1

0,2

0,1

Đay

3,6

4,3

0,7

Cói

28,8

30,3

1,5

Mía

14,2

15

0,8

Lạc

3,3

3,4

0,1

Vừng

2,7

6

3,3

Đậu tƣơng

0,1

0

-0,1

Thuốc lá

32,4

29,3

-3,1

2.Diện tích cây lâu năm

13,3

12,5

-0,8

Diện tích cây CN

0,1

0,6

0,5

Chè

3,4

0

-3,4

Cà phê

7,7

10,9

3,2

Cao su

2,1

1,1

-1,0

Dừa

19,1

16,8

-2,3

Diện tích cây ăn quả

Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa 2001, 2011; Quy hoạch phát

triển các vùng sản xuất rau tập trung tỉnh Thanh Hóa đến năm 2020

174

Trong đó

Cây CN

Cây CN

Lƣơng thực

Rau đậu

Cây khác

Tổng số

hàng năm

lâu năm

Cây ăn quả

Năm

Bảng 2. Giá trị sản xuất ngành trồng trọt theo giá thực tế phân theo nhóm cây trồng

ĐVT: Tỷ đồng

2001

3.603,5

2.344,0

189,9

585,5 63,3 107,4

313,4

2002

3.876,4

2.547,3

113,6

714,2 67,9 122,2

311,2

2003

3.967,7

2.661,9

136,5

662,8 22,1 175,6

368,8

2004

4.418,0

3.138,6

120,0

696,3 16,8 106,2

340,1

2005

5.332,5

3.631,8

313,8

814,6 50,3 102,3

491,7

2006

5.499,2

3.803,0

226,9

974,5 51,3 113,5

330,0

2007

6.421,6

4.351,7

289,4

1.204,7 76,6 196,2

297,6

2008

10.170,7

6.965,9

493,1

1.599,9 176,4 326,6

608,8

2009

11.049,0

7.231,2

881,9

1.498,3 155,6 367,5

914,5

2010

12.560,5

8.083,9

1.058,1

1.901,5 182,2 546,3

788,5

Cơ cấu (Tổng số = 100) -%

100,0

65,0

5,3

16,2

1,8

8,7

3,0

2001

100,0

65,7

2,9

18,4

1,8

8,0

3,2

2002

100,0

67,1

3,4

16,7

0,6

7,8

4,4

2003

100,0

71,0

2,7

15,8

0,4

7,7

2,4

2004

100,0

68,1

5,9

15,3

0,9

7,9

1,9

2005

100,0

69,2

4,1

17,7

0,9

6,0

2,1

2006

100,0

67,8

4,5

18,8

1,2

4,6

3,1

2007

100,0

68,5

4,8

15,7

1,7

6,1

3,2

2008

100,0

65,4

8,0

13,6

1,4

8,3

3,3

2009

100,0

15,1

64,4

1,5

6,3

4,3

2010

8,4 Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa 2001 và 2011

175

Bảng 3. Diện tích, sản lƣợng lúa tỉnh Thanh Hóa năm 2000 và 2010 phân theo huyện/thị xã/thành phố

2000

2010

2010 so với 2000 (+) Tăng; (-) giảm

Huyện/thị xá/thành phố

Diện tích

Diện tích (ha)

Sản lƣợng (tấn)

Diện tích (ha)

Sản lƣợng (tấn)

Sản lƣợng (tấn)

Tổng số

Thành phố Thanh Hoá Thị xã Sầm Sơn Thị xã Bỉm Sơn Huyện Thọ Xuân Huyện Đông Sơn Huyện Nông Cống Huyện Triệu Sơn Huyện Quảng Xƣơng Huyện Hà Trung Huyện Nga Sơn Huyện Yên Định Huyện Thiệu Hoá Huyện Hoằng Hoá Huyện Hậu Lộc Huyện Tĩnh Gia Huyện Vĩnh Lộc Huyện Thạch Thành Huyện Cẩm Thuỷ Huyện Ngọc Lặc Huyện Lang Chánh Huyện Nhƣ Xuân Huyện Nhƣ Thanh Huyện Thƣờng Xuân Huyện Bá Thƣớc Huyện Quan Hoá Huyện Quan Sơn Huyện Mƣờng Lát

20.717 1.914 7.316 76.380 57.098 87.119 82.109 102.688 51.190 47.120 95.039 82.066 87.158 53.470 34.150 35.642 24.990 29.227 24.600 8.375 11.893 21.890 13.852 22.745 6.474 4.564 6.053

3.132 484 1.424 15.616 11.572 21.025 20.468 19.924 12.677 9.824 19.743 17.959 16.404 11.054 10.440 9.476 9.560 7.570 6.900 2.433 3.702 6.008 4.628 5.136 2.232 1.986 3.716

4.740 604 1.688 15.493 12.096 19.691 20.374 21.592 12.525 8.927 18.857 18.159 17.586 11.391 11.339 8.599 8.551 7.662 6.801 2.468 3.718 5.815 5.049 6.500 2.521 1.839 2.832

(ha) -2.324 300.788 -1.608 -4.100 -120 -316 -264 -1.460 123 23.644 -524 14.194 1.334 33.574 94 40.733 -1.668 12.138 152 17.581 897 3.247 886 32.626 -200 30.680 -1.182 10.992 -337 8.985 -899 10.948 877 18.899 1.009 16.288 -92 5.252 99 6.652 -35 1.792 -16 4.392 193 4.877 -421 5.938 -1.364 145 -289 1.215 147 2.326 884 -452

257.417 1.095.840 255.093 1.396.628 16.617 1.598 5.856 100.024 71.292 120.693 122.842 114.826 68.771 50.367 127.665 112.746 98.150 62.455 45.098 54.541 41.278 34.479 31.252 10.167 16.285 26.767 19.790 22.890 7.689 6.890 5.601 Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa 2001 và 2011

176

Năm 2010

Năm 2000

Bảng 4. Diện tích, năng suất, sản lƣợng ngô tỉnh Thanh Hóa năm 2000 và 2010 phân theo huyện/thị xã/thành phố (ĐVT: Ha)

Huyện/thị xã/thành phố

DT (ha) NS (tạ/ha) SL (tấn) DT (ha) NS (tạ/ha) SL (tấn)

Tổng số Thành phố Thanh Hoá Thị xã Sầm Sơn Thị xã Bỉm Sơn Huyện Thọ Xuân Huyện Đông Sơn Huyện Nông Cống Huyện Triệu Sơn Huyện Quảng Xƣơng Huyện Hà Trung Huyện Nga Sơn Huyện Yên Định Huyện Thiệu Hoá Huyện Hoằng Hoá Huyện Hậu Lộc Huyện Tĩnh Gia Huyện Vĩnh Lộc Huyện Thạch Thành Huyện Cẩm Thuỷ Huyện Ngọc Lặc Huyện Lang Chánh Huyện Nhƣ Xuân Huyện Nhƣ Thanh Huyện Thƣờng Xuân Huyện Bá Thƣớc Huyện Quan Hoá Huyện Quan Sơn Huyện Mƣờng Lát

