intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Màn diễn kiệt…

Chia sẻ: G G | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:5

56
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Một “âm mưu” lừa gạt được xếp đặt nhằm mục đích ghép đôi thầy cô. Mời bạn khám phá kế hoạch “động trời” này... ...trong truyện ngắn sau đây Giăng bẫy Vừa thò mặt vô lớp, tui đã nghe tiếng của Kim Chi bàn mưu kế: - Nè, làm cái gì độc độc để lừa thầy Gia đi! - Cái gì là cái gì? Những cái trán nhăn nhăn suy nghĩ. Những con mắt nheo nheo, lệch lệch, gian gian. Và cuối cùng thì… ánh nhìn chết người của Kim Chi đã dừng lại trên mũi tôi: - Tuấn Voi...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Màn diễn kiệt…

  1. Màn diễn kiệt… Một “âm mưu” lừa gạt được xếp đặt nhằm mục đích ghép đôi thầy cô. Mời bạn khám phá kế hoạch “động trời” này... ...trong truyện ngắn sau đây Giăng bẫy Vừa thò mặt vô lớp, tui đã nghe tiếng của Kim Chi bàn mưu kế: - Nè, làm cái gì độc độc để lừa thầy Gia đi! - Cái gì là cái gì? Những cái trán nhăn nhăn suy nghĩ. Những con mắt nheo nheo, lệch lệch, gian gian. Và cuối cùng thì… ánh nhìn chết người của Kim Chi đã dừng lại trên mũi tôi: - Tuấn Voi sẽ té xuống đất, giãy giụa như bị động kinh. - Hả??? - Kẻ được xướng tên, tức là tui, hết hồn nhảy nhổm - Nhưng sao tự dưng lại lừa thầy? - Thì để thầy Gia với cô Tường Như, dì Tuấn Voi, thành cặp với nhau chứ gì nữa. - Vừa nghe tới đó, cảm xúc của tui chuyển hướng liền: - Đã quá! Đã quá! Vì mục tiêu thầy Gia thành cặp với dì tui, tui chấp nhận hi sinh!
  2. Cả đám nhìn lom lom vào kẻ chủ mưu và nuốt từng lời nó nói: - Nhi Nhép sẽ giục “Thầy ơi, gọi xe cấp cứu đi!”… Hoa Hòe sẽ nói “Gọi báo cho dì của Tuấn biết đi thầy! Em có số nè…” và nó sẽ đọc số của cô Tường Như… Thầy Gia dạy môn Anh văn, đẹp trai, vui tính, rành tâm lí học trò, cho điểm… rất rẻ, hỏi sao tụi tui không mê. Mà đã mê thì phải thể hiện, muốn thể hiện thì phải tận dụng mọi thời cơ. Còn cô Tường Như, dì út của tui, là cô giáo dạy môn Hóa mà lớp tui vô cùng ái mộ, xinh đẹp, vui tính, rành tâm lí học trò… y như thầy Gia. Tưởng tượng coi, nếu họ thành một cặp… Hi hi hi! Mục tiêu xuất hiện Chuông vào tiết Anh văn. Trưởng ban quản lí chị em chạy ra cửa lớp, quét cái nhìn gian manh qua dãy hành lang dài dằng dặc, báo động: - Thầy đã qua khỏi cầu thang… Thầy đang đi tới lớp A6… A5… A4… Tim tui đập thình thịch. Đầu tui căng cứng. Miệng tui muốn hỏi “Động kinh là làm sao?” nhưng tui biết chẳng còn thời gian để nghe câu trả lời. - Học sinh… đứng! - Kim Chi hô to như mọi khi. Cả lớp đồng loạt đứng lên như mọi khi. Thầy Gia nở nụ cười thân thiện như mọi khi. Chỉ có tui là không như mọi khi. Mồ hôi vã ra đầy mặt, tui cảm thấy mười đầu ngón tay hơi lành lạnh. Một câu hỏi lớn reo ó trong đầu “Động kinh là làm sao?” Lẽ ra hồi nãy tui phải tập dợt ít nhất một lần trước khi diễn thật chứ! Đúng lúc căng thẳng này, Hoa Hòe đứng kế bên thúc cùi chỏ vô hông tui, tiếng nói của nó len qua kẽ răng: “Té!”
