
4
2. Tổng quan tình hình nghiên cứu
2.1. Tổng quan tình hình nghiên cứu về hội họa Việt Nam giai đoạn
1925 -1945
Tuy chưa có một công trình nghiên cứu toàn diện về hội họa Việt Nam
giai đoạn 1925 -1945, nhưng hội họa giai đoạn này đã được đề cập đến trong
nhiều tài liệu, giáo trình lịch sử mỹ thuật, bài báo của các nhà nghiên cứu mỹ
thuật như: Nguyễn Phi Hoanh, Thái Bá Vân, Nguyễn Đỗ Bảo, Lê Quốc Bảo, Lê
Thanh Đức, Nguyễn Hải Yến, Bùi Như Hương, Văn Ngọc, Trịnh Quang Vũ,
Nguyễn Quân, Phan Cẩm Thượng, Trần Thức, Nguyễn Thanh Mai... với những
nghiên cứu về nhiều mặt từ tác giả, tác phẩm, chất liệu, sự kiện, thành tựu của
hội họa Việt Nam giai đoạn 1925 - 1945. Có nhiều cuốn sách, bài báo nghiên
cứu, xem xét những giá trị nghệ thuật hội họa của Việt Nam giai đoạn này như
một hiện tượng văn hóa trong tính đặc thù dân tộc và lịch sử.
Trong cuốn Mỹ thuật Việt Nam [28], Nguyễn Phi Hoanh khẳng định từ năm
1925 nền hội họa nước ta bước vào giai đoạn mới. Ông điểm qua những thành tựu cơ
bản, trong đó nhấn mạnh tới thành công của hai chất liệu lụa và sơn mài. Nguyễn Phi
Hoanh đánh giá hội họa Việt Nam giai đoạn 1925 - 1945 là một giai đoạn rực rỡ, ông
chia các “trường phái” hội họa thời này thành ba xu hướng chính là xu hướng hiện
thực, xu hướng “lãng mạn xu thời” và xu hướng “tân kỳ” và đánh giá từng xu hướng.
Nhìn chung những nhận xét của Nguyễn Phi Hoanh về hội họa giai đoạn 1925 - 1945
là tương đối chân xác, khách quan. Riêng về đánh giá xu hướng “tân kỳ” của ông,
theo nghiên cứu sinh cần xem xét thêm, bởi nghệ thuật thời nào thì việc thử nghiệm
với những điều mới mẻ là hết sức cần thiết.
Phan Cẩm Thượng trong cuốn sách Nghệ thuật ngày thường [79], trong cuốn
sách này tác giả cũng đã đánh giá một số các họa sỹ tiêu biểu, các tác phẩm xuất
sắc, giúp ta thấy nét khái quát về các thành tựu cũng như hạn chế của hội họa Việt
nam giai đoạn 1925 - 1945.
Trong tham luận Sự phát triển của hội họa Việt Nam thế kỷ 20 [32], Nguyễn
Thanh Mai cho rằng hội họa Việt Nam giai đoạn 1925 - 1945 đã có những bước