46411 160 6 136 4.562 439 243 2.306 699 968 1.668 4.972 4.109 3.116 1.393 112 2.495 2.351 5.328 3.244 288 1.006 643 726 2.881 958 795 807

27,3 126723,6 27,1 48,3 33,9 41,7 24,9 10,0 32,0 26,7 17,1 28,7 37,9 34,2 31,0 28,7 21,7 29,3 19,8 21,5 20,1 21,6 20,5 20,0 16,8 15,8 11,8 14,3 11,9

54350 434 21 29 10 461 132 19.043 3.812 1.094 114 243 1.229 7.379 1.271 1.866 1.600 1.660 1.536 4.782 1.303 18.841 3.762 14.046 2.444 9.658 4.107 3.994 1.618 243 1.422 7.310 2.362 4.666 3.458 11.481 5.429 6.522 5.063 623 899 2.064 1.430 1.285 865 1.222 1.029 4.551 3.508 1.130 2.387 1.136 1.627 960 1.912

39,7323 40,0 40,0 38,6 49,5 43,0 41,5 43,2 43,1 41,0 40,4 47,4 46,5 49,2 44,5 29,2 47,5 35,7 38,3 42,6 36,3 29,6 33,5 40,5 28,8 35,5 22,4 18,0

215945 84 40 510 18.875 490 5.100 5.493 6.902 6.298 5.269 17.821 11.368 20.199 7.193 4.146 11221 12.361 20.780 21.563 3.267 4.234 2.897 4.167 10.115 8.462 3.648 3.442

Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa 2001 và 2011

177

Năm 2010

Năm 2000

Bảng 5. Diện tích, năng suất, sản lƣợng sắn nguyên liệu phân theo huyện/thị xã/thành phố 2006-2010

Huyện/thị xã/thành phố

90 6.028

-

112,6 - - 90,0 110,0 - 87,0 80,0

705 2.656 60,0 54 611

-

1.744

- -

DT (ha) NS (tạ/ha) SL (tấn) DT (ha) NS (tạ/ha) SL (tấn) 172618 78539 15326,3 - - - - 30 1.491 - 43 1.119 23 846 - 120 - - 265 630 619 4.725 4.018 4.982 7.166 7.872 1.563 8.852 11.700 11.798 6.202 4.475

12108 - - 5 217 - 7 181 4 139 - 18 - - 44 105 134 732 617 756 1.092 1.200 236 1.356 1.800 1.800 968 697

125,448 - - 60,0 68,7 - 61,4 61,8 57,5 60,9 - 66,7 - - 60,2 60,0 46,2 64,5 65,1 65,9 65,6 65,6 66,2 65,3 65,0 65,5 64,1 64,2

- - 10 548 - 81 332 9 94 - 218 - - 12 143 75 705 419 1.183 1.491 2.189 230 1.302 2.004 1.946 1.300 1.035

65,0 - 80,0 - - 65,0 55,0 104,0 73,4 95,0 105,0 98,5 130,0 135,0 106,0 164,0 115,1 115,0 70,0

78 787 780 5.175 3.981 12.422 14.686 28.457 3.105 13.801 32.866 22.397 14.950 7.245

Tổng số Thành phố Thanh Hoá Thị xã Sầm Sơn Thị xã Bỉm Sơn Huyện Thọ Xuân Huyện Đông Sơn Huyện Nông Cống Huyện Triệu Sơn Huyện Quảng Xƣơng Huyện Hà Trung Huyện Nga Sơn Huyện Yên Định Huyện Thiệu Hoá Huyện Hoằng Hoá Huyện Hậu Lộc Huyện Tĩnh Gia Huyện Vĩnh Lộc Huyện Thạch Thành Huyện Cẩm Thuỷ Huyện Ngọc Lặc Huyện Lang Chánh Huyện Nhƣ Xuân Huyện Nhƣ Thanh Huyện Thƣờng Xuân Huyện Bá Thƣớc Huyện Quan Hoá Huyện Quan Sơn Huyện Mƣờng Lát

Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa 2001 và 2011

178

Bảng 6. Diện tích, sản lƣợng cây rau đậu tỉnh Thanh Hóa phân theo huyện/thị xã/thành phố năm 2000 và 2010

2000

2010

DT (ha)

SL (tấn)

DT (ha)

SL (tấn)

Năm Huyện/thị xã/thành phố

Tổng số

Thành phố Thanh Hoá

26.209 776

18.7034 8.533

31.160 812

29.3198 12333

Thị xã Sầm Sơn

70

570

80

590

Thị xã Bỉm Sơn

110

861

117

1142

Huyện Thọ Xuân

2.574

23.390

3.909

52293

Huyện Đông Sơn

1.007

7.185

1.120

9232

Huyện Nông Cống

1.654

1.379

2.138

22949

Huyện Triệu Sơn

1.616

14.937

1.798

14442

Huyện Quảng Xƣơng

2.256

22.235

2.110

23110

Huyện Hà Trung

498

3.925

581

4679

Huyện Nga Sơn

1.440

14.669

1.523

17362

Huyện Yên Định

1.227

9.480

2.332

20262

Huyện Thiệu Hoá

934

7.890

1.286

13161

Huyện Hoằng Hoá

2.724

21.676

2.885

34629

Huyện Hậu Lộc

983

8.008

1.429

14058

Huyện Tĩnh Gia

1.361

7.549

1.346

8325

Huyện Vĩnh Lộc

1.142

7.915

1.499

14908

Huyện Thạch Thành

530

2.695

382

2001

Huyện Cẩm Thuỷ

747

2.881

1.014

4209

Huyện Ngọc Lặc

606

3.249

778

4726

Huyện Lang Chánh

548

2.819

778

3257

Huyện Nhƣ Xuân

531

2.414

360

2097

Huyện Nhƣ Thanh

807

3.329

803

3774

Huyện Thƣờng Xuân

310

1.494

291

1267

Huyện Bá Thƣớc

1.062

4.677

1.040

3673

Huyện Quan Hoá

312

1.493

283

1228

Huyện Quan Sơn

321

1.636

366

3250

100

145

63

Huyện Mƣờng Lát 241 Nguồn : Quy hoạch phát triển các vùng sản xuất rau an toàn vùng tập trung tỉnh Thanh Hóa đến năm 2020

179

Bảng 7. Diện tích cây công nghiệp hàng năm phân theo huyện/thị xã/thành phố

2005

2007

2006

2001

Năm

Tổng số

87 35 376 5388 56 1737 1203 2087 1138 4378 1559 458 2732 1317 4653 567 6400 2444 6423 258 2300 3289 2623 1057 488 176 50

40 60 800 5287 121 2090 1661 2615 1352 5504 1452 531 2809 1402 7318 906 6164 2286 6676 662 2219 3283 2597 1410 57 555 442

28 40 424 5280 79 2018 1384 2128 1163 4658 2234 515 2722 1466 6162 662 5979 2663 6443 216 2400 3353 2555 1311 811 66 120