  3. Tui vẫn đứng như trời trồng. Thầy Gia phất tay ra hiệu cho cả lớp ngồi xuống. Tiếng Hoa Hòe lại phớt qua tai tui: “Té!” Và thế là tui nhắm mắt đưa thây… RẦM! Sập bẫy - Tuấn Voi xỉu rồi thầy ơi! - Hoa Hòe thét lên. Cả lớp nhao nhao. Thầy Gia lao về phía tui và… Hết! Tui không thấy gì nữa cả. Vì tui bận nhắm mắt lại và co giật. - Tuấn Voi bị động kinh rồi! - Tiếng Kim Chi. - Gọi xe cấp cứu! Gọi xe cấp cứu! - Tiếng Nhi Nhép. - Gọi cho dì của Tuấn đi thầy ơi! Em có số nè… Thầy bấm nhanh đi thầy! - Tiếng Hoa Hòe giục giã. Và tiếng thầy Gia: - Các em giãn ra!... Đưa cho thầy cái khăn… Nhét vô miệng Tuấn… Được rồi… Kê đầu Tuấn lên… Lật bạn nghiêng qua… Rồi… Các em giãn ra… - Gọi cho dì của Tuấn là cô Tường Như đó thầy! Số 091… Và có tiếng bấm điện thoại, tiếng thầy Alô… Trời ơi, tui có cần co giật thêm nữa không? Mệt muốn chết luôn! Làm ơn có ai đỡ tui ngồi dậy đi! Giật thêm chút nữa chắc tui xỉu thiệt quá! Tui hận cái kịch bản độc địa của Kim Chi độc ác! Tui hận lũ bạn đang nhao nhao la ó “Thấy ghê quá! Nó giật ghê quá! Nguy lắm rồi! Nguy quá rồi!” mà không thèm nói “Nó bất tỉnh rồi!”
  4. cho chân tay tui được nghỉ ngơi. Thôi, tui không cầm cự được nữa, tui phải thư giãn trước khi lớp này xảy ra án mạng. Quyết định trong tích tắc, tui mở mắt ra, trợn ngược lên, “hước” một tiếng rồi nhắm mắt lại, tay chân xụi lơ. - Thầy ơi thầy! Tuấn bị gì kì quá kìa! - Trời ơi! Nó còn thở không vậy? Thầy ơi! Thầy ơi! Bàn tay thầy sờ lên trán tui… Bàn tay thật ấm áp. Tui không nỡ làm cho thầy lo lắng thêm nữa nên thở đều… thở đều… Và tiếng Nhi Nhép loan báo rung rinh mọi bàn ghế trong phòng học: - Cô Tường Như tới! Kim Chi đề nghị y như trong kịch bản: - Thầy cô đưa Tuấn vô bệnh viện nhanh đi! Có bài tập gì thầy gửi lại tụi em sẽ làm trong trật tự. Tình tính tang! Đời thật đẹp! Dù lũ bạn tui đang phải mím môi mím lợi mà đỡ tui dậy rồi è ạch khiêng cái thân bồ tượng của tui ra cổng trường, vượt qua hàng trăm ánh mắt tò mò đổ ra từ các cửa lớp… Tình tính tang! Tui vừa thoát khỏi một màn diễn kiệt sức vừa được ra về một cách hợp pháp. Niềm vui nhảy lưng tưng từ đầu ngón chân lên tới tận ngọn tóc. Chỉ một xíu nữa thôi, khi xe của thầy Gia chở hai dì cháu tui rời khỏi trường vài chục mét, tui sẽ tỉnh lại và thều thào: “Cho em về nhà đi! Em đỡ rồi, không vô bệnh viện đâu!” Rồi khi thầy Gia vào nhà, tui sẽ nói
  5. dì giữ thầy ở lại dùng cơm trưa để cảm ơn thầy, rồi thì… Hi hi hi! Gỡ bẫy Bạn muốn biết đoạn kết không? Rằng thầy Gia với dì Tường Như của tui có thành một cặp không? Dạ thưa bạn, chuyện ấy… tui hổng biết. Bởi vì, đúng lúc này thầy Gia gọi tui lên trả bài. Híc! Thầy đã phát hiện tui làm động tác giả ngay từ lúc tui đổ cái rầm. Toàn bộ sự việc nãy giờ là tui… “chém gió” cho đỡ nhục thôi ạ!
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2