Luận án tiến sĩ du lịch của Nguyễn Hoàng Tuệ Quang tập trung nghiên cứu về ảnh hưởng của trải nghiệm du lịch đến hành vi lan tỏa câu chuyện điểm đến của khách du lịch di sản. Nghiên cứu này có ý nghĩa quan trọng trong bối cảnh du lịch di sản ngày càng phát triển và vai trò của mạng xã hội trong việc lan tỏa thông tin du lịch. Luận án được thực hiện tại hai tỉnh Thừa Thiên Huế và Quảng Nam, nơi có nhiều di sản văn hóa được UNESCO công nhận. Mục tiêu chính của luận án là làm sáng tỏ các tác động của trải nghiệm du lịch di sản đến sự hài lòng, ký ức trải nghiệm và hành vi lan tỏa câu chuyện điểm đến của du khách. Nghiên cứu sử dụng cả phương pháp định tính và định lượng, trong đó phương pháp định lượng là trọng tâm. Các phương pháp phân tích được sử dụng bao gồm phân tích tài liệu, thảo luận chuyên gia, phân tích nhân tố khám phá và khẳng định, và phân tích mô hình cấu trúc tuyến tính (SEM). Luận án đóng góp vào lý thuyết bằng cách phát triển thang đo trải nghiệm du lịch di sản và cung cấp bằng chứng thực nghiệm về việc vận dụng lý thuyết kịch bản và lý thuyết SOR trong giải thích hành vi của du khách. Về mặt thực tiễn, luận án cung cấp thông tin hữu ích cho các nhà hoạch định chính sách, các doanh nghiệp du lịch và các bên liên quan khác trong việc phát triển du lịch di sản bền vững. Nghiên cứu cũng đề xuất các hàm ý và khuyến nghị nhằm gia tăng trải nghiệm và thúc đẩy hành vi lan tỏa câu chuyện điểm đến tích cực của du khách tại các điểm đến di sản miền Trung. Luận án cũng chỉ ra những khoảng trống trong nghiên cứu hiện tại và đề xuất hướng nghiên cứu tiếp theo.