51 61 1184 4966 85 2415 1614 2807 1412 5763 2064 605 3066 2026 8077 780 6621 2579 6444 542 1809 3540 2806 1412 200 519 352

Thành phố Thanh Hoá Thị xã Sầm Sơn Thị xã Bỉm Sơn Huyện Thọ Xuân Huyện Đông Sơn Huyện Nông Cống Huyện Triệu Sơn Huyện Quảng Xƣơng Huyện Hà Trung Huyện Nga Sơn Huyện Yên Định Huyện Thiệu Hoá Huyện Hoằng Hoá Huyện Hậu Lộc Huyện Tĩnh Gia Huyện Vĩnh Lộc Huyện Thạch Thành Huyện Cẩm Thuỷ Huyện Ngọc Lặc Huyện Lang Chánh Huyện Nhƣ Xuân Huyện Nhƣ Thanh Huyện Thƣờng Xuân Huyện Bá Thƣớc Huyện Quan Hoá Huyện Quan Sơn Huyện Mƣờng Lát

Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa 2001 và 2011

ĐVT: Ha 2010 2000 53279 56880 63800 60299 64126 59.700 44 - 68 122 1025 963 5467 4.726 177 71 2216 2.176 1702 1.602 2722 2.479 1254 1.059 5582 4.402 1658 2.586 571 799 2949 2.672 1414 1.255 7454 7.035 1421 1.409 6394 6.292 2601 2.551 6711 5.220 868 957 2740 2.016 3504 3.991 2901 2.702 1551 1.797 66 111 699 670 369 37

180

Bảng 8. Diện tích, năng suất, sản lƣợng một số cây công nghiệp hàng năm giai đoạn 2000-2010

Cây trồng

2000

2005

2010

Năm 2010 so với 2000 ( ) Tăng, (-) Giảm

136 221 19 3.614 5.281 4.307 28.770 30.725 30.328 14.145 18.373 15.018 2.686 5.599 5.996

-117 693 1.558 873 3.310

29 70 570 15 13

30 60 482 16 13

25 68 521 18 16

-3,0 -2,0 -49,0 3,0 3,0

1.Diện tích (ha) Đay Cói Mía Lạc Đậu tƣơng 2.Năng suất (tạ/ha) Đay Cói Mía Lạc Đậu tƣơng 3.Sản lƣợng (Tấn) Đay Cói Mía Lạc Đậu tƣơng

389 659 48 25.313 31.780 29.458 1.639.890 1.480.986 1.581.152 21.158 29.285 27.213 3.428 7.349 9.341

-341,00 4145,00 -58.738,00 6055,00 5913,00

Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa 2001 và 2011

181

Bảng 9. Diện tích mía phân theo huyện/thị xã/thành phố

Năm

2007

2001

2005

2000

2006

Tổng số

Thành phố Thanh Hoá Thị xã Sầm Sơn Thị xã Bỉm Sơn Huyện Thọ Xuân Huyện Đông Sơn Huyện Nông Cống Huyện Triệu Sơn Huyện Quảng Xƣơng Huyện Hà Trung Huyện Nga Sơn Huyện Yên Định Huyện Thiệu Hoá Huyện Hoằng Hoá Huyện Hậu Lộc Huyện Tĩnh Gia Huyện Vĩnh Lộc Huyện Thạch Thành Huyện Cẩm Thuỷ Huyện Ngọc Lặc Huyện Lang Chánh Huyện Nhƣ Xuân Huyện Nhƣ Thanh Huyện Thƣờng Xuân Huyện Bá Thƣớc Huyện Quan Hoá Huyện Quan Sơn Huyện Mƣờng Lát

Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa 2001 và 2011

ĐVT: Ha 2010 28.770 27.823 30.725 30.294 32.940 30.328 - 4 3 3 2 1 1 - - - - 1 314 366 1.133 752 974 942 3.785 3.576 3.284 3.821 3.832 3.489 49 48 65 41 77 27 976 920 1.166 817 945 829 964 995 1.275 1.308 1.404 1.125 110 132 76 19 54 77 868 829 1.026 975 900 775 34 30 40 8 16 26 721 633 578 516 676 870 36 37 42 60 96 62 38 20 16 20 16 14 41 11 27 14 31 45 260 190 131 77 175 162 189 186 305 368 392 399 6.070 5.616 6.300 5.993 6.211 6.020 1.816 1.953 1.880 1.825 2.047 1.757 5.741 5.644 5.765 6.013 6.130 4.716 181 117 382 494 687 754 1.740 1.755 1.704 2.005 2.394 1.847 2.735 2.694 2.956 2.760 2.940 3.356 1.742 1.700 2.125 1.986 2.350 2.072 335 345 397 349 489 908 - 20 29 13 - 26 23 - 47 50 73 41 - - - - - -

182

Bảng 10. Diện tích, Sản lƣợng lạc tỉnh Thanh Hóa phân theo huyện/thị xã/thành phố năm 2000 và 2010

2000

2010

Năm

DT (Ha)

SL (Tấn) DT (Ha)

SL (Tấn)

Tổng số

14.145

21.158

15.018

27.213

Thành phố Thanh Hoá

72

148

13

26

34

37

88

116

Thị xã Sầm Sơn

62

72

18

30

Thị xã Bỉm Sơn

1.176

2.049

679

1.275

Huyện Thọ Xuân

4

4

16

30

Huyện Đông Sơn

449

577

740

1.242

Huyện Nông Cống

167

166

287

491

Huyện Triệu Sơn

Huyện Quảng Xƣơng

621

849

620

995

211

287

167

324

Huyện Hà Trung

1.415

2.179

1.504

3.157

Huyện Nga Sơn

233

384

69

162

Huyện Yên Định

198

267

146

241

Huyện Thiệu Hoá

1.885

2.658

1.806

3.432

Huyện Hoằng Hoá

984

2.065

994

2.395

Huyện Hậu Lộc

3.294

5.597

5.391

9.091

Huyện Tĩnh Gia

134

184

77

202

Huyện Vĩnh Lộc

Huyện Thạch Thành

209

209

130

180

90

80

172

164

Huyện Cẩm Thuỷ

664

670

378

741

Huyện Ngọc Lặc

38

31

116

878

Huyện Lang Chánh

560

686

129

185

Huyện Nhƣ Xuân

496

604

509

738

Huyện Nhƣ Thanh

Huyện Thƣờng Xuân

667

965

381

559

429

354

503

484

Huyện Bá Thƣớc

15

9

16

13

Huyện Quan Hoá

32

23

69

63

Huyện Quan Sơn

6

4

-

-

Huyện Mƣờng Lát

Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa 2001 và 2011

183

Bảng 11. Diện tích trồng một số cây công nghiệp lâu năm và cây ăn quả của Thanh Hóa 2000-2010 (ĐVT: Ha)

Tổng số Chè Cà phê Cao su Dừa Cam Xoài Nhãn Dứa

2000 19.949 105 3.400 7.686 2.076 1.582 - 2.200 2.900

2005 18.485 437 1.307 6.795 2.082 1.547 10 2.518 3.789

2010 16.309 572 5 10.856 1.081 597 67 1.099 2.032

Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa 2000 và 2011

Bảng 12. Tình hình chăn nuôi gia súc, gia cầm tỉnh Thanh Hóa năm 2000 và 2010

Năm

2000

2005

2010

Số lượng (Nghìn con) Trâu Bò Lợn Ngựa Dê Gia cầm Trong đó: Gà Vịt, ngan, ngỗng Sản lượng (Tấn) Thịt trâu hơi xuất chuồng (tấn) Thịt bò hơi xuất chuồng (Tấn) Thịt lợn hơi xuất chuồng (tấn) Thịt gia cầm giết bán (Tấn) Trứng (Nghìn quả) Mật ong(Nghìn lít)

215,3 233,6 1.088,1 0,1 28,9 10.814 6.521 4.293 2.080 2.396 53.690 7.913 12.936 21

224,1 335,4 1.369,7 0,4 62,1 15.027 8.078 6.949 3.642 5.499 90.771 10.956 28.149 156

207,9 244,8 874,5 0,4 59,4 16.731 12.577 4.154 13.519 16.593 130.402 22.977 39.628 68

Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa 2001 và 2011

184

Bảng 13. Số lƣợng đàn gia súc, gia cầm tỉnh Thanh Hóa phân theo huyện/thị xã/thành phố năm 2000 và 2010

2000

2010

Huyện/ thị/ thành phố

Trâu (Nghìn con)

Bò (Nghìn con)

Trâu (Nghìn con)

Bò (Nghìn con)

Lợn (Nghìn con)

Lợn (Nghìn con)

215,6

233,6

207,94

244,8

Tổng số TP. Thanh Hoá T.X Sầm Sơn T.X Bỉm Sơn Thọ Xuân Đông Sơn Nông Cống Triệu Sơn Quảng Xƣơng Hà Trung Nga Sơn Yên Định Thiệu Hoá Hoằng Hoá Hậu Lộc Tĩnh Gia Vĩnh Lộc Thạch Thành Cẩm Thuỷ Ngọc Lặc Lang Chánh Nhƣ Xuân Nhƣ Thanh Thƣờng Xuân Bá Thƣớc Quan Hoá Quan Sơn Mƣờng Lát

3,4 0,6 1,4 16,1 8,4 6,6 14,6 10,5 4,6 7,1 13,3 13,7 13,6 11 26,3 9,1 6,1 5,3 5,7 4,6 2,4 5,3 8 13,9 10,8 5,8 5,4

0,4 0,1 0,9 14 1,4 7 6,8 2,3 5 2,2 9,1 3,8 3,7 2,3 6,5 5,6 20,3 16,7 24,4 8,7 12,1 13,4 20,9 19,1 3,6 3,2 2,1

0,1 0,04 0,4 13,8 0,2 5,4 3,8 0,6 3,5 0,6 8,9 1,8 0,5 0,7 3,9 7,4 17,7 15,6 20,7 12,9 13,9 12,1 19,2 21 8,9 7,7 6,6

2,4 0,8 1,4 12,7 5,6 8,1 15,6 9,8 5,2 7,5 22,7 16,9 19,9 11 23,2 8,5 6,9 2,8 4,7 3,4 2,3 3,6 5,5 11 17,5 6,1 9,7

Gia cầm (Nghìn con) 10.814 253 39 341 525 546 365 878 599 391 436 803 667 614 413 376 313 430 341 490 296 235 274 332 337 199 167 154

1088,1 28,2 6,2 11 84,6 43,4 53,6 69,1 89,3 34,8 42,9 55,3 64,5 84,6 47,9 61,7 33,1 39,9 38,1 45,5 9,9 14,4 24,2 21,9 39,4 15,6 13,3 15,7

Gia cầm (Nghìn con) 16.731 316 46 107 947 1.013 1.004 1.375 1.227 645 370 1.157 920 1.338 750 460 629 1.459 463 697 190 276 312 317 415 123 113 62

874,5 21,9 6,9 4,5 36,6 14,8 40,2 60,3 68,3 17,5 34,4 50,1 29,9 87,6 31,2 78,9 21,1 33,4 28 40,5 13,2 16,9 18,1 28,6 37 21,7 17,1 15,8

Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa 2001 và 2011

185

Bảng 14. Diện tích mặt nƣớc nuôi trồng thủy sản tỉnh Thanh Hóa năm 2000 và 2010

Năm Tổng số

Diện tích nước mặn, lợ Nuôi cá Nuôi tôm Nuôi hỗn hợp và thuỷ sản khác Ƣơm, nuôi giống thuỷ sản Diện tích nước ngọt Nuôi cá Nuôi tôm Nuôi hỗn hợp và thuỷ sản khác Ƣơm, nuôi giống thuỷ sản

2000 10.589 3.605 206 3.157 184 58 6.984 6.863 53 15 53

2010 13.861 4.610 72 3.688 836 14 8.871 8.320 - 480 71

Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa 2001 và 2011

Bảng 15. Sản lƣợng thuỷ sản khai thác tỉnh Thanh Hóa phân theo huyện/thị xã/thành phố năm 2000 và 2010 (ĐVT: Tấn)

2000

2010

Năm

Nuôi trồng

Khai thác - 8.858 - - - - - 5.886 - 1.119 - - 4.248 8.969 7.440 - - - - - -

3 13.474 21 - 312 274 163 12.023 573 2.062 44 491 12.094 13.766 17.985 85 178 88 - - 35

Thành phố Thanh Hoá Thị xã Sầm Sơn Thị xã Bỉm Sơn Huyện Thọ Xuân Huyện Đông Sơn Huyện Nông Cống Huyện Triệu Sơn Huyện Quảng Xƣơng Huyện Hà Trung Huyện Nga Sơn Huyện Yên Định Huyện Thiệu Hoá Huyện Hoằng Hoá Huyện Hậu Lộc Huyện Tĩnh Gia Huyện Vĩnh Lộc Huyện Thạch Thành Huyện Cẩm Thuỷ Huyện Ngọc Lặc Huyện Lang Chánh Huyện Nhƣ Xuân

Nuôi trồng Khai thác 232 145 85 634 293 187 667 1.332 614 968 668 673 1.657 761 910 438 461 229 128 50 128

306 192 286 756 574 902 856 2254 1467 1102 1622 788 1417 1246 656 616 1349 388 546 60 614

186

2000

2010

Năm

Nuôi trồng

Huyện Nhƣ Thanh Huyện Thƣờng Xuân Huyện Bá Thƣớc Huyện Quan Hoá Huyện Quan Sơn Huyện Mƣờng Lát

Khai thác - - - - - -

52 25 74 19 63 8

Nuôi trồng Khai thác 323 274 460 61 45 25

680 405 358 74 108 31

Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa 2001 và 2011

Bảng 16. Sản lƣợng cá biển tỉnh Thanh Hóa phân theo huyện/thị xã/thành phố (ĐVT: Tấn)

Tổng số

Thị xã Sầm Sơn Huyện Quảng Xƣơng Huyện Nga Sơn Huyện Hoằng Hoá Huyện Hậu Lộc Huyện Tĩnh Gia

2010 51.723 10.874 8.075 1.416 8.763 8.142 14.453

2005 38.125 9.015 5.305 1.081 5.322 5.317 12.085

2001 25.660 6.489 4.353 1.036 3.734 3.691 6.357

2006 40.774 9.306 5.756 1.083 6.734 5.375 12.520

2000 24.164 7.561 3.586 989 3.543 3.338 5.147 Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa 2001 và 2011

Bảng 17. Sản lƣợng tôm nuôi phân theo huyện/thị xã/thành phố (Tấn)

2000 706

2001 1.015

2005 2.208

2006 1.934

20 47 179

56 284 85 35

Năm Tổng số Thị xã Sầm Sơn Huyện Nông Cống Huyện Quảng Xƣơng Huyện Hà Trung Huyện Nga Sơn Huyện Hoằng Hoá Huyện Hậu Lộc Huyện Tĩnh Gia Các huyện còn lại

20 71 240 - - 50 433 95 106 - -

2010 2.105 52 219 567 87 118 556 145 286 75

35 146 507 37 128 822 180 310 43

32 112 468 52 82 687 136 315 50

Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa 2001 và 2011

184

Bảng 18. Số lƣợng trang trại tỉnh Thanh Hóa năm 2010 phân theo ngành hoạt động và phân theo huyện/thị xã/thành phố

Trong đó

Huyên/thị/t.phố

Tổng số

Trang trại chăn nuôi

Tổng số

Trang trại trồng cây hàng năm 1.281 - - 68 208 9 80 32 2 110 16 99 31 - 11 10 147 29 158 10 111

4.146 77 19 113 396 158 199 116 113 280 179 292 189 369 109 44 59 340 101 268 18 198

Trang trại trồng cây lâu năm 234 - - 5 33 - 20 2 - 10 7 1 - - 1 6 - 30 8 22 - 74

Trang trại nuôi trồng thuỷ sản 590 4 18 7 45 3 33 6 64 35 19 36 1 236 25 5 9 19 4 8 - 3

767 10 1 8 93 26 21 47 22 30 65 96 84 66 64 1 37 18 9 3 2 1

Thành phố Thanh Hoá Thị xã Sầm Sơn Thị xã Bỉm Sơn Huyện Thọ Xuân Huyện Đông Sơn Huyện Nông Cống Huyện Triệu Sơn Huyện Quảng Xƣơng Huyện Hà Trung Huyện Nga Sơn Huyện Yên Định Huyện Thiệu Hoá Huyện Hoằng Hoá Huyện Hậu Lộc Huyện Tĩnh Gia Huyện Vĩnh Lộc Huyện Thạch Thành Huyện Cẩm Thuỷ Huyện Ngọc Lặc Huyện Lang Chánh Huyện Nhƣ Xuân

185

Trong đó

Huyên/thị/t.phố

Tổng số

Trang trại chăn nuôi

29 24 10

Huyện Nhƣ Thanh Huyện Thƣờng Xuân Huyện Bá Thƣớc Huyện Quan Hoá Huyện Quan Sơn Huyện Mƣờng Lát

325 89 37 40 18 -

Trang trại trồng cây hàng năm 130 20 - - - -

Trang trại trồng cây lâu năm 13 1 1 - - -

- - -

Trang trại nuôi trồng thuỷ sản 9 1 - - - -

Nguồn: Niên giám thống kê tỉnh Thanh Hóa 2000 và 2011

186

Bảng 19. GTSX N-L-TS tỉnh Thanh Hóa phân theo huyện/thị/thành phố năm 2000

ĐVT: Tỷ đồng- Giá thực tế

NÔNG NGHIỆP

THỦY SẢN

Đơn vị hành chính

LÂM NGHIỆP Tổng GTSX: 440,20

Toàn tỉnh

Vùng Ven biển

Thị x· Sầm Sơn Huyện Quảng Xương Huyện Nga Sơn Huyện Hoằng Hãa Huyện Hậu Lộc Huyện TÜnh Gia

Vùng Đồng bằng

Thµnh phố Thanh Hãa Thị x· Bỉm Sơn Huyện Thọ Xu©n Huyện Đ«ng Sơn Huyện N«ng Cống Huyện Triệu Sơn Huyện Hµ Trung Huyện Yªn Định Huyện VÜnh Lộc Huyện Thiệu Hãa

Miền núi

Tổng GTSX = 4.260,5 trong đó: Tổng GTSX =669,0 trong đó: Trồng trọt Chăn nuôi Dịch vụ Khai thác Nuôi trồng Dịch vụ 47,00 41,59 7,69 8,84 3,21 6,83 8,35 6,67 4,38 0,00 0,00 0,23 1,52 0,68 0,00 0,21 1,35 0,18 0,21 1,03 0,33

3.441,00 1.018,43 5,02 254,32 189,92 277,18 165,82 126,17 1.731,53 51,38 19,26 259,58 148,58 230,83 201,07 144,02 265,59 270,04 141,18 691,03 121,47

191,00 89,03 2,26 20,61 14,91 25,52 11,72 14,01 69,16 3,57 1,31 9,76 4,51 2,88 10,27 9,46 10,29 6,75 10,36 32,81 7,10

737,90 216,09 4,52 70,76 33,02 57,33 27,73 22,73 331,10 20,36 11,34 49,34 30,64 35,79 37,64 24,67 34,14 56,14 31,04 190,70 38,95

431,00 431,00 105,00 69,00 13,00 50,00 106,00 88,00 0,00 - - - - - - - - - - 0,00 -

81,60 21,60 0,50 4,70 3,20 5,30 3,80 4,10 45,90 1,30 1,40 7,50 6,20 3,20 2,30 5,70 6,50 6,20 5,60 14,10 1,30

440,20 0,00 - - - - - - 13,17 - - 3,09 0,21 2,88 0,73 2,47 2,22 0,67 0,89 427,03 56,94

Huyện Thạch Thµnh

187

NÔNG NGHIỆP

THỦY SẢN

Đơn vị hành chính

LÂM NGHIỆP Tổng GTSX: 440,20

Tổng GTSX = 4.260,5 trong đó: Tổng GTSX =669,0 trong đó: Trồng trọt Chăn nuôi Dịch vụ Khai thác Nuôi trồng Dịch vụ 0,10 0,00 0,60 - - - - - - -

101,33 199,80 22,55 44,14 19,04 58,04 61,78 26,26 22,45 14,17

20,60 34,20 6,05 14,68 20,07 16,15 20,55 10,33 5,69 3,43

3,00 1,77 0,77 1,97 4,97 4,22 7,08 0,94 0,69 0,30

1,50 1,10 1,70 1,20 1,40 1,60 1,20 1,10 1,00 1,00

- - - - - - - - - -

47,81 53,41 32,44 28,65 23,21 53,00 42,67 54,34 23,41 11,15

Huyện Cẩm Thuỷ Huyện Ngọc Lặc Huyện Lang Ch¸nh Huyện Như Xu©n Huyện Như Thanh Huyện Thường Xu©n Huyện B¸ Thước Huyện Quan Hãa Huyện Quan Sơn Huyện Mường L¸t

Nguồn: Tổng hợp Niên giám hống kê các huyện/thị/ thành phố thuộc tỉnh năm 2001

188

Bảng 20. Cơ cấu GTSX N-L-TS tỉnh Thanh Hóa phân theo huyện/thị/thành phố năm 2000

NÔNG NGHIỆP

THỦY SẢN

CƠ CẤU GTSX N-L-TS CƠ CẤU%

Cơ cấu %

Cơ cấu%

ĐƠN VỊ

Trồng trọt Chăn nuôi Dịch vụ

Khai thác Nuôi trồng Dịch vụ

NN

TS

LN

Tổng GTSX ( Tỷ đồng) Giá thực tế

Toàn tỉnh Ven biển Thị x· Sầm Sơn Huyện Quảng Xương Huyện Nga Sơn Huyện Hoằng Hãa Huyện Hậu Lộc Huyện TÜnh Gia Đồng bằng Thµnh phố Thanh Hãa Thị x· Bỉm Sơn Huyện Thọ Xu©n Huyện Đ«ng Sơn Huyện N«ng Cống Huyện Triệu Sơn Huyện Hµ Trung Huyện Yªn Định Huyện VÜnh Lộc Huyện Thiệu Hãa Miền núi Huyện Thạch Thµnh Huyện Cẩm Thuỷ Huyện Ngọc Lặc

Tổng GTSX ( Tỷ đồng) Giá thực tế 669,00 561,62 114,95 98,45 31,12 82,35 126,07 108,68 73,54 3,57 1,31 9,99 6,03 3,56 10,27 9,67 11,64 6,93 10,57 33,84 7,43 3,10 1,77

1,9 1,7 5,0 1,4 1,4 1,6 1,9 2,7 2,2 1,8 4,4 2,4 3,3 1,2 1,0 3,3 2,1 1,9 3,1 1,6 0,8 1,2 0,5

8,2 5.369,69 79,3 12,5 0,0 1.817,74 69,1 30,9 0,0 124,99 8,0 92,0 0,0 428,23 77,0 23,0 0,0 257,26 87,9 12,1 0,0 422,16 80,5 19,5 0,0 323,42 61,0 39,0 0,0 261,68 58,5 41,5 0,6 3,3 0,0 4,7 0,0 3,9 0,9 3,0 0,1 3,1 1,0 1,3 0,3 4,1 1,3 5,2 0,7 3,6 0,2 2,0 5,6 0,5 2,5 31,5 3,3 25,2 1,8 27,4 0,6 18,4

2.195,23 96,1 76,61 95,3 33,31 96,1 329,50 96,0 191,66 96,7 276,26 97,7 252,01 95,6 186,53 93,5 320,09 95,7 339,98 97,8 189,28 93,9 1.356,70 66,0 226,09 71,5 174,34 70,8 290,28 81,0

7,0 7,4 6,7 9,0 10,3 8,3 6,6 6,1 5,9 0,0 0,0 2,3 25,2 19,1 0,0 2,2 11,6 2,6 2,0 3,0 4,4 3,2 0,0

64,4 76,7 91,3 70,1 41,8 60,7 84,1 81,0 0,0 0,0 0,0 0,0 0,0 0,0 0,0 0,0 0,0 0,0 0,0 0,0 0,0 0,0 0,0

28,6 15,9 2,0 20,9 47,9 31,0 9,3 12,9 94,1 100,0 100,0 97,7 74,8 80,9 100,0 97,8 88,4 97,4 98,0 97,0 95,6 96,8 100,0

Tổng GTSX ( Tỷ đồng) Giá thực tế 4.260,50 1.256,12 10,04 329,78 226,14 339,81 197,35 153,00 2.108,53 73,04 32,00 316,42 185,42 269,82 241,01 174,39 306,23 332,38 177,82 895,83 161,72 123,43 235,10

80,8 81,1 50,0 77,1 84,0 81,6 84,0 82,5 82,1 70,3 60,2 82,0 80,1 85,5 83,4 82,6 86,7 81,2 79,4 77,1 75,1 82,1 85,0

17,3 17,2 45,0 21,5 14,6 16,9 14,1 14,9 15,7 27,9 35,4 15,6 16,5 13,3 15,6 14,1 11,1 16,9 17,5 21,3 24,1 16,7 14,5

189

NÔNG NGHIỆP

THỦY SẢN

CƠ CẤU GTSX N-L-TS CƠ CẤU%

Cơ cấu %

Cơ cấu%

ĐƠN VỊ

Trồng trọt Chăn nuôi Dịch vụ

Khai thác Nuôi trồng Dịch vụ

NN

TS

LN

Tổng GTSX ( Tỷ đồng) Giá thực tế

Tổng GTSX ( Tỷ đồng) Giá thực tế 30,30 60,02 40,51 75,79 83,53 37,69 29,14 18,60

74,4 73,5 47,0 76,6 74,0 69,7 77,0 76,2

20,0 24,5 49,5 21,3 24,6 27,4 19,5 18,4

5,6 2,0 3,5 2,1 1,4 2,9 3,4 5,4

0,0 0,0 0,0 0,0 0,0 0,0 0,0 0,0

56,2 100,0 100,0 100,0 100,0 100,0 100,0 100,0

43,8 0,0 0,0 0,0 0,0 0,0 0,0 0,0

64,11 47,3 90,64 66,2 68,69 59,0 133,01 57,0 133,28 62,7 92,97 40,5 53,24 54,7 30,05 61,9

2,1 50,6 2,2 31,6 7,2 33,8 3,2 39,8 5,3 32,0 1,0 58,4 1,3 44,0 1,0 37,1

Tổng GTSX ( Tỷ đồng) Giá thực tế 1,37 1,97 4,97 4,22 7,08 0,94 0,69 0,30

Huyện Lang Ch¸nh Huyện Như Xu©n Huyện Như Thanh Huyện Thường Xu©n Huyện B¸ Thước Huyện Quan Hãa Huyện Quan Sơn Huyện Mường L¸t Nguồn: Tổng hợp Niên giám hống kê các huyện/thị/ thành phố thuộc tỉnh năm 2001

190

Bảng 21. GTSX N-L-TS tỉnh Thanh Hóa phân theo huyện/thị/thành phố năm 2010

ĐVT: Tỷ đồng-Giá thực tế

THỦY SẢN Tổng GTSX = 3015,00, trong đó

Đơn vị hành chính

LÂM NGHIỆP Tổng GTSX = 1677,9

Toàn tỉnh

Vùng Ven biển

Thị x· Sầm Sơn Huyện Quảng Xương Huyện Nga Sơn Huyện Hoằng Hãa Huyện Hậu Lộc Huyện TÜnh Gia

Vùng Đồng bằng

Thµnh phố Thanh Hãa Thị x· Bỉm Sơn Huyện Thọ Xu©n Huyện Đ«ng Sơn Huyện N«ng Cống Huyện Triệu Sơn Huyện Hµ Trung Huyện Yªn Định Huyện VÜnh Lộc Huyện Thiệu Hãa

Miền núi

NÔNG NGHIỆP Tổng GTSX=17774,2, trong đó Trồng trọt Chăn nuôi Dịch vụ Khai thác 1820,00 1757,42 336,79 300,58 51,52 302,38 346,35 419,63 49,18 0,08 0,53 - 7,8 6,85 4,08 14,33 1,1 2,13 12,28 13,57 4,45 2,2

12560,5 2861,92 11,64 728,48 459,65 839,52 456,37 366,26 5657,92 147,97 74,92 1158,72 426,89 676,39 760,18 388,46 867,33 419,83 737,23 4040,66 575,44 394,78

4725,9 1229,94 11,31 301,80 163,12 375,20 228,83 149,68 2396,14 76,61 48,38 380,98 202,27 210,75 196,65 208,92 516,1 144,93 410,55 1099,82 186,01 176,76

487,8 54,14 1,00 11,08 5,29 15,78 17,6 3,39 395,8 1,39 2,41 141,23 11,95 4,81 38,15 33,92 84,08 44,9 32,96 37,86 12,15 0,07

Nuôi trồng Dịch vụ 79,00 67,60 4,40 11,10 5,60 10,71 22,53 13,43 11,06 - - 0,28 5,73 - 0,42 0,11 4,52 - - 0,17 - -

1116,00 539,58 12,96 107,95 66,82 146,00 138,74 67,11 386,27 11,63 10,87 37,47 22,34 48,45 46,47 76,61 75,05 23,79 33,59 190,15 55,06 14,82

1677,9 3,41 0,97 0,45 0,26 0,51 0,23 0,99 25,17 - - 8,94 0,84 3,84 1,46 3,03 3,6 1,83 1,63 1649,32 81,51 150,07

Huyện Thạch Thµnh Huyện Cẩm Thuỷ

191

THỦY SẢN Tổng GTSX = 3015,00, trong đó

Đơn vị hành chính

LÂM NGHIỆP Tổng GTSX = 1677,9

NÔNG NGHIỆP Tổng GTSX=17774,2, trong đó Trồng trọt Chăn nuôi Dịch vụ Khai thác

- -

594,27 1009,99 398,16 302,25 222,64 263,94 88,33 104,93 85,93

180,88 23,07 56,11 149,48 89,89 101,49 88,3 36,94 10,89

Nuôi trồng Dịch vụ - - - - - 0,01 0,16 - -

23,64 3,00 24,40 31,54 15,39 13,60 2,81 4,56 1,33

0,88 1,3 0,63 1,85 0,48 1,58 0,2

258,32 252,4 89,98 70,86 158,77 136,75 234,99 149,07 66,6

2,88 0,32 - 11,48 1,62 5,56 3,78 - -

Huyện Ngọc Lặc Huyện Lang Ch¸nh Huyện Như Xu©n Huyện Như Thanh Huyện Thường Xu©n Huyện B¸ Thước Huyện Quan Hãa Huyện Quan Sơn Huyện Mường L¸t

Nguồn: Tổng hợp Niên giám thống kê các huyện/thị/ thành phố thuộc tỉnh năm 2011

192

Bảng 22. Cơ cấu GTSX N-L-TS tỉnh Thanh Hóa phân theo huyện/thị/thành phố năm 2010

NÔNG NGHIỆP

THỦY SẢN

CƠ CẤU GTSX N-L-TS CƠ CẤU%

Cơ cấu %

Cơ cấu%

ĐƠN VỊ

Trồng trọt Chăn nuôi Dịch vụ

Khai thác Nuôi trồng Dịch vụ

NN

TS

LN

Tổng GTSX ( Tỷ đồng) Giá thực tế

Toàn tỉnh

379,07

Vùng Ven biển Thị x· Sầm Sơn Huyện Quảng Xương Huyện Nga Sơn Huyện Hoằng Hãa Huyện Hậu Lộc Huyện TÜnh Gia Vùng Đồng bằng Thµnh phố Thanh Hãa Thị x· Bỉm Sơn Huyện Thọ Xu©n Huyện Đ«ng Sơn Huyện N«ng Cống Huyện Triệu Sơn Huyện Hµ Trung Huyện Yªn Định Huyện VÜnh Lộc Huyện Thiệu Hãa Miền núi Huyện Thạch Thµnh Huyện Cẩm Thuỷ Huyện Ngọc Lặc

Tổng GTSX ( Tỷ đồng) Giá thực tế 3015,00 2364,60 354,15 419,63 123,94 459,09 507,62 500,17 446,51 11,71 11,40 37,75 35,87 55,30 50,97 91,05 80,67 25,92 45,87 203,89 59,51 17,02 23,64

2,7 1,3 4,2 1,1 0,8 1,3 2,5 0,7 4,7 0,6 1,9 8,4 1,9 0,5 3,8 5,4 5,7 7,4 2,8 0,7 1,6 0,0 0,4

7,5 22467,10 79,1 13,4 0,1 6514,01 63,6 36,3 0,3 6,3 93,4 0,0 1461,44 71,3 28,7 0,0 752,26 83,5 16,5 0,0 1690,10 72,8 27,2 0,0 1210,65 58,1 41,9 0,1 1020,49 50,9 49,0 0,3 5,0 8921,54 94,7 0,0 4,9 237,68 95,1 0,0 8,3 137,11 91,7 0,5 2,2 1727,62 97,3 0,1 5,3 677,82 94,6 0,4 5,8 951,09 93,8 0,1 4,9 1047,41 95,0 0,4 725,38 87,0 12,6 0,2 5,2 0,3 4,1 3,7 0,1 2,9 23,5 6,5 8,9 2,3 20,3 2,2 24,4

1551,78 94,6 637,41 95,6 1228,24 96,1 7031,55 73,6 914,62 84,6 738,70 77,4 1059,99 73,4

2,6 2,9 1,2 2,6 4,5 2,3 4,4 2,7 2,5 0,0 0,0 0,7 16,0 0,0 0,8 0,1 5,6 0,0 0,0 0,1 0,0 0,0 0,0

60,4 74,3 95,1 71,6 41,6 65,9 68,2 83,9 11,0 0,7 4,6 0,0 21,7 12,4 8,0 15,7 1,4 8,2 26,8 6,7 7,5 12,9 0,0

37,0 22,8 3,7 25,7 53,9 31,8 27,3 13,4 86,5 99,3 95,4 99,3 62,3 87,6 91,2 84,1 93,0 91,8 73,2 93,3 92,5 87,1 100,0

Tổng GTSX ( Tỷ đồng) Giá thực tế 17774,2 4146 23,95 1041,36 628,06 1230,5 702,8 519,33 8449,86 225,97 125,71 1680,93 641,11 891,95 994,98 631,3 1467,51 609,66 1180,74 5178,34 773,6 571,61 778,03

70,7 69,0 48,6 70,0 73,2 68,2 64,9 70,5 67,0 65,5 59,6 68,9 66,6 75,8 76,4 61,5 59,1 68,9 62,4 78,0 74,4 69,1 76,4

26,6 29,7 47,2 29,0 26,0 30,5 32,6 28,8 28,4 33,9 38,5 22,7 31,5 23,6 19,8 33,1 35,2 23,8 34,8 21,2 24,0 30,9 23,2

193

NÔNG NGHIỆP

THỦY SẢN

CƠ CẤU GTSX N-L-TS CƠ CẤU%

Cơ cấu %

Cơ cấu%

ĐƠN VỊ

Trồng trọt Chăn nuôi Dịch vụ

Khai thác Nuôi trồng Dịch vụ

NN

TS

LN

Tổng GTSX ( Tỷ đồng) Giá thực tế

Huyện Lang Ch¸nh Huyện Như Xu©n Huyện Như Thanh Huyện Thường Xu©n Huyện B¸ Thước Huyện Quan Hãa Huyện Quan Sơn Huyện Mường L¸t

Tổng GTSX ( Tỷ đồng) Giá thực tế 1033,38 454,27 463,21 314,15 370,99 180,41 141,87 96,82

97,7 87,6 65,3 70,9 71,1 49,0 74,0 88,8

2,2 12,4 32,3 28,6 27,4 48,9 26,0 11,2

0,0 3,5 4,0 3,9 12,0 13,9 25,7 13,1

100,0 96,5 96,0 96,1 88,0 81,4 74,3 86,9

0,0 0,0 0,0 0,0 0,1 4,6 0,0 0,0

1288,78 80,2 569,53 79,8 566,91 81,7 488,94 64,3 523,20 70,9 418,85 43,1 297,08 47,8 164,95 58,7

0,2 19,6 4,4 15,8 5,8 12,5 3,3 32,5 3,0 26,1 0,8 56,1 2,1 50,2 0,9 40,4

Tổng GTSX ( Tỷ đồng) Giá thực tế 3,00 25,28 32,84 16,02 15,46 3,45 6,14 1,53

0,0 0,0 2,5 0,5 1,5 2,1 0,0 0,0

Nguồn: Tổng hợp Niên giám thống kê các huyện/thị/ thành phố thuộc tỉnh năm 2011

194

Bảng 23. Biến động tỷ trọng GTSX N-L-TS tỉnh Thanh Hóa phân theo huyện/thị/thành phố giai đoạn 2000-2010

ĐVT:điểm %; (-)giảm; ()Tăng

NÔNG NGHIỆP

THỦY SẢN

ĐƠN VỊ

THỦY SẢN

LÂM NGHIỆP

NÔNG NGHIỆP

Trồng trọt Chăn nuôi Dịch vụ Khai thác Nuôi trồng Dịch vụ

Toàn tỉnh

Vùng Ven biển Thị x· Sầm Sơn Huyện Quảng Xương Huyện Nga Sơn Huyện Hoằng Hãa Huyện Hậu Lộc Huyện TÜnh Gia Vùng Đồng bằng Thµnh phố Thanh Hãa Thị x· Bỉm Sơn Huyện Thọ Xu©n Huyện Đ«ng Sơn Huyện N«ng Cống Huyện Triệu Sơn Huyện Hµ Trung Huyện Yªn Định Huyện VÜnh Lộc Huyện Thiệu Hãa Miền núi

-10,1 -12,0 -1,4 -7,2 -10,8 -13,3 -19,1 -11,9 -15,2 -4,9 -0,6 -13,1 -13,5 -9,7 -7,0 -21,1 -27,6 -12,4 -17,0 0,9

9,3 12,5 2,2 7,5 11,4 13,6 18,5 14,0 12,7 6,0 3,0 7,1 15,0 10,4 4,1 18,9 24,0 6,9 17,3 0,0

0,8 -0,4 -0,8 -0,4 -0,6 -0,3 0,6 -2,0 2,5 -1,2 -2,5 6,0 -1,5 -0,6 2,9 2,1 3,6 5,5 -0,4 -0,8

8,5 7,0 1,7 4,8 6,0 0,8 18,0 0,5 -7,5 -0,7 -4,6 1,6 -12,5 6,7 -8,8 -13,7 4,6 -5,6 -24,8 -3,7

-4,4 -4,5 -5,4 -6,3 -5,8 -6,0 -2,2 -3,5 -3,5 0,0 0,0 -1,6 -9,2 -19,1 0,8 -2,1 -6,0 -2,6 -2,0 -3,0

-0,2 -5,5 -1,7 -5,8 -4,4 -7,7 -3,0 -7,6 -1,3 -0,3 -4,4 1,3 -2,2 -3,9 -0,6 -6,5 -1,1 -2,1 2,2 7,6

1,0 5,4 1,5 5,7 4,4 7,7 2,9 7,5 1,7 0,3 4,4 -0,8 2,1 4,5 0,8 7,4 1,6 2,0 -1,8 0,4

-0,7 0,1 0,3 0,0 0,0 0,0 0,0 0,1 -0,3 0,0 0,0 -0,4 0,0 -0,6 -0,2 -0,9 -0,5 0,1 -0,3 -8,0

-4,1 -2,4 3,8 1,5 -0,2 5,1 -15,9 2,9 11,0 0,7 4,6 0,0 21,7 12,4 8,0 15,7 1,4 8,2 26,8 6,7

195

NÔNG NGHIỆP

THỦY SẢN

ĐƠN VỊ

THỦY SẢN

LÂM NGHIỆP

NÔNG NGHIỆP

Trồng trọt Chăn nuôi Dịch vụ Khai thác Nuôi trồng Dịch vụ -4,4 -3,2 0,0 -43,8 0,0 0,0 0,0 0,1 4,6 0,0 0,0

-0,7 -13,0 -8,6 23,3 14,1 18,3 -5,7 -2,8 -20,7 -3,1 12,6

0,0 14,2 8,7 -17,7 -12,1 -17,3 7,3 2,8 21,5 6,5 -7,2

-3,0 -9,7 0,0 43,8 -3,5 -4,0 -3,9 -12,0 -18,6 -25,7 -13,1

7,5 12,9 0,0 0,0 3,5 4,0 3,9 12,0 13,9 25,7 13,1

0,8 -1,2 -0,1 -5,6 -2,0 -1,0 -1,6 0,1 -0,8 -3,4 -5,4

13,1 6,6 -7,6 32,9 13,5 22,7 7,3 8,2 2,5 -7,0 -3,2

3,2 0,5 1,6 -1,9 2,3 -1,4 0,1 -2,4 -0,2 0,8 -0,1

-16,3 -7,1 6,0 -31,0 -15,8 -21,3 -7,4 -5,9 -2,3 6,2 3,3

Huyện Thạch Thµnh Huyện Cẩm Thuỷ Huyện Ngọc Lặc Huyện Lang Ch¸nh Huyện Như Xu©n Huyện Như Thanh Huyện Thường Xu©n Huyện B¸ Thước Huyện Quan Hãa Huyện Quan Sơn Huyện Mường L¸t

Nguồn: Tổng hợp Niên giám thống kê các huyện/thị/ thành phố thuộc tỉnh năm 2011